Bàn với TBT Nguyễn Phú Trọng về hai chữ Danh Dự

Nguyễn Khắc Mai

22-8-2021

Gần đây, trong cuộc họp Chính phủ, TBT Nguyễn Phú Trọng đã có bài phát biểu dài và có những ý quan trọng. Vì tôi cho là quan trọng nên muốn góp với anh vài ý mọn.

Vấn đề Danh Dự như anh nói, theo tôi đúng là quan trọng rồi, vì nó cần thiết cho mỗi người Việt và cố nhiên cả nhân loại để biết sống trên/ trong cõi đời này. Hơn nữa lại rất cần (như mong ước của Dân tộc, nhưng không chắc có là mong ước của những người cầm quyền lớn bé hay không). Vì có những người cộng sản hiện nay không cần danh dự vì thế vấn đề càng trở nên cấp thiết.

Tôi nhớ, anh đã từng mời tôi hợp tác trong đề tài: Luận cứ khoa học để xây dựng đội ngũ cán bộ công chức trong thời kỳ mới. Bấy giờ tôi đã góp với anh nhiều ý gay gắt mà anh cũng đồng tình. Ví như tôi đã trình bày rằng, chính sách tiền lương không những lạc hậu mà còn là tội ác. Tuy nhiên khi về đánh máy bản tham luận để nộp, tôi nghĩ không nên ác khẩu, nên đã sửa lại là “tội lỗi”. Có vẻ như anh cũng đồng tình nên đã ghi lại ý này trong sách của anh xuất bản.

Bây giờ xin đi vào mấy ý. Câu nói của anh mà tôi chú ý: “Những ai có tư tưởng này thì dẹp sang một bên, cho người khác làm. Tiền bạc lắm làm gì, chết có mang theo được đâu. Danh dự mới là điều thiêng liêng cao quý nhất”.

Cái gọi là “tư tưởng này” là tư tưởng sống, làm việc, lãnh đạo chẳng cần chú ý đến danh dự làm gì, mà bây giờ anh hốt hoảng la trời lên, thôi rồi, nó đâu rồi, sao lại để trở nên thảm hại như vậy!

Bây giờ thấy mà kêu lên cũng tốt nhưng vô nghĩa. Cái chính là phải hiểu nó là gì, không phải chỉ hiểu cảm tính, mơ hồ đại khái mà phải nghĩ được như đức vua Trần Nhân Tông trong bài “Cư trần lạc Đạo phú”, khẳng định rằng: “Cùng nơi ngôn cú”, nghĩa là trong câu chuyện của tư duy khoa học, tư tưởng, triết lý (ngôn cú) thì phải đi cho đến tận cùng của cả hai chiều, đầu ngọn nguồn và cuối cùng của cứu cánh, kết quả, kết thúc…

Như vậy, danh dự nghĩa là gì, danh dự của ai? Ở đây anh muốn nói đến danh dự của người cộng sản, hơn nữa là của đội ngũ công chức, công bộc trong chính phủ, từ anh trưởng phường cho đến anh Thủ tướng.

Làm gì để hình thành danh dự, để nuôi dưỡng danh dự, để không đánh mất danh dự. Lại còn là vấn đề danh dự của một người, danh dự của một cộng đồng, như của một chính đảng chẳng hạn, một dòng họ, một doanh nghiệp… một dân tộc. Danh dự của một người là quan trọng mà của một chính đảng như đảng Cộng sản VN, hơn nữa của cả Dân tộc lại còn quan trọng gấp bội.

Làm sao mà lãnh đạo ngót cả trăm năm lại để cho đảng cộng sản rớt giá thảm thương như vậy, để cho dân tộc này phải cắp rá ăn xin thời Việt Nam DCCH, phải đi làm ô-sin khắp chốn như hiện nay. Đâu rồi danh dự của dân tộc? Đâu rồi danh dự của Đảng? Ai làm mất, ai đánh mất, ai không biết giữ gìn? Tội lỗi đầy mình. Tôi có cảm giác như anh chưa đủ một sự sám hối. (Nam mô cầu Sám hối Bồ Tát).

Bàn về danh dự của Đảng, của Dân tộc xin để sau. Bây giờ nói tới danh dự của một con người đã. Danh dự là gì? Trong những từ và tự điển mà tôi biết thì dự, trong danh dự có nghĩa là tiếng khen. Nó là sự thẩm định của xã hội đối với một người. Danh dự không có cao thấp, mà chỉ có sắc thái khác nhau.

Như danh của anh là Trọng lại là TBT, còn tôi là Mai, là ông già về hưu nơi Ô Đồng Lầm, Hà Nội. Chỗ khác nhau là anh có chức tước, tôi thì không. Không có cao thấp, nhưng có khác. Vì anh phải mang thêm cái danh dự của Tổng bí thư. Nếu cứ để đảng suy đồi như hiện nay, để xã hội suy thoái, để hệ thống công quyền cả gan biến thành tư quyền mà dân không làm gì được thì danh dự TBT “đã” mất (không phải “sẽ”).

