Trịnh Ngọc Thành
1-4-2020
Thụy Sĩ, ngày 30 tháng 3, hôm nay là ngày thứ 15 tôi, Thành, đã bị nhiễm Covid-19 (Coronavirus)!
Mặc dù tôi cũng càng mệt sau hơn 10 ngày sốt liên tục và chống chọi với virus Covid-19, được sự động viên của gia đình, anh em bạn bè và đồng nghiệp, tôi cố gắng ngồi dậy để viết vài dòng chia sẽ trải nghiệm thực tế của chính bản thân tôi khi bị nhiễm Covid-19. Cho những ai đang chống chọi với con virus “không dễ thở này”, cũng như cho những ai đang tránh xa nó, để biết và phòng ngừa.
Một tuần trước khi bị nhiễm, sáng tôi đi đến công ty và chiều từ công ty về nhà bằng xe cá nhân của tôi, không cho em nào đi cùng hết, kể cả em Covid-19. Ngày lên công ty thì rửa tay không biết bao nhiêu lần theo cảnh báo của công ty. Chiều về đến nhà thì luôn nhớ rửa tay rồi mới được ôm hôn con. Vậy em Covid-19 nó yêu thầm tôi lúc nào? Tôi cũng không biết nữa, nhưng tôi nghĩ đó là chiều định mệnh thứ 6, ngày 13, lúc chiều đi làm về thì có ghé qua siêu thị mua ít đồ tập thể dục cho con, vì mấy đứa nhỏ con tôi tuần sau đó phải nghỉ học ở nhà vì tất cả trường học đóng cửa. Trong lúc đó thì có đi nhà vệ sinh trong siêu thị và có rửa tay bằng xà phòng, nhưng không có nước nóng và hết giấy lau tay vệ sinh.
Diễn biến bệnh Covid-19 trong 15 ngày đầu tiên của tôi
1. Ngày 1, thứ 2, 16.03: Sáng dậy thấy mệt trong người, đo nhiệt độ thấy 37.9 °C, gọi điện báo cho công ty liền. Sau đó gọi bác sĩ gia đình và đi khám. Bác sĩ không thấy bất kì một triệu chứng nào của nhiễm Covid-19 (không ho, nhiệt độ bình thường, không đỏ cổ họng và tai). Bác sĩ bảo chỉ là cảm thường, nhưng khuyên là nên làm việc ở nhà, không cần cách li ở nhà và mọi hoạt động sinh hoạt bình thường. Tối bị sốt hơn 39°C, uống thuốc Dafalgan 1g (Paracétamol) để giảm sốt giống như cảm bình thường mấy khi. Lúc đấy ở Thụy Sĩ có tổng cộng khoảng 2.200 người xác nhận đã bị nhiễm Coronavirus.
2. Ngày 2, thứ 3, ngày 17.03: Sáng dậy thấy khỏe hơn, ăn sáng xong rồi làm việc bình thường. Trưa thì sốt lại hơn 39°C và trong người thấy hơi bắt đầu lo lo, vì hết tác dụng thuốc là sốt lại. Tự nhủ mình là không thể bị virus Covid-19 được. Chiều làm việc xong còn rủ bé Na (con gái lớn 6 tuổi) đi đạp xe đạp ngoài cánh đồng để hít thở không khí. Hai cha con vừa đạp xe, vừa nghỉ chân, gần 1h30 phút. Chiều tối ăn tối xong và lúc 20h00 lại sốt 39°C, uống tiếp Dafalgan 1g.
Một sai lầm trầm trọng của tôi mà hy vọng mọi người không nên lặp lại là tôi hơi chủ quan, không tự cách li riêng trong phòng trong 2 ngày đầu tiên nên đã vô tình lây cho cả nhà của tôi trong hai ngày đầu tiên.
