Biện pháp kế tiếp cho mô hình phát triển của Trung Quốc?

Project Syndicate

Tác giả: Michael Spence

Dịch giả: Đỗ Kim Thêm

21-1-2019

Tác giả Michael Spence tại China Development Forum (CDF), ngày 24/3/2018. Nguồn: Getty Images

Ngay cả khi Trung Quốc duy trì đà cải cách theo định hướng thị trường, dường như các căng thẳng với phương Tây là khó có thể được giải quyết một cách nhanh chóng. Trong khi các biện pháp để giảm những căng thẳng này có thể được thực hiện, nhưng không loại bỏ chúng được dễ dàng, vì là yếu tố chính đang định hình cho khuôn mẫu phát triển tương lai của Trung Quốc.

Vì sao EU hoãn việc phê chuẩn Hiệp định Thương mại EU-Việt Nam?

Hiếu Bá Linh

25-1-2019

Ngày 15 tháng Giêng vừa qua, bà Malmström – quan chức cấp cao nhất về thương mại của Liên minh châu Âu – đã gửi một lá thư đến Hà Nội, tỏ ý mong muốn Việt Nam cam kết cải cách các vấn đề lao động và bày tỏ quan ngại về vấn đề nhân quyền, nhưng Chính phủ Việt Nam không trả lời.

Đại cường tái đấu là không thể tránh

The Atlantic/ Brookings

Tác giả: Thomas Wright

Dịch giả: Đỗ Kim Thêm

12-9-2018

Lời người dịch: Thế giới thay đổi triệt để. Mô hình về một trật tự cho thế giới hiện nay không còn. Hoa Kỳ muốn thoái vị trong vai trò lãnh đạo thế giới trong khi mô hình Trung Quốc không có giá trị phổ quát và khả năng thay thế. Đối đầu với Trung Quốc, một chế độ hung đồ mong làm bá chủ thiên hạ, thương mại trục lợi bất chính, độc tài trong nước và cho gián điệp đe doạ khắp nơi, là chuyện phải xảy ra.

Trump thông đồng với Putin

Lời người dịch: Trong lịch sử Hoa Kỳ, Trump là tổng thống đầu tiên họp mặt với đối thủ là Putin, mà không có sự hiện diện của cố vấn. Điều đáng nói là trước cuộc họp tại Helsinki, thủ đô Phần Lan, Bộ Tư pháp của chính phủ Trump đã công bố bản cáo trạng kết tội 12 sĩ quan tình báo quân đội Nga, cáo buộc can thiệp vào bầu cử tổng thống năm 2016. Thế nhưng, trước toàn thế giới, Trump bỏ mặc báo cáo của an ninh chính phủ mình và mắng nước Mỹ ‘ngốc nghếch’ và ‘ngớ ngẩn’ khi để quan hệ Nga và Mỹ xấu đi.

Công nghiệp Đức kêu gọi đấu tranh hệ thống

DPA/ FAZ

Dịch giả: Vũ Ngọc Chi

10-1-2019

Các tập đoàn Đức đã kiếm được nhiều tiền ở Trung Quốc. Bây giờ sự cạnh tranh được nhà nước hậu thuẫn từ Viễn Đông trở nên quá mạnh mẽ đối với họ. Trong một bài viết chi tiết, ngành công nghiệp đòi hỏi giới chính trị, phải đối phó với nước Cộng hòa Nhân dân này.

Việt Nam lật đổ Khmer Đỏ, nhưng chiến thắng thuộc về Trung Quốc

The Diplomat

Tác giả: Nayan Chanda

Dịch giả: Jenny Ly

1-12-2018

Nhớ lại sau bốn mươi năm ngày Việt Nam lật đổ Khmer Đỏ, nhưng rõ ràng Trung Quốc là người chiến thắng.  

Sáng ngày 7 tháng Giêng năm 1979, một đơn vị Quân đội Việt Nam lao thẳng vào Phnom Penh mà không tốn nhiều súng đạn, để lật đổ một triều đại tàn ác Khmer Đỏ. Quả thật, đây là một cú đánh trời giáng vào Trung Quốc. Việt Nam chiến thắng, nhưng đó chỉ là một chiến thắng rất hẻo, cả về nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.

