LTS: Hai dự luật nhân quyền đã được Thượng viện Mỹ thông qua hôm 19/11 vừa qua, có tên là Luật Dân chủ và Nhân quyền Hồng Kông (Hong Kong Human Rights and Democracy Act), do Thượng nghị sĩ Marco Rubio (CH – Florida) bảo trợ và Luật Bảo vệ Hồng Kông (Protect Hong Kong Act), do Thượng nghị sĩ Jeff Merkley (DC – Oregon) bảo trợ.
Tình hình Hồng Kông vẫn căng như dây đàn
BTV Tiếng Dân
20-11-2019
Tình hình Hồng Kông mới nhất: Nghiêm trọng và nguy hiểm chưa từng có, báo Giao Thông đưa tin. Từ sáng sớm ngày 19/11/2019, sau hơn một ngày đối đầu với cảnh sát, nhiều người biểu tình chưa bị bắt giữ vẫn cố thủ và đứng chặn ở lối vào ĐH Bách khoa Hồng Kông. Nhiều chính trị gia và giảng viên, trong đó có Lam Tai Fai, chủ tịch hội đồng ĐH này đã đồng ý cho cảnh sát đưa một số người biểu tình ra khỏi khuôn viên trường một cách an toàn.
“Tôi đã vượt thoát nhưng tôi cảm thấy mình bỏ rơi những người khác”
19-11-2019
Một bạn tuổi “teen” vừa được tổ chức thoát khỏi sự vây bắt của cảnh sát ở trường Đại học Bách Khoa PolyU hôm thứ hai 18/11 đã kể lại với phóng viên đài RTHK rằng, tình hình trong khu học xá đang rơi vào tuyệt vọng vì nguồn cấp viện đã hết và mọi người đang bị nỗi sợ hãi bao trùm.
Khúc ruột ngàn dặm
19-11-2019
Sau 30/4/1975, Hồng Kông là nơi trú chân cho hơn 100.000 thuyền nhân Việt Nam. Thuyền nhân được cung cấp nhu yếu phẩm, nhà ở tạm (trại tỵ nạn) trong thời gian chờ đợi để đến được nước thứ ba. Thậm chí chính quyền và người dân Hồng Kông phải chịu đựng những rắc rối mà người Việt Nam mang tới. Hồng Kông đã cưu mang thuyền nhân Việt Nam đến 13 năm trường.
Viết để suy nghĩ về Hong Kong, Tân Cương và những vùng đất khác có thể tiếp bước
19-11-2019
Hơn 400 trang hồ sơ về việc giam giữ người Hồi giáo ở Tân Cương do một quan chức Trung Cộng leak ra cho tờ New York Times gần đây. Hồ sơ này bao gồm: 96 trang các bài phát biểu nội bộ của Tập; 102 trang phát biểu của các quan chức khác; 161 trang báo cáo và nghị quyết về vấn đề theo dõi và kiểm soát người Duy Ngô Nhĩ; và 44 trang hồ sơ điều tra nội bộ với những quan chức địa phương.
Có 11 trang hồ sơ được NYT dịch ra tiếng Anh và đăng tải. Đây là 2 bộ nghị quyết hướng dẫn cách trả lời người Hồi giáo có thân nhân bị bắt giữ trong các trại giữ người.
Doanh nhân Trần Huỳnh Duy Thức và bản án 16 năm
19-11-2019
Năm 2009, Doanh nhân Trần Huỳnh Duy Thức, Giám đốc một công ty tin học có vốn đầu tư ở Singapore và Mỹ, bị bắt về tội xâm phạm an ninh quốc gia.
Trong khi những đồng phạm khác chỉ chịu mức 4,5,7 năm tù, vị doanh nhân này bị phân biệt đối xử với mức án 16 năm.
Những quan chức nào ở Mỹ ủng hộ cuộc tranh đấu của dân Hồng Kông?
19-11-2019
Sáng thứ Hai, McConnell chủ tịch lãnh đạo đa số Thượng viện Mỹ cho biết, đang xử lý dự luật dân chủ Hồng Kông, với lời hứa sẽ có những công cụ thích đáng để hỗ trợ người biểu tình Hồng Kông. Ông này cũng kêu gọi tổng thống Mỹ nên lên tiếng trực tiếp sau khi chứng kiến lượng thông tin dày đặc về tình trạng cảnh sát lạm dụng quyền lực.
Tình hình EVFTA và IPA (1) hiện nay: Các XHDS độc lập Việt Nam cần làm gì?
Thục Quyên
19-11-2019
Buổi điều trần của các NGO trước Tiểu ban Nhân quyền Nghị viện Âu châu DROI ngày 26.9.2019
Ngày 26.9.2019 Tiểu ban Nhân quyền DROI Nghị viện Âu châu nhiệm kỳ 9 đã mời ba tổ chức NGO đến Bruxelles điều trần (2) về vấn đề nhân quyền ở Việt Nam, liên quan đến việc Quốc hội Âu châu đang xem xét có hay không phê chuẩn hai hiệp ước EVFTA và IPA .
Phong trào biểu tình ở Hồng Kông là sự kiện mà chính quyền Việt Nam nên theo dõi và tự rút ra các bài học cho mình
19-11-2019
Bài học lớn nhất, có lẽ, là không bao giờ được sử dụng bạo lực (dùi cui, hơi cay, vòi rồng…) để đáp lại các yêu sách ôn hòa của người dân ngay từ đầu.
Máu từ Hồng Kông chảy đến Trường Sa
19-11-2019
Máu từ Hồng Kông không được phép lãng quên
Tôi chọn tựa bài thơ từ đề tài thời sự
Đường đến trường PolyU đã ngập máu sinh viên
Dòng máu bất khuất bới tro tàn quá khứ
Số phận các em sinh viên PolyUni bị dẫn độ đi về đâu?
18-11-2019
Một đoạn clip chiều nay cho thấy, một đoàn sinh viên trường Polytechnic University bị bắt khuya qua sáng nay bị trói còng tay áp giải lên một đoàn tàu lửa riêng (!)
Hãy giúp Hồng Kông theo cách của chúng ta!
18-11-2019
Gửi các bạn đọc yêu quý của NXB Tự Do,
Từ 8h tối qua, 17/11/2019, thế giới yêu tự do đã có một đêm dài nghẹt thở cùng các sinh viên Hong Kong. Những giọt nước mắt, những lời động viên đầy yêu thương đã được gửi đến những bạn trẻ tuyến đầu Hong Kong. Nhưng sự thực khá cay đắng là chúng ta đang cùng bất lực chứng kiến một Hong Kong ngoan cường, đoàn kết trong tuyệt vọng.
