Lê Thiên, sưu tầm và ghi nhận
8-8-2021
Vào cuối tháng 7/2021, chúng tôi đọc trên trang VietCatholic News bài viết (hay bài giảng) của Linh mục Antôn Hoàng Văn Phúc, OP từ Việt Nam. Cha Phúc mô tả Sài Gòn thảm khốc thời Covid, “một Sài Gòn nhộn nhịp, huyên náo đông đúc xe cộ nhưng nay trở nên ảm đạm, tĩnh lặng đến khiếp sợ, đến nỗi có những ngày tiếng hú của xe cứu thương nhiều hơn là tiếng còi của xe hơi”.
Vị Linh mục còn đi sâu hơn vào thảm cảnh Sài Gòn thời Covid hoành hành: “Một Sài Gòn hoa lệ mà trước giờ vẫn được ví như Hòn Ngọc Viễn Đôn,g nay xác xơ với hàng chục, hàng trăm chốt phong tỏa được dựng lên. Một Sài Gòn tấp nập người qua lại ở những bến xe, sân bay và chợ đầu mối nay vắng bóng”.
Từ cái nhìn về một Sài Gòn “thất thủ” trước sức tấn công vũ bão của Covid-19, LM Hoàng Văn Phúc dí dỏm bằng giọng não nuột: “Thế nên có người vừa đùa, vừa thật, rằng Sài Gòn giờ này chợ duy nhất vẫn hoạt động và luôn đông người chỉ có thể là Chợ Rẫy (bệnh viện). Tắt một lời Sài Gòn chẳng khác gì như một người trở bệnh nặng với những vết thương bầm dập, chằng chịt khắp nơi, đến nỗi không ai dám đến gần”.
Đau thật! Các chợ Sài Gòn đóng cửa, chỉ để lại một cái “chợ” – CHỢ RẪY! Chợ mà không phải chợ, mà là cái bệnh viện mang tên Chợ! Oái oăm thay! Cái Chợ… Rẫy chết người, nghe lạnh gáy!
Cha Phúc lại nhận xét, “tiếng khóc, tiếng kêu ai oán vẫn đang thốt lên ở từng ngõ ngách của Sài Gòn. Từ đâu và của ai những tiếng khóc, tiếng kêu ai oán ấy? Chẳng phải từ những người bán vé số, những người nhặt ve chai, những người buôn thúng bán bưng, những công nhân nghèo khắp nơi trong Sài Gòn vẫn đang kiếm miếng ăn qua ngày dựa vào từng bó rau, ký gạo của những nhà hảo tâm…” ấy sao?
Tác giả bài viết còn ghi nhận: “Thêm vào đó, giá cả thực phẩm những ngày này cũng tăng chóng mặt. Thế nên có không ít người phải chịu cảnh no bữa trưa, đói bữa chiều, nhất là những người nghèo trọ ở cuối ngõ con phố, nơi dễ bị bỏ sót…”.
Từ những những thảm cảnh trên, vị linh mục đi đến nhận định: “Nếu như Sài Gòn vẫn được biết đến như là một thành phố hoa lệ thì nói đúng hơn những ngày này ‘hoa’ chỉ dành cho người giàu, còn ‘lệ’ lại dành cho người nghèo mà thôi”.
Chính xác! Tuy nhiên, ở đây, chúng tôi mạn phép nêu rõ hơn về cái giàu, cái nghèo tại Việt Nam ngày nay. Người giàu ở Việt Nam hôm nay không phải chỉ là những đại gia có máu mặt về tiền bạc, của cải, đất đai, mà còn sở hữu cả quyền lực trên nhiều lãnh vực và khu vực khác nhau khắp cả nước, luôn đè đầu cởi cổ dân đen thấp cổ bé miệng… trấn áp, cướp đoạt đến tận xương tủy! Dân đen vốn đã khốn đốn về nỗi “ăn đói, mặc rách,” giờ lại bị dìm sâu dưới vũng lầy xã hội của một đất nước mệnh danh là “nước xã hội chủ nghĩa,” tiếp tục bị giẫm nát dưới gót chân vô sản khổng lồ…
Thế nên, “hoa” có lẽ không hẳn “chỉ dành cho người giàu” như Cha Phúc chỉ ra! HOA ở Việt Nam thời đảng trị luôn luôn là biểu hiện của quyền lực thống trị đồng thời cũng là “mốt” thời trang đặc thù của các cấp thống trị. Có bao giờ người ta thấy tại các nước “dân chủ giãy chết” có cái kiểu trưng bày hoa lá cành… trong một cuộc chuyển giao quyền lực, hay tại một buổi thuyết trình nào không ở bất luận cấp nào trong bất luận trường hợp nào??? Việt Nam thời xã hội chủ nghĩa thì lại không hề như vậy. Phải hoa lá cành. Phải hơn người. Cấp càng cao, đóa hoa, tràng hoa hay cụm hoa càng rực rỡ… hoành tráng!
