Hà Nội đu dây khó khăn hơn sau vụ Bãi Tư Chính

Jackhammer Nguyễn

25-7-2019

Trung Quốc nhất định không chịu rút khỏi bãi Tư Chính.

Những vấn đề pháp lý có vẻ như đã hai năm rõ 10: Đây là hải phận quốc tế, nhưng mà là thềm lục địa và vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, người Tàu đâu thể vô tìm kiếm tài nguyên được.

Có hai câu hỏi mà những nhà quan sát đặt ra:

1/ Bắc Kinh đang làm gì vậy?

2/ Việt Nam phải làm sao?

Về câu hỏi thứ nhất, ý kiến đáng chú ý nhất là của Giáo sư Ngô Vĩnh Long khi ông trả lời BBC: Người Tàu đang đẩy những nước cờ của họ trong cuộc tranh chấp Biển Đông lên mức tinh vi hơn.

Tôi đồng ý với ý kiến này, và xin bàn thêm là người Tàu đang dấn thêm một bước nữa để thỏa mãn tham vọng Vành đai Con đường của họ, đồng thời tránh được điều mà các nhà nghiên cứu lịch sử gọi là Bẫy Thucydides.

Bẫy Thucydides là gì? Lấy từ lịch sử Hy Lạp cổ đại, các nhà nghiên cứu lịch sử cho rằng, khi một nước đang vươn lên thành bá chủ tại một nơi nào đó, thì chiến tranh chắc chắn sẽ xảy ra với một bá chủ khác đã ngự trị lâu năm ở đó.

Lý thuyết này giải thích những xung đột như là thế chiến thứ nhất, nước Đức đang vươn lên phải tìm cách lật đổ đế quốc Anh, cuộc chiến thế giới thứ hai ở Thái Bình Dương, đế quốc Nhật đang vươn lên, cho nên đánh nhau với đế quốc Mỹ ở vùng biển này là không tránh khỏi, cuộc chiến tranh Mỹ – Tây Ban Nha cũng nằm trong bối cảnh đó.

Hiện nay, tại Biển Đông và châu Á – Thái Bình Dương, Trung Quốc đóng vai kẻ vươn lên, Mỹ là bá chủ lâu năm.

Sau khi Tổng thống Donald Trump lên cầm quyền, vào ngày 6/4/2017, ông gặp Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình ở Florida. Cùng ngày đó, báo New York Times cho chạy bài của nhà nghiên cứu chính trị người Mỹ là Graham T. Allison, nói rằng, cả Mỹ và Trung Quốc đều có trách nhiệm về đạo đức để tránh cái bẫy Thcydides, tức nói nôm na là tránh một cuộc chiến tranh.

Có vẻ như hai bên đã và đang thực hiện “trách nhiệm đạo đức” đó.

Về phía Trung Quốc, đưa tàu bè có vũ trang, hoạt động kinh tế, chấn ngay cửa ra của eo Malacca về phía Bắc, là một mong muốn từ lâu, kiểm soát hải lộ Biển Đông, tiến lên lên làm chủ Đông Bán Cầu. Tư Chính (Vanguard) chính là một bước cờ trong ván cờ lớn đó.

Có phải là họ làm điều đó trong lúc người Mỹ đang bị lo ra vì những xào xáo nội bộ, vì việc bố trí hải quân vô tình không có mặt tại Biển Đông? Chiến dịch tự do hàng hải ra sao rồi? Những tàu chiến hiện đại nhất của hải quân Mỹ đang ở đâu?

Nước Mỹ không muốn sập bẫy Thucydides!

Có thể Tổng thống Trump không biết Thucydides là ai, Hy Lạp nằm ở đâu, nhưng chắc chắn ông biết rằng ông không đánh nhau với người Tàu ngay từ đầu. Ông thấy rằng Mỹ chẳng hơi đâu mà đi bảo vệ cho thiên hạ, ông công khai nói điều này và đòi các đồng minh phải chia sẻ chi phí, thậm chí ông còn bảo người Tàu bỏ tiền ra để tuần tra vùng biển Trung Đông với ông nữa chứ.

