Ai mới phản động?

Mai Quốc Ấn

16-5-2019

Thượng tá nhà báo Nguyễn Văn Minh, phụ trách mục “Chống Diễn biến Hòa bình” của báo QĐND. Ảnh: qdnd.vn

Ảnh chụp status của một nhà báo có thẻ đã nhắc một danh sách “phản động” vì phản đối lấp lấn sông Hàn ở Đà Nẵng.

(Tôi có đủ hồ sơ để khẳng định là lấp lấn sông ở Đồng Nai hay Đà Nẵng đều sai phạm nghiêm trọng với nhiều luật hiện hành.)

Câu chuyện chụp mũ người khác là phản động làm tôi nghĩ về vài kỷ niệm giàu tính “phản động”:

Phản biện bài báo của Lưu Văn An

Nguyễn Đình Cống

16-5-2019

PGS. TS Lưu Văn An – Phó Giám đốc Học viện Báo chí và Tuyên truyền. Ảnh: Phạm Thịnh/ LĐ

Ngày 10/5/2019, Tạp chí Cộng sản có đăng bài: “Nâng cao năng lực cầm quyền của Đảng Cộng sản Việt Nam”, của tác giả Lưu Văn An, là PGS, TS, Học viện Báo chí và Tuyên truyền. Bài khá dài, trên 5200 chữ, tóm tắt như sau:

Cập nhật tin người dân bị bắt bớ, đánh đập, do phản đối BOT Bắc Thăng Long – Nội Bài

BTV Tiếng Dân

13-5-2019

RFA đưa tin: Công an Hà Nội bắt giữ hơn chục người dân phản đối BOT Bắc Thăng Long – Nội Bài. Trưa 11/5/2019, trên mạng xã hội tràn ngập thông tin cho thấy hơn 10 tài xế cả nam lẫn nữ bị những người mặc thường phục khống chế.

Để bản Hiến pháp không bị coi là tờ giấy lộn

Hoàng Hải Vân

11-5-2019

Ngày 12-5 của 11 năm trước, nhà báo Nguyễn Việt Chiến của báo Thanh Niên và nhà báo Nguyễn Văn Hải của báo Tuổi Trẻ bị bắt vì viết bài chống tham nhũng trong vụ PMU18. Ngày hôm sau, Thanh Niên và Tuổi Trẻ đưa tin phản đối. Hôm sau nữa,14-5, Thanh Niên giật cái tít “Hãy trả tự do cho các nhà báo chân chính”. Đó là cái tít gây sóng gió trong làng báo, do chinh tôi thực hiện trong khoảnh khắc được tự do.

Ông Võ Kim Cự nói về việc ‘định cư’, ‘thẻ xanh’ ở Canada

LTS: Ông Võ Kim Cự, cựu Bí thư Tỉnh ủy (đã bị cách chức “cựu”) và là người đã rước Formosa vào Hà Tĩnh, khi ông ta cấp giấy phép đầu tư 70 năm cho Formosa khi chưa được Chính phủ đồng ý. Sau khi ông Cự về hưu, thông tin lan truyền trên Facebook rằng ông đã đi Canada định cư theo diện đầu tư.

Quan chức Hội Nhà báo đồng lõa, tiếp tay cho kẻ đại bịp bợm

Bá Tân

7-5-2019

Người xưa khuyên dạy kẻ hư hỏng, đại ý như, làm đĩ 10 phương, phải trừ 1 chốn, đó là quê hương bản quán. Tệ hại như bọn đĩ bợm nhưng chúng nó vẫn biết nghe lời nhắc nhở của đạo làm người.

Tôi khen Lê Hoàng Anh Tuấn

Chu Mộng Long

7-5-2019

Thấy thiên hạ chửi rát quá thì mình khen vậy. Tôi khen người tài xế taxi vô học Lê Hoàng Anh Tuấn của quê Bác.

Người ta lôi lai lịch Lê Hoàng Anh Tuấn ra chê. Nào là học ngu, thi trượt. Chê xong thì chửi. Nào là ngáo danh, nào là lừa đảo.

Cần làm rõ mối quan hệ của Võ Kim Cự và nhà báo dởm Lê Hoàng Anh Tuấn!

