Thêm ba điều lạ lùng từ vụ án Vũ “nhôm”

FB Hoàng Hải Vân

28-8-2018

Chiều 27.8, Cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an đã ra quyết định khởi tố vụ án hình sự, khởi tố bị can và lệnh tạm giam đối với bị can Hoàng Hữu Châu, sinh năm 1963, trú tại phường 11, quận Phú Nhuận, TP.HCM về hành vi “lừa đảo chiếm đoạt tài sản”, quy định tại điều 174 bộ luật Hình sự năm 2015. Tin này được Thanh Niên online đăng ngày hôm qua.

Suy nghĩ về thế giới và nước ta thời hậu đại dịch covid-19

Viet-studies

Nguyễn Trung

6-8-2020

Viết nhân dịp 25 năm bức thư của cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt 09-08-1995/2020

Dựa vào quan sát thế giới và những phân tích thu thập được, theo tôi, từ hơn một thập kỷ nay, nhất là từ khi Trung Quốc Tập (2012) và nước Mỹ Trump (2016) xuất hiện như một nhân tố có vai trò chi phối mang tính quyết đinh, thế giới đã sang trang, đi vào một thời kỳ phát triển mới để rồi sẽ hình thành nên một trật tự quốc tế khác trong khung khổ những thể chế mới sẽ đến. Đại dịch covid-19 lay động tất cả, bắt buộc tất cả các quốc gia và từng con người phải thay đổi đến tột cùng, càng làm rõ thêm những đặc trưng mới của thời kỳ sang trang này.

Đá bóng chính trị

Kông Kông

28-1-2018

Trận chung kết giải bóng đá U23 Châu Á đã kết thúc. U23 Việt Nam thua trong tiếc nuối. Thua vào phút thứ 119 của trận đấu đá thêm giờ, 120 phút. Là chỉ cần đúng 1 phút nữa thì sẽ đến giai đoạn đá luân lưu 11 mét mà Việt Nam đã thành công liên tiếp 2 trận trước đó. Thắng Iraq, thắng Qatar để vào đến chung kết, làm fan Việt vui mừng điên cuồng, tràn ngập đường phố. Lần nầy thì lấy nước mắt của nhiều fan. Tuy là nước mắt nhưng mãn nguyện, vì U23 Việt Nam đã lập được kỳ tích.

Nghiệp chướng blouse!

Nguyễn Tiến Tường

10-12-2019

VTV24 trình chiếu một phóng sự điều tra chân tơ kẽ tóc về việc bệnh viện Xanh Pôn cắt một que test HIV và viêm gan siêu vi B thành hai que, trộn chung 4 mẫu máu HIV vào một giếng xét nghiệm. Nếu kết quả âm tính, sẽ trả cho 4 người. Nếu dương tính, sẽ buộc 4 người đó xét nghiệm lại.

Ai và cái gì gây ra tệ nạn giáo dục? (Phần 1)

Nguyễn Đình Cống

12-12-2022

Trước khi thống nhất đất nước, ở hai miền Việt Nam giáo dục vẫn phát triển bình thường, mặc dầu xã hội gặp nhiều khó khăn do chiến tranh, do sai lầm về đường lối kinh tế. Sau khi đổi mới về kinh tế thì cơ sở và đời sống vật chất của một số người được tăng lên, đặc biệt có những người trở nên rất giàu, được gọi là tư bản đỏ. Nhưng nền giáo dục, đạo đức, văn hóa lại bị xuống cấp, gây ra nhiều tệ nạn, càng cải cách càng lệch lạc vì không chịu chấp nhận nguyên nhân cơ bản để khắc phục mà chỉ muốn vá víu, do đó sửa cái sai này thì tạo ra cái sai khác mà thôi.

Chiến tranh, có thể làm chết nhiều người, phá hỏng nhiều cơ sở vất chất nhưng không trực tiếp phá hỏng văn hóa, đạo đức, giáo dục. Ngược lại, trong hòa bình, khi phạm sai lầm trong quản trị xã hội thì việc hủy hoại đạo đức, phá nát giáo dục lại xảy ra trong thời gian ngắn.

Đứng bên ngoài nhìn vào nền giáo dục phổ thông thì thấy mọi hoạt động vẫn bình thường. Nó như một rừng cây, vẫn xanh tươi, vẫn có một ít hoa thơm quả ngọt, nhưng đó chỉ là sản phẩm phụ, cục bộ. Để có được hoa quả ấy thì phải chịu nhiều thiệt hại.

