Việt Nam tại ngã ba đường: Thập diện Mai phục

Viet-Studies

Nguyễn Quang Dy

16-10-2017

Tuy không biết ai dịch tên bộ phim “Thập diện Mai phục” (2004) của Trương Nghệ Mưu thành “House of Flying Daggers”, nhưng cái tên phim đó có vẻ hợp với thực trạng Việt Nam lúc này. Đất nước tại ngã ba đường, có quá nhiều rủi ro nguy hiểm, không chỉ có thiên tai mà còn nhân họa, không chỉ có thù trong mà còn giặc ngoài, rất dễ bị bắc thuộc.

Tai họa đến hẹn lại lên

Như đến hẹn lại lên, mỗi năm khi đến mùa bão lụt, cả nước lại rộ lên bức xúc trước những tai họa kinh hoàng, gây tổn thất nặng nề về người và của. Nhưng khi mùa bão lụt qua đi, người ta lại chóng quên, để rồi đến năm sau tai họa lại ập đến lớn hơn. Trong khi các quan chức mải mê thu hồi vốn vì “tư duy nhiệm kỳ”, thì người dân vẫn quen sống tạm bợ (như thời chiến). Trong khi các tượng đài hàng ngàn tỷ tại Sơn La, Lai Châu làm cạn kiệt ngân sách, thì các biệt phủ trăm tỷ tại Yên Bái góp phần làm người dân càng thêm nghèo đói.

Di sản chống Cộng của chính quyền Donald Trump (Bài 1)

VOA

2-2-2021

Qua bốn năm dưới chính quyền của Tổng thống Donald Trump, yếu tố Trung Quốc nổi lên như một tâm điểm trong các chính sách đối ngoại của Washington, từ thương chiến đến an ninh quốc phòng, cùng hàng loạt các chính sách trừng phạt các quan chức Bắc Kinh và quân đội cộng sản. Chính quyền Trump cũng mạnh mẽ lên tiếng tố cáo tội ác của chủ nghĩa cộng sản ở Cuba, Venezuela, Iran, Triều Tiên… nhưng hầu như chưa đề cập nhiều đến Việt Nam.

Diện mạo của ‘hạnh phúc’

Blog VOA

Trân Văn

14-11-2019

Hạnh phúc vốn trừu tượng, khó định chuẩn vì phụ thuộc vào quan niệm, cảm nhận của từng cá nhân nhưng tại Việt Nam, diện mạo của “hạnh phúc” vừa rõ ràng, vừa đa dạng.

Ai là anh cả toàn quân?

Dương Quốc Chính

22-12-2023

Theo mình thì ông Giáp chưa phải là anh cả toàn quân đâu. Ông Chu Văn Tấn là Bộ trưởng Quốc phòng đầu tiên của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Ông Chu Văn Tấn và ông Phùng Chí Kiên là hai người lãnh đạo Cứu quốc quân, sau sáp nhập với Đội Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân (do ông Võ Nguyên Giáp thành lập) để trở thành Giải phóng quân, sau đổi tên thành Quân đội Nhân dân Việt Nam (QĐND Việt Nam).

“Cách mạng 4.0” (Phần 1)

FB Nguyễn Thọ

13-10-2018

Nhiều người hay nói về cuộc “Cách mạng 4.0“ mà có lẽ không biết đang nói gì? Tiều phu chỉ coi cách mạng là các sự kiện lịch sử có tính bước ngoặt đối với xã hội. Trong khoa học cũng vậy, người ta chỉ nói đến các cuộc Cách mạng Kỹ thuât CMKT (Technical revolution) khi nó gắn với các sự kiện thay đổi cuộc sống loài người.

Lavrov “quên gì ở đây”

Nam Nguyên

6-7-2022

“Quên gì ở đây thế nhỉ” là câu nửa đùa nửa thật mà người Nga hay dùng khi thấy ai đó đi đâu đó mà chả hiểu vì sao. Vậy chúng ta thử cùng nhau suy đoán xem ngài Lavrov “quên gì ở Việt Nam” mà lại sang thăm vào lúc mưa to gió lớn thế này nhé!

Chỉ trích bộ trưởng là quyền, không phải tội

Luật Khoa

Trịnh Hữu Long

22-10-2017

Bộ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến. Ảnh: Báo Tuổi Trẻ

Khi đọc bài này, có lẽ bạn cũng đã biết vụ bác sỹ Hoàng Công Truyện bị Sở Thông tin – Truyền thông Thừa Thiên – Huế xử phạt năm triệu đồng vì nói xấu Bộ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến trên Facebook. Nguyên văn status của bác sỹ Truyện như sau:

“Mụ ni về nghỉ là vừa, để các GS có kinh nghiệm, chuyên môn y lên thay và dẫn dắt ngành y sang một bước tiến mới. Chỉ một việc an ninh bệnh viện mà không tham mưu nổi cho CP can thiệp mà làm bộ trưởng. Bà có đi về cơ sở đâu mà hiểu nỗi khổ các y, bs tuyến cơ sở”.