Trần Đình Triển

7-5-2019

Năm 2016, tôi nhận bào chữa cho ông Phan Công Hiền (GĐ Cty Đức Huy, trụ sở tại Thị Xã Hồng Lĩnh, Hà Tĩnh) bị khởi tố, truy tố, xét xử về tội làm giấy tờ giả của cơ quan, tổ chức.

Niềm vui ngày quốc tang?

Chu Mộng Long

4-5-2019

Hôm nay ngày 04 tháng 5. Vẫn đang còn là ngày quốc tang. Nhưng tại sân bay Nội Bài lại diễn ra cuộc đón tiếp tưng bừng một nhân vật mà ai cũng ngỡ đó chỉ có thể là một anh hùng cứu quốc: nữ sát thủ Đoàn Thị Hương.

Người tiêu dùng Việt Nam ăn tương ớt Chinsu nói riêng và tương ớt nói chung có chứa axit Benzoic, có thể bị tăng nguy cơ mắc ung thư

Nguyễn Hồng Vũ

22-4-2019

Trong nghiên cứu khoa học, người nghiên cứu thường dựa vô những bài báo được đăng trên những tạp chí chuyên ngành để làm nơi tham khảo. Để đăng trên những tạp chí chuyên ngành như vậy các bài báo khoa học phải được sự đồng ý và thông qua bởi một hội đồng các nhà khoa học nhiều kinh nghiệm hoạt động trong chính lĩnh vực ấy.

Mùi sữa hay mùi máu?

Bạch Hoàn

16-4-2019

Những người làm công tác thông tin, truyền thông, từ thời ông Nguyễn Bắc Son, đến Trương Minh Tuấn, đều luôn trong tâm thế đứng đối đầu với mạng xã hội, coi mạng xã hội là nơi chứa tin rác cần kìm kẹp, xử lý. Trong khi đó, những tờ báo lá ngón, ngập ngụa tin tức độc hại, họ lại dung túng, làm ngơ để chúng lộng hành.

Cập nhật tình hình sức khỏe Tổng – Chủ Trọng

BTV Tiếng Dân

16-4-2019

Báo “lề đảng” vẫn im lặng

Hơn một ngày trôi qua, kể từ chiều 14/4 đến rạng sáng ngày 16/4/2019, báo “lề đảng” vẫn không hề có tin gì về người đứng đầu đảng và nhà nước Nguyễn Phú Trọng nằm bệnh viện hay thông tin sức khỏe của ông Trọng. Một sự im lặng lạnh lùng đến khó hiểu!

Ngày báo chí Việt Nam

Mai Quốc Ấn

15-4-2019

Ảnh: internet

Ngày 15/4 là một ngày vô cùng ý nghĩa với tôi. Hôm nay là ngày kỷ niệm ra đời Gia Định báo (15/4/1865), cũng là ngày kỷ niệm ra đời báo Sài Gòn Tiếp Thị (15/4/1995).

Với tôi, ngày hôm nay mới là ngày Báo chí Việt Nam, với đúng nghĩa sứ mệnh của báo chí. Đó phải là SỰ THẬT và KHAI PHÓNG chứ không phải như một đáp án năm xưa trên VTV, trong chương trình Ai là triệu phú: ĐỊNH HƯỚNG.

Ngày hôm nay, tôi xin chúc mừng những nhà báo trung thực còn sót lại ở đất nước này, bất kể họ có thẻ hay không. Tấm thẻ nhà báo lớn nhất, uy tín nhất chính là sự tôn trọng của nhân dân- bạn đọc.

Khởi nghiệp báo chí

Nguyễn Quang A

15-4-2019

Ông Nguyễn Phú Trọng. Ảnh: Zing

Suốt từ trưa hôm qua dân mạng hết sức xôn xao về chuyện xuất huyết não của ông Tổng. Tối đến VTV đưa tin rất chuẩn ám chỉ ông vẫn rất khoẻ. Sáng hôm sau (15-4) không một báo chính thống nào có tin về chuyện này trừ một số bài chỉ trích bọn phản động, thế lực thù địch xuyên tạc vẫn theo cách hệt như cũ. Các trang mạng vẫn tiếp tục đưa tin, phân tích. Báo chính thống thêm một trận thua lấm lưng nữa trong nhiều trận thua như vậy (từ tin đồn đại về sức khoẻ ông Bá Thanh, Trần Đại Quang cho đến rất rất nhiều sự kiện khác mà “tin đồn” trên mạng sau này tỏ ra đúng và những lời cải chính, biện bạch khi đó của báo chính thống trở thành hết sức lố bịch.

