Hà Nội – Bắc Kinh và việc gọi đúng tên cuộc chiến

Huy Đức

24-7-2021

Ngày 21-7-2021, thượng tướng Đỗ Căn đã lên Hà Giang viếng các liệt sĩ hy sinh trong cuộc chiến tranh Biên giới (1979 – 1989). Đặc biệt, Thượng tướng đã thay mặt Đại tướng Phan Văn Giang, trao số tiền 50 tỷ đồng (do các doanh nghiệp Quân đội đóng góp) để nâng cấp Nghĩa Trang Liệt Sĩ Quốc Gia Vị Xuyên. Thượng tướng Đỗ Căn cũng đã thăm, tặng quà Đội Tìm kiếm, Quy tập hài cốt liệt sĩ, Bộ CHQS tỉnh.

Đại tướng Phan Văn Giang là một người lính đã chiến đấu và trưởng thành trong cuộc chiến tranh này. Việc làm của ông, ngay sau khi nhận quân hàm Đại tướng và chức Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, là rất ý nghĩa.

Tuy nhiên, bản tin của báo Quân Đội Nhân Dân khi nhắc đến Nghĩa Trang Quốc Gia Vị Xuyên và Đài Hương 468 đều không nói rõ các liệt sĩ được an táng, được hương khói ở đó hy sinh trong cuộc chiến tranh nào.

Trong khi, trước đó một ngày, 20-7-2021, tại tỉnh Thiểm Tây, Quân đội Trung Quốc tổ chức một lễ rất trọng thể, khai trương Nhà kỷ niệm Chiến tranh biên giới Việt – Trung (Cuộc chiến tranh mà họ gọi là Cuộc chiến phản kích tự vệ Trung – Việt) nằm trong Công viên văn hóa du lịch Tái Thượng Quân. Đây không phải là công trình đầu tiên, Trung Quốc xây để tôn vinh cuộc chiến tranh xâm lược này và đau đớn nhất là công trình xây trên điểm cao 1509.

Ngày 16-5-1984, sau mười tám ngày dùng một lực lượng lớn tấn công, Trung Quốc chiếm và chốt giữ hai mươi chín điểm dọc biên giới Việt Nam, trong đó có 1509. Hàng ngàn người lính Việt Nam đã hy sinh trong các đợt phản công lấy lại các cao điểm ấy, kể từ năm 1984.

Trong cuộc phỏng vấn hồi tháng 2-2009, Đại tá Phó chỉ huy trưởng Biên phòng Hà Giang Hoàng Đình Xuất cho chúng tôi, phóng viên báo Sài Gòn Tiếp Thị, biết:

“Từ khi chiếm được điểm cao 1509, Trung Quốc cho xây dựng trên đỉnh một pháo đài quân sự. Ở phía bên kia, Trung Quốc xây được đường xe hơi lên tận đỉnh trong khi bên mình dốc, hiểm trở. Theo nguyên tắc mà hai bên thống nhất, đường biên giới đi qua đỉnh, cắt đôi pháo đài mà Trung Quốc xây dựng trên cao điểm này, nhưng khi hoạch định biên giới, phía Trung Quốc cho rằng, đây là một khu vực có ý nghĩa thiêng liêng nên họ xin được giữ lại toàn bộ pháo đài để làm du lịch. Đau xót là các nhà lãnh đạo của chúng ta đã đồng ý. Phần Việt Nam nhượng Trung Quốc ở đây tuy chỉ có 0,77 hecta nhưng, 1509 là một vị trí chiến lược. Từ trên pháo đài ấy có thể nhìn thấy từng chiếc ô tô ở thị xã Hà Giang”.

Sự hy sinh của hàng ngàn người lính Việt Nam ở 1509, ở Vị Xuyên, ở các mặt trận Biên giới từ 1979 – 1989, há chẳng thiêng liêng sao.

Bắc Kinh gọi cuộc chiến tranh xâm lược này là Cuộc chiến phản kích tự vệ Trung – Việt. Chúng ta không cần tranh cãi với quân ăn cướp, chúng ta chỉ cần ngay thẳng gọi đúng tên cuộc chiến thôi: Chiến Tranh Chống Quân Trung Quốc Xâm Lược.

Tại Nghĩa Trang Liệt Sĩ Quốc Gia Vị Xuyên, tại Đài Hương 468 và gần cả trăm nghĩa trang lớn nhỏ trên Biên giới phía Bắc nên có bia ghi rõ: Nơi An Nghỉ của Những Anh Hùng Liệt Sĩ Hy Sinh Trong Cuộc Chiến Tranh Chống Quân Trung Quốc Xâm Lược 1979 – 1989.