Giữa thời đại dịch Covid hoành hành lên cao điểm, lệnh phong tỏa (mà Nhà cầm quyền VN gọi là lệnh giãn cách) được ban bố, người dân phải triệt để tuân hành những quy định nội bất xuất, ngoại bất nhập. Thậm chí, một mẩu bánh mì cho kẻ đói ăn bên cạnh bao thứ nhu cầu cấp bách khác cho sự sống còn của người dân cũng bị nghiêm ngặt cấm cản, xếp vào loại “hàng không thiết yếu”, cấm chuyển dịch, cấm trao đổi, cấm mua bán. Còn kẻ có quyền, có lực thì lại thỏa thê sở hữu những chùm HOA THƠM độc đáo vừa biểu thị đẳng cấp của quyền uy, vừa khoa trương cấp hạng của sự giàu sang phú quý!
Ở đây, chúng tôi mạn phép “tạm mượn” từ internet một số hình ảnh những cụm hoa muôn sắc được khoe mẻ rất ư hoành tráng giữa thời dịch Covid gia tăng hoành hành, cái thời mà người dân Việt Nam, đứng đầu là dân Sài Gòn đang lâm thế dở sống dở chết… bởi các thứ chính sách ngăn sông cấm chợ cực kỳ man rợ!
Như vậy, rõ ràng HOA tại Việt Nam trước hết và trên hết chỉ dành cho quan chức CSVN. Càng nhiều quyền, nhiều tiền, hoa càng sặc sỡ… Ẩn dưới hoa là vàng và đô Mỹ dành cho cá nhân và gia đình quan chức, còn búa liềm, dao găm, mã tấu, lao tù, súng đạn… thì dành cho bọn “phản động”, chống báng! Rốt cuộc, người dân chỉ còn biết âm thầm… đổ lệ, sụt sùi nơi xó bếp!
Thì ra, dưới chế độ độc tài đảng trị, hoa và lệ khó đi chung với nhau!
Người dân từ các tỉnh trước đây từng ào ạt đổ về Sài Gòn để kiếm tìm chút mảnh vụn nào đó từ Hòn Ngọc Viễn Đông, hòng sống sót dưới cái nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, bóc lột tàn nhẫn hơn gấp vạn lần cái nền kinh tế thị trường tư bản giãy chết. Không ngờ đám dân đen cùng khổ từ các tỉnh tìm sống tại Sài Gòn nay lại phải đối diện với một hoàn cảnh hay tình huống vô cùng khốn đốn, dở khóc dở cười trong cái thế lưỡng nan, nửa ở nửa về giữa cơn đói cùng cực bởi những cấm đoán khắt khe ngặt nghèo…
Thay vì tìm kiếm những giải pháp cứu nguy thoát khổ tích cực mang tính khoa học nhân bản thấm đậm tình người, kẻ có quyền… chỉ biết hành dân. Hành dân bằng mọi thứ mưu chước thâm độc làm cho dân chết, đảng sống!
Người ta hô hào “chống dịch như chống giặc”. Chống giặc là cái cớ để người ta bóp chết cuộc sống của người dân thế nào trong thời chiến thì chống dịch kẻ có quyền cũng áp dụng một sách như vậy để kìm hãm sức sống của người dân, không cho dân ngóc đầu! Nói khác điều Đảng dạy, làm khác điều Đảng vạch… là chống đối, là phản động!
Virus thì đã có vaccine của bọn tư bản “giãy chết” cung ứng! Nhà cầm quyền CSVN mau mắn thay mặt toàn dân giơ tay đón nhận quà quý trong khi đằng sau vẫn tiếp tục xua đẩy hàng đàn “dư luận viên” lên “mạng” tung cước, tung chưởng rủa sả, chửi bới đế quốc bóc lột… bằng những lời lẽ và luận điệu vô văn hóa, mất dạy!
Rồi thì mai này khi mà cơn sốt đại dịch virus corona hạ nhiệt… kẻ có chức có quyền lại nhanh nhảu đánh trống khua chiêng “Đảng ta hiển hách bách chiến bách thắng, thắng dịch như thắng giặc!” Đại pháo tung nổ ầm ầm, long trời lở đất! Như Đảng ta đã từng “chống dịch như chống giặc”, oanh liệt đánh thắng con virus corona ở trận đầu hồi năm 2020, đến nỗi hồi đó “cái cột đèn ở Mỹ, nếu biết chạy, nó cũng ù… chạy về Việt Nam”, tìm nơi trú ẩn, kiếm chút cơm thừa canh cặn cứu đói!