Ông Trump chỉ hô hào chiến tranh thương mại thôi, mà liệu cái bẫy Thucydides này có xảy ra hay không? E rằng khó, vì cho tới nay hy vọng của những người chống Trung Quốc cuồng nhiệt cứ lên xuống theo những cái tweet thương chiến của ông Trump, nhưng chưa tới đâu cả. Đơn giản là hai nền kinh tế đó nó gắn vào nhau nhiều lắm rồi, tôi sứt tai thì anh cũng mẻ trán.

Thế bây giờ Việt Nam tính sau đây?

Điểm lại những chạm trán tương tự, từ vụ Crestone năm 1994, vụ Hải Dương 981 năm 2014, và nay là Tư Chính, thì lần này có vẻ như Việt Nam chuẩn bị đầy đủ nhất, người ta thấy tàu võ trang của Việt Nam chạm trán với người Tàu ngay từ đầu. Và tất cả những chạm trán này chỉ diễn ra khi Hà Nội bị đẩy tới bước đường cùng.

Và vì thế chuyện bãi Tư Chính đẩy Hà Nội tới một sự chòng chành khó khăn mới trong những bước đi đu dây của mình bấy lâu nay giữa Mỹ và Bắc Kinh. Không những đu dây giữa hai cường quốc, mà Hà Nội còn đu dây giữa 90 triệu người Việt và Bắc Kinh nữa.

Dù tương đồng ý thức hệ tới đâu, Hà Nội cũng không thể bỏ qua được tình cảm dân tộc chủ nghĩa chống Trung Quốc, vốn là mã di truyền của người Việt hàng ngàn năm nay.

Theo quan sát của nhiều người thì từ vụ giàn khoan 981 đến nay, qua chuyến đi của ông Nguyễn Phú Trọng tới Tòa Bạch Ốc, và nay là Bãi Tư Chính, Việt Nam đang trôi về phía Mỹ. Nhà nghiên cứu Lê Hồng Hiệp, từ Singapore có ý kiến trên tờ Bưu điện Hoa Nam vào hôm nay 25/7/2019, rằng nước cờ mới của người Tàu có thể đẩy mạnh Việt Nam vào vòng tay Mỹ.

Có thể điều đó đúng, nhưng chậm rãi từ từ, và hiện đang chỉ là giấc mơ của hàng triệu người Việt, kể cả nhiều đảng viên cộng sản, ở chỗ riêng tư họ vẫn bày tỏ sự bực tức người Tàu và ủng hộ người Mỹ.

Nhưng người Mỹ đâu rồi? Sau một tuyên bố long trọng của Bộ Ngoại giao, Washington quay về với eo biển Hortmutz và đồng minh anh em Do Thái, với buổi điều trần Muller,… Và trong ký ức của Hà Nội, việc thất thủ Hoàng Sa 1974, ngay sát mũi neo của hạm đội 7, vẫn còn mới tinh. Hà Nội hiểu Washington hơn là Sài Gòn (trước 1975) hiểu Washington.

Người Mỹ đâu có cam kết gì đâu.

Theo ý Giáo sư Long trong bài trả lời BBC, Việt Nam đã bỏ lỡ cơ hội quốc tế hóa vấn đề Biển Đông.

Nay với sự mất tín nhiệm của các quốc gia châu Á vào người Mỹ, vấn đề quốc tế hóa càng trở nên khó khăn hơn.

Để kêu gọi quốc tế hóa, bản thân Việt Nam phải là một quốc gia mạnh mẽ, thách thức được bá quyền của người Tàu, tạo một cái bẫy Thucydides khác. Điều này có vẻ như chỉ là mong ước của tác giả mà thôi.

