Nguyễn Tiến Trung
5-10-2019
Duyệt binh khoe vũ khí để răn đe Việt Nam
Cuối cùng thì lễ duyệt binh hoành tráng của Tập Cận Bình trước Quân Giải Phóng Nhân dân Trung Quốc đã lắng lại. Các loại vũ khí tối tân nhất đã được cộng sản Trung Quốc đưa ra cho người dân Trung Quốc và toàn thế giới chiêm ngưỡng: tên lửa hành trình tầm bắn xa nhất thế giới 15 nghìn km DF-41, đầu đạn siêu thanh DF-17 bay ở vận tốc gấp 5 lần vận tốc âm thanh…
Tất nhiên, thực tế các loại vũ khí này có thể sử dụng được hay không lại là một câu chuyện khác, khi cộng sản Trung Quốc nổi tiếng là những người sẵn sàng nói dối không biết ngượng miệng. Chẳng phải Tôn Tử đã dạy họ rằng, “binh bất yếm trá” đó ư?
Tại sao giới lãnh đạo Trung Quốc luôn tuyên bố là “hòa bình quật khởi” lại liên tục đầu tư vào quốc phòng và phát triển nhiều loại vũ khí mới như vậy? Chắc chắn họ phải đối phó với những mối đe dọa ghê gớm, hoặc họ phải có tham vọng gây chiến với các nước khác thì họ mới liên tục đầu tư vào vũ khí như vậy.
Hỏi cũng là trả lời. Những thứ vũ khí mà cộng sản Trung Quốc “khoe” ra ở trên để nhằm răn đe người dân những quốc gia dám chống lại chủ nghĩa bành trướng xâm lược của họ, trong đó có nhân dân Việt Nam. Nên nhớ là trước, trong và sau ngày 1/10, là ngày lễ kỉ niệm đảng Cộng sản chiếm toàn bộ Trung Quốc, các tàu của cộng sản Trung Quốc đã bốn lần xâm phạm vùng đặc quyền kinh tế (EEZ) của Việt Nam với khoảng 28 tàu. Nhà cầm quyền Việt Nam đã phản đối cộng sản Trung Quốc 40 lần qua các kênh ngoại giao từ ba tháng qua.
Duyệt binh cũng là để che giấu bất an
Thật ra, việc Tập Cận Bình cho duyệt binh lớn để khoe quân đội hùng mạnh như vậy có tác dụng tăng cường lòng tin yêu của dân vào đảng Cộng sản cầm quyền. Cuộc duyệt binh nhằm khiến người dân Trung Quốc tạm quên đi những khó khăn chồng chất trong nước, kiểu như đã có lãnh đạo Việt Nam từng phát biểu là nên cho dân xem pháo hoa để quên … đói nghèo.
Những khó khăn đó của đảng Cộng sản Trung Quốc là gì? Đó là dòng vốn lên tới 1,2 nghìn tỷ USD đã rời Trung Quốc trong thập niên vừa qua, những nhà đầu tư nước ngoài vỡ mộng vì bị chèn ép tại thị trường Trung Quốc, phát triển kinh tế chững lại, chiến tranh thương mại với Mỹ, chiến lược Vành đai – Con đường bị phủ bóng bởi quản trị kém và tham nhũng khiến người dân ở bất kì nơi nào có Trung Quốc đầu tư đều phản đối, từ châu Phi tới Việt Nam, người dân Hongkong nổi dậy đòi dân chủ, Đài Loan thách thức trực diện chủ nghĩa bành trướng của đảng Cộng sản, cả thế giới đề cao cảnh giác và cô lập cộng sản Trung Quốc, dân số Trung Quốc cũng đang già hóa nhanh chóng, ô nhiễm môi trường nặng nề, phân hóa giàu nghèo lớn…
Trước những khó khăn chồng chất đó, rất tự nhiên, nhà cầm quyền Trung Quốc sẽ tìm cách hướng sự chú ý của người dân ra bên ngoài, nhằm vào các “thế lực thù địch” như Việt Nam. Thậm chí một học giả người Mỹ David Archibal còn cho rằng, cộng sản Trung Quốc sẽ chọn Việt Nam là nơi gây chiến đầu tiên vì Việt Nam dễ “xơi” nhất. Một cuộc chiến tranh chớp nhoáng chiếm các đảo còn lại của Việt Nam ở Trường Sa sẽ là liều thuốc củng cố sự ủng hộ của người dân Trung Quốc với đảng Cộng sản Trung Quốc.