Khi thâm nhập vào khu rừng giáo dục, đi dò dẫm từng bước mới phát hiện ra vô số tiêu cực, rác rưởi, cạm bẫy. Những thứ đó vốn không có sẵn trong nhà trường, chúng do con người tạo ra bằng các quy chế. Những thứ đó đã biến việc học tập là hạnh phúc của thế hệ trẻ trở thành gánh nặng bắt buộc, làm hủy hoại tuổi thơ, biến hoạt động của thầy cô với lòng yêu thương và sáng tạo thành ra một dạng lao động khổ sai, biến quan hệ thiêng liêng thầy trò thành ra thứ để mua bán.

Những tiêu cực, cạm bẫy trong nhà trường đã được phanh phui nhiều trên báo chí. Thái Hạo nhận xét: “Đó  là nền giáo dục độc ác, vô luân, khốn nạn tận cùng, phi nhân tính” (bài “Những cái ‘Thời khóa biểu’ khốn nạn”). Mới nghe qua thì thấy nhận xét đó là cực đoan, quá khích, nhưng phân tích kỹ thực tại thì thấy nó phản ảnh đúng phần lớn sự thật.

Xin không kể thêm những chuyện đau buồn, chỉ cố gắng tìm nguyên nhân cơ bản tạo ra những tai họa như vậy. Có kết quả A, tìm được nguyên nhân trực tiếp gây ra là B. Tiếp tục câu hỏi “B này do cái gì trước đó sinh ra”. Cứ truy như vậy sẽ đến lúc bí, phải cho rằng tại Trời. (Nguyễn Du viết: Ngẫm hay muôn sự tai Trời). Vì vậy không cần, không thể truy đến nguyên nhân cuối cùng mà phải dừng lại ở một chỗ nào đấy đủ để xử lý, nghĩa là thấy tạm được, không cần đặt thêm câu hỏi hoặc rất khó tìm câu trả lời. Mà một kết quả không phải chỉ do một nguyên nhân. Phải có ít nhất hai yếu tố kết hợp, một đóng vai trò nhân, yếu tố kia là duyên. Nhân kết hợp với duyên (duyên khởi) mới tạo ra kết quả.

Truy tìm nguyên nhân còn qua hai bước. Thứ nhất tìm xem cái gì là nhân và duyên. Thứ hai tìm xem ai phải chịu trách nhiệm chính.

Tôi đã tìm và rút ra một số kết luận, xin trình bày để trao đổi với những người có quan tâm.

Trong tai họa của giáo dục cũng như nhiều tai họa của đất nước thì nhân và duyên, một bên là những yếu kém, tiêu cực trong truyền thống của dân tộc, bên kia là những độc hại trong chủ nghĩa Mác – Lênin (CNML). Hai yếu tố này kết hợp với nhau một cách tự phát chứ không do con người vạch kế hoạch và điều khiển. Nhân là cái thuộc chủ thể. Duyên là tác động từ bên ngoài.  Ở về phía dân tộc thì nhân là sự yếu kém, tiêu cực trong truyền thống còn về phía đảng cộng sản thì nhân là độc hại của CNML.

Truyền thống dân tộc, ngoài những điều tốt đẹp, còn có một số yếu kém. Khi chính quyền quang minh chính đại thì những yếu kém bị hạn chế và bị đẩy lùi. Khi chính quyền tham nhũng, bất lực thì tiêu cực phát triển. CNML, ngoài một số điều tốt đẹp dùng để tuyên truyền thì nó chứa những điều trái với Đạo Trời, không thuận lòng người. Đó là những độc hại do sự tàn bạo, dối trá của chuyên chính vô sản cùng với độc quyền đảng trị.

Còn việc ai phải chịu trách nhiệm chính? Đó là những người lãnh đạo cao cấp nhất của đảng và nhà nước.

Để tránh quá dài, bài này chỉ tập trung phân tích những độc hại của CNML và những người chịu trách nhiệm chính. Tạm chưa phân tích truyền thống của dân tộc mà yếu kém có liên quan đến giáo dục rõ nhất là thói háo danh. Điều này nhiều người đã biết.

Nhu cầu con người có từ thấp đến cao. Với đại đa số người, chỉ khi thỏa mãn được nhu cầu thấp mới phát sinh nhu cầu cao. Mà nhân loại phát triển cần dựa vào nhu cầu bậc cao, còn nếu chỉ quan tâm nhiều đến nhu cầu bậc thấp thì sẽ tự kìm hãm trong vòng sinh vật.