Tại sao cộng sản sợ dân giàu?
Trung Nguyễn
18-11-2019
Sáng ngày 11/11/2019, tại buổi thảo luận tổ của Quốc hội cộng sản, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã buột miệng nói một câu khiến người nào nghe được cũng chưng hửng: “Đừng sợ dân giàu, các đồng chí ạ!“
Nhìn Hongkong đi!
18-11-2019
HongKong, đang ở thời khắc có lẽ đen tối nhất lịch sử của mình. Người HongKong đang tranh đấu cho những giá trị sống cơ bản nhất về quyền làm người. Và mọi chuyện chỉ thực sự tồi tệ khi HongKong được trao trả về cho Trung Quốc.
Nếu tìm hiểu sâu về những địa danh như Tây Tạng, Tân Cương, Nội Mông khi rơi vào tay chính quyền Trung Quốc sẽ thấy những hiện thực tàn khốc. Lại tiếp tục tìm hiểu về cách chính quyền Trung Quốc tạo ra “Đại nhảy vọt”, “Cải cách văn hoá”, Thiên An Môn và nhất là ứng xử với người tập Pháp Luân Công, người Duy Ngô Nhĩ sẽ thấy sự khốc hại “thành nếp”.
Sẽ không có Thiên An Môn II
18-11-2019
Trong cái lo lắng cho sinh viên Hồng Kông và những người biểu tình HK nói chung, tôi thử đi tìm lời giải ở góc độ kinh tế:
Bỏ qua các yếu tố thể chế chính trị, thử so sánh hai nền kinh tế Việt Nam và Hồng Kong biết đâu có thể có vài gợi ý để dự đoán tình hình HK (Số liệu chủ yếu 2018)
Hồng Kông có dân số 7, 45 triệu, có tổng sản phẩm quốc gia (GDP) là 362 tỷ USD. Trong khi đó VN có dân số 95,5 triệu lớn gấp gần 14 lần dân số HK nhưng GDP của VN chỉ là 241 tỷ USD. Do đó thu nhập bình quân đầu người (GDP per capita) của HK và VN tương ứng là 48.551 USD và 2.551 USD.
Khát vọng Hongkong
18-11-2019
Hàng triệu người trên thế giới đêm qua (giờ Hongkong) đã thao thức với cuộc chiến không cân sức ở đại học Bách Khoa Hongkong.
Đại học Bách Khoa Hongkong (PolyU) nằm ngay vị trí giao thông huyết mạch nối bán đảo Hongkong và Cửu Long. Trận chiến giữa người biểu tình với cảnh sát ở đây được mường tượng như trận chiến giữa 300 chiến sĩ Spartan với 30 ngàn quân Ba Tư tại đèo Thermopylea. Bất tương xứng về lực lượng nhưng bất tử vì tinh thần chiến binh.
Chuyện Hongkong
17-11-2019
Cần nhìn rõ rằng cuộc biểu tình ở Hong Kong cho đến ngày hôm nay không còn là một cuộc biểu tình đòi dân chủ và dân sinh thông thường nữa, mà đang chuyển mình thành một cuộc đấu tranh cho độc lập, tự trị khỏi sự ảnh hưởng của Trung Quốc.
Trở thành một nhà hoạt động
17-11-2019
Bốn giờ sáng, tụi tôi đưa Đinh Thảo ra sân bay Bangkok. Ôm thật lâu lúc chia tay vì biết rằng cô bạn chuẩn bị bước vào một ngày rất dài với những cuộc thẩm vấn của an ninh. Hộ chiếu của Đinh Thảo sẽ bị tịch thu. Những ngày tới đây sẽ còn nhiều khó khăn khác nữa. Điều đó, ai cũng có thể tiên đoán được.
Bởi Đinh Thảo là một nhà hoạt động.
Cách đây độ mười năm, những đứa trẻ thế hệ chúng tôi hãy còn bỡ ngỡ với những chữ “nhà hoạt động”. Nó là một nghề nghiệp gì đó nghe chừng mộng mơ mà cũng xa lạ viển vông. Chữ “nhà” lại làm cái nghề này có vẻ gì rất sang, như “nhà toán học” hay “nhà nghiên cứu”.
Tin nhân quyền: Vụ xử thầy giáo Nguyễn Năng Tĩnh, LS Trần Vũ Hải
BTV Tiếng Dân
16-11-2019
Thầy giáo Nguyễn Năng Tĩnh lĩnh án 11 năm tù vì tội tuyên truyền chống phá Nhà nước, Infonet đưa tin. Ngày 15/11/2019, TAND tỉnh Nghệ An mở phiên sơ thẩm, xử thầy giáo Nguyễn Năng Tĩnh 11 năm tù giam, 5 năm quản chế, tội “Làm, tàng trữ, phát tán hoặc tuyên truyền thông tin, tài liệu, vật phẩm nhằm chống lại Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”.
Nhà hoạt động Đinh Thảo bị câu lưu
15-11-2019
Sáng nay, 15-11-2019, vào lúc 8:50 phút, nhà hoạt động Đinh Thảo đã đáp chuyến bay từ Bangkok xuống sân bay Nội Bài. Cô quyết định trở về quê hương sau gần 4 năm đi học tập và vận động nhân quyền cho Việt Nam ở hàng chục quốc gia trên thế giới.
Ngay khi Đinh Thảo vừa đến khu vực kiểm tra hải quan, hơn 10 nhân viên an ninh đã chặn giữ và đưa chị vào phòng thẩm vấn. Đến nay, chúng tôi đã hoàn toàn mất liên lạc với chị.
Phiên xử vợ chồng LS Trần Vũ Hải trong ngày thứ 2
BTV Tiếng Dân
15-11-2019
Ngày 14/11/2019, TAND TP Nha Trang tiếp tục xét xử vợ chồng LS Trần Vũ Hải và 2 “đồng phạm”. An ninh vẫn siết chặt, LS Nguyễn Duy Bình, một trong những LS bào chữa cho ông Trần Vũ Hải, cho biết: Ông đã bị đuổi ra khỏi phiên tòa.
Viết vì cái gì?
