Kông Kông
30-6-2019
Ngày 27/6/2019, khi báo chí nhà nước hỏi về kết luận Thanh tra Chính phủ vụ Thủ Thiêm, ông Lê Thanh Hải, người có hơn 15 năm lãnh đạo cao nhất, từ Chủ tịch đến Bí thư Tp HCM, trả lời: “Giờ tôi hưu rồi, có làm được gì mà trả lời…!”.
Chỉ 2 hôm sau, ngày 29/6/2019, ông Hải lại có bài phát biểu dài tại Hội thảo 50 năm Đảng bộ Tp HCM. Ông nói “… còn có một bộ phận cán bộ, đảng viên dao động về phẩm chất chính trị, ‘tự diễn biến’, ‘tự chuyển hóa’, suy thoái, sa sút về phẩm chất đạo đức”.
Rồi kết luận “Các cấp, các ngành, mỗi cán bộ, đảng viên phải bám sát thực tiễn, trọng dân, tin dân, lắng nghe ý kiến của dân và kịp thời giải quyết thỏa đáng các vấn đề bức xúc của nhân dân, quan tâm nguyện vọng hợp pháp, chính đáng của nhân dân, tăng cường mối quan hệ mật thiết giữa Đảng và nhân dân, không ngừng nỗ lực chăm lo tốt đời sống vật chất, văn hóa tinh thần của nhân dân, nâng cao ý thức trách nhiệm phục vụ nhân dân. Càng khó khăn, trắc trở càng phải lắng nghe dân, dựa vào dân, xây dựng thế trận lòng dân, phát huy sức mạnh của khối đại đoàn kết toàn dân tộc”.
Nội dung và kết luận bài phát biểu mới nghe cứ tưởng là của một ông tai to mặt lớn nào đó suốt ngày ngồi trong phòng máy lạnh nghiên cứu về lý thuyết CNCS nên chẳng hề hay biết bên ngoài và cũng chưa bao giờ đặt chân đến Tp HCM, chứ không phải là chính ông Lê Thanh Hải! Vì thế dù có hàng chục ngàn người dân bị cướp đất, cướp nhà, phá chùa… phải sống đói rách, lây lất lang thang đi kêu cứu khắp nơi từ địa phương ra đến Hà Nội ròng rã những hơn 20 năm… chỉ như là “chuyện rất ngạc nhiên vì vô can”!
Cách dạy dỗ như vậy không phải riêng của một Lê Thanh Hải mà là của tất cả lãnh đạo đảng hiện tại. Giữa hậu quả do chính họ gây ra và việc họ nói như chẳng hề có liên quan với nhau. Họ chủ trương “dân chủ tập trung” là “cha chung không ai khóc”. Họ chỉ “làm công việc do đảng giao” như ông Nguyễn Tấn Dũng từng lý luận, nên ông Dũng không chịu trách nhiệm về hậu quả. Cứ đổ vấy chạy tội, cùng đường thì trút lên đầu… “lỗi tại thằng đánh máy”(!)
Rồi đọc chuyện kể của một người dân 3 đời sống/chết với đất Thủ Thiêm, từng nuôi dưỡng, bảo vệ các “đồng chí” thời trước năm 1975 để hiện tại là dân oan những hơn 20 năm.
“Sống nghèo, chết khổ” là hình ảnh trung thực của gia đình ông/bà/cha/mẹ chị Nguyễn Thùy Dương. Cách hành văn tự nó đã nổi bật bản chất rất hiền lành, mộc mạc đặc trưng của người miền Nam. Chỉ là một nhân chứng sống đang kể chuyện chứ không mang hận thù.
Chất “Thủ Thiêm” trong sáng quý hiếm đó vẫn còn giữ được nguyên vẹn cho dù hơn 44 năm bị nhồi nhét thứ “văn hoá XHCN”!
Và qua đó sẽ hiểu rõ hơn nữa mặt thật cộng sản.
Không hiểu “người Bắc có lý luận” Tổng Chủ Nguyễn Phú Trọng sẽ “lý luận” ra sao về nguyên nhân gốc rễ tình trạng băng hoại về mọi mặt của dàn cán bộ lãnh đạo từ trung ương xuống địa phương? Ai phản động?
Ai làm cho xã hội bị băng hoại? Ông Trưởng ban Tuyên giáo Võ Văn Thưởng đổ tội cho “thế lực thù địch”, đổ tội mạng xã hội, trong lúc thế giới Tự do chẳng có nước nào có cái gọi là “tuyên giáo” vẫn phát triển vượt bực. Còn ông?
Khi mà cả dàn lãnh đạo (cứ coi như ông Trọng sạch, tốt) rặt là “củi”, rặt là phường nói dối không biết ngượng thì lò nào đốt cho xuể?
Ai cũng có chút chút chứ đâu phải mình Hải nầy đâu mà ai cũng kêu rêu mình trên báo chí, trong chén tạc chén thù hết vậy? Nếu thịt mình thì ai có chút chút cũng phải thịt hết cho nó công bằng…