Chiều qua (18/4/2018), cụ Lê Đình Kình gọi điện cho tôi kể về buổi mít tinh kỷ niệm một năm ngày xảy biến cố Đồng Tâm. Buổi lễ diễn ra đã 3 ngày, cụ nói vẫn còn khá mệt, song tỏ ra vô cùng phấn khởi. Cụ cho biết, buổi lễ kỷ niệm đã vượt qua mọi cản trở bởi chính quyền không muốn buổi lễ kỷ niệm này diễn ra, nhưng nó vẫn diễn ra và thành công mỹ mãn! Đồng thời cụ cho tôi biết, nhân dịp này, người dân xã Đồng Tâm đã gửi một TÂM THƯ đến Hội nghị Trung ương 7 sắp nhóm họp vào cuối tháng 4 hoặc đầu tháng 5 tới.
Nhiều bà con reo hò vì vui mừng thấy một số trong vô số quan chức, cán bộ cộng sản từng tham gia đàn áp dân, tham nhũng, hủ hoá v.v. nay bị quẳng vào cái lò chống tham nhũng của ông đảng trưởng. Mọi người cho đó là quả báo, hoặc là trả nghiệp theo kiểu “đời cha ăn mặn, đời con khát nước”.
Cũng tốt thôi nhưng giá như sự trừng phạt đó đến từ chính những nạn nhân của đám quan chức ấy, hay nói rộng hơn, từ người dân, thì mới là biểu hiện của công lý. Chẳng hạn như Lê Trương Hải Hiếu phải bị trừng trị bởi một toà án công minh vì việc hắn tham gia đàn áp dân biểu tình, vì hắn tham nhũng, phè phỡn trong những bữa tiệc nghìn đô từ thời du học bên Mỹ… hơn là bị kỷ luật đảng vì lý do có con khi chưa cưới.
Sáng 12/4/2018 TAND tỉnh Hà Tĩnh mở phiên tòa sơ thẩm xét xử cô Trần Thị Xuân về hành vi “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” quy định tại Điều 79, Bộ luật Hình sự năm 1999.
Hội đồng xét xử đã tuyên phạt cô Trần Thị Xuân 9 năm tù giam và 5 năm quản chế.
WASHINGTON, Hoa Kỳ (NV) – Nhà cầm quyền CSVN ngày càng tàn ác hơn với những người đấu tranh dân chủ, vận động dân chủ hóa đất nước vì tổng thống của nước Mỹ không để ý đến chuyện nhân quyền tại Việt Nam.
Nhà hàng Thác Bạc 46 An Dương, Hà Nội chuyên đặc sản cá hồi-cá tầm của luật sư Nguyễn Trọng Cử, đêm nay, 16/4/2018 có một sự kiện đặc biệt: khai trương phòng hát trên lầu, dành cho đêm “Lộc Vàng – cung đàn số phận”. Đây sẽ là nơi trình diễn mới của người ca sĩ Hà Nội xưa mà chủ nhân quán cá ưu ái tặng cho ông hằng đêm thứ Tư và thứ Bảy.
1- Cách đây đúng hai năm, ngày 06-04-2016, một thảm họa môi trường lớn chưa từng có trong Việt sử đã xảy ra giữa “thời đại Hồ Chí Minh rực rỡ” do bàn tay kẻ thù truyền kiếp của Dân tộc là Tàu cộng, qua công ty gang thép Hưng Nghiệp Formosa tại Vũng Áng, Hà Tĩnh.
Thế nhưng, gần ba tuần sau khi bùng nổ thảm trạng sinh thái khiến toàn dân hốt hoảng lo sợ, ngày 22-04, tổng bí thư Việt cộng (VC) Nguyễn Phú Trọng đã đến Vũng Áng, chẳng phải để an ủi Đồng bào, mà là để trấn an tội phạm.