Do… dân, vì dân nhưng… của dân thì phải… phấn đấu!

Blog VOA

Trân Văn

8-2-2021

Cuối tuần vừa qua, những yêu cầu mà bà Nguyễn Thị Kim Ngân, Ủy viên Bộ Chính trị nhiệm kỳ 12, kiêm Chủ tịch Quốc hội nhiệm kỳ 14 đặt ra đối với Đoàn Chủ tịch của Ủy ban Trung ương (UBTƯ) Mặt trận Tổ quốc (MTTQ) Việt Nam khi tiến hành tổ chức bầu cử – chọn lựa đại biểu Quốc hội, đại biểu Hội đồng nhân dân các cấp cho năm năm sắp tới, khiến nhiều người hoặc ngậm ngùi, hoặc phẫn nộ vì hệ thống chính trị Việt Nam tiếng là do họ, vì họ nhưng rõ ràng không phải của họ…

Nhìn Hongkong đi!

Mai Quốc Ấn

18-11-2019

Ảnh: internet

HongKong, đang ở thời khắc có lẽ đen tối nhất lịch sử của mình. Người HongKong đang tranh đấu cho những giá trị sống cơ bản nhất về quyền làm người. Và mọi chuyện chỉ thực sự tồi tệ khi HongKong được trao trả về cho Trung Quốc.

Nếu tìm hiểu sâu về những địa danh như Tây Tạng, Tân Cương, Nội Mông khi rơi vào tay chính quyền Trung Quốc sẽ thấy những hiện thực tàn khốc. Lại tiếp tục tìm hiểu về cách chính quyền Trung Quốc tạo ra “Đại nhảy vọt”, “Cải cách văn hoá”, Thiên An Môn và nhất là ứng xử với người tập Pháp Luân Công, người Duy Ngô Nhĩ sẽ thấy sự khốc hại “thành nếp”.

Những vở bi, hài kịch mang tên “Đại án”

Blog RFA

JB Nguyễn Hữu Vinh

31-12-2023

Bi, hài kịch!

Chúng tôi gọi các “Đại án” ở Việt Nam vừa qua như vụ “Việt Á” và “Chuyến bay giải cứu” là những vở bi, hài kịch của xã hội Việt Nam thời Cộng sản.

Những vụ đại án được coi là những “bi kịch” nhưng cái bi kịch này không chỉ trên sân khấu hay trong tác phẩm văn học, mà những tấn bi kịch này đang diễn ra trong thực tế đời sống xã hội. Ở đó, mỗi người dân là những những chuyện kể về những số phận và biến cố bi thảm trong đời thực ở xã hội Việt Nam. Đặc biệt là những giai đoạn khốc liệt, khó khăn nhất khi cả thế giới đương đầu với Đại dịch Covid-19. Ở Việt Nam, những diễn biến của đại dịch, những bế tắc xã hội, những hậu quả mà người dân Việt Nam đã phải chịu bằng một “đặc tính riêng có” của Việt Nam nhưng hàng triệu con người hoảng hốt bỏ chạy khỏi các trung tâm thành phố, công nghiệp. Hàng loạt các bi kịch đã xảy ra tại các khu dân cư, trên con đường chạy trốn bởi dịch bệnh, bởi hệ thống công quyền… được mạng xã hội phản ánh dù không đầy đủ, nhưng đủ để nói lên tính khốc liệt, sự khốn khổ của người dân và nhất là bản chất của hệ thống công quyền. Hàng chục ngàn con người đã bỏ mạng bởi dịch bệnh mà không đáng phải chấp nhận cái chết. Chỉ bởi sự vô cảm, bởi sự cứng nhắc, bởi sự kiêu ngạo Cộng sản, bởi những sai lầm chẳng giống ai của hệ thống công quyền, không thể cứu vãn gây ra.

Đặc biệt, đó cũng là hậu quả của hệ thống quan chức, công quyền trong bất cứ trường hợp nào, cũng lấy mục đích tham nhũng, ăn cướp hoặc phục vụ mục đích ăn cướp, róc rỉa người dân lành vô tội trong một “Nhà nước của dân, do dân, vì dân”.

