Lê Liêu Minh
14-5-2020
Ở Việt Nam hiện nay, tra trên Google từ khóa “lãnh chúa Lê Viết Chữ” thì thấy rất nhiều thông tin liên quan tới “nhóm lợi ích” của Lê Viết Chữ ở Quảng Ngãi. Bài viết này nói về công tác nhân sự của Lê Viết Chữ mà Ban kiểm tra Trung ương sẽ “không tiện” công bố để tránh đổ vỡ hệ thống – “vỡ bình”.
***
Tin từ Ban kiểm tra Trung ương “Xem xét kỷ luật Bí thư Tỉnh ủy Quảng Ngãi Lê Viết Chữ” không làm người dân Quảng Ngãi bất ngờ. Bởi đơn giản là Lê Viết Chữ chỉ mới làm lãnh chúa, chứ chưa phải là hoàng đế.
Nếu Lê Viết Chữ là một hoàng đế thì sẽ có người ca ngợi Bí thư Lê Viết Chữ là người nhân đức, biết điều, có nghĩa tình. Ai giúp đỡ cho Chữ thì Chữ tìm cách trả ơn, miễn người đó đừng chắn đường là được.
Tiếp đến là kiểm tra “Những dấu hiệu bất thường trong công tác cán bộ ở Quảng Ngãi”.
Câu chuyện đưa “trợ lý” Lê Viết Vy làm Bí thư huyện đảo Lý Sơn thì tra Google bài viết “Chuyện kể về một tội ác” có nói chi tiết.
I. Còn đây, có câu chuyện tìm kiếm để bổ nhiệm tài năng lãnh đạo trẻ như thế này:
Khi còn làm ở Sở Giao thông vận tải Quảng Ngãi, nhóm Lê Viết Chữ, Trần Kim Mỹ (cùng ở huyện Nghĩa Hành), … tham ô tiền thẩm định thiết kế, dự toán các công trình giao thông để chia nhau. Vụ việc vỡ lỡ, lẽ ra phải truy tố.
Lúc đó, ông Trần Bảo Phát làm Trưởng ban Tổ chức Tỉnh ủy, cũng quê ở Nghĩa Hành, là anh trong họ của Trần Kim Mỹ. Ông Trần Bảo Phát ra tay can thiệp, vậy là Lê Viết Chữ vẫn giữ đảng viên, chỉ bị kiểm điểm; còn Trần Kim Mỹ chuyển xuống làm Phó Giám đốc Công ty Cầu đường của Tỉnh.
Đến khi Lê Viết Chữ làm Bí thư tỉnh ủy nắm quyền như một lãnh chúa, bây giờ Trần Bảo Phát đã nghỉ hưu.
Một hôm Lê Viết Chữ gặp Trần Bảo Phát nói: Trước kia anh giúp tôi thoát nạn, bây giờ tôi giúp lại con anh. Anh thấy đứa nào được?
Phát nói: Con anh có thằng Mẫn đang làm ở Ban Quản lý Khu kinh tế Dung Quất, thấy làm đó cũng không được gì.
Vậy là Lê Viết Chữ hỏi Trần Văn Mẫn: Em muốn về đâu?
Mẫn nói: Giám đốc Sở Xây dựng.
Chữ nói: Không được, Giám đốc Sở Xây dựng là của Nguyễn Phong ở Sở Giao thông anh đưa qua.
Mẫn nói: Cho em về huyện Nghĩa Hành.
Chữ nói: Cũng không được, Nghĩa Hành là cũng người anh đưa lên.
Ghi chú: Mẫn cũng biết không thể về thành phố Quảng Ngãi, vì đó là lãnh địa của Đặng Văn Minh – đệ tử thân cận của Lê Viết Chữ từ Sở GTVT qua. Thậm chí huyện đảo Lý Sơn cũng có trợ lý cùng quê Nghĩa Hành của anh Chữ là Nguyễn Viết Vy làm chúa đảo, đang cơ cấu đưa lên Ủy viên dự khuyết Trung ương.
Mẫn nói: Em về huyện Mộ Đức được không?
Chữ nói: Được, trước mắt về làm Chủ tịch đã.
Vậy là, dưới sự chỉ đạo sắp xếp của Lê Viết Chữ: Hai tháng sau, chuyển Chủ tịch đương nhiệm đi chỗ khác, đồng chí cán bộ trẻ, hạt giống đỏ Trần Văn Mẫn chính thức ngồi vào ghế Chủ tịch Ủy ban nhân dân huyện Mộ Đức. Đến nay đồng chí Trần Văn Mẫn chuyển qua làm Bí thư huyện ủy Mộ Đức để kịp đại hội sắp tới cơ cấu vào Thường vụ Tỉnh ủy, làm kế cận theo tính toán của Bí thư Chữ.
Chuyện là như vậy, thật 100% mà như đùa. Ghế như bổng lộc ban phát, trả ơn. Ai giúp đỡ trung thành với Lê Viết Chữ sẽ được tưởng thưởng xứng đáng bằng dự án, ghế ngồi. May mà Trần Văn Mẫn có hơi trịch thượng một chút, nhưng làm cũng được việc ở Mộ Đức.
