Myanmar, Daw Aung Suu Kyi và cuộc cách mạng: Những năm đầu tiên (Phần 1)

NachDenkSeiten

Tác giả: Marco Wenzel

Vũ Ngọc Chi, chuyển ngữ

2-1-2022

Aung San, cha của bà Aung San Suu Kyi. Nguồn: AFP

Chuyện dâm ô và chiếc thẻ đảng

Blog RFA

JB Nguyễn Hữu Vinh

18-11-2017

Ông Nguyễn Khắc Thủy. Ảnh: internet

Phiên tòa xét xử Nguyễn Khắc Thủy, 77 tuổi nguyên Giám đốc chi nhánh Ngân hàng Nhà nước chi nhánh Bà Rịa – Vũng Tàu phạm tội dâm ô với nhiều em bé gái cuối cùng cũng được thực hiện. Điều này đáp ứng một phần bức xúc của dư luận bấy lâu nay về việc đã không được đưa ra xét xử nghiêm túc và khẩn trương nhằm làm gương cho những con người mà thú tính đã chiếm trọn tâm hồn họ.

Một cuộc điều tra kiểu… ngâm tôm

Đã từ rất lâu, mẹ một trong những nạn nhân đã kêu cứu khắp nơi cho con gái bé bỏng của mình, dư luận xã hội lên án nặng nề và những lời trách cứ, đòi hỏi công lý đã làm nóng mạng xã hội. Thế nhưng, cơ quan CSĐT chậm rãi làm việc và sau gần 3 năm, vụ án mới được đưa ra xét xử.

Thư bày tỏ quan ngại về các cáo buộc đối với Giáo sư Chu Hảo và Nhà Xuất bản Tri Thức

“Thư 81” Cập nhật thêm thông tin lúc 10h33′ ngày 26-11-2018. Kính mời quý vị xem thêm cuối bài này.

____

Kính gửi:

Ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam và Chủ tịch nước CHXHCN Việt Nam

Ông Nguyễn Xuân Phúc, Thủ tướng nước CHXHCN Việt Nam

Uỷ ban Kiểm tra Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam

Đồng kính gửi: Các Đại sứ quán nước ngoài tại Hà Nội

Kính thưa quý vị,

Chúng tôi, những người ký tên dưới đây, là các học giả, các giáo sư và nhà nghiên cứu, những người đã dành phần lớn sự nghiệp và cuộc sống của chúng tôi cho việc nghiên cứu Việt Nam. Đến từ các trường đại học và viện nghiên cứu trên khắp thế giới, chúng tôi thường đi đầu trong việc thúc đẩy sự hiểu biết về Việt Nam, cũng như việc học tiếng Việt và hợp tác giáo dục quốc tế. Là một phần của công việc này, chúng tôi thường xuyên tìm kiếm nguồn tài trợ và các cơ hội khác cho sinh viên và học giả Việt Nam đến thăm, học tập và làm việc tại các trường đại học, các khoa và các viện nơi chúng tôi nghiên cứu và giảng dạy.

Về Hội Cờ Đỏ

FB Nguyễn Thị Bích Ngà

1-11-2017

Buổi tụ tập của các thành viên Hội cờ đỏ hôm 29/10 tại xã Sơn Hải, huyện Quỳnh Lưu, Nghệ An. Ảnh: internet

Việc một nhóm người trong xã hội liên kết để thành lập ra Hội Cờ Đỏ là điều tất yếu xảy ra khi mâu thuẫn xã hội ngày càng lớn. Không ít người cho rằng phía sau đó là chính quyền giật dây, coi đó là một lực lượng như Hồng vệ binh bên Trung Quốc năm xưa. Nhiều ý kiến khác không khẳng định, nhưng khi thấy họ thoải mái tổ chức buổi tụ họp, ra mắt rầm rộ thì cho rằng họ nhận được sự đồng tình của chính quyền. Tôi có góc nhìn khác, góc nhìn về sự mâu thuẫn.

Hỏi ai, hỏi cái gì?

Nguyễn Đình Cống

27-8-2019

Ngày 26 tháng 8, Tiểu ban KTXH (chuẩn bị ĐH 13) mở hội nghị xin ý kiến các đồng chí nguyên lãnh đạo Đảng, Nhà nước, Mặt trận về kế hoạch phát triển 5 đến 10 năm sắp tới. Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã dự và thông báo sẽ tổ chức nhiều buổi hội thảo lấy ý kiến rộng rãi của các nhà khoa học, chuyên gia trong và ngoài nước.

Xin một tiếng nói để ngăn một tội ác

Đỗ Ngà

21-6-2019

Đất nước không của riêng ai, mọi người đều có trách nhiệm với nó, nhưng ĐCS đã dự giới hạn sự đóng góp trí tuệ của toàn dân bằng điều 4 Hiến pháp – điều khoản quy định ĐCSVN độc quyền lãnh đạo đất nước. Điều này có nghĩa là ĐCS quyết tước đi sức mạnh trí tuệ của của toàn dân và dìm dân tộc trong bể đói nghèo, lạc hậu và đẩy dân tộc vào nguy cơ mất nước.

Pompeo, cớ sao ông không muốn hiểu?

Mai Vũ Phạm

29-7-2020

Hôm thứ Năm, 23/7/2020, tại Thư viện và Bảo tàng Tổng thống Richard Nixon ở Yorba Linda, California, Ngoại trưởng Hoa Kỳ Mike Pompeo đã có bài phát biểu được cho là cứng rắn, lên án nhà nước cộng sản Trung Quốc. Pompeo tuyên bố sự thất bại của Hoa Kỳ trong việc kiểm soát Trung Quốc trong 50 năm qua và kêu gọi các xã hội tự do chống lại Bắc Kinh.

Chuyện gì đang diễn ra ở Hồng Kông?

Phạm Trần Bảo Anh

20-11-2019

Mình lẽ ra không muốn viết. Nhưng giờ quá nhiều người hỏi và kêu mình giải thích. Thú thật mình sợ khi phải viết ra, mình sợ hệt như giới trẻ VN sợ hãi mỗi khi nhắc đến chánh trị.

Thoát khỏi địa ngục (Phần 2)

The Times

Tác giả: Damian Whitworth

Trần Quốc Việt dịch

27-6-2021

Tiếp theo phần 1

Tháng 11/2017, chị bị trùm bao lên đầu rồi đưa đến trại và được bảo rằng, chị phải dạy tiếng Trung cho những người tù ở trại. Hợp đồng làm việc của chị ghi rằng vi phạm luật lệ sẽ bị phạt tử hình. Chị cũng bị cấm nói chuyện với những tù nhân, và cấm cười, cấm khóc hay trả lời các câu hỏi nếu không được cho phép.

Thi ca Tô Thùy Yên: Biền biệt miệt tâm linh! (Phần 3)

GS Lê Hữu Khóa

30-5-2019

Tiếp theo phần 1phần 2

Sinh, dị, diệt

“Kết tụ sầu nhân thế chuyển dời”

Xin đừng quên sức mạnh của tâm linh là thực hiện được chuyện giải oan, giúp cái oan vượt lên cái oán, để đi về hướng của nhân tâm mà làm giàu cho nhân tri, làm cao thêm nhân lý; vì cái oan chỉ là chuyện bể dâu của nhân thế, nó không phải là dấu chàm vĩnh viễn của nhân phẩm. Câu chuyện giải oan qua sức mạnh của tâm linh đi trên lưng, trên vai, trên đầu cái oán:

Khủng bố ngẫu nhiên và bạo lực kịch bản

Trần Minh Ẩn

21-3-2019

Từ “stochastic” có nguồn gốc từ tiếng Hy Lạp “stochastikos”, có nghĩa “đoán là sẽ hành động” và “khéo léo nhắm mục tiêu”. Nó diễn tả những kẻ cực đoan ra tay bạo lực một cách ngẫu nhiên, được kích hoạt bởi ai đó muốn khai thác mặt tối trong con nguời cho mục đích chính trị.

