Trung Nguyễn
8-3-2020
Ngày 10/2 vừa qua, Cơ quan Đại diện Thương mại Mỹ đã đưa Việt Nam ra khỏi danh sách các nước “đang phát triển”, đồng nghĩa với việc hàng hóa từ Việt Nam xuất khẩu sang Mỹ không còn được hưởng các ưu đãi và sẽ phải chịu các tiêu chuẩn, điều kiện nghiêm ngặt hơn về chất lượng, môi trường, quyền của người lao động,…
Việt Nam trở thành quốc gia phát triển: Vui hay buồn?
Bộ Ngoại giao Việt Nam đã lên tiếng về việc này một cách chung chung, theo đó Việt Nam “sẽ tiếp tục theo dõi, đánh giá tác động của việc này, đồng thời duy trì đối thoại, phối hợp các biện pháp với phía Hoa Kỳ nhằm thúc đẩy quan hệ thương mại song phương tiếp tục phát triển theo hướng hài hòa, bền vững, đem lại lợi ích cho cả Việt Nam và Hoa Kỳ”.
Bộ Ngoại giao chưa nêu lên các “quan ngại” của giới cai trị cộng sản Việt Nam nhưng các chuyên gia kinh tế như bà Phạm Chi Lan đã phát biểu ngay trên báo chí. Bà Lan cho rằng, đặt Việt Nam ngang hàng với các nước như Hàn Quốc, Singapore, thậm chí là Malaysia là không công bằng và áp đặt đối với Việt Nam. Kim ngạch xuất khẩu của Việt Nam rất có thể sẽ chịu thiệt hại nặng khi hàng xuất khẩu phải cạnh tranh bình đẳng với các nước phát triển khác.
Có lẽ cũng vì lý do đó mà giới cai trị Việt Nam không vồ vập với thông tin Mỹ xếp Việt Nam vào hàng ngũ các nước “phát triển” như thường thấy vì họ hiểu thiệt hại từ sự kiện này gây ra. Bình thường, việc Mỹ “công nhận” Việt Nam là một quốc gia “phát triển” sẽ khiến các nhà cai trị Việt Nam hồ hởi sung sướng khoe ngay trên báo chí về “sự lãnh đạo sáng suốt và tài tình” của đảng cộng sản. Các “thế lực thù địch” sẽ không thể “bôi nhọ”, “xuyên tạc” về sự lãnh đạo của đảng cộng sản được nữa vì ngay cả Mỹ cũng công nhận Việt Nam đã “vẻ vang sánh vai với các cường quốc năm châu”.
Từ góc độ chính trị mà nói, thật ra việc Mỹ đưa Việt Nam ra khỏi danh sách các nước “đang phát triển” có lợi hơn là có hại. Đây là hồi chuông cảnh tỉnh để người dân Việt Nam, doanh nhân Việt Nam nhìn nhận rõ lại “tài năng” của giới cai trị cộng sản để dứt khoát từ bỏ chế độ “đảng trị”, cùng nhau xây dựng chế độ pháp trị, trong đó người dân Việt Nam có quyền làm chủ đất nước thực sự.
Ưu đãi doanh nghiệp nước ngoài, nhưng “bạc đãi” doanh nghiệp trong nước
Như bà Phạm Chi Lan đã nêu ra, thành tích xuất khẩu của Việt Nam thật ra là ảo vì đến 70% kim ngạch xuất khẩu do các doanh nghiệp nước ngoài thực hiện. Ví dụ như năm 2018, Samsung đã chiếm tới 25% kim ngạch xuất khẩu của Việt Nam. Chỉ cần Samsung “hắt hơi sổ mũi” là thành tích xuất khẩu của Việt Nam có vấn đề ngay. Lợi nhuận Samsung thu được phần lớn cũng được chuyển về trụ sở Samsung ở Hàn Quốc chứ không phải ở Việt Nam. Ngoại tệ thu được vì thế cũng không phải là thực chất.
