28-4-2021
Trung Quốc là một đồng minh lâu đời của chế độ Hồ Chí Minh, đã từng giúp Việt Minh trong Cuộc chiến tranh Đông Dương lần thứ nhất chống Pháp. Trung Quốc đã từng gửi vũ khí, thực phẩm và cố vấn cho Đảng Cộng sản Việt Nam và có toàn quyền để chia sẻ với họ thắng lợi Điện Biên Phủ năm 1954.
Sau Cuộc kháng chiến chống người Pháp kết thúc, Trung Quốc cung cấp cho nhà nước Cộng sản non trẻ ở Bắc Việt Nam sự giúp đỡ cần thiết để củng cố chính quyền của mình và tích lũy các phương tiện cần thiết để chống lại chế độ Sài Gòn (và người ủng hộ là Mỹ).
Đầu năm 1960, chính Trung Quốc đã cung cấp khối lượng viện trợ lớn, kể cả vũ khí và trang thiết bị quân sự cho Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, chứ không phải Liên Xô. Vào cuối năm 1964, Trung Quốc đã cung cấp cho đồng minh Bắc Việt Nam 457 triệu đôla trị giá hàng viện trợ (48%), trong khi Liên Xô là 370 triệu đôla hay 40%.
Khi Cuộc chiến tranh bắt đầu leo thang năm 1965, Trung Quốc tiếp tục là nước dẫn đầu về viện trợ cho Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Theo đánh giá của Liên Xô, từ năm 1955 đến 1965 Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa đã cung cấp cho Việt Nam 511,8 triệu rúp viện trợ kinh tế (khoảng 569 triệu đôla). Trong tổng số này, 302,5 triệu rúp (336 triệu đôla) được cung cấp dưới dạng các khoản viện trợ.
Mặc dù năm 1968 Trung Quốc để mất vị trí đứng đầu trong việc viện trợ, nhưng họ tiếp tục cung cấp một khối lượng lớn viện trợ cho Bắc Việt Nam. Chẳng hạn, Bắc Kinh là nguồn cung cấp chủ yếu ngoại tệ mạnh cho Mặt trận Giải phóng Dân tộc. Năm 1966, Trung Quốc gửi cho Việt cộng 20 triệu đôla, năm 1967 khoản viện trợ này lên đến 30 triệu đôla. Và Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa tiếp tục cung cấp thực phẩm và vũ khí cho Bắc Việt Nam.
Không kém phần quan trọng, là việc Trung Quốc tiếp tục duy trì sự có mặt quân sự trên lãnh thổ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Các đơn vị quân đội Trung Quốc được triển khai ở một số tỉnh Bắc Việt Nam theo một hiệp định được bí mật kí giữa hai nước vào năm 1965. Quy mô lực lượng này được đánh giá ở mức từ 60.000 đến 100.000 người vào giữa năm 1967. Phần lớn lực lượng này là các đơn vị “kỹ sư đường sắt”hay các đơn vị “kỹ sư thông thường”cũng như các đơn vị hỗ trợ quân sự. Nhưng cũng có một số quân chính quy chịu trách nhiệm về phòng không của các tỉnh phía Bắc Việt Nam Dân chủ Cộng hòa.
Ngoài ra, Trung Quốc còn phân ba trung đoàn máy bay chiến đấu MiG-17 bảo vệ lãnh thổ Bắc Việt Nam chống lại sự xâm nhập có thể xảy ra của máy bay Mỹ. Những trung đoàn đầu tiên của Trung Quốc được đưa tới Bắc Việt Nam năm 1965. Việc triển khai quân đội Trung Quốc này đã cho phép Bắc Việt Nam, sau khi Mỹ đưa quân đến miền Nam Việt Nam, tập trung quân chiến đấu tại miền Nam Việt Nam Dân chủ Cộng hòa.
Trong khi đó các nhà lãnh đạo Bắc Việt Nam hiểu rõ rằng sự có mặt của quân đội Trung Quốc chứa đựng nguy cơ về sự phụ thuộc lớn vào Bắc Kinh, đặc biệt là vì số lượng quân Trung Quốc và quân Việt Nam tại các tỉnh Bắc Việt Nam Dân chủ Cộng hòa gần như tương đương. Hà Nội phản đối những lời đề nghị của Trung Quốc gửi thêm quân của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa tới lãnh thổ Việt Nam.