Trung Quốc Xã (Chinazi)
Người dân Hongkong không phải ngẫu nhiên nghĩ ra cụm từ “Chinazi” (diễn giải tiếng Việt là “Trung Quốc Xã”), vốn là từ ghép của China (Trung Quốc) và Nazi (Quốc xã). Chủ nghĩa Cộng sản hiện tại ở Trung Quốc và chủ nghĩa Phát xít của Hitler giống nhau một cách đáng kinh ngạc.
Thứ nhất, chủ nghĩa Cộng sản và chủ nghĩa Phát xít đều là biểu hiện của các chủ nghĩa cực đoan. Chủ nghĩa Cộng sản là chủ nghĩa tập thể bị cực đoan hóa. Chủ nghĩa Phát xít là chủ nghĩa quốc gia – dân tộc bị cực đoan hóa. Con người cá nhân bị vùi lấp trong những thứ nhân danh “tập thể”, “dân tộc”, “quốc gia”. Đó là những chủ nghĩa tước đoạt tự do cá nhân của con người, biến con người thành nô lệ.
Thứ hai, chủ nghĩa Cộng sản và chủ nghĩa Phát xít đều dựng lên các “thế lực thù địch” để hướng sự căm thù của người dân vào các đối tượng bên ngoài. Chủ nghĩa Cộng sản thời đầu thì nhắm vào giai cấp thượng lưu, trung lưu, còn bây giờ thì nhắm vào các quốc gia khác như Trung Quốc đang tìm cách xâm chiếm Việt Nam, Philippines, Malaysia. Giống hệt như thế là chủ nghĩa Phát xít vì nó nhắm vào các dân tộc khác khi cho chủng tộc Đức là thượng đẳng, và phải tiêu diệt người Do Thái.
Thứ ba, chủ nghĩa Cộng sản và chủ nghĩa Phát xít đều đặt một đảng, một lãnh tụ lên trên tất cả, lên trên cả đất nước. Chủ nghĩa Cộng sản ở Trung Quốc hiện tại đặt đảng Cộng sản lên trên tất cả, cai trị không cần pháp luật, không cần lá phiếu của người dân, buộc người dân sùng bái cá nhân Tập Cận Bình, bắt dân học tập “tư tưởng Tập Cận Bình”. Còn chủ nghĩa Phát xít tại Đức cũng đặt đảng Công nhân Đức Quốc gia Xã hội Chủ nghĩa (gọi tắt là đảng Quốc Xã – Nazi) lên trên tất cả, bắt người dân sùng bái Hitler.
Thứ tư, chủ nghĩa Cộng sản và chủ nghĩa Phát xít thành công được ở Trung Quốc và Đức là nhờ lợi dụng sự giận dữ của người dân khi bị nước ngoài sỉ nhục. Trung Quốc bị nước ngoài như Anh, Mỹ, Nhật, Nga,… sỉ nhục một trăm năm (bách niên quốc sỉ), còn Đức bị sỉ nhục vì thua thế chiến thứ 2. Không ngạc nhiên khi Hitler và Tập Cận Bình đều ưa thích các cuộc diễu binh lớn.