Đúng như anh nói, danh dự là cao quý là thiêng liêng. Nó là cái phẩm giá của một con người. Ông cụ Hồ thế mà dí dỏm từng nói “đừng tưởng cứ viết lên trán hai chữ cộng sản mà khiến người ta sợ”. Bây giờ thì người ta vừa sợ vừa khinh.

Hệ thống xã hội mới của ta quá nhấn cái danh mà thường bỏ quên các thực. Nào là nhân dân, nào ưu tú, nào anh hùng, nào chiến sĩ, loạn cào cào. Danh dự là cái chiều sâu lặn bên trong như cái gen của văn hóa, nó như cái cốt sắt của bê tông. (Nhưng ở Việt Nam và Trung Hoa lấy tre làm cốt).

Có lần tôi phê bình Trường Nguyễn Ái Quốc, ở đây không dạy đạo đức. Họ cãi, họ đã dạy trong hình thái ý thức xã hội. Tôi bảo không đúng và không đủ. Phải dạy đạo đức công vụ, nghề nghiệp, đạo đức lãnh đạo, đạo đức kinh tế… Người xưa rất coi trọng cái thực chất.

Khi tôi về làng Tó Tả, Thanh Oai, vào thắp hương nhà thờ cụ Ngô Thì Trí, em ruột cụ Ngô Thì Nhiệm, thấy câu đối: “Hương lý xưng thiện nhân tư vinh túc hỹ/ Gia trung hữu hòa hiếu hà lạc như chi”. Nghĩa là: Làng xóm khen là người tử tế, vinh dự ấy đủ rồi. Trong gia đình hòa hiếu thì có niềm vui nào hơn.

Nó là cái gen lặn của văn hóa. Anh nói đúng, đừng thấy đỏ mà tưởng chín. Xã hội ta hiện nay rất đỏ, đỏ lòm mà văn hóa, đạo đức nhất là văn hóa đạo đức của giới lãnh đạo lại rất sống sượng! Làm sao nó có thể là rường cột của nước nhà được đây! Phải tìm danh dự trong văn hóa. Mà xây dựng văn hóa không thể một sớm một chiều, nhất là muốn hô khẩu hiệu, nói đạo đức suông mà được.

Bây giờ phải lần tìm những cái duyên, tìm cho ra cái nhân mới biết cái quả đắng mất danh dự từ đâu. Người Nga quả không đến nỗi lú. Họ từng chủ trương Perestroika, làm lại. Nhưng hóa ra không đơn giản như vậy. Ta hô hào Đổi Mới, nhưng trống xuôi kèn ngược, nửa vời, tiếng kèn ngập ngừng.

Ví dụ nhãn tiền là sự cố ở Đại học Duy Tân. Nói là duy tân nhưng hành xử rất hủ lậu. Duy tân hành xử, nhưng bàn tay thọc vào chỉ đạo là ở nơi khác. Ông Thủ tướng mới thì hô hào ở Chính phủ phải tôn trọng phản biện, lắng nghe ý kiến nhân dân, mà một cô giáo chỉ nói đôi điều cảm khái về chính sách an sinh, liền bị đuổi dạy. Đáng trách là các anh không có ai lên tiếng điều chỉnh, cái thói xấu bảo hoàng hơn nhà vua ấy. Cũng là chuyện danh dự cả thôi.

Trong trường hợp này ít ra là các anh đã lạc hậu đến ba ngàn năm. Nhân vì cái Cô Vy chết dẫm mà tôi phải trói chân ở nhà, bèn nhớ lời Nguyễn Trãi, Cấp giản, phanh trà độc cựu thư. Tôi không kín nước suối để pha trà, mà hứng nước mưa ở đợt sau để có nước không bị axit phanh trà và đọc sách xưa.

Sách Đông Chu liệt quốc có chuyện Thương Ưởng giúp Tần Thủy Hoàng dùng luật pháp để trị dân. Để cho dân tin là ổng làm thật, ổng bèn lập mẹo cho để cây gỗ lớn ở cửa bắc và yết, hể ai vác nó sang cửa phía nam sẽ được thưởng lớn. Một người thử vác xem sao. Quả nhiên ông thưởng cả chục lượng vàng. Dân tin ông nói được làm được, biến pháp được thi hành. Nếu các anh không có ý kiến lại, không ai tin những gì các anh nói.

Những thế hệ đảng viên làm cán bộ, làm công chức lớp sau này, họ lại tham lam tàn nhẫn như vậy, trở thành cả một bầy sâu, cái gì cũng ăn. Mà cái ăn bẩn thỉu nhất, đồi bại nhất, thất đức nhất, là ăn chính trị, ăn thể chế, ăn ghế, ăn quyền lực.

Ngày xưa vua Việt vương Câu Tiển phải ăn cứt của Ngô Phù Sai là để trả thù, tìm cách giành lại nước, nay tuy ăn những thứ sang như chức tước bí thư, chủ tịch, viện trưởng, nghị sĩ… nhưng lại là giúp Tàu Cộng, làm suy đồi đất nước ta để chúng dễ bề thao túng.