Về quy hoạch báo chí của đảng

Huỳnh Ngọc Chênh

11-4-2019

Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Xuân Phúc ký phê duyệt quy hoạch báo chí, 2/4/2019. Ảnh: internet

Một tờ báo hay một ngàn tờ báo đều là của đảng cộng sản, đều là công cụ tuyên truyền của đảng, đồng thời là công cụ trấn áp để bảo vệ đảng như bao nhiêu công cụ bạo lực khác của đảng. Nhiều người sẽ cho tui quá khích khi nêu lên ý kiến nầy, nhưng thực tế là vậy.

Trước khi đưa bà Cát Hanh Long ra giết thì có bài báo “Địa chủ ác ghê” của tác giả CB đăng lên báo đảng dựng ra hàng loạt chi tiết sai trái gán lên bà nầy. Trước khi đào tận gốc trốc tận rễ trí phú địa hào thì hàng loạt bài báo trên nhiều tờ báo của đảng lên tiếng bôi nhọ và trấn áp trí thức, địa chủ, phú nông…

Vũ ‘nhôm’ cùng Trưởng ban Nội chính Thành ủy Đà Nẵng đã dùng tên dâm tặc bức hại người vô tội như thế nào?

Hoàng Hải Vân

8-4-2019

Vũ nhôm (trái) và cựu Viện Phó VKS Đà Nẵng, kẻ dâm ô với bé gái ngày 1-4: Nguyễn Vũ Linh. Ảnh trên mạng

Như tôi đã nhiều lần đề cập, Vũ nhôm không chỉ có khả năng thao túng báo chí mà còn có khả năng thao túng bộ máy công quyền. Đôi với báo chí, sự điều khiển của anh ta còn hiệu lực hơn là sự chỉ đạo của Ban Tuyên giáo trung ương. Đối với cơ quan công quyền, ai không nghe anh ta thì đường dây có thế lực của anh ta sẽ làm cho lên bờ xuống ruộng. Một trong những minh chứng cho thực tế này là vụ cơ quan an ninh điều tra và Viện KSND thành phố Đà Nẵng khởi tố và bắt oan hai giám đốc doanh nghiệp.

Báo chí là sản phẩm phục vụ nhu cầu xã hội, chứ không phải công cụ của đảng cầm quyền

LTS: Chúng tôi có nhận được bài viết của tác giả Bá Tân, là một nhà báo đã từng làm việc cho báo Đại Đoàn Kết. Chúng tôi đồng ý với nhiều điều tác giả viết trong bài, chẳng hạn như báo chí ở các nước tự do không có bộ máy chỉ đạo hay quản lý, không có họp giao ban và nhất là không có chuyện nhà nước lấy tiền thuế của dân để nuôi báo chí.

Những ai đang chạy tội cho dâm tặc?

Hoàng Hải Vân

7-4-2019

Cựu phó viện trưởng VKS Nguyễn Hữu Linh từng tiếp tay cho Vũ Nhôm gây ra nhiều vụ oan sai ở Đà Nẵng. Photo Courtesy

Một đứa bé đói quá ăn cắp một ổ bánh mỳ, công an bắt liền. Hai nhà báo chống tham nhũng trong vụ PMU18, chẳng vi phạm pháp luật gì, nhưng công an cũng bắt liền theo lệnh của bề trên. Còn Vũ nhôm phạm tội tày đình, chứng cứ rành rành, lại không bắt, để cho hắn trốn ra nước ngoài, may nhờ có sự minh bạch của luật pháp Singapore mới bắt được hắn về quy án.

Báo chí Việt Nam, cuộc khủng hoảng bao giờ kết thúc?

Mạnh Quân

7-4-2019

Ai cũng đã biết, Quyết định phê duyệt Quy hoạch báo chí VN đến năm 2025 vừa được Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc ký ban hành.

