Nguyễn Đình Cống
30-9-2019
Gần đây xảy ra sự kiện, ngày 28 tháng 9 tại Liên Hiệp quốc, Phó Thủ tướng, kiêm Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh phát biểu 15 phút. Ông Minh nói chung chung về thành tích của VN, về căng thẳng ở Biển Đông, kêu gọi đa phương hóa quan hệ, không dám đụng đến tên Trung Quốc.
Không biết Bộ Chính trị của Đảng đã bàn bạc và chỉ thị như thế nào, có những mưu lược cao cường gì trong chuyện này, nhưng việc ông Minh không dám nói đến Trung Quốc ở LHQ đã làm cho phần đông dân Việt Nam thất vọng.
Không những dân Việt mà chắc rằng Chính phủ nhiều nước cũng thất vọng. Họ chờ đợi sự lên án Trung Quốc một cách mạnh mẽ của VN để tỏ rõ sự ủng hộ, để thể hiện sự đoàn kết chống bọn bành trướng. Nhưng họ đã không được nghe sau thời gian dài chờ đợi.
Bên cạnh những bài phê phán sự hèn nhát của Phạm Bình Minh, có vài ý kiến khuyên rằng, nên thông cảm cho ông ta, vì ông ta không được tự do ăn nói, mà phải chịu sự chỉ đạo của cấp trên.
Tôi không tán thành với sự thông cảm đó. Trước hết, phải biết ý kiến cá nhân của ông. Với tư cách Bộ trưởng Bộ Ngoại giao, ông Minh có thấy cần phải nêu tên Trung Quốc ra không. Nhiều người cho rằng, không nêu ra thì toàn thế giới cũng đã biết rõ. Vâng, người ta biết rõ, nhưng việc nêu hay không nêu tên Trung Quốc có tác dụng khác nhau rất lớn.
Khi ông Minh cho rằng không cần nêu, thế thì ông đồng lõa với cấp trên, không thể nói là ông bị người ta ép buộc. Khi ông thấy cần phải nêu, phải chỉ thẳng vào mặt Trung Quốc, vậy ông có đề xuất và trao đổi với cấp trên không, có dám thuyết phục để họ chấp nhận ý kiến của ông không, hay ông chỉ ngoan ngoãn một lòng nghe theo họ, chỉ biết vâng dạ?
Cha của ông Minh là Nguyễn Cơ Thạch (tên thật là Phạm Văn Cương) một Bộ trưởng Ngoại giao khá cứng rắn với Trung Quốc, vì thế đã bị Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười loại bỏ. Không biết ông Minh có nghĩ tới cha hay không, có nghĩ rằng gặp trường hợp này Bộ trưởng Nguyễn Cơ Thạch sẽ hành động như thế nào, giữ nguyên ý kiến để thể hiện, để bảo vệ tinh thần dân tộc và đồng thời giữ khí tiết, hay là chịu rụt cổ cúi đầu, bên ngoài nói là để giữ đoàn kết, thống nhất tư tưởng mà thực ra là che giấu sự tham quyền cố vị, không dám dũng cảm bảo vệ chính nghĩa.
Nếu quả thật ý kiến chỉ đạo của Bộ Chính trị là không dám chỉ rõ tên Trung Quốc, thì tất cả họ đã nấp sau bức màn đen và đẩy một mình Phạm Bình Minh ra trước công luận để hứng chịu búa rìu của dư luận.
Theo lời khuyên “nên thông cảm với Phạm Bình Minh”, tôi tạm đặt vào vị trí của ông và thấy rùng mình. Theo trên thì tạm giữ được địa vị và giàu sang, nhưng… Quyết vạch rõ bộ mặt xâm lược của Trung Quốc thì… Đúng là tiến lên vướng núi, trở lại gặp sông. Nếu là tôi, tôi sẽ noi theo gương cha, thà bị mất chức tước, mất quyền lợi vật chất, thậm chí bị khai trừ khỏi Đảng như Trần Độ, Nguyễn Kiến Giang, Lê Hồng Hà, Trần Xuân Bách v.v… còn hơn ra giữa Liên Hiệp quốc phơi bày sự hèn kém của cá nhân và của Nhà nước.
Phải chăng Phạm Bình Minh đã vì quá sợ cấp trên, hay vì ý thức hệ cộng sản mà phản lại cha ông? Liệu những người có lương tri có thể thông cảm? Nếu PBM bị ép quá mức, tại sao không dám tuyên bố từ chức để chống lại?
Khi Bộ trưởng Ngoại giao tuyên bố từ chức để phản đối việc không dám đụng đến Trung Quốc xâm lược thì đó là một quả bom nổ giữa trời quang. Việt Nam đang rất cần những quả bom như thế để thức tỉnh. Xem trong các quan chức cao cấp của ĐCSVN chưa thấy ai có được dũng cảm để làm việc như vậy.
Ngày xưa Lê Duẩn, Lê Đức Thọ mạnh miệng chống Tàu vì tin tưởng có Nga là đồng minh. Bây giờ chống Tàu thì có ai để dựa vào nữa, ngoại trừ vừa chống vừa dựa vào … thằng Tàu (phi-logic)! Cho nên ngày nào bọn Trọng, Phúc, Chính, Vượng, Ngân, Lâm … còn ngồi ghế lãnh tụ thì đừng hòng Phạm Bình Minh dám mở miệng chống Tàu ! Loay hoay tìm cách giữ đảng muôn năm thì làm sao mà giữ nước được !