Doanh nghiệp nước ngoài áp đảo thị trường Việt Nam, thu tóm nhiều doanh nghiệp Việt nổi tiếng, ví dụ như Lotte Hàn Quốc thu tóm Bibica, Thai Beverage Thái Lan thâu tóm Sabeco, Siam Thái Lan thu tóm nhựa Tiền Phong, nhựa Bình Minh,…
Các doanh nghiệp nước ngoài thích Việt Nam vì nó giúp họ đa dạng hóa rủi ro do họ không đặt “tất cả trứng vào một rổ [Trung Quốc]”. Họ tìm thấy ở Việt Nam là một nơi tuyệt vời để tận dụng nhân công giá rẻ, tiêu chuẩn môi trường, lao động thấp. Nói theo kiểu của đảng cộng sản thì đây là “chủ nghĩa thực dân mới” khi các tập đoàn đa quốc gia tạo sức ép lên chính phủ các nước nghèo, buộc các nước nghèo phải mở cửa thị trường và buộc nhà cầm quyền phải ban hành các chính sách có lợi cho họ, ví dụ tiêu biểu như công ty Coca Cola nhiều năm không đóng thuế.
Trong khi đó, doanh nghiệp Việt Nam khó vay vốn và không được ưu đãi về đất đai như các doanh nghiệp nước ngoài. Từ đó khiến các doanh nghiệp Việt ngày càng teo tóp và yếu thế trước doanh nghiệp nước ngoài và doanh nghiệp nhà nước. Sức mạnh nội tại của dân tộc về công nghệ, tư bản rất thấp dù các con số GDP có vẻ ấn tượng.
Tư duy cộng sản lỗi thời
Đầu tiên, ngay trong lý luận cộng sản thì họ đã coi tư hữu là nguồn gốc của bóc lột, chủ doanh nghiệp tư nhân là thành phần bóc lột. Lịch sử đảng cộng sản VN từ khi thành lập đến khi “đổi mới” năm 1986 toàn là lịch sử giết chóc địa chủ, tư sản dân tộc,…
Trong nội bộ của đảng cộng sản đã tranh luận với nhau từ nhiều năm qua nhưng kết quả trên thực tế vẫn là kỳ thị với doanh nghiệp tư nhân. Dẫn chứng thực tế là giới cai trị cộng sản vẫn không dám kết nạp chủ doanh nghiệp tư nhân vào đảng, họ chỉ làm rất dè dặt hoặc cho có lệ.
Cũng do “kiên định chủ nghĩa Mác Lênin”, tức phủ định tư hữu, mà những doanh nhân Việt Nam nếu có may mắn thành công thì cũng nhanh chóng chuyển tài sản của mình sang các quốc gia khác, nơi mà tài sản của họ được bảo đảm, ví dụ như qua visa EB-5 đầu tư định cư tại Hoa Kỳ. Họ sẽ không còn động lực để làm ăn lâu dài, bền vững tại Việt Nam.
Một lý do thực tiễn về chính trị khác là, nếu một chủ doanh nghiệp tư nhân thành công, giàu có, có đông nhân viên, có sức ảnh hưởng tới xã hội thì dân sẽ tín nhiệm doanh nhân đó hơn là các lãnh đạo cộng sản chỉ biết nói dối và tuyên truyền. Một doanh nghiệp tư nhân như thế chính là một “xã hội dân sự” có tổ chức chặt chẽ, có lực lượng, và trở thành một mối đe dọa ngược lại với chế độ cộng sản.
Doanh nghiệp nước ngoài không quan tâm đến việc tranh đoạt quyền lực chính trị ở Việt Nam. Họ chỉ việc kiếm tiền trên đất nước này rồi chuyển lợi nhuận về nước họ. Do đó, giới cai trị cộng sản an tâm và ưu đãi cho doanh nghiệp nước ngoài, doanh nghiệp quốc doanh trong khi bóp nghẹt doanh nghiệp trong nước.
Từ đó có thể nhận định là các doanh nghiệp tư nhân khổng lồ trong nước hiện tại đa số là “sân sau” của các quan chức cộng sản, nếu không muốn nói là toàn bộ.
Như thế, từ một đảng tự nhận là “cách mạng” với sứ mệnh “giải phóng dân tộc”, trên thực tế là đã biến dân tộc Việt Nam trở thành “nhân công giá rẻ” cho tư bản nước ngoài và công ty quốc doanh độc quyền, ví dụ như họ độc quyền bán điện giá cao cho dân. Đảng cộng sản cũng tước đoạt luôn quyền thành lập nghiệp đoàn độc lập của công nhân Việt Nam để dễ bề đàn áp công nhân, thủ tiêu quyền được đấu tranh, đình công đòi quyền lợi của công nhân Việt Nam.