Hàng năm cứ đến tháng Tư, không riêng gì người Việt mà truyền thông thế giới cũng nhắc lại biến cố miền Nam bị cộng sản chiếm qua nhiều khía cạnh khác nhau. Với thời lượng 43 năm, nếu đất nước hiện tại tốt đẹp, đang có vai vế tầm cỡ được như Hàn, Nhật, Đài Loan, Singapore hay chỉ cần tương đối thì chắc không mấy ai đào bới sử liệu để đặt câu hỏi, vì đó là quy luật tự nhiên của phát triển. Cái gì cũ, lỗi thời đương nhiên bị đào thải. Thế nhưng, Việt Nam không phải vậy, nếu không muốn nói là đang đi ngược!
Sơ đồ bố trí phòng xử án đã có quy định rất cụ thể bằng văn bản pháp lý; ai ngồi ở vị trí nào đã có quy định rõ ràng (Xem Thông tư 01/2017/TT-TANDTC ngày 28/7/2017 của TAND Tối cao, có hiệu lực từ 01/01/2018). Theo quy định, đứng sau bục khai báo của bị cáo, đó là nơi duy nhất dành cho bị cáo, những người không liên quan, không được đứng đó, trừ khi luật sư muốn tiếp cận, trao đổi với bị cáo trong trường hợp cần thiết. Tuy nhiên, trong một số phiên xử hình sự, đặc biệt là xử những người bất đồng chính kiến, chỗ đứng của bị cáo lại có sự tham gia của rất nhiều người khác, đó là các đồng chí cảnh sát tư pháp, điều này là không phù hợp.
Có vẻ như giới lãnh đạo cộng sản ngày càng càn rỡ và thách thức dư luận khi liên tục bộc lộ tính đảng trị chứ không phải sử dụng luật pháp để quản lý xã hội. Sau khi trung tướng công an Phan Văn Vĩnh bị bắt, truyền thông trong nước đã đăng tải văn bản 04-HD/UBKTTW do chủ nhiệm Ủy ban kiểm tra trung ương Trần Quốc Vượng ký và có hiệu lực từ ngày 22/3/2018. Văn bản 04-HD này hướng dẫn và cụ thể hóa quy định 102 của Bộ Chính trị đảng Cộng sản.
Sự kiện Đồng Tâm xảy ra một năm trước đây đã đánh dấu bước ngoặt mới trong phong trào phản kháng của người dân đối với chính sách đất đai của nhà nước. Nếu trước đó nhiều dân oan mất đất chỉ biết kéo nhau đi khiếu kiện đông người một cách ôn hòa, thì ở Đồng Tâm lần đầu tiên dân chúng trong một xã đã tổ chức quy củ dùng thế hợp pháp kết hợp dân vận, binh vận, lập làng chiến đấu, kiên quyết đấu tranh bảo vệ quyền lợi của mình buộc chính quyền phải nhượng bộ.
Quan sát những phiên tòa Cộng sản hôm nay, người ta nhớ lại và tiếc cho những phiên tòa của Đức Quốc xã của Hitler đã xử những người Cộng sản về tội “Đốt nhà Quốc hội Đức”. Phiên tòa đó đã diễn ra ròng rã 3 tháng trời và cuối cùng Đimitrov và ba “đồng chí” của ông ta được tuyên trắng án, chỉ một người bị tuyên phạm tội.
Đi theo ông Phùng Xuân Nhạ lên Bộ Giáo dục là cả một bầy. Một trong số đó là Sái Công Hồng, hiện được ông Nhạ giao chức Phó cục Đảm bảo chất lượng. Theo giới thạo tin của Đại học QGHN, Phùng Xuân Nhạ phải mang theo Hồng vì Nhạ được thày tướng bảo, “Hồng hợp số với Nhạ và đi đâu cũng phải có Hồng theo thì Nhạ mới đến bến bờ”. Chuyện có màu sắc mê tín, nhưng cán bộ của ĐHQG ai cũng kể. Rất có thể là sự thật vì hầu hết quan chức CSVN đều mê tín, mỗi khi làm việc gì họ đều xem tướng số, cúng bái.