Đu dây giữa Mỹ và Trung Quốc thì cũng tốt thôi, như một chức sắc tôn giáo có nói với người viết bài này, rằng cả hai kẻ đó đều không đáng tin.

Nhưng đừng đu dây giữa 90 triệu dân và Bắc Kinh.

Hà Nội hãy nhìn thấy một điều: Với 90 triệu dân, hơn 300 ngàn cây số vuông, Việt Nam không phải là một đối thủ yếu, ngay cả đối với Bắc Kinh. Nhưng 90 triệu dân đó có đang đoàn kết hay không?

Sự chia rẽ của người Việt Nam hơn 40 năm sau nội chiến vẫn còn dai dẳng vì những chuyện ý thức hệ trên trời dưới đất. Sự áp đặt xã hội toàn trị chỉ làm cho quốc gia yếu đi, vì nó không huy động được hết sức mạnh tổng hợp của cả xã hội như một nền dân chủ.

Jackhammer Nguyễn, gửi cho Tiếng Dân từ San Francisco.

Bình Luận từ Facebook

5 BÌNH LUẬN

  1. “Đu dây giữa Mỹ và Trung Quốc thì cũng tốt thôi”
    -Mỹ-Trung-Nga là những nc lớn, VN so sánh với Mỹ-Trung-Nga về diện tích, dân số, tài nguyên, tiềm lực kinh tế, quân sự đều thua xa. Vậy Mỹ-Trung-Nga cần gì ở VN? Trước đây do ý thức hệ, Hà Nội đối nghịch Mỹ rồi đu dây giữa Nga-Trung. Nay giả thiết rằng vì chủ quyền, Hà Nội bắt tay Mỹ đối nghịch TQ dc ko? Chiêu trò đu dây của Hà Nội thì Mỹ-Trung-Nga đã biết tỏng, họ xem là trò tiểu xảo, Hà Nội cứ nghĩ rằng trò này hơn dc ng ta. VN là nc nhỏ sao chơi trên kèo Mỹ-Trung-Nga dc. Nc lớn chơi với Hà Nội khi họ thấy có lợi, khi hết có lợi thì họ ko chơi là hiển nhiên, vì họ biết Hà Nội khoái chơi trò đu dây. Nếu Hà Nội biết TQ gian manh mà vẫn gắn bó chơi thân tình, đến nay bỏ TQ theo Mỹ thì chiêu trò đu dây của Hà Nội chỉ làm trò cười. Hà Nội hãy xác định rõ, khi chơi với nc lớn là phải chịu gặp bất lợi nhưng nên chọn nc nào gây bất lợi cho dân tộc mình ít nhất, trong thời gian ngắn nhất. Còn đòi lợi dụng ng ta để có lợi cho mình thì ở đâu mà ra. Bà vợ đòi lấy 03 ông chồng, rồi đòi hơn chồng thì suốt ngày chỉ bị 03 ông chồng lôi ra đập thôi.

  2. Nếu thật sự có “mất mát” thì cũng rất có lợi cho Đảng nói chung & đất nước nói riêng . Chính quyền Liên Bang có thể sẽ mạnh tay hơn với bọn tham nhũng ở Lone Star State, có nghĩa không từ phe nhóm nào . Chổi cùn, chiếu manh … dẹp hết! Có nghĩa bọn lợi ích nhóm -bất kể theo nhóm nào- & đám trí thức ăn tàn, có dính líu về lợi lộc với các nhóm lợi ích sẽ tìm mọi cách từ điên cuồng đến tuyệt vọng để chống phá con đường phát triển tất yếu phù hợp với & thực tế quy luật khách quan này . Nhưng tớ tin đa số dân chúng sẽ ủng hộ . Rất nhiều lần & rất nhiều trí thức đã nói lên lời tâm huyết rằng thì là mà không cần biết ai lãnh đạo đất nước này, chỉ cần dẹp tham nhũng, làm trong sạch bộ máy Đảng là đủ để dân biết ơn . Đây là cơ hội ghi điểm của chính quyền Liên Bang, và cũng là cơ hội để Đảng có thể trở thành trong sạch, vững mạnh hơn, lấy lại niềm tin của dân tộc . Đúng, “người đốt lò vĩ đại” nhất Việt Nam sẽ là Chủ tịch Tập Cận Bình . Bà Vũ Kim Hạnh kỳ này có thể mạnh dạn tặng danh hiệu “hàng Việt Nam chất lượng cao” cho TCB mà vẫn ngẩng cao đầu “chúng mày làm gì được con này!”