Những nhân tố khác xác định vị thế mạnh mẽ của Trung Quốc tại Bắc Việt Nam: Việt Nam Dân chủ Cộng hòa phụ thuộc vào sự cộng tác của Trung Quốc để có sự viện trợ từ các nước khác, kể cả Liên Xô. Bởi vì khối lượng lớn viện trợ từ các nước xã hội chủ nghĩa khác phải đi qua lãnh thổ Trung Quốc (theo một nguồn tin Trung Quốc, mỗi tháng từ 8 tới 9 ngàn tấn hàng hóa được chuyển tới Việt Nam Dân chủ Cộng hòa qua ga đường sắt ở Pinhxiang. Hà Nội phải thận trọng để không bị cắt đứt kênh phân phối này bằng cách không làm hỏng mối quan hệ với “người láng giềng khổng lồ phương Bắc”. Và chắc chắn sự gần gũi về mặt địa lý đã đóng một vai trò quan trọng trong mối quan hệ giữa hai nước, vì Trung Quốc là người hàng xóm bên cạnh của Bắc Việt Nam.
Tuy nhiên sự gần gũi về mặt địa lý và sự viện trợ của Trung Quốc hẳn đã không thể có tầm quan trọng như vậy đối với các nhà lãnh đạo Bắc Việt Nam, trừ phi cũng có sự liên hệ gần gũi về ý thức hệ giữa Bắc Kinh và Hà Nội. Các nhà cộng sản Việt Nam chia sẻ với những người đương nhiệm Trung Quốc quan điểm về cuộc xung đột ở Đông Nam Á và về tình hình quốc tế, về vai trò của Phong trào cộng sản trên thế giới và về những Cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc, về việc giảm tình trạng căng thẳng và về những triển vọng của sự chung sống hòa bình giữa chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa tư bản. Thái độ ủng hộ Trung Quốc mạnh mẽ phổ biến trong các nhà lãnh đạo hàng đầu của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa.
Trong khi các chính trị gia, những người thông cảm với Liên Xô đã bị cách chức trong giai đoạn bất hòa giữa Mátxcơva và Hà Nội vào đầu những năm 60, thì những nhà lãnh đạo có xu hướng ủng hộ Trung Quốc đã đủ mạnh để vượt qua thiên hướng của một số Ủy viên Bộ Chính trị Việt Nam về cách tiếp cận được chia sẻ đồng đều hơn đối với hai đồng minh. Xu hướng này đã được thể hiện trong sự tuyên truyền tương đối phong phú của Trung Quốc ở Bắc Việt Nam.
Trong khi đó việc tuyên truyền của Liên Xô chỉ giới hạn ở những cuộc triển lãm và những bộ phim được chiếu trong dịp những ngày lễ lớn. Những chiến sĩ chống Liên Xô của Trung Quốc vẫn tiếp tục, mặc dù có những phản đối mạnh mẽ của Đại sứ quán Liên Xô ở Hà Nội. Các nhà ngoại giao và các quan chức khác của Trung Quốc được hưởng nhiều tự do hơn so với các đồng nghiệp Xô Viết.
Các nhà lãnh đạo Việt Nam Dân chủ Cộng hòa đã liên tục đến Bắc Kinh để xin ý kiến Mao Trạch Đông và Chu Ân Lai về những vấn đề quan trọng trong chính sách đối ngoại của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Nhìn chung, theo một kết luận không lấy gì làm dễ chịu của Đại sứ quán Liên Xô ở Hà Nội: ở miền Bắc Việt Nam hiện nay có nhiều sự thông cảm đối với Trung Quốc hơn là đối với Liên Xô.
Những người Xô Viết theo kịp với những diễn biến trong các mối quan hệ Bắc Việt Nam-Trung Quốc. Họ để ý đến mọi dấu hiệu của sự bất hòa đó cho những lợi ích riêng của họ. Mátxcơva đầu tiên nhận được những dấu hiệu như vậy từ năm 1965 qua báo cáo của các nhân viên ngoại giao và các nhà báo về sự phật ý đang tăng lên ở Hà Nội với chính sách của cộng sản Trung Quốc. Theo báo cáo này, các nhà lãnh đạo Bắc Việt Nam đã bắt đầu nghi ngờ về những mục đích đầu tiên của Bắc Kinh ở Đông Nam Á.