Chính bài học lịch sử từ Đức đã đưa đến nhận định rằng, lịch sử sẽ lặp lại với cộng sản Trung Quốc khi họ sẽ quyết định gây chiến để vuốt ve tự ái dân tộc, và đối tượng đầu tiên dễ thắng nhất chính là Việt Nam, một quốc gia không có đồng minh, có rất ít hoặc thậm chí không có vũ khí hiện đại, chứ đừng nói tới vũ khí hạt nhân để răn đe. Thanh niên và người dân Việt Nam cần nhìn thẳng vào khả năng này, nhất là những người đang ở nơi tuyến đầu là bộ đội ở biên giới phía Bắc và các chiến sĩ hải quân ở Trường Sa.
Trở ngại của đảng Cộng sản Việt Nam
Dù vậy, người Việt Nam không nên sợ hãi mà phải sẵn sàng đương đầu với thách thức mang tên Cộng sản Trung Quốc. Đảng Cộng sản Việt Nam cần nhận thức rõ giới hạn của chế độ độc đảng. Toàn dân Việt Nam bây giờ sẽ không đoàn kết chống ngoại xâm xung quanh đảng cầm quyền nữa vì rất nhiều lý do như tham nhũng, cướp đất, ô nhiễm, bất công xã hội rộng khắp. Dân không thể tin vào sự lãnh đạo của đảng Cộng sản với việc cựu bộ trưởng quốc phòng Phùng Quang Thanh e ngại “xu thế ghét Trung Quốc” của người Việt.
Việc đưa hình ảnh lãnh tụ đã mất như Hồ Chí Minh lên để làm tính chính danh cho chế độ không hề có tác dụng hoặc có tác dụng rất ít với đa số người dân sinh sau năm 1975… Bản thân rất nhiều cựu chiến binh cộng sản đã rời bỏ đảng Cộng sản và tham gia vào phong trào dân chủ. Còn chế độ hiện tại thì luôn trong tình trạng “ngân sách như dòng sông đã cạn” thì lấy đâu ra tiền mà mua vũ khí chống ngoại xâm.
Đảng cộng sản Việt Nam phải làm gì?
Do đó, việc quan trọng nhất mà các lãnh đạo cộng sản phải làm ở trong nước là dân chủ hóa. Chỉ có dân chủ hóa thì dân mới ủng hộ chính phủ và quốc hội do dân bầu ra một cách thực chất. Chỉ có dân chủ hóa thì dân mới đoàn kết xung quanh việc tôn trọng một bản hiến pháp dân chủ, chuẩn mực. Chỉ có dân chủ hóa và có nhà nước pháp quyền thì cộng đồng quốc tế dân chủ, văn minh mới tin tưởng và sẵn sàng giúp đỡ, ủng hộ Việt Nam vì đã có cùng hệ giá trị với họ.
Còn ở ngoài nước, cũng không có cách nào khác là nhà cầm quyền phải nhanh chóng tham gia vào một liên minh kinh tế – quân sự đứng đầu bởi Mỹ và theo sau là các nước khác như Nhật Bản, Hàn Quốc, Ấn Độ, Úc,… để tạo thế ỷ dốc, sẵn sàng hỗ trợ nhau trước bất kỳ đe dọa nào từ cộng sản Trung Quốc.
Còn người dân phải làm gì?
Còn về phía người dân, chúng ta không thể ngồi yên thụ động. Bước đầu tiên là mỗi một công dân cần phải lên tiếng phản đối Cộng sản Trung Quốc xâm lược Việt Nam, phản đối chủ nghĩa Cộng sản ở Trung Quốc và Bắc Hàn đang đe dọa hòa bình, ổn định ở châu Á, phản đối Cộng sản Trung Quốc tìm cách thủ tiêu tự do chính trị của nhân dân Hongkong, đàn áp người Tây Tạng, Duy Ngô Nhĩ, tìm cách xâm lược Đài Loan,…
Hình ảnh nhà cầm quyền cộng sản Trung Quốc cai trị hà khắc, đàn áp các dân tộc đó chính là hình ảnh Việt Nam trong tương lai nếu người dân Việt Nam không cảnh giác và phản đối ngay từ bây giờ.