Trên mạng có clip một con heo bị trói để mang đi lam thịt. Con heo giãy giụa, bay cả dây trói, nó chạy một mạch vào sân chùa quỳ lạy.
Ông Minh và đảng của ông không bằng con heo này.
Ông Bình Minh là bộ trưởng bộ NGẠI GIAO nước CHXHCNVN, nên ổng ….ngại nói tên của kẻ cướp nhà ổng, chính vì ổng và cái đảng thổ tả nhà ổng…..ngại mà không dám kêu tên kẻ cướp nên “bạn bè quốc tế” cũng …..ngại không dám giúp, thậm chí cũng ….ngại mà không lên tiếng, vì họ cũng không chắc rằng nhà ổng có thực bị ăn cướp hay không (?), hoặc chỉ là chuyện anh em trong nhà của người ta, mà nếu mình xía vào chuyện trong nhà người ta thì thật là ….ngại.
Thế mới biết thằng sen đầm quốc tế đế quốc Mỹ ác ôn là thằng nhanh nhảu đoảng, nhà người ta bị cướp, người ta không la, thế mà mình ở tuốt đâu đâu thì lại to họng gào lên ….. cướp….. cướp…!!
Nói như ông bộ trưởng “ngạo giai” này thì thế giới có ai thèm bỏ công sức
để ra tay giúp VN.ta phản đối và lên án bọn giặc Tàu cộng đang lấn chiếm
lãnh hải nước mình không cơ chứ ?
Cũng giống như một người bi cướp trấn lột giữa đường mà không dám tri
hô lên thì còn trông mong gì được người qua đường giúp đỡ ?
Chỉ vì cái gọi là “đại cục” cùng chung ý thực hệ CS.mà VC.phải câm họng
không dám kêu đích danh quan thầy TC.vì NVLinh đã nói rồi “tôi cũng biết
đi với TQ.thì mât nước nhưng thà mất nước còn hơn mất đảng”.
Khẩu khí BÁN NƯỚC đã rành rành,kính thưa toàn thể con dân nước Việt !
Bài phát biểu của Phạm Bình Minh có mỗi đoạn này nói về Biển Đông:
– “Nhận thức rõ điều đó, các quốc gia liên quan đã có nhiều nỗ lực, đạt được những kết quả tích cực về giải quyết bất đồng, tranh chấp. Tuy nhiên, Việt Nam cũng đã nhiều lần nêu rõ sự lo ngại về những diễn biến phức tạp ở Biển Đông, trong đó có việc vi phạm các quyền chủ quyền, quyền tài phán tại các vùng biển của Việt Nam được xác định theo UNCLOS 1982. Các bên liên quan cần kiềm chế và tránh có những hành động đơn phương làm phức tạp tình hình và gia tăng căng thẳng, và giải quyết các tranh chấp bằng các biện pháp hòa bình phù hợp với luật pháp quốc tế, trong đó có UNCLOS 1982″
nhưng đoạn văn đó, kẻ xâm lược VN cùng với VN được đặt chung vào cùng một chuồng “các bên liên quan”, cùng vuốt ve nhau “kiềm chế bằng các biện pháp hòa bình” trong cái chuồng ấy.
Những câu phát biểu trên, là những lời mơn trớn kẻ xâm lược, nịnh bợ Trung Cộng!
Phạm Bình Minh – vừa là thủ phạm, nhưng cũng hèn nhát, vì cũng chỉ là “con tin” của Đảng Lợn CSVN – không nghĩ ra đoạn văn trên, mà là của Nguyễn Phú Trọng!
Hay có thể Phạm Bình Minh, với bài phát biểu trên, ngầm … khen ngợi TT Mỹ Trump, rằng ông rất có lý như trong bài phát biểu tuần trước tại LHQ, rằng đúng như ông nói, chúng tôi, những người CS Trung Quốc và CS Việt Nam, sẵn sàng hợp tác với nhau, tất cả chỉ vì “quyền lợi của giai cấp thống trị” – là hai Đảng CS ở hai nước? Đều là Chó & Lợn!
Trích : “Các bên liên quan cần kiềm chế và tránh có những hành động đơn phương làm phức tạp tình hình và gia tăng căng thẳng, và giải quyết các tranh chấp bằng các biện pháp hòa bình phù hợp với luật pháp quốc tế, trong đó có UNCLOS 1982″.Đoạn này không những né tránh TQ mà còn hàm ý khuyên nhủ các nước khác đừng can dự vào Biển đông trong khi chính TQ là thủ phạm đã đang sử dụng mọi biện pháp kể cả vũ lực để áp bức VN,Philipine…Phát bieeur như vậy thì còn ai binh vực VN làm gì !
Là công dân, phải đặt lên trên hết Tổ quốc- Danh dự- Trách nhiệm.
Đứng trên diễn đàn Liên Hợp Quốc, ông ngoại trưởng Phạm Bình Minh quên béng cả ba.
“Tổ quốc- Danh dự- Trách nhiệm”
Cái này là của Việt Nam Cộng Hòa . Phạm Bình Minh là Cộng Sản, không cần cả nhớ 3 thứ đó . Cộng Sản chỉ cần biết “Cứu Đảng là cứu nước” là đủ . Trong trường hợp này, ông ta làm đúng như vậy .
Ngay cả một con chó cũng không thể cấm nó sủa.