Giờ thì người dân Việt hết đường chạy… trừ con đường Pfizer, Moderna… của giặc Mỹ! Dù vậy, dân đen vẫn phải cảnh giác với đám con ông nội, cháu ông ngoại… tưng tưng nhảy xổ vào trưng thẻ đỏ, thẻ hồng, phổng tay trên, chỉ để lại cho dân những Sputnik của Nga cùng Sinopharm của Tàu phù… không nhãn mác dấu hiệu cầu chứng… giá trị thiệt hư.
***
Hãy trừng phạt nặng!!!
Vừa viết xong bài phiếm loạn trên đây, bất ngờ tôi được đọc bài “Hãy Trừng Phạt Nặng Những Kẻ Vô Nhân Tính” của tác giả Nguyễn Đình Cống trên Báo Tiếng Dân, đề ngày 7/8/2021 mà đoạn mở đầu là:
“Rất đau buồn khi chứng kiến cảnh ngộ của đồng bào mà không trực tiếp giúp đỡ được thì càng uất hận khi nhận được thông tin về hành động của những kẻ vô nhân tính trong việc nâng cao giá dịch vụ mai táng, nâng giá thuốc lên gấp hàng chục lần, nâng giá nhu yếu phẩm lên vài lần. Rồi truy đuổi, rồi bắt phạt càng được nhiều càng tốt để lập thành tích. Thật không hiểu nổi có người còn đề ra chỉ tiêu thu tiền phạt vi phạm”.
Đọc trọn bài, tôi không thấy tác giả nêu rõ trách nhiệm cốt lỏi và trước tiên thuộc về ai, chỉ thấy ông đưa ra 2 đề nghị: 1/ đề nghị chính quyền các cấp phải cử người theo dõi để kịp thời phát hiện, ngăn chặn… 2/ đề nghị Quốc hội xem xét kỹ Bộ luật Hình sự để nếu cần thì sửa đổi.
En imaginant, je danse seul avec Paris la dernière fois …
****************************
https://www.youtube.com/watch?v=uPBq_6bJ3MY
Sài Gòn Của Tôi (Saigon of Mine) Avril 2014
Je peux danser ce soir
En imagination, la dernière danse avec Paris
Qui te fait des yeux en larme
Paris est consciente de la grande souffrance
De l’Humanité en pandémie par le virus Wuhan
Oublie un peu et laisse à te serrer contre moi
S’il te plaît, Paris, tu peux sourire
Chaque sourire à la Lumière
Qui voudrait consoler le Monde en angoisse et souffrance
Comme le clair de Lune va apaiser la douleur
Ma chérie, Paris
Je peux danser ce soir
Chaque danse avec Paris
Qui te fait des yeux en larme
Paris est consciente de la grande souffrance
De l’Humanité en pandémie par le virus Wuhan
Oublie un peu et laisse à te serrer contre moi
S’il te plaît, Paris, tu peux sourire
Chaque sourire à la Lumière
Qui voudrait consoler le Monde en angoisse et souffrance
Comme le clair de Lune va apaiser la douleur
Et j’imagine à danse seul à Paris
Comme c’est la dernière fois …
Oh, je sais et je sais bien
Que la la danse est très agréable
Comme la Champagne pétillante et amoureuse
C’est pourquoi laisse-moi la dernière danse
Ce soir dans la Capitale de Lumière et d’Exil
Oh, je sais et je sais bien
C’est dur quand on danse seul même dans l’imagination
Je peux danser ce soir
En imagination, chaque danse avec Paris
Qui te fait des yeux en larme
Paris est consciente de la grande souffrance
De l’Humanité en pandémie par le virus Wuhan
Oublie un peu et laisse à te serrer contre moi
S’il te plaît, Paris, tu peux sourire
Chaque sourire à la Lumière
Qui voudrait consoler le Monde en angoisse et souffrance
Comme le clair de Lune va apaiser la douleur
Ma chérie, Paris
Laisse-moi la dernière danse
