10-6-2020
Hai mươi năm, tôi tìm mọi cách để khơi mở, phân tích, chứng minh những thứ tồi tệ trong BẢN CHẤT của cộng sản và mọi hình thức độc tài. Trên Facebook, những năm gần đây, tôi làm vài trăm cái live streams, không để tán gẫu mà cái nào cũng có chủ đề và nội dung cụ thể từng điểm rõ ràng, khoa học, rành mạch. Đó là mặt nổi và những việc này khiến cho rất nhiều bạn cổ vũ, ủng hộ. Những việc ấy được cổ vũ không phải vì tôi chỉ hô khan “đả đảo cộng sản” mà tôi đi đến tận bản chất vấn đề vì hô khẩu hiệu thì quá nhiều người làm rồi.
Những việc làm ấy khiến cho lực lượng bảo vệ chế độ (HVB, DLV, AK47…) tức tối và chụp cho tôi muôn vàn cái mũ và dành cho tôi vô vàn những thứ mạ lị (như phản quốc, bu càng, liếm đít ngoại bang, làm vì được mấy đồng bạc, ham mê bơ thừa sữa cặn v.v…). Đó là lối tư duy bế tắc dựa trên kiến thức hạn hẹp và sự mù loà.
Nhưng tôi vẫn làm. Tất nhiên, có không ít những người chống cộng cực đoan cũng chẳng thích gì tôi vì tôi chẳng khi nào chưởi rủa hay hô khẩu hiệu. Những thứ tôi nói thường đòi hỏi phải dùng trí tuệ và phải suy nghĩ một chút thì mới rõ.
***
Vài năm gần đây, việc đấu tranh cho Việt Nam tự do, dân chủ càng lúc càng bế tắc vì nhiều lý do và hiện tượng “Trump” đóng góp một phần không nhỏ cho sự trì trệ đi từ tư duy “hy vọng và mong chờ”. Đành rằng, đấu tranh ở VN vô cùng khó khăn, vô cùng nguy hiểm, vô cùng khốc liệt nhưng đã bao lần, tôi chứng minh rõ ràng rằng: CHỈ CÓ NGƯỜI DÂN VIỆT NAM MỚI CỨU NƯỚC VIỆT NAM VÀ CHẲNG CÓ MỘT ÔNG NGOẠI BANG NÀO CÓ THỂ LÀM VIỆC ẤY.
Buồn thay, xu hướng “mong chờ” càng ngày càng nặng nề và phần lớn thời gian, tâm sức, thậm chí “trí tuệ” chỉ đổ dồn vào việc “bênh” hoặc “chống”. Những thứ ấy chẳng giúp gì cho chuyện đấu tranh ở Việt Nam mà ngược lại còn tạo ra vô vàn những dung hại. Một trong những dung hại lớn nhất là kích thích thói quen “ngóng” và không làm gì hết.
Thử hình dung, một người được xem là “gạo cội” trong làng đấu tranh mà hết lòng cổ suý chuyện “ông Trump SẼ đánh gục Trung Cộng” và không làm gì khác, không vận động, không kết nối, không tổ chức, không rèn luyện v.v… thì những người dân bình thường, yếu ớt nhìn vào, họ sẽ nghĩ gì và làm gì?
Tôi cố gắng thúc đẩy bạn bè trên Facebook vượt ra ngoài mớ bòng bong ấy bằng cách chứng minh những việc làm của ông Trump chẳng có ảnh hưởng gì đến tình hình Việt Nam ngoài một mớ hy vọng mơ hồ. Bởi lẽ, ông Trump chẳng bao giờ biết những cá nhân nặc danh nào đó đang “ủng hộ” ông và cho dù có biết, ông ta chẳng bao giờ làm chuyện gì bên ngoài giới hạn ích lợi cho nước Mỹ, kể cả ký hiệp ước và giao kèo với bất cứ ai.
Tiếc thay, việc làm này của tôi bị “phán xét” và đảo ngược 180 độ những gì tôi làm suốt thời gian dài. Tiêu chuẩn đánh giá rất đơn giản và y hệt như tiêu chuẩn của đám HVB, DLV, AK47: “Ai phê bình niềm tin của ta là kẻ địch“.
Tôi không chống ông Trump. Tôi phân tích những thứ ảo giác để đánh vào sự mù mờ và thụ động của người Việt. Những ai bảo vệ ông Trump thường cảm thấy tự ái vì bị “đánh” và không chấp nhận là mình “bị đánh” mà bẻ sang chuyện “tôi chống ông Trump”. Tôi chống ông Trump thì được cái gì? Tôi là ai mà tôi đi chống ông Trump? Sao không thử dùng một chút tư duy để thấy vấn đề?
