Trần Kỳ Khôi
29-3-2020
Gần 4 năm trôi qua, nhưng mỗi khi nghĩ đến “tiếng súng Yên Bái”, các quan chức lãnh đạo từ địa phương, đến cấp cao ở Trung ương đều không khỏi lạnh sống lưng. Vụ thanh toán đẫm máu, kinh hoàng này, cũng từ bất cập trong dàn xếp nhân sự mà ra.
Buổi sáng 18/8/2016, Đỗ Cường Minh, sinh năm 1963, là Chi cục trưởng Chi cục Kiểm lâm tỉnh Yên Bái, sử dụng súng K59 vào tận trụ sở Tỉnh uỷ, đến từng phòng riêng, bắn chết Phạm Duy Cường, sinh năm 1958, Bí thư Tỉnh ủy và Ngô Ngọc Tuấn, sinh năm 1964, Chủ tịch HĐND tỉnh, kiêm Trưởng Ban Tổ chức Tỉnh ủy.
Theo tuổi tác, ông Phạm Duy Cường sẽ nghỉ hưu vào ngày 01/01/2019. Ông và Ngô Ngọc Tuấn bị bắn chết, bà Phạm Thị Thanh Trà, “bồ nhí” ông Tô Huy Rứa, ngồi vào ghế Bí thư Yên Bái kiêm luôn Chủ tịch HĐND tỉnh.
Đến tận bây giờ, nhiều câu hỏi vẫn còn để ngỏ:
– Có hay không khi dư luận đồn đoán, một trong hai ông Cường – Tuấn “tằng tịu” với vợ của Đỗ Cường Minh. Một phụ nữ xinh đẹp, đẫy đà, tên là Nguyễn Thị Thu Hà, sinh năm 1971, Uỷ viên BCH Đảng bộ tỉnh Yên Bái, khoá XVIII, Chủ tịch Hội LHPN tỉnh Yên Bái?
– Có thật số tiền thu được tại phòng làm việc của ông Cường là 50 triệu VNĐ và phòng làm việc ông Tuấn là 100.000 USD, cùng 1,5 tỉ đồng và 1 số nhẫn vàng. Hay là hàng triệu USD như xầm xì của dư luận?
– Ai dã bắn phát đạn xuyên từ sau gáy ra trước trán của Đỗ Cường Minh?
Thành phố biển miền Trung 5 năm trước, cũng “Ngọt ngào và man trá”. Chiều 16/10/2015, với tinh thần khẩu hiệu “đoàn kết, dân chủ, đổi mới”, đại hội lần thứ XXI Đảng bộ TP Đà Nẵng nhiệm kỳ 2015-2020 đã bế mạc “thành công tốt đẹp”.
Với 350 đảng viên đại biểu đã bầu ra BCH Đảng bộ nhiệm kỳ 2015-2020 gồm 52 đồng chí “kết tinh của trí tuệ”. BCH bầu Ban Thường vụ gồm 15 vị, do Nguyễn Xuân Anh, Ủy viên dự khuyết Trung ương Đảng, Phó Bí thư Thành ủy khóa XX giữ chức Bí thư. Phó Bí thư gồm: Võ Công Trí và Huỳnh Đức Thơ.
Tại ĐH XII (01/2016), cùng với Nguyễn Thanh Nghị, con trai Ba Dũng, Xuân Anh trở thành nhân vật trẻ nhất trúng cử Uỷ viên BCH Trung ương.
Từ đây, quyền lực dẫn đến tha hoá, làm cho anh nhà báo “lom com” Xuân Anh ngày nào, trở nên hư hỏng. Nhận nhà, nhận xe của Vũ “nhôm”, thao túng nhân sự, câu kết “phe nhóm” chính trị, lấn luôn UBND, lên dự án, chỉ định thầu và trù dập cán bộ…
Mâu thuẫn giữa bên Đảng và bên chính quyền, ngày một trầm trọng, hết cứu vãn. Sông Hàn thời hậu Bá Thanh “dậy sóng”. Thế rồi “đánh nhau” gây chấn động cả nước. Trong thể chế CSVN, mạnh được, yếu thua. Xuân Anh đại bại, mất tất. Vũ “nhôm” vào tù. Hàng loạt cán bộ Đà Nẵng “bóc lịch”.