Sự thay đổi thái độ của các nhà lãnh đạo Việt Nam Dân chủ Cộng hòa có thể giải thích bằng những diễn biến mới trong các mối quan hệ giữa Liên Xô và Bắc Việt Nam. Hợp tác với Mátxcơva sẽ tạo cho Hà Nội một cơ hội để thoát khỏi sự bảo trợ quá đáng của Trung Quốc và có một vị trí độc lập hơn trong quan hệ giữa Bắc Việt Nam và Bắc Kinh. Mặc dù sự chuyển hướng này trong chính sách của Bắc Việt Nam không hứa hẹn một thành công ngay lập tức với các nhà lãnh đạo Xô Viết, nhưng Liên Xô đã sẵn sàng chiếm lấy điều đó. (1)
Riêng giai đoạn 1965-1968 TQ gửi 320 000 người gồm binh lính, công nhân và kỹ thuật viên tới VN để xây dựng đường xá, hỗ trợ hậu cần, và cố vấn quân sự. TQ cũng hỗ trợ 30 000 xe vận tải để chuyên chở 10 000 tấn vũ khí dọc đường mòn HCM. Ngoài ra còn có các chuyên gia, cố vấn của Liên Xô, Bắc Triều Tiên và các nước XHCN khác. (2)
Trong khi đó lượng quân Mỹ với số lượng đỉnh điểm ở miền Nam vào năm 1969 là khoảng 550 000 người. Đến trước khi ký HĐ Paris, tháng 1- 1973, thì quân Mỹ ở VN chỉ còn gần 25 000, tức là khoảng 5% so với lúc đỉnh điểm và không còn tham chiến trực tiếp.
Ghi chú:
(1) trích từ ‘Liên bang Xô Viết và chiến tranh VN’, NXB CAND
(2) trích từ ‘Phán xét’ của Nguyễn Văn Hưởng, NXB CAND
Phải công bình mà thừa nhận rằng khối CS.yểm trợ hết mình cho Hà Nội nhưng
theo kiểu “ném đá giấu tay”,không cho dân biết và cả Âu Mỹ biết vì báo chỉ đôc
quyền của khối CS. trong khi Mỹ giúp thì sờ sờ ra giữa ban ngày,không cần che
đậy nên Mỹ thua,kéo theo miền Nam sụp đổ là điều không thể tránh được !
https://www.bbc.com/vietnamese/forum-52450468
Sau khi tôi đã sang sinh sống ở nước ngoài, mỗi lần về Việt Nam thăm ba, những lúc tinh thần minh mẫn ba đều hỏi thăm tôi người Việt mình sống ở bên đó thế nào, có thành công và thích nghi với nước sở tại hay không?
Và cuối câu chuyện bao giờ ba cũng thắc mắc hỏi tôi mỗi một câu: “Tại sao Mỹ lại đánh nhau với mình thế hả con?” Tôi nghe xong chỉ biết rơi nước mắt thương ba và thương cho cả thế hệ cha anh.
Năm nay đánh dấu 45 năm nước Việt Nam được sống trong hoà bình, nhưng đâu đó mỗi gia đình Việt Nam đều có câu chuyện đau thương để kể.
Có những nỗi niềm vẫn cứ gợn lên trong lòng, dù bạn ở phía bên nào.
Tôi may mắn được gặp gỡ và trò chuyện với các chú, các anh tham gia cuộc chiến ở cả hai bên. Tất cả những người lính đó đều có nhận định như nhau, chiến tranh là tàn khốc và chết chóc, là con người phải suy nghĩ và hành động khác với nhân tính của mình để sống còn.
https://www.bbc.com/vietnamese/forum-52450468
CHÍNH ỦY như bác BÙI TÙNG không hiểu sao MÀ CÒN NGÂY THƠ ĐẾN THẾ
bao giờ cũng THÉC MÉC mỗi một câu:
“Tại sao Mỹ lại đánh nhau với mình thế hả con?”
