28-10-2018
Thư ngỏ
Nguyễn Trung
Kính gửi bạn bè gần xa,
Tôi là Nguyễn Trung, nguyên trợ lý của cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt, xin thưa với bạn bè gần xa như sau:
Một thời gian sau khi có bức thư ngày 09-08-1995 của cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt gửi Bộ Chính trị BCHTƯ ĐCSVN, nhất là sau khi các anh Lê Hồng Hà (nguyên Chánh Văn phòng Bộ Công An), anh Hà Sỹ Phu (tức Nguyễn Xuân Tụ) và anh Nguyễn Kiên Giang bị bắt và bỏ tù về tội “làm lộ bí mật nhà nước” – lí do thật là 3 anh đã đọc và giữ bản sao bức thư 09-08-1995 của cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt, do một ai đó trong những người ở cương vị được nhận thư chuyển cho đọc – tôi hiểu ra những hệ lụy của bức thư và những khó khăn gây ra cho cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt.
Ngay lâp tức tôi trình bày bằng thư và nói miệng với Thủ tướng quyết định cá nhân của tôi: Vì không thể chấp nhận cách bức thư 09-08-1995 bị đối xử như vậy, tôi quyết định từ chức trợ lý Thủ tướng, và xin nghỉ hưu ngay tức khắc.
Trao xong thư từ chức và quyết định cá nhân về nghỉ hưu, từ hôm sau trở đi tôi không đến nhiệm sở cơ quan nữa.
Sau đó tôi được mời với tư cách chuyên gia tham gia Tổ Nghiên cứu Kinh tế đối ngoại của Văn phòng Chính Phủ (gọi tắt là Tổ Kinh tế đối ngoại, do Bộ trưởng Đậu Ngọc Xuân làm tổ trưởng, làm nhiệm vụ nghiên cứu những vấn đề kinh tế đối ngoại). Sau một thời gian, tổ Nghiên cứu Kinh tế đối ngoại giải thể theo quyết định của Văn phòng Chính phủ. Ngày 21-11-2006 đảng ủy Văn phòng Chính phủ làm hồ sơ chuyển đảng tịch của tôi về đảng ủy Quận Ba Đình – nơi tôi cư trú; nhân dịp này tôi đã xin nghỉ sinh hoạt đảng với lý do đưa ra là tuổi tác, lý do không nói ra: Tôi muốn làm người tự do. Từ đó tôi không còn là đảng viên ĐCSVN, và không tham gia sinh hoạt đảng.
Cả hai câu chuyện xin thưa trên đây đều là chuyện riêng tư cá nhân của tôi, và cho đến nay tôi lặng lẽ sống như vậy.
Thế nhưng mấy ngày qua, Ban Kiểm tra Trung ương của ĐCSVN có kết luận quyết định kỷ luật PGS TS Chu Hảo, nguyên thứ trưởng Bộ Khoa học và Công nghệ, phụ trách nhà xuất bản Tri Thức. Án kỷ luật đưa ra nhiều lý do, nhưng theo tôi mục đích thật là nhằm trấn áp thô bạo những nỗ lực rất đáng trân trọng của một trí thức hết lòng vì dân vì nước, chà đạp những ý kiến chân thật và xây dựng của PGS TS Chu Hảo về những vấn đề nóng bỏng của đất nước, đồng thời qua việc ra tay này muốn răn đe và bóp nghẹt những nỗ lực của giới trí thức cả nước – những người ngày đêm mong mỏi góp phần mở mang dân trí nước nhà cho sự nghiệp xây dựng dân giầu nước mạnh, xã hội công bằng dân chủ và văn minh.
Tình thế nói trên buộc tôi viết thư ngỏ này nói ra 2 chuyện riêng tư cá nhân mà ngay từ đầu tôi đã có ý thức xếp lại một bên. Hôm nay sở dĩ phải thưa thốt như thế, cốt chỉ để biểu thị sự đoàn kết của tôi với PGS TS Chu Hảo, và đồng thời bầy tỏ sự bất bình với kết luận sai trái của Ban Kiểm tra Trung ương.