Anh nêu hai ý mà tôi thấy đúng và tâm đắc. Một là phải chăm lo cho cái danh dự của đám quan chức to nhỏ khác nhau của đảng. Có làm được hay không là chuyện khác. Nhưng nói như Lỗ Tấn, hy vọng giống như con đường, cứ đi khắc thành đường. Nếu anh không vãn hồi được, cứ giao cho Dân, vì “khó vạn lần dân liệu cũng xong”. Đây là ý trong một câu vè của Thanh Tịnh, làm ở Quảng Bình, cụ Hồ dùng lấy, thành ra của cụ.

Phải thay đổi thể chế. Phải có một thể chế Dân chủ để Dân được là chủ, họ sẽ biết cách buộc đám quan lại mất tư cách phải đi tìm danh dự để làm việc, nếu không tôi sẽ đuổi anh ra một bên, để người khác làm. Đây là điều thứ hai mà tôi khen anh, anh đáng được như vậy. Trong tiếng Pháp, chữ danh dự có nguồn ý nghĩa tữ chữ digne, đáng giá, đáng được, (khen ngợi, xưng tụng).

Cái câu anh nói “Dẹp sang một bên cho người khác làm” tôi cho là một thông điệp, một tuyên bố, phải biến nó thành một chủ trương, thành đường lối chính trị, chớ để nó chỉ như là một khẩu hiệu dân túy mỵ dân!

Đánh động vấn đề danh dự, lo cho cái danh dự, bồi dưỡng, giữ gìn cái thiêng liêng quý báu nhất. Đúng rồi. Anh không tìm được danh dự để làm việc, anh tự gạt mình ra, mà thể chế mới của Dân, sẽ sẵn sàng dẹp anh sang một bên cho người khác, là những người biết quý trọng danh dự của mình, còn biết trọng cái danh dự của đảng, của nhà nước của Nhân dân. Hay lắm, thật digne để bàn, để khen ngợi.

Như ông Liệt ninh (Lenin) nói, Que Faire (*), làm gì ?

Ở tầm xa, chiến lược phải sửa sang cái Văn hóa, coi trọng nó, nuôi dưỡng nó, chấn chỉnh nó. Phải thay đổi cái tư duy cái não trạng sai lầm méo mó về văn hóa. Cái tinh túy, cái chất tủy của văn hóa phải nằm trong phương châm bốn chữ: Chân, Thành, Tín, Mỹ. Cả bốn yếu tố này trong mọi bình diện văn hóa hiện nay đều bị vi phạm. Trong chính trị, trong kinh tế, khoa học giáo dục, đạo đức lối sống xã hội, gia đình, cả trong tôn giáo, nhiều điều của chân, thành, tín mỹ đều bị xáo trộn. Không phải ngẫu nhiên mà cả dân gian, cả trí thức đều lo phiền. Dân gian thì u mua (chúng ta đang ở vào thời kỳ văn minh đồ đểu…), còn nhà thơ thì “Cả một thời đểu cáng đã lên ngôi”.

Trong tầm gần, mà cũng có ý nghĩa chiến lược là phải gấp gáp sửa đổi thể chế. Các anh đang bàn để sửa đổi một số luật, như sửa luật đất đai, một hệ thống những văn bản luật pháp về một lĩnh vực thiết cốt của dân mà thất đức, vô đạo, kéo dài, gây biết bao tội lỗi, oan khiên chết chóc, thiệt hại cho dân, cho nước vô kể. Liệu nay có dám làm cho tử tế hay không. Chớ để bị chê là hời hợt, như nhận xét của những giáo sĩ phương Tây vào TK IXVII ghi chép rằng: “Người Đàng ngoài (Bắc Việt) vốn có tính hời hợt” (**).

Hãy xác định cho rõ, sửa luật đất đai để làm gi? Phải nhận thức cho rõ: Để Lập Quyền Dân trên lĩnh vực này! Chính ông Mác cũng nói: luật pháp để cho có luật pháp là vô nghĩa. Còn Hồ chí Minh, khi còn trên Việt Bắc từng nói “Ngày nay tư pháp là chuyện làm người và ở đời! Tư pháp của mình có quá nhiều những chuyện áp bức con người và chà đạp cuộc đời”.

Còn “Dẹp sang một bên cho người khác làm”, không chỉ kêu gọi họ, mà là một đạo luật mới chấn chỉnh hệ thống tổ chức công quyền và đội ngũ quan lại công chức. Hãy rút từ quỹ dự trữ một số ngân sách, thiếu thì đi vay thêm để thực hiện chương trình cải tạo lại hệ thống công quyền và đội ngũ công chức. Theo đánh giá của giới nghiên cứu và của xã hội, thì có 30% công chức vô tích sự, họ gọi là ngồi chơi xơi nước, có 30% nói là có việc cũng được, mà không cũng được. Như thế, 30% này chỉ tính ½ là có làm việc. Tống lại chỉ có khoảng 50% được gọi là hữu hiệu.