CHÍNH ỦY như bác BÙI TÙNG còn nhớ chính LÊ DUẨN bảo ta đánh Mỹ là đánh giùm cho đồng chí Trung Quốc đó sao !!??
MỸ can thiệp vào VIỆT NAM Thời Chiến tranh Lạnh vì muốn ngăn LÀN SÓNG ĐỎ suy từ Chủ thuyết Domino của họ AI NGỜ chính lại là LIÊN XÔ xuống vực trước !!
Trước Giông bão Sóng thần khủng khiếp nhất Thời đại bằng cơn động đất TÀU-Toàn cầu hóa Sino-Globalization / Sino-Mondialisation núp bóng ngụy danh dưới Chủ nghĩa Toàn cầu ‘hạnh phúc’ đã và đang là mầm mống Thế chiến … thực chất cái chủ nghĩa kinh tế văn hóa QUÁI ĐẢN này là con ngựa thành Troyes tuyệt vời của Tàu cộng MAY RA con siêu vi Trung C..UỐC đã lật mặt nạ lòi mặt thật nham hiểm của ĐẠI HÁN ..nhưng nhìn lại bọn khoa bảng bọn trí ngủ THỔ TẢ thiên tả thực chất là THÂN CỘNG do bản chất BƯNG BÔ đê tiện suốt đời của chúng CHÍNH VÌ quyền lợi và danh hão !!!!
ĐẤT NƯỚC Việt Nam đứng trước CÒN hay MẤT SỐNG hay CHẾT không phải là do TẬP CẬN BÌNH mà chính là cái thành phần của đám gọi là “TINH HOA” giả thiếu KHÍ PHÁCH và ngay cả THỰC TÀI sự chọn lựa của chúng CHÍNH VÌ quyền lợi và danh hão TỰ BIẾN CHÚNG đổi di thể chúng THÀNH những con siêu vi trung c..uốc tự BƯNG BÔ mà tưởng mình là IÊU nước LÃ nưóc AO cũng như thằng HẠ TƯỚNG Võ Tiến Trung DŨNG SĨ DIỆT MỸ cứu TÀU Ô nhưng lỗi không phải cái THẰNG CHĂN TRÂU ĐẦU BÒ NÀY ngay hắn cũng chỉ là nạn nhân của thằng ĐẠI VỊT GIAN dưới đây
http://1.bp.blogspot.com/-X1x4PVxRQ0c/Tsr3gyDMvMI/AAAAAAAAD8M/wvMGraP5dYQ/s1600/HCM.gif
Năm 1960 trò Chí Phèo Hồ Chí Meo còn béo tốt về báo cáo với thầy MAO XẾNH XÁNG + nghỉ mát tắm biển tại Bắc Đới Hà (北戴河). Hình chụp tháng 8/1960. Nguồn: Artron.net
http://www.hanoiparis.com/zoom.php?rep=img_poeme&image=8351
BẤM VÀO XEM ảnh mầu bác Hù được tình báo Hoa Nam nuôi béo tốt
ĐẤT NƯỚC Việt Nam đứng trước CÒN hay MẤT SỐNG hay CHẾT không phải là do TẬP CẬN BÌNH mà chính là cái thành phần của đám gọi là “TINH HOA” hàng giả đồ lậu thiếu KHÍ PHÁCH và ngay cả THỰC TÀI sự chọn lựa của chúng CHÍNH VÌ quyền lợi và danh hão TỰ BIẾN CHÚNG đổi di thể chúng THÀNH những con siêu vi trung c..uốc tự BƯNG BÔ (chính chúng não bộ TOÀN BỰA và BÃ ĐẬU đã thành NGUY HIỂM
http://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg
cho MẸ VIỆT NAM gấp 1.000.000 hơn tên đàu sỏ Đại hán TẬP CẬN BÌNH !!! đâm vào LÒNG ĐẤT MẸ ….)
mà tưởng mình là IÊU nước LÃ nưóc AO cũng như thằng HẠ TƯỚNG Võ Tiến Trung DŨNG SĨ DIỆT MỸ cứu TÀU Ô chứ đâu láu cá như Singapore hay Nam Hàn hay ngay cả NHẬT BẢN hiệp sĩ đạo cay đắng sau khi ăn HAI TRÁI BOM nguyên tử vẫn nhất quyết theo MỸ ….
