Với vị trí là Trưởng VP đại diện, cùng anh chị em PV triển khai đề tài này ở khu vực phía Bắc, khi loạt bài đăng tải, cá nhân tôi đã bị tấn công bằng nhiều cách như; theo dõi, bám sát, dằn mặt, dùng không gian mạng ảo để dựng chuyện, vu khống, mạt sát, tung lên mạng những đơn kiện nặc danh để tấn công cá nhân tôi và gia đình, nhưng điều ám ảnh ghê gớm nhất đối với tôi vẫn chính là sự im lặng của các cơ quan chức năng và báo chí.
Một công văn khiếu nại lên Ban Tuyên giáo của Đoàn Đại biểu Quốc hội TP. Đà Nẵng với giọng điệu luận tội rất “đanh thép” dành cho loạt bài về Sun Group trên báo Phụ Nữ đã được đưa lên mạng. Trước đó, Uỷ ban Nhân dân TP. Đà Nẵng cũng có công văn gửi Bộ Thông tin Truyền thông khiếu nại về loạt bài nói trên.
Ông Thuận Hữu nói khi mở máy ra thì thấy “mạng xã hội chửi từ trên xuống dưới, không chừa một ai; chửi tràn lan cơ quan công quyền như hát hay”.
Ông là một nhà báo thì nên phát biểu như một người có trách nhiệm với xã hội. Ông phải nêu rõ ai là người chửi, người ta chửi vì cái gì, chửi có đúng hay sai, không thể nêu một nhận xét vơ đũa cả nắm như vậy được. Cá nhân tôi không tin ai đấy rảnh rỗi đến mức chỉ thích lên mạng chửi vô cớ.
Sau khi báo Phụ Nữ TP.HCM khởi đăng loạt bài về “nghi vấn sai phạm” của Sun Group tại các dự án ở Tam Đảo và Bà Nà, một số nhà báo đã ngay lập tức vạch ra những thiếu sót về nghiệp vụ của loạt bài. Không kể những người lên tiếng (có thể) vì động cơ vụ lợi đằng sau, cá nhân tôi được biết có những nhà báo kỳ cựu lên tiếng phê bình về nghiệp vụ đơn thuần là vì nghiệp vụ, vì trăn trở với nghề chứ không vì bất cứ điều gì khác.
LTS: Báo chí cách mạng Việt Nam từ lâu đã không còn phục vụ cho độc giả, mà phục vụ cho các doanh nghiệp cá mập và chế độ độc tài đảng trị, qua đó, phục vụ cho chính cái “nồi cơm” của các phóng viên tờ báo. Khi báo Phụ Nữ TP HCM có loạt bài lên tiếng về tập đoàn Sun Group, hầu hết các tờ báo quốc doanh đều im lặng mà nhà báo Thu Trang, người thực hiện loạt bài này, gọi là “sự im lặng đáng sợ”.
Sau khi loạt bài SUN GROUP – ĐỊA NGỤC TỰ VÀ MA TRẬN CHIẾM LĨNH RỪNG QUỐC GIA TAM ĐẢO, được đăng tải trên báo Phụ Nữ, tôi là một trong những thành viên tham gia quá trình thực hiện đề tài, ngay lập tức trở thành mục tiêu tấn công của nhóm lợi ích đang thôn tính phần lớn rừng nguyên sinh Tam Đảo.
Khi loạt bài “Sun Group ‘ông Trời’ không từ trên cao” và “Sun Group, Địa ngục Tự và ma trận…” xuất hiện trên báo Phụ Nữ TPHCM, nó như một hồi chuông đánh động lương tri của những ai cầm bút. Nó là tiếng sấm nổ giữa trời quang, nhắc nhở những người yêu quê hương, yêu ngọn núi, dòng sông, phải lên tiếng đấu tranh cho công bằng lẽ phải. Nó là lời cảnh báo bọn quan quân cướp ngày và những kẻ lắm tiền nhưng ngông cuồng, vô đạo, ắt sẽ gặt ác báo.
Tôi không định viết những dòng này, nhưng lên mạng thấy những thằng làm báo xoi mói vào đời tư của tác giả cũng như bắt bẻ từng câu chữ, ý tứ trong loạt bài vạch mặt Sun group, của báo Phụ nữ TpHCM, không biết chúng là ai, có ăn tiền của doanh nghiệp không, có ghen ăn tức ở chi với đồng nghiệp không, nhưng trong lòng cứ tức anh ách, đành lọ mọ gõ trên điện thoại đi động mấy lời gan ruột…
1. Chưa rảnh để viết kỹ về nghiệp vụ báo chí trong vụ “sư thầy xin khí” mà em Nguyễn Thu Trang và báo Phụ nữ TPHCM đang “chiến”! Vì thấy nhiều ý kiến trái chiều nên sáng nay phải đọc/nghe kỹ mấy bài viết của Trang.