3. Ngày 3, thứ 4, ngày 18.03 (ngày định mệnh): Sáng dậy đo thấy 39.3°C, gọi điện liền cho bác sĩ gia đình và bác sĩ bảo đến phòng khám để xét nghiệm có bị nhiễm Covid-19 không. Lấy mẫu xét nghiệm bằng cách lấy dịch sâu trong mũi. Lấy mẫu xong, bác sĩ nói một cách nhẹ nhàng “Sớm nhất sáng mai, thứ 5, thì có kết quả xét nghiệm và anh sẽ gọi cho em, trong lúc chờ kết quả thì em về làm theo hướng dẫn trong tờ giấy này nhé – Tờ giấy CÁCH LY TRONG PHÒNG VÀ CHỈ ĐƯỢC DÙNG MỘT NHÀ VỆ SINH RIÊNG TẠI NHÀ”.
Người nhà để cơm trước cửa phòng rồi gõ cửa để biết, sau đó người nhà đi chỗ khác rồi thì mới được lấy cơm để ăn. Tất cả liên lạc với người trong nhà là 100% qua Whatsapp hoặc Viber (ứng dụng gọi điện thoại qua internet). TUYỆT ĐỐI không được nói chuyện trực tiếp với nhau. Khi đi ra khỏi phòng để đến nhà vệ sinh riêng tôi cũng phải đeo khẩu trang y tế. Làm như vậy là để hạn chế tối đa lây nhiễm người thân trong gia đình cũng như hàng xóm.
Lúc 22h00, trong lúc đang mê man và vật lộn với cơn sốt hơn 39°C, trong người thì cảm thấy lạnh buốt trong xương sống và phải đắp chăn thì điện thoại reo. Định không trả lời vì đang quá mệt, nhưng xem thử phải bác sĩ gọi không? Đúng như rằng, điện thoại của bác sĩ, thôi rồi, giờ này mà gọi là tôi có linh cảm không tốt rồi.
Tôi: “A lô, Dr. AAA hả?”
Dr AAA: “Đúng rồi em, từ giờ em ở cách li trong phòng 14 ngày cho anh nhé, không được đi ra khỏi phòng!”
Tôi: “Anh, em bị dương tính rồi hả anh? Có thật là em bị nhiễm Coronavirus rồi hả anh?”
Dr. AAA: “Xui quá em, em bị đính rồi em, anh cũng lo lắm nhưng không biết làm sao giờ nữa em. Em nhớ đo thân nhiệt ngày 4 lần và gọi cho anh biết Thành nhé. Một ngày em uống 4 viên Dafalgan 1g cho anh để giảm sốt và làm dịu cái phổi của em,… Thôi em nhé, có gì mai anh gọi lại cho em để nắm tình hình và tìm cách chữa trị cho em và gia đình”.
Tôi: “Dạ, cảm ơn anh nhiều, sáng mai em gọi cho anh”.
Lúc 00h00, tôi lại sốt hơn 39 °C và đổ mồ hôi ướt hết cả người và phải lau khô toàn bộ người, sau đó thay quần áo khác để có thể ngủ lại được.
4. Ngày 4, thứ 5, ngày 19.03: Sáng dậy tôi báo cho cả gia đình biết thông tin không được vui. Sau đó, tôi thông báo cho công ty là tôi đã bị nhiễm Coronavirus để họ cách ly những người đã làm việc với tôi, báo cho khách hàng tôi để hủy các buổi họp đã sắp xếp trước đó. Tôi cũng email, nhắn tin cho hàng xóm và cơ quan địa phương nơi gia đình tôi đang sinh sống để tất cả họ có thông tin cần thiết khi liên lạc với tôi, cũng như hạn chế tiếp xúc với gia đình tôi. GIA ĐÌNH TÔI ĐÃ BỊ CÁCH LI TỪ NGÀY HÔM NAY.
Ngày tôi uống thuốc Dafalgan 4 lần, mỗi lần cách nhau 6h. Nhưng tôi luôn bị sốt cao trên 38.5°C, nằm miên man trên giường suốt cả ngày. Sau khi uống thuốc được vài giờ thì nhiệt độ hạ xuống thấp nhất là 38°C. Tôi uống rất, rất nhiều nước. Còn ăn thì gần như là không biết ngon, chỉ cố gắng ăn cho no để có sức vượt qua bệnh thôi, mặc dù vợ tôi và mẹ tôi nấu rất nhiều món ngon mà hàng ngày tôi rất thích ăn.