CNML chủ yếu quan tâm đến nhu cầu thấp nhất của nhân loại. Tuy có bàn về chống bóc lột, đem lại bình đẳng, bác ái, ấm no, tự do, hạnh phúc cho người lao động, nhưng đó không phải là bản chất của CNML. Những điều đó được các ông tổ cộng sản sao chép lại từ thời xa xưa. Trong lịch sử nhân loại, trước Mác và Lênin nhiều ngàn năm đã có các vĩ nhân bàn luận, mong ước các việc tốt đẹp đó, đồng thời với Mác – Lê cũng có nhiều người chủ trương những việc đó.

Bản chất của CNML là làm cách mạng để tiêu diệt giai cấp hữu sản, để chôn vùi chế độ tư bản, để công hữu hóa toàn bộ tư liệu sản xuất, để thiết lập nền chuyên chính vô sản với độc quyền lãnh đạo của đảng cộng sản. Làm như vậy là ngược với quy luật phát triển, nhưng một số lãnh đạo các đảng cộng sản vì tham lam, thèm khát độc quyền nên cố kiên trì. Còn việc “làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu” thực chất chỉ là những chiếc bánh vẽ để tuyên truyền lừa dối.

CNML dựa trên nền tảng triết học duy vật, đề lên quá cao vài trò của vật chất, cho rằng vật chất có trước, quyết định ý thức và hạ tầng cơ sở quyết đình thượng tầng kiến trúc. Về lao động, CNML đề cao hoạt động tay chân của công nông trong sản xuất mà coi nhẹ lao động trí óc. Với nhận thức như vậy, người ta xem nhẹ vai trò, chức năng của giáo dục.

GS Đào Văn Tiến (1920 – 1995) khi sắp mất đã viết báo xin lỗi vì trong nhiều năm đã giải thích sai cho sinh viên khi nhấn mạnh tác dụng của lao động chân tay mà ít quan tâm đến lao động sáng tạo của trí tuệ.

CNML xem thường các phẩm chất đạo đức nhân văn như tình yêu thương và tôn trọng con người, nhân nghĩa, trung tín, liêm sĩ v.v… mà đề cao đạo đức cách mạng như giữ vững lập trường giai cấp vô sản, tuyệt đối trung thành với CNML (thực chất là trung thành với người cầm đầu Đảng Cộng sản), tuyệt đối phục tùng kỷ luật của đảng v.v… Một số phương châm hành động của CNML đã thể hiện trong lời của bài Quốc tế ca (“Quyết phen này sống chết mà thôi. Chế độ xưa ta mau phá sạch tan tành. Bao nhiêu lợi quyền ắt qua tay mình”.)

Những tuyên truyền viên CNML một thời đã lôi kéo được nhiều người theo. Với người nghèo thì họ đưa mồi nhử là tước đoạt tài sản của người giàu để chia, nhằm thỏa mãn các nhu cầu bậc thấp của họ. Rồi còn để cho vô sản được là chủ tư liệu sản xuất và giữ quyền lãnh đạo nhà nước. Với trí thức họ khêu gợi lòng nhân ái, thương yêu người cùng khổ vì không có tư liệu sản xuất mà phải bán sức lao động rẻ mạt, bị bóc lột đến cùng cực. CNML trình bày thực trạng rất đáng thương của tầng lớp vô sản mà không hề phân tích từ đâu họ trở thành như vậy. Thực ra ban đầu nhân loại vốn bình đẳng, nhưng rồi xẩy ra sự phân hóa giàu nghèo. Nguồn gốc của sự phân hóa là khả năng lao động và trí tuệ. Xuất thân của vô sản là vì lười nhác hoặc kém khả năng, thiếu trí tuệ.

Riêng việc CNML vào Việt Nam một cách dễ dàng còn nhờ lợi dụng được lòng yêu nước không những của trí thức mà của nhiều người ở tầng lớp trên. Nhờ vào đó, ĐCS như một cành tầm gửi bám vào cây chủ là dân tộc và đưa ra những lời tuyên truyền đầy hoa mỹ để lôi kéo sự ủng hộ, rồi dùng xương máu của nhân dân giúp họ đoạt quyền. Nhưng đến khi giành được quyền thì họ trở mặt, để lộ rõ bản chất dối Trời, lừa người.