Dẫu là “bên thắng cuộc”, nhưng chủ tịch UBND Huỳnh Đức Thơ, cũng không thể ăn ngon, ngủ yên. Dễ hiểu, bố của bí thư thất sủng Nguyễn Xuân Anh là ông Năm Chi, cựu Uỷ viên Bộ Chính trị, Ban bí thư và “tàn quân” của nhóm Xuân Anh – Vũ “nhôm”, bạn bè cánh hẩu trong ngành CA… từng “ăn dày” từ Vũ “nhôm”, vẫn nuôi thù hận, chắc gì cho qua chuyện.
Nếu cộng cả quá khứ vào, Đà Nẵng từng xảy ra ba cuộc đánh nhau tranh giành quyền lực “một mất một còn”:
– Giai đoạn 1990 – 1995, thời tỉnh QN-ĐN, giữa phe Hoà Vang của ông Nguyễn Văn Chi và phe Quảng Nam. Trận này bất phân thắng bại, trung ương phải điều ông Mai Thúc Lân và Trương Quang Được vào, ổn định tình hình.
– Giai đoạn 1999 – 2005, TP Đà Nẵng đã tách, trực thuộc trung ương. Phe Hoà Vang do Nguyễn Bá Thanh cầm đầu, đánh với phe Quảng Nam của tướng Trần Văn Thanh và Phan Như Lâm (em họ ông Phan Diễn). Phần thắng thuộc về Nguyễn Bá Thanh, ông Trần Văn Thanh bị “truy sát” phải ra toà trên cáng cứu thương.
– Giai đoạn 2016 – 2018, phe Đảng của Nguyễn Xuân Anh và phe chính quyền của ông Huỳnh Đức Thơ, trong nội bộ thành phố ra đòn. Với mưu mô, lật đổ chủ tịch UBND TP đương nhiệm, xây dựng một guồng máy, lãnh đạo biết vâng lời “thái tử” và “thượng tá tình báo”. Thiên đình không chìu, những “ông Trời con” Xuân Anh – Vũ Nhôm và đồng bọn, bị phe Huỳnh Đức Thơ hạ knock-out.
Đà Nẵng tạm yên ắng, nhưng cũng như các tỉnh thành, bộ ngành và cả ở trung ương, những “đại ca” tham chính vẫn đời nào bằng lòng với những gì đang có. Sóng ngầm vì thế, vẫn “chảy” trong lòng Đà Nẵng.
Thời gian này, mặc cho Covid-19 đe doạ, một số chi bộ Đảng tại Đà Nẵng vẫn tiến hành đại hội. Lệnh báo xuống, nếu không gì thay đổi, hạn cuối là ngày 31/7/2020, tất cả các đảng bộ cấp cơ sở và ban ngành, phải hoàn thành đại hội, để khoảng 18/10/2020 sẽ khai mạc ĐH đảng bộ TP.
Danh sách quy hoạch nhân sự BCH thành uỷ, Ban Thường vụ, Hội đồng nhân dân, UBND và thậm chí nhân sự Đoàn đại biểu Quốc hội, đơn vị Đà Nẵng, cũng đã được “xây dựng” xong.
Văn bản “Đề án cán bộ” này do Phó bí thư thường trực Thành uỷ Võ Công Trí ký duyệt vào tháng 6/2019. Khôi hài ở chỗ, ngày 1/12/2019, Võ Công Trí nghỉ hưu. Thì ra, nhân sự lãnh đạo cả một thành phố, cho một nhiệm kỳ 5 năm, được bộ não “hết date” của các tay trùm này dàn xếp.