Và chính cái “Nhà nước của dân, do dân, vì dân” ấy, đã thực hiện những tấn bi kịch một cách hoàn hảo. Để rồi nhìn vào đó, người ta không thể nào nhịn nổi tiếng cười.

Thông thường là vậy, một xã hội khi đi đến tận cùng của sự suy đồi, thì nó đi từ trạng thái Bi sang Hài. Cũng như con người khi đến đường cùng của sự đau khổ, thì nhiều khi tiếng cười được cất lên, được mang đến một cách vô thức.

Những vở hài kịch đó không chỉ nằm ở những chiến dịch “Chống dịch như chống giặc”, “Mỗi nhà dân, mỗi thôn xã, xóm làng đều là những pháo đài”, ở những cuộc hành quân, đưa xe tăng thiết giáp vào Sài Gòn để chống dịch. Hẳn nhiên, là ai cũng biết Xe tăng, thiết giáp và quân đội không thể bắn vào virus vô hình vô dạng, chỉ có người dân là hữu hình và có thể hứng chịu súng đạn, thiết giáp và xe tăng mới có tác dụng mà thôi.

Nhưng, những vở hài kịch còn nằm ở môi miệng người cộng sản. Chắc chắn một điều là những câu nói của quan chức Việt Nam rằng: “Việt Nam là điểm đến an toàn”, “Nếu cột điện ở Mỹ có chân cũng sẽ về Việt Nam” (Nguyễn Xuân Phúc) rằng “Dù có nhiều ca nhiễm, dù con virus này ở đâu có đáng sợ, nhưng mà với Việt Nam ta, chắc chắn là nó không làm gì được” hoặc “Tất cả cuộc sống của người Việt Nam hôm nay là niềm mơ ước của nhiều nước trên thế giới. Chúng ta có được thành công đó là nhờ sự lãnh đạo của Đảng, Nhà nước, sự vào cuộc của cả hệ thống chính trị” (Vũ Đức Đam)… thì đằng sau, khi phát hiện ra thực chất đó là những Trùm cuối, là những con sâu, những tên cướp đã rắp tâm lợi dụng dịch bệnh để tổ chức những trận cướp trên quy mô cả hệ thống chính trị.

Đó là những kit-test Việt Á được tổ chức nhanh chóng bằng cả hệ thống quan chức tham nhũng, những người cầm đầu, có trách nhiệm lớn nhất trong công cuộc phòng chống dịch bệnh của cả nước.

Đó là những hệ thống quan chức đủ mọi ngành, mọi cấp, từ chính quyền đến chuyên môn, các Bộ, Ngành… và đội ngũ dư luận viên của đảng cổ vũ rồi tổ chức những chuyến bay “Ngạo nghễ” để “Đón công dân Việt Nam về chăm sóc” nhưng thực chất là bóp hầu, bóp cổ người dân, thậm chí cả những xác chết từ nước ngoài để được đưa về đất nước.

Những màn Hài kịch 

Nhưng, cái Bi, Hài kịch trong thực tế đời sống đã diễn ra, vừa được kết thúc bằng hai màn hài kịch có thể gọi là “Vĩ đại” bằng những vụ điều tra, xét xử mang đậm tính chất “Nhà nước pháp quyền XHCN”.

Ở đó, việc phát hiện, điều tra, xét xử của cả hệ thống luật pháp nước nhà đã không thể ngăn cản được người dân bật lên những câu hỏi, những thắc mắc dẫn đến những câu chửi thề, rồi cuối cùng là là những trận cười méo mó.

Người dân theo dõi những diễn biến từ đầu cho đến khi vụ án “Chuyến bay giải cứu” đã kết thúc phiên phúc thẩm. Người dân thấy gì?

Ở đó, người ta giật mình thấy nhiều điều tưởng chừng không thể, mà vẫn xảy ra như không giữa cái gọi là “Nhà nước pháp quyền” này.

Ở đó, người ta thấy rằng có một hệ thống luật pháp nhưng được sử dụng với nhiều cách khác nhau. Việc sử dụng, suy diễn nó ra sao, phụ thuộc đối tượng mà hệ thống đó nhắm đến mà không phụ thuộc bản chất tội phạm của bị cáo ra sao.

Ở đó, tòa được sử dụng để tuyên những bản án bỏ túi, những bản án nặng hay nhẹ, phụ thuộc thân thế, tiền bạc, khả năng… đặc biệt là thái độ “biết điều” của từng bị cáo ra sao.