Mức độ ảnh hưởng của quyết định này đến hàng trăm tờ báo, hàng chục ngàn nhà báo và phía sau cũng là hàng vạn người thân của họ là rất lớn. Bởi có nhiều tờ báo phải thu hẹp phạm vi hoạt động, nhiều tờ phải sáp nhập … sẽ có nhiều nhà báo công việc trở lên khó khăn hơn, và rất có thể sẽ có những người rơi vào cảnh thất nghiệp.

Về bản đề án quy hoạch báo chí (Phần 3)

FB Nguyễn Thông

5-4-2019

Tiếp theo Phần 1 Phần 2

Ảnh: internet

Nhà cai trị cứ muốn độc quyền báo chí, kiểu “tất cả đều là con tao”, tao sai phái, dạy bảo, đánh đập gì, mặc ý tao. Quy hết về một mối, đứa nào thắc mắc, la lối, kệ. Bản chất của báo chí CS là phải biết nghe lời, còn tất cả thứ khác muỗi hết. Đếch cho báo chí tư nhân, tòi ra là ông diệt, mặc dù luộn rêu rao tự do báo chí, thậm chí ghi cả vào hiến pháp.

Về bản đề án quy hoạch báo chí (Phần 2)

FB Nguyễn Thông

4-4-2019

Tiếp theo Phần 1

Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc ký quyết định phê duyệt Quy hoạch phát triển và quản lý báo chí toàn quốc đến năm 2025. Ảnh: internet

Quy hoạch gì thì quy hoạch, đừng cả vú lấp miệng em, đừng theo ý chí chủ quan mà bất cần biết hiện thực đang diễn ra như thế nào. Hiện tại cho thấy, những tờ báo in đang đứng trước nguy cơ bị dẹp, bị sáp nhập, hoặc tự giải tán lại chính là những tờ báo đang có nhiều bạn đọc nhất, được đông đảo nhân dân quan tâm nhất. Tôi không dám coi thường tờ báo nào, nhưng cứ thử hình dung, trong khi tờ Đại đoàn kết, tờ Cựu chiến binh được tồn tại nghiễm nhiên theo đúng quy hoạch báo chí vì có mẹ đỡ đầu là tổ chức chính trị – xã hội (Mặt trận tổ quốc VN và Hội cựu chiến binh) thì những tờ lừng danh, hàng đầu xứ này như Tuổi Trẻ, Thanh Niên lại bị dẹp, lúc ấy sẽ chấn động dư luận như thế nào.

Đề án quy hoạch báo chí

Nguyễn Thông

3-4-2019

Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc vừa ký duyệt bản quy hoạch báo chí do Bộ 4T trình (sau 6 năm dang dở, đứt đoạn, tưởng đã ném vào sọt rác). Còn nhiều vấn đề phải bàn về bản quy hoạch này. Là người trong nghề, nhà cháu có vài ý kiến như thế này.

1. Xung quanh một bản đề án

Nói ngay, đó là bản đề án quy hoạch báo chí đến năm 2025 do Ban Tuyên giáo của đảng cầm quyền và Ban cán sự đảng Bộ Thông tin – Truyền thông soạn thảo, đã được trình lên Ban Bí thư và Bộ Chính trị, đặt lên đặt xuống mãi, lật qua lật lại mấy lần, có sửa chữa, thêm bớt, cân nhắc đủ thứ, đã được thông qua lần chót (những mấy lần chót, kéo dài năm này qua năm khác). Giờ chốt lại ở tháng 4.2019. Chả biết lần này chốt chặt chưa hay lại như mấy lần trước.

Thực ra việc cần phải rà soát lại hệ thống, bộ máy báo chí hiện hành không phải là điều mới mẻ gì. Ngay từ năm 2006, Bộ Chính trị và đích thân ông Tổng bí thư đã nêu ra vấn đề trên, giao nhiệm vụ cho Ban Tuyên giáo và Bộ 4T soạn thảo. Tính ra phải mất gần chục năm họ mới xây dựng xong cái đề án, có nghĩa là họ đã cân nhắc kỹ lắm, cẩn thận lắm rồi. Có nghĩa là phen này thực hiện rốt ráo chứ không phải chơi, không rao khơi khơi, đánh trống bỏ dùi, ném đá ao bèo như mọi lần.

