9-9-2024
Tiếp theo kỳ 1
Bão số 3 tan rồi nhưng nó để lại, đọng lại những điều khủng khiếp, trên đời thực và trong lòng người. Rồi sau này những đứa trẻ bây giờ sẽ kể lại cho con cháu chúng nghe về trận bão năm Giáp Thìn 2024 từ ký ức khó phai nhạt. Những điều vui có thể dễ quên, chứ những bất hạnh, ghê gớm thì sâu đậm lắm.
Ông anh rể tôi, một nạn nhân cải cách ruộng đất, cứ mỗi lần anh em có dịp ngồi với nhau, anh ấy kể cha mình bị đấu tố và [bị] bắn thế nào, tôi có cảm giác từng giọt máu rơi lộp độp xuống bàn.
Nói dại mồm, phỉ phui cái miệng, nếu Sài Gòn mà bị bão, chứ chưa phải siêu bão, như Quảng Ninh, Hải Phòng, Hà Nội bị hôm qua (7.9.2024, nhằm trúng ngày mùng 5.8 Giáp Thìn, theo quan niệm xưa, ngày 5 là ngày của trời) thì chỉ riêng đám bồn nước inox được đặt hớ hênh trên nóc nhà chứ chẳng chằng buộc gì ngoài mấy cái đường ống nhựa dẫn nước lên hoặc xuống, bão cuốn ném chúng xuống, chắc chẳng khác chi cả triệu quả bom nước quăng vào phố xá, con người, sẽ thấy kinh khủng thế nào. Có nhẽ những nhà quản lý nên lưu ý tới điều này, cũng như đã từng ra quy định về phòng cháy chữa cháy vậy.
Mấy hôm, từ khi bão Yagi còn lang thang ngoài biển, trên mạng đã nhắc nhiều về những cơn bão năm Giáp Thìn 1904, 1964 và nay 2024, cách nhau đúng lục thập hoa giáp (tròn 60 năm). Đều Giáp Thìn, tượng con rồng, chia đủ cho ba miền Nam, Trung, Bắc. Cũng có thể ngẫu nhiên, nhưng rất đáng sợ bởi ngẫu nhiên này. Rất đáng sợ khi ta không hiểu hết. Trận Giáp Thìn thứ 3, trúng bão số 3, cho miền thứ 3, quá tam ba bận. Ông bạn tôi bảo như thứ định mệnh quái gở. Tôi nói quái gì mà quái, chuyện giời đất bao la. Ông bảo, tin hay không thì tùy.
Nhưng phải thừa nhận cơn Yagi này (bà hàng xóm cứ khăng khăng gọi là bão Yoga, bởi suốt ngày tập yoga nên nhiễm) quái gở thật. Suốt mấy ngày nó chỉ hùng hổ đe dọa ở ngoài khơi, nhẩn nha biểu dương lực lượng, diễu võ dương oai, giống Tàu. Như đài khí tượng Phù Liễn thông báo, mỗi giờ nó di chuyển (báo chí cứ quen mồm gọi là đi, bão thì đi thế quái nào được) được có 10km. Giời ạ, cách vài nghìn cây số mà đổi chỗ chậm vậy thì bắt người ta chờ đến bao giờ.
Dù ở xa hay gần, nó làm cho người ta khiếp. Trời mà dọa dân, hành dân như vậy thì nên thay trời, cử trời khác. Vào đất liền, nó vẫn thói ấy, thong thả phá phách, nơi này xong mới tiếp nơi khác. Có lúc nó còn giở quẻ nghỉ mệt, dừng mươi phút, rồi phá tiếp, còn tợn hơn. Ông hàng xóm nhà tôi nhận xét nó là thứ gì khó hiểu chứ không phải bão, còn giải nghĩa là thứ gì thì không biết.
Phải nói rằng, trong trận này, “đấu tranh này là trận cuối cùng, kết đoàn lại vì ngày mai”, có thể 60 năm nữa mới gặp lại, chính quyền và dân đã có sự chuẩn bị phòng tránh khá chu đáo, tỉ mỉ, kỹ lưỡng, kiên quyết, nên mặc dù thiệt hại vật chất vô cùng lớn, nhưng thật may, ít người chết.
Cần nhớ rằng bão Chanchu năm 2006 chết hơn 200 người, bão Linda năm 1997 mất hơn 3.000 dân, tang tóc lắm. Hạn chế được tàn hại của bão đến mức thấp nhất như vậy, đó là điểm son cho chính phủ, cụ thế ông Chính. Ông nên bớt những câu sáo kiểu “ăn tranh thủ, ngủ khẩn trương”, “vượt nắng, thắng mưa” đi, thay vào đó là những chỉ đạo cụ thể, sát sao như vụ này.
Hỡi Người Hà Nội phương Nam ấy !!! Không biết tối nay còn nhớ Anh phương Tây ???
*******************
Hỡi Người Hà Nội phương Nam ấy !!!
Không biết tối nay vẫn nhớ Anh phương Tây ???
Hà Nội ơi ! Chuyện Tình mình đã thoáng qua đi Hạnh phúc !!!
Biết Người Tràng An còn nhớ nhung chi Anh bên đây ???
Tin đêm báo bão càn quét Hà Nội trên màn truyền hình Pháp
Kìa Ô Quan Chưởng cây đổ trĩu nặng trên mái nhà vai guộc gầy
Hà Nội Ba sáu Phố phường thân thương Hương Thời gian còn đấy
Vẫn còn chút Nắng vàng hanh Cầu Gỗ Cầu Giấy đọng Trí nhớ Anh bên Tây
Như chút Mặt trời trong Vịnh Hạ Long phai mờ lạc Đại Tây Dương luân lạc
Lưu vong Nửa Thế kỷ, Hỡi Người Hà Nội nơi Bán cầu Nam xa ngất ngây !!!
Không biết Hôm nay vẫn còn nhớ Anh từng Người Hà Nội kẻ lưu đày ???
Tin đêm báo bão càn quét Hà Nội trên màn truyền hình Pháp
Kìa đường Cổ Ngư Xưa cây và lá nằm xoã xanh Tóc mây
Quanh Hồ Gươm hàng cây Lộc Vừng Hoa rơi Lối cũ như Huyết lệ
Bóng Rạp múa rối nước đổ sụp khôi hài bật cười ra nước mắt tràn đầy
Hà Nội của Em và Hà Nội của Anh là Nhân chứng tang thương Việt Sử
Sau năm 1945 rồi lại sau năm 1954 Hà Nội bị xóa sạch như cơn bão lốc đây
Hà Nội của Anh và Hà Nội của Em là Rừng Dâu bị Hán hóa tầm thực tiệm cận
Như 5 Cửa Ô Xưa cây đổ trĩu nặng trên mái ngói nhà gầy guộc vai gầy
Sau năm 1945 rồi lại sau 1954 Hà Nội chẳng còn gì bị xóa sạch
Như Sài Gòn – Hòn Ngọc Viễn Đông sau 1975 chẳng còn gì Hương màu phương Tây
Hà Nội giờ chỉ còn heo hút Tháp Hòa Phong bên bờ hồ Hoàn Kiếm
Di tích cổ duy nhất còn sót lại của Chùa Báo Ân sau cơn bão tố vừa qua đây
Thương quá là Thương cái Cây Cổ thụ Vĩ đại nhất bật gốc đổ xô lệch
Từng toả bóng che chở Tượng đài Lý Thái Tổ bất khuất giữa Trời mây
Chắc bọn Quán cóc nhái = Hồng lâu số 46-48 phố Hoàng Diệu đắt đỏ Đèn đỏ
Đắt khách nghị gật cái & đực lui tới nhận chỉ thị vịt gian kiếp tôi đày
Chúng vui mừng vỗ tay trong bụng khi Cây Cổ thụ Vĩ đại nhất bật gốc
Khi hàng Cây Hoa Gạo, hàng Hoa Lộc Vừng bên Hồ Gươm toang tác nát thây
Khi Nhà Thờ Lớn Hà Nội giờ cây cổ thụ cao to nhất gãy ngang bật gốc
Mất gốc như đàn trẻ dại fan bóng đá khua Cờ Máu hét hò điên say
Khi Nhà Thờ giờ đây hiện lên mồn một trơ trống như Hồi Chuông Nguyện Cuối !!!
Phố Tràng Thi của Em và của Anh với hai hàng cây nghiêng ngả đổ bầy hầy
Cửa Nam cái góc Phố nhỏ Hẽm bé cũng bất gốc cả hai hàng cây !!!
Kìa đường Cổ Ngư Xưa của Em và của Anh điểm Hẹn hò Kinh điển Tình tự
Tại sao Vì sao Cây Si … lớn nhất trên bờ Trúc Bạch cũng đổ xuống Hồn xác thây !!!
Cả trước Chùa Trấn Quốc nơi Ngày ấy Chúng mình đứng ngắm Hoàng hôn Hồ Tây
Cầu nguyện cho Tình mình thoát khỏi Định mệnh Chia ly Hiệp định Genève bán Nước…
Cầu nguyện cho hàng trăm ngàn Người Hà Nội buộc vào Nam lưu vong lưu đày
Sau 1945, sau 1954 và sau 1975…
Người Hà Nội gốc cứ đi hoài, đi hoài, đi vượt biên vượt biển cuối Chân Mây
Người Hà Nội gốc cứ đi mãi, đi mãi, nay vẫn đi trí nô lao nô ô sìn thùng nhân như vậy đấy !!!
Eo ơi ! Chao ơi ! Tại sao Vì sao Hà L..ội lại triều cường như thế đó ???
Mèng đéc ơi ! Chu choa ơi ! 100 năm trồng “ngợm người” ‘chuột người’
Như cả đại gia tộc ‘thèng’ chủ tiệm bán nước nguyễn xuân fuc*k
Từ bố già ‘hén’ anh cả đỏ c..uốc dũng mụ vợ nguy(ẹ)t thu lò tôn bầy hầy
Đến con ghế rượu cậu ấm đỏ sứt vòi con dâu con rể cháu gái Hoa Nam trùm cái
Đứng tên biệt phủ Quốc đảo Tân Gia Ba cho xuân fuc*k xúc f..ân thối thây !!!
Sau 1945, sau 1954 và sau 1975…
Người Hà Nội gốc lương thiện cứ đi hoài, đi hoài, đi biển cuối Chân Mây
Người Hà Nội gốc tài hoa cứ đi mãi, đi mãi vào kiếp lưu vong phận lưu đày
Rồi cũng lòng vòng chỉ quanh Hồ Gươm truy tầm lại Kiếm báu Tiên tổ…
Như Mẹ cho làm Người Việt Nam bắt đầu từ Hồ Gươm lung linh Ánh Trời mây
Và kết thúc kết cuộc như Cụ Rùa biển 400 năm sau chắc cũng nơi Hồ Gươm + Hồ Tây
Ôi ! Hỡi Người Hà Nội phương Nam ấy !!!
Không biết Đêm nay Em còn nhớ Anh trời Viễn Tây ???
HÀNG CHỤC TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT
Chưa gặp bão lớn, Sài Gòn còn hời hợt lắm . Mấy năm trước, có lần chuẩn bị kỹ để đón bão thì nó lại không vào . Cho nên câu “chưa thấy quan tài, chửa đổ lệ” ( câu này rất cãi lương, mà nó là của cãi lương thật ) dùng trong trường hợp này rất đúng .
Chưa thấy trong SG có ai gây quỹ để cứu giúp ngoài kia? Dường như, cũng từ những vụ gây quỹ mà tai tiếng lùm xùm của các diễn viên, ca sĩ trước đây nên người ta cũng đâm ngại chăng ?
Bác bảo, trời này làm không tốt thì nên thay bằng trời khác á ?
Thế, trời cũ về “làm người tử tế”, liệu, trời mới có tốt hơn không ?! :
Cái vòng danh lợi cong cong
Kẻ hòng ra khỏi, người mong bước vào.