Công nghiệp Đức kêu gọi đấu tranh hệ thống

DPA/ FAZ

Dịch giả: Vũ Ngọc Chi

10-1-2019

Các tập đoàn Đức đã kiếm được nhiều tiền ở Trung Quốc. Bây giờ sự cạnh tranh được nhà nước hậu thuẫn từ Viễn Đông trở nên quá mạnh mẽ đối với họ. Trong một bài viết chi tiết, ngành công nghiệp đòi hỏi giới chính trị, phải đối phó với nước Cộng hòa Nhân dân này.

Những kẻ vụ lợi thì sẽ không ngần ngại đánh tráo khái niệm, miễn là đạt được mục đích

FB Lê Nguyễn Duy Hậu

10-1-2019

Từ nhiều thế kỷ trước, Locke đã nêu quan điểm rằng, mục tiêu tồn tại của chính quyền không gì khác hơn là để bảo vệ quyền sở hữu của người dân và nếu trong một xã hội mà quyền sở hữu được tự nhiên tôn trọng, chính quyền sẽ không có việc gì để làm. Nếu chính quyền đụng đến quyền sở hữu đó của người dân tức là chính quyền đang đi ngược lại sứ mệnh tồn tại của nó và do đó cần bị triệt tiêu.

Tươi cười 40 năm Cao Miên – Cúi mặt 40 năm Tàu Cộng

Phạm Trần

10-1-2019

Đảng Cộng sản Việt Nam đã chính thức kỷ niệm 40 năm để khoe công đã cứu nhân dân Cao Miên thoát chế độ diệt chủng Pol Pot-Khmer đỏ, nhưng lại không dám tưởng niệm những người Việt Nam đã hy sinh trong cuộc chiến chống quân xâm lược Tàu ngày 17/02/1979.

Lộc Hưng – Nhìn bằng tinh thần Luật tiếp cận thông tin

FB Tâm Chánh

10-1-2019

Chính trong lúc này, lãnh đạo TPHCM cần tỏ rõ bản lĩnh chính trị của Sài Gòn, tạo ra không khí và môi trường đối thoại chân thành, trung thực giải quyết vụ cưỡng chế ở khu Lộc Hưng.

Vườn rau Lộc Hưng ngậm ngùi tháng chạp

FB Cù Mai Công

10-1-2019

Khu vực vườn rau Lộc Hưng (Tân Bình, TP.HCM) là đất công từ xưa thuộc tỉnh Gia Định nhưng nằm cách Sài Gòn vài chục mét; với tấm bảng cắm trước Nghĩa địa Đô Thành (nay là Công viên văn hóa Lê Thị Riêng): “Đô thành Sài Gòn kính chào các bạn”.

Đó là khu vực ngoại ô Ông Tạ, điểm cuối cùng của khu Ông Tạ về hướng đông. Nếu khu Ông Tạ với những cư dân ban đầu người Hà Nội bỏ tiền mua đất (chứ không nhận nền chính quyền Sài Gòn cấp ở Xóm Mới – Gò Vấp, Bình An – Q.8…) toàn nhà 3, 4 tầng với các tiệm vàng san sát thì khu Lộc Hưng, dân miền núi Sơn Tây nghèo bị dạt ra ngoài; không vốn buôn bán như dân Ông Tạ đã tranh thủ trồng rau kiểu tranh thủ đất trống trong Trạm phát tín của chính quyền Sài Gòn. Dân Ông Tạ gọi là Nhà Dây thép gió vì trong đó chằng chịt những dây cáp níu giữ các cột phát sóng cao nghễu nghện.

Sợ bị hớ

FB Trịnh Kim Tiến

10-1-2019

(Bài viết chắc chắn sẽ đụng chạm rất nhiều người, nhưng xin lỗi tôi vẫn muốn viết nó)

Trong hầu hết các sự kiện giữa nhà cầm quyền và người dân, tôi nhìn thấy đa số các học giả, luật gia, nhà báo, những người có tiếng nói chỉ lao vào mổ xẻ khi mọi thứ đã tan nát hết, khi mà một nỗi đau nào đó đã hiện hữu trước mặt họ.