LTS: Bài báo “Thừa Thiên Huế: Người dân nói bị chém, công an bảo… không (?!)” đăng trên báo Thương Hiệu và Công Luận ngày 11-4-2018, chẳng được bao lâu thì bị gỡ bỏ. Tiếng Dân xin được đăng lại tại đây để phục vụ quý độc giả chưa kịp đọc.
Ngày 10/4/2018, trong buổi tiếp dân của Công an tỉnh Thừa Thiên Huế, tại trụ sở Công an huyện Phong Điền, vợ chồng ông Trương Công Trung – Đặng Thị Kim Chi, thôn Quảng Lợi, xã Phong Xuân (huyện Phong Điền) đã đến “kêu cứu”…
Hôm nay, ba nhà hoạt động bị mang ra xử cùng ngày, tại ba phiên tòa khác nhau: Thầy giáo Vũ Văn Hùng ở Hà Nội, bà Trần Thị Xuân ở Hà Tĩnh. Cả hai đều là thành viên của Hội Anh em Dân chủ. Một phiên xử khác diễn ra ở Nghệ An, xử nhà hoạt động Nguyễn Viết Dũng, tức Dũng Phi Hổ.
Theo tin chúng tôi nhận được, sáng nay 12/4/2018, nhà cầm quyền Hà Tĩnh đã đưa Trần Thị Xuân, nhà hoạt động xã hội vì người nghèo, vì những mảnh đời bất hạnh và chống lại thảm họa môi trường Biển miền Trung ra xét xử. Đặc biệt, nhà cầm quyền đã hết sức thù địch với cô khi cô giúp đỡ các ngư dân miền Biển bị thiệt hại do Thảm họa môi trường biển Miền Trung gây ra.
Cô giáo bắt học trò quì
Cha học trò bắt cô giáo quì
Đảng cầm quyền bắt người dân quì
Cả dân tộc mọp gối quì
Trong thời đại Stephen Hawking, loài người đã bay lên khám phá vũ trụ.
Trần Thị Mai, người phụ nữ 37 tuổi, mà tin nói là dùng dao tự sát ngay bên trong Đại sứ quán (ĐSQ) Việt Nam ở Malaysia ngày 3/4, có “quan hệ” với một cán bộ làm việc tại đây và có con với người này. Trước khi xảy ra vụ việc, bà Mai từng bị “đe dọa” và chèn ép “đến mức sắp điên”, nhiều nguồn tin thân cận khác nhau tiết lộ với VOA-Tiếng Việt.
LTS: Liên quan tới chuyện tăng thuế bảo vệ môi trường đánh lên xăng dầu, mà Bộ Tài chính nói, đa số ý kiến đồng tình, đã làm cho nhiều người dân phẫn nộ và họ đã lên tiếng trên mạng xã hội gần hai tuần qua. Kỹ sư Phạm Phan Long, Chủ tịch Hội Sinh thái Việt, cho biết ý kiến về sự kiện này như sau:
Nữ sinh Phan Thị Minh Phương (lớp 12 Anh 1 Trường THPT Chuyên Hà Tĩnh), cũng là con gái của cô giáo từng được nhiều người biết đến Trần Thị Lam, vừa xuất sắc giành được học bổng trị giá 6,2 tỷ đồng từ Trường ĐH Smith College (Hoa Kỳ).
Chia sẻ với PV, cô nữ sinh chuyên Anh cho biết em cảm thấy rất vui với kết quả vừa đạt được cho những nỗ lực của bản thân mình.
