Cứ đến ngày 30.4 một câu hỏi ‘Ngày Thống nhất Đất nước bao giờ trở thành Ngày Hoà giải Thống nhất Lòng người’?

Lưu Trọng Văn

24-4-2021

Đất nước chỉ có sức mạnh nếu có sự Thống nhất Lòng người.

Bốn năm trước, Hữu Thỉnh rất khôn ngoan, không lấy danh nghĩa chủ tịch hội NVVN mà lấy danh nghĩa một nhà thơ từng khoác áo lính phía bên này, gửi thư cho Phan Nhật Nam, một nhà văn cũng từng khoác áo lính phía bên kia, mời Phan Nhật Nam về VN tham gia diễn đàn vì một nền văn học VN. Thực ra đây là bức thư đặt viên gạch hoà giải trước hết đối với các nhà văn.

Hữu Thỉnh viết: “Đây là một cuộc hội ngộ mà chúng tôi mong mỏi từ lâu, nay mới có thể thực hiện được. Với ý nghĩa cao cả, góp phần vào làm giàu các giá trị truyền thống của dân tộc, xứng đáng để chúng ta vượt qua mọi xa cách và trở ngại, cùng ngồi lại với nhau trong tình đồng nghiệp. Tôi chờ đợi được anh chia sẻ điều đó và chân thành mời anh tham gia sự kiện nói trên.

Anh Nam ơi, tôi muốn nói thêm rằng, chúng ta đều không còn trẻ nữa. Tôi hình dung cuộc gặp gỡ này là rất có ý nghĩa cho những năm tháng còn lại của mỗi chúng ta. Tôi cũng dự đoán rằng, có thể có những khó khăn. Nhưng từ trong sâu thẳm thiên chức nhà văn, chúng ta cùng chọn Dân Tộc làm mẫu số chung để vượt qua tất cả...”.

Tháng 7 năm 2019, gã cafe với Phan Nhật Nam tại Sàigon nhỏ, California. Nhà văn không trả lời gã lý do chính vì sao lại từ chối lời mời của Hữu Thỉnh, mà chỉ ký tặng gã cuốn “Dấu binh lửa” viết về chiến tranh.

Hôm nay, nhân sắp đến ngày 30.4, ngày mà thủ tướng Võ Văn Kiệt nói triệu người vui, triệu người buồn, câu hỏi hoà giải dân tộc vẫn còn nguyên đó mà ngay mỗi người cầm bút của Đất nước vẫn không thể tìm được câu trả lời chung, gã đọc bức thư của Phan Nhật Nam trả lời Hữu Thỉnh.

Đọc bức thư này sẽ hiểu rõ vì sao Phan Nhật Nam từ chối lời mời về VN để bắc nhịp cầu văn chương cho tiến trình hoà giải dân tộc.

“Tôi, Phan Nhật Nam, nguyên là một sĩ quan cấp Đại Uý Hiện Dịch Thực Thụ thuộc Sư Đoàn Nhảy Dù Quân Lực VNCH gởi đến ông Hữu Thỉnh, Chủ Tịch Hội Nhà Văn Hà Nội để trả lời thư ngày 1 tháng 9, 2017.

1/ Từ vị thế một quân nhân thuộc đơn vị tác chiến của Quân lực Miền Nam như trên vừa kể ra, với tính khách quan, độc lập của người không liên hệ đối với sinh hoạt của giới văn hoá, học thuật trong nước, ở Hà Nội trước, sau 1975. Tôi có thư này để trả lời mời gọi của ông Hữu Thỉnh đã trực tiếp gửi tới cá nhân tôi nhằm thực hiện tiến trình gọi là “Hoà Hợp Hoà Giải.” Câu trả lời trước tiên, dứt khoát là: Tôi xin được hoàn toàn từ chối sự mời gọi vì những lẽ…

2/ Là một người sinh trưởng từ thập niên 1940, tiếp sống qua hai cuộc chiến 1945-1954; 1960-1975, thực tế lịch sử, chiến tranh, xã hội Việt Nam trước, sau 1975 đã cho người lính chúng tôi xác chứng: không hề có chủ trương hoà hợp hoà giải từ người / chủ nghĩa / chế độ cộng sản trong lý thuyết cũng như qua sách lược hành động.