Giả sử, 100% dân VN đồng thuận ủng hộ ông Trump và ngồi chờ, ngồi hy vọng thì chừng nào Việt Nam có tự do, có dân chủ?
Nhiều bạn chống chế rằng “chúng tôi vẫn đứng vững trên hai chân của chính mình” nhưng đào sâu ra thì đó chỉ là một câu tự trấn an một cách giả dối. Thực tế, chẳng còn mấy ai chịu làm cái gì. Đặc biệt, những người quyết liệt bênh vực cho chọn lựa “ủng hộ” thì càng không làm gì hết.
Đôi khi nhìn lại thấy Trạng Trình có lẽ đoán không sai:
Mười phần hết bảy còn ba
Hết hai còn một mới ra thái bình.
Năm, bảy năm sau, ngồi nhìn lại, thằng con hỏi: “Ba ơi, má ơi, lúc đó ba má làm gì mà để ngày nay ra thế này“. Chẳng lẽ nói rằng: “Ờ hồi đó ba má ngồi ôm ipad hy vọng và ủng hộ một ông tổng thống Mỹ” hay sao?
Mong ai đó giúp tôi chỉ ra tôi SAI chỗ nào trong việc cố gắng vực dậy nội lực của người Việt và nước Việt, thoát khỏi ảo giác và trông chờ. Tất nhiên, càng lăng mạ, càng phun nhổ, càng chụp mũ tôi thì tôi càng cảm ơn, y hệt như đám HVB, DLV và AK47 đã và đang làm như vậy mỗi ngày, vì những thứ thô lậu ấy càng giúp tôi xác định là tôi không sai. Bởi lẽ, những kẻ thô lậu thì không thể nào có đủ trí tuệ để xét một cách rõ ràng chuyện đúng sai, phải trái mà chỉ biết bảo vệ niềm tin một cách mù loà và thô lậu theo khả năng của họ.
Nếu chỉ còn 2 lựa chọn, TC hoặc VC, người Việt sẽ phải chọn ai để tiếp tục tồn tại?!
Câu hỏi như thế được đặt ra khi giả định TC chiếm đóng VN, và VC trở thành lực lượng nòng cốt duy nhất kháng chiến chống ngoại xâm.
Một người, vài người, nhiều người có thể sẵn sàng chịu chết để tránh kiếp sống nhục. Nhưng cả một dân tộc, một đất nước… liệu có sẵn lòng tự sát, tự huỷ diệt…để khước từ nhục nhả không?
Đó là tình thế hiện nay của VN khi TC đang có những điều động quân sự cụ thể xuống biển Đông.
Bảo rằng toàn dân sẽ đứng lên quyết từ chối cả 2, quyết xây dựng giá trị mới để sống, chỉ là nói phét. Gần nửa thế kỷ trôi qua, với dân số gần trăm triệu trong nước và hàng triệu khác đang sống tự do ở ngoài nước, họ đã làm được gì để hiện thực hoá ý chí từ chối CNCS? Chỉ anh hùng húc đầu vào tường bê tông là đủ thoả mãn?
Tại sao TC và VC vẫn đủ sức tồn tại và phát triển theo chuẩn giá trị riêng của họ sau biến cố quốc tế 1991?
Vì nó đã nổ lực thoả mãn cái nhu cầu thứ 5 của con người trong tháp Maslow.
Nghe thật là súc vật, thấp kém tồi bại, nhưng nó đáp ứng được bản năng sinh tồn.
Tại TQ không có nhiều chết đói, không có hiếp dâm thoát tội…ngược lại với một Ấn độ tự do dân chủ, có khả năng đưa người lên quỹ đạo nhưng lại bất lực, lơ là với nạn hiếp dâm, kể cả xảy ra trên xe buýt đang chạy giữa thanh thiên bạch nhật, và bất lực trong đói kém, dịch bệnh, tệ nạn, bất công xã hội tràn lan. Cuộc sống lầm than, địa ngục; nhân phẩm một nửa dân số bị khinh rẻ trong giai cấp nghèo khó. Nếu có tự do lựa chọn, dân Ấn độ chỉ mong có được cuộc sống như TC: Họ cần thoả mãn chuẩn thứ 5 trong tam giác cân Maslow; các giá trị cao hơn họ không màng đến. Thật là một xúc phạm cho dân chủ văn minh!