5. Ngày 5 đến 10, thứ 6, ngày 20.03 đến thứ tư, ngày 25.03: Tôi sốt 6 ngày liên tục, ít nhất là 38°C và cao nhất lên tới 39.7°C. Tôi nằm liên tục trên giường, có ngày tôi không đứng nổi dù chỉ vài phút. Nhiều khi tôi phải “bò và lết” ra ngoài cửa để lấy cơm vào trong phòng ăn. Nhiều lúc khi ho nhiều, tức ngực và bị hụt hơi thở, tôi phải đấu tranh với chính bản thân tôi là phải cố gắng lên, không được gọi cấp cứu để đến bệnh viện.
Cũng trong thời gian này, con gái tôi, bé Na (6 tuổi) và con trai tôi, cu Nu (gần 2 tuổi) cũng bị nhiễm Covid-19. Con gái tôi đến bệnh viện để khám và bệnh viện bảo con gái tôi cũng phải cách li trong phòng riêng của con gái vì cháu tự lo vệ sinh và ăn uống được. Hàng ngày cũng đo thân nhiệt và uống Dafalgan nhưng liều nhẹ hơn. Còn con trai tôi thì đành chịu, cháu trong phòng cháu, nhưng còn nhỏ quá và chưa tự lo được nên gia đình phải chăm cho cháu. Nhưng tất cả đều tự lo ở nhà, không ai phải nằm ở bệnh viện hết.
Sau đây là những kinh nghiệm rút ra từ chính bản thân tôi trong 6 ngày “chiến đấu” với “em” Coronavirus và không phải đi bệnh viện.
a. Cố gắng vận động nhẹ, như Yoga hít thở nhẹ và sâu để phổi của tôi không bị dẹp sau nhiều ngày nằm mê man trên giường
b. Uống nhiều nước cam, nước trái cây có vitamin C càng tốt (hoặc nếu được thì mua loại viên sủi bọt Multivitamin, một viên mỗi ngày thôi). Mỗi ngày tôi cũng uống một ly khoảng 300 ml, gồm: gừng, sả cho vào ly nước nóng để ra tinh dầu, sau đó để nguội xuống khoảng 65°C thì mới cho mật ong vào để mật ong không bị mất Vitatmin và vắt một lát chanh vào là uống được.
c. Súc miệng bằng nước muối, đơn giản nhưng lại RẤT hiệu quả, vì virus trước khi nó tấn công vào cơ thể và phổi của mình, nó phải qua rào cản tại cuống họng của mình trước. Nếu mình súc nước muối là đã loại được nhiều virus trong cuống họng của mình trước khi nó xâm nhập vào phổi của mình.
d. Nếu bị HO thì sẽ dễ bị tức ngực, hụt hơi thở và mất sức RẤT nhanh. Do đó, cố gắng hạn chế tối đa không để được ho bằng cách năm cách sau đây:
- Uống nhiều nước ẤM và không nên uống nước để nguội. Nước ấm nó giúp tôi rất nhiều trong việc làm ấm phổi, giảm ho rất nhiều.
- Mở HÉ của phòng cho thông thoáng, nhưng phải mặt áo ấm để đảm bảo cho cái lưng và cái ngực luôn luôn được ấm, không được để lưng và ngực lạnh dù trong bất kì hoàn cảnh nào. Nếu lạnh quá thì có thể đóng cửa trong vài giờ. Quan trọng nhất khi ngủ, phải luôn đảm bảo cái LƯNG (nếu nằm nghiêng thì nên để một cái gối phía sau lưng) và cái NGỰC của mình phải ấm. Khi phổi của tôi ấm thì tôi giảm ho rất nhiều.
- Không nên đợi tới 6h mới uống thuốc Dafalgan, mà đo thân nhiệt thường xuyên, khi khoảng 38°5C là phải uống thuốc liền, khi sốt cao thường nhanh mệt và mất sức nhiều. Buổi tối tôi phải hẹn điện thoại báo thức để dậy uống thuốc lúc 23h00, vì tôi biết là tôi bị sốt cao lúc 00h00. Nếu một ngày uống nhiều hơn 4 viên Dafalgan thì phải hỏi ý kiến bác sĩ, không nên tự uống và không tư vấn bác sĩ của mình.