Cũng vậy, cuộc nội chiến tương tàn giữa hai miền Nam Bắc, “chống Mỹ cứu nước” do đảng cộng sản phát động, sau vài chục năm thì đảng cộng sản cũng phải mời tư bản Mỹ đầu tư vào Việt Nam, xin Mỹ cứ giữ Việt Nam là quốc gia “đang phát triển” để được ưu đãi xuất khẩu, mời tàu sân bay, tàu chiến Mỹ vào cảng Việt Nam…
Tư duy nông cạn giáo điều như vậy nên đảng cộng sản đã dẫn dắt cả dân tộc này đi lòng vòng, nói như nhà văn Trần Đĩnh là con đường xã hội chủ nghĩa này giống như “đèn cù“.
Không có phát triển thực chất nếu độc đảng và ngu dân
Thật ra, tôi vẫn nghĩ giới lãnh đạo cộng sản cũng muốn đất nước Việt Nam được cường thịnh, tuy nhiên, do giới hạn về ý thức hệ cũng như do giới quan chức muốn giữ đặc quyền, đặc lợi nên cuối cùng những thành tích cầm quyền như tăng trưởng GDP đều là ảo và chạy theo thành tích, nhằm mục đích để lừa dân và được thăng tiến.
Đảng cộng sản cho phép tư bản nước ngoài được đầu tư vào những ngành dù gây ô nhiễm môi trường, lương thấp nhưng tạo ra nhiều việc làm như may mặc, giày dép để giữ cho thanh niên Việt Nam có việc làm, tránh biến động xã hội.
Trong giáo dục, đảng cộng sản cũng chủ trương nhồi sọ, ngu dân bằng cách dạy học áp đặt. Ví dụ như tình trạng phổ biến trong môn Tập Làm Văn là tất cả học sinh trong một lớp viết bài giống hệt nhau, miễn là đúng đáp án, văn mẫu. Kết quả là năng suất lao động Việt Nam thấp và chỉ là nơi gia công giá rẻ cho nước ngoài.
Ngay tháng 9 năm ngoái 2019, trước kỳ đại hội đảng cộng sản các cấp diễn ra, nhà cầm quyền đã cho tính lại GDP và “đột nhiên” thu nhập bình quân của Việt Nam tăng vọt lên xấp xỉ 3000 đô-la. Dù có giải thích quanh co nhưng người dân cũng thừa hiểu việc thu nhập của mình tăng lên trên giấy tờ chỉ để phục vụ cho mục tiêu giành ghế của một vài quan chức. Và con số GDP đó, thật ra làm giàu cho doanh nghiệp nước ngoài là chính.
Phải từ bỏ thể chế chính trị độc đảng toàn trị
Việc Mỹ đưa Việt Nam ra khỏi danh sách các nước “phát triển” lần này chính là dịp để người dân, trí thức, doanh nhân Việt Nam, thậm chí cả các đảng viên cộng sản Việt Nam yêu nước thương nòi phải cùng nhau lên tiếng, dứt khoát từ bỏ chế độ cộng sản độc đảng toàn trị đang lừa dối cả dân tộc, kìm hãm sự phát triển của dân tộc, để cùng nhau thiết lập chế độ dân chủ pháp quyền, đem lại lợi ích thực sự cho người dân, nhằm biến Việt Nam thành một quốc gia phát triển thực chất, hàng hóa đủ sức cạnh tranh đẳng với các nước công nghiệp khác, và thật sự không cần đến ưu đãi của Mỹ nữa.
Chưa xóa bỏ được điểm nghẽn về thể chế chính trị, chắc chắn Việt Nam sẽ không thể có phát triển kinh tế thực chất, mà chỉ phát triển dựa trên những con số báo cáo.
Nhận xét về tác giả bài viết, có 2 ý kiến
1 – Bác vdk1509 viết (ngay ở trên, xin trích câu cuối):
Cám ơn bác Trung Nguyễn về bài viết chất lượng.
2- Còn nghiemnv viết về tác giả bài này như sau (trích nguyên văn)
Khổ nắm bít dồi lói mãi. HOW TO DO thì éo thằng trí thức nào dám làm. Tớ nói, chị ve chai cũng nói được. Như các cụ ngày xưa vưỡn nói ” LỜ KHÔNG NGỨA, CỨ NGỨA XUNG QUANH”.
Và: Chúng chỉ biết ngồi mâm chén thù chén tạc khai trí sẹc mùi mém tôm, ngoài ra chúng lười biếng, chẳng biết làm cái chi cả. Nay đề nghị đảng ta nhốt cái đám tâm thần, ngộ chữ này lại cho chúng tôi yên.