Đó là nghịch lý giữa các thang giá trị, và nó giải thích việc CNCS vẫn tồn tại ở TQ và VN cho đến nay như bàn thạch bốn chân!
Cho nên thách người Việt nổi lên tự giải phóng khỏi CS, rồi mỉa mai, chửi bới họ khi họ bất lực…chỉ là ý tưởng của kẻ ngoại cuộc, ung dung sống ở nước ngoài để khích, thách, trách, chửi người Việt trong nước.
Mối nguy mất nước vào tay phương bắc lớn hơn cảnh mất tự do dân chủ, cảnh chịu đựng ngang trái bất công đó đây, vì đại bộ phận người dân vẫn còn được tự do…ăn uống chơi bời giải trí, tự do tán phét phi chính trị, tự do bóc lột lừa gạt nhau trong các mối quan hệ xã hội. Vẫn không chết đói, trong điều kiện mạnh được yếu thua, khôn sống bống chết, bon chen đạp lên nhau để nhất, để thắng, để sướng…
Triết lý sống đó sau gần nửa thế kỷ đã được hình thành từ nhà trường, từ sân khấu showbiz, từ pháp luật…từ thuở ban đầu khi chưa có www.
Khi bắt đầu mở được mắt ra, thì đã bị trói buộc bởi bản năng, thói quen; bị thuần hoá, nô lệ nhu cầu, trở nên bất lực.
Thế nên, phải chọn mục đích trước mắt: “sống sót trước TC”, “chuyện VC tính sau”.
Ai giải phóng được VN thoát khỏi CNCS trong 5 năm nữa, giơ tay coi!
Thế nên phải mua thời gian thêm 4 năm nữa, với Trump còn ngồi trong WH. Đó là lý do ủng hộ Trump. Không gì khác. Không hề chờ Trump đến cứu, vì không có chuyện đó; chỉ mong Trump “cản TC đánh úp VC”, để nó củng cố thêm lực lượng. Với hy vọng vu vơ nào đó…sẽ có thay đổi, vì thay đổi là quy luật. Và vì không thể làm gì khác.
Bảo VC hoàn toàn theo TC, chịu mất nước để giữ quyền lực, là lối tuyên truyền hàm hồ truy chụp, vì động cơ tranh giành quyền lực.
Sống sót đã, rồi tính sau. Đành vậy thôi.
“Hai mươi năm, tôi tìm mọi cách để khơi mở, phân tích, chứng minh những thứ tồi tệ trong BẢN CHẤT của cộng sản và mọi hình thức độc tài.”
-Rất cám ơn bác Hoàng Ngọc Diêu đã theo đuổi con đường mình yêu mến trong 20 năm. CS xây dựng CNXH được 66 năm (2020-1954=66), con đường Bác đi sẽ còn dài, chúc Bác nhiều sức khỏe để đi tiếp con đường mình đã chọn.
“Những việc làm ấy khiến cho lực lượng bảo vệ chế độ (HVB, DLV, AK47…) tức tối và chụp cho tôi muôn vàn cái mũ và dành cho tôi vô vàn những thứ mạ lị (như phản quốc, bu càng, liếm đít ngoại bang, làm vì được mấy đồng bạc, ham mê bơ thừa sữa cặn v.v…). Đó là lối tư duy bế tắc dựa trên kiến thức hạn hẹp và sự mù loà.”
-Trẻ sơ sinh cảm nhận nóng, lạnh, đói, khát,..chỉ biết cất tiếng khóc oa..oa, oe…oe. Bác Hoàng Ngọc Diêu cứ xem HVB, DLV, AK47… như vậy đi, cũng chỉ biết oa..oa, oe…oe.
“Mong ai đó giúp tôi chỉ ra tôi SAI chỗ nào trong việc cố gắng vực dậy nội lực của người Việt và nước Việt, thoát khỏi ảo giác và trông chờ.”
-Những việc bác Hoàng Ngọc Diêu đã làm trước nay là ko sai. Bác ko phải bi quan “việc làm này của tôi bị “phán xét” và đảo ngược 180 độ những gì tôi làm suốt thời gian dài.”. Tổng thống Donald Trump là ng đang xới tung trật tự Thế giới cũ, mong muốn tạo ra trật tự Thế giới mới trên cơ sở có sự “công bằng” hơn giữa các nc (công bằng giữa 02 ng dựa trên vị thế, năng lực, khả năng,… của mỗi ng, mà mỗi ng cảm nhận dc, đối tác đối xử với mình là công bằng). Việc xới tung này sẽ sinh ra nhiều nhân tố tích cực có, tiêu cực có nên đòi hỏi bác Hoàng Ngọc Diêu thay đổi cách tiếp cận, từ đó có thêm đồng minh là thành phần ủng hộ Tổng thống Donald Trump.