Chiến dịch chống tham nhũng của ông Nguyễn Phú Trọng

Scribd

Tác giả: Carl Thayer

Dịch giả: Châu Minh Dũng

31-12-2018

Chúng tôi đang chuẩn bị một bản báo cáo cụ thể về những gì mà chiến dịch chống tham nhũng ở Việt Nam đã đạt được và vai trò của người cầm trịch chiến dịch – ông Nguyễn Phú Trọng. Chúng tôi mong ngài đưa ra nhận định đối với các vấn đề sau đây:

Kế hoạch trục xuất người tị nạn Việt Nam của Trump phản bội một nguyên tắc thiêng liêng của Mỹ

The Washington Post

Tác giả: Max Boot

Dịch giả: Vũ Ngọc Chi

2-1-2019

Trẻ em VN, trong đó có một cậu bé người Mỹ gốc Việt tóc vàng tên là Dũng, nằm trong số những thuyền nhân Việt Nam, chạy trốn khỏi đất nước sau khi Sài Gòn thất thủ. Những đứa trẻ này được chụp ảnh trong một trại ở Thái Lan vào năm 1980. (Mydans / AP)

Sự tham gia của Hoa Kỳ vào Chiến tranh Việt Nam là một thiện chí – các nhà lãnh đạo Mỹ đã tìm cách cứu Miền Nam Việt Nam khỏi sự cai trị của cộng sản – nhưng được tiến hành một cách kém cõi và cuối cùng là một thảm họa.

Các Triển Vọng Cho Mối Quan Hệ Giữa Hoa Kỳ Và Trung Quốc Trong Năm 2019

Project Syndicate

Tác giả: Kevin Rudd

Dịch giả: Đỗ Kim Thêm

14-12-2018

Donald Trump bắt tay Tập Cận Bình. Ảnh: Artyom Ivanov/TASS/Getty Images

Lời Người Dịch: Kevin Rudd không cập nhật các biến chuyển dồn dập gần đây như nền kinh tế Trung Quốc bị tổn thương nặng nề khi các doanh nghiệp quốc tế tháo chạy, thị trường chứng khoán tụt giá, động loạn xã hội lan rộng, nội bộ phân hoá trầm trọng và hệ lụy quốc tế của các hoạt động doanh nghiệp Hoa Vi. Không như Kevin Rudd tiên đoán, trong bài diễn văn kỷ niệm 40 năm cải cách, Tập Cận Bình tỏ ra kiên quyết với Mỹ hơn.

Sự chia rẽ thế hệ giữa người VN, xuất hiện trong cuộc chiến chống lại mối đe dọa trục xuất

Trích: “Nhưng các nhà phê bình coi hành động này là một ví dụ khác, không chỉ ở biên giới Hoa Kỳ-Mexico, cả về lời nói và hành động, chính quyền Trump đang báo hiệu rằng, không có người nhập cư nào, bất kể tình trạng pháp lý của họ, là an toàn.

LA Times

Tác giả: Anh Do Molly O’Toole

Dịch giả: Vũ Ngọc Chi

26-12-2018

Lân Hoàng, 85 tuổi, tham gia cùng các thành viên của cộng đồng Little Saigon, những người tuần hành và biểu tình chống lại nỗ lực của chính quyền Trump nhằm làm tổn thương người tị nạn Việt Nam bằng cách thay đổi thỏa thuận hồi hương giữa Hoa Kỳ và Việt Nam. Ảnh: Genaro Molina / LA Times

Ở tuổi 85, Hoàng Lân đã nhiều lần nhìn thấy và nghe về sức mạnh chống lại chủ nghĩa cộng sản đã khuấy động những cảm xúc mạnh mẽ trên đường phố Little Saigon.

Báo Đức: Tại sao “Liên Hiệp Người Việt Toàn Liên Bang Đức” bị giải thể

Tác giả: Marina Mai

Dịch giả: Vũ Ngọc Chi

26-12-2018

“Liên Hiệp Người Việt Toàn Liên Bang Đức” bị Tòa án Đức giải thể

Tiếng nói của nó không được ai nghe tới, bây giờ một liên hội các hội đoàn Việt Nam bị giải thể. Câu hỏi đặt ra là chính chính quyền Hà Nội đã đóng góp bao nhiêu phần về vấn đề này, cũng là một phần của cuộc xung đột.

