ĐM. Ông đ… cần biết lũy tiến, lũy kế là cái con C. gì cả. Đó là chuyện của chúng bây, chúng bây ngồi vào ghế quan chức là phải có nhiệm vụ lo cho đời sống của dân bởi dân è cổ làm ra tiền để đóng thuế trả lương cho chúng bây.
Việc ông Nguyễn Xuân Phúc, Thủ tướng Việt Nam, kêu gọi người Việt cư trú bên ngoài Việt Nam nói chung và người Việt sống tại Cộng hòa Séc (Czech) nói riêng “giám sát, hạn chế tối đa” hoạt động của những cá nhân, những nhóm gốc Việt đang vận động cho dân chủ, nhân quyền tại Việt Nam là một món quà quý mà ông Phúc nói riêng và hệ thống chính trị, hệ thống công quyền Việt Nam nói chung tặng cho những cá nhân, những nhóm này…
Chiến tranh là hành động phi lý nhất của con người. Đúng như có người đã nói: “trong chiến tranh, ngoại trừ chiến bại ra, không có gì buồn cho bằng chiến thắng”.
Khi mới tham gia FB, tôi có đố các bạn người đeo kính răm đứng bên trái của bức hình này tên gì.
Vì câu đố có ẩn ý chứ không phải hỏi tên thật trong giấy tờ của ảnh nên tôi cũng trả lời luôn thay vì chờ các bạn khổ công đi tìm.
Theo bài viết “Bức ảnh lịch sử của nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường” của tác giả Nguyễn Minh Tâm, một lần soạn lại sách vở, tư liệu gia đình, nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ, vợ của Hoàng Phủ Ngọc Tường, phát hiện một bức hình, trong đó Hoàng Phủ Ngọc Tường đang đứng hô hào chống chính phủ Việt Nam Cộng Hòa tại một cuộc mít tinh, phía sau là một biểu ngữ “CHÚNG TÔI THÁCH ÐỐ MỌI SỰ ÐÀN ÁP CỦA THIỆU – KỲ” và bên phải là một thanh niên mặc áo trắng, đeo kính răm. Nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ hỏi chồng người đeo kín răm là ai và được Hoàng Phủ Ngọc Tường cho biết “Ðó là một vị đại diện bên Ty Cảnh Sát cử sang để “theo dõi” cuộc mít –tinh.”
Nguyên liệu sản xuất đầu vào độc quyền toàn bộ như xăng, điện, đất đai,… mà vẫn thấy có nhiều trí thức viết là “kinh tế thị trường”. Lạ thật, tôi chịu. Nhiều vị bị nhồi khiếp quá, đừng để họ dẫn đi như thế chứ.
Ngày 30/04/1975 là một dấu mốc quan trọng trong lịch sử cận đại của Việt Nam. Dân tộc Việt oai hùng, như vẫn tự nhận, lại không có đủ khôn ngoan để ngày này trở thành “ngày chiến tranh chấm dứt”, một cơ hội để anh em cùng dòng máu Việt tìm hiểu nhau, cùng chung sức xây dựng đất nước.
Các tuyến đường bộ và đường sắt cao tốc Bắc- Nam của Việt Nam trong tương lai có phải là một phần của chiến lược Một vành đai- một con đường của Trung Quốc? Chính phủ Việt Nam chưa bao giờ có câu trả lời cho câu hỏi này. Tuy nhiên các hé lộ từ phía các quan chức của Bộ Giao thông Vận tải Việt Nam phần nào đã gián tiếp xác nhận rằng, cao tốc Bắc- Nam (cả đường bộ lẫn đường sắt) là một phần của chiến lược Một vành đai – Một con đường.
Gần ngày 30/4, “báo chí cách mạng” như báo Quân đội Nhân dân lại có những bài viết nhằm phản bác lại những quan điểm mà họ cho là trái ngược với họ. Thử dạo qua những trang thông tin điện tử của báo Công an hay thậm chí của đảng Cộng sản thì cũng không thấy báo nào có hẳn chuyên đề về “chống diễn biến hòa bình” hay “phòng, chống tự diễn biến, tự chuyển hóa” như của báo Quân đội Nhân dân. Có thể nói báo Quân đội Nhân dân, cái loa của các tướng lãnh cộng sản, là tờ báo lo lắng nhất về sự sụp đổ không thể tránh khỏi của chế độ, chứ không phải là bên Công an, An ninh.
Giữa lúc dân phẫn nộ vì dính cú lừa tăng giá điện của EVN, thì có facebook Hoàng Tư Giang liên tục đăng đàn để bên vực EVN. Nhiều người nói ảnh là bút nô, Mết không biết nên không khẳng định, Mết chỉ thấy những tút ảnh viết như vậy là khốn nạn với dân, vậy thôi, nên Mết phản biện nhẹ với ảnh ở đây!