Xin lỗi HND.”Biết rồi khổ lắm nói mãi” !
Đaị đa số nhân dân VN.đều muốn vùng lên,nổi dậy nhưng bất lực,nếu họ
biết đoàn kết xuống đường biểu tình càng đông đảo càng có hiệu qủa thì
đó là cách khả dĩ hiện nay.Cách hay nhất là quan chức cán bộ cao nhất sẽ
là Gorbachov thí mới thoát nạn CS.mà thôi ! Khổ nỗi cái nhà nước CS.qũy
quyệt qúa nên người dân đều”lạnh cẳng”,chỉ mong đặt niềm tin vào Trời
Phật cứu,thậm chí ai đó thuộc loại… “bán trời không văn tự” !
Tác giả có một điểm SAI vô cùng tràm trọng là đang lo tham gia đấu tranh chính trị chống Cộng sản và tự hào là phân tích dựa trên cơ sờ khoa học mà lại tin vào sấm ký của Trạng trình, đó là một chuyện huyền bí thiên cơ không có cơ sở. Tiên đoán diễn biến chính trị trong thế kỳ XXI mà lo bàn sấm ký thì thật là nghich lý. Tác giả nên xem lại tư duy và niềm tin của minh trước khi tiếp tục lo chuyện chống Cộng
Tác giả không có gì là SAI.
Nhưng còn câu “Đôi khi nhìn lại thấy Trạng Trình có lẽ đoán không sai:
“Mười phần hết bảy còn ba
Hết hai còn một mới ra thái bình”,
người đọc cũng phải đoán, không biết tác giả nghĩ ai là cái “Mười phần” ấy?
Tôi nghĩ cái “Mười phần” chính là 4 triệu đảng viên ĐCSVN, là những đám HVB, DLV và AK47 .
Không phải đám ấy chết “Mười phần” về thể xác, mà chết về tinh thần, chết vì “thoái hóa, suy thoái”, chết vì tự diễn biến, theo ngôn từ của thằng đầu đảng.
Chúng nó đang thối rã, chỉ có sự thối rã của chúng nó mới cứu được VN,
Thối thì rõ là thối r, lâu r. Nhưng đa phần mắc chứng bệnh điếc mũi, điếc tai, chỉ phát triển ngoác cái mồm đớp và phình cái dạ dày thui.
Giai doạn 1: Đảng mất đi 7/10 đảng viên, còn lại có 3/10, khoảng 1,2 triệu đv.
Giai đoạn 2: Mất thêm 1/2 của 1,2 triệu, còn lại 600 ngàn… trung kiên nhất, tham lam nhất, ngu dốt nhất, không thể cứu nổi đảng !
Hihi. ” chính trị ko phải là môn khoa học chính xác”
1 thằng bỏ đảng, 100 đứa xếp hàng xin vào đảng. Ko tin hỏi bác Cống và giới trí thức Hà lụi
Tớ thì nghĩ ngc lại: 10 thằng xông lên chết 7 còn 3. 3 thằng huyết chiến chết 2 còn 1. 1 thằng quyết tử thì có 100 thằng lao theo. Tớ học theo bác Hồ đấy
Thông cảm với lời tâm sự của tác giả. Xem ra tác giả cũng đã cảm thấy mệt, chán
Phải hỏi rằng đâu là lực lượng chủ chốt. Xem ra ở nước đảng chẳng có.
Lớp già ăn cơm, phò đảng gần hết đời mới ti toe khai trí
Lớp Trung niên thì đang theo đảng thực hiện ” hoài bão” như bác Cống nói
Lớp thanh niên thì lứa thì đang phấn đấu vô đảng để thuận tiện thực hiện ” hoài bão” như bác Cống khuyên. Lứa thì tối tăm mặt mũi đi học, đi xin việc. Lưa thì thất nghiệp chán đời nghiện nghập. Lứa thì có tý may mắn xkld
Vài trăm cái gọi nà xhds thì èo uột về tư tưởng, ích kỉ về lối sống, hoang tưởng về suy nghĩ…
Đề nghị ai đó chỉ giúp cho tớ ĐÂU LÀ LỰC LƯỢNG CHỦ CHỐT??????