12-8-2017
KHO HÀNG NÓNG, CÁI ĐẦU CŨNG NÓNG
Khi vụ bắt cóc tống tiền 10 triệu USD bị khám phá, Công an TP Hồ Chí Minh đã có dịp làm rõ một lần nữa cấu trúc của giới giang hồ, đặc biệt là giang hồ Trà Bắc. Dù tù tội, dù trả giá, giang hồ vẫn không làm gì có chuyện hoàn lương, cho đến khi sức tàn lực tận. Bởi, ngay cả khi đã bó thân trong tù, Bình “kiểm vẫn chuẩn bị cho việc tái phạm tội, nếu có cơ hội được tự do.
“Kho” vũ khí của những tên tội phạm bị thu giữ khá dồi dào với 5 khẩu súng và khoảng 350 viên đạn các loại. Theo lời khai của Bình “kiểm” và đồng bọn thì trong 5 khẩu súng bị thu giữ, có tới 3 khẩu được hắn chuẩn bị sẵn từ cách đó… 4 lần ngồi tù.
Đầu thập niên 1990, khi đang là một quân nhân của Tiểu đoàn 31, đơn vị Kiểm soát quân sự thành phố, Bình “kiểm” đã tích cực chuẩn bị cho việc biến mình thành một tên tội phạm có cỡ sau này. Trong một lần tham gia phối hợp bắt thuốc lá lậu ở An Hạ, Củ Chi, khám người một đối tượng buôn lậu, Bình đã thu được một khẩu rulô nòng ngắn. Thay vì báo cáo và nộp lại khẩu súng cho đơn vị, Bình đã đem súng về nhà cất giấu. Khẩu rulô nòng dài, Bình cũng khai là đánh cắp của đơn vị trong cùng thời điểm này. Riêng khẩu shoot-gun có một lai lịch ly kỳ hơn, gắn với một bi kịch đẫm máu.
Ở phường 11, quận 10 có một người đàn ông tên là Chinh bị bán thân bất toại và cụt một tay, được biết đến như một chuyên gia sửa chữa, lắp ráp, làm mới súng đạn. Ông Chinh là bạn của bố Bình “kiểm”, sau nhiều lần giúp sửa chữa súng săn. Hơn 10 năm trước, khoảng năm 1995, không biết ông chuyên gia kiếm đâu ra khẩu shoot-gun. Khi thử súng, do cụt tay không tự lên đạn được, ông Chinh đã nhờ và hướng dẫn bà vợ của mình lên đạn giúp. Phụ nữ không ngoan, có hiểu biết, cho dù có chiều chồng đến mấy cũng chớ có dại sờ vào súng đạn. Lóng ngóng thế nào, súng đã cướp cò bắn nát ổ bụng người đàn bà xấu số. Vợ chết, ông Chinh đã bán ngay khẩu súng oan gia khi Bình “kiểm” tới hỏi với giá 6 triệu đồng. Khi đó Bình đã rời quân đội, thật sự dấn thân vào giang hồ, cũng có chút tên tuổi trong làng anh chị Sài Gòn.
Khẩu K54 cùng 60 viên đạn, Bình khai là của tên đồng bọn Nguyễn Bùi Hữu Dư. Bình cho biết, hắn chỉ sử dụng súng của khối tư bản, không bao giờ sử dụng súng do khối XHCN sản xuất (như K54 chẳng hạn). Nguyên do được hắn giải thích: “Có súng thì phải bắn. Đã bắn thì thế nào công an cũng thu được vỏ đạn. Súng XHCN được trang bị cho cá nhân, cơ quan đơn vị đều được lưu số. Việc giám định vỏ đạn sẽ khiến lai lịch khầu súng dễ bị công an lần ra, kẻ sử dụng nó khó giấu kín được tung tích. Súng tư bản mua bán trôi nổi, không ai quản lý, khả năng bị lộ thấp hơn nhiều”.
