Chủ tịch và phó chủ tịch nước, thủ tướng và các phó thủ tướng và tất cả các bộ trưởng đều là đại biểu Quốc hội.
Quốc hội tam quyền hiệp lập, hành pháp và lập pháp đồng tính. Các ủy ban của Quốc hội và các đại biểu chuyên trách hoàn toàn không soạn thảo bất cứ dự luật nào, mà để cho các bộ thuộc Chính phủ soạn ra các dự thảo luật thuộc lĩnh vực của bộ đó phải thực thi.
Quê hương là nơi cha mẹ sinh ta ra. Nếu không làm gì được cho quê hương thì cũng đừng mang tai họa đến.
1. Lịch sử quân sự thế giới ghi lại nhiều trận chiến nổi tiếng. Sự nổi tiếng thường liên quan đến tính khốc liệt, phạm vi rộng lớn và danh tiếng người cầm quân. Như Troy, Waterloo, Stalingrad của thế giới. Hay Bạch Đằng, Chương Dương, Chi Lăng, Đống Đa, Điện Biên Phủ, Khe Sanh của Việt Nam.
Cách đây 4 tháng, vào ngày 08.01.2019, bà con VRLH khủng hoảng chứng kiến cảnh kinh hoàng về việc nhà cầm quyền huy động rất đông CSCĐ, CSGT, công an, an ninh, dân quân tự vệ, máy xúc, máy ủi… đến đập phá nhà cửa và bình địa Vườn Rau Lộc Hưng của bà con chỉ trong vòng 1 ngày. Không những vậy, nhà cầm quyền còn dùng bao nilong chụp đầu, bắt bớ, đánh đập các công dân VRLH và câu lưu trái pháp luật.
Nỗi kinh hoàng đó không thể xóa mờ mà luôn ám ảnh bà con VRLH khi rùng mình chợt nghĩ đến.
Theo thông báo của Cục Hải sự tỉnh Chiết Giang ngày 3.5, quân đội Trung Quốc sẽ tiến hành cuộc tập trận bắn đạn thật ở biển Hoa Đông, phía bắc Eo biển Đài Loan từ 6 giờ ngày 5.5 đến 18 giờ ngày 10.5.
Cuộc tập trận bắn đạn thật trên khu vực biển rộng 18.500 km2 ngoài khơi tỉnh Chiết Giang này cũng được truyền thông Trung Quốc cũng như tờ South China Morning Post đưa tin cách đây một hai ngày. Theo đó, mọi loại phương tiện bị cấm đi vào khu vực trong thời gian diễn ra tập trận.
Người xưa khuyên dạy kẻ hư hỏng, đại ý như, làm đĩ 10 phương, phải trừ 1 chốn, đó là quê hương bản quán. Tệ hại như bọn đĩ bợm nhưng chúng nó vẫn biết nghe lời nhắc nhở của đạo làm người.
Tháng 4 năm ngoái, con số trạm thu do chính Bộ GTVT đếm là 67 trạm đang thu và 21 sắp. Tổng cộng 88 trạm. Nhìn trên Map, nó đúng là một thứ bản đồ máu luôn. Riêng trên QL1A, có 40 trạm với số tiền bình quân một chiếc ô tô phải trả là 1,3 củ.
Chỉ vì 3 status trên facebook của mình (xem link cuối bài), một về chùa Ba Vàng, một về đường sắt Cát Linh ở Hà Nội và một về sự hoài nghi của mình về quỹ Vì người nghèo, mà các anh chị em ở sở Thông tin truyền thông và cơ quan an ninh Ninh Thuận chụp cho mình cái mũ mang tên “Truyền đưa, lưu trữ, sử dụng thông tin nhằm xuyên tạc, vu khống, xúc phạm uy tín của Đảng, Nhà nước” và ra quyết định xử phạt mình 7.500.000đ.
1) Điện Biên phủ – Vi Quốc Thanh hay Võ Nguyên Giáp
Giới sử học Việt Nam – China từng có hội thảo để “làm rõ trắng đen” chiến thuật – chiến lược quyết định thắng thua trong trận Điện Biên Phủ là của ai, Võ Nguyên Giáp hay Vi Quốc Thanh. Theo Dương Trung Quốc kể lại, phía China thừa nhận là của Võ Nguyên Giáp.