- Cố gắng hít chậm và thật sâu, để không bị “sặc” không khí qua miệng.
e. Cố gắng giữ tinh thần lạc quan bằng cách nghe nhạc, nếu lúc nào khỏe hơn đọc sách mình thích và tìm hiểu thêm thông tin về dịch tại vùng mình đang sinh sống để an tâm hơn (cái này nói thì nghe có vẻ dễ, nhưng làm thì tương đối khó cho những ai mất sức nhiều như tôi).
f. Thường xuyên rửa tay bằng xà phòng và nước ẤM-NÓNG là tốt nhất.
g. Nếu có gia đình nên nhờ gia đình nấu mấy món ăn mình thích để dễ “lấp đầy dạ dày” trong những ngày không muốn ăn này.
h. Nhiều đêm tôi nằm ngửa, cứ nhắm mắt lại là có cảm giác như có tảng đá đang “đè” lên ngực của tôi, hoặc khi gác tay lên trán thì giống như có khúc gỗ đè lên đầu mình. Nếu có cảm giác này thì cũng bình thường thôi, vì nó đã xảy đối với tôi.
6. Ngày 11 đến 13, thứ 5, ngày 26.03 đến thứ 7 ngày 28.03: Kể từ ngày thứ 11 trở đi thì tôi giảm sốt nhanh. Trong vòng 3 ngày tôi uống thuốc đều đặn 4 viên Dafalgan một ngày và thực hiện những điều tôi rút ra từ những ngày trước (từ ngày thứ 5 đến thứ 10). Tôi thấy nhiệt độ giảm từ ngày thứ 11 từ 39°C xuống còn 36.5°C trong ngày thứ 13 (lại là ngày thứ 13 , nhưng không phải thứ 6).
7. Ngày thứ 14 và 15, chủ nhật, ngày 29.03 đến thứ 2, ngày 30.03: Tôi đã khỏe lại, bác sĩ cho phép tôi được “ra trại với 4 bức tường”. Cái cảm giác được ra khỏi phòng sau gần 2 tuần giam trong phòng nó lạ lẫm làm sao, mà tôi không tả bằng lời được. Chắc nó giống như đi ở “tù” 2 tuần rồi được thả về với gia đình, thấy được mặt vợ con mình…, cảm giác khó tả lắm…
Bác sĩ bảo tôi xem như đã diệt được Conoravirus trong người tôi và đã miễn dịch với em Coronavirus này trong 2 năm tới và không có lây cho người khác nữa. Tuy nhiên, tôi vẫn cẩn thận và còn mang khẩu trang trong nhà.
Tóm lại:
Dành cho những ai chưa bị “em” Coronavirus yêu:
i. Trước tiên chúc mừng cho bạn và gia đình bạn an lành để vượt qua mùa dịch Covid-19 “không dễ thở” này.
ii. Hạn chế tối đa khi đi ra ngoài, và tránh tiếp xúc nhiều người, ở nhà cho nó lành!
iii. Nếu có đi ra ngoài, đi siêu thị thì nên mang theo túi xách của mình. Nếu trường hợp phải dùng xe đẩy của siêu thị thì nên tẩy trùng cái tay cầm. Một ngày không biết bao nhiêu người khác nhau chạm vào chỗ tay cầm này, đó là ổ virus đấy! Trong trường hợp phải đi nhà vệ sinh công cộng trong siêu thị thì nên rữa tay kĩ bằng nước Ấm-Nóng với xà phòng sau khi đi vệ sinh xong. Lau tay và dùng giấy lau tay để mở cái tay cầm khi mở cửa. Khi mở xong thì bỏ nó vào thùng rác gọn gàng, tránh lây nhiễm cho những người dùng nhà vệ sinh sau mình.
iv. Nên rửa tay thường xuyên bằng xà phòng và NƯỚC ẤM-NÓNG.
v. Tập thể dục ít nhất 30 phút mỗi ngày nếu có thể.