“Tổng thống loạn”: Thời kỳ kiềm chế Trump đã chấm dứt

Washington Post

Tác giả: Philip Rucker

Dịch giả: Sydney Trần

22-12-2018

Trong hai năm, họ đã cố gắng dạy kèm và hạn chế ông. Họ đã dạy ông lịch sử, giải thích các khác biệt tinh tế và đánh bại những tai tiếng. Họ nài nỉ ông phải cân nhắc cẩn thận, khuyên nhủ và chuẩn bị các đề tài thảo luận để cố gắng thuyết phục nhóm bảo thủ đang ủng hộ ông bớt bồn chồn đòi bằng được một sự đột phá. Nhưng cuối cùng, họ đã thất bại.

Trung Quốc Thu Tóm Biển Đông

Project Syndicate

Tác giả: Brahma Chellaney

Dịch giả: Đỗ Kim Thêm

14-12-2018

Lời người dịch: Trung Quốc đã biến Biển Đông thành ao nhà khi họ tuyên bố 1.3 triệu dặm vuông ở Biển Đông là thuộc chủ quyền Trung Quốc, một yêu sách ngụy tạo. Trung Quốc đã cắm cờ, cải tạo đất, xây tiền đồn ở các đảo, các bãi cạn và sẽ còn tiếp tục bành trướng khu vực, nơi không còn là “Á Châu-Thái Bình Dương”, mà nay trở thành “Ấn Độ-Thái Bình Dương”, một chiến lược mới song hành với Sáng kiến Vành đai và Con đường.

Con cháu thế hệ Cách mạng: Thành viên của các phong trào đấu tranh mới ở Việt Nam

The Diplomat

Tác giả: Tom Fawthrop

Dịch giả: Châu Minh Dũng

17-12-2018

Các lãnh đạo bảo thủ ở Hà Nội đang ngày càng bị ám ảnh bởi chính di sản của ông Hồ.

Facebook và Google yêu cầu Việt Nam sửa luật An Ninh mạng

FB Nguyễn Vi Yên

15-12-2018

John Reed, báo Financial Times

Chỉ vài ngày trước khi luật An Ninh mạng có hiệu lực, Google, Facebook và các tập đoàn công nghệ khác đã thúc giục Việt Nam gỡ bỏ yêu cầu các tập đoàn này phải lưu trữ dữ liệu trong nước, trong lúc Hà Nội đang gây sức ép toàn cầu lên quyền lực của những gã khổng lồ internet của Mỹ.

Đánh giá tình hình diễn biến chính trị ở Việt Nam

East Asia Forum

Tác giả: Carlyle A Thayer

Dịch giả: Châu Minh Dũng

11-12-2018

Năm nay đánh dấu thời điểm chính giữa chu kỳ năm năm của Đại hội toàn quốc Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) [tính từ Đại hội ĐCSVN lần thứ 12 diễn ra từ ngày 20 đến 28/1/2016: ND]. Phiên họp toàn thể lần thứ tám của Ủy ban Trung ương ĐCSVN diễn ra vào tháng 10 vừa qua là bước chuẩn bị cho Đại hội lần thứ 13 vào năm 2021, nhằm chỉ định năm tiểu ban được giao nhiệm vụ phác thảo Kế hoạch kinh tế xã hội, điều chỉnh quy chế Đảng, và xem xét các ứng cử viên khả dĩ cho Ủy ban trung ương và Bộ Chính trị nhiệm kỳ tới. Một số diễn biến chính trị và kinh tế lớn ở Việt Nam trong năm 2018 vừa qua sẽ tác động mạnh đến quá trình chuẩn bị này.

Michael Cohen, cựu luật sư riêng của Tổng thống Trump, bị kết án 3 năm tù

LTS: Michael Cohen, cựu luật sư riêng của Tổng thống Donald Trump, vừa bị kết án 3 năm tù giam. Và việc kết án này có thể dẫn đến chuyện Tổng thống Trump bị truy tố, bởi ông Trump mới là nhân vật chính, chỉ định cho luật sư riêng của mình vi phạm luật. Việc kết án này cũng cho thấy, ở Mỹ, không ai đứng trên pháp luật, kể cả Tổng thống Mỹ.