Những độc hại của CNML gói gọn trong mấy chữ: độc tài, bạo lực, dối trá. Khi CS đã giành được chính quyền thì các độc hại thi nhau phát tán, mang lại tai họa cho nhân dân lao động, cho dân tộc, cho đất nước, đồng thời mang quyền lực, sự giàu có cho các quan chức cộng sản, cho tầng lớp tư bản đỏ. Họ xem đất nước này là của riêng họ, họ lập ra hệ thống vua tập thể, họ biến đảng, vốn là công cụ chính trị của một nhóm người, trở thành tổ chức thiêng liêng, bắt dân chịu ơn và tôn thờ, biến những lãnh đạo của đảng thành những vị thánh sống mà mọi người chỉ được phép sùng bái, không được chạm vào dù chỉ chiếc móng chân của họ.

CNML cho rằng, giáo dục phải phục vụ chính trị, phục vụ cho nền vô sản chuyên chính, phải đào tạo ra những người trung thành với nó, không được nghĩ khác, không được làm khác.

Những ông tổ và lãnh tụ CS, vì quá tôn sùng vật chất, quá đề cao lao động của vô sản nên đã hiểu rất sai vai trò của giáo dục. Họ cho rằng giáo dục là một quyền lợi được họ ban phát, vì thế trong nhiều năm người ta bỏ thi vào đại học. Việc cho ai vào trường nào, cũng như cho ai đi học nước nào là quyền của Ban tuyển sinh, dựa vào lý lịch.

Trong lúc đó, nhiệm vụ chính của giáo dục là đào tạo nên những con người tự do, có bản lĩnh, biết sáng tạo, những con người thúc đẩy thế giới phát triển.

Hồ Chí Minh đã nói một câu đáng chú ý: “Suốt đời có một mong ước, sao cho mọi người ai cũng có cơm ăn, áo mặc, ai cũng được học hành”. Ý nghĩ ấy là đúng nhưng còn thiếu. Đối với đất nước, ông nói “Không có gì quý hơn độc lập tự do”. Thế với mỗi người dân, có cần tự do không, hay chỉ cần cơm ăn, áo mặc là đủ. Không biết khi nói, Hồ Chí Minh có thấy được việc có cơm áo và được học hành là rất khác nhau. Để có cơm áo bạn có thể ngồi yên một chỗ, có người mang đến, xếp hàng mà nhận một cách thụ động hoặc cùng làm theo mọi người. Còn để được học hành thì phải nỗ lực, phải chủ động chứ không thể nào ngồi chờ người khác mang chữ và kiến thức đến nhét vào đầu. Người ngoài không thể nào học thay cho bạn.

Hồ Chí Minh nghĩ như thế nào không ai biết, nhưng một số cán bộ các cấp của Đảng CS đã vận dụng sai. Họ cho rằng học tập là một quyền lợi có thể đem ban phát như phát gạo, phát tiền. Nếu hiểu như thế là đã phạm sai lầm về mặt triết học. Phải chăng vì thế mới có việc Quốc hội thông qua “điểm ưu tiên” khi thi tuyển sinh mà tự cổ chí kim trên toàn thế giới chắc không nơi nào có kiểu ưu tiên như vậy (*).

Thực ra Hồ Chí Minh cũng có đề cập đến tự do và hạnh phúc khi nói: “Đất nước độc lâp mà dân không có tự do và hạnh phúc thì độc lập ấy chẳng để làm gì”. Chẳng để làm gì là cho dân, chứ cho đảng và đặc biệt là cho các lãnh đạo thì được nhiều thứ lắm chứ. Hồ Chí Minh có lẽ chưa thấy rõ chuyện này, hoặc có thấy nhưng không làm gì được.

Về học tập, năm 1945 trong thư gửi học sinh, Hồ Chí Minh viết: “Non sông Việt Nam có trở nên vẻ vang hay không, dân tộc Việt Nam có được sánh vai các cường quốc năm châu hay khóng, chính là nhờ một phần lớn ở công lao học tập của các cháu”. Viết ra câu ấy chứng tỏ ông thấy được phần nào vai trò của giáo dục, nhưng chưa toàn diện. Vấn đề không phải ở kết quả học tập mà kết quả của lao động sáng tạo. Đành rằng kết quả học tập là tiền đề cho lao động sáng tạo, nhưng có thể kết quả học tập rất cao mà không có được phát minh hoặc sáng chế gì thì cái học ấy chủ yếu cũng chỉ để truyền lại cho người khác hoặc chủ yếu để trang trí.

