Robert Harrington
Jackhammer Nguyễn, lược dịch
20-10-2019
Lời người dịch: Trong ba năm nay, kể từ khi Donald Trump xuất hiện trên sân khấu chính trị đến nay, có nhiều nhà tâm lý học đã bàn luận về não trạng của ông và những ủng hộ viên cuồng nhiệt của ông ta. Những người này, dù ông ta có nói dọc nói ngang thế nào đi nữa thì họ vẫn ủng hộ ông ta hết mình. Bài viết sau đây của ông Robert Harrington, một họa sĩ sống ở Anh chuyên vẽ tranh chân dung người Mỹ tìm hiểu về những não trạng này.
***
Ông Daniel Kahneman một học giả tâm lý học có viết một quyển sách mang tên: Suy nghĩ nhanh, chậm. Ông đưa ra một ví dụ như sau:
Có một anh chàng tên là Steve, rất tốt bụng nhưng rất rụt rè. Anh ta rất ít để ý đến xung quanh. Một người lặng lẽ. Anh ta thích trật tự, và để ý những vụn vặt.
Câu hỏi tôi đặt ra cho các bạn là Steve có khả năng làm thủ thư hay làm ruộng?
Khoan hãy trả lời. Bây giờ bạn tính giùm tôi 12 nhân 24 là bao nhiêu? Không xài máy tính nhé.
Nếu như bạn giống đa số thì câu trả lời thứ nhất sẽ là: Steve làm thủ thư hợp hơn.
Còn đối với câu thứ hai, thì bạn sẽ cố gắng rồi cũng tìm ra đáp số là 408.
Chắc hẳn bạn sẽ thấy câu hỏi thứ nhất dễ quá, câu thứ hai thì chật vật hơn.
Và bạn sẽ ngạc nhiên khi biết rằng đa số chúng ta trả lời sai. Ở Mỹ, số đàn ông làm ruộng nhiều gấp 20 lần số đàn ông làm thủ thư. Tính cách của anh Steve đâu có cản trở ảnh làm ruộng!
Còn câu thứ hai thì bạn dễ làm trúng hơn, vì bạn biết cách làm.
Hai ví dụ tôi đưa ra là tiêu biểu cho hai cách suy nghĩ của con người.
Cách 1 (trong câu hỏi anh Steve) là nhanh, trực giác, và chúng ta hay nói nó dựa vào cái lẽ thường. Cái cách này giúp chúng ta sống sót, trong những hoàn cảnh sống chết không được chần chừ.
Cách 2 (làm toán nhân) dựa trên lý tính, trên kế hoạch hẳn hoi, những con đường ta đã biết để mà giải quyết vấn đề.
Cách suy nghĩ thứ nhất chính là nguyên nhân làm cho những thất bại trong cuộc sống chính trị hiện nay. Khi tôi nói rằng bạn sai rồi, khả năng anh Steve làm ruộng cao hơn 20 lần khả năng anh ấy làm thủ thư. Bạn sẽ cảm thấy bực và muốn bảo vệ lý lẽ của bạn. Bạn thấy anh Steve chẳng giống dân làm ruộng tí nào. Bạn sẽ nói, ờ thì Steve là một trường hợp ngoại lệ. Sự bực dọc của bạn, nếu có ngắn ngủi đi nữa thì bạn cũng đã có bực. Cách suy nghĩ thứ nhất thường chống lại các lý lẽ.
Cách suy nghĩ thứ nhất không phải bao giờ cũng sai, và cách thứ hai không phải bao giờ cũng đúng. Nhưng đối với cách thứ nhất, nếu chúng ta có kết quả sai thì rất khó sửa hơn là đối với cách thứ hai.
Người có đọc sách thường sẽ có cách suy nghĩ thứ hai. Nếu bạn đọc hết bài này thì đúng là có cách suy luận thứ hai đó, vì cách này đòi hỏi lật qua lật lại, đòi hỏi một nhận biết hơn là một sự chú ý thông thường.
***
Donald Trump không phải là một người đọc sách. Và nhiều nhà tâm lý học xếp ông ta vào loại có cách suy nghĩ thứ nhất. Đồng minh và những người ủng hộ ông ấy cũng thế. Những người có đọc sách và có học thức ít khi là người ủng hộ Donald Trump. Thế nhưng cũng có đấy. Thành ra có một sự bí ẩn nào đấy trong việc này. Tức là những người ấy khi họ nghĩ về ông Trump thì họ bỏ hết cái cách suy nghĩ thứ hai, mà chỉ theo cách thứ nhất.
Điều này giải thích là tại sao những người có học thức nhất trong đám thuộc hạ của Trump hay đề cập đến những bộ chuẩn mực khác nhau. Khi họ nói về Trump là họ muốn phải đánh giá ông ta khác với người thường cơ. Một người như vậy là bà Kellyanne Conway, khi bà ta nói đến cái gọi là “sự thật thứ hai” (alternative fact). Chẳng qua bà ta muốn vất bỏ cách suy nghĩ thứ hai, nhưng không biết diễn ta làm sao cho thuyết phục. Nói chung bà ta tầm bậy tè le hết.