Mỗi người dân Việt Nam nên cùng nhau lên tiếng yêu cầu nhà nước Việt Nam nhanh chóng kiện nhà nước Trung Quốc về hành vi xâm phạm vùng đặc quyền kinh tế Việt Nam. Việc khởi kiện là vô cùng cần thiết để giành chính nghĩa về phía Việt Nam, đặt đảng Cộng sản Trung Quốc vào thế phi nghĩa trước toàn thể nhân loại. Chính nghĩa cuối cùng sẽ thắng phi nghĩa, đó là điều chắc chắn.
Hủy trả lời
Tôi “éo” thấy Trung yêu đảng ở chỗ nào trong bài viết của mình cả.
Vu cáo ở cái chỗ này (nơi TiengDan cho phép viết comment) thì quá dễ, nhưng tác dụng rất ít. Mấy ai thèm đọc? Dẫu đọc, mấy ai thèm bàn lại? Chỉ để xả tức, hoặc để bọn dư luận viên làm nhiện vụ.
Sống ở trên Trời và chiếm hết cái ngu của thiên hạ thì mới đòi hỏi một người chống Cộng (như Trung) đang sống trong nước phải chửi CS như người sống ở hải ngoại, hoặc như một kẻ nặc danh, giấu mặt.
Tôi hiếm thời gian, đọc bài của Trung từ quốc nội rất dễ dàng. Còn vô Tiếng Dân (phải vượt tường lửa) đâu có dễ.
Do vậy, bạn đọc bài này của TiengDan có lẽ thua xa bạn đọc các trang “phản động” đang công khai trong nước. Nhất là các blog của một số tác giả.
Cũng may, số người đọc các comment ở đây lại càng thiểu số.
Phải rỗi rãi lắm lắm mới có thể viết dài dòng (như tôi làm) ở đây.
Chu Sơn, một “đảng viên hoạt động nội thành”, kể về người bạn trí thức Việt Nam Cộng Hòa của mình . Sau “giải phóng”, ông ta lấy vợ nuôi con & nuôi heo, vui vẻ với cuộc sống mới . Tớ thành thật khuyên Nguyễn Tiến Trung nên bắt chước bạn của Chu Sơn; lấy vợ & nuôi heo . Mặc xác mọi thứ . Trung Hoa vô, nơi này vẫn thế . Cũng cờ đỏ sao vàng, rùi mọi người cũng thi nhau nuôi heo & đẻ con, vui vẻ với cuộc sống mới . Anh phải sống, đúng không ? Muốn sống thì phải nuôi heo, phải chạy chợ & kiếm ăn .
Đất nước đỡ đi 1 thằng đần chuyên yêu Đảng, vợ Trung không phải lo lắng & con Trung sẽ có 1 người cha tận tụy .
Ở đời, không phải ai cũng thành công trong tất cả mọi lãnh vực . Tố Hữu trở thành 1 ông thợ thơ vụng & làm kinh tế còn dại dột hơn . Yêu nước bằng cách yêu Đảng thì thà lấy vợ & nuôi heo . At least, lấy vợ & nuôi heo không ai (dám) phàn nàn gì cả .
Đúng thía . Nguyễn Tiến Trung cứ việc yêu Đảng, đừng sợ ai nói năng gì cả . Anh đã có thành tích “tạm giữ” nên không ai có thể phê bình rằng anh đang yêu Đảng với 1 niềm tin mãnh liệt . Ông công tước Francois de Sade đã cho nhiều bằng chứng về chiện này cũng nên bỏ ngoài tai . Heck, những khái niệm khoa học về cộng sản & phát xít còn được/bị quẳng đi trong bài này thì ta cần gì khoa học . Francois de Sade kể về 1 cô bé có cha sắp bị tử hình nên đem bản thân mình ra chuộc cha . Lúc ông công tước hưởng hoa cũng chính là lúc ông ta ra lệnh lưỡi dao máy chém rơi xuống cổ người cha . Sau này cô bé trở thành người tình rất willing trong những trò chơi sa đọa của ông công tước nổi tiếng về chơi bời . Nguyễn Tiến Trung không phải là người đầu tiên & chắc chắn không phải cuối cùng . Nhà báo xã hội chủ nghĩa bị công an đánh cũng không dám ẳng, 1 số người trong giới “đấu tranh” cũng tương tự, không cả ẳng, và kêu gọi mọi người hãy giữ vững niềm tin của mình vào chế độ .
