Nguyễn Đình Cống
5-10-2023
Tiếp theo phần 1
III. Vài câu hỏi và trả lời
Hỏi 1: Tại sao có thể phê phán CNML trong khi Đảng Cộng sản (ĐCS) cầm quyền chủ trương kiên trì nó, xem là kim chỉ nam của mọi hành động?
Trả lời: ĐCS chủ trương như vậy là một sai lầm từ trong bản chất, không những làm suy thoái văn hóa, mà còn kìm hãm sự phát triển cần có của dân tộc. Trong việc đổi mới kinh tế, Đảng đã từ bỏ một phần CNML, chấp nhận kinh tế tư nhân. Có nhiều ý kiến đề nghị, cùng với đổi mới kinh tế, cần đổi mới về chính trị mà chủ yếu là từ bỏ những nội dung độc hại, không phù hợp của CNML, từ bỏ độc quyền đảng trị. Thế nhưng, lực lượng bảo thủ trong Đảng còn thắng thế nên chưa làm được.
Hỏi 2: CNML có những độc hại như vừa kể, đó là từ thực tiễn rút ra. Nhưng sẽ giải thích như thế nào về mục đích rất tốt đẹp mà nó hướng tới là xây dựng chủ nghĩa cộng sản như mơ ước của nhân loại?
Trả lời: Câu hỏi vừa đặt ra là một ngụy biện đánh tráo. Chủ nghĩa cộng sản là thứ chỉ mới có trong đầu óc tưởng tượng của một số ít người, dùng để tuyên truyền. Sự tốt đẹp của nó chỉ là cái bánh vẽ mà bất kỳ một người nào cũng có thể nghĩ và nói ra được khi muốn lôi kéo những người vô minh, nhẹ dạ cả tin, đi theo mình. Những người đi theo đó, ngoài số đông là vô sản còn có một số trí thức, vì bị hấp dẫn bởi lý tưởng tốt đẹp của cộng sản, nhưng càng theo càng nhận ra lý tưởng đó chỉ là ảo tưởng nên đã nhận thức lại và từ bỏ.
Có một số lại nhận thấy theo cộng sản sẽ giúp họ đạt được những lợi lộc to lớn nên ra sức tuyên truyền để lôi kéo những người khác, đó là bọn cơ hội đáng khinh.
Câu “Chủ nghĩa cộng sản là mơ ước của nhân loại” là một ngụy biện. Nếu trong nhân loại có một số kẻ mơ ước như vậy thì chỉ là vài người vô sản ngây thơ mà thôi. Viết, nói câu ấy không dựa vào một chứng cứ nào cả, vậy đó là lời bịa đặt.
Hỏi 3: Trên kia có viết: CNML là một trong những nguyên nhân…, vậy còn nguyên nhân nào khác?
Trả lời: Một kết quả thường do kết hợp của một vài nguyên nhân tác động đồng thời. Theo “nhận thức luận” thì có Nhân và Duyên là hai yếu tố cơ bản.
Ngoài sự độc hại của CNML thì phần còn lại gây nên sự hủy hoại văn hóa là một số tiêu cực trong truyền thống dân tộc. Truyền thống này có nhiều tích cực, nhưng không tránh khỏi một số tiêu cực như dân trí về chính trị còn quá thấp, người dân đã quen sống trong môi trường thiếu dân chủ và sùng bái cá nhân, tính tham lam ích kỷ, tính dễ tin và lệ thuộc vào chính quyền, ít dược tiếp xúc và hưởng nền tự do dân chủ, thói chuộng hư danh, xuề xòa với dối trá v.v…
Sự kết hợp của hai nhân tố (độc hại của CNML và tiêu cực trong truyền thống) là hoàn toàn tự động và có lúc không những chúng kết hợp mà còn cộng hưởng làm tăng mức độ tác dụng. Không ai tự giác tạo ra sự kết hợp hoặc cộng hưởng này, không ai điều khiển quá trình này, nó tự sinh ra và phát triển.
Thực ra CNML đã du nhập vào nhiều nước, nhưng nó không thể bắt rễ được ở những nơi có dân trí cao vì người ta nhận ra ngay các độc hại của nó.
Riêng việc trong truyền thống dân tộc có một số tiêu cực nhưng nếu không gặp phải CNML mà gặp được những người có tài năng, có đạo cao đức trọng làm lãnh đạo, quản lý, tạo ra được chính quyền trong sạch, vững mạnh thì những tiêu cực cũng dễ bị phát hiện và ngăn cấm.
