24-4-2019
Tập Cận Bình từ ngày lên trị vì đã dồn nhiều tâm huyết xây dựng lực lượng hải quân viễn dương, trước là hòng phá vỡ hai chuỗi đảo bao vây của Mỹ và đồng minh, sau là phục vụ cho chiến lược bá chủ thế giới, thách thức vị thế siêu cường của Mỹ.
Bộ máy tuyên truyền được vận hành hết công suất, hàng chục nước được mời tham gia sự kiện 10 năm mới có một lần này. Lần biểu dương lực lượng ở Thanh Đảo được xem như là tuyên bố chính thức của Bắc Kinh về việc chuyển mình thành hải quân viễn dương, vừa phô trương vừa uy hiếp đối thủ, chư hầu các loại.
Nào ngờ người tính không bằng trời tính. Ngày duyệt binh 23.4 sương mù giăng đầy ở vùng biển Thanh Đảo, tầm nhìn dưới 500 mét, đến đứng trên tàu còn chẳng thấy được nhau, nói gì đến duyệt binh trên biển. Chương trình bay biểu diễn luyện tập công phu của không quân hải quân bị hủy. Quan khách chỉ biết ngồi trên tàu tán phét, ngấm ngầm hỉ hả.
Chương trình truyền hình trực tiếp ra toàn thế giới vì thế cũng bị hủy. Đã thế còn xảy ra sự cố nữ xướng ngôn viên của Đài truyền hình trung ương Trung Quốc trong phòng thu bị dính cảnh ngồi lướt điện thoại trên sóng trực tiếp của chương trình, biến cuộc duyệt binh thành trò hề.
Đó là một cuộc duyệt binh thất bại và Tập được nhìn thấy vẫn còn đi hơi lết khi duyệt đội tiêu binh. Tuy có vững vàng hơn đợt công du châu Âu tháng trước nhưng dáng đi cứng đờ một nửa người vẫn lộ ra di chứng của sự cố sức khỏe (xuất huyết não nhẹ chăng?).
Tình trạng sức khỏe của Tập càng châm thêm dầu vào lửa cho những chỉ trích về việc không chỉ định lớp kế thừa ở đại hội 19, hòng ở lại thêm nhiệm kỳ ba và lâu hơn. Tình hình Trung Quốc lúc này mà Tập có mệnh hệ gì thì e là tình trạng quần long vô chủ, cát cứ địa phương còn trầm trọng hơn khi trước rất nhiều, có khi lại tan rã thật chứ không đùa.
Trong nền văn hóa thường ba hoa về cái gọi là “thiên mệnh” thì sự cố sương mù và tình trạng sức khỏe là tổn thất lớn giáng vào vị thế của Tập Cận Bình và tham vọng bá chủ thế giới của Trung Quốc.
Nhân tâm có thể đàn áp hay mua chuộc, còn thiên mệnh há có thể cưỡng cầu?
Muốn “giáo dục” những người này, trước hết hãy ngưng gọi họ là “quan chức”
Ai là “quan” trong xã hội này?