Mạc Văn Trang
14-11-2019
Hôm nọ cô Em của mình bảo: Anh ơi, anh già rồi, đừng viết lách làm gì nữa. Các cháu bảo, thấy bọn nó chửi bác trên mạng mà xót xa lắm… Xã hội thì đầy chuyện xấu xa, đầy bọn tham nhũng… Cứ để kệ các phe nhóm tranh quyền, đoạt lợi đấu đá với nhau, Bác dính vào làm gì cho cực thân. Bác ngoài 80 tuổi rồi, còn ham hố gì nữa đâu mà đấu tranh?
Vụ xử vợ chồng LS Trần Vũ Hải tội “trốn thuế”
BTV Tiếng Dân
14-11-2019
Ngày 13/11/2019, TAND TP Nha Trang, tỉnh Khánh Hòa đã xét xử ông Trần Vũ Hải cùng 3 bị cáo về hành vi trốn thuế, VOV đưa tin. Ông Hải và bà Ngô Tuyết Phương (vợ ông Hải) là bên mua, còn bà Nguyễn Thị Ngọc Hạnh và ông Ngô Văn Lắm là bên bán căn nhà tại địa chỉ 78/40 đường Tuệ Tĩnh, phường Lộc Thọ, TP Nha Trang.
Não người Việt nên để ở đâu?
Nguyễn Hùng
14-11-2019
Hôm đầu tuần tôi đang đọc bài ‘Bạo lực ở Hong Kong sẽ còn tệ nữa’ trên máy tính thì cậu con trai bảy tuổi của tôi ra đứng sau lưng cùng đọc. Cậu đọc tít xong và thắc mắc: “Tại sao bạo lực ở Hong Kong sẽ tệ thêm. Con tưởng thế chiến đã hết rồi.”
Donald Trump và hai kiểu chống cộng khác nhau của người Việt
Jackhammer Nguyễn
11-11-2019
Cộng đồng người Việt Nam tại Mỹ nói riêng và phương Tây nói chung, là một cộng đồng mang đặc điểm chính trị rất rõ ràng, đó là một cộng đồng chống cộng sản, không giống như các cộng đồng thiểu số khác như Ấn Độ, Mexico,… thâm chí so với cộng đồng người Tàu, những người mà một tỉ người đồng tộc của họ vẫn sống dưới chế độ cộng sản.
Thảm họa cộng sản (Kỳ 3)
Phạm Đình Trọng
11-11-2019
Tiếp theo kỳ 1: Ông đảng trưởng lạc lõng và kỳ 2:Ban Lãnh đạo đảng thấp kém
Kỳ 3: Đảng Cộng sản Việt Nam, một tổ chức cơ hội và lừa đảo chính trị lớn nhất trong lịch sử Việt Nam
Thời nước mất, dân nô lệ, đảng cộng sản giương lá cờ yêu nước, chống xâm lược, giành độc lập và lá cờ yêu nước do người cộng sản phất lên đã tập hợp được đông đảo người dân đang đau đáu với vận nước đi theo cộng sản, từ những quan lại đầu triều nhà Nguyễn đến những công chức trong bộ máy hành chính của thực dân Pháp, từ những trí thức hàng đầu ở trong nước đến những trí tuệ lớn người Việt ở nước ngoài, từ nhà tư sản ở thành thị, đến người cùng đinh đi ở đợ nơi thôn dã.
Nhưng lá cờ yêu nước, lá cờ độc lập mà người cộng sản phất lên chỉ là lá cờ vay mượn, lá cờ ngụy trang. Lá cợ thực sự của họ, lá cờ họ tôn thờ và quyết chiến đấu để nó thống soái trên toàn cõi Việt Nam là lá cờ công nông, lá cờ búa liềm. Tổ quốc của người cộng sản là đảng cộng sản. Họ đặt đảng của họ lên trên dân tộc, trên nhà nước. “Hiến pháp là văn bản pháp lí cao nhất sau cương lĩnh của đảng” Câu nói bộc lộ đầy đủ sự trống vắng tư duy và tình cảm với quốc gia, dân tộc, với nhân dân, đất nước của ông đảng trưởng cộng sản Nguyễn Phú Trọng. Đưa cương lĩnh của đảng lên trên hiến pháp của nước, những người cộng sản không những tự tách mình đứng ngoài và đứng trên hiến pháp, pháp luật của nước, mà họ còn đứng ngoài và đứng trên dân tộc. Những người cộng sản đích thực chỉ có đảng, không có tổ quốc, chỉ có giai cấp, không có dân tộc, chỉ có bốn phương vô sản, không có quốc gia. Bốn phương vô sản là mục đích. Quốc gia, dân tộc chỉ là phương tiện đưa họ đi đến mục đích.
Quốc gia, dân tộc không phải là mục đích, không phải là lí tưởng phụng sự thiêng liêng, không phải là giá trị thẩm mĩ cao cả thì làm gì có lòng yêu nước. Không có lòng yêu nước nhưng tuyên truyền cộng sản đã làm được điều lừa dối vĩ đại là: Những người Việt Nam vì lòng yêu nước đi theo cộng sản đều đinh ninh rằng cộng sản đồng nghĩa với yêu nước và người phất lá cờ yêu nước đương nhiên phải là người lãnh đạo.
Cũng vì yêu nước, vì lí tưởng độc lập dân tộc, người dân sẵn sàng hi sinh cả tính mạng của cá nhân, hiến dâng cả tài sản, cơ nghiệp của gia đình cho sự nghiệp cứu nước và người dân cũng hi sinh cả tự do cá nhân, hi sinh cả quyền con người, quyền công dân thiêng liêng của mỗi người, chấp nhận để đảng cộng sản, tổ chức lãnh đạo cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc thâu tóm toàn bộ quyền lực của dân thời chiến tranh cách mạng.
Lòng yêu nước là sức mạnh vô địch tạo nên sức sống trường tồn của giống nòi Việt Nam. Giương lá cờ yêu nước để có được sức mạnh đó, người cộng sản đã mau lẹ thôn tính được nửa nước. Khi phát động cuộc nội chiến Nam Bắc thâu tóm nốt nửa nước còn lại, để huy động, tập hợp được sức mạnh của lòng yêu nước, người cộng sản đã biến cuộc nội chiến người Việt giết người Việt đau đớn giống nòi của lịch sử Việt Nam do đảng cộng sản phát động thành cuộc kháng chiến giữ nước vĩ đại, cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Thanh niên, học sinh, sinh viên Sài Gòn rầm rộ xuống đường chống chính quyền hợp pháp và dân chủ miền Nam, những trí thức lớn rời bỏ đô thị vào rừng tham gia hàng ngũ kháng chiến với những người cộng sản đều đinh ninh rằng họ đi theo tiếng gọi giục giã của trái tim yêu nước, đi theo tiếng gọi thiêng liêng của tổ quốc, tiếng gọi chống Mỹ cứu nước. Những người cộng sản đã thực hiện thành công mĩ mãn cú lừa lịch sử hào nhoáng, hoành tráng nhất trong trang sử bi tráng Việt Nam.