Nhưng, tên Nguyễn Bùi Hữu Dư lại khai là khẩu súng này hắn mua theo lệnh của chính Bình “kiểm”, cùng với khẩu AR-15, 298 viên đạn của một đối tượng quen biết là Phạm Văn Bình, tức Bình “thổ” (31 tuổi), ngụ tại phường Phú Nguyễn, TX Bà Rịa, Vũng Tàu. Bình khai nhặt được khẩu súng này khi làm rẫy ở Đắc lắc. Năm 2000, vì tội gây rối trật tự, Bình “thổ” bị bắt đi tập trung cải tạo, ngồi cùng Trại Huy Khiêm, Tánh Linh, Bình Thuận với Bình “kiểm”, được đàn anh chiếu cố cưu mang để sai khiến về sau. Quả thật, sau khi ra trại, Bình “thổ” đã tỏ ra hết sức đắc lực trong việc tìm kiếm vũ khí cho băng nhóm của Bình “kiểm”. Từ lời khai của Bình “kiểm” và những tên bị bắt trong vụ bắt cóc, Bình “thổ” cũng đã bị tóm cổ.
Nguyên nhân tích súng trữ đạn, Bình “kiểm” khai là để đề phòng và củng cố thế lực trước sự đe dọa của Năm Cam và băng nhóm, nhất là sau vụ tát hộc máu mũi Trương Hiền Bảo vào năm 1998. Bình “kiểm’ hiểu rất rõ, bề ngoài Năm Cam nghe lời cô nhân tình Kim Anh, tỏ ra không tính sổ, nhưng kẻ tiêu nhân thì không bao giờ bỏ qua mối cừu thù.
Chơi tay đôi, mặt đối mặt, Bình không ngán bất cứ thằng đàn em nào của Năm Cam, dù liều mạng như Nghĩa “trà đá” (con trai Mười Đen, sau này bị tử hình vì tội giết người), hung hãn như Hải “bánh”, cơ mưu như Thọ “đại úy” (con trai bà Trương Thị Điệu, chị ruột Năm Cam, cũng đã bị tử hình vì vụ giết thượng sĩ Phan Lê Sơn và anh Nguyễn Phước Hưng tại quán Cấm Chỉ, đường Hải Triều, quân I)…Loại hung đồ như anh em Châu Phát Lai Anh, Châu Phát Lai Em thì đã quá già, Bình coi mòi. Hiệp Phò Mã (Dương Ngọc Hiệp) con rể Năm Cam với Bình chỉ như “thằng ho lao”, thậm chí không thèm để mắt. Nhưng tất nhiên Bình biết, chơi công khai và quân tử vốn không phải là sở trường hay thói quen của Năm Cam. Gây hấn với ông trùm, số phận của Bình coi như đã đu tòong teng trên dây điện cao thế. Tiểu nhân phòng bị, Bình “giữ mạng” chính mình bằng cách chiêu tập cả một đạo quân, tích trữ sẵn cả một kho súng đạn phòng khi hữu sự.
Năm Cam dù rất giận vẫn không dám trả đũa mạnh tay, bởi ớn kho “hàng nóng” của Bình. Thời gian này, Bình còn mua của ông Chinh một khẩu tiểu liên hiệu PASCAL do Tiệp Khắc sản xuất cùng 96 viên đạn, sau đó lại lùng mua ở ngoài thêm hơn 200 viên đạn nữa. Khẩu súng này Bình bọc giấy dầu, bên ngoài bó chặt bằng nilon, đem buộc trên máng xối nhà mình để giấu. Ngày 11/1/2002, một tháng sau ngày Năm Cam bị bắt, Bình “kiểm” đã từ Trại Huy Khiêm điện thoại cho một đàn em tên là Mai Phúc Hậu (Hậu “lé”) ngụ ở phường 2, quận 5, chỉ đạo tên này mang khẩu PASCAL và số đạn nói trên lên trại để hắn nộp cho Ban giám thị. Mục đích của bình là cố “lập công, hoàn lương tích cực” để nhờ đó mà được giảm án trước thời hạn 4 tháng, sớm về Sài Gòn vùng vẫy giang hồ.