Câu trên, ngoài tác dụng kích thích tinh thần nỗ lực học tập của tuổi trẻ, còn có thể gây ra tư tưởng ganh đua, muốn sánh vai, ngang hàng với các cường quốc khi mà sức ta còn non yếu. Phải chăng đó là lòng tự tin quá mức dễ dẫn đến hoang tưởng. Điển hình cho việc học được rất nhiều, làm cũng được nhiều nhưng chưa tương xứng với công sức bỏ ra để học là GS Tạ Quang Bửu (1910-1988). Lúc sắp mất, GS tâm sự rằng ông đã ân hận vì dành quá nhiếu sức lực cho việc học mà chưa quan tâm đúng mức đến dùng trí tuệ cho lao động sáng tạo.

Giáo dục phục vụ chính trị còn thể hiện ở chỗ Bộ Giáo dục đặt dưới sự chỉ đạo và giám sát của Ban Tuyên huấn, phải dạy những môn do Tuyên huấn áp đặt nội dung. Phải tổ chức thầy và trò vào trong những đoàn thể do đàng khống chế, phải làm một việc lợi ít hại nhiều, gây ra lắm thảm họa là phong trào thi đua. Chính vì cần thành tích thi đua để báo cáo, để được tuyên dương mà sinh ra bao sự dối trá. Thầy trò lừa dối lẫn nhau rồi cùng nhau lừa dối gia đình và xã hội. Lừa dối để được khen thưởng là chủ yếu. Mọi người biết rõ sự lừa dối, nhưng đều vui vẻ chấp nhận. Trường học mà đưa dối trá thành sách lược để tồn tại thì còn gì là giáo dục.

Đã có nhiều tiếng nói đòi bỏ phong trào thi đua, ít nhất là trong trường học nhưng chưa có một vị cán bộ nào (từ hiệu trưởng đến bộ trưởng) dám nói đến. Vì sao? Chủ yếu là vì quá kém trí tuệ và vì sợ, vì được đào tạo chỉ để làm theo sự sai khiến.

(Còn tiếp)

Cụ Nguyễn Trọng Vĩnh, 104 tuổi, lên tiếng về dự án Cao tốc Bắc – Nam

Nguyễn Trọng Vĩnh

7-5-2019

Lão tướng Nguyễn Trọng Vĩnh vẫn còn trăn trở với hiện tình đất nước

Năm nay tôi đã 104 tuổi. Theo quy luật thì tuổi tác càng cao, sức khỏe càng kém. Tuy vậy, có những việc hễ nhắc đến là cái đầu óc đã bắt đầu lẫn cẫn của tôi lại nhạy bén, tỉnh táo lên ngay.

“Từ điển” vụ Hồ Duy Hải (Phần 7)

Nguyễn Đức

17-6-2021

Tiếp theo Phần 1 – Phần 2  Phần 3  Phần 4 Phần 5Phần 6

NHÂN CHỨNG LÊ THỊ THU HIẾU (Luật sư Trần Hồng Phong)

Chốt chặn cuối cùng

FB Đỗ Ngà

31-8-2018

Nhân dân, 1 khối gần 100 triệu người. Chỉ cần 1% là có ngay 1 triệu người xuống đường, CS lo sợ. Chỉ cần 2% là có 2 triệu người xuống đường, CS đái ra quần. Chỉ cần 4% là có 4 triệu người xuống đường. Đến lúc đó, ầm một tiếng, lâu đài CS đổ nát thành một đống xà bần chôn hàng vạn xác những kẻ có dã tâm bán nước hại dân.

“Kền kền” ở Bệnh viện C Đà Nẵng và thói lưu manh thời đại…

Phạm Vũ Hiệp

10-8-2020

Bệnh viện C Đà Nẵng tiền thân là Bệnh viện Việt Đức Đà Nẵng, do tổ chức Malteser, CHLB Đức xây dựng tặng cho dân xứ Quảng Đà. Bệnh viện này chuyên về phẫu thuật điều trị.

Gần nửa thế kỷ: Đi từ bưng biền lên… cống rãnh!

Lò Văn Củi

31-1-2018

Anh Bảy Thọt “thọt be sườn” ông Ba Hu đặng:

– Đi Phú Quốc chơi ông Ba. Bữa ông nói ở ngoải đẹp lắm, trong lành lắm, và hơn hết là có… “tắm tiên” đã lắm.