Tôi nhận được rất nhiều lời mời tham gia phe nhóm, đánh đấm, nếu chỉ cần ngồi một chỗ viết bài tôi có thể an toàn, giàu có, nổi tiếng hơn rất nhiều vì những thông tin do các thế lực lớn cung cấp, họ sẽ bảo kê cho tôi.
Đại tá nhà báo Nguyễn Văn Minh, thầy giáo Vũ Khắc Ngọc với phát ngôn: “Các thanh niên của Hồng Kông đang tự phá hủy nồi cơm của chính mình, dưới sự kích động từ bên ngoài” cùng với đội ngũ DLV đang ở đâu trong trong nhận thức khi xu thế tất yếu của nhân loại là hướng tới những giá trị phổ quát như tự do, dân chủ, nhân quyền?
Thái độ với cuộc đấu tranh cho tự do, dân chủ của người dân Hongkong sẽ đóng vai trò như thế nào trong việc củng cố mối liên hệ, giao thương, tương trợ lâu đời giữa nhân dân hai nước?
Ngày 21/6, báo Tuổi Trẻ đăng tải loạt bài viết đánh Asanzo. Sau đó vài ngày, trên Tuổi Trẻ và rất nhiều tờ báo đăng tải thông tin “Phóng viên Tuổi Trẻ bị đe doạ sau loạt bài về Asanzo”. Thực ra thì, Asanzo là đối tác của Tuổi Trẻ. Đã có nhiều bài viết PR Asanzo trên báo Tuổi Trẻ. Dĩ nhiên, Asanzo phải chi tiền!
Cho dù với bất kỳ niềm tin hay động cơ tốt đẹp đến đâu thì việc lan truyền fake news, đặc biệt liên quan đến trẻ em, đều là hành vi đáng lên án. Và ai cũng phẫn nộ khi thấy những người xung quanh rơi vào cái bẫy đó.
Mới đây ngày 25/8/2019 có một video clip của Thông tấn xã Việt Nam (TTXVN) tường thuật về chuyện “nửa triệu người Đức vô gia cư sống lang thang trên các đường phố” ở nước Đức, hằng ngày phải “ngủ trên các ghế đá ở công viên và vỉa hè”. Mời xem clip:
Sự thật như thế nào? Có phải là nước Đức có tới nửa triệu người “không cửa không nhà” phải sống lang thang và “ngủ bờ ngủ bụi” ngoài đường phố hay không?
Từ trước đến nay, không có một thống kê nào về con số người vô gia cư (không có nhà ở) trên nước Đức. Tuy nhiên theo ước lượng của tổ chức thiện nguyện BAGW chuyên giúp đỡ những người không có nhà ở, năm 2018 nước Đức có khoảng hơn nửa triệu người vô gia cư.
Nhưng không phải người vô gia cư nào cũng phải sống lang thang ngoài đường phố và ngủ trong cảnh “màn trời chiếu đất”, chỉ có khoảng 10% (tức là độ 50 nghìn người) như thế mà thôi:
Tuyệt đại đa số còn lại (khoảng hơn 450 ngàn người), tuy không có nhà ở, nhưng họ trú ngụ tạm thời ở nhà người thân, người quen, bạn bè hoặc ở các nơi tạm trú của các tổ chức từ thiện v.v… Đó là thành phần thứ nhất.
Thành phần thứ hai là những người cư ngụ trong các trại tạm trú khẩn cấp của nhà nước Đức. Những người này, mặc dù họ có chỗ cư ngụ, nhưng cũng được xem là người vô gia cư.
Thành phần thứ ba là người xin tị nạn. Họ là người nước ngoài đến Đức nộp đơn xin tị nạn và được nhà nước Đức lo cho họ cư ngụ trong các trại tị nạn. Hàng trăm ngàn người xin tỵ nạn này, mặc dù đã có chỗ cư ngụ trong trại tị nạn, nhưng cũng được xem là người vô gia cư. Họ chiếm con số rất lớn:
Nói tóm lại, con số “nửa triệu người Đức vô gia cư sống lang thang trên các đường phố” ở nước Đức, hằng ngày phải “ngủ trên các ghế đá ở công viên và vỉa hè” mà Thông Tấn xã VN đưa tin là con số hoàn toàn sai sự thật, đã được phóng đại ít nhất gấp 10 lần.