Bình còn mua của Phạm Văn Thạch, một cựu sĩ quan quân đội, còn có tên là Hoàng “quân báo” hai khẩu rulo Thạch ăn cắp được khi còn tại ngũ. Vì tội danh này, sau vụ Bình “kiểm” Phạm Văn Thạch đã bị giao cho điều tra hình sự Quân khu 7 xử lý.
Bình “kiểm” còn khai nhận trước khi đi cải tạo còn có đưa cho một cô gái ở vũ trường giữ một khẩu súng. Nghe tin Bình “kiểm” bị bắt, cô gái này nhờ người nhà đem khẩu súng lên Lâm Đồng vứt. Ngày 16-12-2005 (hơn một tuần sau khi bắt Bình “kiểm”), Cơ quan Điều tra Công an TPHCM phối hợp với Đội Cấp cứu, cứu hộ thuộc Phòng Cảnh sát PCCC đã đến thị xã Bảo Lộc, Lâm Đồng tìm kiếm. Tại cầu Đại Nga, xã Lộc Nga, thị xã Bảo Lộc, Đội Cứu cấp, cứu hộ đã vớt được một cây súng ngắn cùng tổng cộng 22 viên đạn. Trước sau, Cơ quan Điều tra Công an TP Hồ Chí Minh đã thu giữ của băng Bình “kiểm” 6 khẩu súng, 2 quả lựu đạn và hàng trăm viên đạn các loại.
GIANG HỒ – NẺO ĐƯỜNG CONG KHÔNG CÓ ĐIỂM CUỐI
Đáng nói là, dù tội lỗi chất chồng tội lỗi, cả gan gây những vụ kinh thiên động địa, không ngán ngại đập lộn hay huyết chiến với bất kỳ “bố con thằng nào” nhưng Bình “kiểm” vẫn không hề là hạng vai u thịt bắp. Bình nhỏ con, chỉ cao 1m60. Rất nhiều năm, ông chủ bar Con Két, rồi Hoàng Hôn đã quá quen thuộc với khách khi luôn đóng thùng, quần Tây sơ mi trắng rất lịch sự, lại thường xuyên cười híp cả mắt. Thằng khỉ này rất hay cười, đến mức vô duyên. Ăn đạn cao su vào mặt, bị còng tay cũng cười. Bị dẫn ra trước vành móng ngữa, vẫn cười. Cứ như thể không cười là lăn quay ra chết ngay ấy. Nói chung, dáng vẻ và hành vi của Bình trái ngược nhau một trời một vực, còn tham vọng giang hồ thì khỏi phải bàn.
Đối với giang hồ Sài Gòn, hung hãn, bạo lực vốn là “nhãn hiệu cầu chứng” của dân chơi Trà Bắc. Bình “kiểm” hung hăng thì không lạ. Nhưng Bình nổi bật nhất bởi là tên giang hồ Paker duy nhất làm mưa làm gió được ở đất Sài Gòn với một giàn đàn em điên rồ toàn… giang hồ miền Nam. Thêm nữa, tuy vị thế giang hồ chưa đạt đến ngôi “trùm của mọi trùm” như Năm Cam, nhưng Phạm Đức Bình cũng chưa từng phải nghe lệnh hay cúi đầu trước bất kỳ một ông trùm nào của giang hồ bản địa, kể cả với Năm Cam. Bình nổi tiếng như một con sói đồng hoang đơn độc, dù “đồng hoang” đó là đất Sài Gòn, không thiếu gì hùm beo rắn rết.
