Họ Vương xưa nay

Từ ngày 10 tới ngày 12-9, Ủy viên Quốc vụ, Bộ trưởng Ngoại giao Trung Quốc Vương Nghị thăm chính thức Việt Nam và dự phiên họp lần thứ 13 của Ủy ban chỉ đạo hợp tác song phương Việt Nam – Trung Quốc.

Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc Vương Văn Bân nói, chuyến đi của ông Vương Nghị sẽ nhấn mạnh hợp tác trong phòng chống đại dịch COVID-19, triển khai sáng kiến “Vành đai, Con đường”, và các vấn đề chung, nhằm duy trì hòa bình, ổn định trong khu vực.

Nghĩ, người phương Bắc, họ Vương cũng lắm “nợ” với đất Việt.

Năm 1076, nhà Tống đánh chiếm nước ta, các đạo quân tiến đóng ở bắc ngạn sông Cầu. Đại quân ta đóng bờ nam sông Cầu. Không có thuyền, chúng phải làm cầu phao ở khoảng bến đò Như Nguyệt. Tướng tiên phong của giặc là Vương Tiến đem quân qua sông, lại sợ đại quân ta nhân có cầu phao sẽ tiến qua bờ bắc nên vội cắt đứt cầu phao. Tự chúng thu quân về lại bờ bắc.

Năm 1427, trong cuộc khởi nghĩa Lam Sơn, Vương Thông dâng thư xin hòa, tuy chưa được chiếu của vua Minh, Vương Thông vẫn cứ theo ước rút quân về nước. Vua Lê trả luôn 2 vạn người đầu hàng và bị bắt. Các tướng sĩ nhà Minh đến dinh Bồ Đề bái tạ. Nhiều người có người thân bị quân Minh giết hại đã kéo lại xin được trả thù. Lê Lợi dụ rằng: “Phục thù báo oán là thường tình của mọi người, mà không thích giết người là bản tâm của người nhân giả. Thỏa mối giận một buổi để mang tiếng giết kẻ hàng đến muôn đời, chi bằng để sống ức vạn người để dứt mối chiến tranh cho đời sau, sử xanh ghi chép, há chẳng lớn sao”.

Nay lại họ Vương sang. Thôi thì chắc cũng đôi ba dòng nghị sự, chạy mấy mẫu tin vắn ngoại giao. Hẳn sẽ là “củng cố lòng tin”, “hợp tác song phương” trên… tivi là chính.

Còn muôn dân bá tánh, nếu không bị dịch bệnh thì cũng chẳng mấy ai mong chờ, cũng không thèm nghi ngờ. Nó đã hiện hình như bản chất truyền thừa.

Mới đây thôi, đầu tháng 9, Việt Nam buộc phải lên tiếng, như cả triệu lần phản bác, cái gọi là Luật an toàn giao thông hàng hải, triển khai bổ sung các quy định, trong đó có những yêu cầu nhằm kiểm soát hoạt động của tàu nước ngoài đi vào cái mà Bắc Kinh gọi là “vùng lãnh hải của Trung Quốc”.

“Là quốc gia đơn phương tuyên bố chủ quyền trên hầu hết Biển Đông, các động thái “làm luật” của Trung Quốc thu hút sự chú ý của giới quan sát quốc tế. Và tương tự các quy định khác, ví dụ Luật hải cảnh gần đây, luật của Trung Quốc tạo ra cảm giác mơ hồ”. (Theo Tuổi trẻ).

Vậy bàn làm gì để đạt cho được “sự ổn định khu vực” khi thực tế cứ ngang nhiên, bất chấp, vô thiên vô pháp? Sáng kiến “vành đai con đường” là “nhất đới, nhất lộ” cho tham vọng bành trướng của một đại quốc, là “di sản chính trị” Tập Cận Bình với cuộc đào thoát khỏi câu thần chú “thao quang dưỡng hối” của Đặng Tiểu Bình.

Năm 2013, tân ngoại trưởng Vương Nghị đã tuyên bố chính sách đối ngoại của Trung Quốc sẽ chuyển sự tập trung sang sân sau của Trung Quốc. Nên nhớ, phát biểu này của ông ta chỉ đi sau bài diễn thuyết của ông Tập có tiêu đề “Hãy ý thức về cộng đồng với vận mệnh chung bắt rễ sâu xa ở các quốc gia láng giềng”.