Dành cho những ai đã lỡ bị “em” Coronavirus yêu rồi thì đành phải chịu thôi, nó là “định mệnh” thì mình cũng không tránh được. Xin gia nhập hội những người bị nhiễm Coronavirus như tôi.
i. Tôi là người đã bị nhiễm virus rồi, tự chữa trị ở nhà, và nay đang trong quá trình bình phục. Vậy thì tôi tin chắc là bạn cũng sẽ vượt qua được. Không phải quá lo lắng. Cố gắng sống lạc quan. Thụy Sĩ và nhiều nơi khác còn nhiều chỗ đẹp lắm, mình phải cố gắng vượt qua để còn đi tham quan và ngắm cảnh nữa!
ii. Nên tham khảo những kinh nghiệm từ “a” đến “h” thôi nhé (không có tới “Z” đâu nhé) trong ngày thứ 5 đến ngày thứ 10 mà tôi đã rút ra từ chính bản thân tôi khi “sống” cùng “em” Coronavirus. Xin lưu ý không phải những điều tôi rút ra từ bản thân tôi là hoàn toàn đúng cho bản thân bạn. Nó chỉ mang tính tham khảo cho bạn thôi nhé.
iii. Tuyệt đối phải tuân thủ theo hướng dẫn của bác sĩ khi dùng thuốc. KHÔNG nên tự uống thuốc theo những chỉ dẫn trên mạng, Youtube, FB và cả báo chính thống nữa. Chỉ tin duy nhất vào bác sĩ của mình thôi các bạn nhé. Tránh những trường hợp đáng tiếc đã xảy ra cho các bạn trẻ bên Pháp và Thụy Sĩ tự dùng thuốc và đã không tư vấn kĩ bác sĩ.
Cảm ơn chân thành:
i. Tôi xin chân thành cảm ơn vợ tôi, con tôi, các thành viên trong gia đình đã chăm sóc tôi và động viên tôi trong những ngày bị cách ly trong phòng.
ii. Xin chân thành cảm ơn bác sĩ gia đình của tôi đã theo tôi trong suốt quá trình bệnh cũng như theo dõi sức khỏe của tôi sau khi hết bệnh.
iii. Xin chân thành cảm ơn các anh chị em bạn bè, hàng xóm, các cô chú trong phường (La Commune d’Orny) nơi tôi đang sinh sống, đồng nghiệp công ty của tôi và của vợ tôi đã gửi email, tin nhắn, những lời đề nghị giúp đỡ trong lúc nhà tôi gặp khó khăn.
iv. Cũng xin chân thành cảm ơn các anh chị em người Việt trên cộng đồng “Chợ Việt online tại Thụy Sĩ“, những anh chị em này tôi đã hoặc chưa bao giờ gặp mặt ngoài đời. Những món hàng giúp đỡ nhà tôi lúc khó khăn (như chai nước khử trùng, hộp khẩu trang, hộp găng tay y tế và nhiều thứ khác tôi không thể nêu hết ra đây…) nó có giá trị vật chất, nhưng cái giá trị tinh thần theo tôi còn giá trị hơn gấp nhiều lần. Những trái tim của người Việt xa xứ giúp đỡ nhau những lúc khó khăn nó làm “ấm lòng người Việt” nơi xứ người. Đây cũng là động lực thôi thúc tôi viết bài “hơi quá” dài này bằng ngôn ngữ Tiếng Việt.