Muốn dâng cho ai cái gì thì trước hết bạn phải sở hữu cái đó hoặc ít nhật trên danh nghĩa bạn có phần sở hữu nó. Nếu là vật sở hữu, bạn sẽ đem dâng nó một cách dễ dàng không gặp sự cản trở nào cả, còn nếu vật đồng sở hữu thì bạn phải loại bỏ vai trò của kẻ đồng sở hữu rồi mới đem dâng. Ngày 30/04/1975 không đơn giản là đất nước mất đi một nửa có được tự do dân chủ, mà xa hơn thế, đất nước Việt Nam bắt đầu hành trình Bắc thuộc sau ngàn năm cố gắng giành và giữ.
Biểu tình là tụ tập nhiều người cùng một quan điểm, cùng một nguyện vọng để bày tỏ thái độ ủng hộ cái gì đó, phản đối cái gì đó, góp ý sửa chữa cái gì đó. Đó có thể là chống chiến tranh, chống quân xâm lược, ủng hộ hoặc phản đối chính sách mới nào đó của nhà nước, kêu gọi bảo vệ môi trường, góp ý với chính quyền cải thiện dân sinh dân chủ, v.v… Biểu tình vốn là hành động “thiện lành” như thế nhưng sợ rằng những người biểu tình bị những người không thích biểu tình đàn áp, cho nên cũng giống như nhiều nước khác, nước Việt Nam ta phải ghi vào Hiến pháp để bảo vệ quyền biểu tình của người dân. Nó là một quyền Hiến định.
2. Ngô Quyền chiến thắng quân Nam Hán, củng cố nền độc lập [939-944]
Ngô Quyền người xã Đường Lâm tỉnh Sơn Tây [theo An Nam Kỷ Yếu, quê tại châu Ái, Thanh Hóa], là tướng giỏi của Tiết độ sứ Dương Đình Nghệ, nên được Tiết độ sứ gả con gái cho; rồi cho giữ Ái Châu. Sau khi phản tướng Kiều Công Tiện giết Dương Đình Nghệ [937], Ngô Quyền mang quân từ châu Ái ra Bắc, đánh Kiểu Công Tiện; Công Tiện không chống nỗi, bèn mang của cải đút lót cho vua Nam Hán để xin cứu viện.
Phải nhìn đúng bản chất, rằng không phải tiểu xảo chơi số của EVN là nguyên nhân chính làm cho người dân phẫn nộ. Mà người dân phẫn nộ và sẽ còn phẫn nộ nữa – vì họ là tù nhân của một trò chơi gian lận không biết hồi cuối.
Báo Lao Động đặt câu hỏi: Giá điện không chỉ tăng 8,36% mà gấp nhiều lần như thế? Bộ Công thương thông báo giá điện tăng 8,36%, nhưng “sau khi cầm trên tay hoá đơn tiền điện, người dân mới ngỡ ngàng khi con số không dừng lại ở 8,36% mà lên tới 50-70%”.
Những người ủng hộ tăng giá điện luôn nhắc về giá điện ở các quốc gia khác và muốn giá điện ở Việt Nam “đuổi kịp”. Giá điện tại nhiều quốc gia rất cao và giá lũy kế điện tăng lên theo nhu cầu sử dụng cũng rất cao. Nhưng tại Việt Nam, thu nhập của người lao động khoảng 1.145USD/năm còn ở Mỹ thì khoảng 31.000USD/năm (*) thì mức giá muốn tăng ấy còn hơn cả một sự ác độc.
Mình viết ở đây những kiến thức tổng quan nhất về chiến tranh Việt Nam, chủ yếu để dành cho những người anh em thiện lành và bò đỏ, trình bày dưới dạng hỏi đáp. Tuy đây là kiến thức cơ bản, nhưng mình tin là đa số các anh em đang hiểu sai do bị nhồi sọ.
Tâm sự của ông Phạm Tiến Khoa (theo những gì ông tự giới thiệu thì từng học Khoa Điện tại Đại học Huế, đã làm việc tại Thủy điện La La, đang sống tại TP.HCM), trên trang facebook của ông đã gợi ra một cuộc tranh luận, ít nhất ở hai nơi, trên trang facebook của ông và trang facebook của ông Nguyễn Huy Cường.
GIÁ TIỀN ĐIỆN. ĐIỆN VS DÂN. ĐIỆN VS NỀN KINH TẾ. SỰ ĐỘC QUYỀN CỦA EVN
Thân gởi các bạn bài viết này. Hôm thứ năm, tôi hẹn cuối tuần sẽ up bài. Hôm nay là chủ nhật, vẫn là cuối tuần, nhưng hơi trễ. Thật sự thì bài này đòi hỏi tôi phải tìm hiểu nhiều nguồn thông tin, để viết cho chính xác. Mà tôi vẫn phải làm những việc khác nên bài hơi trễ. Cả nhà thông cảm nhé.