Với tư cách Chủ tịch Ủy ban Nhân quyền của Quốc hội CHLB Đức, bà Gyde Jensen đã liên lạc với Đại sứ CHXHCN Việt Nam tại Đức Đoàn Xuân Hưng và một cuộc họp vào tuần tới đã được thỏa thuận. Trễ nhất trong năm tới bà sẽ đi Việt Nam. Bà sẽ nỗ lực để được cho vào thăm ông Nguyễn Bắc Truyển trong nhà tù và thăm viếng các thành viên trong gia đình, để ông sẽ không bị lãng quên.
Lại thêm một vụ xử án tù phi lý và man rợ vừa xảy ra với 6 người trong Hội Anh Em Dân Chủ (HAEDC) vì họ không những vô tội mà còn là người yêu nước. Vì, nếu gọi là Tòa án, thì ở đó phải là nơi được tôn nghiêm. Công lý phải được sáng tỏ. Phía công tố, nhân danh chính phủ, có bổn phận bảo vệ việc thực thi pháp luật, tối cao là Hiến pháp. Phía bị cáo bào chữa cũng trên căn bản luật pháp. Hai bên đều dùng luật để tranh cãi quyết liệt rồi chánh án cùng bồi thẩm đoàn sẽ thảo luận để đưa ra bản án. Như thế thì việc xử vừa rồi không phải là phiên Tòa, không phải là xét/xử. Họ chỉ xử theo lệnh với bản án có sẵn. Xử phi pháp!
Chiều thứ Ba 27-3-2018, tại Hội đồng Thành phố Toronto, 100% nghị viên hiện diện (38/38) đã bỏ phiếu chấp thuận đề nghị thượng kỳ Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ tại Kỳ đài quảng trường Nathan Phillips ở City Hall Toronto ngày thứ Bảy 28-4-2018 nhân dịp Tưởng niệm Quốc hận 30-04 từ năm nay.
Nhà báo Lê Thanh Phong viết trên trang cá nhân của mình rằng, bi kịch lớn nhất của quan chức thời nay là không được dân yêu. Không làm thì bị chửi vô tích sự, làm thì bảo mị dân hoặc làm để kiếm ăn. Không có bằng cấp thì bảo ngu dốt, có bằng cấp thì bảo lãnh đạo không cần giáo sư tiến sĩ.
(PLO) – Kể từ buổi chiều 18/2/2009 xuất hiện nhóm người lạ xuất hiện ném đá vào trụ sở xã, kích động đám đông đang phản đối “Khu đô thị sinh thái kinh tế mở Long Hưng” (tại xã Long Hưng, TP Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai, do Liên hiệp HTX Dịch vụ nông nghiệp tổng hợp Đồng Nai – Dona.Coop làm chủ đầu tư), điểm nóng đất đai tại Long Hưng đã bị lái đi sang một hướng khác: Từ bản chất việc nông dân phản đối dự án trái luật, đền bù rẻ mạt; chủ đầu tư xâm hại mồ mả; đòi chính quyền địa phương bảo vệ quyền lợi chính đáng của dân; lại chuyển thành vụ nông dân “đối đầu” chính quyền.
Hồ sơ vụ án không nhắc đến mâu thuẫn giữa nông dân với chủ đầu tư lấy đất giá rẻ mạt, mà đẩy sự việc sang hướng cáo buộc nông dân “làm tê liệt hoạt động toàn bộ hệ thống chính trị xã” từ 13h – 23h ngày 18/2/2009, làm số tài sản trị giá hơn 650 triệu bị thiệt hại. Hồ sơ vụ án không nhắc đến những bức xúc chính đáng của nông dân mất đất, mà chỉ thấy mô tả những nông dân “manh động, hung hăng”. Cái đêm kinh hoàng ấy, công an từ khắp nơi đổ về đông nghẹt lùng bắt người.