Tuy nhiên, với vụ bắt cóc Trầm Trọng Ngân, thằng oắt con ưa bạo lực vẫn chỉ chứng tỏ bản thân hữu dũng vô mưu, thạo nghề đao thớt nhưng đầu đất. Trong bóng tối, đang cố tránh bị lần ra tung tích, Bình “kiểm” vì quá khát tiền vẫn đòi 10 triệu USD tiền chuộc con tin. Đây là điều xuẩn ngốc. Với loại tiền mệnh giá 100 USD, số tiền này sẽ gồm 1000 xấp (mỗi xấp 10.000 USD, 100 tờ), cần đến 10 va ly mới có thể chứa hết. Và, nếu gom đủ tiền mặt cho Bình trong một ngày, chừng đó sẽ khiến ngành ngoại hối ngân hàng cháy rụi! Chỉ có đầu đât mới nghĩ ra mưu trò kiểu như Phạm Đức Bình.
Nhiều lần vào tù ra tội, Bình “kiểm” vẫn chưa bao giờ có ý định hoàn lương. Ngay trong thời gian ngồi Trại Huy Khiêm, Bình cũng đã rất tích cực trong việc chiêu nạp tay chân và làm mưa làm gió nhưng không hiểu sao vẫn được trại bỏ qua và còn cho hưởng một số ưu đãi rất đáng ngờ. Việc tha Bình trước thời hạn vào thời điểm này cũng là một dấu hỏi lớn, bởi lẽ ra lúc đó tên hung thần này phải bị kỷ luật nặng vì đánh trọng thương Tài Ba-đô, một tên giang hồ số má hơn Bình “kiểm” một bậc.
Rạng sáng 7/12/2005, khi Bình “kiểm” và những tên tham gia vụ bắt cóc bị bắt giữ tại Xuyên Mộc thì Tuấn “xì ke”, tức Phạm Đức Tuấn, em ruột của Bình “kiểm”, cũng bị giữ vì bị phát hiện đang tìm cách trèo tường đột nhập vào nhà của bà O., chị ruột Bình “kiểm”. Ông Đỗ Hoàng B., chồng bà O. là sĩ quan công an, phó phòng CSGT một tỉnh phía Bắc, chính là nhân vật anh rể bị Bình đá bể đôi quai hàm ngay trong đám giỗ, vì đã lấy vị thế ông anh làm công an sửa lưng tư cách đạo đức của thằng em vợ! Tuấn “xì ke” khai thấy nhà anh chị không có người ở nhưng lại có kẻ đang tìm cách đột nhập vào, nghi nhà bị trộm, anh ta trèo vào kiểm tra thử. Nguyên nhân đích thực của vụ đột nhập sau đó đã không hề có câu trả lời thỏa đáng. Nghe chuyện này, giang hồ Sài Gòn chỉ tủm tỉm cười nhưng chẳng thằng ma nào rảnh và khùng đến mức tin lời khai của Tuấn “xì ke” là thành thật.
Tuy có nhà nhưng Bình “kiểm” không hề ở, thường xuyên ở khách sạn. Độc ở chỗ, đi tù “nhặt” quá, Bình thậm chí chưa đủ thì giờ để làm lại bất cứ loại giấy tờ nào, không hề có giấy chứng minh hay một mảnh giấy tờ gì khác lận lưng. Hắn tiêu tiền như nước, chưa kể số tiền khổng lồ phải có để mua súng đạn và trả lương chiêu mộ đàn em, chứng tỏ Bình “kiểm” phải có một nguồn tài chính rất dồi dào, nói cách khác phải là một kẻ rất giàu. Thế nhưng, trước sau Bình vẫn là một kẻ không nghề nghiệp. Từ cuối năm 2004, nhà hàng Ngọc Lan ở số 7, Lê Ngô Cát, quận 3, nguồn thu nhập chủ yếu cũng đã được hắn sang lại cho người khác. Vậy tiền ở đâu ra?