Theo phía Việt Nam, tài liệu do China công bố “thêm mắm thêm muối” khá nhiều, thậm chí có nguỵ tạo, để “chứng minh” cho vai trò quyết định của cố vấn China.
Báo Tuổi Trẻ đưa tin:Bộ Giao thông vận tải lại muốn gọi trạm thu phí là ‘trạm thu tiền’. Sau một thời gian trả lại tên “trạm thu phí” cho các “trạm thu giá”, Bộ GTVT đang lấy ý kiến dự thảo thông tư theo hướng đổi tên trạm thu phí thành “trạm thu tiền dịch vụ sử dụng đường bộ”. Một thành viên tổ soạn thảo thông tư này thừa nhận, các cách gọi trước đây không đúng với “tinh thần” của các trạm BOT.
Đọc những tin tức mới nhất về vụ “nhà báo quốc tế” Lê Hoàng Anh Tuấn, lại chỉ biết thở dài thêm trong ngao ngán! Đất nước này không chỉ “ngộ lắm” như cô giáo Lam ở Hà Tĩnh đã cảm thán, cũng không chỉ “lạ lắm” và “lạ đến tê tái cả tâm hồn” như tác giả bài viết dưới đây thốt lên, mà phải nói là nó đã “tệ lắm” rồi!!!
LGT: Hôm nay, ngày 7-5, nhân kỷ niệm 65 năm ngày CSVN thắng trận Điện Biên Phủ, có lẽ cần xem lại vai trò của Trung Quốc trong chiến dịch này. Sau đây là trích dẫn một số tư liệu từ phía Trung Quốc và Việt Nam mà Facebooker Dương Quốc Chính sưu tầm, để mọi người có thông tin và hiểu thêm về “chiến thắng Điện Biên Phủ”.
***
Dương Quốc Chính: “Có mấy bạn hỏi mình về vai trò thật sự của tướng Giáp trong trận Điện Biên Phủ. Mình không biết trả lời thế nào cho phải nên sẽ đăng tài liệu của phía TQ nói về đồng chí tổng cố vấn Vi Quốc Thanh trong trận Điện Biên Phủ được đăng báo Tre online. Mọi người tự đánh giá vai trò của từng người, đừng vu cho mình là thân Tàu hay phản động. Vì tài liệu dài nên mình chỉ trích đăng.
Về việc kéo pháo ra và kéo pháo vào
Vấn đề này mình vẫn đặt câu hỏi về lý do thật sự. Lúc mới kéo pháo vào lần 1 với kéo pháo vào lần 2 thì tương quan lực lượng 2 bên có gì khác nhau đâu? Vậy lần 2 có lợi thế gì hơn lần 1?
Theo tài liệu của TQ thì lý do là dùng đại đoàn 308 đánh Thượng Lào để lôi kéo bớt quân Pháp từ ĐBP ra. Nhưng thực ra hiệu quả cũng không rõ vì VM cũng mất 1 đại đoàn kéo sang Lào rồi quay lại. Vì thế nên tương quan lực lượng trước và sau cũng không thay đổi đáng kể.
***
Theo tác giả bài báo, Trần Vũ: Phần quan trọng trong tường thuật của Pomonti là câu hỏi về việc kéo pháo ra khỏi thung lũng, lui ngày tấn công đã ấn định 25 tháng 1 sang 13 tháng 3-1954. Võ Nguyên Giáp trả lời bằng Pháp văn: “Le chef de nos conseillers chinois s’était prononcé pour une attaque rapide. Je donne l’ordre de retirer les troupes, y compris l’artillerie. La décision la plus difficile de ma carrière de commandant en chef.” (Cố vấn trưởng Trung quốc muốn đánh nhanh. Tôi ra lệnh rút quân ra, kể cả pháo binh. Là quyết định khó khăn nhất trong binh nghiệp Tổng chỉ huy của tôi.)
Trong chương Quyết chiến Điện Biên Phủ (trung), Vu Hóa Thầm cho một phiên bản khác: Chính Vi Quốc Thanh lấy quyết định hoãn tấn công và thay đổi phương thức đánh nhanh, thọc sâu, giải quyết chiến trường “nở hoa từ trung tâm” bằng cách áp sát, “bóc măng” từng lớp. Đâu là sự thật?