Trong hai yếu tố: A- độc hại của CNML và B- tiêu cực trong truyền thống thì: Khi đứng ở góc độ dân tộc mà xét B là nhân và A là duyên, còn đứng ở vị trí của cộng sản mà xét thì A là nhân, B là duyên.
Hỏi 4: Ở Việt Nam đã có thời kỳ đề lên rất cao chủ nghĩa Mác trong văn hóa, nay xem ra tác giả nói ngược lại, tại sao vậy?
Trả lời: Không chỉ về văn hóa. Trong những nước do cộng sản cầm quyền, Mác được tôn sùng về mọi hoạt động của xã hội, được những người cuồng tín đeo cho ông cái mặt nạ “đại vĩ nhân, đại thiên tài”. Khi mặt nạ đó bị bóc đi, Mác lộ ra là một con người nguy hiểm.
Ở Việt Nam từ năm 1943, ông Trường Chinh, lúc đó là Tổng bí thư đảng Cộng sản Đông Dương, viết Đề cương về văn hóa Việt Nam. Đề cương đó được viết ra dưới “Ánh sáng của CNML” với phương châm của văn hóa là Dân tộc, Khoa học, Đại chúng. Tháng 11 năm 1946, tại Hà Nội, chủ tịch Hồ Chí Minh chủ trì Hội nghị văn hóa toàn quốc lần thứ nhất. Hội nghị có nói qua phương châm của văn hóa.
Từ ngày 16 đến ngày 20-7-1948, tại Chiến khu Việt Bắc, ông Trường Chinh chủ trì Hội nghị về văn hóa và đọc báo cáo: Chủ nghĩa Mác và vấn đề văn hóa Việt Nam. Sau đó báo cáo được in thành sách, được những người ngưỡng mộ đánh giá là “Tài sản quý và có giá trị”. Ông Trường Chinh sau này là Tổng bí thư đảng Lao động VN (1951-1956), Chủ tịch Quốc hội (1960-1976), chủ tịch nước (1981- 1987). Ông mất năm 1988, thọ 81 tuổi.
Xem như vậy thì biết rằng chủ nghĩa Mác được đề cao một thời gian là chuyện bình thường. Trước đây tôi cũng nghe theo ông Trường Chinh và ca ngợi Mác, nhưng gần đây thực tế cuộc sống đã giúp tôi giác ngộ và nhận thức lại, tôi đã vạch ra những sai lầm của Mác từ gốc chứ không phải chỉ trong lĩnh vực văn hóa.
IV. Giải pháp tình thế chấn hưng văn hóa
Nền văn hóa được hình thành trong hàng ngàn năm, bị hủy hoại trong thời gian ngắn. Có được nền văn hóa đó phải tốn nhiều công sức và thời gian, nhưng hủy hoại nó chỉ cần sự sai lầm của một số người độc tài nắm quyền lực tối cao và trong thời gian ngắn đã có thể hủy hoại nhiều thứ.
Nếu nhân và duyên như vừa viết ở trên là đúng thì phải tìm cách hạn chế đến loại bỏ chúng. Loại được cả hai là quá tốt. Nhưng nếu chưa thể làm việc đó thì tìm cách loại hoặc hạn chế một trong hai. Loại những tiêu cực trong truyền thống, nói thì dễ nhưng làm được có kết quả là rất khó, cần thời gian dài. Hơn nữa, nếu vẫn còn thể chế chuyên chính vô sản thì các tiêu cực chỉ tăng chứ rất khó giảm.
Loại bỏ CNML, loại bỏ sự độc tài đảng trị cũng không dễ chút nào vì trước hết phải đổi mới được chế độ chính trị, mà chế độ đó đang được những lực lượng vũ trang hùng mạnh bảo vệ vơi phương châm “còn chế độ, còn mình”.
Như vậy, đối với dân tôc Việt Nam, chấn hưng văn hóa là cần nhưng chưa thể tiến hành ngay để có kết quả tốt đẹp được. Nếu cố bày ra mà làm thì có nhiều khả năng tiêu tốn một số năng lực, tiền của, thời giờ để thay cái sai này bằng cái sai khác, có thể còn tệ hại hơn. Đặc biệt nguy hiểm là giao việc, giao tiền vào tay những kẻ vừa tham lam mà lại hữu danh vô thực (như phần lớn các trí thức, cán bộ của Đảng). Cải cách giáo dục trong mấy năm qua là một dẫn chứng, càng cải cách, càng phá nát.
Đối với dân tộc Việt, điều cấp thiết là “Dân chủ hóa đất nước” bằng những biện pháp hòa bình nhằm đổi mới thể chế chính trị. Chỉ khi đã có thể chế dân chủ đúng nghĩa, có nền giáo dục nhân bản thì văn hóa sẽ tự phục hưng dần mà không cần chi nhiều tiền. Không cần chi nhiều tiền nhưng rất cần có những nhà văn hóa, những nhà tư tưởng lớn được Nhân dân và Nhà nước công nhận, vinh danh.
Trong lúc buộc phải chấp nhận, chưa thể nào thay đổi thể chế mà muốn chấn hưng văn hóa thì chỉ có thể dùng một vài giải pháp tình thế (chưa thể triệt để). Đó là:
1- Xây dựng nền văn hóa cầm quyền;
2- Đấu tranh để thực hiện dân quyền, nhân quyền theo Hiến pháp;
3- Đưa việc cải cách giáo dục vào đúng quỹ đạo nhân văn;
4- Ngăn cấm, xóa bỏ một số hoạt động không hiệu quả.
5- Hình thành, củng cố đội ngũ trí thức tinh hoa của dân tộc.
Riêng đối với Đảng Cộng sản, như đã viết ở mục 1.1, nếu họ trung thành với Tuyên ngôn Cộng sản do Mác và Engel công bố năm 1848, theo chủ thuyết “Tam vô” và theo phương châm “Chế độ xưa ta mau phá sạch tan tành”, thì có thể không cần quan tâm đến sự hủy hoại văn hóa dân tộc.
(Còn tiếp)
Từ chuyện cơ thủ Trần Quyết Chiến phản đối đường ‘lưỡi bò’
https://baotiengdan.com/2023/10/05/tu-chuyen-co-thu-tran-quyet-chien-phan-doi-duong-luoi-bo/
-05/10/2023
Blog VOA
Trân Văn
Cơ thủ Trần Quyết Chiến vốn dòng hào kiệt xứng danh con cháu TRẦN HƯNG ĐẠO Trần Quốc Tuấn
*****************************
https://nld.mediacdn.vn/thumb_w/684/291774122806476800/2023/1/24/z4047361935866399f06c968a9d25edd03907aca80f81d-16745370168551212437846.jpg
Tặng siêu chuyên d..a vịt gian + siêu đại bô thủ ĐIN..H TIẾN DŨN..G
Vốn họ dòng máu hào kiệt hóa Cơ thủ
Triều đại Trần chống giặc ngoại thù
Dù xuất thân như Phạm Ngũ Lão
Đan sọt vẫn nghĩ cách lập chiến khu
Nay chỉ tay hầu bàn thành Cơ thủ
Khí phách hơn bỏ ngang cả công du
Thượng Hải giờ hội tụ lãnh đạo thế giới
Về đây quỳ lạy chút quyền tiền “bú dù”
Độc tài béo phì Phi đen Á vàng như nghệ (ghẹ!!)
Được Khựa nuôi béo tốt toàn siêu vi Tàu phù
Cơ thủ bi-da bất khuất theo Tinh thần Quyết Chiến
Hội nghị Diên Hồng sẽ còn vang dội Thiên thu
“Nên hòa hay nên chiến”, thiếu niên đến Bô lão
“Quyết chiến ! Quyết chiến !” quyết tử chống quân thù
https://baotiengdan.com/wp-content/uploads/2023/10/1-6.png
BẤM VÀO TRÊN xem góc bên tay phải hàng đầu nhìn kỹ
cái con siêu vi trun..g c..uốc ĐẦU HÓI (mong quý bạn đọc TIẾNG DÂN
cho biết tên họ thằng đại vịt gian này hiện làm chức gì ở đâu …xin cảm ơn )
nhìn trân trọng vào bằng mảnh bằng TIẾN SĨ CHẠP PHÔ giấy loại chùi cầu tiêu
cầu xí BÊN CẠNH có đồng chấy siêu vi trun..g c..uốc còn chút tóc NHÌN
SOI MÓI vào cái mảnh bằng TIẾN SĨ CHẠP PHÔ loại chùi cầu tiêu cầu xí..của hắn
Nhìn ảnh mãn khóa thấy lũ siêu vi trun..g c..uốc
Mảnh bằng Khựa cho như băng vệ sinh bó l..ờ c..u !!
Có thằng đầu hói tưởng thông thái ngắm bằng Chệt
Khoái chí cú này Quỷ viên bộ chính CHỊ chính EM đầy xu
Tiền bạc gái gú quyền lực ruộng đất Dân Oan tha hồ cướp
Hồng đế Tập + T(b)ắc Kinh lại chống lưng tha hồ vơ thu
Té ra đầu hói sọ đầy phân Mao kế hại Dân mưu bán Nước
Còn thằng đứng cạnh nhìn bằng hắn có vẻ ghen tị tư thù
Hơn gã bậc ra lò ấp siêu vi trun..g c..uốc chỉ vì hèn nịnh
Đêm đến bú chim thầy Tàu “bốn lù” lò tôn cô xẩm liếm khu
Mai về Xứ Vệ trèo cao lên ngay Bí thơ thành Quỷ Hà L..ội
Sẽ lại đón Vua Đỏ Tập lên lớp giữa C..uốc hội 3 Đình “bú dù”
Toàn nghị gật CÁI nghị gật ĐỰC ngủ trưa ôm Hà L..ội
Hội trường Diên Hồng chúng đón Hồng đế Tập lên lớp chỉnh tu
Trần Quyết Chiến vốn dòng hào kiệt hóa Cơ thủ
Triều đại Trần chống giặc ngoại thù
Dù xuất thân như Phạm Ngũ Lão
Đan sọt vẫn nghĩ cách lập chiến khu
Anh từng chỉ là tay hầu bàn thành Cơ thủ
Khí phách hơn bỏ cả cuộc thi công du
Cơ thủ bi-da bất khuất theo Tinh thần Quyết Chiến
Hội nghị Diên Hồng sẽ còn vang dội Thiên thu
“Nên hòa hay nên chiến”, thiếu niên đến Bô lão
“Quyết chiến ! Quyết chiến !” quyết tử chống quân thù
https://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg
TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT
https://www.hanoiparis.com/construct.php?page=poesie2&idfam=28
Về văn hóa Mác-Lê vs “văn hóa” Việt Nam, cái list của Nhà Giáo Mẫu Mực Mạc Văn Trang đưa ra -Nguyễn trọng Vĩnh, Nguyễn Trung, Nguyên Ngọc, Nguyễn Khắc Mai, Chu Hảo, Nguyễn Đình Cống, Nguyễn Đăng Quang, Hoàng Quốc Hải, Tương Lai, Nguyễn Hữu Vinh, Phạm Chi Lan, Nguyên Bình, Nguyễn Đình Bin, Trần Nhương, Tư Thân, Phan Đắc Lữ, Võ Văn Thôn, Phạm Đình Trọng, Phạm Nguyên Trường, Kha Lương Ngãi, Nguyễn Kim Chi…- đủ để bảo đảm họ là, thật ra đã trở thành, thành phần tinh hoa của dân tộc . Đúng, có thể trước đó họ chỉ là những hạt cát, nhưng Đảng đã chiếu ánh sáng Mác-Lê vào họ, nên họ trở thành lấp lánh . Thử hỏi nếu những người này theo Ngụy hay 1 đảng phái phản động nào khác, họ có được lọt vào hit list của Giáo Sư Mạc Văn Trang, và vì vậy, được cả người dân trong & ngoài nước kính trọng không ? methink NOT. Vì vậy, nhận định “kìm hãm sự phát triển cần có của dân tộc” khá là sai lầm, hay nói thẳng ra là nói bừa phứa ở đây . Chủ nghĩa Mác-Lê tăng tốc tư di của dân tộc . Trước chủ nghĩa Mác-Lê, dân Việt không biết thế nào là khoa học, là triết học … Với chủ nghĩa Mác-Lê, dân tộc các bác đã được tiếp cận khoa/triết học at higher/st degree. Mà hổng phải chỉ có dân các bác biết điều đó, ngay cả trong lính Ngụy, họ cũng biết mình cầm chắc cái thua khi đứng về phía đối nghịch của chủ nghĩa Mác-Lê . Trích “Tôi trình bày với Đại Tá chỉ huy trưởng rằng, “Thưa Đại tá, chương trình học gồm 2 phần. Phần Tâm Lý Chiến có mục đích giúp vui cho anh em quân nhân thì tôi thấy hữu ích; còn phần chính huấn tôi thấy không áp dụng được gì.” Tất cả im lặng tiếp tục dồn ánh mắt về tôi. Tôi tiếp tục, “Lý thuyết Mác xít là một lý thuyết tổng hợp triết lý, chính trị, kinh tế, xã hội, và lịch sử rất chặt chẽ. Hiện nay ngoài những phản biện đơn lẻ về kinh tế và triết lý, chưa có một lý thuyết tổng hợp nào đánh đổ hệ thống Mác xít. Khuyết điểm đó không phải của riêng trường này, cũng không phải của riêng Việt Nam, mà của toàn thế giới.” Đại Tá Chỉ Huy Trưởng không nói gì, lặng lẽ nói cám ơn rồi bắt tay chúng tôi tạm biệt”
Đó, chính phía bên Ngụy cũng biết mình nắm chắc phần thua khi bên các bác có chủ nghĩa Mác-Lê là kim chỉ nam cho mọi hành động . Không có chủ nghĩa Mác-Lê, Ngụy không có gì cả, không có lý tưởng, không biết mình là ai, & không biết mình chiến đấu cho cái gì . Tới bây giờ họ cũng không (còn có thể) biết mình là ai, đành phải dựa hơi chứng minh nhân dân của các bác . Đó, hậu quả của thiếu vắng chủ nghĩa Mác-Lê đó .
“Chủ nghĩa cộng sản là thứ chỉ mới có trong đầu óc tưởng tượng của một số ít người, dùng để tuyên truyền”
Chính ô C mới là người ngụy biện . Tất cả những gì đang hiện diện trong thế giới này đều có xuất phát điểm là “mới có trong đầu óc tưởng tượng của một số ít người, dùng để tuyên truyền”. Sờ Ti Vần Dốp trở thành, có thể xem, 1 nhân vật quan trọng trong lịch sử loài người . Đánh giá về ông, hổng ít người viết ông tạo ra những thứ con người muốn trước khi họ biết mình muốn cái gì . Trong khi đó, chủ nghĩa Cộng Sản -Đồng nếu thờ Giáo Sư Mạc Văn Trang & Tô Văn Trường- đã & đang là giấc mơ của toàn nhân loại . Và ngay cả trong lúc này, ngay cả khiêm tốn, cũng có thể nói 1/2 dân số thế giới đang tìm cách biến giấc mơ đó của nhân loại thành sự thật . Là 1 công dân XHCN, đáng lẽ các trí thức phải đi đầu như thời xưa . Đàng này …
“Có một số lại nhận thấy theo cộng sản sẽ giúp họ đạt được những lợi lộc to lớn nên ra sức tuyên truyền để lôi kéo những người khác, đó là bọn cơ hội đáng khinh”
Theo Giáo Sư Mạc Văn Trang, “Nói chung đời sống vật chất của họ khá đầy đủ. Họ có nhà cửa, lương hưu”. Có thể xem đây là “bọn cơ hội đáng khinh” không ? Trích 1 phần trong nhóm này, come across 1 cái tên nghe wen wen “Nguyễn trọng Vĩnh, Nguyễn Trung, Nguyễn Hòa Bình, Nguyên Ngọc, Nguyễn Khắc Mai, Chu Hảo, Nguyễn Đình Cống, Nguyễn Đăng Quang …”
Ngay cả cách đặt ra những Q&A tự mình hỏi & tự mình trả lời, in itself, là 1 ngụy biện . Vì mình chỉ đưa ra những câu hỏi mình có thể trả lời được . Tính khách quan hoàn toàn biến mất . But then, với ô C thì cũng hổng nên lấy làm ngạc nhiên
“Chỉ khi đã có thể chế dân chủ đúng nghĩa, có nền giáo dục nhân bản thì văn hóa sẽ tự phục hưng dần mà không cần chi nhiều tiền”
Rất đúng . Hiện giờ chuyên chính tư bổn đang cầm quyền, gây ra những tác hại hổng thỉa là nhỏ cho nền văn hóa Mác-Lê của các bác . Ô C muốn dân đấu tranh cho dân chủ, cũng đồng ý lun . Nhưng muốn “đổi mới” ở đây thì tớ phải can du . Luật sư Đặng Đình Mạnh muốn Đảng ĐỔI ĐÚNG, tớ rất hưởng ứng ý này . Vứn đề là những người Cộng Sản chân chính -i know, today’s standard- có vẻ như lá mùa thu, vì vậy, chấn chỉnh văn hóa có thể xem như bộ phận lọc nước . Khi có được nước trong sẽ làm những người trung thực, những đảng viên kiên trung, biết tôn trọng sự thực “trung thực & quả cảm” if you will, sẽ có can đảm hơn . Những ai chưa, hoặc không, “quả cảm & trung thực” thì sẽ lấy can đảm mà trở thành “trung thực & quả cảm”. Lượng sẽ từ từ biến thành chất, và nền Dân Chủ Cộng Hòa Đệ Nhị sẽ rũ bùn đứng dậy sáng lòa
Chỉ mong thía lày, với ước vọng chấn chỉnh văn hóa sẽ phát sinh ra những tư duy đột phá để giải quyết dứt điểm cái dental floss, g-string if anyone has a dirty mind, gọi-là biên giới . Tư di nhân loại bi giờ là lax chuyện di dân, trong các bác trí thức cũng có nhiều người mong mỏi mình bắt kịp thế giới . WTF ya waitin fo? Giải quyết dứt điểm cái g-string đó cũng là 1 cách phát triển văn hóa . Transfusion, loại bỏ những máu xấu, thay vào đó bằng những hồng vệ binh, lộn, cầu vui khỏe trẻ trung cũng là 1 cách thanh lọc những tạp chất . Dân TA cần học bác Hồ Cương Quyết, cầm cờ 6 sao đi trước ô tô . Đúng, hiện nay là chế độ Ngụy sans Diệm-Thiệu, nhưng hổng có khốn nạn như Diệm-Thiệu đã tống Hồ Cương Quyết vô tù . Chỉ phạt vài triệu như gãi ngứa, như che mắt thiên hạ, hổng lẽ hổng làm vậy thui .
“chủ nghĩa Mác được đề cao một thời gian là chuyện bình thường”
Có nghĩa chủ nghĩa Mác phải thế nào mới được đề cao như thế chứ . Và bi giờ chỉ có những người phản bội lại lý tưởng cao đẹp của những người Cộng Sản thời xưa mới dùng ngụy biện -vì hổng đủ kiến thức- để “đả”, chớ phá hổng nổi, thui . Nhìn như mấy thanh niên mê muội Kim Dung ở vườn hoa Tp Hồ Chí Minh .
“vơi phương châm “còn chế độ, còn mình”
Nghe xôi thịt quá . Nên đổi thành “Cứu Đảng là cứu nước” sẽ nhận thức được ngay ai là bạn, ai là thù, và phải làm gì ngay tắp lự
“Ngăn cấm, xóa bỏ một số hoạt động không hiệu quả”
Wonder how this xít “hoạt động không hiệu quả” is decided
“Hình thành, củng cố đội ngũ trí thức tinh hoa của dân tộc”
Đã và đang có những chương trình đào tạo giữa 2 đảng . Tiến sĩ Hà Hoàng Hợp nói đây là chiện bình thường . Theo tớ cần đẩy mạnh, thêm vào tinh thần tiến công cách mạng . my nominations cho kỳ tới, Tiến sĩ Nguyễn Ngọc Chu, cho lao cải trước khi đào tạo lại . Giáo Sư Đoàn Bảo Châu, để nếu khóc thì bằng tiếng Hán, trông trí thức hơn hẳn tiếng Mán . Kim Văn Chính, để có cái nhìn trung thực hơn về tư tưởng Hồ Chí Minh, và lựa chọn của Người . Huy Đức, cho cân bằng lại thời gian ở Mỹ, để có được 1 cái nhìn khách quan hơn . Và lôi Cù Huy Hà Vũ về . Thằng chả ở đâu bất đồng chính kiến ở đó . Bên đây hổng đưa hắn vào trại tạm giữ được, altho whole lotta people would like to. Hãy giải cứu hắn khỏi địa ngục covid
Người thơ NĐK
dưới ngọn giáo
mang tên,
ý thức hệ,
đất nước bị cầm tù.
ý thức hệ,
đấu tố cha ông,
bỏ tù mọt gông,
bất cứ trái tim nào dám sống.
ý thức hệ độc tài,
bội phản lẽ nhân sinh
ý thức hệ,
đẻ ra những điêu linh,
biến bệnh họạn hóa ra lẽ thường tình
người câm điếc hóa ra người biết sống
quỳ gối, khom lưng ra kẻ ấy thiên tài.
đất nước tôi
không còn thấy những hình hài,
nói dõng dạc tiếng Con Người,
thuở ấu thơ mẹ dạy.
Tội đấy phần ai,
ngoài mi,
ý thức hệ độc tài.
Trích: Tập thơ chính luận “Hãy Ngẩng Mặt”.