Hỏng từ gốc

Chu Mộng Long

7-12-2021

Thấy báo đăng và mạng xã hội xôn xao về việc một số Sở Giáo dục và Đào tạo “khuyến khích” phụ huynh mua sách Tư tưởng, đạo đức Hồ Chí Minh dày đến gần 300 trang cho các bé lớp Hai đọc, tôi khóc.

Tôi đã từng khóc khi bộ sách Cánh Diều của GS. Nguyễn Minh Thuyết có cả hệ thống: Tư tưởng, đạo đức Bác Hồ đối với lớp Một, Tư tưởng, đạo đức Bác Hồ đối với lớp Hai,… cho đến hết các lớp phổ thông. Nếu dư luận không ầm ĩ thì Bộ Giáo dục và Đào tạo đã không yêu cầu dừng lại mà có lẽ họ đã bắt buộc phụ huynh phải mua hết số 23 đầu sách cho trẻ em.

Nay tôi phải khóc to hơn, vì chừng như những người làm Chương trình và Sách giáo khoa đã thua keo này bày keo khác: Trẻ em lớp Hai mua sách Tư tưởng, đạo đức Hồ Chí Minh, dày 300 trang để đọc tham khảo, tức hỗ trợ, phát triển cho chương trình, sách giáo khoa. Một số Sở gọi là “khuyến khích”, liệu có phải là thử nghiệm để sau đó mặc nhiên thành bắt buộc đại trà?

Đừng chụp mũ dư luận phản đối sách về Bác là không yêu Bác mà phải hiểu lời khuyên của cụ Khổng: “Giáo đa thành oán”.

Tôi khóc cho lãnh tụ trước để không bị chụp mũ không yêu Bác. Bác dạy cho thiếu nhi chỉ có 5 điều: 1) Yêu Tổ quốc, yêu đồng bào, 2) Học tập tốt, lao động tốt, 3) Đoàn kết tốt, kỷ luật tốt, 4) Giữ gìn vệ sinh thật tốt, 5) Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm.

Thời tôi học cấp 1 đến cấp 2, mỗi khi vào lớp cả lớp đứng dậy cùng đọc 5 điều trên và cứ theo lời Bác mà làm. Năm điều giản dị ấy ai cũng hiểu, làm theo và làm cả đời. Nay hỏi thử sinh viên học cả một giáo trình 300 trang, rằng có thuộc 5 điều Bác dạy không. Không đứa nào thuộc! Nhưng giáo trình 300 trang thì giảng viên bắt thuộc lòng và trả bài trong kỳ thi. Kết quả là năm nào cũng họp kỷ luật về tội lật tài liệu trong phòng thi. Sinh viên ai oán, đúng nghĩa “Giáo đa thành oán”.

Khóc cho lãnh tụ khi bị các nhà buôn giáo dục lợi dụng để kinh doanh, ở đây là bán sách. Đức Phật dạy, khi Phật bị mang ra cúng tế bằng lễ vật, tức buôn thần bán thánh, đó là thời mạt pháp.

Tôi khóc cho các cháu, mới lớp Hai, với hàng chục đầu sách, học ngày học đêm, học tại trường chưa đủ và phải đi học thêm học cua, và phải đọc cho hết 300 trang sách về lãnh tụ. Tôi khóc cho sinh viên phải thuộc lòng 300 trang giáo trình như một con vẹt mà chưa chắc đã hiểu và làm theo lời Bác cho đúng.

Yêu Bác như vậy bằng mười hại Bác và hại luôn các cháu.

Yêu lãnh tụ thì lãnh tụ phải ở trong tim, từ trái tim thôi thúc hành động, chứ không ở trên sách có giá bán bao nhiêu và ở trên đầu môi chót lưỡi. Điều này nên học tôn giáo chân chính, rằng Chúa ở trong tim và Phật cũng ở trong tim mới hình thành tư cách đạo đức.

Một chân lý tối thiểu mà kẻ vô học cũng hiểu. Cái gì cũng có liều lượng theo tính vừa sức. Ăn nhiều bội thực. Thuốc, dù là thuốc bổ, uống nhiều thành thuốc độc. Tri thức mà nhồi nhét ắt loạn não, nhẹ nhất là loạn ngôn, “đa thư loạn ngôn”.

Chủ trương học hành như vậy, các nhà tuyên giáo, quý ông bà giáo sư, tiến sỹ làm Chương trình và Sách giáo khoa, có thấy phản tác dụng không?

Bình Luận từ Facebook

7 BÌNH LUẬN

  1. Chỉ hy vọng trong cuốn sách về tư tưởng Hồ Chí Minh cho trẻ em có được đoạn này

    “Trong lịch sử, nhân dân hai nước Trung Quốc và Việt Nam đã sớm có một mối tình hữu nghị lâu đời & sâu sắc . Gần 100 năm nay, nhân dân hai nước chúng ta lại đều bị bọn đế quốc trường kỳ áp bức, bóc lột một cách tàn nhẫn . Chúng ta chẳng những là 2 nước láng giềng thân thiện mà lại là anh em ruột thịt trong cơn hoạn nạn . Trong mấy năm gần đây quan hệ giữa 2 nước ngày càng mật thiết … Tình hữu nghị & quan hệ mật thiết giữ nhân dân 2 nước chúng ta thật là lâu dài, bền vững, không gì lay chuyển nổi & không ai có thể chia rẽ & ngăn trở được … việc xây dựng lại con đường sắt Hà Nội-Mục Nam Quan mà nhân dân Việt Nam gọi là “Con đường hòa bình, hữu nghị” chính là 1 thành tích rõ rệt nhất … Nhưng Đế quốc Mỹ & những kẻ theo đuôi chúng lại có âm mưu khác . Chúng xem việc chung sống hòa bình như là “nước sôi lửa nóng”, chúng ra sức ngăn trở & phá hoại”

    Nếu chưa thì xem đây là 1 kiến nghị mở, tức là cho mọi người biết & bộ giáo dục, để bổ sung những khiếm khuyết . Đây là 1 trong những điểm chính của tư tưởng Hồ Chí Minh, nếu thiếu thì có thể so sánh với Hoàng Hưng thiến Phạm Toàn .

    Về chuyện cho học sinh nước ta tiếp cận tư tưởng Hồ Chí Minh từ sớm, tớ hoàn toàn tán thành . Ta nên tập cho trẻ tiếp cận sự thật & chân lý, miễn là sự thật & chân lý đó không gồm những primal scenes. Tư tưởng Hồ Chí Minh là chân lý không gồm primal scenes, có thể cho trẻ quen dần được . Ta cần lắm những trí thức như nhà văn Nguyên Ngọc, nhà giáo Phạm Toàn … & những trí thức cuồng Hồ hết thuốc chữa như bây giờ, Chu Mộng Long included. Đây là 1 cách rất hữu hiệu để tạo ra những phiên bản của họ .

    “Tôi khóc cho lãnh tụ trước để không bị chụp mũ không yêu Bác”

    Ai chụp mũ Chu Mộng Long không yêu Bác, người đó không có lương tri . Chỉ mong trí thức nước nhà có đủ dũng khí để nói lên điều này . Quá nhiều người mới chỉ “yêu thầm trộm nhớ”, nhưng quá ít người có đủ dũng khí thổ lộ tình yêu của mình đ/v Bác Hồ . Hy vọng Chu Mộng Long sẽ là nguồn cảm hứng cho trí thức nước nhà . “Say it loud, say it proud. Ta yêu Bác & we’re proud”

  2. Khốn nạn cho trí thức nước Đẻn đến chết vân không bao giờ nhận mình ngu chỉ vì CÁI NỒI CƠM. ĐI CHẾT HẾT ĐI

  3. Cái lão Thuyết nầy ( không thể gọi bằng ông được ! ), hồi còn là đại biểu QH cũng nói năng đôi câu gây được chút ít thiện cảm với quần chúng . Nhưng từ lúc bị đá về vườn, làm sách GK thì thể hiện một nhân cách tồi quá.
    Chẳng qua vì tiền mà làm khốc hại biết bao học sinh vô tội ( “Làm cho khốc hại chẳng qua vì tiền” – ND ) .

  4. 5) Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm.
    HỒ HỎI ĐOÀN THIẾU NHI TỪ MIÊN NAM RA THĂM “BÁC HỒ”
    CHÁU CÓ dũng cảm KHÔNG ?

    DẠ THƯA BÁC CÓ Ạ
    THẾ CHÁU GIẾT ĐƯỢC BAO NHIÊU TÊN ĐẾ QUỐC MỸ
    DẠ CÓ một TÊN THÔI Ạ
    CHÁU NHỎ LÀM VIỆC NHỎ, SAU NÀY LỚN giết ĐƯỢC NHIỀU HƠN BÁC SẼ PHONG CHÁU LÀM
    Dũng Sĩ Diệt Mỹ

  5. Tôi tán thành bài phản biện của Ô CM Long, phê phán bọn viết sách “… đạo đức hcm …” cho HS lớp 2 và bộ sách Cánh Diều của NM Thuyết ( cũng viết về tư tưởng, đạo đức của hcm cho HS lớp 1 trở lên ). Tôi công nhận bọn viết sách này KHỐN NẠN thật, nhưng CML, cũng chả khá hơn, cũng cá mè 1 lứa với bọn khốn nạn này, khi CML viết :

    Yêu Lãnh Tụ ( tức Bác ), thì Lãnh tụ phải ở trong TIM ” . Nghĩa là CML công nhận hcm có đạo đức, thật thà, khiêm tốn.

    Bằng dẫn chứng lịch sử, tôi sẽ chứng minh hồ không có tư cách, đạo đức, vô lễ… ( Đây là 1 phần viết sự thật về hồ, theo yêu cầu của còm sĩ Đan Hà viết cho tôi 2 ngày trước đây và THÁCH tất cả những người nào tôn thờ , vái lạy hồ, kể cả Anh MV Trang hết lời ca tụng Cánh Diều… PHẢN BIỆN ).

    1- Hồ không có ĐẠO ĐỨC :

    a- Bà Nguyễn thị Năm ( tức Cát Hanh Long ) là ân nhân nuôi dưỡng hồ và đồng bọn, nhưng hồ ra tay giết hại Bà rất dã man, đồng thời hồ lấy nick CB viết bài ” Địa chủ ác ghê ” để đặt điều ” vu oan, giá họa ” cho Bà. Sau đó hồ giết 172.008 người dân vô tội, rồi chỉ nhỏ vài giọt nước mắt cá sấu.

    b- Hồ có con rơi ( Nông đức Mạnh, NT Trung ), nhưng không dám nhận. Dã man, khốn nạn nhất là hồ ra lệnh cho Trần quốc Hoàn dùng búa đập đầu Nông thị Xuân ( Mẹ của NT Trung ), để hồ được tiếng là cả đời không có vợ.

    2- Hồ không có TƯ CÁCH :

    Hồ dạy Thiếu nhi : Thật thà, Khiêm tốn. Nhưng hồ lấy nick Trần Dân Tiên để viết về mình, tự nâng bi, tự sướng, mà mở đầu, hồ viết : “ Bác là người KHIÊM TỐN, không muốn nói về MÌNH “. Lạy Chúa ! Thế thì, Thật thà, Khiêm tốn CHỖ MÔ ?!?!.

    3- Hồ rất VÔ LỄ :

    a- Năm 1945, hồ chỉ mới 55 tuổi, mà bắt mọi người gọi mình bằng BÁC, vỗ ngực tự xưng mình là ” Cha già Dân Tộc “, trong lúc có những Cụ Ông, Cụ Bà tuổi đáng Bố, Mẹ, Ông, Bà của hồ.

    b- Xấc láo, xưng TÔI với Đức Thánh Trần Hưng Đạo :

    ” Bác Anh hùng, TÔI cũng Anh hùng .

    Ba điều trên, tôi chỉ viết 1 phần sự thật về hồ ( còn những chuyện khá hấp dẫn như : Có phải hồ ra đi tìm đường Cứu Nước ?, hay với 1 lý do khác ? hồ làm trái với câu ” Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng “… )

    Trên tinh thần hiểu biết và tôn trọng lẫn nhau, cũng như để làm SÁNG TỎ vấn đề, tôi xin mời T/giả CML và những người khác. Tôi sẽ tranh luận với từng người một, từng vấn đề cụ thể. TÔI TRONG TƯ THẾ SẴN SÀNG. LCL.

  6. “Một chân lý tối thiểu mà kẻ vô học cũng hiểu”, nhưng các ngài giáo sư tiến sĩ lại không chịu hiểu, là sao ạ !

Comments are closed.