Mục đích của đề án quy hoạch là gì, theo chính đề án nêu “nhằm đảm bảo cho các cơ quan báo chí phát triển lành mạnh, đúng hướng”. Tất nhiên, ai cũng hiểu, lành mạnh, đúng hướng tức là phải ngoan ngoãn chịu sự lãnh đạo, chỉ bảo của đảng, của nhà cai trị. Đề án này thực ra là cuộc chỉnh đốn, diệt trừ những tờ báo vô tích sự hoặc có hại cho chế độ đường thời, được nấp dưới tên gọi “quy hoạch phát triển”.

Một nhà báo đã được xem bản đề án bảo rằng, nội dung đề án nêu khá nhiều khía cạnh nhưng rất đáng lưu ý 2 vấn đề: Mỗi địa phương tỉnh thành chỉ được có 1 tờ báo in, còn lại những báo xưa nay thuộc địa phương thì phải sáp nhập thành ấn phẩm phụ của báo chính, hoặc là dưới dạng tạp chí, hoặc tự giải thể.

Sáu (6) tổ chức chính trị – xã hội (theo quy định tại điều 9, điều 10 bản Hiến pháp 2013) gồm: Mặt trận tổ quốc VN, Tổng liên đoàn lao động VN (Công đoàn), Hội nông dân VN, Đoàn thanh niên cộng sản HCM, Hội liên hiệp phụ nữ VN, Hội cựu chiến binh VN được quyền mỗi tổ chức có 1 tờ báo in. Những tờ báo khác không thuộc nhóm 6 kia chỉ được tồn tại dưới dạng tạp chí (đương nhiên không thể ra hằng ngày), ấn phẩm phụ, trang tin điện tử (không phải báo điện tử). Nói tóm lại, số báo in, nhất là nhật báo (ra hằng ngày) sẽ bị giảm tối đa.

Chúng ta đều biết, hiện thời rất nhiều cơ quan nhà nước, đoàn thể, tổ chức xã hội đều có báo, tạp chí. Có thể đó là tiếng nói của chính đoàn thể, cơ quan, tổ chức đó, nhưng cũng chẳng thiếu trường hợp bán giấy phép, để mặc bên ngoài thao túng.

Vậy thì đề án quy hoạch báo chí có cần không? Theo tôi: Cần và không cần.

Dẹp bớt cái đám báo chí bùng nhùng, èo uột, dở sống dở chết, tốn hại tiền ngân sách, tiền thuế của dân, là cần thiết. Và càng cần hơn khi, như người ta nói, hơn 800 cơ quan báo chí mà cũng chỉ như một, với vị tổng biên tập là ban tuyên giáo, chung một giọng, chỉ biết mải miết thực hiện định hướng, đi đúng lề phải, sa vào lá cải cướp giết hiếp, tình tiền tù tội… rẻ tiền, bị người đọc thờ ơ, tẩy chay, thì dẹp là phải rồi.

Phải trả báo chí về xã hội dân sự phù hợp với nền kinh tế thị trường, bắt nó tự cung tự cấp, tự hạch toán; nếu làm hay, đứng đắn, đàng hoàng, thời sự, khách quan, không câu khách rẻ tiền, đủ sức thu hút được bạn đọc… thì tồn tại, thì sống. Còn không thì tự tiêu vong.

Báo gì thì báo, dù của đảng cầm quyền, của quân đội, công an, mặt trận… cũng cứ phải tự lo, phải chấm dứt sống dựa ngậm vào bầu vú ngân sách. Dân không thể cứ còng lưng mãi đóng thuế nuôi những tờ báo mà cả đời họ không đọc, ví dụ tờ Nhân Dân, tờ Quân đội, tờ Công an. Không ai cấm nó tồn tại, nhưng đừng biến nó thành thứ sống tầm gửi vào mồ hôi nước mắt nhân dân.

