Nghiêm Huấn Từ
8-9-2024
Thưa các Cụ, các Bác
Nguyễn Đình Cống
7-9-2024
Từ trước đến nay, những lời tuyên truyền của cộng sản đề cao Hồ Chí Minh (Nguyễn Ái Quốc) là lãnh tụ thiên tài với những vai trò và những danh xưng như mọi người đã biết. Toàn là những danh xưng tuyệt hảo, thuộc loại anh hùng cái thế, thông minh tuyệt trần, đạo cao đức trọng.
Nguyễn Duy
6-9-2024
LGT của Nguyễn Thông: Hai bài thơ của bác Nguyễn Duy ngày 2.9. Nhà thơ Nguyễn Duy là tên tuổi không xa lạ với đời sống văn chương xứ này. Hôm lễ trọng của nhà nước, Quốc khánh 2.9, bác viết và gửi cho tôi hai bài dưới đây. Tôi mạn phép đăng vào FB nhà, như một cách lưu lại lịch sử, cũng để làm tư liệu.
Nguyễn Khắc Mai
3-9-2024
Phải thống nhất nhận thức về khởi điểm lịch sử mới, kỷ nguyên mới, kỷ nguyên vươn mình của dân, của nước. Tôi rất thích câu này, vì thế lấy nó làm đầu đề bài viết.
3-8-2024
Sinh ra và lớn lên trong chế độ XHCN, đi học trong những ngôi trường XHCN, tôi được dạy phải biết ơn nhiều người, nhiều thứ.
2-9-2024
Kính gửi:
– Các đồng chí lãnh đạo, nguyên lãnh đạo các cấp và đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam
– Toàn thể đồng bào ở trong và ngoài nước
Trước hết, tôi xin gửi tới các đồng chí và đồng bào lời chào rất trân trọng.
Tôi là Nguyễn Đình Bin, 80 tuổi đời, 62 tuổi Đảng; Ủy viên Trung ương Đảng khóa VIII; nguyên: Thứ trưởng Thường trực Bộ Ngoại giao, Chủ nhiệm Ủy ban về người Việt Nam ở nước ngoài, Phó Bí thư Đảng ủy Khối Đối ngoại Trung ương (trực thuộc Ban Bí thư).
1) Từ lâu, sau khi Đảng quyết định đổi mới về kinh tế tại Đại hội VI, tôi đã tin tưởng rằng: Đảng phải thực hiện đổi mới cả về chính trị, như nghị quyết đã xác định “đổi mới toàn diện và đồng bộ”. Cụ thể là phải xây dựng Nhà nước thực sự pháp quyền, với ba quyền phân lập, giám sát, kiểm soát lẫn nhau, đa đảng, xã hội dân sự, thực sự dân chủ. Đây là một đại sự, vô cùng hệ trọng và nhậy cảm. Tôi đã tham dự Hội nghị giữa nhiệm kỳ (1/1994) và 3 Đại hội tiếp theo VIII, IX và X, đều chưa hội tụ đủ các điều kiện để nêu ra. Sau đó, tôi nghỉ hưu.
Đến Đại hội XI (1 / 2011) tôi thấy các điều kiện đã thực sự chín muồi, nhưng Đảng đã không quyết định thực hiện. Vì vậy, tại lễ nhận Huy hiệu 50 năm tuổi Đảng (5/2013), do Ủy viên TƯ Đảng, Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh chủ trì và trao, với sự hiện diện của Nguyên Ủy viên BCT, Phó Thủ tướng, Bộ trưởng Ngoại giao Nguyễn Mạnh Cầm, người hôm ấy nhận Huy hiệu 65 năm tuổi Đảng, đại diện cấp ủy cấp trên và đông đảo cán bộ, đảng viên chủ chốt Bộ Ngoại giao, tôi đã phát biểu:
“Cũng như tại Đại hội toàn quốc lần thứ VI năm 1986, Đảng đã vượt lên chính mình, đã chiến thắng tư duy bảo thủ, lạc hậu trong lãnh đạo kinh tế, để thừa nhận và vận dụng vào nước ta kinh tế thị trường, thành tựu chung của loài người cho đến giai đoạn hiện nay, đưa đất nước thoát khỏi khủng hoảng kinh tế – xã hội, thì giờ đây, đã đến lúc Đảng phải thay đổi có tính cách mạng tư duy chính trị, phải đoạn tuyệt mô hình quản lý đất nước và xã hội bảo thủ, giáo điều mà thực tế lịch sử các nước XHCN trên thế giới cũng như diễn biến tình hình của Đảng và đất nước ta một phần tư thế kỷ qua chứng minh là đã lạc hậu, là cội nguồn sâu xa nhất, cơ bản nhất dẫn đến thực trạng đáng buồn của Đảng, đất nước và xã hội ta hiện nay, để tiếp thu và vận dụng sáng tạo vào đất nước ta thành tựu chung của loài người trên phạm trù này mà tuyệt đại đa số các nước trên thế giới đã và đang thực hiện. Đó là mô hình thực sự phát huy được dân chủ, một nhà nước pháp quyền, thực sự của dân, do dân, vì dân; thực hiện hòa giải dân tộc thực sự và xã hội dân sự”.