3/ Từ thực tiễn của # 2 thêm kinh nghiệm mà bản thân cá nhân là một đối tượng thụ nạn của thành phần gọi là “Nguỵ Quân-Nguỵ Quyền” thuộc chế độ Quốc Gia Việt Nam (1948-1954); Việt Nam Cộng Hoà (1955-1975) đến hôm nay vẫn tiếp tục bị miệt thị, xuyên tạc và triệt hạ dẫu chiến tranh đã chấm dứt từ 1975.

4/ Trong tình thế chung nhất của # 2, # 3, chắc chắn rằng không thể nào thực hiện được “Hoà Hợp Hoà Giải” như ông Hữu Thỉnh đề nghị! Cũng bởi, giới Nhà Văn chính là đối tượng hàng đầu bị bách hại đối với tất cả chế độ cộng sản Đông-Tây.

Lịch sử đẫm máu của 100 năm chế độ cộng sản từ 1917 đến nay như một vũng tối ghê rợn phủ chụp lên lương tri nhân loại. Hỏi thử cuộc họp mặt tháng 10 tại Hà Nội (cho dẫu thực lòng đi nữa) sẽ gây được tác dụng gì? Nhà Văn? Nhà Văn Việt Nam đích thực là những ai? Nhưng đây không phải là vấn đề của cá nhân tôi – Trước sau chỉ là một Người Lính-Viết Văn. Cũng bởi tôi chưa hề nhận Chứng Chỉ Giải Ngũ của Bộ Quốc Phòng / VNCH cho dù đã không mặc quân phục từ 1975.

5/ Hãy nhìn lại… Thương phế binh VNCH là những lão nhân phế binh, thương trận đã không được sống với dạng Con Người từ 30 Tháng 4, 1975. Hãy để cho Người Lính VNCH còn sống sót và gia đình được trở lại Miền Nam sửa sang phần mộ Chiến Hữu nơi Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hoà là nơi giới cầm quyền Hà Nội chủ trương phá bỏ một cách có hệ thống, dẫu người chết gần nửa thế kỷ qua không thể nào đe doạ đối với Chế độ XHCN!

Xin hãy “Hoà Hợp Hoà Giải” với những người đã chết. Với những người đang sống sau thảm hoạ Formosa, Nghệ An. Hãy hoà hợp hoà giải với “Khúc ruột ở trong nước” trước. Khi ấy không cần mời, chúng tôi “Khúc ruột ngàn dặm” sẽ về. Về rất đông. Người Viết Văn – Lương Tri và Chứng Nhân của Thời Đại sẽ về. Tất cả cùng về Việt Nam.

Kính thư,

Người Lính – Viết Văn

Công Dân Mỹ gốc Việt

Phan Nhật Nam

Washington DC, 9 tháng 9, 2017”.

***

Đọc thư của Hữu Thỉnh không thể nói đó không là bức thư tình cảm, tôn trọng và đầy thiện chí của Hữu Thỉnh, người đại diện cho hội NVVN với cá nhân Phan Nhật Nam.

Nhưng khi đọc thư trả lời của Phan Nhật Nam thì phải thấy cái mà Phan Nhật Nam cần không phải là tình cảm, sự tôn trọng, thiện chí của Hữu Thỉnh đối với mình.

Mà cái khác. Cái khác ấy lại không thuộc tầm nghĩ của Hữu Thỉnh.

Gã nhớ tại Houston, một cựu đại tá VNCH nói với gã: kêu gọi hoà giải làm gì. Nhà nước VN cứ làm sao cho Dân VN hạnh phúc tự do thật sự, không cho tôi về tôi cũng vượt biên lần nữa nhưng để về. Nói xong, ông bật khóc.

