Phạm Thành
17-7-2018
Tiếp theo phần 1
3. Không nổ súng, không có bất kỳ một hành động nào chống lại, chấp nhận chết, chấp nhận để lãnh thổ thiêng liêng rơi vào tay giặc Tàu Cộng quá dễ dàng, không thể là tấm gương sáng, để tôn vinh cho quyền sống, quyền đấu tranh, quyền bảo vệ lãnh thổ thiêng liêng, bất khả xâm phạm cho muôn đời con cháu mai sau học theo được. Cho nên tôn vinh “Gạc Ma – Vòng tròn bất tử” là, vừa không đúng, vừa không nên.
Vấn đề chính yếu ở đây cần phải soi tỏ, đó là: ai, kẻ nào, thế lực nào đã ra lệnh cho các chiến sĩ không được nổ súng, không được chống lại và đặc biệt quân đội lại không có bất kỳ một hành động nào nhằm bảo vệ các chiến sĩ đang làm nhiệm vụ trên đảo trong điều kiện bình thường cũng như khi đang bị tấn công, sau khi bị tấn công. Và sau hết, sự im lặng như ma quỷ không có mồm miệng của đảng, nhà nước trước cái chết của 64 chiến sĩ, và một phần lãnh thổ thiêng liêng của tổ quốc bị mất vào tay Tàu Cộng, nói lên điều gì, ẩn chứa điều gì?
Ai, kẻ nào, thế lực nào. Kẻ đó, thế lực đó, không ai khác, chính là Nguyễn Văn Linh, khi ấy là tổng bí, Lê Đức Anh, khi ấy là Bộ trưởng Quốc phòng, 13 ủy viên bộ chính trị, 124 ủy viên trung ương đảng cùng hơn 2 triệu đảng viên cộng sản.
Đau đớn với cái chết của 64 chiến sĩ Gạc Ma, tôn vinh họ thành những cái chết bất tử mà không dám chỉ mặt, không dám căm thù kẻ lấy máu xương dân tộc Việt Nam, đem đất nước Việt Nam làm quà tặng, dâng lên cho Tàu Cộng, chỉ cốt có chỗ dựa để tồn tại ở Hội nghị Thành Đô năm 1990, thì những kẻ đó cũng chỉ là những thằng hề, làm trò hề, trí và tâm cũng là trí và tâm nô lệ, không khá hơn những cái chết vì ngu trung của các chiến sĩ bảo vệ Gạc Ma là bao nhiêu.
Bởi vậy, cuốn sách “Gạc Ma – Vòng tròn bất tử”, dù có chữ “trước” hay không có chữ “trước”, cũng chỉ là một quyển sách không có giá trị về mặt nhận thức. Đơn giản là vì sách đó, không dám chỉ ra, không dám lên án, kẻ thù giết chết các chiến sĩ ở đảo Gạc Ma là ai, thế lực nào, ngoài quân Tàu Cộng ra.
Bổ sung, Bà Xòe ạ, mặc dù bà là Nữ Thần Tự Do, nhưng mà, TỰ DO CHO CÁC CON CỦA CÁC THẦN NỮ VIỆT thì nghe chừng bà chưa hiểu rõ cho lắm, nhỉ!!?
Hị…, hị…., Bà Xòe vi hành, không bày tỏ chính kiến trên trang nhà của mình mà lại hạ cố tới chốn trần gian này khiến bản nhân vô cùng bội phục!.
Bà Xòe nên nhớ, một tác phẩm nào đó đi vào tâm tư của người đọc thì nó phải thỏa mãn người đọc ở hoặc là hình thức, hoặc là nội dung (nếu có được cả hai yếu tố này thì thật là tuyệt vời, không cần bàn cãi gì nữa!). Vì thế:
* Bà cố đi vào nội dung, nên coi tác phẩm của Lê Mã Lương chưa đủ độ vạch trần bản chất xấu xa của cấp lãnh đạo muốn thân Tầu mà đem tính mạng của 64 chiến sĩ làm giá thỏa hiệp?.
* Bà đã cố quên rằng, về mặt hình thức thì chính tác phẩm này, nếu được phát hành, thì nó sẽ gieo rắc nhất nhiều câu hỏi rất khó tự trả lời trong dân chúng mà buộc nhà cầm quyền phải trả lời trong lúc rất cấp thiết là phải an dân đó!
* Bởi thế, bản nhân lại coi, về mặt hình thức, thì tác dụng của tác phẩm này là rất lớn, vì, nó bắt đầu giải nghĩa được cho CÁC BÀ MẸ VIỆT NAM ANH HÙNG RẰNG vì sao mà các con của mẹ phải chết (nói theo cách tuyên truyền của chế độ là “chấp nhận hy sinh để TỔ QUỐC TRƯỜNG TỒN!”).
* Hị…., hị….., Bà Xòe này: TỔ QUỐC của BỌN CHÓ ĐẺ NÀO TRƯỜNG TỒN nhỉ!!!?