    Tất nhiên, đây là những khả thể cho tương lai (gần). “Những việc cần làm ngay” của ĐCSVN hiện giờ để hóa giải âm miu thâm độc của thần hoàng mi Đô Năm Trăm có nhiều thứ, tớ liệt kê

    1- Khóa mồm & cấm cửa lũ ngoại giao ăn phải bả tư bẩn . Ngay & luôn . Nêu đích danh Trung Quốc như 1 kẻ xấu chính là dấu hiệu đã trúng phải sinh tử phù của tư bẩn .

    2- Kiểm soát chặt chẽ báo chí, chỉ nên đăng những tin tích cực giữa Việt Nam & Trung Quốc . Nhà báo xã hội chủ nghĩa ngoan hơn chó nữa, chỉ cần ra lệnh cho chúng nó thui . Không nên tạo cơ hội để bọn báo “lách” luật rùi tự sướng là “đã can đảm đăng …”. Tạo điều kiện cho thái độ khinh thường pháp luật, coi khinh sự lãnh đạo của Đảng phát triển vô trật tự trong xã hội . Phạm Lê Văng … uh … Cát ghét cay ghét đắng thái độ tiêu cực này .

    3- Định hướng thông tin thành 1 cuộc tập trận chung Việt-Trung nhằm ngăn ngừa giã tâm của các thế lực thù địch tư bẩn nước ngoài .

    4- Ra luật xử phạt nghiêm khắc những hành động, lời nói, tư tưởng … của bất cứ ai nhằm chia rẽ tình cảm Việt-Trung, là 1 phần không thể thiếu được của tư tưởng Hồ Chí Minh . Nghiêm khắc với những tư tưởng kích động tính yêu nước cực đoan, hẹp hòi & phong kiến, aka yêu nước phi xã hội chủ nghĩa .

    5- Có lẽ chưa cần, sẽ nói sau, nhưng nếu cần, tái thiết lập giới nghiêm . Cần đưa vào thực tiễn những vũ khí chống biểu tình vừa tậu được . Tăng cường sự có mặt của công an, quân đội với xe thiết giáp ở các tụ điểm phức tạp . Cảnh báo sẽ dùng mọi phương tiện để bảo vệ Đảng & chế độ 1 cách hữu hiệu nhất có thể . Chắc chắn làm Mai Quốc Ấn an tâm .

    Đó là trong nước . Về phía Trung Quốc, ĐCSVN cần thể hiện lòng tin vững chắc, không gì lay chuyển nổi đ/v đại cục . Hãy dùng lời lẽ ôn hòa, phi bạo lực & xuất phát từ tâm sáng để giải thích tường tận âm miu thâm độc của tư bẩn, ie đế quấc Mỹ, nhằm chia uyên rẽ thúy tình nghĩa đôi ta .

    Cùng lúc, mở thêm những hoạt động trao đổi giữa 2 nước trên nhiều lãnh vực; văn hóa, ngoại giao … bằng các cuộc đối thoại cởi mở, thắm tình hữu nghị . Trao đổi văn hóa, khai mạc tuần văn hóa hữu nghị, vinh danh thiếu tá Hồ Quang, tức Bác Hồ kính yêu của chúng ta …

    Theo cái đầu đặc khệt của tớ, sẽ là 1 cái tát đau điếng vào mặt bọn đế quấc nếu ĐCSVN có thể mời được 1 quan chức cấp cao của chính quyền Liên Bang tới nói chiện với quốc hội về tình hữu nghị hướng tới tương lai .