Gửi những bạn du học sinh và những bạn người Việt Nam hiện đang sống một mình tại Thụy Sĩ trong lúc đại dịch khó khăn và nguy hiểm này:
i. Nếu các bạn có gặp khó khăn và thắc mắc gì thì vui lòng gửi yêu cầu lên những trang website hoặc Facebook của các Hội sau để anh chị em người Việt thân thương của mình sẽ giúp đỡ lẫn nhau:
– https://www.facebook.com/groups/219492294881058 (Chợ Việt Online tại Thụy Sĩ)
– https://vnembassy-bern.mofa.gov.vn/vi-vn/Trang/default.aspx (Đại sứ quán Việt Nam tại Thụy Sỹ)
– http://www.consulatvietnam-geneve.com/quotes.html (Lãnh sứ quán Việt Nam tại Thụy Sỹ)
– http://avys.org/ (Hội Thanh Niên Việt Nam tại Thụy Sỹ)
– https://a-vies.org/ (Hội Trí Thức Việt Nam tại Thụy Sỹ).
ii. Tôi tin chắc rằng các bạn sẽ nhận được sợ giúp đỡ chân tình của anh chị em người Việt thân thương của chúng ta. Cá nhân tôi rất tự hào khi người Việt Nam chúng ta có một tấm lòng và trái tim rất tình người, rất nhân hậu. Nếu vì một lý do chủ quan hay khách quan nào đó mà bạn không liên lạc được, bạn có thể liên lạc trực tiếp với tôi qua điện thoại, Whatsapp, Viber thông qua số: +41 (0) 79 158 68 12 hoặc email cá nhân của tôi: thanhngtrinh@gmail.com. Tôi và những người bạn thân thương của tôi chắc chắn sẽ giúp các bạn. Các bạn cứ an tâm, chúng ta còn có một cộng đồng người Việt Nam rất dễ thương ở phía sau các bạn.
iii. Mong cho cả nhà sức khỏe tốt, an lành vượt qua đợt đại dịch khó khăn này.
P.S. Sau đây là những món quà rất quan trọng đối với tôi và tôi nhận qua khe cửa mỗi ngày từ con gái và con trai của tôi, món quà này nó giúp tôi đỡ cô đơn trong những ngày giam mình trong 4 bức tường.
Tạm biệt “em” Covid-19 nhé và anh mong đừng gặp lại em lần nữa. Xin em để cho mọi người bình yên và an lành qua mùa đại dịch này.
TRONG MÙA DỊCH cúm viêm phổi TÀU do coroChina Vũ Hán gây ra
Chính phủ bù nhìn HÀ NỘI phải phóng thích ngay không điều kiện các ANH THƯ ANH HÙNG – TÙ NHÂN LƯƠNG TÂM LƯƠNG TRI yêu Nước Việt Đất Việt !!!!
https://www.nguoi-viet.com/wp-content/uploads/2020/04/VN-tu-luong-tam-HRW-020119.jpg
Các người đấu tranh nhân quyền, dân chủ tại Việt Nam bị chế độ Hà Nội cầm tù.
“Anh nói vẫn bị giam cách biệt với mọi người, mấy hôm trước anh bị đau họng sốt rất cao, và bị tê bì nửa người, hôm nay anh đỡ hơn rồi. Anh nói tôi ghi lại số điện thoại của mấy người ở trong đó, vì họ không có tiền gọi về cho gia đình, nên lúc anh đi ra gọi điện họ nhờ anh nói tôi nhắn hộ tới người nhà của họ.”
“Từ lúc nghe chồng tôi kể anh bị sốt mấy ngày, rồi dẫn đến tê bì chân tay tôi lo lắng vô cùng. Sinh mạng chồng tôi ở nơi trại giam khắc nghiệt này như ngàn cân treo sợi tóc. Trong một xã hội mục nát này, số phận người nhà của chúng tôi không bằng một ngọn cỏ.”
Ông Lưu Văn Vịnh hồi Tháng Mười, 2018 bị kết án 15 năm tù khi vu cho ông tội “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền” mà ông phủ nhận hoàn toàn.
https://www.nguoi-viet.com/wp-content/uploads/2020/04/VN-Luu-Van-Vinh-so-tham-FB-CoMuoi-HoLe.jpg
ANH HÙNG – TÙ NHÂN LƯƠNG TÂM LƯƠNG TRI Lưu Văn Vịnh can đảm đả kích CSVN khi ra tòa phúc thẩm hồi Tháng Ba 2019.