Người ta có thể thấy một điều tra viên như Hoàng Văn Hưng với lý lẽ vững chắc làm cho tòa tối mặt không thể cãi, không thể đối chất đã bị tòa tuyên án chung thân dù Viện Kiểm sát đề nghị 19-20 năm tù. Sở dĩ tuyên chung thân, chỉ vì “thái độ” và lý lẽ làm Tòa không cãi được. Thế rồi, khi anh ta biết dù có cãi bằng trời, lý luận hay tranh biện đúng đến mấy, thì Tòa vẫn có thể bất chấp tất cả để trả thù bằng mức án nặng nhất. Bởi Tòa đâu có xử bằng lý lẽ, bằng chứng cứ. Thì anh ta đành chấp nhận chịu thua.

Và khi anh ta chịu thua, có nghĩa là Tòa không cò bị bẽ mặt, thì Tòa tuyên lại 20 năm tù giam.

Ở đó, người ta thấy một can phạm nhận 2,8 triệu đola, nghĩa là hàng chục tỷ đồng để chạy án. Nhưng rồi chỉ chi 800.000 đola, còn lại thì chiếm đoạt.

Ở đó, dù tay cán bộ điều tra đã khẩn thiết yêu cầu truy tố ngay can phạm chạy án này cái tội lừa đảo, chiếm đoạt tài sản. Nhưng tòa cứ làm lơ rồi bỏ qua một cách trắng trợn và công khai.

Thế rồi, tòa vẫn chỉ bị tuyên án ví dụ với 5 năm tù, thậm chí sau đó, Tòa còn tự giảm cho một năm dù không kháng cáo. Chắc hẳn bởi Tòa thấy với việc nhận mấy chục tỷ đồng ấy, nếu tuyên án 5 năm vẫn còn… đắt quá.

Đơn giản, chỉ bởi can phạm này thuộc lực lượng “Còn đảng, còn mình” – hắn nguyên là Thiếu tướng, Phó Giám đốc Công an Hà Nội. Và chỉ riêng phần tiền của hắn chưa kịp cất giấu, người ta bắt được khi khám nhà là 146 lượng vàng, 210.000 đola và cả tỷ đồng.

Thế lực như vậy, tiền bạc như thế, thì có tòa nào mà tuyên án nặng cho nổi. Nhất là khi mà hắn ta có nghề… hối lộ, chạy án.

Hài hước nhất, có lẽ điều ai cũng thấy, đó là không chỉ hiện tượng đầu voi, đuôi chuột của vụ án, mà còn là câu hỏi không được trả lời: Việc bắt bớ, giam cầm, truy tố, xét xử… hết cả đống tiền dân ấy, nhằm mục đích gì?

Người ta không biết để làm gì khi bắt bớ, giam cầm, huy động cả hệ thống đi điều tra, bắt bớ rồi đưa vụ án này xét xử khi mà các bị hại là những công dân không hề được nhắc đến.

Không có một bị hại nào được nêu tên, dù trước đó, con số hơn 200.000 công dân đã được thống kê qua hơn 2.000 chuyến bay “Giải cứu”.

Thế rồi, con số Bộ Công an đưa ra rằng mỗi chuyến bay, những tên cướp mang thẻ đảng này cướp được của công dân hơn 2 tỷ đồng. Tổng cộng là hơn 4.000 tỷ bị cướp đoạt. Thì sau một lúc cò cưa, điều tra, kiểm sát, truy tố… con số đó đã teo lại chỉ còn hơn 1.000 tỷ.

Những phiên tòa vụ “Chuyến bay giải cứu” đã khép lại phiên phúc thẩm. Nhưng điều đọng lại trong người dân, không phải là cái án ai phải chịu nặng, nhẹ ra sao hay tội ác bị trừng phạt như thế nào.

Điều người dân hiểu rất rõ là cả hệ thống đang ra sức tìm mọi cách để nã những đồng tiền từ bọn cướp ngày mà thôi. Nhưng điều hài hước, là cả hệ thống chính trị ấy, coi là chuyện hết sức bình thường khi đưa ra cái gọi là “Xét xử”. Vì vậy, việc dẫm đạp lên luật pháp là điều ai cũng thấy.

Tòa có thể bỏ qua những điều luật, điều lệ đã được ghi bằng giấy trắng mực đen, nếu can phạm chịu bỏ tiền ra là đủ. Thậm chí, Tòa còn dừng hẳn việc xử xét, để can phạm có thời gian… nộp tiề. Rồi sau đó mới căn cứ vào đó mà… xử.

Tội trạng ra sao, vi phạm thế nào… không quan trọng, miễn là có “thái độ tử tế với Tòa”.