    Để kỷ niệm ngày giải phóng Hoàng Sa, cũng là 1 dịp phối hợp rất ăn ý giữa quân đội Liên Bang & địa phương trong nhiệm vụ tiễu trừ quân phản loạn, ĐCSVN cũng nên tìm dịp để nối tiếp truyền thống hào hùng đó . Sẽ kiến nghị sau .

    Thêm vài điều nhắn nhủ; dư lợn viên nhà các bác cũng không đến nỗi nào . Họ đã phân tích rõ ràng bọn Việt Nam Cộng Hòa vì dám chống trả Trung Quốc nên đã nhận lãnh 1 kết quả nhục nhã . Nguyễn Thùy Dương cũng rất tự hào vì ông bà mình không chấp nhận 1 chính quyền “phò Mỹ, bài Trung” như Việt Nam Cộng Hòa, nên đã theo cách mạng để giải phóng miền Nam, thiết lập nên chính quyền “bài Mỹ, phò Trung” phù hợp với nguyện vọng của những người như ông bà Nguyễn Thùy Dương .

    ĐCSVN muốn đi theo kết cục của bọn “phò Mỹ, bài Trung” Việt Nam Cộng Hòa thì cứ việc . Tớ sẽ nhỏ vài giọt nước mắt cá sấu cho . Vui sao nước mắt cá sấu lại trào . Hahahaha!

  3. Điều kế tới Đảng Cộng Sản cần quan tâm là sự tồn tại của Đảng vs đất nước . Khái niệm “mất nước”, theo triết gia chicken xít Hạ Đình Nguyên, là 1 khái niệm 1 chiều & chủ quan . Chế độ có thể thay đổi nhưng rõ ràng, đất nước vẫn trường tồn . “Trung Hoa vô nơi này vẫn thế, lá vẫn xanh trên con đường nhỏ”. Chưa kể, nếu nhìn nhận vấn đề 1 cách khách quan, nhiều chiều theo tư tưởng của triết gia chicken xít Hạ Đình Nguyên, chúng ta không mất nước, ngược lại, có thể gọi là “được nước”. Đất nước được mở rộng, tươi đẹp hơn, có vị thế trên thế giới hơn . Thậm chí Tây Tạng, 1 địa chỉ được xem là cội nguồn của nền văn minh nhân loại, sẽ trở thành quen thuộc như Mỹ Tho hay Bến Tre, Cần Thơ … quê hương của đồng chí tiến sĩ Trần Hữu Dũng . Thậm chí những nghệ sĩ lớn của thế giới như Trương Nghệ Mưu, Đàm Thuẫn, Thành Long, Jet Li … cũng trở thành quen thân như Quốc Trụ, như Phó Đức Phương nhà mềnh . Có nghĩa văn hóa xã hội được cứu rỗi, không có gì phải lo . Chứ không phải văn hóa Việt Nam bây giờ, đụng tới đâu be bét tới đó . Rùi giải Nobel danh giá về y học, mình cũng không cần phải làm gì mà Trời vẫn ban phát .

    Có 1 chiện cười thời sinh viên của tớ, any guy would pray for a hot chick falling into his lap, wearing nothing but a smile. So, if one actually falls into your lap, what you gonna do? Thank God? Or resist temptation? Đảng sẽ phải làm gì ? Tận dụng thời cơ vàng, hay “em chã” chỉ để chứng minh tính “quân tử” vốn đã rất dùng dằng & nhùng nhằng của mình ?