Trong những cái hư hỏng cũ kỹ mà Hồ Chí Minh nói trong Di chúc, thì hư hỏng cũ kỹ về sự lãnh đạo của đảng là phải đáng quan tâm hàng đầu. Các anh cũng mường tượng ra rằng “kinh tế là trọng tâm. Xây dựng đảng là then chốt”. Nhận thức thế, mà làm thì chớt chát, hình thức, đặc biệt là cái tâm thức về mục đích là không chính xác. Dường như chỉ nhăm nhăm củng cố quyền lực, địa vị của mình cho lâu dài (vạn tuế, muôn năm), mà quên đi cái lý do tồn tại của một chính đảng, của dân tộc là ở chỗ, như ông cụ Hồ nói là để phụng sự dân tộc. (Lại nói), lý do tồn tại của một chính đảng cách mạng là ở chỗ Lập Quyền Dân. Nhân tiện nói luôn về A Phú Hãn. Một chính quyền thối nát, tham nhũng lý do tồn tại là chỉ vì mình, thì quân đông, vũ khí hiện đại, cũng sập tiệm.

Hai bậc tiền bối Phan Bội Châu và Phan Châu Trinh từng nói với nhau: “Giành được Độc lập rồi mà Dân không có quyền cũng vô nghĩa”. Sau này Hồ Chí Minh cũng mượn ý ấy để nói: “Có độc lập, thống nhất mà dân không được hưởng Tự Do Hạnh phúc thì cũng vô nghĩa!” Một chính đảng lãnh đạo ngót trăm năm, mà không xây dựng nổi một chính quyền thật sự của dân, do dân, vì dân, một chính quyền dân chủ, văn minh văn hóa, tinh gọn và hữu hiệu, digne là rường cột của nước nhà, là nhạc trưởng, chứ không phải kẻ cầm gậy chỉ huy, công cuộc Phục hưng Dân tộc, là có công hay có tội, chắc anh cũng đồng tình với tôi.

Vì thế tôi hoan nghênh anh đặt vấn đề khôi phục cái Danh dự của đảng cầm quyền, của hệ thống công quyền, trước mắt là của đội ngũ những nhà lãnh đạo cao thấp, là đảng viên đang giữ những chức vụ lớn nhỏ.

Hãy làm như khi anh chưa ngồi vào bất cứ ghế quyền lực nào, đi kiếm một kinh phí rồi hợp đồng với chúng tôi xây dựng một Đề án: “Đi tìm Danh Dự bị đánh mất cho Đảng cầm quyền, cho hệ thống công quyền và công bộc của Nước”. Chúng tôi sẽ mời các anh cùng tham gia, mời cả anh chị em ở nước ngoài. Sẽ lập một Hội đồng đủ tư cách để thẩm định, và nhất định có mời nhân dân tham gia trưng cầu ý kiến.

Vấn đề “Saisire le Pouvoir”, Karl Marx có câu nói rất hay, không biết anh đã đọc chưa, tôi xin thưa với anh, Mác đã trao đổi với Bakounine: “Một khi giai cấp vô sản nắm đươc chính quyền, họ sẽ thúc đẩy một thể chế ủy trị, để cho một nhóm người tự ứng cử và tự bầu cử, nhằm đại diện và cai trị họ (Giai cấp vô sản). Ngay lập tức, họ (giai cấp vô sản) sẽ rơi tõm vào sự lừa dối và lệ thuộc. Sau một hồi hưng phấn cách mạng trong một kiểu nhà nước mới, họ sẽ tỉnh dậy, thấy mình là nô lệ, con rối và là con mồi cho những tham vọng mới”. Tôi đọc câu này trong quyển Marx sa vie et son oeuvre của Jean Eleinstein, nhà Fayard Paris xuất bản.

Ông Các Mác đã tiên đoán, cái chính quyền vô sản sẽ đánh mất danh dự như thế nào, từ cuối thế kỷXIX, trước khi chính quyền Xô Viết được thiết lập, rồi chính quyền các nước XHCN Đông Âu, chính quyền cộng sản Trung Hoa, Việt Nam, Cu Ba v.v… ra đời!

Danh dự không dễ bồi dưỡng, nhưng không phải khó tìm. Phật dạy “quăng bỏ dao thì thành Phật”. Bỏ ngay cái hư hỏng, cũ kỹ nhất, thì có thể tức khắc khôi phục được danh dự.