Bản vẽ nhất đới nhất lộ đã hoàn thành và có những bước đi khởi đầu. Chỉ có điều, ngay cả khi nhà ngoại giao cao cấp nhất của Trung Quốc, ông Dương Khiết Trì đã từng đảm bảo rằng sáng kiến này “không hề là công cụ địa chính trị cho bất kỳ quốc gia nào” thì “Sau nhiều trở ngại về ngoại giao khắp thế giới, đặc biệt là với châu Phi, Bắc Kinh ý thức trong đau khổ rằng họ không được thế giới tin cậy” (Tom Miller – Giấc mộng châu Á của Trung Quốc).

Thế giới không tin cậy Trung Quốc. Việt Nam là một phần của thế giới, lại là quốc gia láng giềng, trải cả ngàn năm bị đô hộ, lòng tin với phương Bắc là thứ không hề hiện hữu.

P/s: Cách đây khoảng 3 năm, tôi có đến Bắc Kinh, ghé thăm quần thể di tích Thiên An Môn. Chúng thật vĩ đại. Hình chủ tịch Mao thật to. Nhưng ghê nhất là khu vực nhà vệ sinh, tháo chạy khỏi cả mấy trăm mét mà vẫn nặc nồng mùi khai!

Bình Luận từ Facebook

12 BÌNH LUẬN

  1. Thi Sĩ BÙI CHÍ VINH

    Năm 1978 hồi xưa tôi đánh giặc ngoại xâm bằng súng
    24 tuổi vác AK đi kiếm bọn Tàu
    24 tuổi bỏ Thành Đoàn đâm đầu đi lính
    Bọn Tàu vẫn còn nguyên còn tôi bị nhốt quân lao

    Hồi đó tôi đa tình và hào khí ngất cao
    Đọc thơ trước hàng ngàn hồng binh như tráng sĩ
    3 thằng Sáu Quốc, Bảy Dũng, Hai Long cùng cắt máu ăn thề
    3 thằng vất sau lưng chính trị

    Năm 1979 xác Sáu Quốc ở mặt trận Kampuchea không tìm thấy
    Năm 1980 Bảy Dũng vô kỷ luật ở tù
    Năm 1981 tôi lãnh đủ hồ sơ loại ngũ
    Giấc mộng anh hùng trở thành ác mộng đạp xích lô

    Kể từ đó tôi sống bằng Thơ
    Thơ tình, thơ du côn, thơ bại trận
    Tôi làm thơ để trả nợ giang hồ
    Trả nợ cho những thằng bị bắn

    Tôi trả nợ cho những thằng bị bán
    Tuổi thanh xuân bị bán giữa chợ đời
    Bọn “quan chức con buôn” không một ngày cầm súng
    Ngồi phòng máy lạnh hậu phương gác cẳng duyệt thơ tôi

    Năm 1978 hồi xưa đốt cuốn “Sông Đông Êm Đềm” chơi
    Thiêu cháy nhân vật lãng tử Grigori rồi ra trận
    Cái chết xem nhẹ hơn lông hồng
    Làm thơ thua xa siết cò súng

    Năm nay tự nhiên mê tập bắn
    Bia bắn giờ đây là bọn xâm lược cường hào
    Bia bắn giờ đây là lũ tay sai bán nước
    Thèm bắn một lần xuyên thấu tận ngàn sau !

    Nguồn Mạng

  2. Phạm Bình Minh trong vai “lừa đồng bào và lừa thế giới” về quan hệ Việt tầu! Cái bắt tay và nụ cười ‘thân thiện’, ‘đầm ấm’ ‘4 tốt 16 chữ vàng’ giữa thanh thiên bạch nhật của Phạm Bình MInh như chưa từng có hành vi chiếm đảo Hoàng Sa, Đảo Trường Sa, như chưa từng có chuyện đánh đập, bắt giữ Ngư dân, như chưa từng có những hành động tự tung, tự tác, phóng uế bừa bãi trên lãnh thổ Vn …. của lũ tầu cộng. Đã có bao nhiêu Người tự hỏi, đằng sau mấy triệu liều vác xin đểu đội lốt “hợp tác toàn diện” “tương tác cùng nhau” là cái gì? Là cướp đất? Là thâu tóm đất nước? là biến Việt nam là nước “chư hầu” của tầu cộng????