Hoá ra, những đại hội “vô thưởng vô phạt”, kiểu “dân chủ trong túi áo”, ngốn tiền tỷ của dân, cứ mặc định tồn tại với thời gian.
***
Võ Công Trí có hơn 20 năm ngồi trong Thành uỷ, làm việc với 6 đời bí thư. Dư luận cho rằng, ông ta quỷ quyệt, lắm mưu kế và khá may mắn, khi “dính” rất nhiều với Vũ “nhôm” mà vẫn không hề hấn gì.
Nhờ đó, Võ Công Trí liên thủ cùng các UVBTV khác trong thành uỷ như: Trần Thanh Vân, Hồ Kỳ Minh, Lương Nguyệt Thu, Trần Đình Hồng… tạo nên hệ quyền lực, nhằm thiết kế nhân sự theo hướng cài cắm “người của mình” cho Đại hội đảng bộ TP khoá XXII, nhiệm kỳ 2020-2025.
Năm xưa, “lãnh chúa miền Trung” Nguyễn Bá Thanh là kẻ độc tôn trong quy hoạch, sắp xếp nhân sự cho cả bộ máy Đà Nẵng trong suốt mấy khoá khoá liền: XI, XX, XXI.
Cách làm của Bá Thanh là kéo bè, kéo cánh, cục bộ. Bá Thanh lôi kéo từ những người có quan hệ ràng buộc, có họ hàng bà con, là anh em, cháu, chắt, thân tín, thậm chí mở rộng ra là người cùng làng, cùng quê. Cánh hẩu “chén chú chén anh”, tung hô nhau, ủng hộ nhau, truyền thông lưu manh “bốc thơm” lên tận mây xanh, biến kẻ phàm phu trở thành… thánh nhân.
Nguyễn Bá Thanh dùng số đông, lợi dụng và bóp méo nguyên tắc tập trung dân chủ ngay trong Thành uỷ. Băng nhóm này dồn những người tốt, có tài nhưng không “hẩu” xuống để “tiêu diệt”, để cát cứ, thao túng.
Ai hợp với mình thì dù người xấu cũng cho là tốt, dở cũng cho là hay, rồi che đậy cho nhau, lăng xê nhau. Công chức không hợp với mình thì người tốt sẽ biến thành xấu, làm hay cũng cho là dở, rồi tìm cách gièm pha, nói xấu, tìm cách dìm chết.
Nhân dân kiện thưa, tố cáo sẽ bị đàn áp đẫm máu, đập chết hoặc bỏ tù. Cán bộ đảng viên hưu trí đấu tranh, phê phán, đi tìm công lý, sẽ bị khai trừ Đảng, chụp mũ “thế lực thù địch”, có tiền sử tâm thần…
Bây giờ thì khác trước, 14 Ủy viên Ban Thường vụ thành uỷ (UVBTV) đến thời điểm này, đã phân chia 4 nhóm, như “loạn sứ quân” cát cứ quyền lực:
Nhóm 1:
– Trương Quang Nghĩa, Uỷ viên Trung ương Đảng, UVBTV, Bí thư Thành uỷ.
– Hồ Kỳ Minh, UVBTV, PCT UBND TP.
– Lê Trung Chinh, UVBTV, Phó Chủ tịch UBND TP.
– Đặng Thị Kim Liên, UVBTV, Chủ tịch UB Mặt trận TP.
– Nguyễn Thanh Quang, UVBTV, Trưởng ban Dân vận.
– Trần Đình Hồng, UVBTV, Trưởng ban Tuyên giáo thành uỷ.
Nhóm 2:
– Huỳnh Đức Thơ, UVBTV, Phó Bí thư Thành uỷ, Chủ tịch UBND TP.
– Nguyễn Nho Trung, UVBTV, Chủ tịch HĐND TP.
– Lê Thị Mỹ Hạnh, UVBTV, Trưởng ban Nội chính Thành uỷ.
Nhóm 3 (nhóm trung dung):
– Huỳnh Thị Tam Thanh, UVBTV, Chủ nhiệm UBKT Thành uỷ.
