Tết, lại nhớ xuân Mậu Thân 1968 (Kỳ 4)

Nguyễn Thông

20-2-2024

Tiếp theo kỳ 1kỳ 2 và kỳ 3

Năm xảy ra vụ Mậu Thân 1968, tôi sắp lên lớp 7, anh trai tôi sắp vào lớp 10 (hệ 10 năm). Huyện đội, xã đội đã lập danh sách nhà nọ nhà kia có mấy con trai, đang bao nhiêu tuổi, cứ qua tuổi 16 chạm 17 là gửi trát khám sức khỏe tận tay.

Nhà tôi cả già lẫn trẻ, đàn ông đàn bà có sáu người, chưa ai đi bộ đội. Anh tôi biết tương lai gần của mình là vậy, nên vừa xong lớp 10 thì lên đường ngay. Sau xuân Mậu Thân, chiến trường khát lính chưa từng có, bao nhiêu cũng không đủ. Điều này xảy ra lần thứ 2 khi mùa hè đỏ lửa 1972 ở Quảng Trị. Khi đó, tôi đang lớp 10, cũng chuẩn bị tâm thế như anh mình, nhưng họ xét thực tế nhà có hai trai, đã đi một nên được tạm hoãn. Nhiều bạn cùng lớp 10 với tôi bị đi và mãi mãi không về.

Chiến tranh, bắn giết nhau, chả ai muốn, nhưng phe phái, ý thức hệ đã đẩy con người vào chết chóc. Nói về nó (chiến tranh) có những lời đau xót muôn đời. Tôi cho rằng “hay” nhất là ba câu: Vương Hàn (thế kỷ 8 bên Trung Quốc) viết trong bài “Lương Châu từ” đúc kết “Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi” (xưa nay chiến tranh đi đánh nhau có mấy ai được trở về). 12 thế kỷ sau, thi sĩ Nguyễn Duy, người xứ Thanh, chua chát thốt lên “Nghĩ cho cùng/ Mọi cuộc chiến tranh/ Phe nào thắng thì nhân dân đều bại”.

Nhưng có lẽ thể hiện đúng bản chất cuộc chiến Bắc – Nam huynh đệ tương tàn là câu “thơ” dân gian “Ba lô con cóc, anh đi em khóc”. Tôi không biết nó có từ bao giờ nhưng sau xuân Mậu Thân 1968 rất phổ biến. Nông thôn, làng quê miền Bắc như trải qua trận cuồng phong, hồng thủy. Xám xịt, u ám, buồn thảm, đàn ông vào chiến trường gần hết, chỉ còn người già, đàn bà và trẻ con. Chinh phu, chinh phụ đều buồn. Kẻ đi người ở đều bi kịch, chỉ những anh mưu mẹo ăn bổng lộc chế độ thì mới cố tình ca ngợi “con đường ra trận là con đường vui” thôi.

Nhân đây cũng nói thêm, cho tới nay có vô vàn cách gọi tên cuộc chiến Bắc – Nam 1954-1975, nhưng càng ngày bản chất của nó càng được chỉ ra đúng như nó vốn có. Rồi có ngày lịch sử sẽ chép lại một cách trung thực chứ không như sử quốc doanh bây giờ.

Tôi tò mò để ý, trong các văn nghệ sĩ, nhà thơ nhà văn, nhà báo, trí thức cấp tiến (bị ông tổng bí thư gán cho cái tội “tự diễn biến, tự chuyển hóa”) có những vị đã nói thẳng về nó, trong số ấy phải kể nhà thơ Bùi Chí Vinh, nhà ngoại giao Nguyễn Đình Bin, nhà báo Huy Đức. Bác Bùi Chí Vinh luôn sổ toẹt gọi nó là cuộc huynh đệ tương tàn, nồi da xáo thịt. Có lẽ tôi cần biên bài ngắn riêng về bác “thẳng tưng”, nghĩa khí đáng khâm phục này.

Sau Mậu Thân 1968, tuổi học cấp 2 cấp 3 thời ấy như anh em tôi đã có thể sàng lọc được thông tin mà nhận biết đúng sai, nhưng sống ở miền Bắc, tất cả chỉ có nguồn duy nhất là bộ máy tuyên truyền của nhà nước, nên họ rót vào tai (qua đài), đập vào mắt (qua báo) thế nào thì đành biết vậy, tin vậy. Phải công nhận điều này: Người cộng sản rất giỏi đánh nhau và tuyên truyền. Không ai giỏi bằng họ, cả hai việc ấy.

(Còn tiếp)

Bình Luận từ Facebook

7 BÌNH LUẬN

  1. Hề… hề… từ cậu bé ngoài 10 tuổi nghe trận Mậu Thân qua loa đài đến bây giờ là ông lão 69, 70 tuổi, Nguyễn Thông vẫn lảm nhảm về các bài thơ chúc Tết của lãnh tụ Hồ Chí Minh nhưng vẫn không phân biệt được các bài chúc Tết của ngài ấy ở 2 Tết Đinh Mùi và Tết Mậu Thân khác với Tết Kỷ Dậu ở chỗ nào!?