(Còn tiếp)

Không thể không nói đôi lời về vụ Khá Bảnh

FB Hoàng Hải Vân

3-4-2019

Thú thật là cho đến khi truyền thông đồng loạt đưa tin Ngô Bá Khá bị bắt, tôi mới biết về cậu thanh niên này. Trước đó, báo chí và mạng xã hội đã “ăn theo” đưa rất nhiều tin và bình luận về em, khiến cho em trở thành người rất nổi tiếng, thỉnh thoảng tôi có lướt qua các tiêu đề nhưng chưa bao giờ đọc. Nghe nói các tài khoản mạng xã hội của Khá có hàng trăm ngàn, hàng triệu người theo dõi, rất “độc hại”, tôi cũng chưa xem lần nào. Chỉ biết rằng con em trong gia đình và bà con họ hàng tôi không đứa nào bị ảnh hưởng, cũng chưa nghe ai nói có đứa trẻ hay bạn thanh niên nào do là “fan” của Khá mà trở thành hư hỏng phạm pháp. Đây là lần đầu tiên tôi nhắc đến tên em này.

Báo chí “chính thống”

FB Lê Trọng Vũ

29-3-2019

Các dự án bất động sản lấn sông Hàn đang được triển khai rầm rộ, vài nơi đã bắt đầu rao bán biệt thự và shophouse. Và như nhiều dự án gây lo ngại về môi trường trước đây, lần này cũng không thể thiếu cái tên nghe đến nhàm tai: Sun Group. Có khác chăng là lần này, sự việc lại diễn ra công khai, bên kia sông, ngay trước mặt Trung tâm hành chính của thành phố Đà Nẵng.

Đằng sau vụ chùa Ba Vàng

FB Dương Quốc Chính

24-3-2019

Vụ Ba Vàng đến giờ này mình dám chắc là anh em bên Giáo hội Phật giáo VN đánh nhau, tất nhiên đứng sau là các anh em QL chống lưng cho mỗi bên. Cứ thấy báo chí cách mạng đồng thanh đánh một thằng nào là ắt có chỉ đạo từ BCT và Tôn giáo. Vụ này anh em phản động chỉ tát nước theo mưa thôi chứ chủ đạo vẫn là báo chí cách mạng. Ai nắm được Tôn giáo thì người/nhóm đó là phe tấn công.

Đôi lời với Cục Báo chí, Bộ Thông tin – Truyền thông

Nguyễn Đăng Quang

21-3-2019

Ngày mai 22/3, tròn 1 tháng báo điện tử “Người Tiêu Dùng” (NTD) bị Cục Báo chí Bộ Thông tin -Truyền thông xử phạt, buộc đình bản 3 tháng và phải nộp 65 triệu tiền mặt về một hành vi mà Cục này cho là “vi phạm trong lĩnh vực hoạt động báo chí, xuất bản” vì đã đăng một bài nhạy cảm với nhan đề “Nhiều cấp dưới bị bắt giam và kỷ luật nặng, bao giờ ông Lê Thanh Hải và Lê Hoàng Quân ‘vào lò’?” của 2 tác giả Thiện Hiếu và Minh Nguyễn.

Ai cũng có thể trở thành nạn nhân của báo chí!

FB Hoàng Hải Vân

15-3-2019

Một anh chồng đốn mạt làm đơn tố cáo vợ là một cô giáo “quan hệ bất chính” với một nam sinh 16 tuổi. (Tôi nói đốn mạt, vì dù người vợ có sai thì người đàn ông tử tế cũng không mang vợ mình ra làm nhục trước công luận). Chưa ai điều tra xác minh cái đơn đó cùng clip anh ta cung cấp thật giả thế nào, nhưng lập tức báo chí vào cuộc.

Một loạt báo to, báo nhỏ, báo trung ương, báo địa phương, báo ngành, báo hội, báo giấy báo điện tử hùa vào dấy máu ăn phần. Do báo chí “vào cuộc”, nên một loạt các quan chức từ huyện, tỉnh đến trung ương phải lên tiếng. Sự lên tiếng cũng chỉ nước đôi yêu cầu xác minh, rằng nếu đúng như vậy thì sẽ thế này thế khác. Hậu quả là cô giáo bị đình chỉ công tác “để xác minh”, còn em học sinh thì xấu hổ không đi học.