Yêu nước không phải là khái niệm trừu tượng, mơ hồ. Yêu nước là yêu những giá trị vĩnh hằng làm nên một quốc gia, một đất nước. Quốc gia nào, đất nước nào cũng được tạo dựng, hình thành bởi ba giá trị cốt lõi nhất là: Một là con người, người dân, chủ thể của mỗi quốc gia. Hai là đất đai, lãnh thổ không gian sinh tồn. Ba là truyền thống văn hóa tạo ra hồn vía, bản sắc riêng của con người, tạo ra đạo lí xã hội và cũng tạo nên sức sống bền bỉ của đất nước. Trong ba giá trị tạo nên một quốc gia, một đất nước thì con người, chủ thể của đất nước có vai trò quan trọng nhất, quyết định nhất. Điều đầu tiên, đơn giản nhất, thiết thực nhất và không thể thiếu của lòng yêu nước chính là “Nhiễu điều phủ lấy giá gương / Người trong một nước phải thương nhau cùng”.
Yêu nước phải tôn trọng bảo đảm quyền làm chủ đất nước của người dân, chủ thể đích thực của đất nước và bảo đảm toàn vẹn lãnh thổ, không để hao hụt, mất mát một tấc sông, một gang núi. Không có lòng yêu nước, nhà nước cộng sản Việt Nam gạt người dân khỏi những lo toan việc nước, “Mọi việc đã có đảng và nhà nước lo!”, coi người dân chỉ là công cụ cho đảng cộng sản sử dụng, chỉ là bầy đàn nô lệ phải chị sự chăn dắt của đảng cộng sản.
Phất lá cờ yêu nước nhưng từ lúc còn đang tiến hành cách mạng và chiến tranh, đảng cộng sản đã lộ ra bản chất vong quốc, chống lại nhân dân, chống lại đất nước khi đánh những đòn chí tử vào nhân dân như đòn cải cách ruộng đất, ra những đòn triệt hạ tinh hoa, trí tuệ của đất nước như dựng lên những vụ án phi pháp không xét xử, không bản án nhưng tù đày mút mùa như vụ xét lại chống đảng, vụ Nhân Văn Giai Phẩm, hãm hại những tinh hoa quí hiếm, những trí tuệ sáng láng, những tâm hồn cao đẹp của dân tộc Việt Nam. Những Trần Đức Thảo, Nguyễn Mạnh Tường, Nguyễn Hữu Đang, Trần Dần, Vũ Đình Huỳnh, Lê Liêm, Nguyễn Kiến Giang, Đặng Kim Giang, Hoàng Minh Chính, Nguyễn Chí Thiện, Vũ Thư Hiên, Bùi Ngọc Tấn, Trần Thư, Huy Vân . . . tù trong ngục tối, tù tại nhà, tù trong dư luận xã hội, tù trong khốn cùng nghèo đói suốt cuộc đời. Không được làm việc đóng góp cho đời. Không được kiếm sống nuôi bản thân và gia đình. Dưới lá cờ yêu nước lừa dối, nhà nước cộng sản đã đày đọa những người ưu tú của đất nước man rợ hơn cả thời trung cổ.
Thâu tóm cả đất nước trong tay, đảng cộng sản càng bộc lộ đầy đủ bản chất vong quốc, chống nhân dân, chống đất nước. Từ những việc làm lớn nhỏ hàng ngày đến những luật pháp, chính sách lâu dài, nhà nước cộng sản đều chỉ nhằm củng cố sự cầm quyền bất chính của đảng cộng sản, đều cướp đoạt quyền làm chủ đất nước của người dân.
Yêu nước phải thương nòi. Không yêu nước làm sao có được tình cảm thương nòi. Chiến thắng trong cuộc nội chiến người Việt giết người Việt, người cộng sản thắng cuộc liền tước đoạt quyền sống, quyền tự do của hàng triệu người Việt Nam yêu nước nhưng ở bên thua cuộc, đẩy những người Việt Nam yêu nước phụng sự cho nhà nước Việt Nam không cộng sản vào những nhà tù núp dưới tên trại cải tạo và ném cha mẹ, vợ con họ đến những vùng đất sỏi đá hoang vu, heo hút không đường kiếm sống. Những người cộng sản với mục tiêu cháy bỏng phủ lá cờ búa liềm lên toàn cõi Việt Nam, đã đốt cháy cả dãy Trường Sơn làm cuộc nội chiến để lá cờ cộng sản thống trị cả nước thì họ xá gì mạng sống của vài triệu dòng máu người Việt cùng con một mẹ Âu Cơ!
Người Nga yêu nước Nga. Người Thái yêu nước Thái. Yêu nước là thuộc tính của con người. Chủ nghĩa cộng sản không có khuôn mặt người, không còn tính người thì làm gì còn lòng yêu nước. Hàng triệu người dân nặng lòng với nước mà phải gạt nước mắt bỏ nước, tìm mọi cách, mọi phương tiện, mọi cơ hội trốn chạy chính quyền cộng sản không còn tính người, không có lòng yêu nước nhưng đang cai trị đất nước. Trên con đường đầy bất trắc đe dọa chạy trốn cộng sản, chín phần chết mới có một phần mười tia hi vọng sống sót vẫn còn hơn sống dưới ách cai trị cộng sản không còn quyền con người thì sống cũng như chết.
Trên con đường thăm thẳm bóng đêm chạy trốn cộng sản, người bị cướp biển giết, người bị chìm thuyền, bị cá rỉa thịt, xương vùi đáy biển, người chết ngạt trong thùng container. Người chết không tăm tích trong rừng sâu trời Âu. Trốn chạy cộng sản, cả triệu người dân Việt đã chết thê thảm suốt nửa thế kỉ qua. Những người cộng sản cầm quyền đã thay dòng máu Việt Nam yêu thương trong tim họ bằng dòng máu hận thù giai cấp, đã trở thành kẻ khác máu tanh lòng với giống nòi Việt Nam và họ vẫn dửng dưng, bình thản trước cả triệu cái chết thê thảm do họ gây ra.