Mà thông thường, nếu không theo luật, chỉ xử căn cứ vào “Thái độ” thì mọi chuyện sẽ dễ dàng thay đổi bởi “nén bạc, đâm toạc tờ giấy” là điều cha ông nhắc nhở từ xưa và bây giờ được thể hiện rất… cụ thể ngay tại cái gọi là Tòa.

Thế rồi tiền đó được sung công, được đưa vào ngân sách nhà nước

Rồi tiền đó được chi dùng cho những việc theo ý đảng. Để tổ chức đại hội đảng, để họp quốc hội, để tổ chức “Ngày hội toàn dân đi bầu cử”.

Và một phần rất lớn, là lại để các đảng viên tham nhũng.

Có thể thấy bản chất của việc bắt bớ, truy tố, xét xử… thực chất lại chỉ là “Cướp của bọn cướp” mà thôi.

Thế rồi mấy ngày qua, vụ án “Việt Á” lại mở màn với nụ cười “hồn nhiên đến ngờ nghệch và có phần bệnh hoạn” của Phan Quốc Việt, Tổng Giám đốc Việt Á trước Tòa.

Trước Tòa, anh ta tuyên bố: “Nếu được quay lại từ đầu, bản thân vẫn làm như những gì đã làm. Một ngàn lần lặp lại và biết kết quả như hôm nay bị cáo vẫn làm. Bị cáo tin tưởng rằng trong bối cảnh đó những người khác chắc chắn cũng sẽ làm. Nếu không sai phạm thì chắc chắn không thể nào đóng góp kịp thời cho chống dịch.”

Có lẽ, đó là những kết luận mà chẳng cần nhận thức cao siêu cũng sẽ hiểu rằng: Với hệ thống chính trị, nhà nước này mà không hối lộ, không lừa đảo, không cướp giật thì chẳng có thể động tay động chân được điều gì. Và còn làm, thì sẽ còn sai, còn có tội.

Bởi không có tội, không hối lộ, không tham nhũng, không cướp bóc được, thì hệ thống này tê liệt.

Vở hài kịch vẫn tiếp diễn

Màn hài kịch Xử án vụ án “Việt Á” đã bắt đầu màn thứ nhất. Có lẽ không cần bình luận nhiều. Một stt trên trang Facebook của một nhà văn viết như sau đủ để hiểu vở kịch còn nhiều điều hài hước:

Bước xuống xe tù hắn đã cười…

Hắn vừa đi vừa cười.

Hắn không ngờ một thằng bị bạn bè vẫn chê là đồ mặt hãm tài lại có một thời khuynh đảo được cả thiên hạ, cả trăm triệu người sống dở, chết dở, sấp mặt …vì hắn.

Hắn cười vì cả một cái viện quân y to đùng, hoành tráng với một lô một lốc tướng tá có lúc phải nấp dưới váy vợ hắn…

Hắn cười, hắn muốn cười thật to cho sảng khoái, cuộc đời hắn thế mà cũng đã có một vai diễn lớn trong tấn trò đời, mà cả đống nhà báo, cả mớ quan chức …từng ngóng theo mỗi cảnh diễn của hắn. Ồ hắn từng được trao cả huy chương lao động nữa đấy!

Hắn cười vì hắn thấy lạ…hắn chỉ nắm có 20% cổ phần cái công ty lừa đảo ấy, vậy mà hình như, hình như người ta quên mất…quên mất chủ nhân của 80% còn lại…

Hắn cười khi nhìn lên cái mặt tiền của toà án, nhìn mấy vị quan toà mũ mão uy nghi, à hắn đọc được ở đâu: xét xử công bằng, không có vùng cấm… vậy mà hắn nhìn quanh thấy hình như còn thiếu, thiếu bị cáo…

Hắn cười vì tội hắn, hắn có bị tùng xẻo cũng chưa hết tội: kiếm tiền trên cái chết của đồng loại, kiếm tiền trong đại dịch…thì chỉ có lũ kền kền ăn xác sống…nhưng không ngờ hắn chỉ bị kêu án mấy chục năm tù thì toà nhân đạo qúa!

Hắn cười vì hắn biết chưa bao giờ lời nói của hắn quan trọng đến thế, nặng cân đến thế…một lời khai của hắn trước toà cũng khiến cho bao kẻ mất ăn, mất ngủ, thót dái lên cổ …

Hắn cười… (Đặng Chương Ngạn)

Vâng, hắn cười.

Và không chỉ hắn cười khi mà cả đất nước đang diễn một vở đại bi kịch

Và những màn hài kịch sẽ còn được diễn lâu dài.