Phương Tây lại suy tàn

Project Syndicate

Tác giả: Helmut K. Anheier

Dịch giả: Đỗ Kim Thêm

11-12-2018

Lời người dịch: Giới trí thức phương Tây cảnh báo sự trỗi dậy của châu Á làm cho tình trạng quân bình quyền lực toàn cầu đang di chuyển về châu Á và là một nguy cơ cho phương Tây sắp sụp đổ. Phương Tây tiếp tục phải ứng phó với những bất ổn thường trực như Helmut K. Anheier trình bày sau đây.

Nạn nhân của chiến tranh và giờ đây là nạn nhân của chính quyền Trump

New York Times

Tác giả: Eric Tang Nguyễn Thanh Việt

Dịch giả: Mai V. Phạm

3-12-2018

Biếm họa của Alexis Jang

Hoa Kỳ đã trục xuất người Việt tị nạn, vi phạm thỏa thuận ký kết năm 2008. Và bây giờ Hoa Kỳ lại giam giữ vô thời hạn nhiều người khác.

Hình phạt thích hợp cho một tội phạm là gì? Hoàn cảnh khốn khổ của hàng ngàn người Việt tị nạn từng bị kết án ở Hoa Kỳ và giờ đây đang bị đe dọa với việc tạm giam hoặc trục xuất, yêu cầu một lời giải đáp cho câu hỏi trên.

Diễn từ của Ngài David Attenborough, tại buổi họp các quốc gia thành viên về biến đổi khí hậu

LTS: Tiếp theo Hiệp định Paris, lần này Liên Hiệp quốc tổ chức hội thảo COP24 về Biến đổi khí hậu tại Katowice, Ba Lan. LHQ cho nhân dân thế giới góp ý kiến cho hội thảo trên một chiếc ghế ảo.

Nhà truyền thanh Anh quốc, Sir David David Attenborough đã thay mặt nhân dân thế giới, yêu cầu lãnh tụ các quốc gia hành động trước khi nền văn minh nhân loại bị suy tàn và thiên nhiên cho nhân loại tồn tại bị phá vỡ.

Liên Hiệp quốc còn lập trang mạng chỉ dẫn cho chúng ta biết mình có thể làm gì giúp nhân loại tránh thảm họa này. David Attenborough là nhà nghiên cứu sử học theo trường phái bảo tồn thiên nhiên. Sau đây là diễn từ của ông chia sẻ cùng bạn đọc.

_____

The People Seat

COP24, Katowice, Poland

Ngày 3, tháng 12, 2018

Ông David Attenborough phát biểu tại Hội thảo Biến đổi Khí hậu. Ảnh: Newshub

Kính thưa quý vị lãnh đạo, quý bà và quý ông,

‘Chúng tôi nhân dân các nước của Liên Hiệp Quốc’. Đó là dòng chữ đầu tiên trong hiến chương LHQ. Một hiến chương đặt nhân dân là tâm điểm. Một cam kết cho tất cả mọi người trên thế giới có tiếng nói về tương lai. Một lời hứa bảo vệ kẻ yếu nhất và mạnh nhất trước mọi nhân hoạ.

Sau lời khuyên của Hoa Kỳ, phải chăng Bắc Hàn đang tìm cách sao chép Việt Nam?

SCMP

Tác giả: Bennett Murray

Dịch giả: Châu Minh Dũng

30-11-2018

Ngoại trưởng Bắc Hàn Ri Yong-ho ở Hà Nội, Việt Nam. Nguồn: EPA

Một cuộc họp cấp cao đã làm dấy lên những lời đồn đoán rằng, Bình Nhưỡng đang tìm cách mô phỏng kinh nghiệm của Hà Nội trong việc hòa trộn Chủ nghĩa Cộng sản với quá trình cải cách kinh tế.

Trung Quốc đổ dầu vào ngọn lửa biểu tình ở Việt Nam

Yale Global

Tác giả: Tom Fawthrop

Dịch giả: Châu Minh Dũng

29-11-2018

Yale Global Online: Nước Việt Nam có một lịch sử quan hệ lâu dài và nhiều mâu thuẫn với Trung Quốc. Sau giai đoạn căng thẳng đến từ cuộc xâm lược của Trung Quốc năm 1979 và quá trình tranh chấp Biển Đông, hai quốc gia đã tiến hành bình thường hóa quan hệ vào năm 1991 để mở cửa cho hoạt động thương mại và ngoại giao xuyên biên giới. Tuy nhiên, người dân Việt Nam không dễ dàng quên đi quá khứ, tinh thần đó được thể hiện qua phong trào biểu tình mùa hè năm 2018 nhằm chống lại đề xuất xây dựng ba đặc khu kinh tế ở các vị trí rất nhạy cảm với thời hạn thuê đất lên tới 99 năm.