Ông Ba rụt cổ rùa:

– Giỡn Bảy, giỡn chơi hoài Bảy, tao nói hồi nào đâu.

Anh Năm Ba gác cười hư hư, hừ hừ chọc quê, rồi nói:

Con nhãi của năm

Khải Đơn

13-12-2019

Greta Thunberg. Ảnh: Time

Hai ngày hôm nay, sau khi cô bé Greta Thunberg được vinh danh là Nhân vật trong năm 2019 của TIME, điều tôi đọc được thường xuyên nhất trên Facebook của các nhóm Hong Kong là sự miệt thị.

Các bạn fan ủng hộ phong trào ở Hong Kong cảm thấy không công bằng khi những cuộc biểu tình và sự dũng cảm đáng ca ngợi của Hong Kong đã không trở thành Nhân vật của Năm – mà lại là Greta Thunberg.

Với mỗi người, khi chúng ta hâm mộ ai đó và bỏ phiếu cho họ – lẽ thường ta sẽ không hài lòng lắm nếu nhân vật mình hâm mộ không trúng giải của năm. Nhưng với Greta Thunberg – cô trở thành nhân vật gây tranh cãi khủng khiếp giữa… người lớn – vì những gì cô bé làm.

Một công thần bị chôn vùi (Phần 1)

Nguyễn Thông

25-12-2022

Thượng tướng Chu Văn Tấn và đại tướng Võ Nguyên Giáp. Ảnh tư liệu

Không phải thứ gì được phát trên tivi mậu dịch đều đáng “bỏ qua”, nói như ngôn ngữ chơi trò trên tivi. Có những thứ quái gở vẫn được thiên hạ quan tâm, chú mục vào, thậm chí săm soi, như vụ cô á hậu vừa xuất hiện trong veo vậy. Nhưng, trong đống rác tivi, vẫn có những cái không thể “bỏ qua”, tạo được sự chú ý của người tử tế.

Dân biểu tình phản đối ô nhiễm môi trường

BTV Tiếng Dân

9-5-2019

Dân biểu tình phản đối ô nhiễm môi trường ở Bình Định và Quảng Ngãi

RFA có clip, ghi lại cảnh “hàng trăm CSCĐ dùng vòi rồi, hơi cay” để đàn áp người dân phản đối dự án điện mặt trời ở huyện Phù Mỹ, Bình Định. Nhiều người dân huyện này bị công an bắt giữ khi phản kháng lại lực lượng cảnh sát cơ động:

Virus không biết vâng lời Đảng!

Jackhammer Nguyễn

24-6-2021

Việc chống dịch Covid-19 tại Việt Nam vào cuối tháng 6/2021 rối như canh hẹ. Nồi canh hẹ này có vài gia vị tiêu biểu như sau:

Chủ quyền và quyền

FB Vũ Kim Hạnh

2-9-2018

Người Việt sắp được chính thức xài nhân dân tệ rồi, kể từ 12/10/2018? Theo hiến pháp thì chỉ có một thứ đồng tiền của quốc gia được lưu hành, bây giờ sao lại thế? Đó là câu hỏi mình gặp mấy hôm nay…

Sáng qua, mới 5 giờ tôi có một cuộc “chat” ngắn với một doanh nghiệp. “Thế là thế nào, chị Hạnh ơi? Áp dụng thông tư 19 thì hàng Việt càng khổ, càng chết, đúng không? Với qui định này, họ nắm đồng tiền mình công khai, hợp pháp, nếu họ lấy đó mà khống chế luôn tiền tệ, sau khi “dứt gọn” biển đảo, thì làm sao cục cựa? Nhớ không, xưa giờ, bắt được tiền giả thì toàn ở bển đưa qua?”. Mình lý giải chầm chậm, thì Bộ trưởng Công Thương của mình đã ký về chuyện cho lưu hành này từ 2 năm trước, giờ chỉ chính thức hóa thôi; các ngân hàng của mình đều chính thức chuyển đồng TỆ qua lại với họ lâu rồi, nên qui định này trên thực tế, tác động với việc kinh doanh biên mậu chắc đâu có gì. Bạn chắc lưỡi: “Thì đúng vậy. Nhưng vậy mới đáng thắc mắc nè. Không mới, và lâu nay họ cứ đề nghị hoài, mình lảng tránh hay từ chối. Giờ sao lại cho? Cái điểm rơi này nguy hiểm và kinh khủng đáng sợ, biết không?”