Obama là người suy nghĩ theo cách thứ hai. Ông ta có thể hơi khó khăn một chút nếu thính giả là những người suy nghĩ theo cách thứ nhất. Obama là một tay thông minh, cũng như Einstein, ông ta có cái thích thú khi chìm đắm trong suy nghĩ, hay như Newton, có thể tập trung vào những phức tạp toán học trong đầu ông ấy, Obama thích những thách thức trong những suy nghĩ theo kiểu thứ hai.
Điều đó làm cho ông ta trở nên một tổng thống có hiệu quả, thấy được cái quyết định nào của mình sai để sửa.
Donald Trump thì không có khả năng suy nghĩ theo kiểu thứ hai đó. Nhưng đây không phải là nguyên nhân làm cho cái chính phủ của ông ta trở thành một đống bầy hầy. Mà lý do của cái đống đấy là cái trực giác của một gã tội phạm, là do cả cuộc đời gian dối của ông ta.
Sở dĩ ông ta được như ngày nay, mặc dù chẳng có khả năng suy nghĩ gì hết, chẳng qua là do ông ta có nửa triệu đô la ngay từ khi mới chào đời.
Cũng may là ông ta không thể suy nghĩ như cách thứ hai, thành ra theo cái bản năng (suy nghĩ thứ nhất) của tôi thì chúng ta vẫn còn hy vọng.
Bài này làm cho các dư luận viên của Trump khó bàn quá. Phê phán Trump thì đau lòng, tung hô Trump thì bị cho là ngu.
Đúng là con tự do, do Sản ị ra. Tự do giúm dó hơn
Thì ra bài viết này đọc tới…đọc lui…chẳng qua là ” cuồng O..bà..má..”Obama” thay vì ” cuồng Trump” đang bị lên án tại Mỹ…nên mới khen Obama thông minh và có đọc sách, Trump thì ngược lại…ngu dốt và không đọc sách…?
Bài viết rất luộm thuộm…
Xin thưa với quý vị….quý vị liên hệ sự đọc sách và không đọc sách với khả năng làm tổng thống là sự liên hệ quái đản nhất tôi từng nghe…
Điều này hiểu theo nghĩa …hể cứ là giáo sư kinh tế là thành triệu phú hoặc tỷ phú, vì nếu nói về lĩnh vực kinh tế…không ai bằng…nhưng khổ nỗi, mấy ông này suốt đời chỉ biết đi dạy học mà thôi..còn làm giàu và trở thành triệu phú tỷ phú là chuyện khác…đúng không..mấy ông cứ 2×2 là 4, cứ suy nghĩ theo lớp lang mới chuẩn, khác là lệch chuẩn, phải vậy không…?
Cho nên, tỷ phú Trump mới bị mấy ông lên lớp dạy đời được, làm tổng thống phải thế này, phải thế nọ…theo đúng tiêu chuẩn mà mấy ông đã học được hoặc bị tẩy não, hoặc bị nhồi sọ một mớ chữ nghĩa, giờ ngồi một mình nơi bàn giấy viết lách lung tung chỉ trích một tổng thống hằng ngày đang điều hành một quốc gia rộng lớn, nếu không nói là toàn cầu….
Toàn là những tên viết mướn, bồi bút…chẳng có tích sự gì
He he he …
Những người ủng hộ Trump thì hoặc là bị ví là “thú vật” vì coi Trump là “con thú đầu đàn”, hoặc là bị coi là “tâm thần”
Thế những kẻ “chống Trump đế hơi thở cuối cùng” để ủng hộ một “con đực hay một con cái đầu đàn” khác nhu Jackhammer Nguyễn thì có bị xem là thú vật và bị mất não không?
“Sở dĩ ông ta được như ngày nay, mặc dù chẳng có khả năng suy nghĩ gì hết, chẳng qua là do ông ta có nửa triệu đô la ngay từ khi mới chào đời”
Nếu Trump, một kẻ không có suy nghĩ gì, mà chỉ từ nửa triệu đô lại làm nên cơ ngơi như ngày nay, vậy Jackhammer Nguyễn thử về cầm nhà, bán xe…(chắc cũng có hơn nửa triệu là ít) rồi với đầu óc hơn Trump xem có làm được như Trump không, hay lại chỉ như “gà què ăn quẩn cối xay” đi theo hít hít mấy con đực, con cái đầu đàn để chống Trump cho đến…chết?
Nói người mà không nghĩ đến ta, mửa ra một đống hôi thối, thế mà cũng có vài đứa hít hà khen …thơm?
Thật là hết ý!
Tin vào tài năng bình luận chính trị Mỹ của một anh họa sĩ người Anh
có lẽ là một trò hề (hài hước) không được thông minh cho lắm !