Lui ngày tấn công, như thế không thay đổi chung cuộc. Với công sự không đủ sức chịu pháo, không đường bộ tiếp tế, khả năng không trợ kém, mười ngàn binh sĩ Liên hiệp Pháp tại Mường Thanh không có lối thoát giữa rừng núi vây bọc.
Nhưng như vậy, thì vì sao Võ Nguyên Giáp và Vi Quốc Thanh bất ngờ lui tấn công một tuần trước khi khai trận?
Chính vì Hội nghị Bá Linh bắt đầu ngày 25 tháng 1-1954, là ngày ấn định khai chiến ban đầu. Anh, Pháp, Nga, Hoa-Kỳ ngoài bàn đến vị trí của Đức sau thế chiến, còn tìm cách giải quyết “vấn đề Đông Dương”. Nga-Sô yêu sách thành công sự tham gia của Trung cộng trong vòng đàm phán thứ nhì sẽ diễn ra vào tháng 4-1954 tại Genève. Chính đây mới là nguyên nhân lui tấn công sang giữa tháng 3 của Võ Nguyên Giáp (hoặc Vi Quốc Thanh). Chính từ lúc này Bắc Kinh sẽ gia tăng viện trợ tối đa cho Việt Minh để Chu Ân Lai đến Genève trong thế thượng phong. Nếu chiến tranh là cánh tay nối dài của chính trị, như Clausewitz định nghĩa, thì một quyết định quan trọng như vậy phải do Mao gửi công điện cho Vi Quốc Thanh hoặc Hồ Chí Minh hoặc Trường Chinh (tổng bí thư kiêm tổng quân ủy trung ương) yêu cầu Võ Nguyên Giáp trì hoãn. Cả Mao và Hồ Chí Minh đều cần biết kết quả hội nghị Bá Linh diễn ra cuối tháng Giêng.
Huyền thoại “kéo pháo ra”, trên thực tế cũng không cần thiết. Vì cho đến kết thúc, các tiền sát viên pháo binh Pháp và Phi đoàn Quan sát Pháo binh Bắc phần đã không xác định được vị trí pháo Việt Minh. Đại bác 105 ly của sư đoàn nặng 351 đều đặt trong hang núi, ngụy trang và kéo ra khi bắn.
(Trần Vũ)
Hết trích
***
Về cách đánh giao thông hào để siết chặt vòng vây
Trích dẫn tư liệu TQ: Quân địch đóng giữ Ðiện Biên Phủ bố phòng nghiêm ngặt, công sự kiên cố hỏa lực mạnh mẽ, làm thế nào mới có thể chia cắt bao vây địch, nuốt gọn từng miếng một? Đó là vấn đề Vi Quốc Thanh ngày đêm suy nghĩ. Vi Quốc Thanh có kinh nghiệm tác chiến phong phú vì đã làm Tiểu đoàn trưởng công binh thời kỳ trường chinh, nghĩ đến biện pháp thao tác áp sát và hào sâu tiếp cận địch. Tức tổ chức bộ đội đào hào sâu, lợi dụng hào sâu chia cắt, bao vây, áp sát cứ điểm địch. Sau đó bất ngờ tấn công. Như vậy có thể giảm thương vong bộ đội, lâu ngày đánh chắc, thắng chắc. Mai Gia Sinh cũng tán thành phương pháp này. Vi Quốc Thanh nói: “Hãy bàn với các cố vấn xem sao”.
Lúc này, vừa may cố vấn đại đoàn 308 Vu Bộ Huyết đến Ban chỉ huy báo cáo tình hình. Vu Bộ Huyết báo cáo tóm tắt tình hình đại đoàn 308 tác chiến ở Thượng Lào. Vi Quốc Thanh hỏi đồng chí: “Ðồng chí có cách gì đánh Ðiện Biên Phủ không?”. Vu Bội Huyết nói: “Tôi nghĩ có thể dùng biện pháp áp sát. Tôi và Vương Thừa Vũ (đại đoàn trưởng 308), Lê Quang Ðạo (chính uỷ 308) sau khi từ Thượng Lào trở về, ngày nào cũng tâm niệm làm thế nào để gặm cục xương cứng Ðiện Biên Phủ này. Tôi nêu ra trước biện pháp này, được các đồng chí ấy đồng ý, để bộ đội làm thí nghiệm trong ruộng lúa. Họ cảm thấy biện pháp này được, chúng tôi lần lượt báo cáo lên”. Mấy ngày hôm nay, Vi Quốc Thanh lại mắc bệnh đau đầu, trên trán mang một máy giải nhiệt bằng nhôm, tinh thần mệt mỏi. Lúc này đồng chí phấn khởi đứng lên nói không ngớt lời: “Thế thì tốt rồi! Ðồng chí nói tỉ mỉ xem nào”. Tiếp đó, đồng chí lại tập trung tinh thần lắng nghe báo cáo tỉ mỉ của Vu Bộ Huyết trong lòng đã nắm chắc.