Có phải các anh chị sợ mình sẽ bênh sai cho người dân và làm mất đi tiếng nói của mình? Tôi cũng nhiều lần sợ như vậy lắm, sợ mình chưa nắm kỹ mà nói rồi người khác cười cho.

Ông quan chức bó tay, chúng em nông dân đành bó chân vậy…

Hoàng Tự Minh

10-1-2019

Buổi sáng dùng chút thì giờ để đọc tin tức, báo chí. Bắt buộc phải lướt qua trước một số báo quốc doanh “lề khốn nạn”, cho chạy nhanh qua cái clip VTV thời sự 7 giờ tối qua để tìm cái mức tăng trưởng bịp bợp, gian xảo từng ngày, lướt qua cái mục “góc nhìn” của anh Vnexpess, một sân chơi mẫu mực của công chức rất có thì giờ bình luận, nhưng không có tâm trạng đi tìm hiểu cái bản chất lưu manh của thế giới Cộng sản.

Một số ý kiến về biệt thự 24 đường Điện Biên Phủ

KTS Trần Thanh Vân

10-1-2019

Gia đình bên ngoại tôi quê gốc Đức Thọ, Hà Tĩnh và có quan hệ lâu đời với gia đình nhà thơ Xuân Diệu. Chính vì lẽ đó, nên tôi được biết nhà thơ Cù Huy Cận từ ngày còn kháng chiến chống Pháp, khi bác ấy từ Việt Bắc về Đức Thọ, đến ngủ nhờ nhà ông bà ngoại tôi một đêm, để sáng hôm sau tắm rửa thay quần áo đẹp, đi xe đạp đến nhà đón cô dâu Xuân Như (em gái nhà thơ Xuân Diệu) lên Việt Bắc tổ chức đám cưới. 

“Nói giọng Bắc, nhưng không gạt bà con”

FB Tuấn Khanh

10-1-2019

Liên tục trong nhiều ngày, những nạn nhân của vụ cưỡng chiếm đất đai tại phường 6, Tân Bình, Sài Gòn xuất hiện trên các video – tự tố cáo và được phỏng vấn – đã mô tả khá rõ những gì đang diễn ra. Dĩ nhiên, giờ đây không còn một tên gọi nào khác, ngoài việc khẳng định sự bất lương của kẻ cầm quyền là điều cần phải ghi nhớ.

Hầu hết những người xuất hiện trên video đều nói giọng Bắc. Chỉ có một số ít người nói giọng Nam. Nhưng nguồn gốc của họ, là những người đã tìm cách di cư khỏi một chế độ đang âm mưu một cuộc đại cướp bóc và giết hại dân lành. Đấu tố, xét lại… ở miền Bắc sau 1954 là những minh chứng bằng lịch sử của máu và nước mắt Việt Nam, trên phông nền rầm rập tiếng hô vang chủ nghĩa quốc tế cộng sản, đậm màu Trung Quốc.

Những người nói giọng Bắc ở vườn rau Lộc Hưng hôm nay cũng run rẩy và đau đớn, không khác gì cha ông của họ vào những ngày ôm con gà, tượng chúa cùng niềm hy vọng vào Nam, rồi nghe người thân của mình bị chôn sống, bị chặt đầu ở quê mình mà bàng hoàng vì thấy mình may mắn còn sống sót. Những người nói giọng Bắc thật thà, chỉ mong được sinh sống làm ăn. Khốn khó mấy cũng cam, bắt đầu lại mọi thứ cũng thuận. Trên tay của họ là cái cuốc, hạt giống và mồ hôi thấm đất. Họ không chọn cầm AK, hay bao bố để bắt cóc ai đi trong đêm khuya vì lý tưởng đại đồng.