Luật sư nhân quyền, và cách hành xử của nhà nước độc tài

Blog RFA

Tuấn Khanh

8-4-2018

Mới đây, vợ của một người luật sư nhân quyền tại Trung Quốc đã đi bộ trên con đường dài 100 km đòi câu trả lời về việc chồng bà bị mất tích. Sự kiện này lại dấy lên mối quan tâm về câu chuyện nhân quyền, và thảm trạng của cả những người bảo vệ nhân quyền ở các nước độc tài.

Vợ của luật sư nhân quyền Wang Quanzhang, đang bị giam giữ và Lin Ermin, vợ của nhà hoạt động nhân quyền Zhai Yanmin, người đã bị kết án 3 năm tù vào tháng 8 năm 2016, ở Bắc Kinh vào ngày 5 tháng 4 năm 2018. Li đang đi bộ 100 km từ Bắc kinh đến Thiên Tân, nơi cô tin rằng chồng cô đang bị giam giữ, đòi hỏi những câu trả lời về số phận của ông. Greg Baker / AFP

Gia đình ông Trần Huỳnh Duy Thức gửi đơn yêu cầu giảm án tù, theo luật hình sự mới

Blog RFA

Tuấn Khanh

25-2-2018

Trần Quỳnh Duy Thức. Ảnh: internet

Tháng 2/2018, gia đình của anh Trần Huỳnh Duy Thức đi thăm anh, chuyến đầu tiên của năm. Ở nhà tù tại Nghệ An, lúc này là những ngày rất lạnh.

Gia đình nói sức khỏe của anh Trần Huỳnh Duy Thức có vẻ khá hơn đợt trước, tức đợt vào năm 2017 mà anh bị giam trong buồng tối, ảnh hưởng nặng đến mắt.

Một tỷ của dân, một tỷ của họ

Nguyễn Tiến Tường

29-5-2019

1. Một tỷ của dân, nhiều lắm. Tôi tin đại bộ phận nhân dân cho tới lúc nhắm mắt xuôi tay cũng chưa bao giờ được sờ vào một tỷ. Nhân dân không có nổi tiền thuê xe, phải quấn xác vào chiếu vắt vẻo sau xe máy chở về nhà. Nhân dân trọng bệnh, nằm dài chờ chết.

Công an HCM hãy chấm dứt việc khủng bố gia đình tôi

Vũ Huy Hoàng

29-11-2019

Anh Vũ Huy Hoàng (người cầm biểu ngữ). Ảnh: FB tác giả

Tôi là Vũ Huy Hoàng, một tài xế taxi sinh sống tại Sài Gòn. Vì đặc thù công việc, hàng ngày tôi phải chứng kiến vô số những bất công, oan khiên diễn ra trong xã hội mà mình đang sống. Tôi nhận thức được rằng, chỉ khi nào quyền con người được bảo đảm và tôn trọng thì đất nước mới trường thịnh. Do đó, nhiều năm qua tôi đã trở thành một người tham gia vào các hoạt động xã hội, cổ suý cho các quyền tự do, dân chủ tại Việt Nam. Chính vì thế, giống như nhiều người đấu tranh khác, tôi cũng là mục tiêu bách hại của nhà cầm quyền.

Công an phường Quang Trung, Quận Hà Đông, Hà Nội được dân khen

LTS: Chúng tôi có nhận được thư của bà Nguyễn Hồng Diệp, ngụ tại địa chỉ 249 đường Quang Trung, Quận Hà Đông, Hà Nội. Bà Diệp nhờ Tiếng Dân đăng bài cảm ơn công an phường Quang Trung, đặc biệt là 3 viên công an Nguyễn Đình Toàn, Trần Thanh Sơn, Nguyễn Tuấn Hiệp, đã giúp ngăn chặn một hành vi lừa đảo, chiếm đoạt tài sản công dân, bảo vệ cuộc sống bình yên cho người dân.

Dép giày với mặt dày!

Kông Kông

23-10-2018

Hiện tượng chị Nguyễn Thị Thùy Dương lột giày ném thẳng vào mặt đám lãnh đạo cao nhất TP Hồ Chí Minh khi họ tổ chức tiếp xúc cử tri Quận 2, Thủ Thiêm, hôm 20/10/2018, đã làm cộng đồng mạng vô cùng hồ hởi phấn khởi! Xin được dùng 4 chữ “hồ hởi phấn khởi” của chế độ vì họ ưa dùng mấy chữ nầy để chỉ sự thỏa lòng nhưng họ dùng chỉ rặt là tuyên truyền.

Chúng ta chờ ai đây?

Nguyệt Quỳnh

18-8-2019

Ba nhà lãnh đạo trẻ Hồng Kông, từ trái qua: Hoàng Chi Phong (Joshua Wong), Chu Đình (Agnes Chow) và Trần Hạo Thiên (Andy Chan). Photo Courtesy

Những ngày cuối tuần ở Hồn­­­­g Kông trời ­­­­­­­vẫn có mưa. Mà dù nắng hay dẫu có mưa đi nữa, thì vẫn có hàng trăm, hàng ngàn, hàng trăm ngàn người vẫn cùng nhau đi trong mưa. Với hàng triệu triệu chiếc ô đủ màu trên tay, thành phố nhìn từ trên cao như một dòng sông đang tuôn chảy. Lúc này, mưa hay nắng cũng tràn đầy ý nghĩa. Lúc này, bạn không cần nói về tình yêu vì nó tràn ngập trong không gian, trong mắt nhìn, trong nhịp đập từ lồng ngực trái tim.

Miến Điện: Dân chủ mong manh

Blog VOA

Phạm Phú Khải

16-2-2021

Cuộc đảo chánh của quân đội Miến Điện vào ngày 1 tháng Hai cho thấy dân chủ là cái gì đó rất mong manh. Xây dựng dân chủ thì vừa khó khăn vừa mất nhiều thời gian. Còn phá đổ dân chủ thì lại vô cùng dễ dàng, và có khi chỉ qua một đêm.

“Giết! Giết nữa! Bàn tay không phút nghỉ!”

Lê Thiên

14-1-2020

“Giết! Giết! Giết nữa!

Bàn tay không phút nghỉ!

Đó không chỉ là khẩu hiệu mà là một mệnh lệnh! Mệnh lệnh của chuyên chính vô sản! Mệnh lệnh của những kẻ giương cờ máu, say máu và hả hê trên vũng máu của những xác chết tuôn đổ khắp mọi miền đất nước. Mà máu của ngày 09/01/2020 trên thôn Hoành, xã Đồng Tâm, Huyện Mỹ Đức, Hà Nội, là máu của niềm tự hào huênh hoang bất tận! Cờ máu tung bay ngạo nghễ, giục quân khát máu tiếp tục gây đổ máu, như người ta hồ hởi hát vang “Cờ in máu chiến thắng!….”

Hồ Xuân Mãn, nguyên Ủy viên Trung ương ĐCSVN, là tên đại lưu manh chui vào đảng!