Điểm đặc biệt, ông Bodo Bürger (nhân vật chính trong clip phóng sự của TTXVN) là người “vô gia cư sống lang thang ngoài đường phố” nhận được trợ cấp của nhà nước Đức khoảng 1.000 Đô-la Mỹ (890 Euro) mỗi tháng, thậm chí trợ cấp hàng tháng này đã kéo dài “suốt 15 năm qua“:
Đặc biệt nhất là vì ai đang sinh sống ở Đức đều biết rõ, chỉ cần có hơn phân nửa số tiền trợ cấp này (khoảng 500 – 600 Euro) là thừa sức thuê được căn hộ một phòng thông thường, kể cả ở các thành phố lớn. Đây chính là một điều vô cùng phi lý khi nói rằng “số tiền này (890 Euro) không đủ để thuê một căn hộ tại Berlin”.
Ngoài ra, nếu chú ý đến góc trái của clip tường thuật của TTXVN, sẽ thấy logo “TRT WORLD”, đó là logo của đài tin tức Thổ Nhĩ Kỳ (nước Turkey) nói tiếng Anh. Đây là kênh tuyên truyền đối ngoại của Tổng thống Erdoğan (nhà độc tài Thổ Nhĩ Kỳ) và chính phủ thuộc đảng AKP – tương tự như đài RT của Putin.
Như vậy, TTXVN đã lấy clip của đài TRT WORLD và dịch sang tiếng Việt. Như đã nêu trên, TRT WORLD là kênh tuyên truyền đối ngoại của Tổng thống Erdoğan. Quan hệ giữa Đức và Thổ Nhĩ Kỳ từ vài năm qua trở nên căng thẳng. Nhà độc tài Erdogan từng cáo buộc Thủ tướng Đức Angela Merkel “có cách hành xử kiểu Đức quốc xã” (ám chỉ Hitler).
Hàng loạt các mâu thuẫn liên quan đến căn cứ không quân tại Thổ Nhĩ Kỳ, việc bắt giữ công dân Đức… tiếp tục đẩy mối quan hệ hai nước Đức – Thổ vào những căng thẳng, đe dọa thỏa thuận di cư đạt được giữa Liên minh châu Âu (EU) và Thổ Nhĩ Kỳ, cũng như khiến con đường gia nhập EU của Thổ Nhĩ Kỳ khó khăn hơn.
Clip gốc bằng tiếng Anh của đài TRT WORLD, Thổ Nhĩ Kỳ, mà TTXVN đã lấy dịch ra tiếng Việt:
Không hiểu lý do tại sao trong thời điểm hiện nay, dù đang rất cần các nước EU, trong đó nước Đức giữ vai trò đầu tàu quan trọng, ủng hộ Việt Nam trong vấn đề Biển Đông – Bãi Tư Chính, thì TTXVN lại tiếp tay phát tán một clip tuyên truyền bôi nhọ nước Đức của kênh truyền hình TRT WORLD, Thổ Nhĩ Kỳ?
Mấy năm nay mình không hề xem ti vi, ngoài các trận bóng đá hoặc giả tình cờ đi ngang qua chỗ người ta bật sẵn ti vi.
Cơ mà lúc nằm trong khách sạn và ngủ không được, mình bèn thử bấm remote dò kênh xem đài Trung Quốc chiếu gì. Rà qua mấy chục kênh, toàn là du lịch, giải trí, phim, thể thao, quan chức họp hành và toàn tiếng Trung. Không hề có đài nước ngoài nào.
Một câu hỏi/quy chụp mà tôi và các bạn làm trang Báo chí sạch cứ gặp mãi đó là: “Tấn công báo Tuổi Trẻ có phải ăn tiền để làm truyền thông cho Asanzo?”
Báo Đại Đoàn Kết nổi tiếng mất đoàn kết qua nhiều đời tổng biên tập, và “truyền thống” ấy lại được tô đậm qua vụ việc xử lý Trần Thanh Tường, Trưởng ban Kinh tế – Xã hội của báo Đại Đoàn Kết.
Neil Postman, giáo sư và là nhà nghiên cứu về truyền thông tại đại học New York, đã thu hút rất nhiều sự chú ý khi ông chỉ trích không ngừng vai trò của truyền hình. Ông tin rằng sức mạnh và ảnh hưởng của truyền hình là mối đe dọa lớn cho nền dân chủ.
Nhà báo Trần Thanh Tường, Trưởng ban Kinh tế – Xã hội của báo Đại Đoàn Kết, bị kỷ luật vì viết bình luận trên Facebook. Hôm 25/3/2019, ông Tường viết trên Facebook, nói về vụ bê bối của dự án đường sắt Cát Linh-Hà Đông, như sau: “Một dự án đầy tai tiếng, được phù phép đội vốn lên thứ hạng khủng khiếp nhất, thi công chầy bửa nhất, gây ra nhiều vụ tai nạn lao động và tai nạn giao thông kinh hoàng nhất … (Còn nhiều cái nhất xin được ‘chán’ đến mức không muốn liệt kê!).