“việc Mỹ “công nhận” Việt Nam là một quốc gia “phát triển” sẽ khiến các nhà cai trị Việt Nam hồ hởi sung sướng khoe ngay trên báo chí về “sự lãnh đạo sáng suốt và tài tình” của đảng cộng sản. Các “thế lực thù địch” sẽ không thể “bôi nhọ”, “xuyên tạc” về sự lãnh đạo của đảng cộng sản được nữa vì ngay cả Mỹ cũng công nhận Việt Nam đã “vẻ vang sánh vai với các cường quốc năm châu”.”
-Điểm qua tin tức báo chí trải dài qua các mốc thời gian:
1/Ngày 28/4/2006, tại lễ kỷ niệm chiến thắng 30-4, Ngày quốc tế lao động 1-5 và chào mừng thành công Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ X của Đảng, Tổng bí thư Nông Đức Mạnh phát biểu: “Đại hội toàn quốc lần thứ X của Đảng thành công tốt đẹp đang mở ra một giai đoạn phát triển mới mạnh mẽ hơn nhằm sớm đưa nước ta ra khỏi tình trạng kém phát triển, tạo nền tảng để đến năm 2020 cơ bản trở thành một nước công nghiệp theo hướng hiện đại.”
2/Ngày 28/3/2010, Hội nghị lần thứ 12 Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa X đã hoàn thành chương trình đề ra sau một tuần làm việc. Phát biểu bế mạc hội nghị, Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh nêu rõ quan điểm phát triển chiến lược 10 năm 2011-2020 là: “Chiến lược đề ra mục tiêu tổng quát phấn đấu đến năm 2020, nước ta cơ bản trở thành nước công nghiệp theo hướng hiện đại,”
3/Từ ngày 20 /1/2016 đến ngày 28/1/2016, diễn ra Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XII của Đảng Cộng sản Việt Nam. Tại phiên khai mạc, đồng chí Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng trình bày Báo cáo của Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XI về các văn kiện Đại hội lần thứ XII của Đảng. Báo cáo nêu rõ: “Một số chỉ tiêu kinh tế – xã hội chưa đạt kế hoạch; nhiều chỉ tiêu, tiêu chí trong mục tiêu phấn đấu để đến năm 2020 nước ta cơ bản trở thành nước công nghiệp theo hướng hiện đại không đạt được.”. Tuy nhiên, Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XII của Đảng vẫn đề ra những mục tiêu, nhiệm vụ chủ yếu cho nhiệm kỳ 2016 – 2020 với Mục tiêu tổng quát là: “Đẩy mạnh toàn diện, đồng bộ công cuộc đổi mới; phát triển kinh tế nhanh, bền vững, phấn đấu sớm đưa nước ta cơ bản trở thành nước công nghiệp theo hướng hiện đại.”
4/Mục tiêu đến năm 2020, đưa Việt Nam cơ bản trở thành nước công nghiệp theo hướng hiện đại thực ra đã được Đảng CSVN xác định trước đó từ Đại hội VIII của Đảng rồi (diễn ra từ ngày 28/6 đến ngày 1/7/1996).
Kết luận: Vậy, việc Hoa Kỳ đưa VN ra khỏi danh sách các nước được hưởng quy chế “quốc gia đang phát triển” trong luật chống trợ cấp của Hoa Kỳ vào ngày 10/2/2020 là rất đúng. Họ đã tin tưởng & làm đúng theo nguyện vọng của Đảng CSVN rằng VN “đến năm 2020 cơ bản trở thành một nước công nghiệp theo hướng hiện đại”. Và VN đã “hiện đại” rồi thì sao lại xem là “đang phát triển” dc Ta !!!???
P/s: Đến nay đã là năm 2020, một mục tiêu “đưa nước ta cơ bản trở thành nước công nghiệp theo hướng hiện đại.” phải mất đến 2019-1996=23 năm & … kết cục ko đạt dc !!! (khó quá, bỏ qua? Sao nói dễ vậy bạn?). Vậy dự đoán những mục tiêu mà Đảng CSVN vạch ra đến năm 2030 sẽ dạt dc có khả thi ko? Trong khoảng thời gian chỉ có 2030-2020=10 năm, Chính phủ ko tăng tốc ít nhất gấp 03 lần như hiện nay thì ko có cơ may đạt dc mục tiêu năm 2030?
-Cám ơn bác Trung Nguyễn về bài viết chất lượng.
“Ngày 10/2 vừa qua, Cơ quan Đại diện Thương mại Mỹ đã đưa Việt Nam ra khỏi danh sách các nước “đang phát triển”
=====
“Rằng hay thì thật là hay
Nghe ra ngậm đắng, nuốt cay thế nào”
Cái giá của sự phóng đại thành tích, phỉnh lừa, bịp bợm công luận và thế giới là đây.
Từ nay liệu mà tự đứng bằng đôi chân và trí tuệ thật sự của mình. Thu hồi lại những mảnh bằng giẻ rách, (bằng giả) lại, cư xử với người có chất xám & nhiệt tâm với đất nước bất kể họ là thành phần xã hội, lập trường chính trị nào cho tử tế và xứng đáng thì mới mong ngoi ra khỏi vũng lầy nghèo đói và nô lệ cho bọn tàu, bắt kịp bọn Thái lan.
– Công Anh mà là trí thức?
– Đúng là “ngậm cứt” phun người. Người khác chưa kịp dơ thì miệng nghiemnv đã dơ trước rồi.
– Thế này, nghiemnv nếu cần gây sự với các bậc thân sinh của nghiemnv, thì… cứ gọi các cụ là “trí thức”, sau đó có thể chửi rồi.
– Diễn đàn này không có Ruồi có lẽ sẽ kém vui
Ui ui trí thức lờ lợ hà lụi tử tế quá. Chúc cả nhà trí thức chóng lên dân chủ đành đạch cho nước đảng nhờ7
Đó là “lời văn” nó viết. Té ra, theo nó thì Công Anh cũng là trí thức?
Vẫn còn nấn ná ở đây? Hở? Nói tử tế: Đi chỗ khác chơi!
– Nói một lần để cả đời mày biết: Công Anh không phải là trí thức, bất cứ trí thức loại nào.
– Nói một lần để cả đời mày biết: Công Anh không quen biết những tác giả đã viết bài cho Tiengdan (mà mày vẫn chửi bới). Họ hơn Công Anh rất nhiều tuổi.
– Nói một lần để cả đời mày biết: Từ nay, hễ lần nào mày quơ Công Anh là trí thức (chỉ để có cơ chửi bới Công Anh) thì đó là mày ngậm cứt phun người.
– …
Ghi nhớ lâu dài
Ngày 08-3, tiengdan đăng bài, nhan đề:
Không có dân chủ chắc chắn thì không có phát triển thực chất
https://baotiengdan.com/2020/03/09/khong-co-dan-chu-chac-chan-thi-khong-co-phat-trien-thuc-chat/
(Tác giả: Trung Nguyễn
Tôi xin chốt lại như sau:
– Vô Tiengdan để đọc bài không dễ dàng đâu. Phải biết cách. Khá tốn công.
– Không ai ngu mà lặn lội tới cái chỗ đăng toàn những bài khiến “bạn đọc” đọc xong thì… (nguyên văn) bị khủng bố tinh thần bởi đám nhân sĩ trí thức LỢ LỢ nói nhảm, lí nhảm rất phiền phức (nguyên văn lời nghiemnv).
– Xin nói tử tế với nghiemnv: Từ nay, nghiemnv chớ vô tiengdan nữa, nghe. Cha mẹ, tổ tiên của nghiemnv cũng không có quyền bắt buộc nghiemnc phải đọc những gì là nghiemnv không thích.
– Còn, nếu như vẫn tự làm khổ mình khi đọc bài ở tiengdan thì đứng than khổ nữa.
– Hãy đi chỗ nào có các bài thích hợp với minh. Xin nói tử tế với nghiemnv như vậy.
– Từ nay, nếu thấy nghiemnv vẫn xuất hiện ở tiengdan, tôi sẽ nhắc lại ý đã nói ở trên.
Khi đó, xin chớ trách tôi là không tử tế.
Ui ui trí thức lờ lợ hà lụi tử tế quá. Chúc cả nhà trí thức chóng lên dân chủ đành đạch cho nước đảng nhờ7
Tâm thần, Hận đời, Mất dạy tớ thấy nó ám vào trí thức nước Lợ đấy
1. Tâm thần vì đảng bỏ rơi, dân ngó lơ. Nhiều chữ nhưng tối dạ nên viết lung tung, khai trí tàm phào. Dốt nhưng cứ nghĩ mình là nhân sĩ, bắt người tôn vinh. Tâm thần hoang tưởng
2. Hận đời vì theo đảng cả đời tuy có miếng ăn nhưng nhục như chó, toàn bị người đời chê. Nay muốn nổi loạn nhưng ngu dốt+ hèn nhát nên càng quẫn chí
3. Mất dậy vì mưu hèn kế bẩn ” hy sinh đời bố củng cố đời con. Hy sinh đời ông củng cố đời cháu” nay nhờ thế giới phẳng nên cái bản mặt cứ lộ dần ra, lộ nguyên hình bọn trí khắm cả đời cơ hội. Uất nên giở điên, giở dại nói càn, chửi bới, la lối om sòm
Còn tớ sinh ra đéo một ngày ” make love đảng” nên an nhiên mà sống. Đéo nhục ngày nào
Đọc bài của ai (hoặc không thèm đọc, kể cả “ỉa vào đọc”…) đó là quyền của mỗi người.
Vào trang tiengdan không dễ đâu. Những ai vào tiengdan để đọc đều phải biết cách vượt tường lửa do CS giăng lên.
TS (không phải viết tắt “tiến sĩ” đâu ạ) mày, mày tốn công vào đây làm gì, để mất công đọc, rồi nay mày lên tiếng chửi bới? Rõ là quân đểu, bịa chuyện chỉ nhằm chửi bới. Ai bắt mày đọc?
Góp ý: Từ nay cút khỏi cái chỗ không dành cho mày. Nếu tiếp tục tốn công sức để đọc những bài không thích, rồi chửi bới, thì… đúng là
Tâm thần? Hận đời? Mất day?
Hehe hihihi nhảy dựng, xù lông nhe nanh, gầm gừ.. đặc sản trí thức lợ lợ khi bị bóc phốt. Tự ái có thừa, tự trọng đéo thấy. Nhuc có đầy, hèn đầy ắp trí thức nước lợ đầy đủ cả. Kinh vãi nhà trí thức lợ lợ của hà lụi đám trở gió
Hehe hihi.
Thư kiến nghị,
Kính gửi Đảng ta,
Chúng tôi, đám dân chỉ biết mỗi việc đi làm đủ các thể loại công việc, để lấy tiền nộp thuế cho đảng. Nhưng hàng ngày, chúng tôi cứ bị khủng bố tinh thần bởi đám nhân sĩ trí thức LỢ LỢ nói nhảm, lí nhảm rất phiền phức. Chúng chỉ biết ngồi mâm chén thù chén tạc khai trí sẹc mùi mém tôm, ngoài ra chúng lười biếng, chẳng biết làm cái chi cả. Nay đề nghị đảng ta nhốt cái đám tâm thần, ngộ chữ này lại cho chúng tôi yên.
Rất cảm ơn đảng ta
Khổ nắm bít dồi lói mãi. HOW TO DO thì éo thằng trí thức nào dám làm. Tớ nói, chị ve chai cũng nói được. Như các cụ ngày xưa vưỡn nói ” LỜ KHÔNG NGỨA, CỨ NGỨA XUNG QUANH”
Trích: “Đảng cộng sản cũng tước đoạt luôn quyền thành lập nghiệp đoàn độc lập của công nhân Việt Nam để dễ bề đàn áp công nhân, thủ tiêu quyền được đấu tranh, đình công đòi quyền lợi của công nhân Việt Nam.”
Chỉ riêng điểm trên cũng đủ nhấn mạnh sự vô vọng của công nhân dưới chế độ độc đảng. Nếu có đảng đối lập, đảng ấy có thể vận động tranh cử trên nghị trình thăng tiến quyền lợi của công nhân. Và đảng đương quyền muốn lấy lại lá phiếu của công nhân thì phải tự đề ra những cải cách hấp dẫn tương tự.
Một chính đảng dù cho thật lòng muốn tranh đấu cho công nhân, nhưng khi cầm quyền trong tư thế độc nhất và toàn trị thì tự dưng mọc ra những chiêu trò phản lại quyền lợi của công nhân để chiêu dụ một giới khác được đảng cho là cần thiết hơn, đó là giới tư bản. Chỉ có sự xuất hiện của một hoặc nhiều đảng đối lập mới buộc bất cứ chính quyền nào phải tôn trọng từng nhóm dân, bao gồm công nhân.