Bằng chứng cho thấy quan điểm xét lại với Trung Quốc?

BTV Tiếng Dân

12-8-2020

Người xem truyền hình Việt Nam khá bất ngờ khi tối qua, 11/8/2020, VTV cho phát đoạn phim tài liệu của Truyền hình báo Nhân Dân về cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc với quân Trung Quốc xâm lược.

Hai cựu Bộ trưởng Son, Tuấn ra tòa trong phiên xử ngày đầu tiên

BTV Tiếng Dân

16-12-2019

Sáng nay, TAND TP Hà Nội mở phiên đầu tiên, xét xử các bị cáo mua gian bán lận trong thương vụ Mobifone mua AVG. Từ 7h sáng, lực lượng an ninh TP Hà Nội đã dẫn giải các bị cáo Nguyễn Bắc Son, Trương Minh Tuấn đến tòa để bắt đầu phiên xử đại án kinh tế – chính trị này. Phiên xử bắt đầu từ hôm nay 16/12, kéo dài cho đến cuối năm 2019.

Bảo Sinh, một mình một hội

Tạ Duy Anh

6-1-2023

(Muốn cho trộm chẳng đến nhà

Đề vào trước cửa: Đây là nhà thơ)

Đón xem: Quốc hội bàn chuyện chặt… đuôi

Blog VOA

Trân Văn

11-5-2019

Công nhân nhà máy Pouyuen – Việt Nam trong một cuộc biểu tình trước đây. Photo Courtesy

Mười ngày nữa, các đại biểu Khóa 14 của Quốc hội Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam sẽ tề tựu về Hà Nội dự Kỳ họp thứ 7. Điểm đáng chú ý nhất trong kỳ họp kéo dài gần một tháng (theo dự kiến sẽ khai mạc vào 20 tháng 5 và bế mạc vào 14 tháng 6) này, có lẽ sẽ là tiết mục nghe chính phủ trình bày Báo cáo thuyết minh về Công ước 98 của Tổ chức Lao động Quốc tế (ILO) để chuẩn bị xem xét – phê chuẩn và thảo luận về Dự luật Sửa Luật Lao động hiện hành.

Vụ án Hồ Duy Hải: Bom tấn hay chỉ là viên pháo chuột

Mới đây, Luật sư Trần Hồng Phong cùng các đồng nghiệp và gia đình tử tù Hồ Duy Hải đã gửi đơn trình bày và cung cấp chứng cứ ngoại phạm mới cho cơ quan chức năng về thời gian và địa điểm Hồ Duy Hải có mặt vào khi xảy ra vụ giết người tại Bưu cục Cầu Voi, tỉnh Long An năm 2008.

Phản giáo dục trong môi trường giáo dục!

Trương Minh Ẩn    

0-9-2018

Tôi thường đi rước đứa cháu đang học tiểu học về thay cha mẹ nó hay bận công chuyện. Mọi bữa vừa thấy tôi tới là cháu chạy ào lại, cười tươi vui mừng, dạ thưa ngay liền. Hôm qua 4/9 thì hoàn toàn khác, cháu ỉu xìu lê bước với gương mặt bí xị. Tôi hỏi cháu sao vậy, thì cháu trả lời buồn hiu rằng cháu bị nhốt trong lớp.

Lê Khả Phiêu thừa nhận thảm sát Mậu Thân Huế là có thật

Trần Trung Đạo

15-8-2020

Công lý và sự thật có một sức mạnh nhiệm màu, một áp lực tinh thần huyền bí đã buộc chính các thủ phạm giết người phải thừa nhận tội các của mình dù không ai kê súng vào đầu.

Việt Nam-Trung Quốc: “Hai Quốc gia, Một trạm Kiểm soát Cửa khẩu”

VOA

6-2-2018

Hơn 100 người Việt tụ tập trước tượng đài Vua Lý Thái Tổ tại trung tâm Hà Nội hôm 17/02/16 để tưởng niệm kỷ niệm ngày nổ ra chiến tranh biên giới Việt-Trung. Những tấm biểu ngữ ghi hàng chữ “Ngày 17/2/1979, Nhân dân sẽ không quên”. AP Photo/ Tran Van Minh.

Bắc Kinh và Hà Nội đang thảo luận việc thành lập một hệ thống “Hai quốc gia, một trạm kiểm soát cửa khẩu”. Dự kiến dự án này sẽ được đưa vào hoạt động vào tháng 5 năm nay.