Ngày hôm sau, Vi Quốc Thanh chính thức đưa ra kiến nghị nói trên với Võ Nguyên Giáp. Võ Nguyên Giáp phấn khởi tiếp nhận, chỉ nêu ra, quân đội VN ngoài số ít công binh ra, lâu nay chưa trang bị công cụ thao tác áp sát, đó là một khó khăn thực tế.
Vi Quốc Thanh điện gấp cho Quân uỷ Trung ương Trung Quốc, yêu cầu nhanh chóng điều động số lượng lớn cuốc xẻng để đáp ứng nhu cầu khẩn cấp. Bộ Tổng Tham mưu quân đội VN tuân theo chỉ thị của Võ Nguyên Giáp vạch ra kế hoạch công trình xây dựng toàn bộ trận địa và truyền đạt cho bộ đội. Vi Quốc Thanh triệu tập họp cố vấn các đại đoàn, yêu cầu họ giúp bộ đội tổ chức thực hiện. Ðồng chí còn kết hợp tình hình địch trước mắt, giới thiệu với phía Việt Nam kinh nghiệm tác chiến công kiên của Quân giải phóng nhân dân Trung Quốc giúp giải quyết các vấn đề chiến thuật cụ thể, để tăng thêm niềm tin thắng lợi cho bộ đội.
Hết trích
***
Dương Quốc Chính: Như vậy, theo tư liệu TQ thì cả việc thay đổi cách đánh lẫn việc sử dụng giao thông hào để bao vây đều là ý tưởng của Vi Quốc Thanh! Thậm chí cuốc xẻng cũng là của TQ viện trợ. Khi trận chiến diễn ra, VQT cũng cố vấn rất nhiều cho VNG.
Anh Tô Vĩnh Diện đã chết do lấy thân mình chèn pháo đúng vào đợt kéo pháo ra. Anh là nạn nhân của việc thay đổi cách đánh. Nhưng người ta biến thành tấm gương anh hùng mà quên mất chuyện này!
Năm nay tôi đã 104 tuổi. Theo quy luật thì tuổi tác càng cao, sức khỏe càng kém. Tuy vậy, có những việc hễ nhắc đến là cái đầu óc đã bắt đầu lẫn cẫn của tôi lại nhạy bén, tỉnh táo lên ngay.
“Centralism is the concentration of power and control in the central authority of an organization (such as a political or educational system)”. Tạm dịch centralism là một thứ chủ chủ nghĩa mà ở đó quyền lực và sự kiểm soát được tập trung về một cơ quan đầu não của một tổ chức nào đấy (chẳng hạn như là một tổ chức chính trị hay tổ chức giáo dục). Tiếng Anh họ định nghĩa thế.
Tôi còn nhớ hơn một năm về trước, có một vị phó tổng biên tập rủ tôi tới tòa soạn anh ấy làm việc, nhưng anh ấy nói rằng không được động chạm tới những doanh nghiệp nhạy cảm như Formosa, và đó cũng là lần cuối cùng tôi gặp anh ấy.
Trong buổi hội thảo phản biện các dự án lấn sông Hàn chiều nay, ông Đặng Việt Dũng, Phó Chủ tịch UBND TP Đà Nẵng, đã đưa ra quan điểm của chính quyền thành phố mà tôi thấy cần phải tranh luận như sau:
Tính toán sơ bộ, có 9/16 ủy viên Bộ Chính trị ủng hộ cho Trần Quốc Vượng, Thường trực Ban Bí thư lên ngôi vương. Nếu không có phép mầu nào xuất hiện thì “phe đối lập” chỉ còn cách chấp nhận an bài.