Bình Luận từ Facebook

5 BÌNH LUẬN

  1. HT là một tay CÒ MỒI được lệnh trên “dụ dỗ” nhà văn PNN.nhưng khổ nỗi lại làm
    chuyện “trật đường rầy” và “trật chìa khóa” !
    Bởi vì nhà văn PNN. rất am tường về CS và những thủ đoạn xảo quyệt của họ.,chứ
    không phải loại “lơ tơ mơ” kiểu những trí thưc THÁP NGÀ của Âu Mỹ.

  2. “gã cafe với Phan Nhật Nam tại Sàigon nhỏ, California” chưa chắc đã hiểu nổi một nét xuất xứ của cái tiêu đề cuốn sách mà Tác giả ký tặng, và cứ tưởng cái tên đó cũng là 1 sáng tác của PNNam.

    Trí thức xhcn thì chỉ được nhồi mác lê, nào biết gì về kho tàng văn chương xưa của Tổ quốc.
    Chắc mãi bây giờ, ông ta vẫn còn nghĩ thế, “dấu binh lửa” của PNNam, một kỷ niệm quý hiếm chỉ lão có hân hạnh được đi Mỹ để hưởng thụ những cảm giác lạ đó, đang nằm trân trọng nơi nào đó trên kệ sách. Làm gì mà lão không có kệ sách!
    PNNam đã gảy đàn cho đvcs nghe.
    Uổng một cuốn sách!
    Cứ lên ĐCV nghe họ chửi nhau dưới mỗi một bài viết thuộc chủ đề Quốc Cộng.
    Đố ai can nổi.
    Hoà giải dân tộc đối với người Việt…là điều bất khả.
    Chiến tranh nóng thì khó có cơ xảy ra giữa người Việt cựu thù, nhưng lạnh thì dễ quá, khi nó bị kẻ thù truyền kiếp của dân Việt lợi dụng tài trợ những cuộc nội chiến mồm, đấu đá nhau trên mạng, để dần dà phá tan viễn tượng hoà giải đoàn kết của dân tộc nầy, thông qua vài cửa tiệm kinh doanh online đang đắt như tôm tươi…mà ĐCV là một.
    Mong rằng btd sẽ không bao giờ chấp nhận những nội dung kích hoạt xung đột chính kiến trên chủ đề Quốc Cộng, bài viết cũng như lời bình luận.

    Dấu binh lửa nước non như cũ
    Kẻ hành nhân qua đó chạnh thương
    Phận trai già ruổi chiến trường…(ĐẶNG TRẦN CÔN – Đoàn Thị Điểm)

  3. Những dòng viết của Phan Nhật Nam thật chân tình, xúc động tận đáy lòng người đọc.

    Nhưng mới hơn một năm trước, cộng sản Ba đình đã gây nên tội ác Đồng Tâm. Điều đó cảnh báo rằng, cộng sản không bao giờ có ý hòa giải với đồng bào mình, ngay cả với những người đã từng “chung chiến hào đánh Mỹ” với chúng.
    Với nghĩa trang Biên Hòa, với các thương phế binh thì lại càng không thể.

  4. Hữu thỉnh định ” ôn hòa có học” để mưu cầu cái đùi gà. Than ôi nhục chưa!!!!!

  5. “Đất nước chỉ có sức mạnh nếu có sự Thống nhất Lòng người”

    Chỉ cần thay đổi tầm nhìn thì sẽ tìm ra sự thống nhứt trong lòng ngừ . Níu xem “đất nước” là Tổ quốc xã hội chủ nghĩa thì mọi chiện đều trở thành … ít nhứt là hổng khó hơn . Dân Ngụy hải ngoại đòi hỏi những thứ công dân xã hội chủ nghĩa hoàn toàn phủ định, trong khi …

    Níu có sự Thống nhứt trong lòng ngừ, tớ tin Tổ quốc xã hội chủ nghĩa hổng chỉ thách thức vị trí đứng đầu của Mỹ như hiện nay, mà sẽ vượt mặt Mỹ lun .

Comments are closed.