Vụ 39 người chết, Quốc hội im lặng được sao?

Nguyễn Đình Cống

28-10-2019

Các ông, bà nghị đang họp. Nguồn: Quang Phúc/ VnEconomy

Quốc hội im lặng được sao khi biết tin phần lớn hoặc toàn bộ 39 người chết thảm trong toa xe đông lạnh ở Anh là người Việt? Xin Quốc hội hãy tạm ngừng một vài việc để thảo luận chuyện này, nhằm tìm ra nguyên nhân cơ bản của tai họa.

Trong một bài trước, tôi đã phản biện ý kiến của nhiều lãnh đạo, họ cho rằng VN có ổn định, tốt về xã hội và chưa bao giờ đất nước đẹp như bây giờ. Thì đây, đất nước ổn định và tốt đẹp nên rất đông người Việt vì nghèo đói, túng quẫn đến mức bị bọn buôn người lừa đảo, người bị chết, gia đình bị nợ ngập đầu.

Rồi đây công an sẽ điều tra, tìm ra một vài manh mối trong đường dây tội phạm, chúng nó bị xét xử và kết tội, còn công an sẽ được ca ngợi và khen thưởng. Rồi những gia đình nạn nhân được thăm hỏi và giúp đỡ cùng với việc họ bị một số kẻ trách cứ là vì tham lam và ngu muội nên mới để xảy ra việc bị lừa. Rồi mọi việc sẽ qua đi.

Trong lúc đó nguyên nhân cơ bản dẫn đến tình trạng bi thảm là từ thể chế chính trị, từ sự vô trách nhiệm và quá yếu kém trong công tác quản trị xã hội của Đảng và chính quyền. Nguyên nhân này không được các cơ quan tuyên tuyền và lý luận chính thống bàn đến. Chỉ trên các trang mạng có vài tác giả nêu ra và phân tích. Thí dụ bài của các tác giả: Dương Quốc Chính (Tị nạn chính trị và kinh tế), Mai Quốc Ấn (Hạnh phúc đâu xa?), Kông Kông (Điều tra tội phạm buôn người dễ không?), Trương Nhân Tuấn (Chế độ này còn tiếp tục thì sẽ còn những người vượt biên), Đào Tăng Đức (Cô gái Trà My và thân phận con người dưới các chế độ cộng sản) v.v…

Các tổ chức tuyên truyền và lý luận chính thống không dám phân tích và tìm nguyên nhân cơ bản của tai họa. Nhưng Quốc hội thì sao, có dám làm không? Có thể khẳng định các quan chức và những nghị gật không bao giờ dám làm việc như vậy. Nó nguy hiểm như việc bóp dái ngựa từ phía sau, vuốt râu hùm từ mặt trước. Với các nghị gật thì dù có cho uống mật gấu cũng không dám.

Nhưng còn những đại biểu còn có kiến thức và lương tri thì sao? Các vị có được dũng cảm, vượt qua nỗi sợ, thắng được những toan tính thấp hèn cá nhân để trình bày tiếng nói đại diện cho dân hay không?

Rất mong ước và yêu cầu có được vài đại biểu đề xuất việc này ra Quốc hội, vạch ra nguyên nhân cơ bản của tai họa mà người ta cố tình che giấu. Rất nhiều khả năng đề xuất của các vị sẽ bị số đông bác bỏ. Nhưng không sao, có tiếng nói, có đề xuất là đã có thắng lợi. Một đề xuất hợp tình, hợp lý bị bác bó chỉ chứng tỏ Quốc hội chưa đại diện được cho nhân dân.

Nhà nước có đội ngũ công an vô cùng hùng hậu, có chính quyền đến từng thôn xóm, lại thêm các tổ chức, các đoàn thể là tay chân của Đảng, thế mà vẫn để cho bọn buôn người hoạt động bình thường. Phải chăng công an, chính quyền còn tập trung sức lực cho những việc khác quan trọng và cấp thiết hơn nhiều. Đó là 2 việc sau: Một là lo kiếm tiền bằng mọi cách đề bù vốn (bỏ ra khi chạy chức quyền) và làm giàu, hai là lo theo dõi, khống chế, trấn áp những người dám dùng quyền tự do ngôn luận để cổ vũ cho dân chủ, dám bày tỏ quan điểm trên Facebook cá nhân.

Vụ nhiều người Việt bị chết thảm khốc ở Anh là một thách thức với Quốc hội. Liệu các vị nỡ lòng nào giữ im lặng?

Bình Luận từ Facebook

7 BÌNH LUẬN

  1. Thầy Cống giả vờ không biết QH.gật (tay sai) nên khuyến khích họ hãy làm tròn
    nhiệm vụ đối với dân với nước nhưng tôi nghĩ khác là khi nào đảng bật đèn xanh
    cho quốc hội thì khí đó vài người mới lên gân vài câu làm màu cho dân biết !

  2. Tôn chỉ, phương châm của Tiengdan là KHAI DÂN TRÍ, XƯỚNG DÂN QUYỀN. Ai vô đọc Tiengdan cũng 6 chữ này hiện ra to tổ bố.
    Cách đấu tranh của Tiengdan là ôn hòa. kiên trì, lâu dài…

    Đúng là Dân trí ta còn thấp. 2/3 là nông dân bị CS cướp đất mà vẫn “ơn đảng, ơn chính phủ”. Ai nói khác hoặc vạch tội lỗi của CS có thể bị nông dân hành hung, coi là phản động.

    Những người đủ trình độ (viết bài) tố cáo CS cũng góp phần nâng cao dân trí, cần “mưa lâu, thấm sâu”. Do vậy, bài thường được Tiengdan rinh về, đăng lên.