Ấy thế mà, theo chỉ đạo và cam kết của lãnh đạo Bộ GTVT, của UBND TP. Hà Nội, chỉ ít ngày nữa thôi, tuyến đường sắt trên cao này sẽ đưa vào vận hành thương mại. Nhưng ngoài sự ngổn ngang dang dở, là sự xuống cấp tróc lở, hoen gỉ … ngay từ khi chưa vận hành...”
Báo Một Thế Giới đưa tin: Bị kỷ luật vì phàn nàn về đường sắt Cát Linh trên Facebook, nhà báo ‘kêu cứu’. Ông Tường cho biết, ngày 2/4/2019, ông đã bị Cục Phát thanh Truyền hình và Thông tin điện tử (PTTH-TTĐT) của Bộ 4T, nhắc nhở miệng về nội dung trên, nhưng sau đó sếp của ông Tường là Đặng Hồng Quang, (tức đại tá Hồng Thanh Quang), TBT báo Đại Đoàn Kết, gửi công văn cho Cục PTTH-TTĐT, đề nghị ra văn bản để xử phạt ông Tường, là lính của ông Quang.
Ông Tường cho biết: “Vì thấy không có cơ sở xem xét, xử lý theo quy định pháp luật nên Cục PTTH – TTĐT không có văn bản trả lời mà đề nghị Ban Kiểm tra Hội Nhà báo Việt Nam trả lời báo. Thế nhưng, văn bản của Ban Kiểm tra Hội Nhà báo Việt Nam cũng không nêu cụ thể vi phạm, chỉ yêu cầu xem xét, nhắc nhở“.
Nhưng TBT Đặng Hồng Quang đã chỉ đạo Thư ký hội ra quyết định xử lý, kỷ luật với mức khiển trách và tổ chức họp chi bộ hai lần vì lần đầu không đủ số phiếu, nhằm tăng nặng hình thức kỷ luật ông Tường lên thành cảnh cáo. Ông Tường đang kêu cứu đến Ủy ban Trung ương MTTQ Việt Nam, vì có khả năng ông bị cách chức và bị thu thẻ nhà báo.
Facebooker Võ Đức Phúc nói với TBT Hồng Thanh Quang như sau: “Dự án đường sắt Cát Linh – Hà Đông bây giờ không biết khi nào hoàn thành, nằm phơi nắng phơi mưa hoen rỉ, quá hết sức lãng phí, ai nhìn cũng xót cho quốc gia chứ có riêng gì tay Mõ nhà báo nhỏ nhắn cấp dưới của anh. Bộ GTVT nói mà các nhà thầu Trung Quốc còn lì ra không thèm đếm xỉa, phải kêu đến chính phủ giải quyết cơ mà.
Thanh Tường có nói mấy câu cũng chỉ là bức xúc nói lên tiếng nói của người dân nước Việt. Cục Phát thanh truyền hình và Thông tin điện tử chỉ nhắc nhở miệng thôi chứng tỏ chuyện không đáng, sao anh lại cố ‘truy cùng giết tận’ lính của mình vậy Hồng Thanh Quang?”
Nhà báo Đặng Thị Kim Ngân, phóng viên báo Đại Đoàn Kết, là người đã từng kiện ông Đinh Đức Lập, TBT báo Đại Đoàn Kết thời đó và đã thắng kiện, viết: “Lại một đòn bẩn, vô nguyên tắc, sặc mùi trù dập dội vào đầu phóng viên tại báo Đại Đoàn Kết. Ông Tổng này lại đi vào vết xe đổ của tay nguyên TBT Đinh Đức Lập mất rồi. Đúng là thằng đốc đọa, dở chứng…”
Giặc dã quay lại Tư Chính, người Việt ai cũng ức bầm ruột. Càng chống Tàu trên bờ, nó càng hà hiếp ở Biển Đông để dằn mặt. Tụi ngạ quỷ này không đồng tâm hiệp lực thì làm sao mà đuổi đi được. Có chung với nhau một hào khí, một đoàn kết là quý lắm thay.
Được tin Soha gỡ bài về Hà Văn Nam (*), admin lên Facebook giải thích, tương tác, tôi rất vui. Nhưng buồn, là dấu ấn đẹp đẽ Soha gầy dựng bao năm có nguy cơ sập đổ trong chốc lát.
Không phải dễ mà làm báo, trở thành nhà báo và để thành danh trong nghề thì càng trần ai lai khổ. Nhiều người cứ hay bĩu môi cười khẩy khi nói về nghề báo và nhà báo, nhưng thật ra những thứ họ thường và thích đọc đâu có phải là báo chí. Cũng chẳng phải lỗi tại người đọc, lỗi ở chỗ chúng ta hoàn toàn không có một nền báo chí đúng nghĩa. Độc lập – Trung lập – Tự lập.