    • Là phải “qui phục”? Là phải “đội ơn” ? là phải “tuân chỉ” ….. lũ bành trướng bắc kinh?! Có cái nhục nào hơn thế?

  3. Thi Sĩ BÙI CHÍ VINH

    Biển Đông không chấp nhận “Đường Lưỡi Bò” láu cá
    Không chấp nhận tàu Hải Giám, tàu Ngư Chính thưa em (thứ tàu lạ mơ hồ)
    Biển Đông không có dầu hỏa cho bọn cường hào, không có thềm lục địa cho ác bá
    Nhưng có ngư dân hiền lành và tuổi trẻ khát tự do

    Biển Đông tang thương từ những rặng san hô
    Nơi xác cha ông trồi lên thành quần đảo
    Nơi bọn xâm lăng đang gióng trống giương cờ
    Tưởng đất nước Tiên Rồng thời bình trôi hết máu

    Anh đã từng nếm mùi chiến tranh, từng nếm mùi đói cơm thiếu áo
    Thoát chết ở Trường Sơn, sống lại ở đồng bằng
    Thuộc lòng sử Việt Nam như một người tử đạo
    Thương cọc nhọn Ngô Quyền, mê chiến thắng Bạch Đằng Giang

    Làm sao có thể thờ ơ trước bầy cá mập ăn đêm
    Dám lồng lộn khắp Biển Đông dọa nạt
    Chúng săn anh và chúng đuổi em
    Bằng lý luận của Thiên Triều xưa… “quá đát”

    Em ơi em tự do có thật
    Mộ gió cha ông cũng có thật kia kìa
    Sờ lên ngực anh đi, khi trái tim còn đập
    Thì đâu dễ gì giặc phương Bắc được hả hê ?

    Em ơi em khi sinh tử cận kề
    Mới hiểu hết thế nào là nhân quả
    Mới thấy “cháy nhà ra mặt chuột” ngô nghê
    Thấy “tàu lạ” thành tàu quen… dối trá

    Biển Đông không có chỗ cho Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống rạp mình hèn hạ
    Không có chỗ cho tàu Hải Giám, tàu Ngư Chính “giả nai” quen thói mơ hồ
    Càng không có dầu hỏa cho cường hào, không có ngư trường cho ác bá
    Chỉ có cọc nhọn Bạch Đằng và cánh tay “Sát Thát” khát tự do !

    Nguồn mạng


    • 4 KHÔNG thuộc về Quá khứ Lê Chiêu Thống – Dân Việt đã thấy Hữu nghị Việt-Tàu là hàng dỏm hàng giả hàng nhái hàng tồi !!
      ********************************

      4 KHÔNG là Quá khứ Lê Chiêu Thống
      Dân Việt nhìn xa thấy rộng về Núi Sông
      Hữu nghị Việt-Tàu là hàng dỏm hàng giả
      16 chữ vàng hàng tồi kẹo bọc đạn đồng !!

      Dân Mỹ mong giúp Tự do – Dân chủ cho Dân Việt
      Bọn lãnh đạo Tàu muốn ta nô lệ không trả công
      Như Dân xứ Quảng đạp xe xích lô chở Tàu nhếch nhác
      Sang du lịch 0 nhân dân tệ miễn phí ăn ngủ không
      Chu choa đạp xích lô té phở mồ hôi nước mắt
      Mèng đéc ơi đúng con Nguyễn thị Tr..âu Sa vệ binh Hồng
      Ông Ngoại ả Chí sĩ có tầm nhìn xa thấy rộng viễn kiến
      Còn mụ Nguyễn Thị Bình qua ‘bìn bìn’ với Mao Trạch Đông
      Đi đêm động đất Tử cấm Thành, Bắc Kinh tối địa chấn
      Mèng đéc ơi đúng Tú bà Nguyễn thị Tr..âu Sa trùm vệ binh Hồng
      Ả nhìn Tàu muốn kìm kẹp hãm ta phát triển còn Mỹ giúp phát triển
      Mụ ngay mù từ Quảng Nam cũng thấy tầu chiến Khựa cưỡng chiếm Biển Đông
      Còn Mỹ ủng hộ cùng giúp ta giữ Biển Đảo trước nhà nước hải tặc Đại Hán
      Chệt Tàu xâm lăng Nước Việt bằng 20 cuộc chiến lớn máu ngập Non Sông
      Hiện nay tiến trình Tàu-Toàn cầu hóa bằng 1 Đường 1 Đai 1.000.000 bẫy
      Tàu lòng dạ di thể Tần Thủy Hoàng đẻ siêu vi trun..g c..uốc ác như Mao Trạch Đông !