Xã có khoảng 1.000 hộ dân, nhưng có tới hơn 600 người bị bắt. 46 người sau đó bị tuyên tổng mức án tù gần 140 năm. Những dự định khiếu nại phản đối của dân với dự án Dona.Coop lúc đó bị nỗi sợ bắt bớ tù đày làm tê liệt. Đó cũng là lúc Dona.Coop “thôn tính” nơi hàng ngàn người chết yên nghỉ mà gần như không vấp phải một sự phản đối đáng kể nào nữa. Dự án từ chỗ chỉ hơn 300ha, mở rộng thành hơn 1.000ha, xóa trắng xã Long Hưng.
Thế nhưng sự thật dù chín năm đã trôi qua, nỗi uất ức trước bất công vẫn chưa bao giờ nguôi. Long Hưng vẫn là điểm nóng bậc nhất cả nước về đất đai, lòng dân vẫn phẫn nộ như ngọn lửa âm ỉ. Như lời anh Trần Văn Tám (SN 1974, ngụ ấp An Xuân), người cho rằng bị ngồi tù oan 18 tháng, thẳng thắn: “Xin các anh cứ cho lên báo. Tôi ngồi tù oan không được giảm ngày nào. Trước khi hết hạn tù, họ còn buộc tôi cam kết về “phải nói dự án Khu đô thị Long Hưng tốt”. “Tốt” mà đẩy chúng tôi vào tù như vậy sao”.
Những kẻ giấu mặt kích động đám đông
Bản kết luận điều tra (KLĐT) về vụ việc của Công an Đồng Nai miêu tả lại vụ án như sau: “Khoảng 19h15, 24 cảnh sát cơ động đến giải tán giải vây đưa Bí thư, Chủ tịch và số cán bộ xã ra ngoài trụ sở. Các đối tượng sau khi dạt ra khỏi cổng trụ sở xã khoảng 20m đã quay lại tấn công. Cảnh sát dùng lá chắn để chống đỡ. Bị can Lường bị đám đông phía sau ném gạch đá trúng bị thương nhẹ và ngã xuống. Trong đám đông có tên hô lên vu là công an đánh chết người… Trước áp lực tấn công của quá đông đối tượng gây rối, sau khoảng 30 phút chống đỡ, cảnh sát rút vào UBND xã…
Đến khoảng 21h, sau khi cảnh sát và cán bộ địa phương rút khỏi trụ sở, các đối tượng gây rối làm chủ toàn bộ trụ sở và tiếp tục la hét, reo hò cổ vũ nhau thực hiện các hành vi quá khích. Khoảng 23h phần lớn các đối tượng giải tán. Đến 23h20 các lực lượng chức năng mới giải tán được hoàn toàn đám đông và vãn hồi trật tự”.
Trái ngược với cáo buộc đó, ông Lý Văn Hiệp (SN 1958), một nông dân bị chín tháng tù vì “tham gia gây rối” cho rằng: “Người dân từ một ngày trước đó đã đến trụ sở, yêu cầu xã xử lý nhóm người Dona.Coop xâm hại mồ mả. Lãnh đạo xã không ra đối thoại trò chuyện nên dân mới bức xúc kéo đến ngày càng đông”.
“Đám đông la ó thì có nhưng quậy phá, rượt đuổi cán bộ thì không. Chiều 18/2/2009, sự việc diễn ra đỉnh điểm là do có một nhóm người lạ mặt, không phải người địa phương, đến kích động người dân. Đây chính là tử huyệt khi người dân không kiềm chế được cảm xúc của mình đã hùa theo mà vi phạm pháp luật. Những người đó là ai, không thấy công an tìm kiếm”.
Ông Nguyễn Thanh Long (SN 1944), một người chứng kiến sự việc, chung quan điểm: “Cuối giờ chiều, bất ngờ xuất hiện một chiếc xe chở một nhóm đối tượng lạ ập đến, hòa vào đám đông, kích động bằng cách ném gạch đá vào trụ sở xã. Việc này ngay khi đó tôi đã báo lại cảnh sát”.