Trong bài Kê Minh Thập Sách của bà Phi hậu của vua Trần Duệ Tông, mà tôi cho là minh triết Trị nước An dân (anh cũng nên tìm đọc, đây là lời dạy của tiền nhân để làm vua, làm chính khách), có sách thứ sáu: “Nguyện cầu trực gián, lệnh thành môn dữ ngôn lộ tịnh khai”. (Xin cầu lời nói thẳng, khiến cho cửa thành và đường ngôn luận đều rộng mở). Kỳ lạ, người xưa đã nói ngôn lộ (con đường ngôn luận!). Ở lời kết luận Bà viết: “Phục ký sô nghiêu chi quảng nạp. Thiện tất hành, tệ tất khử. Đế niệm kỳ tai. Quốc dĩ trị, dân dĩ an, thiếp chi nguyện dã”. Mong những lời quê mùa (sô nghiêu, là lời kẻ cắt cỏ chăn trâu) được rộng lượng dung nạp. Điều tốt thì giữ lấy để thi hành, điều dở thì bỏ đi. Chỉ cốt là nước được thịnh trị dân được an vui, đó là ý nguyện của thiếp.

Tôi cũng mong mấy lời “sô nghiêu” của kẻ già sắp tới ngả rẽ vô Văn Điển, sẽ ngồi trên nóc tủ nhìn “gà khỏa thân” cũng sẽ được quảng nạp.

Kính chúc anh đặng bình an trong mùa Cô Vy.

Sân Golf Phan Thiết – Những người Cộng sản

Phan Bình Minh

20-8-2021

Những ngày khu vực phía Nam gồng mình chống dịch Covid-19, nhiều địa phương bị phong tỏa bởi Chỉ thị 16, có một người nguyên là Ủy viên Trung ương đảng, Phó ban Tổ chức Trung ương, Bí thư Tỉnh ủy Lâm Đồng và Bình Thuận đã chết trong lặng lẽ.

Liêm sỉ và quyền lực

Lý Trần

17-8-2021

Đúng, liêm sỉ và quyền lực không bao giờ đi với nhau dưới chế độ độc tài phong kiến trá hình, nhất là độc tài CS. Người CSVN vô liêm sỉ từ việc tham quyền cố vị, tàn ác với nhân dân như trong CCRĐ, … đến tranh chấp với dân cả miếng ăn thời ‘bao cấp’ và nay là suất chích ngừa.

Thư ngỏ gửi ông Nguyễn Phú Trọng

Lê Quảng Hà

17-8-2021

Thưa ông Trọng,

Tôi được biết trong phiên họp đầu tiên của chính phủ khóa 2021-2026 ông có nói: “Tôi đã nhiều lần nói rồi; nay xin nhắc lại: Những ai có tư tưởng này thì hãy dẹp sang một bên cho người khác làm! Tiền bạc lắm làm gì, chết có mang theo được đâu; Danh dự mới là điều thiêng liêng, cao quý nhất!”.

Ảnh: Báo Dân Trí

Bằng trách nhiệm công dân, tôi có mấy vấn đề cần trao đổi thẳng thắn với ông:

Giả sử ông đau đớn thực sự khi phải nói ra câu đó nhằm ám chỉ các đồng chí của ông. Khi cả hệ thống đã trở lên thối nát bởi thói tham lam của những con bạch tuộc do cơ chế tạo nên, đã và đang hút cạn máu dân và tài nguyên đất nước.

Từ đâu mà đồng tiền trở lên dơ bẩn và danh dự bị đánh mất?

Tôi nghĩ không khó để ai đó nhận ra chính các ông là tác giả và cũng là thủ phạm tạo ra tấn bi hài này cho dân tộc! Không lẽ ông giả vờ vô can?

Vậy tôi xin được hỏi ông: “Danh dự” từ đâu mà có?

Danh dự được dựa trên nhân phẩm và ý thức về lòng tự trọng của con người mà có!

Cả hai thứ này, đã bị các ông tước đoạt bằng nỗi sợ hãi và chính sách ngu dân từ lâu rồi. Giờ ông gào lên có ích gì?

Tôi tin ông chẳng quan tâm đến danh dự của Nhân Dân đâu, khi bao con người ngay thẳng trọng danh dự, các ông đều đã vùi dập và bỏ tù.

Cái danh dự mà ông hô hào chắc là cho các đồng chí, các nhà tư bản đỏ thân hữu trong cái đảng của ông mà thôi!

Vì sao ra nông nỗi này?

Bởi các ông duy trì sự thống trị bằng phương pháp bần cùng hóa Nhân dân cả về vật chất và tinh thần do chính sách ngu dân mang lại.

Chỉ đến khi khối XHCN của các ông sụp đổ cùng cái thời kỳ bao cấp không lối thoát đã đẩy người dân đến tột cùng của sức chịu đựng. Khi đó các ông mới buộc phải cởi trói về kinh tế để người dân tự cứu sống mình và cũng là để cứu vãn cái chủ nghĩa hoang tưởng mà các ông áp đặt cho dân tộc này.

Một xã hội đã bị bần cùng hóa cả về vật chất và tinh thần với một nền tảng dân chí thấp do chính sách ngu dân mang lại như vậy. Cái gì sẽ xảy ra khi đứng trước chủ nghĩa tôn thờ vật chất sơ khai mà các ông vừa thả ra đó? Đương nhiên hậu quả của nó phải là một xã hội của hoang thú với lừa lọc, giành giật chà đạp lên tất cả các giá trị đạo đức ít ỏi còn lại, trong đó có cả cái danh dự mà ông vừa nhắc đến đấy!