Cuộc đấu tranh này

FB Trần Trung Đạo

23-10-2018

Một câu hỏi mà người viết thường được hỏi và cũng thường được nghe tranh luận là “Việt Nam có nhiều trăm tù nhân lương tâm bị CS bỏ tù với những bản ác khắc nghiệt nhưng tại sao nỗ lực của người Việt, trong cũng như ngoài nước, chỉ tập trung vận động cho một vài người?”

Câu hỏi đúng về mặt tình cảm nhưng có lẽ nên phân tích sâu thêm về lý luận. Cuộc đấu tranh nào cũng thế, có những người tranh đấu, có phong trào tranh đấu nhưng trên hết phải có biểu tượng của cuộc đấu tranh.

Tình hình chiến sự Ukraine ngày thứ 142 (16-7-2022)

Phan Châu Thành

16-7-2022

1. Đã có thêm những hình ảnh ngay trước khi xảy ra vụ tấn công bằng 8 quả tên lửa của Nga vào thành phố Vinnytsia, làm 23 người chết, trong đó có 3 trẻ em và 82 người phải nhập viện, 8 người vẫn đang mất tích, 100 ngôi nhà/căn hộ bị phá hủy. Những quả tên lửa bắn đã thẳng vào quảng trường, bãi đậu xe, nhà cửa, nên kể cả khi người dân muốn, cũng đã không có nơi để trốn…

Những “căn bệnh mãn tính” của quan chức Việt (phần 1)

RFA Blog

Song Chi

25-10-2017

Ảnh: internet

Báo chí, dư luận VN trong suốt những năm qua đã chỉ trích nhiều đến lời ăn tiếng nói, việc làm của các quan chức chính khách, đảng viên đảng cộng sản. Trước hết là những phát ngôn của quý vị quan chức. Không mở mồm thì thôi, cứ mở mồm là bị dân “ném đá”.

Có phải họ dốt nát, thiếu hiểu biết, thiếu kiến thức? Cũng có một phần. Nhưng chủ yếu là những “căn bệnh” khác.

Quân Trung Quốc đã thảm sát dân mình như thế nào?

Lê Đức Dục

17-2-2021

Những thước phim về giếng chôn người ở Cao Bằng được khai thác từ kho phim tư liệu của AP News:

Hôm nay nhân viết chuyện Tổng Chúp, một người bạn gửi cho mình cái clip và nói là chưa chắc chắn có phải Tổng Chúp không.

Chuyện xin phép ở Việt Nam

Đặng Bích Phượng

21-11-2019

Hôm qua tôi đọc báo mạng, thấy anh trung tá cảnh sát giao thông kể lại với báo rằng, khi phát hiện một vụ tai nạn nghiêm trọng xảy ra trên địa bàn của mình – 1 xe ô tô đâm và kéo lê 3 xe máy rồi bốc cháy, anh đã xin phép chỉ huy rồi tiếp cận hiện trường ngay để thực hiện hành động cứu người.

Buôn gì?

Võ Xuân Sơn

8-1-2024

Nghe mức án mà bên công tố đưa ra cho những người bị xử trong phiên tòa xét xử vụ Việt Á, không khỏi không có những suy nghĩ.

Người được đề nghị mức án thấp nhất là ông Nguyễn Thành Danh, 10 tháng 4 ngày, bằng thời gian tạm giam. Ông bị truy tố về tội ứng trước test kit và sau này hợp thức bằng việc đấu thầu thành công cho Việt Á. Hoàn cảnh ứng trước của ông ấy là sao?

Thứ nhất là yêu cầu chống dịch rất cấp bách, không thể chờ đợi. Thứ hai, cấp trên đã đề nghị và giới thiệu cụ thể công ty Việt Á, và test kit của họ. Bản thân test kit đó có sẵn, và khi ấy, nó đã được Bộ Y tế và Bộ Khoa học Công nghệ hợp thức, thậm chí còn thông tin là nó được WHO phê duyệt, và có 20 nước đặt mua.

Lẽ ra, ông Nguyễn Thành Danh phải là vô tội, vì ông vi phạm qui định trong trường hợp bất khả kháng. Thời gian vừa qua, một số bệnh viện không dám đấu thầu vì sợ bị bắt như ông Danh, và người dân đã lãnh đủ. Đó là giai đoạn không có dịch. Còn khi dịch đang căng thẳng, mà cứ khăng khăng chờ đấu thầu xong thì việc chống dịch sẽ ách tắc ra sao?