Đất nước độc lập, thống nhất và thanh bình. Con người trở về cuộc sống dân sự, đời thường. Cuộc sống đó cần có một nhà nước dân chủ, pháp quyền thực sự, một xã hội dân sự. Người dân cần được trả lại quyền làm chủ đất nước, quyền con người, quyền công dân để mỗi người được sống với đầy giá trị con người và tư cách công dân trong cuộc đời. Mỗi con người là một cá thể sáng tạo. Quyền con người cho những cá thể sáng tạo đó được sống đúng mình, được thể hiện hết cá tính sáng tạo. Quyền công dân cho người dân trách nhiệm và tư thế con người làm chủ mảnh đất mà mình thương yêu, làm chủ thời đại của mình.
Nhưng với bộ máy bạo lực chuyên chính vô sản đã được đảng cộng sản dồn tâm sức chăm lo xây dựng từ trong chiến tranh đã trở thành bộ máy đàn áp khổng lồ, liền được đảng cộng sản vận hành đàn áp dân trắng trợn và tàn bạo hơn cả thời chiến tranh để tước đoạt quyền dân, duy trì quyền cai trị độc tôn bất chính của đảng cộng sản. Sửa hiến pháp, ngang ngược và hỗn xược đưa vào hiến pháp quyền thống trị xã hội vĩnh viễn của đảng cộng sản: “Đảng cộng sản Việt Nam là lực lượng lãnh đạo nhà nước và xã hội” (Điều 4 hiến pháp 2013). Đảng cộng sản không những trở thành đảng độc tài man rợ và lạc lõng giữa kỉ nguyên dân chủ mà còn là đảng cướp nước của giống nòi Việt Nam.
Cương vực lãnh thổ quốc gia xác định chỗ đứng, xác định cả gia tài của một quốc gia trong gia đình nhân loại. Đất đai hương hỏa của mỗi con người, mỗi gia đình vừa là tài sản vật chất lớn nhất vừa là tài sản tinh thần, tình cảm vô giá, thiêng liêng để mỗi con người, mỗi gia đình gắn bó máu thịt với quê hương đất nước. Tài sản vật chất lớn lao, tài sản tinh thần tình cảm thiêng liêng của người dân đã bị nhà nước cộng sản cướp trắng trợn bằng điều 4 luật Đất đai: “Đất đai thuộc sở hữu toàn dân do nhà nước đại diện chủ sở hữu và thống nhất quản lí”
Điều 4 Hiến pháp cướp quyền làm chủ đất nước của người dân. Điều 4 luật Đất đai cướp nốt quyền sở hữu mảnh đất nơi người dân gắn bó máu thịt với quê hương đất nước. Trong nhà nước độc tài cộng sản Việt Nam, người dân trắng tay cả quyền làm chủ đất nước, trắng tay cả quyền sở hữu mảnh đất cha truyền con nối. Người dân phải bơ vơ, lưu vong, sống tạm, sống nhờ ngay trên quê hương, tổ quốc mình! Vậy mà tuyên truyền cộng sản vẫn ráo hoảnh: “Đảng cộng sản không có lợi ích nào khác ngoài lợi ích của nhân dân”! Đúng như nhà văn Nguyễn Khải suốt đời là người cộng sản đã có hơn năm mươi tuổi đảng, đến cuối đời phải thú nhận về con người cộng sản của ông: “Người cộng sản nói dối lem lẻm, nói dối lì lợm, nói dối không hề biết xấu hổ và không hề run sợ” (Nguyễn Khải: Đi Tìm Cái Tôi Đã Mất).
Không chút lòng yêu nước, nhà nước cộng sản mới quyết liệt vận hành bộ máy công cụ bạo lực chuyên chính vô sản, công an, tòa án, nhà tù bóp chết mọi tiếng nói của người dân đòi quyền con người, quyền làm chủ đất nước. Những người mẹ trẻ bế con nhỏ xuống đường nói tiếng nói chính đáng và hợp pháp, đòi dân chủ, đòi quyền con người, nói tiếng nói của lòng yêu nước, phản đối Tàu cộng xâm lược biển Đông, phản đối Formosa giết chết biển Việt Nam đều phải nhận những bản án cả chục năm tù phát vãng đã cho thấy sự tàn bạo, man rợ và lì lợm chống lại nhân dân của nhà nước cộng sản Việt Nam.
Tiếng nói đòi dân chủ, đòi quyền con người, chống Tàu cộng xâm lược không phải là tiếng nói đơn lẻ của vài người, vài nhóm người. Đó là tiếng nói của cả dân tộc Việt Nam không tiếc máu xương chiến đấu giành tự do dân chủ, giành quyền sống, quyền làm người, giành quyền làm chủ đất nước. Để đàn áp dân, nhà nước cộng sản đã đẩy tiếng nói đòi dân chủ, đòi quyền làm chủ đất nước sang “thế lực thù địch”. Coi cả dân tộc Việt Nam là kẻ thù, cô độc giữa nhân dân, nhà nước cộng sản chỉ còn tồn tại bằng tuyên truyền dối trá và bạo lực đàn áp.
Từ xa xưa người dân làm chủ dải đất hình chữ S nhìn ra biển Đông có câu thành ngữ “Rừng vàng biển bạc” để nhắc nhau gìn giữ gia tài tổ tiên để lại vô cùng quí giá. Từ trong xa thẳm lịch sử đã có đội hùng binh người Việt ra trấn giữ Hoàng Sa và ra khai thác sản vật ở Trường Sa. Nhà nước Việt cộng đã để Tàu cộng cướp mất toàn bộ quần đảo Hoàng Sa và cướp bảy bãi đá trong quần đảo Trường Sa. Từ nhiều năm nay, Tàu cộng đã thực sự làm chủ cả biển Đông.