Hơn thế nữa chỉ vì muốn độc quyền cai trị vĩnh viễn dân tộc này. Ngay lúc đó các ông lập tức giải tán 2 cái đảng Dân chủ và Xã hội của giới trí thức, mà thực ra cũng chỉ là quân xanh bù nhìn của các ông. Hòng triệt tiêu nốt những tiếng nói phản biện yếu ớt cuối cùng của vài con người còn đủ phẩm giá để trọng danh dự.

Vẫn chưa yên tâm về cái ngai vàng quyền lực, các ông tiếp tục cưỡng hiếp Hiến pháp bằng điều 4 một cách thô bạo. Như đeo thêm gông trên cổ một dân tộc vốn đã ốm yếu.

Đó không chỉ tạo quyền lực tuyệt đối cho các ông cai trị dân tộc này, mà nó chính là cơ hội tuyệt vời cho những con bạch tuộc là những nhà tư bản đỏ, hay nói một cách văn hoa là giới tư bản thân hữu sân sau của các đồng chí ông độc quyền lũng đoạn, vơ vét tài sản công và tàn phá đất nước.

Chính các ông đã tạo ra những con quái vật đang từng ngày hút cạn máu dân và tàn phá đất nước này?

Các ông chính là thủ phạm chứ không ai khác!

Thưa ông Trọng, ông hô hào danh dự gì trên một nền tảng giáo dục tăm tối mê muội?

Ông hô hào danh dự gì khi chính lịch sử cũng bị các ông bóp méo tẩy xóa?

Ông hô hào danh dự gì cho một chính quyền giả dối vô trách nhiệm?

Ông hô hào danh dự gì? Khi ông xua quân đàn áp những con người còn đủ phẩm giá giám bảo vệ danh dự?

Danh dự chẳng thể xây dựng trên một nền tảng giả dối và sợ hãi!

Thế nên những gì ông nói chỉ là những khẩu hiệu sáo rỗng giả dối, mị dân và vô trách nhiệm.

Kính thư!

Di biến động dân cư

Nguyễn Lệ Uyên

16-8-2021

Sau khi thành phố HCM tiếp tục áp dụng chỉ thị 16 đến hết ngày 15/9, thì lập tức một đợt “tháo chạy” thứ hai diễn ra không kém phần bi hài như lần trước.

Taliban chiến thắng “đế quốc Mỹ”?

Nguyên Đại

16-8-2021

Các chiến binh Taliban đứng trên một chiếc xe dọc theo vệ đường ở Kandahar vào ngày 13/8/2021. Nguồn: AFP

Hôm nay các chiến binh Taliban đã chiếm thủ đô Kabul của Afghanistan, chấm dứt cuộc chiến tranh với liên quân do Mỹ lãnh đạo ở đây sau 20 năm, kể từ khi hai tòa tháp đôi ở New York bị nổ sập vào ngày 11/9/2001.

Con của Bí thư Thành ủy lên đường du học trong đại dịch Covid-19

Mai Hoa Kiếm

13-8-2021

Nhà nước Cộng sản Việt Nam lúc nào cũng tuyên truyền, bài xích “tư bản giãy chết”. Hệ thống tuyên giáo khổng lồ của đảng ngày đêm định hướng kiểu, “nếu cột điện ở Mỹ biết đi thì sẽ về Việt Nam”. Thế nhưng quan chức cao cấp của Đảng nói một đường, làm một nẻo.

Tính “ưu việt”của chế độ XHCN đâu rồi?

Lý Trần

10-8-2021

Những người tuyên truyền cho chế độ XHCN luôn miệng nói về “tính ưu việt của chế độ XHCN”. Vậy, cái tính ưu việt ấy bao gồm những đặc tính gì?

Nén hương tiễn anh Lê Văn Chín chết non!

Blog RFA

Gió Bấc

9-8-2021

“Bó đuốc sống” Lê Văn Tám hơn 70 năm qua vẫn lừng lững ngự trị trong sách giáo khoa, trên công viên, trường học, cổ xúy cho việc lấy thân xác trẻ em làm vũ khí khủng bố. Nhân mùa Covid, truyền nhân Lê Văn Tám đã ra mắt, rút ống thở của cha mẹ già nhường cho một sản phụ sinh đôi. Thương thay, chỉ sau đêm 7-8 anh hùng Lê Văn Chín đã bị cộng đồng mạng bóc mẻ, chết non chưa kịp dựng tượng đài, ra bài hát, đưa vào sách giáo khoa, đặt tên đường phố.

Cộng sản Việt Nam đối diện khủng hoảng Covid, viễn cảnh một quốc gia thất bại

Jackhammer Nguyễn

8-8-2021

Chỉ trong vòng hai tháng, tháng 7 và tháng 8/2021, đại dịch Covid đã cướp đi sinh mạng của hàng ngàn người Việt Nam, theo con số thống kê được báo chí nhà nước đưa ra.