“Tôi yêu cầu ông chủ tịch nước kiêm tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng hãy làm một việc có ích trước khi nhắm mắt xuôi tay, để dù sao khi chết đi rồi cũng đỡ bị nhân dân chửi nguyền rủa ông đến muôn đời sau giống như ‘ai đó.’ Ông đừng để chúng tôi vì người thân, mà mẹ con tôi phải căng băng rôn đến phủ chủ tịch đòi người.”
“Mọi người cùng lên tiếng giúp chồng tôi cũng như các anh chị em tù nhân lương tâm trong cả nước để họ sớm được tự do trở về nhà.”
Đó là những hàng chữ bà Lê Thị Thập, dưới bút hiệu Cô Mười Họ Lê, trên trang Facebook cá nhân, là vợ ông Lưu Văn Vịnh, cho biết tình trạng sức khỏe của chồng. Bà Thập viết trên Facebook hôm Thứ Bảy, 4 Tháng Tư.
Cuối Tháng Ba vừa qua, tổ chức Bảo Vệ Ký Giả Quốc Tế (CPJ) ở New York kêu gọi trả tự do vô điều kiện cho tất cả những người dùng ngòi bút vận động dân chủ, nhân quyền trên mạng xã hội hầu đảm bảo an toàn của họ trong đại dịch COVID-19.
“Tôi không có tội chính đảng cộng sản mới có tội Chính cộng sản mới có tội, rồi sẽ có lúc các người sẽ phải trả lời về tội lỗi của các người trước nhân dân.”
– Tù nhân Lương tâm Lưu Văn Vịnh
http://a.disquscdn.com/uploads/mediaembed/images/2132/2591/original.jpg
Tổ Quốc và Toàn Dân tri ân Tù Nhân Lương Tâm
***********************************
Tổ Quốc trân trọng Con : Trí & Tâm
Viễn kiến vì Quê Mẹ dấn thân
Ngục tù tôi luyện thêm Tài đức
Cánh Rồng bay ra giúp Toàn Dân
http://fvpoc.org/wp-content/uploads/2014/03/Logo-Hoi-CTNLT.jpg
Hữu danh và vô danh – Tất cả !
Đi vào Lòng kính yêu xa gần
Lương Tâm & Lương tri : Con dâng hiến
Tháp Bút ghi … Việt sử tri ân .. ..
Nguyễn Hữu Viện
http://www.viettan.org/IMG/jpg/tu_nhan_luong_tam_copy.jpg
Ngày Nguyên Xuân nghĩ nhớ Tù nhân Lương tâm
***********************************************************
http://radiochantroimoi.com/wp-content/uploads/2015/03/TNLT.jpg
Đoàn tụ xum họp Ngày Nguyên Xuân
Chạnh lòng nghĩ nhớ thương Tù nhân
Lương tâm Lương tri soi thức sáng
Chấp nhận gian nguy Hồn gươm trần
Trân trọng tấm lòng son yêu Nước
Hoàng – Trường Sa mãi của tòan dân
Chẳng có “điếu cày” trong ngục tối
Đôi mắt hải đăng vọng canh tân
http://i.ytimg.com/vi/rR2SJnFRJWU/hqdefault.jpg
Phố biển Hải Phòng đỏ hoa Phượng
Vì Nước vì Dân em can trường
Tọa kháng tại nhà Lời vọng mãi
Hoàng – Trường Sa giọt máu đại dương
Mãi mãi là thịt da Quê Mẹ
Trùng khơi ngòai xa thuộc biên cương
Bốn Xuân trong tù thành khỏanh khắc
Thanh Nghiên mãi trong Tình kính thương
http://scd.vi.rfi.fr/sites/viet.filesrfi/imagecache/rfi_16x9_1024_578/sites/images.rfi.fr/files/aef_image/cuu_tu_nhan_luong_tam-thumbnail%20copie.jpg
Mười sáu Xuân cho việc kiên cường
Trước tòa cuội đanh thép không nhường
Không nhận tội vì Người Yêu Nước
Mặt trời soi sáng buổi nhiễu nhương
Giới học phiệt u mê – Anh “duy thức ”
Vực dậy Lương tri bao dân lương
Thăng Long – Hà Nội Ngàn năm đến
Mùa Xuân từ ngục tối lan vương
Nguyễn Hữu Viện
PARIS – Thăng Long – Hà Nội Ngàn năm , 14/02/2010
http://a.disquscdn.com/uploads/mediaembed/images/2132/2591/original.jpg
Tổ Quốc và Toàn Dân tri ân Tù Nhân Lương Tâm
***********************************
Tổ Quốc trân trọng Con : Trí & Tâm
Viễn kiến vì Quê Mẹ dấn thân
Ngục tù tôi luyện thêm Tài đức
Cánh Rồng bay ra giúp Toàn Dân
Hữu danh và vô danh – Tất cả !