Sứ mệnh duy nhất của quân đội bất kì nước nào, bất kì thời nào là bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ, bảo vệ sự thiêng liêng bất khả xâm phạm di sản của tổ tiên. Quân đội nước nào cũng chỉ có một lời thề: Trung với nước. Nhưng lời thề đầu tiên của quân đội nhà nước Việt cộng là trung với đảng. Trung với đảng, quân đội Việt cộng không được chống trả đội quân của đảng Tàu cộng xâm lược lãnh thổ Việt Nam. Thay vì trang bị vũ khí tương xứng với sứ mệnh giữ nước cho quân đội, nhà nước Việt cộng phát một triệu lá cờ cho người dân ra biển Đông đánh cá. Đối mặt với những chiến hạm hiện đại của Tàu cộng xâm lược biển Đông của tổ tiên người Việt là những con tàu đánh cá mỏng manh với lá cờ đỏ khẳng định chủ quyền. Từ đó mà có câu thành ngữ mới “quân đội bám bờ, ngư dân bám biển”. Dân nuôi quân đội để giữ nước nhưng quân đội nhà nước cộng sản Việt Nam ru rú trong bờ để dân tay không liều mình ra khơi giữ biển của cha ông.
Lấy cớ đất nước còn nghèo, quân đội không được trang bị tương xứng với thách thức của Tàu cộng đang càn rỡ xâm lược nước ta. Nhưng để đàn áp tiếng nói đòi tự do dân chủ của dân, nhà nước cộng sản Việt Nam đã phóng tay chi không tiếc tiền thuế của dân để chăm bẵm lực lượng công an cả triệu quân với vũ khí đàn áp hiện đại nhất thế giới. Theo thông tư 17/2018 của bộ Công an, từ 1.7.2018 công an cấp huyện được trang bị cả những vũ khí hạng nặng của quân đội: súng đại liên, súng cối, súng chống tăng, đại bác không giật, trực thăng vũ trang,… Theo pháp lệnh Cảnh sát cơ động ban hành năm 2013, bộ Công an đã có trung đoàn xe bọc thép ngoài vũ khí thông thường hiện đại còn có vũ khí điện tử. Tháng mười, 2019 bộ Công an lại trình dự luật Cảnh sát cơ động thay cho pháp lệnh Cảnh sát cơ động năm 2013, theo đó bộ Công an còn có trung đoàn Không quân, trung đoàn Kỵ binh. Không lo bảo vệ độc lập toàn vẹn lãnh thổ, nhà nước cộng chỉ lo dồn tất cả tiềm lực đất nước thành sức mạnh bạo lực chống lại nhân dân. Duy trì sự tồn tại không chính danh của đảng cộng sản, nhà nước cộng sản không ngần ngại lấy máu dân để giữ quyền thống trị bất chính của đảng.
Giương lá cờ yêu nước nhưng ngày 30 tháng 12 năm 1999, nhà nước cộng sản Việt Nam đã kí hiệp định biên giới dâng cho Tàu cộng hơn một ngàn năm trăm kilomet vuông đất đai biên cương thấm đẫm mồ hôi tổ tiên ngàn đời khai khẩn, chứa đầy máu xương nhiều thế hệ cha ông gìn giữ. Giương lá cờ yêu nước nhưng viên tướng đứng đầu bộ Quốc phòng nhà nước cộng sản Việt Nam đã phản bội lịch sử Việt Nam, phản bội giống nòi Việt Nam dâng bãi đá Gạc Ma và sáu bãi đá khác trong quần đảo Trường Sa cho Tàu cộng khi trói tay những người lính Việt Nam giữ bãi đá bằng lệnh miệng không được nổ súng chống trả bọn giặc Tàu cộng tràn lên cướp đảo ngày 14 tháng ban, năm 1988.
Bốn ngàn năm dựng nước, phải chống trả hết đạo quân Đại Hán này đến đạo quân Đại Hán khác ầm ầm tràn sang xâm lược nước ta, những dân rãy, dân ruộng, dân chài người Việt được làm chủ dải đất Việt Nam đã không để mất một tấc đất mà còn mở đất rộng dài về phía Nam và mở cương vực mênh mông ra biển Đông. Chỉ mấy chục năm những người cộng sản cướp quyền dân, làm chủ nô trên dải đất Việt Nam đã đế mất hàng chục ngàn kilomet vuông núi sông, hàng trăm ngàn hải lí biển đảo.
Chỉ mấy chục năm tồn tại, nhà nước cộng sản Việt Nam đã để lại một trang sử đen tối nhất trong lịch sử Việt Nam, nhà nước gây tội ác lớn nhất với giống nòi, với lịch sử Việt Nam, là nhà nước cơ hội và lừa đảo chính trị lớn nhất trong lịch sử Việt Nam.
Kỳ tới: Quy hoạch thảm họa
Chuyện làm cha mẹ ở Ba Lan
Mạc Văn Trang
10-11-2019
Ở Ba Lan có khoảng trên 30 ngàn người Việt Nam, hầu hết là người miền Bắc XHCN. Chuyện người Việt làm cách nào nhập cư vào Ba Lan thì nhiều chuyện ly kì, bi, hài… đủ cả. Có bà chỉ bán Xôi ở chợ người Việt, có anh chỉ trồng rau bán cho người Việt… vậy mà đưa được 4-5-6 người nhà sang Ba Lan hợp pháp. Tài tình lắm.
Kỹ sư Nguyễn Ngọc Ánh – Người như tôi được biết
10-11-2019
Trước phiên tòa:
Kỹ sư thủy sản Nguyễn Ngọc Ánh sinh năm 1980 tại Hà Nội. Ông cùng vợ lập nghiệp tại Bình Đại, Bến Tre. Hai vợ chồng ông có một con trai sinh năm 2014.
Ông là chủ hai tài khoản Facebook gồm “Line Conan” (trước đó là “Nguyễn Ngọc Ánh”) và “Cùng Đồng Loạt”. Thông qua các tài khoản FB này, ông thường xuyên tham gia các buổi live tream với những Fbker nổi tiếng như Hoàng Ngọc Diêu, Tan Thai, Rosa Dao, Huy Chương Đoàn… Nhưng thực tế, tên tuổi của ông lại khá lặng lẽ trong giới hoạt động dân chủ.
Ông bị Cơ quan An ninh Điều tra tỉnh Bến Tre khởi tố và bắt giữ vào ngày 30/08/2018 với tội danh “Làm, tàng trữ, phát tán hoặc tuyên truyền thông tin, tài liệu, vật phẩm nhằm chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam” theo điều luật 117 Bộ luật hình sự.