Bài trí thức ở Việt Nam: Trường hợp giáo sư Chu Hảo

Diplomat

Cù Huy Hà Vũ

29-11-2018

Ngày 15 tháng 11 vừa qua, Ủy Ban Kiểm Tra Trung Ương Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), đảng chính trị duy nhất ở Việt Nam, đã ra thông cáo báo chí về việc khai trừ khỏi Đảng Giáo sư Chu Hảo, Giám đốc – Tổng biên tập Nhà xuất bản Tri Thức, cựu Thứ trưởng Bộ Khoa học Công nghệ.

Tôi là một nhà truyền giáo người Mỹ ở Honduras – Tôi đã tận mắt chứng kiến cảnh bạo lực mà họ chịu đựng

America Magazine

Tác giả: Patrick Gothman

Dịch giả: Lam Kiều Lam

27-11-2018

LTS: Người dân Mỹ bắt đầu có mặt ở Honduras từ năm 1890 và sau đó là Thủy quân Lục chiến Mỹ đã hiện diện ở Honduras từ ngày 21/3/1907. Sự xuất hiện của Quân đội Mỹ ở Honduras kể từ đó cho đến nay, có liên quan tới nguồn gốc của đoàn người di cư Honduras đến Mỹ hiện tại. Có thể nói rằng, chính sự tác động của Mỹ lên nền chính trị và kinh tế của các nước Nam Mỹ trong nhiều thập niên qua, ít nhiều đã dẫn tới tình trạng bất ổn, đói nghèo và bạo lực ngày nay ở các nước Nam Mỹ, trong đó có Honduras.

Khả năng xảy ra cuộc Chiến tranh Lạnh mới ở khu vực Ấn Độ-Thái Bình Dương?

Scribd

Tác giả: Carl Thayer

Dịch giả: Châu Minh Dũng

27-11-2018

Chúng tôi mong ngài trả lời hai vấn đề sau:

Câu hỏi 1: Liệu có khả năng xảy ra cuộc Chiến tranh Lạnh mới giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc trong tương lai gần không?

Sau nhiều thập kỷ xung đột với băng đảng 3K, cộng đồng người Việt phát triển thịnh vượng ở Texas

National Public Radio

Tác giả: John Burnett

Dịch giả: Châu Minh Dũng

25-11-2018

Bà Hiền Trần, 66 tuổi và chú chó Lucy tại khu chung cư Làng Thái Xuân ở Houston ngày 29/10. Nguồn: Scott Dalton/ NPR

Khi những người Việt Nam tị nạn đầu tiên đến định cư ở thị trấn ven biển Seadrift, Texas, họ đã phải đối mặt với thái độ thành kiến ​​và giận dữ từ một số người dân địa phương. Mâu thuẫn lên đến đỉnh điểm vào ngày 25/11/1979, khi đảng Ku Klux Klan đến làng chài này. Họ đe dọa các ngư dân Việt Nam đang cạnh tranh với ngư dân da trắng bản địa và buộc [các ngư dân Việt Nam] phải từ bỏ ngư trường ở đây rồi rời khỏi thị trấn này. Đó chỉ là một phần của làn sóng thù địch nhắm đến khoảng 130.000 người Việt tị nạn ở Hoa Kỳ sau ngày chính quyền Sài Gòn sụp đổ.

Bốn thập kỷ sau, người Việt Nam vẫn đang bám trụ dọc theo vùng Duyên hải Vịnh Mexico của Hoa Kỳ (US Gulf Coast). Quá trình người Việt tìm cách thích nghi với nơi này là một một trang sử đầy giá trị giáo dục, và nó cung cấp một cái nhìn, để qua đó chúng ta xem lại thái độ hiện tại với người nhập cư.