Đất nước ta đang đứng trước thách thức cực kỳ hiểm nghèo chưa từng có sau 43 năm độc lập thống nhất, song cơ hội cũng vô cùng to lớn, do bối cảnh khu vực và quốc tế hiện nay tạo ra. Tôi đã nhiều lần viết ra trên công luận chia sẻ suy nghĩ của mình về nội dung này với cả nước, kể cả với ĐCSVN – người có trách nhiệm ràng buộc pháp lý và đạo lý không thể thoái thác về hưng vong và thịnh suy của đất nước. Bài mới đây nhất là “Đại hội XIII…”[1]
Tôi tự hỏi, trước tình hình và nhiệm vụ của đất nước như nêu trên, chẳng lẽ không có việc nào đáng làm hơn là từng ly từng tí chăm lo vun đắp sự quần tụ của dân tộc như chăm lo cho con ngươi của mình, khơi dậy ý chí và trí tuệ cả nước, tất cả với nỗ lực hợp quần cao nhất, quyết giành bằng được một vị thế đáng sống cho quốc gia trong thế giới hỗn loạn hôm nay hay sao – nhất là lúc này khu vực Biển Đông đang cận kề miệng hố chiến tranh! – mà lại đi làm những việc chia rẽ dân tộc, phân tán nỗ lực đất nước như kết luận quyết định kỷ luật PGS TS Chu Hảo hay sao? Ban Kiểm tra Trung ương chẳng lẽ vô cảm hết mức, hay không thấy gì trước những thách thức sống còn đối với vận mệnh đất nước, mà lại đưa ra một quyết định kỉ luật như vậy hay sao?
Tôi mong cả nước cùng nhau suy nghĩ và tìm câu trả lời, để nhân dân cả nước chúng ta nhất trí hành động. Nhất là mong ĐCSVN với trách nhiệm ràng buộc không thể thoái thác của mình đối với đất nước cũng cùng suy nghĩ như vậy, để cùng với nhân dân cả nước nhất trí hành động!
Nguyễn Trung
Viết tại Hà Nội – Võng Thị, ngày 27-10-2018
[1] Tìm xem: Nguyễn Trung, http://www.viet-studies.net/NguyenTrung/NguyenTrung_DaiHoiXIII.html
Tác giả gửi cho viet-studies ngày 27-10-18
Nhớ 1 bài trên báo quân đội Đảng -ai nói “quân đội nhân dân” là âm miu thâm độc đòi xóa bỏ sự lãnh đạo của Đảng- thì là mà cách xây dựng chủ nghĩa xã hội thời Bác Hồ ngày xưa tuy đúng đắn nhưng tiềm ẩn những nguy hiểm tiềm tàng cho chế độ . Vì thế phải “đổi mới”. “Đổi mới” tới giờ này đã trở thành “đổ đốn” hết cả . Ngày xưa không có nạn đảng viên bỏ Đảng vì những lý do nội tại trong Đảng . Thời này thì … tới giờ thì … hết nói! Mai Quốc Ấn ca tụng Đảng Cộng Sản đang tạo điều kiện để chủ nghĩa tư bẩn phát triển trên đất nước của Bác Hồ!???!!!
Các trí thức nói đúng đấy . Từ hồi “Đổi Mới”, Đảng Cộng Sản ngày càng trượt sâu trên con đường tư bẩn, phản bội lại lý tưởng Cộng Sản của Bác Hồ, phản bội lại chủ nghĩa Mác-Lê . Bằng chứng ư ? Tạp Chí Cộng Sản công khai đăng bài báo cho rằng tư bẩn sẽ đạt tới chủ nghĩa xã hội trước . Khẳng định câu đùa thời mồ ma Sô Viết, con đường Bác Hồ chọn cho đất nước & dân tộc là con đường dài nhất (tớ thêm) & đẫm máu nhất để đi lên chủ nghĩa tư bẩn . Trí thức nước nhà không sai khi nói rằng Đảng ngày càng thoái hóa, phản lại dân tộc, đi ngược lại con đường lên chủ nghĩa xã hội .
Thui thì tớ kiến nghị thế lày, Đảng nên dẹp “Đổi Mới” đi & trở lại với thời Bác Hồ . Đó là cách duy nhất để lấy lại niềm tin của dân tộc . Bắt đầu bằng cách truy lùng những đứa đầu têu “Đổi Mới” & treo cổ chúng lên vì tội phản bội lý tưởng Cộng Sản của Bác Hồ .