– Vũ Xuân Viên, đại tá, UVBTV, GĐ Công an TP.
– Nguyễn Quốc Hương, đại tá, UVBTV, Chỉ huy trưởng BCH Quân sự TP.
Nhóm 4 (nhóm nằm im, chờ thời):
– Nguyễn Văn Quảng, UVBTV, Phó bí thư Thường trực Thành uỷ.
– Lương Nguyễn Minh Triết, UVBTV, Bí thư quận uỷ Hải Châu.
Xuất thân từ những “vô sản lưu manh”, tầm thường trong xã hội, thời cuộc đã làm thay đổi vị trí của bọn họ. Với gốc gác “bần cố nông”, có công cách mạng, cha chú là công thần của chế độ… thất phu bỗng chốc leo lên tột đỉnh vinh quang. Cứ trang bị được Cao cấp lý luận, thì bằng đại học từ Harvard cũng bỏ qua một bên.
Nhìn trung ương mà xem: Ông Ba Dũng học y tá, ngồi Thủ tướng hai nhiệm kỳ; Ngô Xuân Lịch không biết bắn súng, đọc bản đồ, vẫn làm Bộ trưởng BQP; Vũ Đức Đam không học Y, lại được giao điều hành Bộ Y tế; Nguyễn Văn Bình học Toán, suốt một thời gian khá dài là “vua tiền tệ” của Ngân hàng nhà nước…
Vì vậy, địa phương như Đà Nẵng, bê bối là điều dễ hiểu. Không hư hỏng, nát bét từ “thượng tầng chính trị” đến “hạ tầng cơ sở” mới là lạ.
Không phải đến hôm nay, mà ngay trong báo cáo khai mạc “Hội nghị triển khai thực hiện Nghị quyết Trung ương 4 (khóa XI)” tại Trung tâm Hội nghị Quốc gia Hà Nội ngày 27/02/2012, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã thẳng thắng thừa nhận:
“Sự suy thoái về đạo đức, lối sống thể hiện ở chỗ: sống ích kỷ, thực dụng, cơ hội, vụ lợi, hám danh, tham nhũng, lãng phí; bè phái, cục bộ, mất đoàn kết; phong cách quan liêu, xa dân, vô cảm trước khó khăn, bức xúc của dân; lối sống xa hoa, hưởng lạc…
Trong những biểu hiện đó, cán bộ, đảng viên, nhân dân và dư luận xã hội quan tâm nhiều nhất, bức xúc nhất là tình trạng tham nhũng, bè phái, cục bộ, lợi ích nhóm… ở một bộ phận đảng viên có chức, có quyền, cả trong một số cán bộ cao cấp của Đảng, Nhà nước…”.
***
Quay trở lại câu chuyện Đà Nẵng. Tất cả những vị đứng đầu trong cấp uỷ và chính quyền đang “nín thở qua cầu”. Khi mà vài cái tên “tham vọng quyền lực” ở Đà Nẵng như Hồ Kỳ Minh, Đặng Việt Dũng, Lê Trung Chinh… đang được “réo” tên trên mạng xã hội. Hàng chục lãnh đạo các khoá trước đã ra toà quy án, cũng làm họ e dè.
Kèm theo đó là hiểm nguy đó đây đang chờ đợi.
Chắc họ còn nhớ, ngày 30/8/2017, Cục Cảnh sát hình sự (C45 Bộ Công An) đã bắt giữ Đào Tấn Cường, anh trai cựu Chánh văn phòng Thành uỷ, và di lý ra Hà Nội vì tội đe doạ giết Chủ tịch TP Huỳnh Đức Thơ. Tiếp theo là hàng loạt cái chết gây rùng mình:
– Ngày 15/8/2019, ông Phạm Văn Khương, SN 1963, Phó Giám đốc sở Nông nghiệp & PTNT, cựu PGĐ sở KH-ĐT Hà Nội, được phát hiện rơi từ tầng 27 tòa B Chúng Cư Vinaconex 1 (đường Khuất Duy Tiến, phường Trung Hòa, quận Cầu Giấy) xuống đất, tan xác.