THẾ GIỚI hiện tình đầy thử thách nguy hiểm NHƯNG CŨNG ĐANG MỞ bao Vận hội để Dân Việt CHỌN LỰA Đúng hay sai
http://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg
TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT
“Thực sự là không hiểu ý đồ của tác giả là gì,khi kể công lao của Trung cộng với Việt cộng,theo cách một chiều…(?)”
Rất đồng ý . Để khách quan hơn, ta cần nói rõ Việt Cộng “đánh cho Mỹ cút, đánh cho Ngụy nhào” cho Trung Cộng . Ui, xin lỗi những ngừ có gia đình có công với cách mạng . Từ “Việt Cộng” mang ý nghĩa thóa mạ, tớ quên mất không bỏ “Việt” ra khỏi những thứ chỉ các bác . Mea culpa, mea culpa, mea maxima culpa. Sửa lại:
Những ngừ Cộng Sản chân chính đã đánh cho Mỹ cút, đánh cho Ngụy nhào khỏi đất nước Việt Nam dùm cho Trung Cộng .
Trung Cộng viện trợ cho Cộng Sản -nói “Việt Cộng” mang ý nghĩa miệt thị- đánh Mỹ đuổi Ngụy cho Trung Cộng . Các bác Cộng Sản chân chính nhà mềnh đích thị là lính đánh thuê .
“Ta đánh Mỹ là đánh cả cho Liên xô, đánh cả cho Trung quốc…” là câu khẳng định từ cửa miệng một lãnh tụ hàng đầu CSVN, đã đủ để cho thấy TQ dù có đổ vàng đổ ngọc vào đây cũng không xứng với giá trị xương máu đau khổ của triệu người Việt suốt 20 năm nội chiến; không thể hiện được một “ban ân” nào cho dân miền Bắc, hoặc cho cả dân tộc Việt Nam nói chung.
Đừng có kể lể chi li vũ khí đạn dược đã giết con dân VN như kể ơn nghĩa!
Không có nợ nần, ân nghĩa gì ở đây cả, để mà nhân danh nó lạm dụng gỡ gạc gì từ dân tộc nầy!
Trong cuốn “Đằng sau tấm màn tre – Trung Quốc, Việt Nam và Thế giới ngoài châu Á”, do Priscilla Roberts biên khảo, xuất bản năm 2006, có đoạn viết rằng Mao trạch đông từng bắt chế độ VNDCCH tiếp nhận 20.000 quân GpNdTq vào bắc Trung bộ để “làm đường”, nhưng bị Lê Duẩn cương quyết từ chối dù cứ nằng nặc nhắc lại yêu cầu đó vài lần nữa. Ông nhấn mạnh chuyện nầy với các cán bộ lãnh đạo, “để các đồng chí thấy được âm mưu lâu dài của họ là muốn cướp nước ta, và âm mưu của họ xấu xa tới chừng nào.”
Thế là đã rõ, người trong cuộc có thẩm quyền đã phơi bày sự thật.
Tác giả còn kể lể làm gì?
Chuyện “miền Bắc lệ thuộc TQ từ gần thế kỷ nay” đâu còn là chuyện lạ để tác giả phải chịu khó sưu tầm, phơi bày, so đo từng con số,
Chi li chu đáo đến độ Tào Tháo có sống lại cũng không thể kể công đầy đủ hơn!
Chẳng lẽ tác giả dài dòng nói thế để biện minh “nếu ngày nào đó TQ có đòi vài hòn đảo, vài nghìn km2 ở biên giới”…cũng chỉ là sòng phẳng thôi, “phải đạo” thôi. Đừng kêu ca phản đối?
Ăn khế trả vàng?
Trích:
“Những nhân tố khác xác định vị thế mạnh mẽ của Trung Quốc tại Bắc Việt Nam: Việt Nam Dân chủ Cộng hòa phụ thuộc vào sự cộng tác của Trung Quốc để có sự viện trợ từ các nước khác, kể cả Liên Xô”
*Lý do miền Bắc phải nhờ vả lãnh thổ TQ để chuyển nguồn hàng viện trợ là vì các nước không thích chuyển hàng đi đường bIển vào Hải Phòng, vừa tốn kém, chậm giao hàng, vừa có thể bị máy bay Mỹ không kích khi vào hải phận bắc VN, nhất là các đợt Mỹ cho rãi mìn phong toả cảng Hải phòng và vùng biển bắc Trung bộ.