Nhiều báo ra vẻ khách quan bằng cách đăng tố cáo trước, sau đó gặp những người trong cuộc, anh này nói A, cô kia nói B, ông nọ nói C, bà khác nói D… tương hết lên báo để ai hiểu gì thì hiểu. Chẳng ai quan tâm đến thân phận của hai con người là cô giáo và em học trò. Đừng tưởng hôm trước nói xuôi hôm sau nói ngược là khách quan.

Đó là một trong những “sự kiện báo chí” lạ lùng của thế giới, nhưng không lạ mấy ở nước ta. Trên thế giới có những tờ báo chuyên “ngồi lê đôi mách” chuyện đời tư của người khác, thường gọi là báo lá cải, những tờ báo đó cũng có nhiều người đọc, nhưng người ta chỉ đọc chúng để thỏa những cơn tò mò chứ không ai đọc chúng để biết cái gì là trúng cái gì là trật.

Còn ở nước ta, mọi tờ báo được cấp giấy phép đều là báo chí cách mạng, mỗi khi lên cơn, đều đồng loạt biến thành báo lá cải. Tôi thành thật bày tỏ lòng kính trọng đối với những tờ báo không tham gia “sự kiện báo chí” này. Xu hướng trên mạng xã hội xung quanh vụ trên có vẻ khách quan đàng hoàng hơn là báo chí chính thống.

Qua vụ trên, một lần nữa cho thấy ai cũng có thể trở thành nạn nhân của báo chí. Muốn hại người khác, chỉ cần nhử được báo chí vào cuộc ắt sẽ thành công. Các nước văn minh không như thế. Ở các nước văn minh báo chí thông tin sai sự thật làm tổn hại đời tư của người khác sẽ bị kiện sạt nghiệp.

Còn ở nước ta, báo chí vừa bị giới hạn trong những vấn đề mang tính chính trị và không dám động đến những nhân vật có quyền thế, nhưng lại quá tự do trong việc chà đạp lên thân phận con người. Hệ thống tòa án nước ta không đủ minh bạch để bảo vệ đời tư công dân, nên thường thì “được vạ má đã sưng”. Báo chí chỉ sợ Ban Tuyên giáo Trung ương, không sợ tòa án.

Xin dẫn một bài trong vô số các bài viết về vụ cô giáo. Qua bài này, có thể thấy việc điều tra xác minh là vô cùng đơn giản. Nếu như ngay từ đầu, các báo hoặc các “cơ quan chức năng” chỉ cần xác minh những lời người trong cuộc nói đúng hay là sai trươc khi đăng báo thì đã không có cái “sự kiện báo chí” kỳ quặc kia.

http://soha.vn/chu-nha-nghi-noi-co-giao-va-nam-sinh-hoi-thue-phong-tro-nguoi-chong-noi-khong-dung-20190311182418679.htm

Nước mắm truyền thống và nước mắm truyền thông

Nhân Trần

12-3-2019

Nước mắm truyền thống

Tôi vừa đọc được một bài viết rất hay của anh Nguyễn Lân Thắng “Hũ mắm chượp không quên”, anh mô tả rất xúc động về cách làm nước mắm truyền thống của một gia đình cán bộ ở Quảng Bình.

Ngày 8-3 và thứ truyền thông lưu manh

Nguyễn Hồng Thư

12-3-2019

Cô Phạm Thị Vũ Hạ. Ảnh trên mạng

Trước và trong ngày 8-3 vừa qua, khi những phụ nữ trên khắp mọi miền đất nước được tôn vinh, được dành cho những lời tốt đẹp nhất, ngọt ngào đến yêu thương nhất…; thì cùng trong thời gian đó, mọi xấu xa đến vùi dập lại đổ trên đầu cô giáo trẻ.

Giải cứu nước mắm Việt bằng cách nào?

FB Nguyễn Huy Cường

11-3-2019

Hôm nay tôi tạm nghỉ kỳ 2 bài “Cầm tay chỉ việc” để viết về vụ nước mắm. Những gì là âm mưu thủ đoạn và những sắc màu u ám của vụ này, chị Vũ Kim Hạnh và anh chị em làng báo đã viết, tôi sẽ không viết nữa mà chỉ nêu 03 ý sau và kể một câu chuyện.