Tôi nghẹn ngào!

Đoàn Bảo Châu

18-6-2022

Mỗi người nghẹn ngào vì những việc, những người khác nhau. Ông Tổng bí thư nghẹn ngào khi trung ương kỉ luật ông Nguyễn Thanh Long, điều ấy là dễ hiểu bởi ông Long là đồng chí cao cấp, là đảng viên lâu năm và giỏi giang của ông Tổng bí thư. Tôi cũng xin phép được nghẹn ngào.

Tôi nghẹn ngào bởi 30.000 đồng bào của tôi chết vì đại dịch, hai ngàn đứa trẻ thành mồ côi. Trong ấy có biết bao người chết oan khi mà việc phân loại và cách li F0, F1, việc ngoáy mũi tràn lan, vô tội vạ có thể gây ra lây nhiễm chéo và nhầm lẫn.

Tôi nghẹn ngào khi trong đại dịch, có những hẻm ở Sài Gòn đầy người chết, người đã phải trải qua một địa ngục dưới trần gian. Có những người sống sót duy nhất trong một gia đình hơn chục người.

Tôi nghẹn ngào bởi chỉ có 100 ngàn đồng trong túi, một người chồng trẻ không thể đưa vợ đến viện mà phải tự đỡ đẻ cho vợ, bằng cách gọi điện để mẹ mình hướng dẫn cách đỡ đẻ.

Tôi đã tự hỏi, chẳng lẽ xã hội này man rợ đến thế sao, khi tính mạng người phụ nữ có thể bị nguy hiểm đến vậy ngay giữa niềm vui làm mẹ và con người ta có thể cô đơn đến thế sao, khi mà sự việc xảy ra ngay trong lòng một thành phố lớn nhất cả nước, khi mà các Hội Phụ nữ, Hội Bà mẹ Trẻ em, Tổ Dân phố đang tồn tại?

Tôi nghẹn ngào khi một đôi vợ chồng mất công chở cả đàn chó trên chiếc xe máy để khi về đến nơi, chính quyền địa phương mang đi tiêu huỷ, như thể đàn chó, nguồn yêu thương của đôi vợ chồng nghèo là mầm lây nhiễm bệnh.

Tôi nghẹn ngào khi chứng kiến hàng vạn đồng bào rời khỏi thành phố lớn trong sợ hãi, trong buồn bã khi giấc mơ đổi đời vỡ tan, khi nỗi hoảng sợ bệnh tật và chết chóc khiến họ phải từ bỏ tất cả để quay về quê hương bằng xe đạp, xe máy hay đi bộ.

Tôi nghẹn ngào bởi những bệnh nhân ung thư và gia đình họ trong lúc tuyệt vọng nhất thì bị bán thuốc điều trị ung thư giả, những đồng tiền mồ hôi nước mắt cuối cùng cũng bị lấy nốt từ những con tim đang đau khổ nhất bởi sự chia ly giữa người sống và người sắp chết.

Tôi nghẹn ngào bởi bao đồng bào từ nước ngoài, đang khát khao về lại đất nước trong mùa dịch thì bị chính đồng bào có chức sắc của mình lợi dụng để kiếm lợi, song họ lại có thể đứng lên dưới ánh sáng sân khấu để được vinh danh này nọ.

Tôi nghẹn ngào bởi một bộ máy luôn nói vì dân, do dân nhưng cán bộ của một ngành đáng nhẽ là phải có đức nhất, yêu thương con người nhất thì lại tham nhũng tràn lan khắp các tỉnh thành, lợi dụng sự khốn khổ của dân đen để kiếm lợi.

Tôi nghẹn ngào bởi một hệ thống giáo dục bắt con trẻ học đến lồi mắt, đờ đẫn, mụ mị đầu óc nhưng lớ ngớ trong giao tiếp, ngơ ngác kiến thức xã hội, ẻo lả về thể chất, lấy con em như con tin để bắt phụ huynh phải chiều theo mọi “cải cách” đưa ra nhưng không chịu cải cách chính tư duy của mình.

Tôi nghẹn ngào bởi tôi biết là mình trao tặng cho các con một xã hội mà cái xấu lan tràn, khi mà một thằng nhóc mang tiếng nhà văn trẻ bằng tuổi con tôi có thể mày tao với tôi như thể tôi là một dạng bỏ đi, không chút giá trị trong xã hội mặc dù tôi là một người luôn nỗ lực trong mọi việc mình làm, luôn quan tâm tới xã hội và luôn tự hào về bản thân mình vì những đóng góp của mình.

Tôi nghẹn ngào bởi tôi biết những nghẹn ngào của tôi nó rơi vào tuyệt vọng âm u, như thể tôi đang lạc vào một cái cống đen ngòm, chưa thấy ánh sáng nơi nao.

Tôi nghẹn ngào bởi biết rằng đến cuối cuộc đời mình, con cái tôi sẽ lại phải vật lộn trong một xã hội ngập ngụa với rác trong đầu, với rác trên đường và chúng cũng sẽ bị bào mòn nếu chúng muốn làm những người chân chính, có trách nhiệm với xã hội.

Tôi hy vọng các vị lãnh đạo sẽ nghẹn ngào cùng với tôi và tôi xin phép được nghẹn ngào và đừng dùng những nghẹn ngào này để chụp tôi những cái mũ vớ vẩn.

Bình Luận từ Facebook

9 BÌNH LUẬN

  1. dưới ngọn giáo
    mang tên ý thức hệ,
    đất nước bị cầm tù

    ý thức hệ,
    đấu tố cha ông,
    bỏ tù mọt gông,
    bất cứ trái tim nào dám sống

    ý thức hệ độc tài,
    bội phản lẽ nhân sinh

    ý thức hệ,
    đẻ ra những điêu linh,
    biến bệnh họạn hóa ra lẽ thường tình
    người câm điếc hóa ra người biết sống
    quỳ gối, khom lưng ra kẻ ấy thiên tài

    đất nước tôi không còn thấy những hình hài,
    nói dõng dạc tiếng Con Người,
    thuở ấu thơ mẹ dạy.

    Tội đấy phần ai,
    ngoài mi,
    ý thức hệ độc tài.

    Trích tập thơ chính luận “Hãy Ngẩng Mặt” của người thơ Nguyễn Đắc Kiên.

  2. Có lẽ nên đổi “tôi nghẹn ngào” bằng “nó không nghẹn ngào” thì hay hơn?

  3. Trời ơi bác Châu! Thế trước khi nghẹn ngào, bác đã làm đơn xin phép chính quyền chưa, kẻo lại bị khép vào điều 331 như kiểu tịnh thất BỒNG LAI?

    Cộng hòa xã hội chủ nghĩa việt nam
    độc lập tự do hạnh phúc
    ĐƠN XIN NGHẸN NGÀO

  4. Bác Trọng nghện ngào i sì sự nghẹn ngào của Bác Hồ. Bác Trọng xứng đáng được tôn vinh là người học tró xuất sắc, ưu tú của bác Hồ muôn vàn kính iu
    Còn Bảo Châu nghẹn ngào mênh mênh mông mông quá nên thành loãng
    Còn thằng tớ bây chừ không hiểu đc ” nghẹn ngào” là cái gì nữa. Đầu óc trống rỗng, lơ tơ mơ, tờ lờ mờ. Thui thì ít học ít chữ hãy cứ để giới trí thức thủ đô nghẹn ngào bên li bia hơi, li rượu , mắm tôm, đậu hũ, thịt chó băm viên cho nó đậm đà sâu sắc cái mênh cái mông của ” nghện ngào” như ngày bác đi xa, như ” có bác trong ngày đại thắng.
    NGHẸN NGÀO NỐI TIẾP NGHẸN NGÀO KHÔNG DỨT. Là nhân duyên, quả như bác Cống đã tìm ra nhờ hồn thiêng sông núi kết tinh nơi bác Cống

  5. Bác ĐBC viết rất sâu sắc và đầy cảm động. Tác giả không muốn đối chiếu nhưng tự bài viết đã lộ ra : Sự đồng cảm với nỗi đau của nhân dân là cao cả. Cảm xúc vì một cá nhân gây tội ác với nhân dân là một thứ cảm xúc vô lối và hèn mọn !
    Thế mà cũng nói ra trước bàng dân thiên hạ. Rõ chán !!

  6. Tôi không hiểu sao cứ mỗi lần TBT nghẹn ngào là tôi cũng nghẹn ngào theo. Thôi không viết nữa đâu tôi khóc thiệt rồi nè hu hu …

  7. Sến sặc sụa luôn!

    Ui, triệu người nghẹn ngào cũng có triệu người hớn hở . Vậy coi như là khách quan & công bằng .

    “đừng dùng những nghẹn ngào này để chụp tôi những cái mũ vớ vẩn”

    Nếu Đoàn Bảo Châu không muốn bị chụp mũ, phải nộp dân cho công an như Mai Quốc Ấn . Kế tiếp, phải quyết tâm tin . Niềm tin của bác bị suy xuyển có nghĩa bác đang “diễn biến hòa bình”, trở thành thoái hóa . Người ta chụp mũ cho bác có oan không ?

  8. Tôi nghẹn ngào khi thấy tổng bí lú hớn hở đến thăm Formosa, nơi phát thải chất độc tàn sát cả một dải biển miền Trung.

    Tôi nghẹn ngào khi thấy lú vẫn ngang nhiên ngồi vào ghế tổng bí thư nhiệm kỳ ba dù tuổi đã cao, sức đã yếu.

    Tôi nghẹn ngào khi thấy đám chân tay của tổng lú không chỉ có Chu Ngọc Anh, Nguyễn Thanh Long mà còn nhan nhản những Bùi Văn Cường, Đào Ngọc Dung, Nguyễn Hồng Diên, Nguyễn Hòa Bình, Phạm Thanh Trà…

    Tôi nghẹn ngào vì cái dịch nghẹn ngào này không thuốc chữa.

  9. Thế mới nói tại sao người ta bảo ông Trọng là thánh lú, đm lú đến tổ tông nhận éo ra, tôi cũng rất vô cùng nghẹn ngào đây, nghẹn là nghẹn tại sao đất nước tôi lại có cái đám súc vật biết di chuyển bằng hai chi và biết dùng ngôn ngữ giống tôi.

Comments are closed.