Quy hoạch nhân sự: Góp thêm họa cho đại dịch!

Blog VOA

Trân Văn

6-8-2021

Cứ đối chiếu cả diễn biến lẫn tác động của đợt dịch COVID-19 thứ tư tại Việt Nam đến dân sinh, kinh tế, xã hội, với các chỉ đạo về phòng, chống dịch, cũng như thực thi, chắc chắn sẽ thấy, việc lựa chọn – bổ nhiệm nhân sự lãnh đạo hệ thống chính trị, hệ thống công quyền từ trung ương đến địa phương đã khiến tai họa do đại dịch tăng nhiều lần…

Phiếm bàn chung quanh cuộc cách mạng vaccine ở Việt Nam

Jackhammer Nguyễn

4-8-2021

Cách mạng ở đây tôi muốn nói là cách mạng xã hội, chứ không phải cách mạng khoa học kiểu như vaccine chống Covid-19, chế tạo bằng công nghệ mRNA, loại công nghệ lần đầu tiên được hai hãng Pfizer và Moderna sử dụng để chế ra vaccine.

Các vị tuyên thệ những gì?

Nguyễn Đình Cống

4-8-2021

Tuyên thệ là từ được dùng có tính long trọng, bình thường nói ngắn gọn là “Thề”. Đây là một hoạt động thường gặp từ việc nhỏ của người dân đến việc lớn của quốc gia.

Việt Nam: Vùng tranh của các đại cường

Lê Minh Nguyên

4-8-2021

Địa chính trị của Việt Nam là con dao hai lưỡi, nó có thể giúp Việt Nam nhanh chóng hùng cường, nhưng nó cũng có thể cắt Việt Nam một cách thảm thương. Kết quả tốt hay xấu đều tùy thuộc vào sự quyết định của người Việt Nam.

Tám “sư đoàn” đảng viên bị kỷ luật trong 5 năm

Lý Trực Dũng

1-8-2021

Số liệu chính thức: Hơn 1.300 tổ chức Đảng và hơn 87.000 đảng viên, trong đó có nhiều cán bộ cao cấp bị kỷ luật trong 5 năm vừa qua.

Qua việc chống dịch, càng lộ rõ cách làm ngu con người

Nguyễn Đình Cống

1-8-2021

Qua việc chống dịch Covid Vũ Hán, người Việt đã thể hiện nhiều điều tích cực và lộ rõ nhiều tiêu cực. Điều tích cực, tốt đẹp chủ yếu từ đạo đức, tình cảm của người dân. Một số điều tiêu cực xuất phát từ hệ thống quyền lực.

Phải chăng tôi đã bị nhầm

Nguyễn Đình Cống

26-7-2021

Nhân ngày 27 tháng 7 (ngày Thương binh – Liệt sĩ) tôi nhận được khoản tiền trên hai triệu, là quà của các cấp chính quyền tặng gia đình liệt sĩ. Đó là khoản trích ra từ ngân sách, nghĩa là từ tiền đóng thuế của dân. Tôi biết ơn về sự quan tâm đó.

“Cháy nhà lòi ra mặt chuột”

Lý Trần

23-7-2021

Điện thoại đổ chuông, ông hàng xóm gọi sang uống nước. Tôi đeo khẩu trang và đi luôn. Vào nhà thấy hai ông CB (cựu binh) đã ở đó, tôi bảo 3 người là vi phạm 5K rồi. Ông CB là thương binh không phải đảng viên CS cười bảo: “Vi rút CS còn sợ hơn covid nhiều, cứ vào đây. Lão chủ nhà này tuy là CS nhưng chơi được”.

Bộ Nội vụ chỉ nhìn thấy chuột nhắt, không thấy con voi?

Mạc Văn Trang

22-7-2021

Chuyện Bộ Nội vụ đưa ra phương án sáp nhập 10 tỉnh diện tích nhỏ, dân số ít, đã khiến dư luận xôn xao. Nhiều người đã phản biện, chê trách.

Ổ bánh mì và lọ Pfizer thể hiện bản chất phản động của chế độ Hà Nội

Jackhammer Nguyễn

21-7-2021

Hai chuyện “nhỏ” xảy ra hầu như cùng lúc tại Việt Nam, một phó chủ tịch phường “xử lý” một người dân vì đi mua bánh mì, một cô “tiểu thư đỏ” khoe mình được chích vaccine “xịn” Pfizer.

Kỷ niệm ngày ký kết Hiệp định Genève: 20/7/1954 – Bối cảnh, Diễn tiến, Nội dung và Hậu quả

Đỗ Kim Thêm

20-7-2021

Lễ ký kết Hiệp định Genève. Nguồn ảnh: Internet

Chống dịch vì Đảng!

Lâm Bình Duy Nhiên

19-7-2021

Những ngày này Sài Gòn đang bị phong tỏa, giãn cách xã hội. Các tỉnh miền Tây cũng không thoát được tình trạng trên trong “cuộc chiến chống dịch” do chính quyền ban hành với Chỉ thị 16 (hay mức độ cao hơn 16+) nhiều tranh cãi.