“Bỏ đảng” mà vẫn bìm bịp tung bả chó hồ chí minh, như trí thức viêt cộng Nguyễn Trung vẫn gọi cuộc chiến tranh tội ác, qua đó trí thức việt cộng Nguyễn Trung và đồng bọn đốc xúi người Việt giết người Việt, phục vụ tham vọng quyền lực bệnh hoạn của viêt cộng, phủ lá cờ búa liềm tội ác lên VNCH, là “chủ nghĩa yêu nước”
như nhà trí thức việt cộng Nguyên Ngọc vẫn nhục mạ người Nam, gọi cuộc chiến tranh hồ chí Minh tội ác là “giải phóng dân tộc”,
thì chỉ là các đảng viên việt cộng ấy tạm thời dấu thẻ đảng,
như việt cộng hồ chí minh đã phải dấu thẻ đảng từ ngày 11-11-1945, vì lúc ấy Nga cộng còn bận xây vùng trái độn Đông Âu cộng sản, Mao Trạch Đông còn bị Tưởng Giới Thạch đuổi chạy vòng vòng, không có ai chống lưng đỡ đầu Minh cắm cờ búa liềm lên hà Nội
đến khi Mao Trạch Đông thắng thế, thành lập nhà nước Trung cộng trên lục địa Trung hoa từ cuối 1949, thì qua đầu năm 1950 hồ chí minh vào vai lê chiêu thống lê gót sang tàu lau ống nhổ cho Mao trạch Đông, cầu xin Mao Trạch Đông & nhà nước Trung cộng chống lưng đỡ đầu cho Minh tái sinh đảng việt cộng, dưới tên “Lao động”,
cầu xin giặc tàu nhà Mao chống lưng đỡ đầu Minh và đảng việt cộng, (như giặc Tàu nhà Thanh đã chống lưng đỡ đầu Lê CHiêu Thống), đánh phá Quốc Gia Việt Nam, giành chức quyền cai trị VN cho MInh, chống lưng đỡ đầu Minh cắm lá cờ búa liềm tội ác lên Hà Nội thực hiện ý đồ tổ quốc xã hội chủ nghĩa tội ác, mở ra một thời kỳ bắc thuộc mới trên miền bắc VN
****
cuộc chiến tranh hồ chí minh tội ác, cuộc chiến tranh 20 năm người Việt ta giết người Việt mình, cuộc chiến tranh nước cộng sản VNDCCH làm lính đánh thuê cho giặc tàu xâm lăng nứoc VNCH tự do, phục vụ giặc tàu phủ lá cờ búa liềm tội ác lên VN, áp đặt chế độ cộng sản tội ác lên VN, tiêu diệt nền giáo dục nhân bản & khai phóng của VN, tiêu diệt nền tự trị đại học của VN, đốt sách, cướp đoạt, tàn phá các nhà sách, nhà xuất bản tử tế của VN, tiêu diệt nền kinh tế & nền chính trị dân chủ tự do của VN
Anh Trung ơi
Mới hôm nào cùng ngồi tại nhà hàng Phố Biển trên phố Lý Thái Tổ, tôi đã nói với anh rằng:
– “Bánh xe lịch sử đang lao nhanh xuống dốc, nhiệm vụ của mỗi chúng ta là không được níu kéo, hãy đẩy thêm một chút cho nó lao nhanh hơn”
Anh hỏi lại tôi
– “Không cứu vãn được ư?”
– “Không cứu vãn được”
Hôm nay biết đâu đảng đang tạo cơ hội cho các đảng viên ưu tú bỏ đảng đi để tuyên bố giải tán đảng dễ dàng.
Riêng tôi, tôi rất mừng rằng ĐỘI NGŨ NHỮNG NGƯỜI CÔNG DÂN YÊU NƯỚC KHÔNG CẦN CÓ ĐẢNG NHƯ CHÚNG TÔI NGÀY MỘT ĐÔNG HƠN
Thư ngỏ này cho thấy:
– Bỏ Đảng không phải là việc khó, là cái gì ghê gớm.
Ai còn có lòng tự trọng, hãy bỏ Đảng… vào sọt rác.