Chính quyền của tổng thống Ngô Đình Diệm đã làm mọi thứ để có thể an cư gần một triệu ngưởi ở miền Nam, những người không chọn chế độ cộng sản làm bạn đường, tự nguyện xuống tàu để có thể bắt đầu lại cuộc đời. Mọi thứ ổn định cho đến năm 1975, khi nước VNDCCH ở phía Bắc mở cuộc chiến vào nước VNCH và hoàn tất. Và dù muốn hay không, tất cả những gì thuộc về hành chính, tài sản và sở hữu của người miền Nam đều phải được quyền công nhận khi chính quyền mới gọi là thống nhất và hoà bình. Nhưng thực tế thì không phải vậy. Có ít nhất đã có 3 lần, chính quyền mới mở các đợt cướp bóc tài sản và xoá quyền sỏ hữu của hàng triệu người dân một cách vô lương, gọi là đánh tư sản. Cướp và âm mưu cướp từ chính quyền mới là những điều có thật.

Trãi qua những ngày tháng ấy, tưởng chừng mọi thứ sẽ chỉ còn là dĩ vãng. Non nửa thế kỷ của một nước Việt Nam tuyên bố giàu mạnh, công bằng và văn minh, vườn rau Lộc Hưng may mắn còn sót lại, vì mảnh đất có vẻ nghèo nàn ấy chưa có dịp lọt vào mắt xanh những kẻ cầm quyền cơ hội. Và vào lúc đất nước “cường thịnh”, ai đó đã chợt nhận ra vài ngàn mét vuông giữa lòng Sài Gòn là một món lợi khổng lồ. Một món lợi phải được khai thác như thường lệ, nhân danh dự án, quy hoạch vườn hoa, trường học, quảng trường, tượng đài… Những kẻ cơ hội và cướp ngày nhân danh mọi thứ, nhưng không hề thât sự có gương mặt hay số phận con người.

Hàng trăm nhân viên đủ loại của nhà nước giàu mạnh, công bằng và văn minh ấy đã bịt mặt, mở cuộc cướp đất, phá nhà của hơn 100 gia đình, khi Tết Nguyên Đán 2019 chỉ còn vài tuần lễ nữa. Khắp nơi, trong nhịp phát triển hào hùng của Việt Nam, văng vẳng tiếng khóc, tiếng kêu giọng Bắc quen thuộc về nỗi đau và căm giận. Tiếng kêu có của cả những người không là nạn nhân, mà chỉ là người chứng kiến.

Mới đây thôi, một quan chức của chính quyền đã nói rằng “tôi nói giọng Bắc, nhưng không gạt bà con” để cố thuyết phục về tính liêm chính trong vụ cướp đất của hàng ngàn người dân tại Thủ Thiêm, quận 2. Nhưng lẫn trong tiếng quát tháo bắt người, đập nhà vào đầu tháng 1/2019 ở vườn rau Lộc Hưng cũng không thiếu những giọng Bắc hung hăng, công khai hiện hình là bọn cướp đất phá nhà dân lành. Những giọng Bắc từ nhà cầm quyền, gợi nhớ biết bao điều.

Ôi đất nước những ngày huy hoàng, “có bao giờ được như thế này đâu”, nhưng bên tai, sao chỉ còn nghe thấy những giọng Bắc hốt hoảng và đau thương với cuộc đời của mình. Những giọng Bắc của con trẻ, người già, phụ nữ, và của những người thương phế binh yếu ớt không còn nơi nương tựa. Những nỗi đau thương sao như di sản cha truyền con nối. Chỉ khác là họ hôm nay, không may mắn bằng cha mẹ mình ở thế kỷ trước, vì không biết phải bước chân xuống chuyến tàu nào để thấy được hy vọng.

Những giọng Bắc nạn nhân ấy, không thể gạt chúng ta. Những giọng Bắc nghẹn ngào như cào cấu vào tim người. Nó mãi mãi nhắc chúng ta – những người Việt – về một sự thật được ghi lại trong lịch sử của đất nước này về những loại giọng Bắc được biết: của người dân chân chất và của bọn trá nguỵ.