TQ cũng xúi Hanoi chọn đường đi ngang TQ để chủ động kiểm soát nguồn hàng, nhân tiện “mượn bớt” một số , hoặc sao chép kỹ thuật vũ khí khối LX. Bắt CSVN lệ thuộc mình vẫn tốt hơn cho nổ lực thao túng, cưỡng ép sau này.
Trích:
“Trong khi các chính trị gia, những người thông cảm với Liên Xô đã bị cách chức trong giai đoạn bất hòa giữa Mátxcơva và Hà Nội vào đầu những năm 60, thì những nhà lãnh đạo có xu hướng ủng hộ Trung Quốc đã đủ mạnh để vượt qua thiên hướng của một số Ủy viên Bộ Chính trị Việt Nam về cách tiếp cận được chia sẻ đồng đều hơn đối với hai đồng minh.”
*Nhầm:
– chưa bao giờ có “giai đoạn bất hòa giữa Mátxcơva và Hà Nội vào đầu những năm 60”
Chỉ có bất hoà giữa Mátxcova với Bắc kinh.
– ”Thiên hướng” là khuynh hướng bẩm sinh, tự nhiên, trời phú’’…như thiên hướng muốn đi tu, thiên hướng âm nhạc…
*Ở đây Tác đã nhầm chữ “thiên”(trời, thiên nhiên, bẩm sinh) với “thiên” là khuynh về, ngã về…(như thiên vị, thiên tả, thiên Cộng)
Nên thay “thiên hướng” bằng “khuynh hướng”.
(Vì ủng hộ TQ không thể là xu hướng bẩm sinh của người VN được. Động cơ gây ra xu hướng thân TQ là do lòng tham quyền lực nên cầu cạnh sự ủng hộ của TQ, hoặc thích TQ, hưởng lợi từ TQ).
Xe tải nhỏ là loại xe có trọng tải chở hàng từ 6.3 tấn .
*Xe nhà binh TQ ra chiến trường phải lớn, không thể là xe tải nhỏ, mà lại “nhiều” lên tới…30.000 chiếc,
(dĩ nhiên phải có 30.000 “chiến sĩ lái” kèm thức ăn, nước uống, giấy…vệ sinh)
*chở vũ khí đạn dược chạy hàng nghìn km ra chiến trường, lần đi lần khó, mà chỉ chở được có…333kg33/mỗi chiếc, thì hơi…tếu.
Thêm tốn ơn nghĩa, nợ nần tình đồng chí, nhỉ?
Tào Tháo cũng thua vụ kể ơn nầy!
Hãy xét lại thông điệp tác giả muốn gửi trong câu:
“TQ cũng hỗ trợ 30.000 xe vận tải để chuyên chở 10.000 tấn vũ khí dọc đường mòn HCM.”!
Bài toán sẽ là: sau khi giản lược 4 con 0, sẽ còn 1 tấn chia cho 3 xe tải, vị chi ra 333kg33/xe.
“Nổ” banh thực tế, ông Chính ạ!
“TQ dù có đổ vàng đổ ngọc vào đây cũng không xứng với giá trị xương máu đau khổ của triệu người Việt suốt 20 năm nội chiến”
Whoa, bộ đội Cụ Hồ không những làm cửu vạn lính đánh thuê cho Trung Quốc, mà làm cửu vạn với bất cứ giá nào, thậm chí rẻ mạt hạng lun . Bác Đào Văn Tùng nói vì các bác í có lý tưởng . Chủ nghĩa Mác-Lê lợi hại thật!
Các trí thức cuồng Hồ hết thuốc chữa nhà mềnh sao không học được điều này từ Cụ Hồ Chí Minh ?
Và Đảng các bác, tuy viết trên báo là thời Cụ Hồ Chí Minh “bảo thủ, giáo điều, duy ý chí, lạc hậu …” cũng nên lấy điều này để mà học . 20 tr đô 1966 bằng 1/3 GDP Việt Nam thời này đấy ạ .