Ông Lê Đình Hạnh, một người khi đó thuộc lực lượng dân phòng xã xác nhận: “Trong đám đông có một số người lạ. Tôi thấy một phụ nữ mặc áo đỏ không rõ là ai xông vào trụ sở ném một máy tính từ trên lầu xuống và rất nhiều hồ sơ giấy tờ khác”.
Bản KLĐT cũng xác nhận những nông dân Long Hưng không có dự tính, bàn mưu trong vụ án này: “Các bị can, đối tượng không bàn bạc, phân công, mà bộc phát từng bị can tự thực hiện hành vi…”; “Một số bị can đối tượng trước khi tham gia gây rối đã hoặc đang uống rượu, nhưng không phải do tổ chức uống rượu để đi gây rối mà là như thường vẫn diễn ra trong sinh hoạt hàng ngày, khi nghe tin về vụ việc đã tự động đến xem”…
Rất nhiều “đối tượng bí ẩn” nắm vai trò xúi giục, đưa hung khí cho các bị can cũng được nêu trong KLĐT: Như đối tượng đưa cây sắt cho bị can Đỗ Phước Hậu, đối tượng la lớn “công an đánh chết người”, đối tượng ném chai xăng gây bỏng một người dân, đối tượng “một người con gái không biết tên” lấy hồ sơ trong phòng công an xã… Bản KLĐT không kết luận những “đối tượng” đó là ai.
Đám đông “manh động, hung hăng” là thế nhưng số hung khí tang vật công an thu được chỉ là: 3 cây gỗ tròn; 2 ống sắt; 2 vỏ chai màu xanh; 1 vỏ bình kim loại nghi bình ga mini; 5kg xà bần gạch đá, mảnh vỡ, giấy tờ…
Cuộc “gây rối” tận nửa đêm mới chấm dứt, khi lực lượng công an từ khắp nơi kéo đến. “Lúc đó khoảng 23h30, khi thấy đông công an, người dân kéo nhau ra về. Nhưng thời khắc đó, người dân xã Long Hưng chứng kiến cảnh bắt bớ chưa từng có từ thuở khai thiên lập địa”, anh Tám kể lại.
Lọt vào ống kính thu hình là bị bắt
Trước đó, tất cả những người dân tụ tập tại UBND xã đều đã bị quay phim. Người quay phim này được KLĐT xác định là “cán bộ công an tên Châu”. Những người lọt vào ống kính thu hình được chỉ điểm tên họ, nơi ở. Ông Hiệp kể: “Nửa đêm cho đến sáng, cuộc bắt bớ diễn ra trong sự hoang mang tột cùng của người dân. Lực lượng công an, chó nghiệp vụ đi đến từng nhà. Từng người lần lượt cúi đầu, hai tay còng sau lưng, bị giải ra xe rồi chạy thẳng về trại giam B5 Biên Hòa”.
Đêm ấy và những ngày sau đó, có tới 680 người bị bắt, trong khi cả xã chỉ có hơn 1.000 hộ dân. Đêm ấy xã Long Hưng sống trong tột cùng hoảng loạn, người người không ngủ. Chó nhà gặp chó nghiệp vụ sủa váng từ đầu ấp đến cuối ấp. Tiếng bước chân lùng sục rầm rập khắp các đường quê. Công an rảo khắp xóm làng, tìm bắt người.
Đêm ấy người ta nơm nớp lo sợ tiếng gõ cửa. Người đóng cửa thật chặt, nín thở ở trong nhà. Người hoảng loạn bơi sang sông qua xã khác. Người sợ hãi lật đật tự tìm đến công an xã. “Thời bình mà bị “bố ráp” quá thời Mỹ – Ngụy bắt dân. Nông dân bị bắt nhiều không kể xiết. Tất cả là do cái dự án Khu đô thị Long Hưng. Nó lái mâu thuẫn giữa người dân và Dona.Coop thành mâu thuẫn người dân với chính quyền. Nó tích tụ uất ức khiến nông dân thiếu hiểu biết không còn giữ mình được trong một phút chốc và có hành vi trái pháp luật”, ông Hiệp trầm ngâm.