    Đảng có mất không khi sáp nhập ? Chắc chắn là không . Nguyễn Thọ bên Đức đã kịp thời đưa ra mô hình Liên Bang, rất dại gái (zeitgeist), rất hợp thời trang, thời đại . Ô Nhị Lê cũng đề cập Ô-xtrây-li-a cũng áp dụng, Mỹ cũng áp dụng mô hình này, ls Luân Lê khuyên muốn xây dựng chủ nghĩa xã hội thì phải theo thế giới . Thế giới nó đã làm, tại sao Việt Nam không đề nghị với Trung Quốc như vậy ? Ở Mỹ này có Lone Star State, ngôi sao cô đơn . Đội tuyển quốc gia vẫn mang màu cờ sắc áo không thay đổi . Có thể nói, đây là “thực tế khách quan” rất phù hợp với những “quy luật” cũng khách quan không kém .

    Nhưng nếu làm ngược lại thì Đảng sẽ ra sao ? Điều đầu tiên, hậu quả trực tiếp của đối đầu với Trung Quốc trên biển rõ ràng là thắng lợi tinh thần . Cực đoan bạo lực sẽ kích thích thêm bạo lực, có nghĩa Trung Quốc sẽ thừa thắng xông lên, chiếm hết toàn bộ biển Đông . Vừa mất đảo vừa thắng lợi tinh thần … trên thế giới này, bao nhiêu chế độ bị sụp đổ for (much) less. Cả nhà Romanovs 7 người; 2 vợ chồng, người con trai & 4 cô con gái bị thanh toán chỉ vì Nga thua Phổ, Napoleon bị chính phủ mới của Pháp đày ra đảo, Hitler tự sát, … Tất cả chỉ vì thua trận làm kinh tế suy thoái trầm trọng -> bất ổn xã hội -> cách mạng lật đổ . Đảng Cộng Sản có muốn đi theo con đường này ? Nghĩ mình sẽ thoát khỏi tình cảnh của nhà Romanovs? Tin bọn “ôn hòa & có học” sẽ cứu mình ? Đảng biết tụi “ôn hòa & có học” đần độn tới cỡ nào rùi, sẽ nghĩ chúng nó có khả năng kiểm soát được cơn thịnh nộ của mob justice? Hay bị chính mob justice quay ra xử luôn chúng nó ? Chúng nó giữ thân còn chưa xong, còn lâu mới bảo vệ được Đảng .

    (còn tiếp)

  4. Như đã hứa, học tập triết gia chicken xít Hạ Đình Nguyên . Bi dừ tớ bàn đến chiện Đảng Cộng Sản Việt Nam phải làm gì .

    Trương Nhơn Tuấn nói rằng chính quyền Mỹ give lip service trong chiện biển Đông là do công của bộ ngoại giao ĐCSVN. Nếu sai thì TNT có vẻ đang “nói hộ” cho Đảng . Whoa, người Việt mình ở trong cũng như ngoài nước, kiếm được dăm ba hột chữ là bênh chầm chập Đảng! Kinh bỏ mịa . Nhưng nếu đúng thì tớ có hierachy mới; con bò – Chu Mọng Lông – bộ ngoại giao ĐCSVN.

    Oldest trick in the book, chiêu này hình như của thần bạch mi Quản Trọng -tớ đọc chiện tàu qua tiếng u nên không nhớ kỹ tên . Về sau Tôn Tử có đưa vào the art of war của mềnh . Tề muốn thôn tính cả Triệu lẫn Ngụy . Nếu Triệu-Ngụy liên kết, chưa chắc Tề thắng . Chỉ còn cách chia rẽ Triệu against Ngụy . Triệu đánh Ngụy, cuối cùng Tề thôn tính cả Triệu lẫn Ngụy . Đô Năm Trăm làm chủ vài xòng bài ở Las Vegas, biết rõ the mechanism; head, i win, tail, you lose. Nếu bộ ngoại giao ĐCSVN lạy lục Mỹ để lên tiếng … sheesh, them just be happy doin it for free. Lời lẽ rõ ràng chỉ đổ dầu vào lửa, chia uyên rẽ thúy tình cởm xã hội chủ nghĩa do Bác Hồ kính yêu tạo dựng .