Même sans toi, mon Amour, Paris
Pour oublier ta soeur, Saigon
La Perle en Extrême-Orient
A l’Eden de l’Est
Pour oublier ma Seconde Ville Natale,
Saigon en souffrance
Dans la pandémie causée par le virus Wuhan
Ma chérie, Paris
Laisse-moi la dernière danse
Même sans toi, mon Amour, Paris
Pour oublier ta soeur, Saigon
La Perle en Extrême-Orient
A l’Eden de l’Est
MILLIONS DE GENS HONNËTES VIETNAMIENS
Tưởng như lần cuối, Anh khiêu vũ một mình với Paris …
****************************
https://www.youtube.com/watch?v=uPBq_6bJ3MY
Sài Gòn Của Tôi (Saigon of Mine) Avril 2014
Anh có thể khiêu vũ đêm nay
Trong trí tưởng như lần khiêu vũ cuối cùng với Paris
Điều đó làm cho Em lệ trào cay mắt
Paris nhận thức được sự thống khổ lớn lao
Nhân loại quằn quại trong Đại dịch siêu vi Vũ Hán
Mong quên trong khoảnh khắc
Và cho thân xác Em ôm chặt lấy Anh
Xin Paris, Em có thể mỉm cười
Mọi nụ cười trong sáng
Như Ai đấy muốn an ủi Trần gian thống khổ này
Trong nỗi thống khổ và đau thương
Như Ánh trăng sẽ xoa dịu niềm khổ nỗi đau
Em yêu, Paris
Anh có thể luân vũ đêm nay
Mọi điệu nhảy với Paris
Điều đó làm cho Em lệ tràn cay mắt
Paris nhận thức được sự thống khổ lớn lao
Nhân loại quằn quại trong Đại dịch siêu vi Vũ Hán
Mong quên trong khoảnh khắc
Và cho thân xác Em ôm chặt lấy Anh
Xin Paris, Em có thể mỉm cười
Mọi nụ cười trong sáng
Như Ai đấy muốn an ủi Thế giới này
Trong nỗi thống khổ và đau thương
Như Ánh trăng sẽ xoa dịu niềm khổ nỗi đau
Em yêu, Paris
Hãy để cho Anh có thể luân vũ suốt đêm nay
Mọi điệu nhảy với Paris
Điều đó làm cho Em lệ tràn cay mắt
Và Anh tưởng tượng sẽ khiêu vũ một mình nơi Paris
Như thể đây là lần cuối cùng …
Ồ Anh biết và Anh biết rõ
Khiêu vũ là môn thể thao rất dễ chịu
Giống như Rượu Tiên Champagne lấp lánh và đa tình
Đó là lý do tại sao xin Em
Hãy cho phép Anh nhập Hồn vào điệu nhảy cuối cùng
Đêm nay nơi Kinh đô Ánh sáng và cũng là Thủ đô Lưu vong
Ồ Anh biết và Anh biết rõ
Thật cô đơn cô liêu khi Anh khiêu vũ một mình
Dù ngay cả trong trí tưởng tượng
Paris nhận thức được sự thống khổ lớn lao
Nhân loại quằn quại trong Đại dịch siêu vi Vũ Hán
Mong quên trong khoảnh khắc
Và xin Em, Paris cho Tâm hồn Em ôm chặt lấy Hồn Anh
Xin Paris, Em có thể mỉm cười
Mọi nụ cười trong sáng
Như Ai đấy muốn an ủi Trần gian điên dại này
Trong nỗi thống khổ và đau thương
Như Ánh trăng sẽ xoa dịu niềm khổ nỗi đau
Em yêu, Paris
Hãy để Anh nhập Hồn luân vũ đêm nay
Mọi điệu nhảy với Paris
Điều đó làm cho Em lệ tràn cay mắt
Em yêu, Paris
Như thể lần khiêu vũ cuối cùng
Ngay cả khi không có Em, Người Tình muôn thưở của Anh, Paris
Để cho Anh tạm quên Người em gái Paris là Sài Gòn
Hòn Ngọc Viễn Đông
Nơi vườn địa đàng phương Đông
Để quên Phố Sinh từ thứ Hai của Anh,
Sài Gòn đang vỡ trận vỡ toang đau thương
Trong đại dịch do siêu vi Vũ Hán gây ra
Em yêu, Paris
Hãy cho phép Anh nhảy bên Em dù chỉ là lần cuối cùng
Ngay cả khi không có Em, Người Tình muôn thưở của Anh, Paris
Để cho Anh tạm quên Người em gái Paris là Sài Gòn
Hòn Ngọc Viễn Đông
Nơi vườn địa đàng phương Đông
Sài Gòn yêu dấu dấu yêu ơi !