Tôi vẫn thường trực một cảm giác kỳ khôi khi ai đó nói rằng người dân sợ giá điện thị trường. Người ta vẫn thường viện dẫn giá điện thế giới để nói về thị trường. Một cách truyền thông mòn vẹt của ý chí độc quyền.
Câu đối 1: Nhà ông Lê Đức Anh có treo một chữ TÂM to tướng. Chiến công lừng lẫy của chủ nhân, chữ TÂM ấy là góp công thiết kế cuộc đầu hàng Thành Đô và ra lệnh cấm nổ súng để thảm sát các chiến sĩ ta ở đảo Gạc-Ma. Thử hỏi ngày thảm sát Gạc-Ma 14/3/1988 ấy và ngày Lê Đức Anh chết, ngày nào mới đáng ghi là ngày Quốc tang? Cuộc đời gọi là Cách mạng của Lê Đức Anh còn lưu nhiều nghi vấn khác nữa.
Trong một video clip ghi lại cuộc gặp mặt của ông Nguyễn Xuân Phúc, thủ tướng CHXHCNVN với một số người Việt (được chọn lọc) ở trung tâm thương mại Sapa do người Việt làm chủ tại Praha, thủ đô của cộng hòa Séc ngày 17.04.2019 được phổ biến trên YouTube có 2 điểm đáng chú ý:
Đọc bài của anh Mai Bá Kiếm về thân phận của 12 đứa trẻ có cảnh ngộ thương tâm ở trong một ngôi chùa nghèo tại một vùng núi hiu hắt ở huyện X., tỉnh Đồng Nai, đã thôi thúc chúng tôi đến thăm. Và ngày 20/4, gần hai mươi nhân viên cùng tình nguyện viên của ba quán cơm Từ thiện Nụ Cười Một, Hai và Sáu đã lên đường mang theo gạo, đường, bột giặt, dầu ăn, nước rửa chén, lau sàn, cùng mền, quần áo, gấu bông và bánh kẹo…
Hồi trước 75 gia đình tôi ở Sài Gòn. Quê nội ngoại tôi ở Bến Tre. Mỗi dịp hè mẹ tôi đều dắt bầy con về quê chơi. Mẹ tôi mặc áo dài, chị em chúng tôi ăn mặc đẹp, đi xe xích lô ra bến xe ở đường Lê Hồng Phong bây giờ, lên xe đò đi một mạch về quê. Không có cảnh chen lấn vì thiếu xe thiếu vé. Khi có đám tiệc gì thì mẹ tôi đi về một mình, cũng luôn mặc áo dài, che dù, rất văn minh lịch sự.
Ở Thanh tra Chính phủ, có rất nhiều cán bộ đang nhận mức lương ba cọc ba đồng đúng nghĩa, tầm 6 -7 triệu đồng/tháng. Rất nhiều người trong số này xuất thân từ những doanh nghiệp lớn, lương tháng vài chục đến cả trăm triệu đồng. Họ từ bỏ vinh hoa phú quý, để làm công chức.
Ngày 26-4, bà Trần Thị Thanh Tân với tư cách vợ của bị can tấn công tình dục trẻ em Nguyễn Hữu Linh đã có một lá thư dạy dỗ quần chúng về việc ứng xử với gia đình nghi phạm.
Tôi là Trần Thị Phương Lan, giáo viên lớp 2/5, trường Tiểu học Phạm Hùng, huyện Bình Chánh, TP.HCM. Tôi xin được tố bọn hút máu giáo viên trong ngành Giáo dục. Họ là ai? Họ là những người quản lý trong trường học, nơi mà hàng ngày triệu triệu trẻ em Việt Nam đến để hy vọng có “Mỗi ngày đến trường là một ngày vui”. Người nào đem lại ngày vui đó? Chính là những thầy cô giáo. Quý phụ huynh đâu biết rằng, những người giúp con họ vui và có con chữ đó đang bị “hút máu”. Với đồng lương ba cọc ba đồng, với vật giá leo thang. Họ là Ban Giám hiệu trường Tiểu học Phạm Hùng, huyện Bình Chánh, thành phố Hồ Chí Minh.
Trưa ngồi ăn cơm thấy tin trên VTV là “Các trung tâm cai nghiện đang quá tải. Bộ Lao Đông TBXH khuyến cáo, giờ phải xem giải pháp chính yếu là đưa về cai nghiện tại cộng đồng”. Rùng mình. Hơn 2 tấn ma túy đá vào thành phố mấy tuần trước giờ đang ở đâu, chứng nào đưa ra tiêu hủy dưới sự kiểm soát của cộng đồng?
Tôi biết có nhiều người làm trong cơ quan nhà nước, tổ chức đảng sẽ đọc được điều này. Và tôi thấy cần phải lần nữa phải phơi bày sự thật bằng chức nghiệp của một người viết cũng như bày tỏ sự phẫn nộ của mình với tư cách công dân. Không chỉ chuyện giá điện!