Chiến lược triệt thoái năm 1963: John F. Kennedy ra lệnh rút toàn bộ quân khỏi Việt Nam

Tác giả: James K. Galbraith

Dịch giả: Đỗ Kim Thêm

Lời dịch giả: Ngày 22 tháng 11 năm 2018 là kỷ niệm 55 năm ngày Tổng thống John F. Kennedy bị mưu sát tại Dallas vào năm 1963. Gần đây, Tổng thống Donald Trump cho biết sẽ lần lượt cho giải mật các tư liệu xem Kennedy có liên quan đến cái chết của Tổng thống Ngô Đình Diệm hay không. Dĩ nhiên, nhiều bí ẩn chưa được hé lộ và còn cần thời gian để trả lời.

Tại sao Donald Trump sai khi bỏ qua việc phóng viên Saudi bị giết

The Economist

Dịch giả: Vũ Nguyễn

22-11-2018

TT Mỹ Donald Trump bắt tay Hoàng tử Arab Muhammad bin Salman, kẻ chủ mưu giết chết nhà báo bất đồng chính kiến Khashoggi hồi đầu tháng 10, gây chấn động thế giới. Ảnh: internet

Ít có vụ giết người vì chính trị nào khủng khiếp như vụ Jamal Khashoggi đã được ghi nhận. Phóng viên lưu đày Arab này bị xiết cổ, cắt thân thể và có lẽ thân thể bị tan trong acid tại lãnh sự quán Saudi ở Istanbul Thổ Nhĩ kỳ tháng trước. Tình báo Thổ cho biết tên và mặt của 15 người trong đội “ám sát” từ Riyadh trên chuyến bay riêng tới Istanbul. Tình báo Mỹ đã nghe băng thu âm những khoảnh khắc cuối cùng của Khashoggi.

Ai sở hữu Biển Đông?

The Week

Dịch giả: Châu Minh Dũng

19-11-2018

Đá Xu Bi (Subi Reef) là một trong các đảo nhân tạo đang được Trung Quốc bồi đắp ở Biển Đông. Nguồn: Getty Images

Ông Mike Pence tuyên bố rằng, tuyến đường vận chuyển đứng giữa những tranh chấp nảy lửa này “không thuộc về bất kỳ quốc gia nào” – nhưng Bắc Kinh không đồng ý.

Tôi yêu nước Mỹ. Đó là lý do tại sao tôi phải nói lên sự thật về nước Mỹ (Phần 2)

TIME

Tác giả: Nguyễn Thanh Việt

Dịch giả: Mai V. Phạm

15-11-2018

Tiếp theo phần 1

Đây là một gánh nặng đè trĩu lên con trai tôi, mặc dù nó không nặng hơn gánh mà cha mẹ tôi đã kỳ vọng vào tôi. Tên của tôi có nghĩa là người Việt Nam, một dân tộc với những câu chuyện thần thoại yêu nước kể rằng hàng thế kỷ chúng tôi đã phải chịu đựng gian khổ để được độc lập và tự do. Và mặc dù hiện tại Việt Nam đã độc lập, nhưng lại không hề có tự do. Tôi có thể không bao giờ quay trở lại Việt Nam thì tốt hơn, bởi vì tôi không bao giờ có thể trở thành một nhà văn ở Việt Nam và tự do nói những điều tôi muốn nói mà không bị tống vào tù.

Vì vậy, tôi chọn sự tự do của nước Mỹ, thậm chí tại thời điểm khi mà câu nói “yêu thì ở, không thì cút” không còn là lời nói cường điệu nữa. Chính quyền hiện tại đang đe dọa ngay cả những công dân nhập tịch bằng việc tước quốc tịch và trục xuất. Có lẽ không phải là quá xa vời để tưởng tượng rằng một ngày nào đó một người nào đó giống như tôi, sinh ra ở Việt Nam, có thể bị tống về Việt Nam, mặc dù đã nỗ lực hơn so với nhiều người Mỹ bản địa. Nếu là như vậy, tôi sẽ không mang con trai mình đi cùng tôi. Việt Nam không phải là đất nước của nó. Nước Mỹ là đất nước của con trai tôi và có lẽ nó sẽ biết đó là một tình yêu ít phức tạp và nhiều linh cảm hơn tôi.