Đi vào Lòng kính yêu xa gần
Lương Tâm & Lương tri : Con dâng hiến
Tháp Bút ghi … Việt sử tri ân .. ..
Nguyễn Hữu Viện
http://www.viettan.org/IMG/jpg/tu_nhan_luong_tam_copy.jpg
Ngày Nguyên Xuân nghĩ nhớ Tù nhân Lương tâm
*****************************************
Đoàn tụ xum họp Ngày Nguyên Xuân
Chạnh lòng nghĩ nhớ thương Tù nhân
Lương tâm Lương tri soi thức sáng
Chấp nhận gian nguy Hồn gươm trần
Trân trọng tấm lòng son yêu Nước
Hoàng – Trường Sa mãi của tòan dân
Chẳng có “điếu cày” trong ngục tối
Đôi mắt hải đăng vọng canh tân
http://1.bp.blogspot.com/-oYQEG2vf3Uo/UjoJGNn73nI/AAAAAAAAKIs/dwzAHiePtTw/s1600/VnHsTs_2013.09.18.jpg
Phố biển Hải Phòng đỏ hoa Phượng
Vì Nước vì Dân em can trường
Tọa kháng tại nhà Lời vọng mãi
Hoàng – Trường Sa giọt máu đại dương
Mãi mãi là thịt da Quê Mẹ
Trùng khơi ngòai xa thuộc biên cương
Bốn Xuân trong tù thành khỏanh khắc
Thanh Nghiên mãi trong Tình kính thương
http://3.bp.blogspot.com/-NMO1IrhDaks/UwikQBFMnUI/AAAAAAAAAeY/VvK1x1hMcxU/s1600/Tu+nhan+luong+tam.jpg
Mười sáu Xuân cho việc kiên cường
Trước tòa cuội đanh thép không nhường
Không nhận tội vì Người Yêu Nước
Mặt trời soi sáng buổi nhiễu nhương
Giới học phiệt u mê – Anh “duy thức ”
Vực dậy Lương tri bao dân lương
Thăng Long – Hà Nội Ngàn năm đến
Mùa Xuân từ ngục tối lan vương
Nguyễn Hữu Viện
PARIS – Thăng Long – Hà Nội Ngàn năm , 14/02/2010
Cam’on ban , bài viet rat’ huu ich’cho moi nguoi chua bi nhiem , co ´the bi nhiem , se bi nhiem …biet cach’ ung’ xu de binh phuc mau chong’ voi ´guong mau can dam cua ban , gia dinh ban …
Chuc’ ban manh khoe và luôn Hanh phuc’ ben gia dinh , cam on ban nhieu
Nguoi tốc như anh, có trời làm chứnb
Ủa rồi 2 người còn con của bạn bị nhiễm thì làm sao tự hết
Câu chuyện này tui lo lắng nhất là 2 đứa nhỏ nhưng k nghe kể
Ban viet mo ta rat hay va vui.
Cam on ban da chia se cho cong dong.
1 con người Việt Nam dũng cảm và vì cộng đồng xứng đáng được trân trọng! Giá như mọi người Việt đều thế này thì cộng đồng người Việt hạnh phúc biết bao!
Một bài viết vô cùng quí giá cho tất cả mọi người trong lúc này.Nên chia sẻ rộng rãi với mọi người
Cảm ơn tác giả rất nhiều về sự chia sẻ
Cảm ơn mọi chia sẻ nói chung