Tại lễ khai trương Nhà kỷ niệm Chiến tranh biên giới Việt – Trung, các tướng là cựu binh Trung Quốc còn tặng sách mà họ đặt tựa đề là “Tổ Quốc Trong Tim”.

Tôi biết, có những cuốn sách rất thật do các cựu binh QĐND Việt Nam viết về cuộc chiến tranh Vệ Quốc vĩ đại mà họ tham gia này đã chờ mấy “17 tháng Hai” rồi, đến nay vẫn chưa được cấp phép. Không chỉ có sách báo, trong các bảo tàng lịch sử cũng cần có không gian tương xứng cho cuộc chiến tranh Biên giới.

Không thể có một tương lai hòa bình vững chắc nếu các thế sau không biết sự thật về lịch sử, nhất là phần lịch sử còn có thể được viết bởi những người đã trực tiếp tham gia.

Ngày này của 42 năm trước, nhiều người bạn tuổi Nhâm Dần của tôi đã nhập ngũ trong khuôn khổ “Lệnh Tổng Động Viên”, đợt Hai, 24-7-1979. Chúng tôi nhập ngũ đợt Một, trước đó 4 tháng 10 ngày.

Hàng trăm ngàn thanh niên ở thế hệ chúng tôi đã tàn phế, đã bỏ mình trên biên giới phía Bắc hoặc ở Campuchia. Chúng ta đã làm được rất ít cho họ, từ quy tập hài cốt cho đến chăm sóc các thương binh. Điều tử tế tối thiểu để an ủi các anh linh, theo tôi, là phải gọi đúng tên cuộc chiến.

Họ đã cầm súng và hy sinh trong cuộc chiến tranh vệ quốc, chống quân xâm lược Trung Quốc; họ không còn cơ hội để chiến đấu với sự sợ hãi vô cớ của chúng ta.

PS: Theo Cựu UVTW Đảng, Thứ trưởng Thường trực Bộ Ngoại Giao Nguyễn Đình Bin:

“Hiện Trung Quốc đã xây dựng xong Nhà kỷ niệm tác chiến phản kích tự vệ đối với Việt Nam, Nhà ký ức Nam Cương (biên giới phía Nam), Tháp kỷ niệm anh hùng cách mạng đỏ và các hạng mục trưng bày vũ khí mô phỏng, thể nghiệm huấn luyện quân sự, đi lại con đường trường chinh, xuyên rừng… Là khu công năng tổng hợp về giáo dục quốc phòng, giáo dục chủ nghĩa yêu nước, giáo dục cán bộ đảng viên, giáo dục khoa học, đào tạo, hội nghị, nghiên cứu, tham quan, du lịch.

Tính đến nay, Công viên này đã tổ chức hơn 900 hoạt động đào tạo, giáo dục, huấn luyện quân sự cho học sinh trung tiểu học, cơ quan chính quyền, đơn vị sự nghiệp và cán bộ đảng viên, với hơn 110.000 người tham gia đào tạo. Các giới trong xã hội đến tham quan du lịch, thể nghiệm cuộc sống quân đội, tham gia giáo dục quốc phòng chủ nghĩa yêu nước lên tới hơn 1.2 triệu lượt người…”

Bình Luận từ Facebook

7 BÌNH LUẬN

  1. Có những thằng chó đẻ như Lê Khả Phiêu, Lê Đức Anh, Đỗ10.. và bây giờ là Nguyễn Phú Trọng thì biên giới và hải đảo còn có cơ hội..teo tóp.

  2. ” bên kia biên giới là người anh em. Bác Mao ta đó là cha bác Hồ” hihihihihi
    ” có những niềm đau lòng không muốn nhớ”. zDĩ zãng dzơ dz áy hổng thèm zdấu zdiếm. Thui thì vừa uống whisky vừa nhai cầy hương vừa ngắm hương tưởng nịm, đời mình rồi cũng qua trong cơn say bất tận. Đời cua cua máy đời cáy cáy đào ấy là nói cho thằng hàng xóm nghe.

  3. “Bắc Kinh gọi cuộc chiến tranh xâm lược này là Cuộc chiến phản kích tự vệ Trung – Việt. Chúng ta không cần tranh cãi với quân ăn cướp, chúng ta chỉ cần ngay thẳng gọi đúng tên cuộc chiến thôi: Chiến Tranh Chống Quân Trung Quốc Xâm Lược.”
    Miền Bắc gọi là Giải Phóng, miền Nam gọi là Ăn Cướp. Lúc đầu thì nhiều người miền Bắc còn nghi ngờ, bây giờ thì họ quá rõ. Có ai biết số phận của 18 tấn vàng trong kho của miền Nam bây giờ ở đâu không?