      4 KHÔNG là Quá khứ Lê Chiêu Thống
      Dân Việt nhìn xa thấy rộng về Núi Sông
      Hữu nghị Việt-Tàu là hàng dỏm hàng giả
      16 chữ vàng hàng tồi kẹo bọc đạn đồng !!

      http://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg
      TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT


  4. Ngày Đầu năm nhớ Ẩn Sĩ bên Hồ Tây
    *************************

    Rũ áo từ quan về Hồ Tây
    Hồi ký hiến kế quả Bậc Thầy
    Tấm lòng viễn kiến xin cứu Nước
    Cựu thù đối thoại thẳng thắn ngay
    Truyền kiếp tử thù từ phương Bắc
    Ngoại giao thời Anh vang một thuở
    Đàm phán Pháp & Mỹ khôn khéo thay !
    Vắng Anh thành hèn kém bạc nhược
    Lũ hèn nịnh Bắc Kinh tôi & thầy !
    Nguyễn Hữu Viện

    Paris – Ngày Nguyên Xuân Tết Nguyên Đán 1995

    http://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg

    TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT

    Nhà ngoại giao chuyên nghiệp Trần Quang Cơ có kinh nghiệm ngoại giao suốt 44 năm (1954-97) -1964 làm bí thư thứ nhất ở Đại Sứ Quán Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa tại Indonesia – 1966 Trần Quang Cơ trở lại Hà Nội, 1976 phụ trách Vụ Bắc Mỹ rồi chuyển sang vụ Âu Châu trước khi sang làm Đại Sứ tại Thái Lan vào năm 1982. Nguyên là Ủy viên Trung ương Đảng, Thứ trưởng thứ nhất Bộ Ngoại giao, thành viên Đoàn Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa tại Hội nghị Paris (68-73) về Việt Nam. Tháng hai 1991, ông xin rút ra khỏi danh sách đề cử vào Ban chấp hành Trung ương đảng cộng sản Việt Nam khóa VII nhưng không được chấp thuận. Tháng bẩy cùng năm ông gặp Tổng Bí Thư Đỗ Mười xin không nhận chức bộ trưởng ngoại giao thay thế ông Nguyễn Cơ Thạch vì không đồng tình sâu sắc với đường lối đối ngoại phụ thuộc Bắc Kinh. Cuối năm 1993, ở Hội nghị giữa nhiệm kỳ, ông tự ý xin rút khỏi Ban chấp hành Trung ương đảng cộng sản Việt Nam.
    Sau khi tự nguyện rút khỏi Trung ương, treo ấn từ quan tháng 11/1993, ông nằm ở nhà cạnh Hồ Tây viết hồi ký và ngẫm nghĩ sự đời.
    7 năm sau, Trần Quang Cơ hoàn thành xong tập hồi ký, ông công bố tập ”Hồi Ức và Suy Nghĩ” vào dịp đầu thế kỷ, ngày 23/1/2001; hơn 2 năm sau, ông lại bổ xung và hoàn chỉnh, công bố ngày 22/5/2003 cùng với Phụ lục 7 trang và Bảng niên đại 12 trang nữa.

  5. Tay V.Nghị mặt nặng như chì, còn anh Minh thì cười nhăn nhở, là sao ?
    Hay bổn phận của bầy tôi, dù chủ có nặng lời thì vẫn phải cười ??!!

  6. Tay V. Nghị mặt nặng như chì, còn anh Minh nhà sản cười nhăn nhở là sao ?
    Hay là bổn phận của bầy tôi, dù chủ có chửi mắng thì vẫn phải cười ??!!