Nguyễn Đăng Quang

3-2-2019

Sáng 19/10/2018, lần thứ 3 tôi hân hạnh tiếp 2 khách quý là CCB và Đảng viên Đảng bộ Thừa Thiên-Huế. Năm 2018 là 7 năm liên tiếp các đảng viên kiên cường và CCB quả cảm của Đảng bộ TT-H cử đoàn ra Hà Nội để đeo đuổi cuộc đấu tranh vạch trần bộ mặt thật của Hồ Xuân Mãn (HXM), nguyên UVTƯ Đảng, nguyên Bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên-Huế, một tên đại lưu manh, man khai lý lịch để chui vào phá hoại ĐCSVN.

Theo CCB Hoàng Phước Sum và Đảng viên tâm huyết Thái Công Nguyên, người dân TT-H rất tủi hổ trước việc tên đại lưu manh, đại gian hùng HXM được “một cá nhân hoặc thế lực nào đó ” bao che, bảo kê! Thế lực này có thể đã thiết kế cho y chui vào Đảng, rồi “nhào nặn” y trở thành UVTƯ và Bí thư Tỉnh ủy 2 khóa liên tiếp (2001-2006 và 2006-2011)! Chúng đạo diễn để HXM được phong “Anh hùng Lực lượng vũ trang” (AHLLVT), được tuyên dương là “Cá nhân tiêu biểu” trong cuộc vận động “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”!

HXM sinh 1949 tại xã Phong An, huyện Phong Điền, Thừa Thiên-Huế. HXM nổi danh là kẻ lưu manh chính trị, lường gạt siêu hạng, đạt đến “tột đỉnh” của căn bệnh gian dối, man trá và đạo đức giả! Căn bệnh này du nhập vào nước ta gần ngót thế kỷ qua, lan truyền chóng mặt, khiến “một bộ phận không nhỏ” trong ĐCSVN mắc phải. Nhưng bị bại lộ như HXM là hy hữu, đây là một trong những tên đầu tiên, nhưng hẳn không phải là kẻ cuối cùng!

Ngày 21/8/2010, sau 10 năm ngự trị trên ghế Ủy viên Trung ương và Bí thư Tỉnh ủy TT-H, thế lực nói trên đã “đạo diễn, thiết kế” cho HXM được phong tặng danh hiệu “AHLLVT” và “Tấm gương điển hình”, với ý đồ làm lá chắn bảo vệ HXM khi hắn nghỉ hưu! Đây là bước tính toán tưởng như cao tay nhưng rất sai lầm của thế lực bảo kê cho y! Nó như giọt nước tràn ly, làm bùng lên cuộc đấu tranh của các đảng viên tâm huyết và dũng cảm của Đảng bộ TT-H, mà trước hết là của 20 CCB quả cảm và kiên cường của huyện Phong Điền (Thừa Thiên-Huế), là quê gốc của HXM!

Trước sự thực và bằng chứng không thể bác bỏ, ngày 24/10/2014, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã phải ký quyết định “lột” danh hiệu “AHLLVT” đối với HXM, và thu hồi toàn bộ số tiền thưởng HXM đã nhận. Đây không chỉ là sự ô nhục tột đỉnh cho “Anh hùng rởm” HXM, mà còn là một vết nhơ khó rửa đối với toàn bộ Ban Thường vụ Tỉnh ủy và Thường trực UBND tỉnh Thừa Thiên-Huế nhiệm kỳ 2006-2011!

Theo quy định, người xin xét tặng AHLLVT phải viết “Bản báo cáo thành tích cá nhân”, có xác nhận của tập thể lãnh đạo nơi công tác. Ngoài ra, lãnh đạo Đảng và Chính quyền nơi đó phải làm “Tờ trình” về việc này để chuyển lên Trung ương xem xét. Qua việc này, người ta có thể thấy Ban Thường vụ Tỉnh ủy Thừa Thiên-Huế (2006-2011) suy thoái đến mức nào! Trong đó, nổi bật là vai trò và trách nhiệm khó chối cãi của ông Nguyễn Ngọc Thiện, Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy kiêm Chủ tịch UBND Thừa tỉnh TT-H! Theo nghị quyết của Tỉnh ủy, tất cả 15 Ủy viên Ban Thường vụ Tỉnh ủy phải ký xác nhận vào “Tờ trình gian dối” trên để ông Thiện, với tư cách Chủ tịch UBND tỉnh, ký gửi lên Hội đồng Thi đua Khen thưởng Trung ương. Thế là ngày 21/8/2010, HXM được gắn lên ngực danh hiệu AHLLVT. Một cú lừa lịch sử được thực hiện và tiến hành ngoạn mục, rất bài bản và rất “đúng quy trình”!

Song các đảng viên chân chính Đảng bộ TT-H đã kiên quyết đấu tranh. Khi nghe tin HXM được phong tặng danh hiệu AHLLVT, 20 CCB ở huyện Phong Điền là những đồng hương, đồng đội, cùng công tác và chiến đấu trước đây với HXM, có nhiều người từng là cấp trên của y, ai nấy đều bất bình, phẫn nộ! Họ đã tổ chức trinh sát, lấy được “Bản báo cao thành tích cá nhân”, “Tờ trình của UBND tỉnh”, và đặc biệt là “Lý lịch Đảng viên” của HXM. Té ra tất cả đều gian dối! HXM không chỉ man khai thành tích cá nhân, trắng trợn cướp công đồng đội, đồng chí để được phong AHLLVT! Mà đặc biệt nguy hiểm và vô cùng nghiêm trọng, trong Hồ sơ Đảng viên của HXM, y còn gian dối, lừa bịp, man khai lý lịch để chui vào Đảng từ 45 năm trước!

Trong “Lý lịch Đảng viên” của mình, HXM khai: Ngày vào Đảng: 11/1/1974. Nơi vào Đảng: Chi bộ xã Phong An, huyện Phong Điền, tỉnh Thừa Thiên-Huế. Người giới thiệu vào Đảng: Đ/c Hoàng Thị Lan và Nguyễn Thị Quyện.
Ông Lê Văn Uyên, nguyên Trưởng Ban Tổ chức Huyện ủy Phong Điền (từ 1972 đến sau ngày giải phóng miền Nam 1975) bác bỏ điều khai trên. Trong “Đơn phản ảnh” đề ngày 30/7/2013 gửi Ủy ban Kiểm tra Trung ương Đảng và Ủy ban Kiểm tra Tỉnh ủy Thừa Thiên-Huế, ông Uyên khẳng định: “Từ cuối năm 1973 và cả năm 1974, tôi chưa hề nắm hồ sơ đề nghị kết nạp Đảng HXM để báo cáo cho Thường vụ Huyện ủy Phong Điền chuẩn y”!

Riêng 2 đảng viên mà HXM khai là người giới thiệu y vào Đảng là Hoàng Thị Lan và Nguyễn Thị Quyện, hiện cả 2 vẫn còn sống, nhưng cả 2 nữ đồng chí này đều khẳng định họ không hề giới thiệu HXM vào Đảng!

Còn ông Trần Văn Minh, nguyên Bí thư Chi bộ xã Phong An, nơi HXM khai được kết nạp Đảng, thì bác bỏ: Thời gian ông đảm trách Bí thư Chi bộ (từ 10/1973 đến 4/1975), Chi bộ xã Phong An không hề kết nạp ai tên là Hồ Xuân Mãn cả! Ngoài ra, một chi tiết nữa khẳng định HXM man khai lý lịch để chui vào Đảng: Từ 10/1973 đến 3/1974, HXM được cử học lớp đào tạo quân sự tại Trường Hạ sỹ quan Sông Hương (Quân khu Trị Thiên) cùng với 3 ông Nguyễn Văn Tam, Trần Văn Việt và Thái Ngọc Sơn. Cả 3 người trên đều xác nhận việc này, khẳng định việc HXM khai được kết nạp Đảng ở chi bộ xã Phong An, huyện Phong Điền là điều dối trá!