Cộng với hành tung bất minh, khả năng tài chính của Bình “kiểm” đã khiến hắn bị ngờ có dấu hiệu liên quan đến hàng loạt vụ dùng súng bắn người, cướp tiệm vàng dã man xảy ra trong thời gian gần đó. Mặt khác, tính khí hồ đồ nóng nảy của Bình “kiểm” có vẻ không phù hợp chút nào với cả một kế hoạch bắt cóc khá hoàn hảo được chuẩn bị chi li đến từng chi tiết, tốn rất nhiều thời gian, công sức chuẩn bị. Phải chăng Bình “kiểm” chỉ là tên thực hiện, còn “bộ não” thật sự của kế hoạch bắt cóc đòi tiền chuộc 10 triệu USD (cũng như kế hoạch của hàng loạt vụ đánh cướp tiệm vàng khác) vẫn chưa thật sự bị phát hiện? Câu trả lời chắc còn tốn rất nhiều thời gian và thực tế là đến nay (2017) vẫn chưa có thêm bất kỳ một lời đáp nào. Nếu có, vai trò của tên tội phạm Bình “kiểm” chắc chắn sẽ còn khiến báo chí tốn không ít giấy mực.
Một kế hoạch phạm tội được chuẩn bị rất chi tiết, quy tụ sự tham gia của toàn những tên tội phạm sừng sỏ với một số vũ khí nóng lại bị những anh công an xã Phước Thuận, một xã vùng sâu heo hút của huyện Xuyên Mộc, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu khám phá và bắt giữ với trang bị là vài ba khẩu súng hơi cay đơn giản.
Cuối tháng 9/2007, Bình “Kiểm” và băng nhóm bị điệu ra tòa về các tội danh bắt cóc nhằm chiếm đoạt tài sản và mua bán, tàng trữ, sử dụng trái phép vũ khí quân dụng. Bình “Kiểm” bị TP HCM tuyên phạt 28 năm tù. Nguyễn Bùi Hữu Dư nhận án 23 năm tù, Bùi Hồng Linh 20 năm, Tuấn 18 năm và Nguyễn Hữu Thọ 2 năm tù.
Bình không kháng cáo. Giữa tòa, đang cúi đầu nghe tuyên đọc bản án, nghe đến mức án tù 28 năm, đột nhiên Bình hét toáng lên: “Sống rồi! Khỏi chết!”. Từ đó đến khi bị dẫn giải ra xe tù, Bình luôn cười toe toét. Cười thật sự, hớn hở, dạt dào y như con nợ vửa trúng Viettlote, ra chiều được đi tù là…sung sướng lắm!
Giang hồ mọi nẻo đều ngu xuẩn! Với một thằng tù con rạ cùi dày (tức vào tù ra khám nhiều lần, án nặng), án tù cao mấy thì rồi cũng còn có ngày ra, miễn vẫn còn được sống! Do đó, thằng giang hồ sướng lên cười toe ra là phải. Âu đó cũng là mẫu số chung trong kiếp giang hồ.
Đến nay, Bình đã ngồi được 12 năm, hơn 1/3 mức án. Có trời mới biết khi nào gã sẽ được phóng thích (1/3 án sẽ được bể án, bắt đầu tính giảm án nếu cải tạo tốt, và có thể được tính đến chuyện đặc xá). Và chính vì thế, giang hồ cười nhưng bạn đọc thì chớ lây sự điên khùng mà cười theo khoái chí, ít nhất là để sau này…bảo vệ hàm răng chắc khỏe! Cũng có trời mới biết, khi ra tù, Bình “kiểm” sẽ an phân chạy xe ôm Grap hoặc bán hàng lạc xoong ở lề đường chợ Dân Sinh kiếm sống hay lại nổi hứng tính kinh thiên động địa chuyện gì? Hai khả năng đầu e khó xảy ra, khả năng thứ ba bổn giang hồ cóc biết.
Wait and see, đành vậy!