Khi thẩm phán đay nghiến và nói ngọng

Phạm Thị Hoài

18-12-2019

Trích phiên xử ngày 17.12.2019 vụ AVG:

Bị cáo, cựu bộ trưởng TTTT Nguyễn Bắc Son: Thưa quý tòa, ở cơ quan điều tra tôi khai đúng như thế nhưng mà sau này tôi mới hiểu được điều đó. Chứ còn lúc cái thời điểm mà chúng tôi phê duyệt ấy thì chúng tôi nghĩ là… là chúng tôi đã làm đúng theo quy định rồi. Bởi vì…

Quân vương!

Lê Huyền Ái Mỹ

17-1-2023

“Ông chịu trách nhiệm chính trị của người đứng đầu khi để nhiều cán bộ, trong đó có 2 phó thủ tướng, 3 bộ trưởng có vi phạm, khuyết điểm, gây hậu quả rất nghiêm trọng; 2 phó thủ tướng đã xin thôi giữ các chức vụ, 2 bộ trưởng và nhiều cán bộ bị xử lý hình sự. Nhận thức rõ trách nhiệm trước Đảng và nhân dân, ông đã có đơn xin thôi giữ các chức vụ được phân công, nghỉ công tác và nghỉ hưu”. (Tuổi trẻ).

Thư của bà con Vườn Rau Lộc Hưng gửi Bí thư Thành ủy TPHCM

LS Trần Vũ Hải

14-5-2019

V/v Người dân Vườn rau Lộc Hưng mong muốn được gặp Bí thư Thành ủy TP. Hồ Chí Minh để cùng tìm ra giải pháp cho vụ VRLH.

TP. Hồ Chí Minh, ngày 13 tháng 5 năm 2019

Kính gửi: Ông Nguyễn Thiện Nhân,
Ủy viên Bộ chính trị, Bí thư Thành ủy TP. Hồ Chí Minh,
Trưởng đoàn Đại biểu Quốc hội TP. Hồ Chí Minh.

Vụ quân nhân tử vong: Mô típ hành xử quen thuộc của chính quyền với những cái chết bất minh

Luật Khoa

Yên Khắc Chính

1-7-2021

Tang lễ của quân nhân Trần Đức Đô. Ảnh: Đ.X/ Zing News

Ngày nào còn độc quyền chân lý, ngày đó công lý còn bị bắt nạt.

Ai là tác giả bí ẩn của bài bình luận trên báo New York Times?

Thạch Đạt Lang

8-9-2018

Những nhân vật hàng đầu trong nội các của Trump phủ nhận là tác giả bài báo ẩn danh. Ảnh trên mạng

Chiều thứ Tư ngày 05.09.2018, báo New York Times (NYT) đăng một bài bình luận ngắn (Op-Ed) của một tác giả ẩn danh với tựa đề: “Tôi là một phần của nhóm phản đối trong nội các ông Donald Trump, đã làm cho nội các của Tổng thống Trump chao đảo.

Từ chuyện Hà Nội và ‘ngăn tủ’, ‘rũ nôi’

Blog VOA

Trân Văn

19-8-2020

Ông Chu Ngọc Anh. (Hình: Trích xuất từ most.gov.vn)

Tuần rồi, ông Chu Ngọc Anh – Ủy viên BCH TƯ đảng CSVN, Bộ trưởng Khoa học và Công nghệ (KHCN) – đột nhiên nổi như cồn vì hai lý do: Thứ nhất, thiên hạ kháo nhau, ông là người được đảng chọn làm Chủ tịch thành phố Hà Nội thay ông Nguyễn Đức Chung vừa thất sủng. Thứ hai, ông vừa tuyên chiến với… “ngăn tủ” và thúc… “rũ nôi”.

VN: Quốc hội mất nhiều quyền vào tay Chính phủ?

BBC

8-2-2018

Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc và Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân tại Quốc hội tháng 4/2016. Ảnh: Getty Images

Dư luận trong nước đang ồn ào về dự án nghĩa trang dành cho cán bộ cấp cao được xây dựng tại xã Yên Trung, huyện Thạch Thất, Hà Nội.

Nguồn kinh phí được lấy từ ngân sách nhà nước dự kiến khoảng 1400 tỷ đồng.

Qua theo dõi thì thấy dường như Quốc hội không hề có bất cứ vai trò nào trong dự án này. Tức là dự án được quyết định hoàn toàn bởi Chính phủ mà không thông qua Quốc hội.