Như vậy, rõ ràng HXM đã man khai lý lịch để chui vào Đảng. Việc đã rõ như ban ngày, đứa trẻ lên 3 cũng có thể biết! Nhưng sao BCT, BBT, UBKT Trung ương lại không biết?
Nguyên Chủ tịch Trương Tấn Sang đã ra quyết định “lột” danh hiệu “Anh hùng rởm” đối với HXM, đấy là về mặt Nhà nước! Nhưng về mặt Đảng, cho đến nay Đảng vẫn giữ im lặng về vấn đề Đảng tịch của HXM. Cách đây 4 năm, ngày 6/6/2015, Trung tá Hoàng Phước Sum, nguyên Đội trưởng An ninh huyện Phong Điền (cấp trên trực tiếp của HXM trước 1975), thay mặt 20 CCB ở TT-H đã có đơn gửi BCT, BBT, UBKTTƯ và Ban Thường vụ Tỉnh ủy Thừa Thiên-Huế, một lần nữa kiến nghị các cơ quan có trách nhiệm ở Trung ương và tỉnh TT-H giải quyết 4 yêu cầu còn lại của họ đối với HXM. Đó là 4 đòi hỏi rất cụ thể sau đây:

1/. Phải kỷ luật đuổi HXM ra khỏi Đảng. Kẻ đã dối trên, lừa dưới, man khai thành tích, cướp công đồng đội, đồng chí! Chẳng nhẽ Đảng vẫn cho y là xứng đáng là đảng viên ĐCSVN? Vì lý do gì mà Đảng không khai trừ HXM để làm trong sạch, vững mạnh tổ chức của mình?

2/. Phải thu hồi danh hiệu “Cá nhân tiêu biểu” trong phong trào“Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”. Việc vinh danh HXM là tấm gương điển hình trong phong trào này chỉ có tác dụng ngược, rất tai hại cho cuộc vận động chính trị này của Đảng mà thôi!

3/. Phải xem xét trách nhiệm, có hình thức kỷ luật thích đáng đối với ông Nguyễn Ngọc Thiện và 15 ủy viên Ban Thường vụ Tỉnh ủy Thừa Thiên-Huế (nhiệm kỳ 2006-2011) vì đã bao che và đồng lõa ký xác nhận hồ sơ gian dối xin phong tặng AHLLVT cho HXM!

4/. Và đây là đòi hỏi quan trọng nhất: Đảng phải công khai công bố cho toàn thể đảng viên trong Đảng bộ tỉnh Thừa Thiên-Huế biết: Hồ Xuân Mãn thực sự có phải là đảng viên không? Có đúng là HXM đã khai man lý lịch để chui vào Đảng cách đây 45 năm như các đảng viên và CCB ở huyện Phong Điền tố cáo không?

Giải quyết dứt điểm 4 đòi hỏi trên, đặc biệt vấn đề Đảng tịch của HXM, không chỉ là nghĩa vụ chính trị mà còn là trách nhiệm pháp lý và đạo lý của ĐCSVN, trước hết là Bộ Chính trị, Ban Bí thư, Ban Tổ chức Trung ương và nhất là Ủy ban Kiểm tra Trung ương Đảng! Các cơ quan trên không thể làm ngơ, không thể giữ im lặng mãi được, mà phải giải quyết triệt để, trả lời dứt khoát cho 4 triệu đảng viên, nhất là các đảng viên-CCB quả cảm ở Đảng bộ huyện Phong Điền cũng như Đảng bộ tỉnh Thừa Thiên-Huế! Đảng đã không ngừng kêu gọi toàn Đảng, toàn dân “Ra sức làm cho ĐCSVN trong sạch, vững mạnh trở lại”! Do vậy, Đảng phải tự làm trong sạch đội ngũ của mình trước đi đã!

Cần khẳng định, vở kịch “Phong tặng AHLLVT cho HXM” được thực hiện trót lọt chính là có sự tiếp tay, bao che của tập thể Ban Thường vụ Tỉnh ủy và Thường trực UBND tỉnh TT-H (nhiệm kỳ 2006-2011) do ông Nguyễn Ngọc Thiện đứng đầu. Xét riêng việc này cũng đủ cơ sở để kỷ luật ông Nguyễn Ngọc Thiện và tập thể Ban Thường vụ Tỉnh ủy TT-H nhiệm kỳ 2006-2011. Song nhiều năm qua, vấn đề nghiêm trọng này đã bị cố tình làm cho chìm xuống. Các cơ quan có trách nhiêm ở Trung ương cũng như ở Thừa Thiên-Huế cố tình lờ đi!

Tại Đại hội ĐCSVN lần thứ XI (12/1/2011), ông Nguyễn Ngọc Thiện, Phó Bí thư Thường trực, được cơ cấu vào Trung ương, rồi được cử thay HXM làm Bí thư Tỉnh ủy TT-H. Sau khi HXM bị bại lộ, bị lột danh hiệu AHLLVT, Bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên-Huế Nguyễn Ngọc Thiện đã không dưới một lần công khai hứa sẽ xem xét trách nhiệm các cá nhân và có hình thức kỷ luật thích đáng đối với tập thể Ban Thường vụ Tỉnh ủy TT-H (nhiệm kỳ 2006- 2011), như ý kiến của Ban Bí thư Trung ương đã kết luận và chỉ thị! Ông Nguyễn Ngọc Thiện hứa như đinh đóng cột, song ông bỏ đấy, không hề thực hiện. Thế rồi, tháng 4/2016 ông Thiện được rút ra Trung ương đảm nhiệm trọng trách Bộ trưởng Văn hóa-Thể thao-Du lịch cho đến nay. Phải chăng, ông Thiện đã quên lời hứa hay ông cho rằng ở cương vị và trọng trách mới, ông không có trách nhiệm và nghĩa vụ nhớ và thực hiện lời hứa trước đây của mình?

Ngày 25/10/2018 vừa qua, TBT Nguyễn Phú Trọng ký ban hành “Quy định trách nhiệm nêu gương” của cán bộ, đảng viên, trước hết là Ủy viên Bộ Chính trị, Ủy viên Ban Bí thư, Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương (Quy định số 08-QĐi/TW). Nhân dân Việt Nam rất hy vọng các vị lãnh đạo cao cấp nói trên của Đảng sẽ là những người tiên phong nêu gương sáng để người dân noi theo! Trong khi chờ đợi có ai đó nêu gương tốt cho thiên hạ học tập, người viết bài này rất mong điều sau đây: Sẽ không có kẻ nào man khai lý lịch để chui vào phá hoại Đảng như HXM, nguyên UVTƯ Đảng, nguyên Bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên-Huế , hay không có những kẻ đưa ra lời hứa rất đẹp, rất kêu, song không hề thực hiện (như ông Nguyễn Ngọc Thiện), hoặc tệ hơn: Trắng trợn bội ước, quay ngoắt 180 độ, bất kể pháp luật, dẫm đạp lên các điều mình đã trịnh trọng cam kết trước dân, bất chấp kỷ cương, liêm sỉ và dư luận xã hội!

Nhân đây, xin được hỏi, ai sẽ làm cho ĐCSVN trong sạch, vững mạnh đây khi Đảng cứ “vô tư” chấp nhận những kẻ man trá, đạo đức giả nói trên trong hàng ngũ của mình? Và Đảng cũng không hề ngăn chặn, cứ dung túng những hiện tượng xấu xa, tồi tệ làm mất uy tín của Đảng?

Ngày 30/4: Ngày đoàn tụ, cả nước đều vui?