 

Nhà Bí thư Nguyễn Thiện Nhân cách Vườn Rau vài trăm mét

FB Lê Nguyễn Hương Trà

10-1-2019

Từ khu Vườn Rau, Phường 6 quận Tân Bình nằm kề bên công viên Lê Thị Riêng, nếu đâm ra Cách mạng tháng 8 chạy thẳng tới New World Hotel thì chỉ chừng 4 km. Nói vậy để dễ hình dung là sát sườn trung tâm cỡ nào!

Mục tiêu không phải là Trần Tuấn Anh!

Blog VOA

Trân Văn

9-1-2019

Ông Trần Tuấn Anh, Bộ trưởng Công Thương, vừa gửi thư xin lỗi toàn dân vì lạm dụng quyền lực, dùng công xa đón vợ con ở phi trường, buộc hàng trăm người khác phải chờ khi chuyến bay VN262 từ Sài Gòn ra Hà Nội, đến phi trường Nội Bài hôm 4 tháng 1.

Mẹ ơi, Tết này mình ở đâu?

FB Đỗ Cao Cường

9-1-2019

Mấy chục năm trước, những thanh niên trai tráng sống quanh quẩn sau lũy tre làng nghe theo lý tưởng của một nhóm người, họ đã đi bộ hàng ngàn cây số để tìm kiếm hy vọng đổi đời.

Nhưng cho đến nay, nhiều đứa trẻ mới lớn được tiếp cận, cọ xát với thế giới bên ngoài quay về và nhận xét lại cha ông của chúng rằng, “ngu dốt cộng nhiệt tình bằng phá hoại”.

Đập phá nhà cửa chưa đủ, lừa dân, cướp sạch đồ đạc

FB Trịnh Kim Tiến

9-1-2019

Trong khi thực hiện đập phá, những kẻ đeo băng đỏ đến dụ, đuổi từng người dân ra khỏi căn nhà đổ nát của họ. Chúng hứa với những cụ già và những người nông dân vườn rau rằng, đi ra đi rồi chúng sẽ bảo vệ tài sản cho bà con, sáng mai quay về lấy.

Con đường vào vườn rau bị bao vây cho đến sáng nay, người có thể ra nhưng khó có thể vào.

Vì nhà cửa đã tan hoang, cả ngày bị tra tấn về thể xác và tinh thần, bà con đi lang thang kiếm chỗ ngủ qua đêm.

Đất đai có trước hay giấy chứng nhận có trước

FB Huy Đức

9-1-2019

Từ hôm Tân Bình cưỡng chế, đập phá nhà cửa của dân tại “vườn rau Lộc Hưng”, tôi hỏi nhiều nhà báo vì sao báo chí im lặng. Có bạn nói là “đang làm” nhưng cho đến nay vẫn không có một dòng trên báo. Tại sao thế. Ngay cả khi người dân sai thì báo chí cũng cần lên tiếng.

Nếu quả thực, “Bà con đã đóng thuế 20 – 30 năm có đầy đủ giấy tờ pháp lý…; Đất vườn rau sử dụng đất 1954…” thì theo Luật Đất Đai 1993, phải cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất cho bà con. Trong trường hợp nhà nước lấy đất đó để xây trường công lập thì phải bồi thường, bất kể người dân có giấy hay không có giấy.

Cướp đất – Cách kiếm tiền hiệu quả của quan chức

FB Đỗ Ngà

9-1-2019

Thức ăn đã vào miệng, thì nó chỉ còn là cái xác hôi thối thải ra cửa sau mà thôi. Nghĩa là kẻ phàm ăn đã hút sạch chất dinh dưỡng. Cứ xem Đinh La Thăng thì biết, ông ta và đàn em đã tàn phá ngân sách bao nhiêu? Và sau khi truy tố thì ngân khố quốc gia thu hồi lại được bao nhiêu? Tiền của nhân dân bị tham nhũng cạp hết, chúng tiêu hoá sạch, giờ bắt chúng xử thì dân nhận lại được gì? Chẳng được gì ngoài sự hả dạ.