– Rúng động trong và ngoài nước, sáng 17/10/2019, ông Lê Hải An, sinh năm 1971, Thứ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo, đã tử vong do “ngã” từ tầng 8 của tòa nhà trụ sở nơi ông làm việc. Cho đến nay, vẫn chưa có kết luận điều tra từ Bộ Công an về nguyên nhân cái chết.
– Khoảng một tháng sau, sáng 15/11/2019, ông Trần Phú Thọ, sinh năm 1980, Phó phòng nghiệp vụ 3 của Ủy ban Kiểm tra Tỉnh ủy Quảng Nam, đã rơi từ tầng 4 Trụ sở UBKT xuống đất, tử vong tại chỗ.
Thành phố Đà Nẵng đang vào mùa đại hội. Các “phe nhóm” đang cảnh giác cao độ. Ông Trương Quang Nghĩa từng là sĩ quan quân đội, việc lận súng trong lưng để phòng thủ là tất nhiên. Ông Huỳnh Đức Thơ chắc chắn có người bảo vệ giấu mặt, giỏi võ và bắn súng thuận cả hai tay, để đối phó các tình huống “nổi loạn” nội bộ và những sát thủ nếu có, từ phe Vũ “nhôm”.
Các UVBTV khác, mỗi người chọn cho mình sự an toàn khác nhau.
Ở cấp quận, các nữ quan tri huyện “chân dài”, tuổi ngoài 40, như bà N.T.A.T người bị đồn thổi là “tình nhân” của VCT, có chồng là giám đốc doanh nghiệp tư nhân và bà T.T.T.T bị nghi được HĐT nâng đỡ, có chồng là giám đốc một sở quan trọng của thành phố, cũng không khỏi lo lắng, đề phòng.
Phùng Văn Cưng, Phó bí thư thường trực Quận uỷ, Chủ tịch HĐND một quận, người “chơi” ông Trương Quang Nghĩa “trắng tay”, lúc nào trong cốp xe cũng phòng một khẩu K59.
Không phải ngẫu nhiên mà “lưu manh chính trị” Nguyễn Bá Thanh từng thốt lên: “Chỉ có những người cộng sản, mới đánh bại những người cộng sản“.
Ngày 25/12/2019, ông Trần Quốc Vượng, Thường trực Ban bí thư, ứng viên số 1 chức Tổng bí thư khoá XIII, cũng thừa nhận: “Chẳng ai xâm lược mình, chẳng ai mang máy bay, đại bác đến xâm lược, lật đổ chúng ta đâu. Ta không làm tốt thì tự ta lật đổ ta”.
Dồn nén trong chính trị; bức xúc trong chia sẻ quyền lực, bổng lộc; bịt đầu mối ngăn chặn điều tra sai phạm và “bóng dáng của đàn bà”, là bốn nguyên nhân hàng đầu trong mâu thuẫn kinh điển của giới quan chức trung-cao cấp Việt Nam.
Những họng súng vô tri, nhưng rình rập. Những vụ thủ tiêu kỳ bí, cùng những cái chết phi lý từ hiện trường giả, từ trước đến nay, đã minh chứng điều đó.
Đại hội Đảng các cấp đang đến hồi khẩn trương. Ai sẽ thắng trong các canh bạc quyền lực, ai sẽ ra về tay trắng. Những xấp tiền dày cộm đang chuyển động và những tay súng đen ngòm cũng đang sẵn sàng nhả đạn.
Thán phục bác Tác giả Trần Kỳ …. !!!!!