  7. Thi Sĩ BÙI CHÍ VINH

    Vấn đề không phải là ngoại giao dụ khị bằng vắc-xin hạng bét
    Người Việt Nam không quen thói thập thò
    Từ đất nước Quang Trung, tao nói về điều công chính
    Là tất cả những gì dán nhãn Tàu phải bị nhập kho

    Tụi bay không có quyền gì đi tước đoạt tự do
    Của một dân tộc hơn 20 năm nội chiến
    Tụi bay không có quyền le chiếc lưỡi bò
    Dưới sự toa rập của lũ tay sai đê tiện

    Dân tộc tao đã quen đối đầu với bọn ngoại bang nham hiểm
    Nham hiểm nhất là tụi bay, 1000 năm đô hộ giặc Tàu
    Thời kỳ nào cũng có Lê Chiêu Thống
    Và cũng có anh hùng Nguyễn Huệ sáng hơn sao

    Lịch sử Rồng Tiên mạnh mẽ bởi binh đao
    Mỗi lần mất nước là mỗi lần cứu nước
    Nếu cần đổ máu tao hòa chung máu đồng bào
    Tao sẵn sàng “Sát Thát” mà không hề từ khước

    Trước kẻ ác, không một ai chùn bước
    Kẻ ác chính là tụi bay và lũ liếm gót bù nhìn
    Muốn làm ông trùm kiểm soát Biển Đông ư ? Dân tộc tao chấp hết
    Cọc nhọn Bạch Đằng chờ sẵn bọn âm binh !

    Nguồn mạng


    • Cụ Nguyễn Cơ Thạch dưới mồ đoạn trường đứt ruột dạy thằng
      con bất hiếu Phạm Hoàng Hôn
      **********************************************

      Ải Nam Quan : Nguyễn Trãi khóc tiễn Cha
      Nguyễn Phi Khanh cổ xích về Trung Hoa
      Nay Phạm Bình Minh vui cười rạng rỡ
      Kỷ niệm 20 năm Hiệp ước Biên giới mất nhà
      Phạm Hoàng Hôn chào thúc cùi tay Vương Nghị
      Giọt lệ thay nụ cười khác Nguyễn Trãi khóc tiễn Cha
      Ải Nam Quan : Phạm Hoàng Hôn vui về tay Tàu Khựa
      Buồn thay đứa con tội bất hiếu với Bố ba
      Cụ Nguyễn Cơ Thạch dưới mồ đoạn trường đứt ruột
      Nhìn Ải Nam Quan : Nguyễn Trãi khóc tiễn Cha !
      Cụ Nguyễn Cơ Thạch nhắn con trai dạy biết hơn thiệt
      “Con ơi ! Nếu ăn chia với loài cá mập thấy cá mập ha ha
      Hài lòng thì chắc chắn phần hơn sẽ thuộc về cá mập
      Có tên Vương Nghị ngoại trưởng Cộng hoà Trung Hoa
      Minh ơi ! Vui thế nhiều bao nhiêu thì bất nhiêu nhục
      Bố hiểu con biết nhục thì cũng được ! Chỉ sợ không biết ! Buồn cho Ba
      Nhớ trước đây con nhìn Vương Nghị bằng đôi mắt hình Viên đạn
      Còn nay con tự sướng rất chi là hữu hảo tự hào vì đảng ta
      Tín nhiệm trao con thay đảng thành thủ phạm bán Nước
      Như bOác Hồ hạ lệnh cho Phạm Văn Đồng ký dâng Hoàng Sa
      Tổ Quốc Việt Nam đã mất đi hàng triệu cây số vuông đất biển
      Ả Nam Quan + Vịnh Bắc Bộ + Hoàng Sa và sắp mất trọn Trường Sa !
      Hai mươi năm qua một nỗi đau trong Ngàn nỗi đau đứt ruột
      Chẳng sung sướng gì mà kỷ niệm cái Ngày Huý nhật thật sót sa ! ….”

      http://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg
      TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT

  8. Chi kho cho nguoi lam cong tac ngoai giao . Cu phai gia vo de khoi trai y chung no ! Con nhan dan toi dech can chung no ! Chung co cung nhu khong ay ma !

Comments are closed.