‘Một mô hình rất mực Stalin’: Việt Nam bị chỉ trích vì đàn áp toàn trị

Democracy Digest

Dịch giả: Cù Huy Hà Vũ

9-1-2019

Việt Nam đã ban hành một luật an ninh mạng mới, hình sự hóa sự chỉ trích chính quyền trực tuyến và buộc các nhà cung cấp internet giao nộp cho chính quyền dữ liệu về người sử dụng khi được yêu cầu, làm dấy lên tuyên bố về một cuộc đàn áp “toàn trị” nhằm vào giới bất đồng chính kiến. The Guardian đưa tin:

Giọt nước mắt cho Lộc Hưng!

Trung Nguyễn

9-1-2019

Tôi đang vừa viết những dòng này vừa khóc. Xung quanh tôi, trong cái quán cà phê này, mọi người có lẽ cũng tò mò vì những giọt nước mắt của tôi. Nhưng họ vẫn đang bàn chuyện làm ăn, tán tỉnh, hẹn hò,… của họ.

Tri luận: Nói chuyện với tuổi trẻ của Việt tộc (Phần 6)

GS Lê Hữu Khóa

9-1-2019

Tiếp theo phần 1  —  phần 2  —  phần 3  —  phần 4  —  phần 5

Tuổi… tròng

Đừng để chân trời gọi mãi

Đừng để khói sương mới mọc đến hai lần…

Trần Dần

Vườn rau Lộc Hưng

FB Chất lượng cuộc sống

8-1-2019

Báo chí và chính quyền thành phố HCM ngó lơ vụ cưỡng chế vườn rau Lộc Hưng, phường 6, quận Tân Bình, trước sự thắc mắc, sục sôi của người dân. Không có một lãnh đạo thành phố nào có lấy một lời trước công luận.

Khi gầu máy xúc vung lên là tài sản, mồ hôi nước mắt của người dân đổ xuống. Hình ảnh ấy vô cùng phản cảm và chắc chắn sẽ có người màn trời chiếu đất khi tết cổ truyền đang cận kề. Đúng hay sai, ít nhiều, lãnh đạo Thành phố nhất định phải gặp gỡ và có những lời chia sẻ minh bạch, hợp pháp với bà con trước truyền thông.

Bộ trưởng Trần Tuấn Anh chưa thực sự xin lỗi

FB Nguyễn Đức

8-1-2019

Nói đúng hơn, sau thời gian xin ý kiến tham mưu tùm lum nơi, bộ trưởng Tuấn Anh đã có thư xin lỗi nói lên sự “thành thực, thành tâm” của ông.

Thứ nhất, vụ việc xảy ra chiều ngày 4-1, nhưng mãi đến chiều nay (8-1), ông bộ trưởng mới xin lỗi. Ông nại lí do đang phải điều trị bệnh nên mới xin lỗi trễ.

Cũng trong chiều ngày 4-1, ông bộ trưởng làm việc tại cơ quan (tiếp khách, trao quyết định bổ nhiệm nhân sự) nhưng lại để cấp dưới làm văn bản lừa dối để đón vợ theo nghi thức đặc biệt?

Xin lỗi Dân…

FB Lưu Trọng Văn

8-1-2019

Gã một lần đến Vũng Tàu được nhạc sĩ Trần Tiến hát cho nghe ca khúc mới của Trần Tiến về những đứa trẻ chân đất rét run trên cao nguyên đá Đồng Văn.

Ông Chung còn nhớ hay đã quên?

FB Trần Vũ Hải

8-1-2019

Ông Nguyễn Đức Chung, chủ tịch UBND TPHN vừa ký quyết định ban hành Nội quy tiếp công dân của Hà Nội. Theo đó người dân không được ghi hình, ghi âm nếu không được người tiếp công dân cho phép.

Chính sách khốn nạn!

FB Ngô Trường An

8-1-2019

Chính sách: “đất đai thuộc sở hữu toàn dân do nhà nước đại diện chủ sở hữu và quản lý”. Đây phải nói là chính sách khốn nạn nhất của nhà cầm quyền CSVN.