    Ai có cách đấu tranh khác, làm cho chế độ CS đổ cái rụp, sẽ được dân coi như thần thánh. Khốn nỗi, CS chỉ yếu thua về chính nghĩa, lý lẽ mà thôi. Còn sức mạnh quân sự và công an của chúng rất ghê gớm. Chúng chỉ mong có dịp tiêu diệt.
    Ai giỏi, thì cứ lộ diện, vùng lên, kêu gọi cha mẹ, họ hàng theo mình mà chống CS. Sao cứ phải núp trong bụi rậm (nick) mà chê cách đấu tranh của người khác. Cứ y như tay sai của CS vậy.

    Bài này, tác giả Nguyễn Đình Cống không mong Cuốc Hội CS nghe lời mình, mà mong người dân đọc để thấy CS không có chính nghĩa như chúng vẫn tuyên truyền mà đa số người dân vẫn tưởng thật.

    Tôi xin dùng lời lẽ ôn hòa phát biểu ở đây. Và sẽ nhắc lại ở bất cứ bài nào đăng trên Tiengdan NẾU tôi thấy có dấu hiệu “không đọc kỹ bài, nhưng lại chửi bới tác giả”, tôi coi là tayn sai CS.

    • “Ai có cách đấu tranh khác, làm cho chế độ CS đổ cái rụp, sẽ được dân coi như thần thánh”

      Cái khác giữa Việt Nam & các nước khác … heck, where do i start? Lets see, người khác không chờ “phép lạ” nên phép lạ/điều thần kỳ xảy ra . Việt Nam ta thì chờ . In the mean time … cứ chít dài dài .

      “Ai nói khác hoặc vạch tội lỗi của CS có thể bị nông dân hành hung, coi là phản động”

      Sạo ke . Chỉ có Nguyễn Ngọc Chu & Mai Quốc Ấn nhà các bác xem đó là phản động thui . Cứ lên fb đọc Mai Quốc Ấn cảm ơn rúi rít mấy người không gọi hắn là “phản động”. Để chứng minh mình không phải phản động, hắn nộp cả Đặng Văn Hiến cho công an . Còn Nguyễn Ngọc Chu, trong 1 bài 6-7 chục chữ có tới 24 chữ Đảng . Người ta hỏi thế lô dít cái bài này ở đâu . Nguyễn Ngọc Chu không biết hoặc giả vờ không biết nên đánh trống lảng . Mới đây còn đem chiện Bác Hồ ra tỏa sáng vào cái chết của người Việt ở Anh . “công khai chống Cộng” cái lon cô công an í .

      “không đọc kỹ bài, nhưng lại chửi bới tác giả”

      Nhưng nếu đọc kỹ bài, tác giả tự xưng mình thuộc hàng những trí thức “có thiện chí” với Đảng thì tớ có thể gọi họ là “tay sai Cộng Sản” được không ? Granted, tác giả đã thuộc hàng chức sắc của Cộng Sản . Vậy, không phải bản chất tay sai thì gọi là gì ? Ừ thì là mà ngày xưa khác . Ngày xưa làm tay sai Cộng Sản, bây giờ “có thiện chí” với Cộng Sản … phải gọi là gì ? Oh, định nghĩa mới, “công khai chống Cộng”!!!??? Hahahahahaha!

      May wá, tớ hổng có uống nước . Không thì phun đầy màn hình gòi .

      Không phân biệt nổi Cộng Sản với cộng đồng nên mới nhìn ra Nguyễn Ngọc Chu & Mai Quốc Ấn là “công khai chống Cộng”.

      Níu muốn ôn hòa, bất bạo động thì cũng đừng nên trách Đảng của Nguyễn Ngọc Chu cũng áp dụng ôn hòa, bất bạo động đ/v Đảng của Đảng của Nguyễn Ngọc Chu chớ .

      BTW, Tocqueville viết những biện pháp nửa vời chỉ làm cả 2 bên đều ghét . Half-arse everything thì bị cả 2 bên chửi là phải đạo . Đừng có xập xí xập ngầu . i know xập xí xập ngầu, trí thức “có thiện chí” với Đảng là chiên da . Không dùng tới chừng 5 phút là ngứa nghề . Nhưng mỗi lần các đồng chí đánh lận con đen, i will tell.

  3. Phàm làm cái gì mà không kết quả, hoặc vô vọng thì bỏ. Tìm cách khác. Nhưng xem ra trí đã mệt, óc đã mỏi, sức cũng tàn thì lui về giữ sức nghĩ kế khác. Vì bác Cống là trí thức ” phi xhcn” tôi nói vậy

  4. Dạy bảo người khác vừa vừa thôi.
    Nè, nghiem! Thấy cần phải làm gì thì lộ mặt ra (có tên tuổi, có nhân thân, địa chỉ…) dẫn đầu và kêu gọi mọi người cùng theo mình, cùng làm. Nhất là kêu gọi cha mẹ, anh em, họ hàng cùng làm.

    Chó nó cũng biết có 2 cách đấu tranh: Hợp pháp (ôn hòa) và bất hợp pháp (bạo lực). Cách nào là tùy thực lực của mình. Can gì phải ẩn danh để dạy dỗ những người chính danh.

    Tác giả bài này (ông Nguyễn Đình Cống) sống và viết công khai, gây khó xử cho cái quốc hội bù nhìn. Sao phải dấu mặt, dấu thủ đoạn để đỡ đòn cho cái QH gồm 90% đảng viên.

    Đừng có leo lẻo nữa.

  5. Sao cứ mãi tưới nước vào cây đã mục? Sao cứ mãi phải LỆ THUỘC VÀO ĐẢNG
    CỰC ĐOAN, HAY U MÊ LÚ LẪN

Comments are closed.