Sài Gòn Bất tử Bất diệt
Sài Gòn chắc toàn thắng Đại dịch siêu vi trun..g c..uốc vào Bình minh
Vào Rạng đông nơi vườn địa đàng phương Đông
TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT chuyển ngữ sang Tiếng mẹ
http://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg
MILLIONS DE GENS HONNËTES VIETNAMIENS = TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT
Vắc xin Chệt chôm chỉa sao chép : chúng biến chế pha đổi hàng chục triệu Bản đồ Di thể
thành LÊ CHIÊU THỐNG – HOÀNG VĂN HOAN
*********************
Tin được vào thuốc chủng Nước Nga !
May chỉ tin vào vắc xin Cuba
Nỡ nào chích hại con cháu Cu-Má
Cũng chính cháu con mình chớ đâu xa
Chớ tin thuốc Chệt chôm chỉa sao chép
Nhờ mụ xẩm Trương Mỹ Lan tiếp thị bán ra
Như tầu điện cao tốc Cát Linh-Hà Đông hàng dỏm
Cháy mất thuế Dân cả hai tỉ đồng Đô la
Vắc xin bán cho đồng ‘chấy’ Vệ chúng biến chế pha
Thay đổi hàng chục triệu Bản đồ Di thể
Ngay cháu ngoại Phan Châu Trinh thành bà bà
Cứ nhìn mụ Nguyễn thị Châu Sa thì thấy rõ
Ý hệ Mao-ít tiêm vào thành tim óc cá tra !
Ả Châu Sa xách ví đầm sang T(B)..ắc Kinh chầu Bác
Mao Xếnh Xáng còn đòi ‘đạp mái’ gái già !!!
Chớ tin vắc xin Khựa chôm chỉa sao chép
Bán cho đồng ‘chấy’ Vệ chúng chế thêm pha
Thay đổi hàng chục triệu Bản đồ Di thể
CÔN AN ‘hốt hết’ Sĩ phu yêu Nước thương Nhà
Quân đội quay lại bắn Nhân dân chết như rạ
Tuân lệnh Hồng đế Tập Cận Bình hơn Ông cha
Cứ nhìn cựu Tể tướng Nguyễn Xuân Fuc*k tán phét
Phọt phẹt ‘cờ lờ mờ’ chính fủ ‘kiến tạo’ caca !
Vua đỏ Tập tán dóc chiến lược kiến tạo thế giới
Một ĐAI một ĐƯỜNG triệu BẪY giăng mắc ra
Bên Hà L..ội Fuc*k đầu niểng nịnh Thầy luộc lại
Tán phét phọt phẹt ‘cờ lờ mờ’ chính fủ ‘kiến tạo’ caca !
Tin được vào thuốc chủng Nước Nga !
May chỉ tin vào vắc xin Cuba
Nỡ nào chích hại con cháu Cu-Má
Cũng chính cháu con mình chớ đâu xa
Chớ tin thuốc Chệt chôm chỉa sao chép
Nhờ mụ xẩm Trương Mỹ Lan tiếp thị bán ra
Như tầu điện cao tốc Cát Linh-Hà Đông hàng dỏm
Cháy mất thuế Dân cả hai tỉ đồng Đô la
Vắc xin bán cho đồng ‘chấy’ Vệ chúng biến chế pha
Thay đổi hàng chục triệu Bản đồ Di thể
Ngay cháu ngoại Phan Châu Trinh thành bà bà
Cứ nhìn mụ Nguyễn thị Châu Sa thì thấy rõ
Ý hệ Mao-ít tiêm vào thành tim óc cá tra !
Ả Châu Sa xách ví đầm sang T(B)..ắc Kinh chầu Bác
Mao Xếnh Xáng còn đòi ‘đạp mái’ cái …gái già !!!
http://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg
TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT
Bài viết của bác Cống là như vậy : Phê phán rất nhiều, kết tội rất nhiều, đề nghị rất nhiều . Nhưng sau cùng thì không thấy ai chịu trách nhiệm cả . Nói như bà Phạm Thị Hoài thì đó kiểu “phản biện trung thành” .
Mình thấy điều đó, nên rất chán, không đọc bài của ông Cống nữa.
Bè lũ cầm quyền đang đè đầu cưỡi cổ dân ta, rặt một lũ lưu manh, ma cô đầu đường xó chợ khoác áo vô sản. Nhà của chúng giát vàng nạm ngọc, vợ của chúng dùng xe sang hàng hiệu, con của chúng du học trời Tây, bản thân chúng thì rong ruổi sân golf ngay khi bị phong tỏa.
Còn những người vô sản thực sự đang mất công ăn việc làm, ngửa tay xin ăn từng bữa.