Nhưng chua chát hơn, là bản thân ông Danh cũng đã bị giam giữ ứng trước, y hệt như ông nhận test kit ứng trước. Những người giam giữ ông cũng làm việc giống ông trước đây, là hợp thức việc giam giữ ứng trước, bằng cách đề nghị mức án bằng với thời gian ông đã bị giam giữ. Và tôi tin là Hội đồng Xét xử cũng sẽ đưa ra bản án y như vậy. Ông phải có tội. Ông phải nhận tội. Để hợp thức thời gian ông bị giam giữ ứng trước, đúng như việc ông làm trước đây, nhưng với mục đích chống dịch cứu người.

Người bị đề nghị mức án cao nhất là ông Nguyễn Thanh Long, cựu Bộ trưởng Bộ Y tế. Người bị truy tố 2 tội, với 2 mức án thấp hơn, nhưng tổng hình phạt lớn hơn ông Long, là Việt. Vậy ra, Việt là trùm cuối.

Một chủ doanh nghiệp nhỏ xíu và bỗng chốc lớn nhanh như Phù Đổng, với 80% sở hữu không biết là của ai, có thể điều hành cả bộ máy, bao gồm nhiều quan chức cấp rất cao, bộ trưởng, bí thư tỉnh, và… Lại còn có khả năng đưa hối lộ cho mấy chục giám đốc CDC của mấy chục tỉnh thành… Vậy ra hệ thống chính trị của chúng ta dễ bị tấn công, dễ bị gục ngã quá nhỉ?

Đến đây, bỗng thấy sáng tỏ. Phen này ông quyết đi buôn… Ủa, buôn gì nhỉ?

Bỏ Đảng và Đảng bỏ

FB Tiêu Dao Bảo Cự

28-10-2018

Đảng ở đây tạm thời viết hoa, để chỉ riêng Đảng Cộng Sản Việt Nam.

Sau kết luận và đề nghị kỷ luật của Ủy Ban Kiểm Tra Trung Ương Đảng đối với giáo sư Chu Hảo, mọi người đang rộ lên “nói và làm” chung quanh chuyện Bỏ Đảng và Đảng bỏ.

Từ chuyện ‘Tượng Đài Cảnh Sát Nhân Dân’

Blog VOA

Trân Văn

21-7-2022

Tượng đài Cảnh sát nhân dân. Nguồn: Zing

Bài báo bị gỡ, nhà báo từ chức và quyền lực của ‘nhóm lợi ích Tàu’

VNTB

Lê Anh Hùng 

31-10-2017

Ngày 16/10, báo điện tử Nhà báo & Công luận đăng bài “Vụ mua gần 800.000 tấn than trái chỉ đạo của Thủ tướng: Xin đừng để Bộ trưởng Trần Tuấn Anh đơn độc” của tác giả Vĩnh Quang. Tuy nhiên, chỉ mấy tiếng sau bài báo đã bị gỡ xuống một cách bí ẩn.

Bài báo hiện giờ chỉ còn trên trang Thương hiệu & Công luận thay vì Nhà báo & Công luận. Ảnh chụp màn hình

Nguyên nhân chiến tranh

Trương Nhân Tuấn

23-2-2021

Phía TQ đưa nhiều lý do để biện hộ cho cuộc chiến biên giới tháng Hai năm 1979.

Bầu cử HongKong: Tiếng thét trong phòng phiếu

Từ Thức

25-11-2019

Kiểm phiếu bầu cử Hội đồng quận ở Hong Kong. Ảnh: internet

Phe dân chủ đã thắng lớn trong cuộc bầu cử hội đồng quận tại Hong Kong ngày Chủ Nhật. Với số người tham dự kỷ lục, thắng lợi của phe dân chủ là một thông điệp cho thế giới thấy dân Hong Kong bất tín nhiệm Carrie Lam, phản đối chính sách của chính quyền địa phương, do Bắc Kinh dựt giây.

Phe dân chủ đã muốn biến cuộc bầu cử cấp quận, thường thường rất ít cử tri tham dự, trở thành một cuộc trưng cầu dân ý rầm rộ chống Bắc Kinh. Cuộc trưng cầu dân ý đã thành công. Tới giờ này*, chưa có kết quả toàn bộ, nhưng kết quả đầu cho thấy 180 ứng cử viên dân cử dân cử đã đắc cử, so với… 27 ứng cử viên thân Bắc Kinh, trong những hội đồng quận (tổng số 452 hội viên) trước đây đại đa số thân Tàu.

Tiếc gì!

Lê Huyền Ái Mỹ

16-1-2024

Mấy hôm rồi, ta có đọc qua ý kiến của các quan, học giả phía Nam nhân luận bàn cách thực thi dụ 98, đại để nằm ở chỗ triều đình nói là cho Gia Định tự quyền quyết định nhưng đường tới cái tự quyết ấy thì tất phải hỏi và thông qua các bộ. Kể ra thì những 23 bộ. Lại nhiều việc trình tấu căn cơ, rõ ràng nhưng chưa đến được bộ, mới ngang vụ thì đã tắt và bác.