Trước đó, từ tháng 10/2017, ông đã liên hệ với luật sư để nhờ bảo vệ quyền lợi nếu gặp phải các rủi ro pháp lý. Thế nhưng, rất bất ngờ, khi thật sự gặp rủi ro, ông lại viết văn bản từ chối luật sư ngay sau khi được thông báo luật sư đã lập thủ tục bào chữa, bảo vệ cho ông tại Cơ quan ANĐT. Ông đã duy trì sự từ chối đến tận thời điểm tòa án xét xử sơ thẩm vào tháng 06/2019. Căn nguyên về điều này, trong phiên tòa xét xử ông đã được làm rõ.
Tòa án tỉnh Bến Tre tuyên ông có tội và phải chịu hình phạt 06 năm tù giam cộng với 05 năm quản chế sau khi mãn hạn tù giam. Sau phiên tòa sơ thẩm, ông kháng cáo.
Sau khi kháng cáo, ông nhắn người nhà nhờ luật sư bảo vệ, bào chữa cho ông tại phiên tòa phúc thẩm. Sau hơn ba tháng đăng ký, đến trước phiên xét xử ít ngày, thì luật sư mới được tòa án cấp giấy chấp nhận bào chữa (dù luật quy định 24 giờ), và tiếp cận bộ hồ sơ vụ án đồ sộ gồm 18 tập, gần 7.000 bút lục, tương đương với khoảng hơn 10.000 trang tài liệu.
Vài ngày trước phiên tòa xét xử phúc thẩm, gặp luật sư trong trại tạm giam, ông cười tếu táo kể : Gia đình em có “duyên” với tù Cộng Sản, đến em là đời thứ ba rồi. Từ ông nội, cha đến em. Khởi đầu “duyên” ấy là từ đời ông nội Nguyễn Phú Lãi, một nhà tư sản dân tộc đã hào hiệp mở kho thóc cứu đói cho dân chúng vào năm 1945. Đồng thời, cũng rất hồ hởi đóng góp tài sản trong “Tuần lễ vàng” theo lời kêu gọi chính phủ khi ấy. Đến năm 1953, giai đoạn thực hiện cải cách ruộng đất thì ông bị đưa ra đấu tố, hành hạ đến chết để khảo của. Khi gần chết, ông được “đặc ân” gặp vợ vì những kẻ khảo của hy vọng ông sẽ trối trăng với vợ nơi cất giấu của.
Nhưng có lẽ quá kinh hãi với sự giàu có, nên lời trối trăng của ông với vợ trước khi mất chỉ là phải đổi tên lót Phú (giàu có) của hai con trai, thay vào đó là tên lót Dục (giáo dục) và Phổ (phổ biến đạo đức) và cứ giữ như thế đến ba đời sau mới được đặt tên lót Phú trở lại. Đến đời cha em, vì mua một chiếc xe đạp không rõ nguồn gốc mà cũng phải đi tù, bị tra tấn đến ho ra máu. Giờ đến em!
Luật sư hỏi về các “Sơ đồ biểu tình thông minh” bị coi là chứng cứ chống lại ông có trong hồ sơ vụ án. Ông hồ hởi cười giải thích “Sáng kiến của em đó, nếu thực hiện thì bảo đảm đoàn biểu tình sẽ không bị xâm nhập, pha loãng, kéo giãn và suy yếu như cách mà công an chống biểu tình hiện nay đang áp dụng!”.
Trong buổi làm việc, ông hào hứng nói về hàng loạt sáng kiến, ý tưởng mà ông ấp ủ từ bao lâu nay cho việc củng cố, cải tổ các tổ chức xã hội dân sự để bảo đảm hoạt động hiệu quả, an toàn, tránh sự manh mún, mất đoàn kết hoặc bị xâm nhập. Thậm chí, ông xây dựng cả những dự án đầy tham vọng về cải cách hoạt động của các tổ chức quốc tế, kể cả tổ chức Liên Hiệp Quốc.
Cuối buổi làm việc, luật sư khuyên ông giữ gìn sức khỏe và giữ vững tinh thần lạc quan, niềm hy vọng trong hoàn cảnh tù đày. Ông trấn an lại luật sư bằng các câu đối và thơ:
Thân trong tù ngục mang mãn bệnh
Xuân trong tư tưởng tưởng mãi xuân
Và:
Đi ngàn cây số chẳng ra khỏi buồng
Ở yên một chỗ dạo khắp muôn nơi
Nhiều tên hầu hạ chẳng một chút buồn
Một mình suy tưởng thấy đời lên hương
Đây có vẻ lại là một phiên bản khác của “Ngục trung nhật ký”, nhưng được bảo đảm về tác giả.
Trong phiên tòa:
Sáng ngày 07/11/2019, tại trụ sở Tòa án Nhân dân Cấp cao tại TP.HCM, kỹ sư Nguyễn Ngọc Ánh ra tòa trong phiên xử phúc thẩm hình sự về tội danh “Làm, tàng trữ, phát tán …” theo điều luật 117 Bộ luật hình sự. Điều 117 này vốn là hậu thân của tội danh theo điều luật 88 về tội danh “Tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam” rất nổi tiếng trước đây theo Bộ luật hình sự năm 1999.
Sáng hôm ấy, cả tòa nhà to rộng của tòa án ấp cao đều ngưng hoạt động chỉ để phục vụ cho vụ án xét xử kỹ sư Nguyễn Ngọc Ánh. Chận ngay từ kế cổng tòa nhà là xe cứu hỏa, xe cứu thương và vài trăm cảnh sát mặc cảnh phục và thường phục tay cầm bộ đàm đi lại với thái độ rất nghiêm trọng.
Điểm khá lạ so với các vụ án khác là một số công chúng quan tâm đến vụ án đều được tạo điều kiện vào tòa án. Họ được dẫn vào một phòng trong nội viên của tòa nhà để theo dõi vụ án qua màn hình ti vi. Chỉ có điều, theo lời thuật của những người dự khán trong phòng này, khi đến đoạn bị cáo hoặc luật sư phát biểu thì ti vi sẽ bị mất tín hiệu một cách rất nhất quán!?