Trần Nam Chí

30-4-2020


Đại Tá Nguyễn Công Vĩnh, từng là Trung đoàn trưởng của Sư đoàn 18 và Sư đoàn 5, sau 13 năm “học tập cải tạo“ trở về năm 1988, được người thân đón tại ga Saigon. Nguồn: Việt Museum

Ðối với một dân tộc đã oằn oại qua bao năm chinh chiến, bỏ lại sau lưng những tàn khốc, chết chóc của chiến tranh, là niềm hạnh phúc không sao tả được cho dân tộc đó.

Tại sao phong trào nhân quyền đang thua và làm thế nào để có thể bắt đầu thắng lại

Foreign Affairs

Tác giả: Jack Snyder

Đỗ Kim Thêm, dịch

21-7-2022

Lời người dịch: Tác giả Jack Snyder không đề cập đến tình trạng tại sao các phong trào đấu tranh cho nhân quyền ở Việt Nam đang suy yếu, nhưng những lý giải trong bài cũng mang lại các nội dung hữu ích.

Đã đến lúc người Việt quan tâm cho việc cải thiện nhân quyền phải nhận ra rằng cho đến nay các phương thức đấu tranh đã không hữu hiệu như mong đợi. Bằng chứng là vô số các thỉnh nguyện thư của giới trí thức không được chính quyền quan tâm. Việc tố cáo chính quyền và vận động ngoại giao và truyền thông quốc tế của các phong trào xã hội dân sự không tạo ra áp lực đúng mức. Còn dân chúng? Họ chỉ còn cách quỳ lạy giữa đường để xin cảnh sát cho tự do giao thông hay phải tuột hết quần áo để biểu lộ lòng phẫn uất tột cùng.

Nhân quyền trước hết là một vấn đề ý thức của người dân về quyền lợi của chính mình. Do giáo dục lạc lối mà người dân chưa có được ý thức này và người Việt hải ngoại cũng không giúp được gì nhiều hơn.

Trong bối cảnh chính trị đầy khó khăn ngày nay, chính quyền cũng thừa khôn ngoan mà tận dụng nó, nên nhìn chung, sẽ rất khó để kết hợp hiệu quả nguyên tắc và tinh thần thực dụng cho nhân quyền.

Cho dù có những thoái trào gần đây, nhân quyền vẫn là vũ khí mạnh nhất của nền dân chủ. Việc sử dụng những vũ khí này một cách hiệu quả đòi hỏi sự am tường về sức mạnh của các quyền này. Sự hấp dẫn của nhân quyền đối với lợi ích cá nhân phải được hỗ trợ bởi một hệ thống giáo dục được cải thiện mà khi nó xây dựng vững chắc sẽ mang lại kết quả đáng tin cậy.

Ý thức về quyền lực của người dân dẫn đầu; theo sau đó là các hình thức để thực hiện các quyền đòi hỏi. Triển vọng chung để cải thiện cho tình trạng nhân quyền ở Việt Nam có vẻ bi quan.

***

Phong trào nhân quyền hiện đại từ lâu đã tự thể hiện mình là một cuộc trường chinh thập tự đầy lý tưởng. Trong một thế giới tràn ngập các nền chính trị dựa vào quyền lực thô bạo và tước đoạt nơi kẻ yếu, phong trào muốn phục vụ như một ngọn hải đăng của sự minh quang về đạo đức dựa trên các nguyên tắc phổ quát. Các nhà hoạt động nhân quyền giải thích những chiến thắng mang tính biểu tượng của phong trào của họ như là chiến thắng của sự chính trực kiên cường đặt nền móng cho các chính nghĩa tiến bộ trong tương lai.

Năm 2012, Aryeh Neier, người đồng sáng lập Tổ chức Theo dõi Nhân quyền (Human Rights Watch), đã viết rằng, phong trào chống nô lệ là chiến dịch nhân quyền thực sự đầu tiên vì những người tham gia đã huy động cho các quyền của người khác.

Bản thân những người theo chủ nghĩa bãi nô ban đầu tuyên bố rằng, việc theo đuổi không khoan nhượng các nguyên tắc vị tha của họ đã chiếm ưu thế, bởi vì sự thật đạo đức của chính nghĩa của họ là hiển nhiên. Mahatma Gandhi và Martin Luther King, Jr., từng phục vụ như là khuôn mẫu sau này của một mô hình kiên quyết, mẫu mực tương tự.

Nhưng hiện nay, phong trào này đang lúng túng khi phong cách đối thoại một chiều và sự xấu hổ đầy phẫn uất đang gây ra phản ứng dữ dội từ những nhà độc tài, những người theo chủ nghĩa dân túy cánh hữu và các khu vực bầu cử mà quần chúng ủng hộ những kẻ mạnh này trên toàn cầu.

Tổng thống Brazil Jair Bolsonaro, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình, Thủ tướng Hungary Viktor Orban, Tổng thống Nga Vladimir Putin, cựu Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump và nhiều nhà lãnh đạo khác đã nổi danh khi kêu gọi việc thúc đẩy nhân quyền như là một dự án của những kẻ bắt nạt suy đồi, lạc lõng, những người thúc đẩy các chương trình nghị sự xa lạ để thay thế quyền tự quyết dân tộc phổ biến bằng chủ thuyết quốc tế tinh hoa, đế quốc.

Ông Tập nhún vai khinh  thường trước cáo buộc gây diệt chủng chống lại người thiểu số Duy Ngô Nhĩ của Trung Quốc, tạo chiến thắng ở tỉnh Tân Cương (nơi hầu hết người Duy Ngô Nhĩ sinh sống) vào tháng 7/2022, nơi ông khoe khoang về sự “thống nhất” của các dân tộc Trung Quốc.

Cáo buộc tội ác chiến tranh của Tổng thống Hoa Kỳ Joe Biden không làm gì để can ngăn Putin trong việc leo thang các cuộc tấn công vào dân thường Ukraine. Biden gọi Ả Rập Xê Út là nước “không đáng chấp nhận”, nhưng sau đó, Biden đã đến thăm Thái tử Ả Rập Xê Út Mohammad bin Salman ở Riyadh, nơi họ chạm trán nhau. Neier thừa nhận là: “Nêu tên và làm xấu hổ ngày càng không hiệu quả”.

Phản ứng dữ dội này phần lớn là do tự mình gây ra. Vấn đề là những người ủng hộ cho nhân quyền đã hiểu sai về các nguồn gốc của sự thành công lịch sử của chính họ. Cho đến nay, dân chủ dựa trên quyền cá nhân là hình thức thành công nhất của tổ chức xã hội hiện đại, không phải là vì tinh thần đạo đức vị tha mà vì nó thường tốt hơn nhiều so với các lựa chọn thay thế để phục vụ cho lợi ích của dân chúng.

Các nhà hoạt động nhân quyền làm tốt hơn khi họ tăng cường năng lực của người dân trong việc đấu tranh cho quyền của chính họ, thay vì đánh bại các nhà lãnh đạo áp bức theo những cách giúp họ huy động các phản ứng dữ dội của tinh thần dân tộc.

Một cách nhân bản có thể  

Những tiến bộ về nhân quyền kể từ cuộc Cải cách và Khai sáng không phụ thuộc vào sự chỉ trích của nước ngoài đối với các chế độ áp bức mà phụ thuộc vào quyền lực xã hội đang gia tăng của chính các chủ thể của các chế độ đó, những người được hưởng lợi trực tiếp từ việc mở rộng các quyền.

Bắt đầu từ các nước Bắc Âu theo đạo Tin lành, thí dụ như Hà Lan và Vương quốc Anh, các thương nhân và tầng lớp trung lưu thành thị đã thúc đẩy cho dân chủ, thủ tục tố tụng hợp thức, tự do tôn giáo và chủ nghĩa tư bản hiệu quả để bảo vệ cho các lợi ích kinh tế cũng như tự do cá nhân của họ.