Nhiều ngày sau đó, cuộc bắt người vẫn chưa dừng lại. “Hễ ai có mặt đều bị quay phim, chụp hình, đều bị cho là có tội, bị phạt tù hoặc phạt tiền”, ông Hiệp nói. Chín tháng sau, tòa Đồng Nai đưa ra xét xử 12 ngày, kết án 46 nông dân, tuyên phạt gần 140 năm tù. 27 bị cáo kháng án, cấp phúc thẩm y án. Gông cùm đã đeo vào tay, án tích đã đeo bám cuộc đời những nông dân lương thiện.
Donacoop không thấy bị nhắc tên. Chỉ Doãn Văn Hợp, tổ trưởng tổ đo vẽ Trung tâm kỹ thuật địa chính nhà đất tỉnh Đồng Nai, người được Dona.Coop thuê đo vẽ hiện trạng nghĩa địa, bị… xử lý kỷ luật cảnh cáo.
Bà lão mẹ của bị cáo Đỗ Phước Hậu (SN 1981, ngụ ấp Phước Hội), người bị tuyên án hơn sáu năm tù, sau này bị cho là “thắt cổ chết trong trại giam” kể lại: “Đêm ấy công an ập đến khi con tôi đang ôm đứa con trai nằm ngủ. Thằng nhỏ mới hơn hai tuổi bị gỡ khỏi tay cha, khóc lặng người. Công an còng tay con tôi đi không giải thích gì. Ngày tòa xử, chúng tôi có lên nhưng không được vào, có biết gì đâu”.
Vụ án không được công luận biết nhiều, chỉ một vài tờ báo đưa tin ngắn “xét xử 46 bị cáo gây rối đốt trụ sở xã”. Vụ án đã không trả lời được nguyên cớ sâu xa nhất: Ai là những kẻ chủ mưu kích động nông dân “gây rối”? Tại sao những nông dân hiền lành, chân chất, quanh năm “chân lấm tay bùn” với đồng ruộng, ao cá lại hành động như vậy? Tại sao dự án được mỹ miều gọi là “mang lại lợi ích về kinh tế, chính trị cho người dân xã Long Hưng” lại bị chính người dân xã này phản đối như vậy. Ai đã đẩy những nông dân lương thiện vào tù?
Vụ án không chỉ có những khúc mắc trên mà còn có dấu hiệu rất nhiều nông dân chịu án tù oan. Như trường hợp ông Trương Văn Công (SN 1962, ngụ ấp An Xuân). Bản KLĐT nêu nguyên văn hành vi của ông: “Tụ tập hô hào và đuổi đánh nhau tại UBND xã trong thời gian vụ án xảy ra”. Ông Công cho hay sự thật thì chỉ hiếu kỳ đến xem, thấy ngạc nhiên nên la “ớ ớ…” khi thấy bà chủ tịch xã bị người dân khiêng từ phòng làm việc ra ngoài do được dân yêu cầu ra ngoài đối thoại nhưng bà không chịu.
“Hôm 18/2/2009, tôi đang nằm ngủ thì nghe ầm ĩ mọi người đang tập trung ở trụ sở xã phản đối quẹt sơn lên mộ. Tôi chạy ra, đứng ngoài cổng, thấy bà chủ tịch bị khiêng ra. Nghe người la “ớ ớ” quá trời, lại thấy lạ quá, tôi cũng “ớ ớ” la lên. Đến rạng sáng 19/2/2009, tôi bị bắt giam. Người ta đổ tôi đuổi đánh cán bộ, công an, tuyên tôi một năm tù. Tôi không đánh ai cả, tôi chỉ la theo người dân”.
Thế nhưng nỗi oan như của ông Công vẫn chỉ là chuyện nhỏ so với bi kịch oan trái của một số khác trong 46 nông dân bị kết tội.