Nghị sĩ EU đòi nghị viện châu Âu can thiệp, trả tự do cho nhà báo Mai Phan Lợi và LS Đặng Đình Bách

Vũ Ngọc Chi dịch

19-7-2021

Lời người dịch: Nhóm Tư vấn Nội địa EU lên án Việt Nam về việc Nhà báo Mai Phan Lợi và Luật sư Đặng Đình Bách bị bắt giữ và khởi tố, đồng thời Nghị sĩ EU Saskia Bricmont đòi nghị viện châu Âu can thiệp trả tự do cho nhà báo Mai Phan Lợi, luật sư Đặng Đình Bách và các tù nhân lương tâm khác. Sau đây là bản dịch:

Một bài hát Hip-Hop đã thúc đẩy các cuộc biểu tình chưa từng có ở Cuba

Tác giả: Bill Chappell

Bùi Xuân Bách dịch

13-7-2021

Cuba đang trải qua một mùa hè thiếu thốn nghiêm trọng, từ lương thực và điện, cho đến thuốc men. Người dân Cuba đã chán ngấy, đang xuống đường trong các cuộc biểu tình chưa từng có và họ đang bày tỏ sự phẫn nộ của mình qua một bài hát có tên Patria y Vida – Đất nước và cuộc sống.

Kiêu ngạo cộng sản và kinh tế thị trường định hướng XHCN chống dịch như thế nào?

Jackhammer Nguyễn

18-7-2021

Kiêu ngạo cộng sản

Người cộng sản rất kiêu ngạo, từ Đông sang Tây, từ Bắc tới Nam. Họ kiêu ngạo cho tới khi hệ thống của họ sụp đổ thê thảm. Thế nhưng, sau khi hệ thống đó sụp đổ, những phiên bản cộng sản còn lại ở Đông Á còn lại vẫn vô cùng kiêu ngạo. Xin không nói về cái gọi là “Juche” cực kỳ quái dị của Bắc Hàn, hai nước cộng sản có vẻ thức thời là Trung Quốc và Việt Nam cũng rất kiêu ngạo. Mới đây ông Tập Cận Bình phùng mang trợn mắt dọa là ai đụng vào nước ông sẽ bị đập bể đầu.

Chủ nghĩa cá nhân ở Việt Nam

Nguyễn Đình Cống

16-7-2021

Chủ nghĩa cá nhân (CNCN) có nhiều nội dung tích cực, tốt đẹp, nhưng gần một thế kỷ qua ở Việt Nam các nhà lãnh đạo và tuyên truyền cộng sản đã hiểu sai về nó và ra sức chống đối. Việc này lợi ít hại nhiều. Đã đến lúc cần làm cho người dân Việt và đặc biệt là tầng lớp trẻ hiểu rõ và phát huy sức mạnh của CNCN, đồng thời hướng sự chống đối vào những mặt xấu xa, tiêu cực của con người và thể chế.

Cuba và Việt Nam khác nhau xa

Jackhammer Nguyễn

15-7-2021

Thấy gì qua việc đưa tin của báo chí nhà nước Việt Nam về cuộc biểu tình của hàng ngàn người Cuba, hôm Chủ Nhật 11/7/2021?

Ứng cử viên đại sứ Việt Nam do Biden đề cử, hứa sẽ thúc ép Hà Nội về nhân quyền và thương mại

Reuters

Tác giả: David Brunnstrom

Dương Lệ Chi, chuyển ngữ

13-7-2021

Người dân lái xe trên đường phố, được trang trí để cổ vũ ngày bầu cử ở Hà Nội, Việt Nam, ngày 23/5/2021. Nguồn: Reuters/ Thanh Huệ / File Photo

WASHINGTON (Reuters) – Người được Tổng thống Joe Biden đề cử làm đại sứ kế tiếp của Hoa Kỳ ở Việt Nam, tuyên bố tại phiên điều trần ở Thượng viện hôm thứ Ba [13/7] rằng, sẽ thúc đẩy quan hệ an ninh với Hà Nội, trong khi tìm cách tiếp cận thị trường công bằng và thúc giục Hà Nội tôn trọng nhân quyền.

Gửi các nhà lãnh đạo Cuba

Mạc Văn Trang

14-7-2021

Kính gửi Ngài Bí thư thứ nhất Đảng Cộng sản Cuba, Chủ tịch Hội đồng Nhà nước Miguel Díaz-Canel và các nhà lãnh đạo Cuba

Hồ Mẫu Ngoạt, Lê Trung Hưng và bí mật trong cung đình

Mai Hoa Kiếm

13-7-2021

Hồ Mẫu Ngoạt sinh ngày 15/7/1956, ở Nghệ An, là cựu Ủy viên Trung ương khoá XI. Từng là Vụ trưởng Vụ Văn thư, Phó Văn phòng Trung ương Đảng, năm 2008 ông Ngoạt được luân chuyển về làm Phó Bí thư Tỉnh ủy Thanh Hóa.