Vì sao đây là chính sách khốn nạn? Vì chính điều luật này đã trắng trợn cướp quyền sở hữu nhà, đất của mọi công dân. Hiện tại, ngôi nhà của ta đang ở là trên mảnh đất của toàn dân chứ không phải đất của riêng ta, và nhà nước là kẻ đại diện chủ sở hữu mảnh đất trên ngôi nhà của ta.

Chiến tranh Việt – Miên: Bảo vệ tổ quốc hay xâm lược?

Nguyễn Tuấn Khoa

8-1-2019

Chiến tranh Việt-Miên đã kết thúc 40 năm nhưng những thông tin trong nước về cuộc chiến này vừa thiếu vừa không đáng tin cậy. Năm 1986, ông Nayan Chanda, ký giả Tạp Chí Kinh Tế Viễn Đông cho xuất bản quyển Huynh Đệ Tương Tàn (Brother Enemy) nói về cuộc chiến giữa các nước CS anh em sau khi Sài Gòn thất thủ.

Công an không có quyền kiểm tra nhà dân khi chưa có lệnh của tòa án

Nguyễn Tiến Trung

7-1-2019

Lúc 9h30 tối nay công an khu vực tới nhà tôi đòi kiểm tra hộ khẩu. Tôi không cho phép công an khu vực vào nhà. Không thể có chuyện công an muốn vào nhà dân lúc nào thì vào. Và tối nay thì công an đòi vô kiểm tra từng phòng trong nhà tôi. Cuối cùng thì công an phải đứng ngoài đường trước nhà tôi để xem sổ hộ khẩu tôi đưa ra.

Chưa rõ bao nhiêu người lính Việt Nam chết trong cuộc chiến ở Campuchia

FB Huy Đức

8-1-2018

Hôm qua, khi tôi dẫn tuyên bố của tướng Hoàng Kiền nói (trên Soha) rằng, “Chúng ta đã hy sinh rất lớn. Trong 10 năm giúp nhân dân Campuchia…, hơn 12 vạn chiến sỹ đã hy sinh, hàng chục vạn người bị thương, chủ yếu do mìn…”, một chuyên gia về CPC, nhà báo Trần Chí Hùng – Trưởng phân xã TTXVN tại Campuchia – cho rằng, phải coi lại con số ấy.

Đảng “không gạt bà con đâu”!

FB Mạnh Kim

8-1-2019

Đảng “không gạt bà con đâu”! Đảng “chẳng bao giờ” gạt. Đảng chỉ ăn cướp. Cướp từ lịch sử đến hiện tại, từ trong Hiến pháp đến thực tế. Xin đừng nói tôi lại “trở nên cực đoan”. Đừng nói những người dân mất đất trở nên cực đoan nếu họ làm điều gì “cực đoan”, một khi mà chính quyền không ngưng những hành động cực đoan.

Tri luận: Nói chuyện với tuổi trẻ của Việt tộc (Phần 5)

GS Lê Hữu Khóa

8-1-2019

Tiếp theo phần 1  —  phần 2  —  phần 3  —  phần 4

Tuổi… công

Đất nước ơi, tôi mến người như khi nhìn em bé ngủ.

Tôi thương người như thương mẹ ốm.

Vì đâu người khoát manh áo đỏ.

Thừa sai – cũn cỡn. Tủi nhục tháng ngày. Long đong chiều sớm.

Phùng Cung

Hôm nay anh chị ngủ ở đâu?

FB Trịnh Kim Tiến

8-1-2019

Hôm nay anh chị vẫn ngủ tại nhà, đồ đạc trong phòng còn nguyên vẹn, chưa một món nào được chuyển đi. Mặc dù họ cố tình cho mọi người trong vườn rau biết ngày mai sẽ đến cướp phá nhưng anh chị không thể đi.

Ra tù, chị quen và cưới anh, người đàn ông tù gấp 4 lần án chị phải chịu. Khi bé Tôm ra đời, hai vợ chồng những tưởng cuộc đời sẽ mỉm cười sau bao bất công và mất mát. Nhưng rồi sắp tới đây, chính quyền Cộng Sản có thể lại tiếp tục phá hủy tất cả, một lần nữa giết chết cuộc đời anh chị.