Đổi lại, việc mở rộng xóa nạn mù chữ và thương mại đã mang lại cho các đối tượng có học vấn, cần cù làm đòn bẫy lớn hơn để chống lại những người cai trị của họ và củng cố sự phát triển của luật hiến pháp. Sau đó, công nghiệp hóa đã tạo động lực cho các công nhân trong việc thành lập các công đoàn và đưa ra yêu sách về các quyền kinh tế, xã hội và lao động cho giai cấp công nhân.

Trong nhiều nền dân chủ hiến định, một khi một khu vực bầu cử cốt lõi mạnh mẽ cho một hệ thống dựa trên các quyền được thành lập, các phong trào xã hội có thể sử dụng hệ thống đó để mở rộng quyền cho các nhóm bị loại trừ. Những người ủng hộ cho nhân quyền muốn giải thích những chiến thắng của phong trào chống nô lệ, chiến dịch bất bạo động của Gandhi cho nền độc lập của Ấn Độ và cuộc đấu tranh hiếu hòa của King cho các dân quyền là kết quả của tinh thần lý tưởng không khoan nhượng.

Nhưng trên hết, thành công của họ phụ thuộc vào việc huy động và duy trì các phong trào xã hội đại chúng dựa trên các nguyên tắc đạo đức rộng lớn mà nó đã thu phục được sự đồng cảm của đa số đầy quyền lực trong xã hội của chính họ. Để giành chiến thắng, các nhà hoạt động có nguyên tắc, các phong trào quần chúng và các đảng phái chính trị cấp tiến tất cả phối hợp, bao gồm cả bằng cách thực hiện các cuộc thương thảo có mưu lược để giành được quyền lực chính trị.

Hãy xem những người theo chủ thuyết bãi nô của Hoa Kỳ. Phe cánh này của phong trào chống nô lệ đã sụp đổ vào cuối những năm 1830 do sự chia rẽ trong nội bộ và lòng thù địch của tầng lớp lao động da trắng ở phía bắc, họ vốn cảnh giác về mối kình địch từ giới lao động da đen trong các tiểu bang của họ. Nhưng phong trào vẫn đủ mạnh ở tiểu bang New York, nơi có cực đoan tôn giáo, để giữ cán cân quyền lực quyết định trong cuộc bầu cử tổng thống năm 1844, việc này khiến cho Henry Clay, Thượng nghị sĩ đảng Whig ở Kentucky, người rất lập lờ về chế độ nô lệ, chống lại James K. Polk thuộc đảng Dân chủ ủng hộ chế độ nô lệ.

Những người theo chủ thuyết bãi nô ở New York đã từ bỏ đảng Whigs và bỏ phiếu cho một ứng viên đảng thứ ba chống nô lệ không khoan nhượng, vô tình bầu cho Polk, tạo tiền đề cho chiến tranh Mexico và sự bành trướng của chế độ nô lệ về phía tây.

Abraham Lincoln, chính trị gia thực dụng của đảng Whig, đã học được từ sai lầm của những người theo chủ thuyết bãi nô. Trong chiến dịch tranh cử của riêng mình, ông đã tập hợp một liên minh đảng Cộng hòa chống nô lệ thành công bằng cách hứa hẹn với những công nhân da trắng miền bắc phân biệt chủng tộc rằng ông sẽ cấm lao động da đen nô lệ ra khỏi các vùng lãnh thổ thuộc phía tây, nơi mà người da trắng hy vọng sẽ định cư. Đó là một sự thỏa hiệp nhơ nhuốc, nhưng cần thiết để tạo thêm quyền lực cho các đối thủ của chế độ nô lệ. Lincoln đã giành chiến thắng, và đến năm 1865, chế độ nô lệ đã bị cấm ở khắp mọi nơi trên nước Mỹ.

Mặc dù các nhà hoạt động nhân quyền ngày nay đã học được một số kỹ thuật thực dụng từ nhiều thập niên theo cách làm việc trong các cơ sở quần chúng của họ, họ vẫn thích những lời tố cáo mang tính lý tưởng hơn là thỏa thuận mưu lược và né tránh việc xây dựng các phong trào quần chúng có thể gây rối loạn.

Trong một bài bình luận năm 2013, Neier lo rằng sức mạnh của “việc huy động quần chúng” có thể “bị lạm dụng”, đó là điểm sẽ không xảy ra trong một tổ chức trong giới ưu tú được chuyên nghiệp hóa.

Nhưng như Kenneth Roth, Giám đốc điều hành mãn nhiệm của Tổ chức Theo dõi Nhân quyền, đã thừa nhận trong một bài tiểu luận năm 2004, tổ chức của ông và các đồng minh phải chịu một “tình trạng yếu kém tương đối trong việc huy động một số lượng lớn người trong giai đoạn tiến hóa này của chúng ta.”

Công lý và Hoà bình

Cho đến nay, quy luật tự trị dân chủ đề ra các dân quyền tự do là hình thức phổ biến, thành công và thực dụng nhất của tổ chức xã hội hiện đại. Gạt sang một bên các quốc gia nhỏ có dầu mỏ và Singapore, không có quốc gia nào tiến qua khỏi bẫy thu nhập trung bình, hoặc 25% GDP bình quân đầu người của Hoa Kỳ, mà không trưng bày áp dụng toàn bộ các dân quyền và nhân quyền dân chủ tự do.

Dựa trên dữ liệu của Ngân hàng Thế giới năm 2020 (sử dụng số liệu cho các nước phát triển), Trung Quốc vẫn bị mắc kẹt ở mức 16% nếu so với mức của Mỹ. Và sự trỗi dậy của Trung Quốc chỉ có thể xảy ra vì các cường quốc tự do cho phép nước này tham gia vào một nền kinh tế thị trường toàn cầu mở rộng mà họ đã tổ chức.

Các nền dân chủ tự do cũng đã đứng về phía chiến thắng trong mọi cuộc cạnh tranh giành quyền bá chủ toàn cầu trong hai thế kỷ qua bởi vì họ là những người theo chủ nghĩa hiện thực giỏi nhất, giỏi hơn trong việc thành lập và duy trì các liên minh, ít đe dọa hơn đối với việc hạn chế các mẩu mực và thận trọng hơn trong việc tránh kiểu xâm lược tự hủy mà nó tiếp tục gây tai hoạ cho các cường quốc độc tài.

Các công trình nghiên cứu về các điều kiện làm nền tảng cho các hệ thống nhân quyền thành công cho thấy là những quyền này có tương quan chặt chẽ nhất với hòa bình, vì chiến tranh chắc chắn mang đến một làn sóng vi phạm nhân quyền.

Dân chủ và một loạt các yếu tố giúp thúc đẩy nền dân chủ ổn định đứng vào hàng thứ yếu. Những yếu tố này bao gồm GDP bình quân tính theo đầu người khá cao; các thể chế hành chính và pháp lý dựa trên các quy tắc, không tham nhũng; một nền kinh tế đa dạng (đặc biệt là một nền kinh tế không chỉ dựa trên dầu khí); một sự đồng thuận về việc mọi người sẽ được hành sử quyền dân chủ của họ đối với quyền dân tộc tự quyết; và một tình lân quốc ủng hộ của các quốc gia dân chủ tự do.