    Chỉ lói thế lày, hồi đó chuẩn bị đánh 1 rắc, bút con hà rầm mọi thứ . Bên này muốn declare war phải qua quốc hội, có nghĩa phải kiếm ông quân sự nào friendly với quốc hội; Colin Powell … rùi phải re-enlist quân trừ bị (reserve) … chia tay chia chân ở phi trường sẽ lên chiền hình … Nói chung hà rầm cả lên . As of now, mặt trận miền đông tây nam bắc, mọi chiện & mọi nơi đều yên tĩnh . Vừa rùi chỉ là lip service của Tề để kích động, chia rẽ 2 thằng xã hội chủ nghĩa có số má nhứt thế giới hiện nay . 2 thằng đó mà uỵch nhau, bảo đảm cả thế giới, Uncle Sam included, sẽ khoanh tay đứng coi . Kết quả sẽ có ít nhứt 1 thằng đi đứt, more likely thằng đó sẽ là Việt Nam . Tàu cũng xiểng niểng . Lúc đó mới là lúc tụi kền kền tư bẩn nhào vô kết liễu thằng Tàu, đặt dấu chấm hết cho chủ nghĩa Cộng Sản trên toàn thế giới .

    ĐCSVN play rite into the hand của tụi cờ gian bạc lận tư bẩn nếu Phạm Bình Minh cần phải “vận động” Mỹ để có được lip service kiểu đó . Well, nếu ĐCSVN muốn phản bội M-L-H tới bến, that would be the way to go. Chịu chơi không sợ mưa rơi . Trước hết kiện Trung Quốc ra tòa án quốc tế, sau đó chứng minh mình là con chó trung thành nhất của tư bẩn bằng cách dẹp hết những gì dính dáng tới Trung Quốc & thay vào đó là tư bẩn . Dựng lại cờ vàng, đổi tên bộ đội Cụ Hồ thành bộ đội Thiệu-Kỳ, cùng lúc, lấy dao ra harakiri thân phận chính trị của mình, đem Bác Hồ ra thiêu trước bàn dân thiên hạ vv … vv …

    Or else.

    Trong the art of war, Tôn Tử không đưa ra cách phá âm miu này . Of course. Làm chiện đó có khác gì anh chàng rao bán mâu-thuẫn . Nhưng political sciences có nghiên kíu & mày mò tìm ra cách để hóa giải kế trên của thần bạch mi .

    Trước hết, ĐCSVN phải nhận ra rằng nếu -và chỉ cần- 2 đảng sáp nhập, khối xã hội chủ nghĩa đủ lớn & mạnh để có thể đương đầu với tất cả những tham vọng của bọn tư bẩn cộng lại . Có nghĩa ngay cả toàn bộ khối NATO liên kết lại để nhằm thủ tiêu chủ nghĩa Cộng Sản, mối tình Việt-Trung -nếu có- sẽ trở thành bức thành đồng vững chắc, không những vậy, đủ để đập tan tham vọng ngông cuồng đó bằng cả về kinh tế lẫn quân sự . Unfortunately, nếu tách riêng ra, it gonna spell the inevitable doom cho phong trào cộng sản toàn thế giới .

    (còn tiếp)

  5. Trước kia Đế quốc Mỹ là kẻ thù số một và người ta luôn luôn hô: “Đánh cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào”
    Nhưng bây giờ Mỹ là “Bạn chiến lược” tuy nói ra lần đầu hơi ngượng một tý, nhưng rôi nó cũng quen đi.
    Ngược lại, với TQ thì mấy chục năm qua cử HẢO HẢO mãi, nhưng MÔI HỞ THÌ RĂNG LẠNH VÀ RĂNG CẮN THÌ MÔI ĐÂU.
    Làm sao đây.
    Khiêm tốn, nhẹ nhàng, bình tĩnh …. Mãi thì cũng phải đến lúc dương quả đấm lên thôi
    Vua Trần Nhân Tông đã dặn rồi

Comments are closed.