Tôi cũng hy vọng rằng con trai tôi cũng sẽ biết tình yêu của một người cha thông thường thì ít phức tạp hơn tình yêu của tôi. Tôi chưa bao giờ nói “I love you” khi lớn lên vì Bố Mẹ tôi chưa từng nói “I love you” đối với tôi. Điều đó không có nghĩa là họ không yêu tôi. Họ yêu tôi rất nhiều, đến nỗi họ làm việc kiệt sức ở nước Mỹ – quê hương mới của họ. Tôi rất ít khi gặp Bố Mẹ mình. Khi tôi được gặp thì họ đã quá mệt mỏi để vui đùa cùng tôi. Tuy nhiên, dù mệt mỏi thế nào đi chăng nữa, họ luôn làm bữa ăn tối, ngay cả khi bữa ăn tối thường chỉ là món lòng luộc. Tôi lớn lên từ ruột, lưỡi, dạ dày, gan, mề và tim. Nhưng tôi chưa bao giờ phải đói.

Ký ức về tình yêu bản năng mãnh liệt đó, được thể hiện trong sự hy sinh của Bố Mẹ tôi, ngấm chặt trong tủy xương tôi. Một từ hoặc một giai điệu có thể khiến tôi cảm nhận được sự sâu sắc của tình yêu đó, như khi tôi nghe lỏm một cuộc trò chuyện trong tiệm thuốc gần nơi tôi ở Los Angeles. Người đàn ông bên cạnh tôi là một người châu Á, không đẹp trai, ăn mặc giản dị. Ông nói tiếng Việt trên chiếc điện thoại di động của mình. “Con ơi, Ba đây. Con ăn cơm chưa? ” Ông ấy trông lam lũ, có lẽ thuộc tầng lớp lao động. Nhưng khi ông ấy nói chuyện với con mình bằng tiếng Việt, giọng ông ấy rất dịu dàng, âu yếm. Những gì ông ấy nói không thể chuyển ngữ được. Nó chỉ có thể được cảm nhận.

Những gì ông ấy nói không có ý nghĩa gì đáng kể trong tiếng Anh, nhưng khi được nói bằng tiếng Việt, nó có nghĩa lớn lao. “Con ơi, Ba đây. Con ăn cơm chưa? ”Đây là cách mà những người chủ chào đón những vị khách đến chơi, bằng cách hỏi họ có ăn cơm chưa. Và đây cũng là cách Cha Mẹ – những người sẽ không bao giờ nói “I love you” – thể hiện tình yêu thương với những đứa con của họ. Tôi lớn lên với những truyền thống, những cảm xúc, những sự thân mật, gắn bó này và khi tôi nghe ông ấy nói như thế với con ông, tôi như muốn khóc. Điều này cho tôi biết rằng tôi vẫn là người Việt Nam, bởi vì lịch sử nằm trong máu tôi và văn hóa nằm trong dây rốn tôi. Mặc dù tiếng Việt của tôi không hoàn hảo, tôi vẫn đang kết nối với Việt Nam và với những người Việt tị nạn trên toàn thế giới.

Tuy nhiên, khi tôi bắt đầu lớn lên, một số người Mỹ gốc Việt đã nói với tôi rằng tôi không thực sự là người Việt vì tôi không nói tiếng Việt giỏi. Câu nói đó cũng gần như đồng nghĩa với câu “yêu thì ở, không thì cút”. Có nhiều cách để trở thành người Việt Nam, cũng giống như có nhiều cách để trở thành người Pháp, và có nhiều cách để trở thành người Mỹ. Đối với tôi, miễn là tôi cảm nhận chất Việt Nam, miễn là những gì thuộc về Việt Nam khiến tôi xao xuyến, thì tôi vẫn là người Việt Nam. Đó là cách tôi cảm nhận tình yêu đất nước dành cho Việt Nam, một trong những đất nước của tôi và đó cũng là cách tôi cảm nhận bản chất Việt Nam của chính mình.

Khi phản đối tất cả những ai nói “yêu thì ở, không thì cút”, tôi nhấn mạnh vào nước Mỹ đã cho phép tôi trở thành người Việt Nam và nước Mỹ được giàu mạnh nhờ tình yêu của nhiều thành phần khác nhau. Chính vì vậy, mỗi ngày tôi hỏi con trai mình đã ăn cơm chưa và mỗi ngày tôi nói với con mình tôi yêu nó. Tình yêu của đất nước và tình yêu của gia đình không khác nhau là mấy. Tôi muốn tạo dựng một gia đình mà tôi sẽ không bao giờ nói “yêu thì ở, không thì cút” với con mình, cũng giống như tôi mong muốn một đất nước sẽ không bao giờ nói như thế với bất cứ ai.