Do đó, về phương diện lịch sử, không có gì là đáng ngạc nhiên khi nền dân chủ tự do và các phong trào hoạt động vì quyền tự do là không thể tách rời, bên này tùy thuộc vào sự thành công của bên khia. Nhưng ngày nay, tác động phản tác dụng của việc vận động nhân quyền gay gắt làm trầm trọng thêm vấn đề thoái trào dân chủ và làm phức tạp cuộc cạnh tranh địa chính trị của nền dân chủ chống lại các chế độ độc tài quyết đoán ngày càng tăng.

Trong phần giới thiệu về Báo cáo Thế giới năm 2022 của Tổ chức Theo dõi Nhân quyền, Roth hợp lý khi nhấn mạnh rằng, giải quyết cuộc khủng hoảng đương đại của nền dân chủ là chìa khóa để cải thiện nhân quyền toàn cầu.

Nhưng phương sách của Roth phụ thuộc quá nhiều vào cái mà Roth gọi là “việc tố cáo” chế độ chuyên chế. Sự xấu hổ về đạo đức không làm thu ngắn hơn cho nền dân chủ dựa trên các quyền khi các quốc gia thiếu điều kiện để tạo ra nó. Phong trào Mùa xuân Ả Rập đã thất bại trong việc mang lại nền dân chủ hoặc nhân quyền, không phải vì các nhà hoạt động thiếu những lời hùng biện cao siêu mà vì điều kiện xã hội cho cả hai đều yếu hoặc không có ở mỗi nước. Ít nhất, cho đến khi một số điều kiện thuận lợi đến, nhiệm vụ chính của những người thúc đẩy các quyền là tìm ra một con đường thực dụng để thực hiện chúng.

Sức mạnh đầy thuyết phục

Trong bối cảnh chính trị đầy khó khăn ngày nay, sẽ rất khó để kết hợp hiệu quả nguyên tắc và tinh thần thực dụng. Nhưng các chính trị gia và nhà hoạt động, những người ủng hộ cho nền dân chủ và nhân quyền có thể bắt đầu bằng cách đảm bảo rằng các hệ thống điều hành chính yếu của trật tự dân chủ tự do đang hoạt động như để cung cấp lợi ích tập thể thông qua nền kinh tế toàn cầu mở rộng, thông qua các hệ thống liên minh quân sự mà nó bảo vệ các đối tác đang tự do hóa thoát khỏi từ sự xâm lược độc đoán, và thông qua tự do ngôn luận và thông tin.

Công việc này sẽ không dễ dàng. Tình trạng bất bình đẳng kinh tế ngày càng gia tăng và các luồng thông tin sai lệch tràn ngập đã làm hoen ố sức thu hút của hệ thống dựa trên các quyền. Một lý do chính cho điều này – và là nguồn gốc của phản ứng dữ dội của trào lưu dân túy nhằm chống lại trật tự tự do – là sự vươn lên của chủ nghĩa tự do tuyệt đối, nó đã làm lu mờ ý tưởng cho rằng nhà nước tự do nên điều tiết các thị trường kinh tế và các nhà báo có trách nhiệm nên quan tâm theo dõi về lĩnh vực tưtưởng.

Để bắt đầu hồi sinh hệ thống dựa trên các quyền, các quốc gia dân chủ và các nhóm vận động cho nhân quyền có thể hoạt động để áp đặt các quy tắc nghiêm ngặt hơn nhiều đối với việc rửa tiền quốc tế, trốn thuế, che giấu các tài sản đánh cắp và phổ biến trong toàn cầu về các phát biểu đầy căm thù, phỉ báng và thông tin sai lệch.

Các quốc gia tự do cũng phải tiết chế phương cách mà họ mở rộng phạm vi tiếp cận bằng cách mở rộng cánh cửa có điều kiện cho các quốc gia mới tự nguyện gia nhập vào trong hàng ngũ của họ, thay vì đề ra những cải cách về tự do khó thu hút. Ví dụ như Liên minh châu Âu đã thành công trong việc mang lại sự quản lý ổn định, dân chủ cho phần lớn châu Âu sau thời Chiến tranh Lạnh bằng cách chờ đợi một cách đúng đắn cho các quốc gia thỉnh nguyện thành thành viên và sau đó yêu cầu họ thực tập một cách nghiêm minh để đạt được các tiêu chuẩn thuộc về quản trị, luật pháp và quyền trong câu lạc bộ. (Ngay cả khi các điều kiện của Liên minh châu Âu đôi khi hơi lỏng lẻo, như sự thụt lùi dân chủ ở Hungary và Ba Lan đã chứng minh.)

Nhưng ở những nơi khác, sự chuyển đổi đột ngột sang các hệ thống theo kiểu phương Tây một cách hời hợt, đôi khi được yêu cầu bởi các nhà tài trợ dân chủ bồn chồn, đã ép buộc đối với các quốc gia châu Phi và Trung Đông mà họ thiếu các điều kiện về thể chế, dân số và kinh tế để thành công. Ở những nơi như Burundi, Iraq và Rwanda, kết quả thường sống sót trong thời gian ngắn và cuối cùng là dẫn đến đổ máu.

Để tránh các khó khăn khi đòi hỏi rằng các quốc gia và nhà hoạt động tự do phải dịu giọng về các chủ thuyết hợp pháp, tinh thần đạo đức và nguyên tắc phổ quát của họ. Thay vào đó, họ nên kêu gọi về lợi ích cá nhân của đa số quốc gia hùng mạnh bằng cách nhấn mạnh các vấn đề phổ biến như chống tham nhũng và thịnh vượng kinh tế rộng lớn.

Vấn đề lợi ích của đa số là đặc biệt quan trọng. Một phần ba các cuộc biểu tình rầm rộ gần đây trên toàn thế giới đã được tổ chức bởi các nhóm địa phương nhằm để tố cáo tham nhũng. Nhưng các tổ chức nhân quyền xuyên quốc gia quan trọng đã tham gia những nỗ lực này chỉ sau khi nhà nước đàn áp các cuộc biểu tình, và sau đó chỉ để phản đối việc đàn áp, chứ không phải là tham nhũng.

Việc huy động trực tiếp hơn để chống tham nhũng sẽ mang lại cho phong trào nhân quyền một chuyển biến quan trọng, một vấn đề chính để củng cố tinh thần thương tôn pháp luật. Các nhóm nhân quyền cũng quan tâm đến việc khiến các quốc gia kêu gọi cách hành sử của Trung Quốc là đưa người thiểu số Duy Ngô Nhĩ của mình vào các hệ thống trại tập trung là một “cuộc diệt chủng”. Nhưng những lời buộc tội như vậy dẫn đến một việc gây rối trong việc phân tích ngữ nghĩa chi ly.

Ngược lại, việc áp đặt các giới hạn nghiêm ngặt đối với hàng xuất khẩu dựa vào lao động cưỡng bức, chẳng hạn như do người Duy Ngô Nhĩ bị giam cầm làm ra, cho thấy một vấn đề mà các đối tác thương mại nước ngoài cần có quan điểm rõ ràng về luật pháp và lợi ích cá nhân.

Các nhóm xã hội dân sự có thể tổ chức các cuộc tẩy chay liên tục để cho thấy rằng những người ủng hộ nhân quyền có nghĩa là kinh doanh. Điều này đặt ra một thái độ hỗ trợ trong việc đối xử công bằng với tất cả công nhânTrung Quốc và tạo động lực khích lệ cho Trung Quốc cải thiện hệ thống kế toán và tiêu chuẩn lao động của mình.

Thật vậy, đôi khi, những người thúc đẩy cho nhân quyền sẽ muốn tránh hoàn toàn xấu hổ và thay vào đó một cách làm việc của họ giống như tư vấn quản lý, nhấn mạnh lời khuyên tinh tế, tư duy đầu tư và khuyến khích tích cực, thay vì công kích những thiếu sót về văn hóa của xã hội.