Đến lễ nhận Huy hiệu 55 tuổi Đảng (7/2017), cũng do đồng chí Phạm Bình Minh, đã là Ủy viên BCT, Phó Thủ tướng, Bộ trưởng Ngoại giao chủ trì và trao, tôi đã nhắc lại lời phát biểu trên và nói:
“Hôm nay, nhận Huy hiệu 55 năm tuổi Đảng, những tình cảm, suy tư nói trên của tôi lại càng sâu đậm, mãnh liệt hơn. Đặc biệt là mong muốn cháy bỏng của tôi về đổi mới mô hình quản lý đất nước hiện nay mà tôi muốn khẳng định lại chính “là cội nguồn sâu xa nhất, cơ bản nhất dẫn đến thực trạng đáng buồn của Đảng, đất nước và xã hội ta hiện nay” và tôi đã chờ đợi là Đảng ta sẽ thực hiện tại Đại hội XII…
Nhưng thực buồn là Đảng đã bỏ mất cơ hội lịch sử đó!”. Sau đó, tôi đã công bố phát biểu nói trên lên mạng xã hội.
Trước đó, để thúc đẩy Đại hội XII thực hiện cuộc cách mạng tư tưởng này, trước Đại hội, tôi đã gặp một đồng chí cựu tứ trụ mà tôi quen biết, kính trọng và đồng cảm về tư duy chính trị; đề nghị đồng chí ấy, với vị thế, uy tín trong Đảng và nhân dân, hãy đứng lên dẫn dắt các nỗ lực cần thiết để Đại hội XII quyết định đổi mới thật sự về chính trị.
2) Hướng tới Đại hội Đảng XIII, cuối năm 2018, tôi đã xin gặp Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng, để trực tiếp trình bầy kiến nghị của tôi về sứ mệnh lịch sử của Đại hội XIII là phải quyết định thực hiện đổi mới chính trị toàn diện và triệt để, như Đại hội VI đã quyết định đổi mới về kinh tế.
Tổng Bí thư, Chủ tịch nước không tiếp. Nhưng, sáng 13–02–2019 (mồng 9 Tết Kỷ Hợi), Trợ lý Tổng Bí thư Hồ Mẫu Ngoạt đã tiếp.
Suốt hai giờ rưỡi liền (9h-11h30), tôi đã trình bầy thẳng thắn, rõ ràng, không né tránh bất cứ điều gì, tất cả các lý lẽ tôi đã nghiền ngẫm từ rất lâu, nhằm thuyết phục Đảng thực hiện sứ mệnh lịch sử trọng đại này tại Đai hội XIII.
Sau cuộc gặp, tôi nghĩ, cần phải phát biểu chính thức bằng văn bản, gửi thẳng tới Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng và các thành viên khác Trung ương Đảng khóa XII, là những người có quyền và trách nhiệm trực tiếp chuẩn bị Đại hội XIII. Tôi bắt đầu soạn thảo kiến nghị dưới hình thức TÂM THƯ.
Cốt lõi kiến nghị của tôi là: Đảng phải quyết định đổi mới thật sự về chính trị. Cụ thể là, phải từ bỏ chủ nghĩa Mác – Lê nin, đã hoàn toàn lỗi thời. Thay vào đó, phải hiểu cho đúng, thực hiện đúng và sáng tạo tinh túy và cốt lõi tư tưởng Hồ Chí Minh, là di sản vô giá của Đảng, của Dân tộc, chứ không như đã làm cho đến nay.