“Thú đau thương”. Tiếng Việt hình như chưa có để chỉ loại người derive pleasures from pain. Tớ đề nghị những người này là loại “đấu tranh”. Phong trào “đấu tranh” ở Việt Nam do toàn sickos chủ sướng, literally. Chính vì vậy, họ hoàn toàn vô cảm với dân thường & chỉ tập trung toàn bộ tình cảm cho những người gây ra khổ đau -đ/v họ là pleasures. Đọc sách Phạm Đoan Trang, cô ta “làm thơ” nên chỉ thấy “đấu tranh” cho nhân quyền của công an . Còn dân thường thì, theo Phạm Đoan Trang, cần được giáo dục để xem đau khổ là hạnh phúc .
Nguyễn Tiến Trung walk the same đamn path. Nên viết sách kiểu “làm thơ”, theo Nguyễn Quốc Chánh là “thờ ơ”. Chỉ lo cho Đảng thui . Bảo đảm sẽ collect những phần thưởng, danh hiệu … cao quý từ nước ngoài . Nước Việt mình sẽ toàn những người ôm cho hết những “giải thưởng cao quý” trong cũng như ngoài nước, nhưng 50 năm nữa, everything gonna be sêm xít . Well, nếu không tính Việt Nam trở thành 1 phần của Tổ quốc xã hội chủ nghĩa, albeit không thể thiếu được, nhưng cũng chỉ là 1 phần .
Người xưa thường nói: ”Con ruồi bay qua, biết ngay ruồi đực hay ruồi cái”!
Cái ”mùi” do montaukmosquito phóng ra, rõ như ban ngày là mùi ruồi đực.
Từ nội dung cho đến văn phong, ngữ nghĩa, chính tả tiếng mẹ đẻ ( Việt ngữ)…của cái gọi là ”câu chữ” của montaukmosquito cho thấy rất rõ, đây chỉ là một Dư luân viên cấp thấp, không bao giờ với tay đến danh xưng DLV trung cấp, còn mong gì mài ”đũng quần” học thêm đến trăm năm nữa, để tiến đến cảnh giới… cao cấp?!
Hãy đi học thêm về tiếng mẹ đẻ đi nhé, hỡi montaukmosquito , vì cụ V.I. Lenine đã nhắc tới nhắc lui rằng:” Learn, learn, to learn!”
Chúng ta… ngu vừa vừa thôi. Chớ chiếm hết cái ngu của nhân loại.
Tôi phân biệt rất rõ: Nguyến Tiến Trung là tên thật, có nhân thân rõ ràng, có địa chỉ, đang sống ở trong nước. Và đang bị an ninh CS đe dọa (còn bác Kito thì ngược lại: rát an toàn).
Nguyễn Tiến Trung từng bị bắt và đi tù 3 năm, bị quản chế 5 năm. Và vẫn đang sông trong đe dọa bị bỏ tù lại bất cứ lúc nào. Vậy mà Tiến Trung vẫn dám viết bài này công khai, đăng ở trong nước, cho ngàn vạn người đọc. Bạn đọc trong nước đều thấy Nguyễn Tiến Trung là người dũng cảm.
Nguyễn Tiến Trung có cần lựa ý để chiều lòng bác montaukmosquito (không biết hình thù con người ra sao, nhân thân thế nào…) hay không?
Tôi cho rằng Nguyễn Tiến Trung “éo” cần biết đến con người bác Kito, nói gì đến lời lẽ của bác?