Hầu hết người Mỹ sẽ không cảm nhận được những gì tôi cảm nhận được khi họ nghe tiếng Việt, nhưng họ cảm nhận được tình yêu của đất nước theo cách riêng của họ. Có lẽ họ cảm nhận được tình yêu sâu sắc, đầy xúc cảm khi họ nhìn thấy quốc kỳ hoặc nghe quốc ca. Tôi thừa nhận rằng những biểu tượng đó không có ý nghĩa nhiều đối với tôi, bởi vì chúng vừa thể hiện sự chia rẽ lẫn đoàn kết. Quá nhiều người, từ những quan chức cao cấp nhất của chính phủ đến thường dân, đã sử dụng những biểu tượng đó để nói với tất cả người Mỹ “yêu thì ở, không thì cút”.

Không cảm nhận được quốc kỳ và quốc ca không khiến tôi mất chất Mỹ, hơn những người yêu thích những biểu tượng đó. Không phải sẽ là quan trọng hơn nếu tôi yêu ý nghĩa thực sự của những biểu tượng đó, chứ không phải là hình thức của các biểu tượng? Những giá trị nền tảng: dân chủ, bình đẳng, công lý, hy vọng, hòa bình và đặc biệt tự do, tự do viết và suy nghĩ bất cứ điều gì tôi muốn, ngay cả khi các quyền tự do và vẻ đẹp của những giá trị đó đều được nuôi dưỡng bởi máu của diệt chủng, nô lệ, chinh chiến, thực dân, chiến tranh đế quốc, chiến tranh vĩnh cửu. Tất cả những điều đó là nước Mỹ, nước Mỹ xinh đẹp và hung bạo của chúng ta.

Tôi không hiểu sự xung đột đó của nước Mỹ trong thời niên thiếu khi tôi ở San Jose, California, vào những năm 1970 và 1980. Hồi đó tôi chỉ muốn trở thành người Mỹ theo cách đơn giản nhất có thể, một phần nhằm đối chọi lại yêu cầu của Bố tôi rằng tôi là người Việt Nam 100%. Bố tôi cảm nhận tình yêu sâu đậm đối với đất nước của ông ấy vì ông ấy đã mất nó khi chúng tôi trốn khỏi quê hương Việt Nam như những người tị nạn khác vào năm 1975. Nếu Bố Mẹ tôi nắm giữ bản sắc và văn hóa Việt Nam một cách quyết liệt, đó là bởi vì họ muốn giành lại đất nước của họ – một cảm xúc, giá trị tinh thần mà nhiều người Mỹ chắc chắn sẽ hiểu.

Hoa Kỳ tái lập quan hệ ngoại giao với Việt Nam vào năm 1994, và Bố Mẹ tôi đã nắm lấy cơ hội đầu tiên để về thăm lại quê nhà. Họ đã về Việt Nam hai lần, không có tôi, viếng thăm quê hương đang cố thoát khỏi nghèo đói sau chiến tranh và tuyệt vọng. Không biết Bố Mẹ tôi đã nhìn thấy gì ở Việt Nam, nhưng nó đã ảnh hưởng sâu sắc đến Bố tôi. Sau chuyến đi thứ hai, Bố Mẹ tôi không bao giờ trở lại Việt Nam nữa. Trong bữa tiệc Tạ Ơn sau đó, Bố tôi nói: “Chúng ta bây giờ là người Mỹ.”

Cuối cùng, Bố tôi cũng đã xác nhận nước Mỹ. Tôi nên phấn khởi, trong lúc cùng gia đình ăn gà tây, khoai tây nghiền và nước sốt cranberry, là những món mà anh tôi đã mua từ siêu thị vì không ai trong gia đình tôi biết nấu những món đặc sản mà chúng tôi ăn chỉ ăn một lần vào dịp lễ Tạ Ơn. Nhưng nếu như tôi cảm thấy không thoải mái, thì đó là do tôi cố tự hỏi: Nước Mỹ (mà Bố tôi xác nhận) là nước Mỹ nào?