Nguyễn Đình Cống
25-8-2021
Thấy Nguyễn Duy Vinh xưng là thầy giáo già, về hưu, đang dạy học ở Phi châu, nên tôi tạm gọi là cụ. Vừa đọc bài “Hiến pháp năm 1992 trong mắt tôi”, của cụ đăng báo Tiếng Dân mà rùng mình.
Hiến pháp đó đã bị vứt bỏ từ năm 2013. Sao cụ lại tốn công sức bới lại “Đống rác cũ” làm gì. Đã mất công sao không lôi Hiến pháp 2013 ra mà phân tích, mà mổ xẻ như GS Hoàng Xuân Phú và nhiều người khác đã làm.
Cụ đã kể ra 10 khập khiễng. Đều đúng cả, chỉ là chưa vạch ra được bản chất phản động của một số điều ẩn giấu đâu đó. Tôi chỉ phân tích vài điều.
Khập khiễng thứ nhất là Quốc hội. Cụ cho rằng đại biểu quốc hội là do đảng cử dân bầu nên không thể là “Cơ quan quyền lực cao nhất” (điều 83). Điều đó chỉ đúng một phần và không thể hiện rõ trong Hiến pháp. Điều quan trọng là mâu thuẫn nội tại giữa điều 83 và điều 4 về sự lãnh đạo toàn diện của Đảng Cộng sản, là vạch ra thực chất hoạt động Quốc hội. Phê phán Quốc hội quan trọng là ở hoạt động của nó, việc bầu ra nó như thế nào, chỉ là một phần nhỏ.
Khập khiễng thứ hai là vai trò của Đảng Cộng sản. Cụ phán “Đọc bản hiến pháp 1992 chúng ta không thể nào biết đảng CSVN là gì, do ai đại diện… Chúng ta cần có một chương trong Hiến pháp giải thích điều này thật cặn kẽ.”
Người ta có thể cãi lại rằng, điều 4 đã viết rõ: “Đảng cộng sản Việt Nam, đội tiên phong của giai cấp công nhân Việt Nam, đại biểu trung thành quyền lợi của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, theo chủ nghĩa Mác – Lê Nin và tư tưởng Hồ Chí Minh”.
Xin chưa bàn đến định nghĩa về Đảng như trên là đúng hay sai ở chỗ nào, nhưng đã nói rõ đảng CSVN là gì. Còn hỏi “do ai đại diện” thì hơi khắt khe. Là một tổ chức thì đại diện là lãnh đạo của tổ chức đó chứ còn ai nữa mà hỏi. Nói “Chúng ta cần một chương trong Hiến pháp…” là một đòi hỏi quá đáng. Hiện nay nhiều ý kiến cho rằng, cần có một luật về đảng, như vậy có thể thích hợp hơn.
Khập khiễng thứ ba, Dân có quyền có tài sản hợp pháp. Cụ viết “Ở đây phải có định nghĩa rõ ràng hơn. Hiến pháp phải biên thật rõ những tài sản đó là những tài sản nào: Nhà, cửa, xe hơi, xe đạp, vàng bạc, châu báu v.v…”.
Trời ơi, làm sao mà Hiến pháp phải biên thật rõ ràng như thế, mà không thể nào kể ra cho hết được. Phải chăng đây là tư duy kiểu “bánh mì có phải là lương thực hay không”.
Chỉ xin tạm vài lời phản biện như thế. Xin ghi nhận tấm lòng của cụ đối với đất nước, xin thông cảm với tâm tư của cụ khi phát hiện ra những điều ngang trái, khập khiễng. Mong cụ có những đóng góp có giá trị, làm nổi bật sự kém trí tuệ của một số người tự xưng là sáng suốt trong hàng ngũ lãnh đạo và quản lý xã hội.
Hai nhà giáo này là “của hiếm” của chế độ vì có văn hoá tranh luận !
Tớ đồng ý, nên xem họ là “2 nhà giáo của chế độ . Albeit, của hiếm, nhưng họ vẫn là “của” chế độ này . Hổng nên xem 2 nhà giáo này thuộc về/”của” bất cứ chế độ nào khác .
Thế nhưng mỗi lần tớ xử dụng “trí thức xã hội chủ nghĩa” thì có người lại thấy nhức mắt . Lạ!
Có mà văn hóa gây sự. Cụ Vinh có mời ai ” cãi nhau” đâu. Xàm
Cho phép tớ phản biện 2 bác trí thức GC nhà mềnh .
“Nguyễn Đình Cống bảo tôi là đang bới lại đống rác cũ là không chính xác vì tất cả những văn bản (trừ văn bản 1946) đều là một đống rác cũ được nhà nước CSVN thêm son lát phấn vào mà thôi”
Khá chính xác . Mớ đống rác cũ trí thức, Đảng hổng thèm cả bôi son trát phấn . Họ tự làm tốt hơn . Riêng văn bản 1946, có vẻ cả trí thức xã hội chủ nghĩa & trí thức triết gia còi hụ tư tưởng lớn đụng nhau . Them all see it như cái gì đó tốt đẹp . Tớ đề nghị đem nguyên con những gì diễn ra ở Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa từ 45-54, & 54-56 ra xài lại . Miền Nam nói riêng & cả nước nói chung cần 1 cuộc cải cách ruộng đất long trời lở đất . Coi như Đồng Tâm là 1 diễn tập .