Tôi phân biệt rất rõ hai bác: Trung và Kito.
Nói thêm: Để xem, bọn CS tài giỏi tới mức nào trong việc cài cắm điệp viên và dư luận viên.
Chúng đã cài điệp viên vào phủ tổng thống của cụ Ngô Đình Diệm; vậy thì… khó gì cái chuyện chúng nó cài dư luận viên của chúng vào các diễn đàn hải ngoại?
Dấu hiệu để vạch mắt bọn Dư Luận Viên này là: Chúng cũng chửi CS (sơ sơ vài câu) nhưng chúng chửi rất chi tiết, rất cay độc và rất bài bản các bài viết của những tác giả chống Công đang sống bất an ở trong nước (như Mạc Văn Trang, Nguyễn Đình Cống, Nguyễn Tiến Trung…).
Mọi người cứ dựa vào tiêu chuẩn nói trên để vạch mặt bọ tay sai CS này đang náu mình (nặc danh) ở các comments. Hệ thống hóa lại, sẽ có bằng chứng vững chắc.
Nguyễn phú Trọng Group là tập đoàn chơi bẩn, xưa kia chúng dạy cho du kích Vi Xi rằng những gì nằm ngoài hàng rào phòng thủ của VNCH đều là của Việt Cộng. Bây giờ, những doanh trại QĐnd và CAnd có rào không? , có và rất chắc chắn, con kiến chui không lọt. Vậy thì ngoài hàng rào là của ai, là thế lực thù địch chắc?
Địa chỉ IP cũng chia làm 2 loại: tuyên giáo và vô tuyên giáo, phân biệt bằng cách nhìn thông báo google: Không thể truy cập trang web này.
Không những thế, có hàng vạn đứa ăn không ngồi rồi ăn lương từ nguồn thu người bán vé số, người lượm rác. Chỉ có nhiệm vụ ngồi soi rọi và bình luận theo kiểu vô học, mất dạy, chỉ có nhiệm vụ thu thập cử động của thế lực thù địch nói xấu chế độ.
Phân biệt bằng cách nhìn từ ngữ thô kệch, bệnh hoạn, văn phong nêm muối, ớt không có tý bột ngọt dân trí nào.
Không cần nêu đích danh.
Bọn bất lương đọc các dòng này không rõ chúng có biết hổ thẹn với lương tâm của mình không ?
Yêu cầu hủy comment này vì trả lời nhầm chỗ
Bọn bất lương đọc các dòng này không rõ chúng có biết hổ thẹn không?
Bọn bất lương đọc các dòng này không rõ chúng có biết hổ thẹn không? Tại sao biên tập cứ nhầm vị trí trả lời vậy ?
Tư di của Nguyễn Tiến Trung
“Chủ nghĩa cộng sản ở Trung Quốc và chủ nghĩa Phát xít ở Đức là một” (a)
“Duyệt binh khoe vũ khí để răn đe Việt Nam” (b)
“chủ nghĩa Cộng sản và chủ nghĩa Phát xít đều là biểu hiện của các chủ nghĩa cực đoan”
& -somehow im not a bit surprised-
“Đảng cộng sản Việt Nam phải làm gì?” (d)
Có nghĩa “Chủ nghĩa cộng sản ở Trung Quốc và chủ nghĩa Phát xít ở Đức là một” (a) nhưng chủ nghĩa Cộng sản ở Việt Nam thì … khác .
Trước giờ tớ tưởng Nguyễn Tiến Trung không yêu Đảng lắm . Nguyễn Tiến Trung đã chứng minh tớ sai . i feel humbled.
Đỗ Mười đám “đấu tranh” ở Việt nam . Cứ hy vọng đứa này đứa nọ không yêu Đảng lắm, nhưng từng đứa một cho đến hết làm tớ thất vọng .
Những phân tích của Nguyễn Tiến Trung rất đúng. Đặc điểm là không dài dòng và dễ hiểu.