  2. Có hàng đống sách : tiểu thuyết, bút ký, hồi ký viết về cuộc chiến tương tàn này . Do tham vọng của bọn đầu sỏ chủ trương . Chúng vẫn cứ sống sờ sờ ra đó . Hàng ngày , vợ con ra Tôn Đản mà mua hàng cao cấp . Còn chết thì chỉ có quân và dân, hàng triệu chứ không phải ít . Cha, mẹ lìa con, vợ lìa chồng , gia đình tan nát, con cái đội khăn tang nhiều khi chỉ mấy tuổi đầu . Có trẻ chỉ biết được cha , anh mình qua những tấm ảnh phai màu . Những chị, em thanh niên xung phong sống hết thời bom đạn đã trở thành những bà cô quá lứa , lỡ thì ( Bến không chồng – DH )
    Tội ác này do ai gây ra , các nhà viết sử trung thực hãy ghi lại cho thế hệ đời sau được biết .
    Nhân bài của bác mà nhớ lại vụ tàn sát , nghe nói khoảng ba ngàn người ở Huế . Đó là sự thanh trừng đẫm máu . Có hai ông Hoàng phủ liên quan, một “Hoàng phủ chết” và một “Hoàng phủ sống”.
    Thấy thiên hạ kết tội anh em mình là đồ tể, “Hoàng phủ sống” đã viết một bài dài để thanh minh, biện bạch . Nhưng , hàng chục , có khi nhiều hơn, là nhân chứng sống đã phản bác hoàn toàn bài thanh minh, thanh nga đó.
    Bác nào chưa đọc, hãy vào trang” daohieu.wordpress.com” để đọc mà ôn cố trí tân .
    ( Mình tình cờ đọc được , chứ hoàn toàn không liên quan gì đến chủ trang này . Đọc “Giải khăn sô cho Huế” của Nhã Ca cũng đủ rợn người rồi ! )

    • Không tại ai cả, và cũng chả ai sai . Vả lại, theo phái Xuyên Quyền Thế, chả có gì đúng, nhưng đổi lại, chả có ai sai . Nói chung, no star cả & cũng chả star where. Nhà văn Phạm Đình Trọng đưa ra phép tính làm giáo trình cho ngành toán Việt Nam XHCN, 5000 người dân thiệt mạng ở Huế hổng làm dân tụi bay nổi đình nổi đám lên bằng cái chết của người đảng viên Lê Đình Kềnh … thì nói chung, chả có gì đáng nói

      Dân hải ngoại đang lên án đám Ngụy Sè Gòong của tớ thời nội chiến 1979, vì gia đình nào cũng đưa con đi vượt biên trốn nghĩa vụ quân sự hít chơn hít chọi á . Đặc biệt là trí thức Việt kiều PAP, họ cực lực lên án lun

      • Lên án hồi nào và ở đâu dzậy thầy hai . Tui là dân hải ngoại nè mà có lên án ai đâu . Chỉ có chống bọn cộng hèn nhát, tham nhủng , bán nước bần cố nông thôi nhá

        • Bạn Lamson72! sao mà bạn phải phí lời với những thứ nảo bị tỉnh trùng lộn vào như montaukmosquito! Con cháu của thằng Minh râu bao giờ cũng chỉ thờ cúng xác ướp Minh râu và Trung Cộng.

        • Hỏi Nguyễn Hữu Vẹm thì bít lìn í muh. Tớ nhắc (khéo) chiện dân Ngụy, the ones i (used to) know, dont give a xít about 2 ông Cộng Sản đục lộn, chỉ lo cho con trai trốn nghĩa vụ quân sự thui . Thía là mọi người nổi tam bành, bảo tớ này nọ . Tưởng Năng Tiến cũng bỉu phải nhớ ơn những chiến sĩ bộ đội Cụ Hồ của Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam, nói chung cứ bộ đội Cụ Hồ ta đó chính là Cụ Mao thì phải nhớ ơn . i dont ke lém, thía là độc giả ĐCV & BTD nhảy chồm chồm lên

          Tớ hổng nghĩ Cộng Sản hèn nhát, ít nhứt là hổng có hèn nhát với giặc . Lets think about it fo a Phúc Kđinh second. Ai là giặc của Cộng Sản ? Cộng Sản có là giặc của Cộng Sản hông ? Then, … Ok you rite. Bi giờ Cộng Sản rất hèn với giặc của Cộng Sản, chỉ mỗi lần Thủ tướng Phạm Minh Chính tỏ rõ uy thế . Ngoài ra, xít man.

          Chiện Cộng Sản bán nước thì tớ (hầu như) chưa thấy . Đúng, có những âm miu dắt voi Cộng Hòa về, đào tạo ra những Nguyễn Thành Trung 2.0 chờ dịp bỏ bom Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh … Nhưng gonna be a while. i mean hổng đoán trước được . Bít đâu đó mấy thằng phi công được đào tạo từ Mỹ nổi điên lên, lái máy bay ra Ba Đình bỏ bom ngay vào Lăng Bác . Xít man, ở Việt Nam bi giờ, chiện gì cũng có thỉa xảy ra hít . Hợp tác cùng đề đốc Mỹ để xuất bản sách chống Cộng, rùi còn nỏ mồm ta đây yêu nước!

BÌNH LUẬN

Xin bình luận ở đây
Xin nhập tên của bạn ở đây