“Nói chung thì tất cả vấn đề nằm trong Điều 4 của hiến pháp CHXHCNVN. Lấy được điều 4 đi thì đó là một phúc đức lớn của dân tộc Việt Nam”
Holy Phúc, bác đã đưa ra mớ viết tắt của tên nước, cộng hòa phản bội xã hội chủ nghĩa nhưng đòi xóa bỏ điều 4 hiến pháp! Trí thức nhà ta ai cũng xem hiến pháp nước xã hội chủ nghĩa con cá sặc là tối thượng, bác đòi mổ lấy trái tim nó ra mới tạm gọi là xài được . ố Cống “phản biện” thế là nhẹ nhàng rùi đấy . “giọng phản biện gay gắt của ông”.
“Xin ghi nhận tấm lòng của cụ đối với đất nước, xin thông cảm với tâm tư của cụ khi phát hiện ra những điều ngang trái, khập khiễng”
Hahaha, có thể tớ vô học, nhưng cảm nghĩ của tớ là ố Cống ngầm ý “Đồ con nít tranh ăn . Đừng múa rìu qua mắt thợ yêu Đảng chuyên nghiệp từ hồi còn nằm nôi nhá”
“Mong cụ có những đóng góp có giá trị, làm nổi bật sự kém trí tuệ của một số người tự xưng là sáng suốt trong hàng ngũ lãnh đạo và quản lý xã hội”
Nhưng cụ nhớ liệu thần hồn nếu “làm nổi bật sự kém trí tuệ của một số người tự xưng là sáng suốt, nguyên -ngày xưa, in case ông không hiểu- trong hàng ngũ lãnh đạo và quản lý xã hội”. Chửi cán bộ bây giờ thì được, chửi cán bộ ngày xưa thì liệu cái thần hồn .
Yêu Đảng cũng có nhiều đẳng cấp và cung bậc . Hách xì xằng nhất là trí thức xã hội chủ nghĩa . Ông này lơ lửng nửa chừng xuân . Cả 2 đều là cho tớ trải nghiệm lại hội chứng Đông Là, nước mắt nước mũi giàn dụa nấc lên “Tớ hổng yêu Đảng bằng cả 2 bác trí thức này”
Chỉ là bác Cống GaTo tí thôi mà.
Tôi xin trước tiên cám ơn ông Nguyễn Đình Cống đã gọi tôi bằng Cụ. Tôi không và chưa giám nhận tên gọi này vì mặc dù thể xác tôi đã mỏi mòn và tơi tả với thời gian, tâm hồn tôi vẫn còn trẻ trung và tính tình tôi vẫn còn được các bạn tôi coi là còn vui vẻ lắm.
Bài viết của tôi về văn bản hiến pháp 1992 của nhà nước CHXHCNVN đã gây nên một sự chỉ trích gay gắt của ông Nguyễn Đình Cống và tôi xin đón nhận với một sự thông cảm. Lỗi tất cả tại tôi đã không cho độc giả biết những bài tôi đã viết trước đây về hiến pháp của nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Tất cả có 3 bài và tôi xin chép xuống đây những liên kết để các bạn theo dõi :
Bài đầu tiên năm 2012 :
https://boxitvn.blogspot.com/2012/11/lo-hong-lon-cua-hien-phap-viet-nam-va.html
Sau đó là hai bài tôi viết tiếp về hiến pháp của ĐCSVN :
https://boxitvn.blogspot.com/2013/12/su-khac-biet-giua-hai-van-ban-hien-phap.html
https://boxitvn.blogspot.com/2013/05/nhung-bien-dang-cua-cac-van-ban-hien.html
Và như tôi đã nói trong bài cuối này, văn bản hiến pháp năm 2013 có nội dung không khác văn bản 1992. Vì vậy ông Nguyễn Đình Cống bảo tôi là đang bới lại đống rác cũ là không chính xác vì tất cả những văn bản (trừ văn bản 1946) đều là một đống rác cũ được nhà nước CSVN thêm son lát phấn vào mà thôi.
Nói chung thì tất cả vấn đề nằm trong Điều 4 của hiến pháp CHXHCNVN. Lấy được điều 4 đi thì đó là một phúc đức lớn của dân tộc Việt Nam.
Mong là đôi lời phân trần này soi sáng thêm được cái nhìn của ông Nguyễn Đình Cống để ông có thể không coi thường miếng bánh mì của tôi, theo giọng phản biện gay gắt của ông.
Chúc ông luôn khỏe mạnh trong mùa đại dịch.
Kính thư,
Nguyễn Duy Vinh
Cụ Vinh phải biết rằng tính kiêu căng của giới ” nhân sĩ trí thức Hà nội” đôi khi còn ngạo nghễ hơn cả đảng nhà bác Hồ. Chết vì lẽ đó
Mong cụ chớ sa đà vào lí loạn của họ
Chúc cụ mãi vui khỏe.