Ba lần thôi nhé, các cô giáo tương lai

Blog RFA

CanhCo

2-11-2018

Kỳ họp Quốc hội lần này các đại biểu tương đối nhanh nhạy trong những câu hỏi có tính cách thời sự. Một trong các câu hỏi ấy dành cho Bộ trưởng Phùng Xuân Nhạ về vấn đề mà dư luận xã hội đang dậy sóng, đó là dự thảo sinh viên bán dâm đến lần thứ tư sẽ bị cho thôi học.

Loa phường chứng minh cả hệ thống chẳng cần vì ai!

Blog VOA

Trân Văn

28-7-2022

Một cụm loa phường ở Hà Nội. Nguồn: Zing

Ý nghĩa của tư tưởng Tập Cận Bình

Viet-Studies

Tác giả: Salvatore Babones

Dịch giả: Huỳnh Hoa

3-11-2017

Ảnh: AFP

Vào cuối tháng Mười vừa qua đảng Cộng sản Trung Quốc tổ chức đại hội toàn quốc lần thứ 19. Đảng tổ chức những đại hội như thế này mỗi năm năm một lần, từ năm 1977, khi ông Đặng Tiểu Bình (Deng Xiaoping), cha đẻ của thời kỳ cải cách Trung Quốc, lên nắm quyền tại đại hội đảng lần thứ 11. Ông Mao Trạch Đông (Mao Zedong) đã qua đời một năm trước đó, để lại một chính đảng đang rối loạn, một đất nước tan hoang sau cuộc Cách mạng Văn hóa. Ông Đặng bắt đầu lập lại trật tự, thiết chế hóa mối quan hệ giữa đảng và nhà nước và đưa Trung Quốc vào con đường cải cách, mở cửa.

Bộ trưởng về hưu viết sách

Huy Đức

1-3-2021

Loại sách mà tôi thích tìm kiếm nhất là hồi ức của các quan chức, chính trị gia. Kể cả những người viết sách thanh minh hay đánh bóng bản thân thì trong đó vẫn chứa đựng rất nhiều sự kiện có thể kiểm chứng. “Không có ai tẻ nhạt…” cả, nhất là những người đã nắm không ít “thâm cung” và có thể tự mình viết sách.

Vụ Đồng Tâm: Lại là VTV

Nguyễn Anh Tuấn

29-11-2019

Ảnh được cắt từ clip của VTV1

Lâu rồi không xem Thời sự VTV nên có người gửi link tôi mới biết, hóa ra hôm 25/11/2019 Hà Nội mời cụ Kình lên nghe thông báo của Thanh tra Chính phủ vào buổi trưa thì đến tối Thời sự VTV phát một bản tin chi tiết.

Bản tin khẳng định chính quyền Hà Nội đúng, khi mà

Tệ và đáng lo

Thái Hạo

22-1-2024

Vụ việc “xá lợi tóc” nghiêm trọng ở chùa Ba Vàng vừa có kết luận từ Giáo hội, trụ trì bị kỷ luật bằng hình thức cảnh cáo. Tôi không muốn bình luận gì thêm về “cái án” đáng thất vọng này nữa, chỉ muốn nói thêm vài điều khác, những điều mà tôi thấy rất tệ, và đáng lo.

Thái độ của người Việt ủng hộ Trump: Ai khác ý với mình, họ là kẻ thù phải tiêu diệt

FB Trương Nhân Tuấn

8-11-2018

Chuyện nước Mỹ bây giờ mình ít khi nói tới. Ngày trước thì nói thường xuyên. Lý do không phải “không có chuyện để nói” mà vì “không dám nói nữa”. Người Việt bên Mỹ đã trở thành quá “cực đoan”. Phê bình về nước Mỹ bất kể đúng sai, bất kể đứng về phe nào, nếu không mất bạn thì cũng mất lòng. Hiện tượng này chỉ mới thấy đây. Thế hệ “chống cộng”, tức thế hệ “người Việt nam Cộng hòa cũ”, đã nhường chỗ cho lớp người VN qua sau (thế hệ di tản kinh tế).

Thông tin về nhiều vụ án hình sự theo điều 117 Bộ luật hình sự

Đặng Đình Mạnh

3-8-2022

Bộ luật Hình sự hiện hành quy định hai tội danh để chế tài những người có phát ngôn bị cho là vi phạm pháp luật, gồm: