Vụ kiện quyết định Chủ tịch tỉnh Quảng Bình: Bất chấp công lý, xử theo “lệnh quan”

Hướng Dương – Trần Thị

26-10-2017

Sếp né, cán bộ đi thay nói gì?

Tòa án nhân dân (TAND) tỉnh Quảng Bình tiến hành xét xử vụ án hành chính sơ thẩm, về việc công dân “Kiện Quyết định (QĐ) trái pháp luật của Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Bình trong việc từ chối giải quyết khiếu nại bồi thường, hỗ trợ thiệt hại đất và tài sản trên đất dự án nâng cấp, GPMB quốc lộ 1A năm 2013”, do bị xâm hại nghiêm trọng đến quyền con người và lợi ích kinh tế chính đáng, hợp pháp của họ.

Tại phiên Tòa xét xử ngày 27/9/2017, những người vắng mặt bao gồm người bị kiện: Phó chủ tịch UBND tỉnh Quảng Bình, ông Lê Minh Ngân, người đại diện theo ủy quyền của Chủ tịch tỉnh; Người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan, đại diên theo pháp luật: ông Hoàng Đình Thắng, Chủ tịch UBND thành phố (TP) Đồng Hới; ông Nguyễn Văn Cội, Chủ tịch UBND xã Lộc Ninh; Ông Hoàng Sơn Hải, Tổng giám đốc Công ty Tập đoàn Sơn Hải và người đại diện theo ủy quyền: ông Nguyễn Quang Minh, Phó tổng Giám đốc Công ty… đều vắng mặt.

Trong phần tham gia đối thoại, tranh tụng, ông Nguyễn Minh Mẫn, bà Trần Thị Hảo người khởi kiện (ở thôn 16, xã Lộc Ninh, TPĐồng Hới) được hỏi người đại diện theo ủy quyền Công an tỉnh Quảng Bình, sau đây là cuộc đối thoại: “Hộ gia đình ông Mẫn, bà Hảo có lấn chiếm đường ngang trại tạm giam của công an tỉnh không”?

Ông Nguyễn Tiến Lượng, Phó trưởng phòng hậu cần “Người đại diện theo ủy quyền của CA tỉnh” trả lời: Diện tích đất của đường vào Trại tạm giam (cũ) nay là “Trung tâm huấn luyện và bồi dưỡng nghiệp vụ (TTHL và BDNV) công an tỉnh Quảng Bình”, không thuộc sở hữu quyền sử dụng của của CA tỉnh. Vậy, con đường có tấm biển ghi dòng chữ như trên là của ai? Ông Lượng xin không trả lời. Như thế theo ông Lượng, Phòng hậu cần thuộc Công an tỉnh không có tranh chấp đất đối với hộ gia đình ông Mẫn, bà Hảo sử dụng ổn định từ năm 1989 đến nay (trước Trại tạm giam 12 năm).

Bà Lê Thị Hồng Nga, Công chức địa chính – xây dựng xã Lộc Ninh, người đại diện theo ủy quyền của Chủ tịch UBND xã, trả lời lí nhí: “Xã… không tranh chấp mà nghe theo QĐ thành phố”.

Ông Nguyễn Thăng Long, Trưởng phòng TNMT, người đại diện theo theo ủy quyền của Chủ tịch UBND thành phố Đồng Hới cho rằng: Diện tích (DT) đất hộ gia đình ông Mẫn, bà Hảo có thừa so với thẻ đỏ, nên 15,5 m2 đất dù có sử dụng ổn định từ năm 1989 đến nay thì vẫn là của đường ngang Trung tâm HL&BDNV Công an tỉnh (!?)

Vậy, “bằng chứng nào để chứng minh”? Ông Long “nại” ra Văn bản trái pháp luật số: 254/UB ngày 17/4/1998 của UBND tỉnh Quảng Bình “V/v giải quyết lấn chiếm đường ngang” có nội dung: “UBND tỉnh nhận được công văn số 21/PH12, ngày 18/3/1998 của Công an tỉnh Quảng Bình, đề nghị giải quyết việc xây tường rào lấn chiếm đường vào Trại tạm giam. Yêu cầu UBND thị xã Đồng Hới phối hợp với các ngành liên quan làm rõ”.

Ông Mẫn hỏi tiếp: Sau đơn khiếu tố ngày 6/8/2000 của ông Mẫn gửi lên Chủ tịch UBND tỉnh và Giám đốc CA tỉnh Quảng Bình để yêu cầu xử lý về hành vi vu khống nói trên. Vậy, vì sao không ra QĐ thành lập Đoàn XMLN để vào cuộc làm rõ mà đành phải dừng “chìm xuồng bặt vô âm tính”? Thứ hai, biên bản lấn chiếm có hộ gia đình ông Mẫn ký ở đâu? Thứ ba, QĐ xử phạt vi phạm hành chính đối với người sai phạm đâu?

Đến đây thì bà Nga và ông Long không trả lời được. Lập tức Thẩm phán, Chủ tọa phiên tòa Nguyễn Văn Nghĩa giơ tay cắt, ngăn cản không cho người khởi kiện chất vấn ông Long, là điều bất bình thường, có dấu hiệu không muốn minh bạch.

Người khởi kiện xin hỏi Trung tâm kỹ thuật địa chính, thuộc Sở TNMT: Biên bản làm việc của Tổ xác minh TP Đồng Hới và Trung tâm kỹ thuật địa chính tỉnh ngày 18/1/2016 tại địa điểm khiếu nại đã kết luận: “Phần diện tích 15,5 m2 đất hộ gia đình ông Mẫn trồng cây đã bị san ủi thi công đường giao thông”, có đúng không?

Kết quả trích đo, kiểm đếm diện tích đất của hộ ông Mẫn, bà Hảo bị thiệt hại là 172,5 m2 do Hội đồng bồi thường và Trung tâm kỹ thuật địa chính thực hiện ngày 19/5/2015; Biên bản kiểm tra thực địa của Đoàn XMLN tỉnh Quảng Bình ngày 27/4/2016 thừa nhận: Diện tích còn lại 15,5 m2 của ông Mẫn, bà Hảo đã bị san ủi do GPMB quốc lộ 1 có đúng không? Ông Bùi Duy Hưng, Phó giám đốc Trung tâm kỹ thuật địa chính trả lời: đúng!

Vậy, năm 2013 đo DT đất ông Mẫn bị thiệt hại 157 m2 này lấy đâu ra, đo ngày giờ nào, có thông qua chủ hộ không? Ông Hưng trả lời “không”.

Ai chỉ đạo làm số liệu này? Trả lời “Sở TNMT tỉnh”.

Văn bản nào để chứng minh là Sở chỉ đạo ghi 157m2? Ông Hưng “bí” nên xin không trả lời.

Biên bản họp tại Phòng TNMT TP Đồng Hới ngày 22/6/2015 có đại diện Trung tâm kỹ thuật địa chính (TTKTĐC) cùng ký tách ra 2 thửa từ số 170, tờ bản đồ số 4 (phần 157 m2 và phần 15,5 m2) để làm gì? Ông Hưng không trả lời.

Ông Trần Văn Bảo, Phó phòng kế hoạch Trung tâm KTĐC có “Bản tự khai” ngày 16/8/2017 cho rằng: Theo kết quả trích đo ngày 19/5/2015 DT đất ông Mẫn, bà Hảo bị thiệt hại là 172,5 m2 nhưng tách ra thành 2 thửa là do ông Nguyễn Đức Cường, Trưởng phòng TNMT thành phố chủ trì họp chỉ đạo làm thế. Để chứng minh vấn đề này, ông Bảo đem tài liệu nói trên do ông Cường tùy tiện cố làm trái thực tế hiện trạng và trái quy định của pháp luật là có căn cứ. Như vậy, ông Mẫn, bà Hảo có cơ sở để khẳng định người có thẩm quyền của Lãnh UBND TP Đồng Hới có dấu hiệu tiêu cực lợi ích nhóm, nên cố ý phớt lờ văn bản số 640/TNMT-QHKH ngày 29/4/2014 của Sở TNMT tỉnh Quảng Bình và làm trái quy định của nhà nước tại Khoản 1,2,3 Điều 47/NĐ 84/2007/NĐ-CP của Chính phủ: Bồi thường theo DT đo đạc thực tế người dân sử dụng ổn định.

Luật sư Hồ Lý Hải, CTV của Trung tâm trợ giúp pháp lý nhà nước tỉnh Quảng Bình, bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của người khởi kiện chất vấn 3 câu hỏi đối với ông Nguyễn Thăng Long – Đại diện UBND thành phố Đồng Hới – Người có trách nhiệm, nghĩa vụ liên quan: Trước khi lập biên bản giao đất cho CA tỉnh ngày 7/8/1996, UBND TP Đồng Hới có làm thủ tục thu hồi, bồi thường, hỗ trợ đất và tài sản trên đất cho ông Mẫn, bà Hảo chưa? Ông Long trả lời: “chưa”.

Trước khi thiết lập ra thửa đất số 105, UBND thành phố Đồng Hới có tiến hành xác định ranh giới với chủ sử dụng thửa đất liền kề là gia đình ông Mẫn không? Ông Long trả lời: “không”.

Đề nghị xuất trình biên bản xác định ranh giới với “thửa đất 105”? Bà Nga và ông Long trả lời “không có biên bản”.

Theo quyết định giao đất cho gia đình ông Mẫn thì thửa đất tiếp giáp với đường quốc lộ 1A, các mặt còn lại tiếp giáp đất dự kiến tức là đất chưa giao cho ai, thực tế là đất đang bỏ hoang đúng không? Ông Long, bà Nga trả lời “đúng”.

Dựa trên những chứng cứ logic, LS Hải yêu cầu HĐXX hủy Quyết định trái pháp luật số 2043/QĐ-UBND ngày 7/7/2016 của Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Bình vì đã giữ nguyên Quyết định số 386/QĐ-UBND ngày 5/2/2016 của Chủ tịch UBND TP Đồng Hới, về việc giải quyết khiếu nại của ông Mẫn, bà Hảo yêu cầu bồi thường, hỗ trợ khi thu hồi đất đối với 172,5 m2 nhưng mới bồi thường 157m2, còn lại 15,5 m2;

Yêu cầu giải quyết buộc Chủ tịch UBND TP Đồng Hới bồi thường tổn thất về sức khỏe, tinh thần, danh dự nhân phẩm cho gia đình ông trong suốt 4 năm là có căn cứ, vì nó phù hợp với khoản 1,2,3 Điều 47/NĐ 84/2007NĐ-CP ngày 25/5/2007 của Chính phủ: bồi thường theo diện tích đo đạc thực tế người dân sử dụng ổn định (không kể thừa, thiếu hoặc đủ, thậm chí không có giấy tờ nhưng ở ổn định cũng được bồi thường).

Đáng quan tâm, nguồn gốc đất của ông Mẫn, bà Hảo được HTX Hữu Cung và UBND xã Lộc Ninh cấp ngày 29/9/1989 tại khu hoang hóa là 300 m2 đất thổ cư xóm mới để làm nhà ở lâu dài, giáp quốc lộ 1 (kèm bản vẽ không có đường ngang). Sau đó, ngày 2/11/1990 hộ gia đình ông Mẫn, bà Hảo được UBND thị xã Đồng Hới có Quyết định số 563/QĐ-UB giao quyền sử dụng đất nói trên (bốn phía đang cỏ cây hoang dại ô đất dự kiến). Ngoài DT đất làm nhà ở, năm 1989 ông Mẫn khai khẩn để trồng cây bạch đàn, khoai, sắn, rau màu…là hợp lý. Tất cả DT đất sử dụng đều nằm trong cùng nhà ở, đồng thời xây 4 phía tường rào bao quanh bảo vệ khuôn viên.

Ngày 18/1/2008, UBND TP Đồng Hới cấp Giấy chứng nhận QSDĐ số: H 01883 có tổng diện tích 896 m2 tại thửa số 170, tờ bản đồ số 4. Phía Tây- Bắc nhà ở giáp với đường ngang vào Trại tạm giam thuộc CA tỉnh mới hình thành năm 2000- 2001 (đến sau ông Mẫn 12 năm). Hiện đường ngang này đã có dãy cọc tiêu cắm định vị được xác định phía ngoài cùng với 5 cột điện lớn ngăn cách giáp với hàng rào xây bê tông của gia đình ông Mẫn (25 tài liệu chứng cứ và 16 ảnh chụp chứng minh thực tế sự thật, TAND tỉnh Quảng Bình đã ghi biên nhận ngày 22/6; 14/8; 21/8; 24/8; 25/8/2017 và biên bản đối thoại ngày 16/8, ngày 30/8/2017 đã đề cập.

Vấn đề này, dự án nâng cấp, GPMB quốc lộ 1A năm 2013 đi qua đất và tài sản trên đất mặt tiền gia đình, nhưng không có QĐ thu hồi đất. Thế nhưng ngày 25/6/2014 Chủ tịch UBND TP Đồng Hới có hành vi vi phạm pháp luật, tùy tiện huy động lực lượng cùng các cán bộ lãnh đạo UBND xã Lộc Ninh đến cướp, bảo kê cho Công ty TNHH Tập Đoàn Sơn Hải (đã phát phong bì rồi) nên cứ thế san ủi đất, tài sản trên đất, gây thiệt hại nghiêm trọng gần 400m2. Hành vi tiêu cực trên bị khiếu nại, tố cáo quyết liệt và được báo chí, dư luận lên án mạnh mẽ. Sau đó, qua xác minh làm rõ, Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Bình đã có Quyết định số 1334/QĐ-UBND ngày 25/5/2015 công nhận: “ông Mẫn, bà Hảo khiếu nại đúng. Hủy QĐ trái pháp luật của Chủ tịch UBND TP Đồng Hới. Yêu cầu UBND TP Đồng Hới chỉ đạo trích đo, kiểm đếm, bồi thường cho ông Mẫn, bà Hảo đúng theo quy định của pháp luật”.

Bà Hảo bị lực lượng của xã Lộc Ninh và Tập đoàn Sơn Hải khống chế, xâm hại quyền con người để cướp đất và tài sản trên đất của gia đình chính sách. Ảnh: tác giả cung cấp

Sau đó, ngày 19/5/2015 Hội đồng bồi thường TP Đồng Hới và Trung tâm kỹ thuật địa chính tỉnh có “Biên bản kiểm tra thực địa”. Kết quả: 172,5m2 đất hộ gia đình ông Mẫn, bà Hảo bị thiệt hại do nâng cấp, GPMB quốc lộ 1A dự án năm 2013. “Phiếu giao nhận kết quả đo đạc” của Trung tâm Kỹ thuật địa chính cũng thể hiện DT đất này trong phạm vi quy hoạch bị thiệt hại: 172,5m2. Ngược lại ngày 22/6/2015 Trưởng phòng TNMT TP Đồng Hới tổ chức họp (không mời nguyên đơn) để tùy tiện chỉ đạo làm trái: “Tách kết quả đo đạc của hộ ông Mẫn thành 2 phần diện tích (phần 157m2 và phần 15,5m2 nhằm biến thủ, lợi ích nhóm. Bởi thực tế DT đất 157m2 là áp đặt, đo không thông qua chủ hộ nên bị tố cáo. Vậy, vì sao UBND TP Đồng Hới chi trả thiệt hại 157/ 172,5m2 đất đã được xác định (để lại 15,5m2 không bồi thường)?

Như vậy, Quyết định số 386/QĐ-UBND ngày 5/2/2016 của Chủ tịch UBND TP Đồng Hới quy chụp, áp đặt cho rằng: “Hộ ông Mẫn, bà Hảo có hành vi lấn chiếm đường ngang 15,5 m2 đất thuộc thửa số 105(1-3) của Trại tạm giam CA tỉnh” là trái sự thật, nhằm xâm phạm nghiêm trọng quyền và lợi ích chính đáng, hợp pháp của hộ gia đình chính sách. Vậy, Quyết định số 2034/QĐ-UBND ngày 7/7/2016 của Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Bình giữ nguyên QĐ số 386 của UBND TP Đồng Hới là xâm phạm nghiêm trọng đến quyền lợi hợp pháp của ông Mẫn, bà Hảo. Quyết định đó còn thể hiện “tiền hậu bất nhất” của UBND tỉnh Quảng Bình trong việc giải quyết khiếu nại, tố cáo.

Tại Quyết định số 1334/QĐ-UBND ngày 25/5/2015 và Kết luận số 900/KL-UBND ngày 13/6/2016 thừa nhận tố cáo đúng. Thế nhưng ngược lại Quyết định số 2043 thì phủ nhận bồi thường, là mâu thuẫn, trái với QĐ số 1334 và Kết luận tố cáo số 900 của Chủ tịch UBND tỉnh. Như vây, Quyết định trái pháp luật số 2043/QĐ-UBND ngày 7/7/2016 là bất hợp lý nên cần phải hủy bỏ. Vậy, ông Mẫn, bà Hảo có quyền yêu cầu Tòa án hủy bỏ QĐ đó để bồi thường thiệt hại vật chất còn lại 15,5 m2 đất cùng nhà 29,4 m2 là 101.714.500 và tổn hại về sức khỏe, tinh thần, danh dự, nhân phẩm, quyền con người, quyền công dân mà cả gia đình phải gánh chịu trong 4 năm qua là 450.000.000 đồng. Tổng cộng cả 3 khoản nói trên: 551.714.500 đồng là có căn cứ.

Luật sư Hải cũng đề nghị HĐXX căn cứ các Điều 30; 32; 115 và điểm b, khoản 2, Điều 193, Luật tố tụng hành chính 2015 để chấp nhận toàn bộ yêu cầu khởi kiện của ông Mẫn, bà Hảo, hủy toàn bộ Quyết định số 2043 của Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Bình. Theo đó tuyên hủy QĐ số 386/QĐ-UBND ngày 5/2/2016 của Chủ tịch UBND TP Đồng Hới. Căn cứ Điều 7, Luật tố tụng hành chính 2005 và các Điều 6, 7 Luật trách nhiệm bồi thường của nhà nước 2009 để xử buộc UBND TP Đồng Hới phải chịu trách nhiệm bồi thường toàn bộ thiệt hại cả về vật chất lẫn tinh thần mà gia đình chính sách người có công cách mạng ông Nguyễn Minh Mẫn phải gánh chịu 4 năm qua, do hành vi cưỡng chế trái pháp luật nghiêm trọng nói trên, do Chủ tịch UBND TP Đồng Hới và Chủ tịch UBND xã Lộc Ninh gây ra là rất nghiêm trọng.

Mâu thuẫn, phiến diện trong “nhận định” của Tòa

Thứ nhất, TAND tỉnh cho rằng: “Công an tỉnh Quảng Bình và Trung tâm kỹ thuật địa chính thuộc Sở TNMT tham gia vụ án với tư cách là người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan là không đúng, vì không liên quan đến vụ án” (!?) Ông Mẫn, bà Hảo hỏi: Dù tờ khai của ông Lượng – đại diện CA tỉnh khẳng định “không liên quan”?  Nhưng vì sao CA tỉnh không dám phản biện hoặc khởi kiện lại Quyết định số 386 của Chủ tịch UBND thành phố Đồng Hới và QĐ số 2043 của Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Bình nêu 1 số văn bản của CA tỉnh đề nghị giải quyết việc tranh chấp và “cáo buộc” gia đình ông Mẫn, bà Hảo lấn chiếm 73,6 m2 đường ngang của Trại tam giam (hình thành năm 2001, đến sau ông Mẫn, bà Hảo 12 năm).

Thứ hai, Phòng hậu cần biết mình sai phạm khi có đơn khiếu tố của ông Mẫn gửi lên Chủ tịch UBND tỉnh và Giám đốc CA tỉnh thì ông Nguyễn Hữu Định – Phó phòng hậu cần trực tiếp đến xin lỗi, thông cảm và thương lượng để sau đó ngày 28/8/2000 mới có “Biên bản thỏa thuận” bồi thường 20 cây 1.000.000 đồng và cam kết xin kéo 01 đường dây điện (bọc) đi qua (còn lại đất có chiều dài 29,56 m đến nay chưa bồi thường). Việc Trung tâm KTĐC tỉnh có liên quan đến đo đạc nghe theo UBND thành phố để làm trái hồ sơ và thực tế hiện trạng “Kết quả đo 172,5 m2 trong thửa số 170, tờ bản đồ số 4”, nhưng cố tách thành 2 thửa (157 m2 và thửa 15,5 m2). Tòa công nhận DT nói trên chỉ nằm trong một thửa (số 170, tờ bản đồ số 4). Vậy sao Tòa cho rằng 2 đơn vị trên “không liên quan”, vậy có mâu thuẫn, trái sự thật không?

Thứ ba, có căn cứ nào để chứng minh đường ngang Trại tạm giam cách nhà ở, hàng rào của ông Mẫn là bao nhiêu mét không? (trong khi đó ông Mẫn đến ở đây trước Trại tạm giam là 12 năm). Câu hỏi này tại phiên tòa không ai đem ra được bằng chứng để xác định ông Mẫn, bà Hảo lấn chiếm 15 m2 đường ngang của Trại? Không chứng minh được là áp đặt, vu khống công dân. Vậy mà tòa cũng phụ thuộc vào Biên bản không bình thường của Đoàn XMLN do Trần Xuân Cầm –Phó chánh Thanh tra tỉnh; ông Phạm Xuân Vinh – Trưởng đoàn XMLN tỉnh này (cố làm trái nên bị tố cáo, được dư luận và báo chí tốn bao giấy mực lên tiếng mạnh mẽ mà không dám phản biện và đề nghị cơ quan chức năng làm rõ theo Điều 10: “Quyền và nghĩa vụ của người bị tố cáo”- Luật tố cáo 2011, ngược lại muốn chìm xuồng).

Thứ tư, việc yêu cầu Tập đoàn Sơn Hải phải bồi thường nhà quán 29,4m2 do máy công trình san ủi, cào sập đổ hư hỏng cả 2 mái, nhưng QĐ số 386 của Chủ tịch UBND TP Đồng Hới và QĐ số 2043 của Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Bình chỉ đề cập máy cào sập vở 2 tấm lợp xi măng. Ông Nguyễn Quang Minh – Phó tổng giám đốc Tập đoàn Sơn Hải tự khai (ngày 16/8/2017) mâu thuẫn, ngây ngô rằng “tháo ngói xuống để làm sau đó bỏ lại” (!?) Vậy, vì sao ông Quang Minh không có bằng chứng và không khiếu nại 2 QĐ trên. Ngược lại, người bị hại có ghi, chụp được hình ảnh ông Minh chỉ đạo máy công trình cào sập cả 2 mái nhà mà báo chí và mạng xã hội đã đăng tải hàng chục bài viết kèm ảnh và video clip có căn cứ. Thế nhưng Tòa cố “né” và đùn đẩy cho rằng: “Đây là quan hệ dân sự không liên quan đến vụ án hành chính nên không xem xét. Ông Mẫn, bà Hảo có quyền khởi kiện bằng một vụ án dân sự để yêu cầu bồi thường”.

Thứ 5, trong “Biên bản giao nhận tài liệu, chứng cứ sáng ngày 7/9/2017 có “Đơn đề nghị v/v bồi thường 450 triệu đồng tổn hại sức khỏe, tinh thần, danh dự, nhân phẩm, quyền con người quyền công dân bị xâm hại kéo dài 4 năm qua”, có Thẩm phán Nguyễn Văn Nghĩa xác nhận, ký trong thời hạn luật định. Vậy, tòa có “quên đọc”, nghiên cứu hồ sơ, tài liệu không mà cho rằng: “quá trình thu thập chứng cứ, đối thoại, người khởi kiện không yêu cầu nội dung này, tại phiên tòa sơ thẩm mới yêu cầu bồi thường số tiền trên đã vượt quá phạm vi yêu cầu khởi kiện ban đầu nên không xem xét” (!?)

Trao đổi vấn đề này tại Trụ sở tòa án ngày 12/10/2017, Thẩm phán Nghĩa công nhận “sót” (?). Có cán bộ phải thốt lên rằng: “Do áp lực quá nên Thẩm phán để ‘quên’? Vị cán bộ này cởi mở: “Thẩm phán không dám bác được QĐ của Quan tỉnh đâu”. Như vậy thì còn đâu tính độc lập trong xét xử của tòa án, chúng tôi hỏi. Vị này chân tình: “Nếu xét xử độc lập, công tâm, khách quan, đúng pháp luật thì coi chừng không được bổ nhiệm, mà sẽ ngồi chơi xơi nước là cái chắc, nên không thể làm khác được ý Sếp”.

Thẩm phán Nghĩa cho rằng, việc tham gia tại phiên tòa họ chỉ cử cán bộ đi thay không đúng đối tượng nên không có quyền quyết được bồi thường các nội dung trên. Như thế là không “thượng tôn pháp luật” theo quy định tại Điều 57, 58 và 60 Luật tố tụng hành chính 2015. Vậy, sao tòa phải chấp nhận cái sai đó, chúng tôi hỏi? Thẩm phán Nghĩa cho rằng: Họ có quyền thì đành phải… nghe.

Đề nghị… tuyên theo “lệnh”

Ý kiến của ông Nguyễn Xuân Tiến – Kiểm sát viên, Đại diện VKSND tỉnh Quảng Bình, lạm dụng chức vụ quyền hạn coi thường dư luận, nhằm “tát nước theo mưa”, cho rằng: Diện tích thiệt hại 15,5 m2 này dù gia đình ông Mẫn, bà Hảo sử dụng ổn định 29 năm qua, nhưng “nằm sát đoạn cua của đường ngang này nên không được bồi thường theo QĐ số 2043 của Chủ tịch UBND tỉnh là đúng (!?). Đề nghị HĐXX sơ thẩm bác đơn khởi kiện của ông Mẫn, bà Hảo” (!?) Như vậy, ông Tiến cũng tùy tiện bất chấp Khoản 1,2,3 Điều 47/NĐ 84/2007 NĐ-CP ngày 25/5/2007 của Chính phủ để theo “lệnh Sếp”. Sự thật bị đổi trắng thay đen, khiến dư luận phẫn nộ, nguyên đơn bức xúc, mất niềm tin đối với vị cán bộ này trong việc giám sát, bảo vệ tuân thủ pháp luật.

Dĩ nhiên sau đề nghị này, TAND tỉnh Quảng Bình đơn phương Quyết định tại Bản án số 18/2017/HC-ST ngày 27/9/2017 bất chấp công lý để tuyên án: giữ nguyên Quyết định số 2043/QĐ-UBND ngày 7/7/2016 của Chủ tịch UBND tỉnh về việc từ chối giải quyết khiếu nại trong việc nâng cấp, bồi thường GPMB quốc lộ 1 dự án năm 2013. Bác toàn bộ nội dung đơn khởi kiện của người khởi kiện yêu cầu bồi thường toàn bộ 3 khoản nói trên. Bức xúc với phán quyết trên, ông Nguyễn Minh Mẫn, bà Trần Thị Hảo tiếp tục gửi đơn kháng cáo lên TAND cấp cao tại Đà Nẵng để được xét xử cấp phúc thẩm theo luật định, do bản án sơ thẩm không xem xét đầy đủ, toàn diện các tài liệu, chứng cứ logic tại phiên tòa. Vì vậy, dẫn đến phán quyết sai lệch với hồ sơ, thực tế hiện trạng và đầy rẫy mâu thuẫn, áp đặt như đã đề cập ở trên.