Đang ngồi anh điểm tâm bên cạnh các bằng hữu Phú Lăng Sa
(các cụ Đầm một thời Xuân xanh tóc XANH mắt VÀNG nay tóc như TUYẾT BĂNG mắt như TUYẾT TRẮNG !! Nay các Nàng Đầm ngày xưa TÀI HOA NHAN SẮC đã thành các NỮ HIỀN TRIẾT hết cả rồi )
trong Viện Dưỡng lão (hay Nhà già trái nghĩa với Nhà Trẻ) bừng tỉnh lại như đang sống tại Phố biển Đà Nẵng thời Thanh xuân nhờ Văn tài chính trị của bác Tác giả Trần Kỳ …. !!!!!
CHO THẤY thời thập nhị sứ quân THỜI ĐỒ ĐỂU Hồ Chí Meo Chí Phèo Chí Méo !!) tại Đà Nẵng Quê Hương thứ 2 của tôi
Định viết cảm tác nhưng để cho rượu Hồng Đào Quảng Nam ngấm chút để thấy BỌN QUỶ SỨ “xuất thân từ những “vô sản lưu manh”, tầm thường trong xã hội, thời cuộc đã làm thay đổi vị trí của bọn họ. Với gốc gác “bần cố nông”, có công cách mạng, cha chú là công thần của chế độ… thất phu bỗng chốc leo lên tột đỉnh vinh quang. Cứ trang bị được Cao cấp lý luận, thì bằng đại học từ Harvard cũng bỏ qua một bên.
Thán phục và XIN NGẢ MŨ KÍNH CHÀO bác Tác giả Trần Kỳ …. !!!!! với Văn tài chính trị của bác Tác giả Trần Kỳ DIỆU Trần Kỳ TÀI …. !!!!!
Viết ý kiến này TRONG KHI CHỜ GODOT và ả LIÊU TRAI CoroChina đến PA RI S từ VŨ HÁN, Hồ Băc TRUNG C..UỐC đến thôi miên TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT ru ngủ vào Giấc mộng Trung C..uốc !!!
THÂN CHÚC ANH cùng toàn gia quyến VUI MẠNH HẠNH PHÚC bên bờ HÀN GIANG cùng viết những bài cực hay NHƯ bài chủ trên
Thân quý !
TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT Nguyễn Hữu Viện
Một Thời Phan Châu Trinh – Đà Nẵng
Tác giả viết bài về chính trị như viết tiểu thuyết trinh thám. Đọc thấy mê
Hoá ra anh NHV.cũng “MTPCT-ĐN.” ? Tôi cũng vậy.
Trong tình thế con cháu các cụ ngày càng nhiều, càng đông, mật độ dầy đặc. Để tránh bòm nhau, đảng ta nên rút bớt thời gian nhiệm kỳ lại chỉ còn 2 năm, để trải đều cơ hội lãnh đạo đất nước cho con cháu các cụ. Chứ bắn nhau chưa đủ, chúng lại nổ bom, phi rocket thì lấy ai lãnh đạo đất nước
Sắp đại hội 13, loại bài như thế này sẽ xuất hiện ngày càng nhiều.
Tha hồ (dựa vào các bài tương tự) mà phê phán CS.
Nhưng có một điều chớ quên: Các bài đó đủ chứng cứ, đủ cụ thể, đủ tên tuổi và sự việc (người thật, việc thật) và đủ chiều hướng diễn biến… để mọi người dựa vào đấy mà phát biểu.
Tác giả bài thuộc hạng người nào?
Chẳng qua chỉ là một phe chống phe kia? Hay là người muốn phanh phui thực trạng “quân hồi vô phèng” trong nội bộ CS lúc tàn cuộc?
Theo tôi, nếu thấy tác giả không có bất kỳ ý nào muốn bênh vực bất kỳ bên nào là đủ kết luận khách quan
Chúng tôi- những người dân thường- đọc Báo Tiếng Dân nhằm nhận được những thông tin không bao giờ xuất hiện trên các phương tiện thông tin đại chúng “lề đảng”. Do đó, chúng tôi rất mong Báo Tiếng Dân đừng viết tắt tên tuổi của các quan chức cộng sản.