II. Nguyên tắc trong công tác cán bộ của Bí thư Lê Viết Chữ ở Quảng Ngãi bảo đảm Chữ sau này ra Trung ương thì Quảng Ngãi vẫn là hậu phương vững chắc và ngoan.
– Điều kiện cần: “Nói là làm”, tức là anh Chữ nói miệng là đàn em phải làm, kể cả lách luật bằng mọi giá. Quan trọng là biết điều, tạo nguồn thu cho gia đình Chữ.
– Điều kiện đủ, theo thứ tự ưu tiên sau:
+ Một là “đồng nghiệp” từ Sở Giao thông vận tải, ví dụ như Đặng Văn Minh, Nguyễn Phong, …
+ Hai là “đồng hương” từ huyện Nghĩa Hành (noi gương Nguyễn Hòa Bình), ví dụ như Nguyễn Viết Vy, Trần Văn Mẫn, …
+ Đặc biệt là quê vợ Cao Thị Hồng ở Đức Phổ, ví dụ như Nguyễn Tăng Bính phó Chủ tịch thường trực, Đặng Văn Minh Bí thư thành phố, …
(Nói thêm, Đặng Văn Minh vốn là một tay đánh bạc nổi tiếng thời làm ở Sở GTVT, nhờ đáp ứng điều kiện cần và 2 điều kiện đủ là “đồng nghiệp” và ở Đức Phổ nên được Lê Viết Chữ giới thiệu thay thế mình – nếu Chữ ra Trung ương).
Thứ tư mới là các thành phần khác.
PS: Nói thêm về Kỹ sư Trần Kim Mỹ, cùng bị kỷ luật với Lê Viết Chữ ở Sở GTVT:
Trần Kim Mỹ bị chuyển xuống đơn vị làm Phó Giám đốc Công ty Cầu đường của Tỉnh, năm sau vào Đảng và lên làm Giám đốc. Tuy theo đường doanh nghiệp nhưng vẫn tiếp tục là đàn em và sân sau của anh Chữ, vợ và em gái Mỹ kết thân với chị Hồng, vợ anh Chữ, để đầu tư một số dự án.
Sau này Công ty Cầu đường cổ phần hóa thì Trần Kim Mỹ mua luôn và đứng tên làm đại diện chủ sở hữu, đổi tên thành Công ty Cổ phần Xây dựng công trình Quảng Ngãi. Quá trình cổ phần cũng tạo ra dư luận bởi định giá tài sản quá thấp như thanh lý, riêng định giá đất theo giá nhà nước tại mặt đường trục chính của tỉnh số 982, Quang Trung, thành phố Quảng Ngãi cũng chênh lệch so với giá thị trường cũng hàng triệu USD.
Nhưng, tiền bạc, dự án chỉ là chuyện nhỏ. Chuyện con người mới là chuyện lớn: Những người đưa Lê Viêt Chữ lên làm “lãnh chúa” vẫn còn ngồi đó; rồi những người được “lãnh chúa” đưa lên tiếp tục lãnh đạo tỉnh Quảng Ngãi, hết lớp tới lớp.
Cơ chế Việt Nam là cơ chế phải nghe thủ trưởng, vì „dân chủ“ đến đâu nhưng cuối cùng phải „tập trung“ và biết bao câu thơ hay câu chuyện về thủ trưởng – nhân viên rồi:
„Thủ trưởng nhìn em thủ trưởng cười
Em nhìn thủ trưởng nước mắt rơi …“
hay ở Việt nam nhân viên phê bình thủ trưởng có thể nói duy nhất là do: Thủ trưởng không giữ sức khoẻ“. Còn thực tế có 1 kẻ dị đời dám đứng ra phê bình thủ trưởng ở 1 cơ quan, ở 1 địa phương nào đó một cách thực sự thì có thể coi đó là dạng „chán sống“ và sau đó đều toi đời, nên coi là chuyện hiêm có, không có thực ở Việt Nam, vì thực tế chẳng mấy ai muốn chết!
Trong khi chủ cái lò tôn đang hì hục chuyện chẩn bị đại hội thì bên ngoài chúng nó rục rịch chuyện bàn ghế vì chúng biết là cụ cả đang rất bận và rất mệt chuyện nam bắc phân tranh, đục nước béo cò xưa nay vẫn vậy. Chuyến này mà cụ cả lú nằm xuống thì con Vượn người nguyên thủy cũng nằm theo, khi thằng Xúc Phân lên ngôi bạo chúa thì qzuẳng nem quzẳng ngửa với súc vật Nguyễn Hòa Bình sẽ thao túng chính trường, HDH đau đớn dựa cột và thế là 1 thời kỳ máu me kiêu binh lại lên ngôi, dân oan lại đầy đường, án oan lại ngập trại và kinh tế càng oằn oại.