Bài này chỉ có tác dụng TÀM PHÀO. NHƯNG ĐỪNG MANG VÀO BỮA NHẬU VÌ DỄ CÃI LỘN, UÝNH NHAU.
Kiến thức đến từ nhiều phía. Tùy thuộc khả năng, nhận thức, điều kiện, hoàn cảnh… mà người ta chọn cho phù hợp vói mình. Nhưng thực tế, người nào kiến thức đc nhào nặn trong thực tế thì người đó có Trực giác rất mạnh. Ít khi họ bị sai lầm
1. Bài viết của Mr. Robert Harrington, nếu các bạn tinh ý sẽ thấy đây là một dạng tùy bút, tản mạn.
Ông Robert Harrington không nhằm thật sự bài xích Mr. Trump, mà ông Robert Harrington chỉ viết “phản đề”. Các bạn nên biết khi một lý thuyết, một lý tưởng và ở đây là một chính khách mà được quá nhiều khen ngợi thì cần có “phản đề”. Nhằm mục đích nhắc nhở mọi người đừng nhìn vấn đề một chiều.
Tôn trọng quyền tự do ngôn luận của ông Robert Harrington, tôi chỉ đọc bài ông mà không ý kiến gì.
Jack Hồ
1. Phòng đồng vọng của anh Chân Như. Trích đoạn trên chính bài của Jack Hồ:
“Vào trang Facebook của ông Như, người ta thấy trang này không nằm ở chế độ mở hoàn toàn, tức là chỉ có những bạn bè mới được bình luận, nhưng những người còn lại có thể xem được, nếu không bị chủ nhà chặn.”
https://baotiengdan.com/2019/11/08/facebook-va-cai-phong-dong-vong-trong-vu-ong-chan-nhu/
Hết trích
Như vậy, để Jack chụp được cái đoạn facebook của anh Chân Như thì Jack Hồ PHẢI GIẢ LÀM BẠN CỦA anh Chân Như. Cũng phải ca tụng, tán dương anh ấy để có thể ở lại trên friend list của anh CN .. cho đến ngày Jack Hồ lột bỏ cái mặt nạ bạn bè thân thiết. Hiện nguyên hình là kẻ thù, chộp lấy mẫu tin có giá trị để bán đứng một người đã TIN hắn ta là bạn và không đề phòng hắn.
Còn gì đê tiện hơn ngoài việc làm như nghe lén, đọc trộm. Jack Hồ đã lợi dụng tình cảm con người, những tình cảm thiêng liêng và cao quý. Tình cảm là mặt yếu và ít đề phòng nhất của con người. Bởi vì chúng ta trân trọng và chắt chiu nó.
Vậy mà các bạn thấy để đạt được mục đích Jack. Hồ không ngại ngùng bỏ qua nhân tính, chà đạp lên tình cảm để lừa gạt một người ĐÃ XEM JACK HỒ NHƯ MỘT NGƯỜI BẠN THẬT SỰ. Một người dành hết tình bạn chân thành cho hắn, mà hắn ra tay bán đứng. Đối với Jack Hồ, tình cảm bạn bè không hề cao quý như một người cầm bút phải có. Mà thay vào đó, tình cảm bạn bè chỉ là một công cụ cho hắn thực hiện mưu đồ. Jack Hồ là tên máu lạnh, một con thú mặt người đích thực.
Mỗi ngày, con thú mặt người này vẫn xuất hiện, vẫn cho ra những bài viết lừa bịp, dối trá … để nhận tiền và để thỏa mãn thú tính là bôi nhọ người khác của hắn.
Con giai họ Nguyễn thì không làm thế.
Đã làm thế chỉ có thể họ Hồ
“Con đực đầu đàn”
Đây là quần thể tổ chức xã hội của loài người. Từ xưa đến bây giờ thì thường mọi người đều chấp nhận kiểu tổ chức này.
Tôi chỉ nói sơ lược vào ý chính:
Nếu Jack Hồ là người Việt( giả sử như thế) thì hắn ta đã miệt thì tổ tiên người Việt từ xa xưa, từ đời các Vua Hùng đến các vị anh hùng dân tộc như Lê Lợi, Đinh Tiên Hoàng.
Nếu hắn ta theo cộng sản hắn cũng đang sỉ nhục Vẹm chúa Minh râu của hắn.
Dù hắn sống ở đất nước nào thì tổ tiên đất nước đó cũng theo cách tổ chức này.
Nên câu nói “con đực đầu đàn” của hắn đã tố giác hắn là kẻ vì muốn tranh lý trên các bài báo đã không ngần ngại sỉ nhục tổ tiên của hắn.
Loại người tự sỉ nhục tổ tiên thì đáng cho chúng ta bàn đến sao ?
Ngoài ra “con đực đầu đàn” cũng sỉ nhục luôn các tôn.giáo. Tôn giáo là vấn đề rất nhạy cảm
Hãy để các tôn giáo xử hắn.
Con giai họ Nguyễn không làm thế.
Đã làm thế chỉ có thể họ Hồ.