Thập niên 80 thế kỷ trước Singapour cùng Hồng Kông, Nam Hàn và Đài loan có danh hiệu là “bốn con rồng Châu Á”, là những quốc gia có tốc độ phát triển nhanh nhứt thế giới. Cùng với Qatar và Luxembourg, Singapour có mức thu nhập cao nhứt, tính về khả năng mua sắm. Singapour có trường đại học được xếp vào hạng “cao” ở Châu Á.
Hôm nay, bà Quyết Tâm “hồng phúc của dân tộc” tuy đã về hưu nhưng vẫn xuất hiện ở buổi tiếp xúc cử tri tại Thủ Thiêm, Tp.HCM. Và cũng hôm nay, dép ở Thủ Thiêm lại “bay”. Sai phạm ở Thủ Thiêm đã quá rõ! Nhưng cách khắc phục sai phạm ấy lại lần nữa thổi bùng lên cơn giận của người dân…
Có những trường hợp bắt buộc phải cưỡng chế theo quy định của pháp luật. Nhưng ở chiều ngược lại, có những kế hoạch cưỡng chế đang “góp phần” làm mất tính chính danh của chế độ cầm quyền.
Không có quyết định cưỡng chế nào nhưng đoàn cưỡng chế thì có. Và họ dùng máy xúc múc mộ mẹ bà Lê Thị Thơ (ảnh), quan tài bỏ nằm chơ lơ giữa mảnh đất.
Như chúng tôi đã đưa tin, nhà cầm quyền thành Hồ đã gia tăng bắt và giam giữ trái luật những người dân vô tội, vào thời điểm trước khi bắt đầu kỳ nghỉ kéo dài 5 ngày (27/4 – 1/5/2019) để “chào mừng kỉ niệm 44 năm ngày Giải phóng miền Nam (30/4/1975 – 30/4/2019)”.
Formosa có Tổng diện tích thực hiện dự án hơn 3.300ha, bao gồm diện tích đất liền hơn 2.025ha và diện tích mặt nước hơn 1.293ha (cảng Sơn Dương). Thời gian thuê đất là 70 năm, tiền thuê đất 96 tỷ đồng cho toàn bộ thời gian thuê. Nghĩa là một tháng thuê tính trên 1ha là bằng tiền trả 1 ly trà đá.
Trong đợt xả thải chất độc ra biển Miền Trung gây cá chết hàng loạt, thay vì xin lỗi nhân dân ta, trả lời phóng viên Lan Anh, Đài truyền hình Kỹ thuật số VTC, VTC14, Chu Xuân Phàm – trưởng văn phòng Formosa tại Hà Nội phát biểu mang tính chất thách thức vào sáng 25-4-2016: “Muốn bắt cá, bắt tôm hay nhà máy, cứ chọn đi. Nếu chọn cả hai thì làm thủ tướng cũng không giải quyết được…”
Năm 2016, tôi nhận bào chữa cho ông Phan Công Hiền (GĐ Cty Đức Huy, trụ sở tại Thị Xã Hồng Lĩnh, Hà Tĩnh) bị khởi tố, truy tố, xét xử về tội làm giấy tờ giả của cơ quan, tổ chức.
Vụ ông Lê Mạnh Hùng, là người dính tới đại dự án PVtex thua lỗ hàng ngàn tỷ đồng, được giới thiệu bổ nhiệm ghế TGĐ PVN, làm cho mọi người phẫn nộ và đặt dấu hỏi về trách nhiệm của Phó TGĐ Lê Mạnh Hùng trong “đại án” PVtex. Nhà báo Nguyễn Tiến Tường viết: Củi hoá rồng ở PVN?
Phó Thủ tướng yêu cầu tiếp tục đánh giá tác động việc điều chỉnh giá điện, theo báo Giao Thông. Phó Thủ tướng Vương Đình Huệ đang diễn kịch bằng cách yêu cầu Bộ Công Thương cùng với Tổng cục Thống kê và các cơ quan liên quan tiếp tục theo dõi, đánh giá tác động của việc điều chỉnh giá điện ngày 20/3/2019 đến sản xuất và đời sống người dân.
Để hiểu điều gì làm cho một cuộc đảo chính thành công, như gần đây đã xảy ra ở Sudan và Algeria, hoặc thất bại, như đã xảy ra trong tuần này ở Venezuela, cần xem xét các biến cố lạ kỳ ở Libya cách đây nửa thế kỷ.