Ngày 12/10/2017, Tòa án nhân dân tỉnh Quảng Bình có “Thông báo việc kháng cáo” số 252/2017/TA-TB, có nội dung: ngày 9/10/2017, Tòa án nhân dân tỉnh Quảng Bình nhận được đơn kháng cáo của ông Nguyễn Minh Mẫn và bà Trần Thị Hảo, kháng cáo toàn bộ nội dung bản án hành chính sơ thẩm số 18/2017/HC-ST ngày 27/9/2017 của Tòa án nhân dân tỉnh Quảng Bình về vụ án: “Kiện quyết định khiếu nại trong lĩnh vực quản lý đất đai”. Những vấn đề cụ thể trong đơn yêu cầu cấp phúc thẩm giải quyết bao gồm:

“Thông báo kháng cáo” ngày 12/10/2017 của TAND tỉnh Quảng Bình; “Biên giao nhận tài liệu, chứng cứ”. Đơn đề nghị bồi thường trong thời hạn luật định. Ảnh: tác giả cung cấp

Diện tích còn lại 15,5m2 đất chỉ nằm trong thửa số 170, tờ bản đồ số 4 (giáp đường ngang TTHL và BDNV công an tỉnh Quảng Bình mới hình thành năm 2000-2001 (đến sau ông Mẫn 12 năm); Nhà quán 29,4 m2 giáp đường QL1 bị máy công trình cào sập đổ, do lực lượng cưỡng chế trái pháp luật để san ủi, GPMB ngày đầu ra quân 25/6/2014; Bồi thường tổn hại về sức khỏe, uy tín, danh dự, nhân phẩm, quyền con người quyền công dân bị khống chế giữ trái pháp luật, xâm hại nghiêm trọng ngày 25/6/2014, để cướp đất và tài sản trên đất đến nay đã 4 năm.

Yêu cầu bồi thường theo phương án Hội đồng bồi thường, hỗ trợ của UBND thành phố Đồng Hới tính thời giá năm 2015: Diện tích 15,5 m2, hỗ trợ đất vườn liền kề đất ở là 56.714.500 đồng. Bồi thường nhà quán 29,4 m2 bị Công ty Sơn Hải cào sập nát cả 2 mái, hư hỏng mục nát kéo dài 4 năm hoang tàn là: 45.000.000 đồng. Bồi thường tổn hại về sức khỏe, tinh thần, uy tín, danh dự, nhân phẩm công dân bị xâm hại 4 năm là 450.000.000 đồng (theo đơn đề nghị ngày 6/9/2017 đang trong thời hạn luật định). Tổng số tiền bồi thường: 551.714.500 đồng.

Căn cứ Điều 210 Luật tố tụng hành chính, TAND tỉnh Quảng Bình Thông báo cho người bị kiện; Người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan biết.

Người khởi kiện và dư luận đang trông đợi và hy vọng vào phiên tòa cấp phúc thẩm TAND cấp cao tại Đà Nẵng để được xét xử công tâm, khách quan, đúng quy định của pháp luật, kiên quyết bảo vệ quyền và lợi ích chính đáng, hợp pháp của người khởi kiện, tạo niềm tin cho cán bộ, đảng viên, quần chúng nhân dân vào cán cân công lý.

Chúng tôi tiếp tục thông tin vụ án này đến bạn đọc.

Bình Luận từ Facebook

BÌNH LUẬN

Xin bình luận ở đây
Xin nhập tên của bạn ở đây