Ví dụ như nghiên cứu cho thấy rằng các hành vi lạm dụng sâu rộng về các nữ quyền như tảo hôn và cắt bộ phận sinh dục đang giảm đi khi cư dân gia tăng việc tiếp cận với các phương tiện truyền thông quốc tế, khi phụ nữ có cơ hội làm việc tốt hơn bên ngoài gia đình và khi cộng đồng ít nhất được hiện đại hóa một phần, tất cả các cải cách tích cực nhằm đẩy mạnh một cách rộng rãi cho nền kinh tế.

Ngược lại, các quốc gia xấu hổ vì “tình trạng lạc hậu” có thể có các đối nghịch với hiệu ứng dự định của mình bằng các hoạt động bị chính trị hoá mang tính biểu tượng cho bản sắc văn hóa quốc gia, từ đó tạo thêm  các phản ứng dữ dội chống lại nữ quyền.

Điều này không có nghĩa là các quốc gia tự do và các nhà hoạt động cho nhân quyền không nên xác minh về các nguyên tắc. Điều đó có nghĩa là họ phải cẩn thận và có chiến lược về cách mà họ cổ vũ cho những giá trị này. Điều đó cũng bao gồm việc tránh những yêu cầu không thiết thực. Biden gọi Putin là “một tội phạm chiến tranh”, người “không thể tiếp tục nắm quyền”, nhưng ông không có cách nào hợp lý để thực hiện lời tuyên bố khiêu khích này.

Mặc dù những kiểu lên án rỗng tuếch này có thể mang lại hiệu quả cảm thấy tốt trong nhất thời, nhưng cuối cùng, trông giống như đạo đức giả, ngay cả khi là thực tâm. Và trong một cuốn sách gần đây, nhà hoạt động nhân quyền kỳ cựu Priscilla Hayner ghi hận rằng thực sự có sự đánh đổi giữa hòa bình và công lý.

Ví dụ như đe dọa giới lãnh đạo quân sự và các nhà hoạch định chính sách khác bằng thời gian ngồi tù có thể loại bỏ việc cho họ xin tị nạn hoặc ân xá, nếu họ giúp trong việc chấm dứt chiến tranh, và chiến tranh, xét cho cùng là nguyên nhân nghiêm trọng nhất của việc vi phạm pháp luật. Thực hiện quyền công tố “vì lợi ích của công lý”, như quy chế của Tòa án Hình sự Quốc tế đặt ra, đòi hỏi phải quản lý sự đánh đổi này bằng cách thực hiện các cuộc điều tra thông minh về mặt chiến thuật trong khi trì hoãn các bản cáo trạng không kịp thời.

Nhân quyền, bất chấp những việc thoái trào gần đây, vẫn là các vũ khí mạnh nhất trong kho vũ khí của nền dân chủ. Việc sử dụng những vũ khí này một cách hiệu quả đòi hỏi sư6 am tường về sức mạnh của các quyền này nằm ở sự hấp dẫn của chúng đối với lợi ích cá nhân và chúng phải được hỗ trợ bởi một liên minh chính trị được xây dựng vững chắc mà nó mang lại kết quả đáng tin cậy. Quyền lực dẫn đầu; theo sau là các quyền đòi hỏi.

______

Tác giả: JACK SNYDER là Giáo sư Robert và Renée Belfer về Quan hệ Quốc tế tại Viện Nghiên cứu Chiến tranh và Hòa bình Saltzman của Đại học Columbia và Khoa Khoa học Chính trị.  Ông là tác giả của Human Rights for Pragmatists: Social Power in Modern Times (Princeton University Press, July 2022).

Người Việt ở Đức và mật vụ Việt Nam sau vụ Trịnh Xuân Thanh bị bắt cóc

LTS: Dưới đây là bản dịch bài báo mang tựa đề gốc “Người Việt ở Đức – Và rồi có thư mời ăn tiết canh ngan” đăng trên trang điện tử của tuần báo Đức Die Zeit (Thời Đại), một trong số vài tờ báo danh tiếng đứng hàng đầu ở nước Đức và có tầm vóc hướng dẫn dư luận. Tựa đề do dịch giả đặt.

____

Zeit Online

Tác giả: Vanessa Vu

Dịch giả: Kim Mi

19-2-2018

Tại Việt Nam nhà nước kiểm soát tất cả hệ thống truyền thông. Ngay tại nước Đức người Việt Nam cũng không nên nói và viết lên sự thật – Nếu nói hết, họ sẽ bị hăm dọa và tấn công.

Hành lang dẫn đến văn phòng kinh doanh và cũng là tòa soạn tờ báo của ông Lê Trung Khoa – Ảnh của Vanessa chụp cho ZEIT ONLINE

Phỏng vấn một đảng viên thoái Đảng (Phần 2)

Trẻ Online

16-11-2018

Tiếp theo phần 1

Phỏng vấn này được thực hiện qua thư điện tử, với một người bạn sống ở Việt Nam, từng cộng tác với tôi ở cả hai giai đoạn làm báo, talawas và pro&contra, bút danh La Thành.

Nhà nước ta không Tam Quyền Phân Lập (Phần 2)

Nghiêm Huấn Từ

9-7-2020

Tiếp theo phần 1

IV. Tam quyền phân lập: Nhà nước của thời đại

1- Sự hoàn chỉnh và phổ biên

Học thuyết phân quyền do những bộ óc lớn xây dựng và phát triển từ 2-3 thế kỷ trước, trong đó cao nhất và hoàn chỉnh nhất, là lý thuyết tam quyền phân lập – đã và đang được áp dụng thành công ở hầu hết các nước trên khắp thế giới. Đó là những nước dân chủ, văn minh, giàu có.

10 sự kiện chính trị xã hội nổi bật năm 2021

Dương Quốc Chính

31-12-2021

Minh họa: Luật Khoa

1. Sài Gòn và các tỉnh lân cận “toang” Covid-19

Bà Nguyễn Thị Quyết Tâm bị ăn giày

Ngọc Thu

20-10-2018

Trong buổi tiếp xúc cử tri quận 2, TPHCM sáng ngày 20/10/2018, bà Nguyễn Thị Quyết Tâm đã bị một chiếc giày bay thẳng tới trước mặt, suýt một chút đã phang trúng vào mặt bà.

Hiểu thêm về lý do Hoa Kỳ rời khỏi Hội đồng nhân quyền

FB Phạm Lê Vương Các

20-6-2018

Hoa Kỳ rút khỏi Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc vào ngày hôm nay 20/6 như là giọt nước tràn ly trước những bất đồng gay gắt với Cơ quan này từ nhiều năm nay.

Dù sự ra đi của Hoa Kỳ là đáng tiếc nhưng nếu ai quan tâm đến hoạt động của Hội đồng Nhân quyền có thể thấu hiểu được phần nào cho quyết định dũng cảm này của họ.

Hội đồng Nhân quyền cũng giống như một lớp học đào tạo về nhân quyền, nhưng khi học sinh “cá biệt” chiếm đa số, thì khi biểu quyết đánh giá về nhân quyền, học sinh đàng hoàng là thiểu số chống không lại thì họ sẽ chọn cách ra đi, chuyển đi nơi khác học.

Đối thoại với ông Trương Nhân Tuấn về mô hình quốc gia dân chủ

Jackhammer Nguyễn

15-2-2021

Tôi vừa đọc được bài của tác giả Trương Nhân Tuấn trên trang Tiếng Dân, mang tựa đề, “Nước Mỹ nào có thể giúp dân Việt trong cuộc đấu tranh gian khổ của họ?