    • Miền Bắc có thể gọi đó là “Chiến Tranh Chống Quân Trung Quốc Xâm Lược.”, nhưng người miền Nam nên gọi đó là cuộc nội chiến nồi da xáo thịt . That conflict has nothin to do w dân Ngụy nhà mềnh .

      Tổ quốc xã hội chủ nghĩa của dân miền Bắc hổng phải là “tổ quốc” của dân Ngụy . Dân miền Bắc muốn xem cái của khỉ gì là Tổ quốc thì kệ xác họ .

  4. Là bảo vệ lãnh thổ! Là bảo vệ hiến pháp!
    Biến quân đội thành công cụ để bảo vệ đảng thì đội ngũ quân đội ấy sẽ là hiện thân của cái đảng được bảo vệ!!

  5. “Họ đã cầm súng và hy sinh trong cuộc chiến tranh vệ quốc chống quân xâm lược Trung Quốc; họ không còn cơ hội để chiến đấu với sự sợ hãi vô cớ của chúng ta.”
    Chiến tranh vệ quốc như mồm ông nói cũng giá trị ngang với chiến tranh giải phóng dân tộc, mà người trong Nam hiểu đó là cuộc chiến nồi da xáo thịt, do trung cộng và nga xỏ mũi, cuộc chiến vệ quốc kia chẳng qua là đòn trả đũa cuả cs tàu sau khi cs việt nam tháu cáy họ vụ Cambodia. Nó hoàn toàn vô nghĩa, vì nếu đảng cs việt nam lúc đò biết sức của mình mà điều đình với tàu sẽ rút quân khỏi Cambodia, sẽ không phí bao nhiêu là sinh mạng vô nghĩa.

  6. “Sự hy sinh của hàng ngàn người lính Việt Nam ở 1509, ở Vị Xuyên, ở các mặt trận Biên giới từ 1979 – 1989, há chẳng thiêng liêng sao”

    Có chớ . Sự thiêng liêng đó ngang với sự hy sinh của những “người lính Việt Nam” sinh Bắc tử Nam trong cuộc kháng chiến đánh cho Mỹ cút-Ngụy nhào aka những người lính phi-Việt Nam khác . Cũng ngang với sự hy sinh của những “người lính Việt Nam” cho công cuộc giải phóng miền Nam khỏi sự đô hộ của dân chủ tư bản . Nhưng có lẽ không thiêng liêng bằng sự hy sinh của những “người lính Việt Nam” trong cuộc hợp đồng tác chiến giải phóng Hoàng Sa 1974. Bọn Ngụy tính đem quân chiếm lại Hoàng Sa nên đề nghị đình chiến với “phía Việt Nam”. “Phía Việt Nam”, theo lời kể của Cao Xuân Huy & phía Ngụy tham gia trại David, của các bác từ chối, đồng thời nổi hiệu tiến công khắp các mặt trận, ngăn cản quân Ngụy tái chiếm Hoàng Sa .

    “Tổ Quốc Trong Tim”

    Lỗi anh đánh máy, thiếu chữ “r”

    “Không thể có một tương lai hòa bình vững chắc nếu các thế sau không biết sự thật về lịch sử”

    So far, so good. Lịch sử Đổi Mới của Đỗ Kim Thêm có cũng như không, Đảng các bác vẫn sống khỏe . Nền hòa bình này được bảo đảm bằng hội nghị Thành Đô, đ/v tớ, chắc như bắp . cant ask for a better.

    “Họ đã cầm súng và hy sinh trong cuộc chiến tranh vệ quốc, chống quân xâm lược Trung Quốc”

    Ah, bọn phản bội tư tưởng Hồ Chí Minh . Tính phong kiến quá nặng luôn

    Nếu phải gọi tên cuộc chiến 1979, tớ mong mọi người, những ai còn kính trọng Bác Hồ, xem đó là 1 cuộc nội chiến nồi da xáo thịt . Không nên để xảy ra những thảm cảnh đau lòng như vậy nữa . Và hòa giải hòa hợp dù khó mấy cũng phải làm được . Youre half way there. Cầu mong khí thiêng sông núi phù hộ cho dân tộc có thể vượt qua nửa đường còn lại . Và với tro cốt của Georges Boudarel as part of this xít, tớ tin các bác sẽ làm được .

Comments are closed.