Một điểm lạ khác là phương tiện làm việc của luật sư (laptop) đã bị nhân viên an ninh yêu cầu để lại bên ngoài. Sau một hồi giằng co, giải thích, thuyết phục các kiểu rằng laptop đó chứa đựng hồ sơ và bài bào chữa trong vụ án, không cho mang vào thì luật sư bào chữa theo kiểu … Úc chăng ? Cuối cùng, luật sư được mời vào một phòng làm việc riêng với thẩm phán, chủ tọa phiên tòa. Ông thẩm phán đề nghị luật sư hợp tác, đổi lại, ông ấy sẽ giúp cho in các tài liệu cần thiết để luật sư làm việc. Luật sư đồng ý và đề nghị tòa án in giúp 10.000 nghìn trang tài liệu và bài bào chữa. Nghe vậy thì ông thẩm phán trợn tròn mắt và chốt hạ “Nếu luật sư không đồng ý thì tùy”. Đương nhiên, luật sư phải nhượng bộ để được cho in khoảng 50 trang tài liệu để có cái mà hành nghề.
Đổi lại, luật sư đã bổ sung thêm một ý trong phần mở đầu bài bào chữa:
“Chúng tôi thành thật cảm ơn tòa án đã in giúp bài bào chữa này. Vì lẽ, trong khoảng ¼ thế kỷ hành nghề tranh tụng, đây là lần đầu tiên chúng tôi được tòa án chiếu cố như vậy. Và có lẽ, tôi cũng hân hạnh nằm trong số rất ít luật sư được đặc ân này. Bên cạnh đó, chúng tôi cũng không đồng tình với việc bị gây khó khăn trong khi hành nghề bằng cách ngăn cản, không cho mang phương tiện hành nghề là laptop vào trong phòng xét xử. Chúng tôi có thể thông cảm với việc thực hiện các biện pháp bảo đảm an ninh cho phiên tòa, nhưng một khi các biện pháp ấy ảnh hưởng đến việc hành nghề của luật sư, thì lẽ ra phải được báo trước để chúng tôi chủ động trong công việc chứ không phải bị động như thế này, đồng thời làm ảnh hưởng đến chất lượng bào chữa mà chúng tôi đã chuẩn bị cho thân chủ của mình”.
Trong phần xét hỏi, ông Ánh thẳng thắn thừa nhận tất cả hành vi mà cáo trạng đã nêu, nhưng khẳng định mình vô tội. Theo ông, các hành vi ấy đều là các quyền công dân như quyền tự do ngôn luận, quyền biểu tình và quyền tham gia nhà nước và xã hội theo các điều 25 và 28 của hiến pháp.
Với câu hỏi của luật sư: “Lý do ông thực hiện các hành vi như cáo trạng nêu?”, thì ông Ánh trả lời “Do tôi lo lắng về hiện tình đất nước và lo lắng cho thế hệ con cháu”.
Với câu hỏi sau của luật sư: “Lý do ông từ chối luật sư tại giai đoạn điều tra và phiên tòa sơ thẩm?”, ông trả lời: “Do ông L. “dụ”, nếu từ chối luật sư thì sẽ được cộng thêm yếu tố giảm nhẹ hình phạt vì đã cộng tác với cơ quan điều tra, mức án chỉ độ 2 đến 2,5 năm tù thôi! Nhưng đến khi bị tuyên án 6 năm tù cộng 5 năm quản chế thì mới biết bị lừa!?”.
Tại phần tranh luận, luật sư đã ba lần yêu cầu VKS tranh luận, trả lời về phương cách giám định của giám định viên tư pháp về tư tưởng, nhận thức, quan điểm chính trị của một người. Vì lẽ, định chế giám định viên tư pháp kiểu này trên thế giới chưa từng có. Nhưng hai lần đầu đều bị lờ, luật sư nhắc đến lần thứ ba thì được trả lời phương cách giám định là bằng “Tiếng Việt”?! Đến đây thì chủ tọa “bịt miệng” luật sư bằng tuyên bố chấm dứt phần tranh luận và trả lời phản đối của luật sư rằng VKS đã trả lời rồi thì không cần phải tranh luận thêm…
Trong lời nói sau cùng, ông Ánh khẳng định vắn tắt: “Tôi vô tội!”.
Sau khi nghị án, hội đồng xét xử trở ra tuyên y án sơ thẩm, xác định ông Ánh có tội và phải chịu hình phạt 6 năm tù cộng 5 năm quản chế sau khi mãn hạn tù.
Suốt thời gian đứng nghe tuyên án, ông Ánh vẫn giữ nguyên nụ cười mỉm nhẹ nhàng cho đến sau khi chủ tọa dứt lời. Khi cảnh sát tư pháp vây quanh ông đang loay hoay tra còng vào tay, ông khẽ khàng gật đầu chào luật sư rồi bình thản quay lưng bước đi.
Độ mươi phút sau, hai chiếc mô tô trắng từ trong sân tòa án lao ra dẫn đầu đoàn xe hùng hậu chở ông về lại trại tạm giam Bến Tre.
Hầu như đã biết trước, nhưng rời phiên tòa, lòng tôi vẫn trĩu nặng, ám ảnh về những năm tháng tù đày làm hình phạt cho người ái quốc. Xứ sở này khốn khó chứ giàu có gì cho kham mà hao phí nhân tài? Bao nhiêu bậc hiền tài, ái quốc đến nồng nàn như thế đã phải đứng đằng sau song sắt nhà tù ? Rồi bao nhiêu vị như vậy đã ngậm ngùi chọn con đường lưu vong, hoặc thiết tha ở lại với đất nước nhưng vẫn phải là người ngoại cuộc với những hoạch định chính sách phát triển quốc gia chỉ vì khác chính kiến. Xứ sở này lại tiếp tục tự mình đánh mất những nguồn nguyên khí quốc gia, lại lỡ bước chuyển mình về phía trước của sự văn minh đến bao lần mới đủ?
Đau xót lắm, không chỉ vì phận người, mà còn ngẩn ngơ tiếc nuối cho xứ sở khốn khó này.
Nếu đài Á châu Tự do không xử lý phóng viên Chân Như tới nơi tới chốn…
Thạch Đạt Lang
8-11-2019
Hoàng Đức Chân Như là phóng viên của đài Á Châu Tự Do (RFA tiếng Việt). Trong một stt trên trang Facebook của mình, ông Chân Như đã có thái độ kỳ thị không thể chối cãi của ông ta đối với cựu tổng thống Barack Obama, Tổng thống thứ 44 của Mỹ, khi gọi ông Obama là “tên da đen”. Ngoài ra, phóng viên Chân Như còn miệt thị Chủ tịch Hạ viện và vu cáo đảng Dân chủ là “tôn sùng cộng sản” và “thần tượng khủng bố”.