Với tâm niệm đó, đang soạn thảo TÂM THƯ thì sắp đến 2/9/2019, kỷ niệm 50 năm Chủ tịch Hồ Chí Minh qua đời, mà Di chúc của Người vẫn chưa được thực hiện đầy đủ, nghiêm cẩn. Tôi mừng quá: đây chính là cơ hội không thể đẹp hơn để Đảng mở đầu chuẩn bị về tinh thần và tư tưởng cho công cuộc đổi mới chính trị toàn diện và triệt để mà tôi đang chuẩn bị chính thức kiến nghị Đại hội XIII quyết định thực hiện. Cụ thể, Đảng quyết định thực hiện đầy đủ Di chúc Hồ Chí Minh, một việc rất hệ trọng và nhậy cảm, thì sẽ tác động rất tích cực, mạnh mẽ đến toàn Đảng, toàn dân và thế giới, thể hiện rõ quyết tâm đổi mới chưa từng thấy của lãnh đạo Đảng, như phát pháo báo hiệu cho công cuộc đổi mới chính trị thật sự. Vì thế, tôi đã thảo và gửi thư kiến nghị thực hiện việc này lên Tổng bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng và Bộ Chính trị, cũng như lên Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân, các vị Ủy viên Ủy ban Thường vụ và tất cả đại biểu Quốc hội khóa XIV.
Sau khi nhận được công văn của Ban Dân nguyện của Quốc hội, trả lời “Chủ tịch Quốc hội đã nhận được thư kiến nghị” và “xin trân trọng gửi lời cảm ơn và lời chúc sức khỏe của Chủ tịch Quốc hội đến ông cùng toàn thể gia đình”, ngày 04–10–2019 tôi đã công bố trên Facebook toàn văn kiến nghị gửi Quốc hội, để chia sẻ với cộng đồng.
Rất tiếc, cơ hội đó đã bị bỏ lỡ. Nhưng, nay lại xuất hiện cơ hội tương tự là kỷ niệm 55 năm Chủ tịch Hồ Chí Minh qua đời và 55 năm thực hiện Di chúc. Vậy, Đảng cần thực hiện kiến nghị tôi đã đệ trình 5 năm trước đây, quyết định thực hiện đầy đủ Di chúc của Người, như bước mở đầu thật đẹp, chuẩn bị cho quyết định đổi mới chính trị toàn diện và triệt để tại Đại hội XIV tới.
3) Sau hơn 8 tháng suy tư, nghiền ngẫm, cân nhắc, lật đi, lật lại mọi điều, mọi khía cạnh để soạn thảo, bổ sung, chỉnh lý, biên tập…, tôi đã hoàn thành; và ngày 19-5-2020, kỷ niệm 130 năm sinh nhật Chủ tịch Hồ Chí Minh, tôi đã GỬI TÂM THƯ TỚI TỔNG BÍ THƯ, CHỦ TỊCH NƯỚC NGUYỄN PHÚ TRỌNG VÀ TỚI TỪNG THÀNH VIÊN TRONG TỔNG SỐ 191 CÒN ĐƯƠNG NHIỆM KHÁC BAN CHẤP HÀNH TRUNG ƯƠNG ĐẢNG KHÓA XII. Sau đó, tôi đã nhờ chuyển TÂM THƯ tới tất cả các đại biểu được bầu dự Đại hội XIII, vì các đồng chí này cũng sẽ tham gia vào các quyết sách của Đại hội.
Tôi đã nói rõ: Đại hội XIII “là thời cơ lịch sử đặc biệt, có ý nghĩa quyết định đối với vận mệnh và sự nghiệp của Đảng, cũng như tương lai của Dân tộc ta, Tổ quốc ta”, và khẩn thiết kiến nghị Đại hội hãy “nắm lấy” thời cơ ấy, “quyết định thực hiện đổi mới chính trị toàn diện và triệt để”, như năm 1986 Đảng đã quyết định đổi mới về kinh tế, và tiếp đó là về đối ngoại, đặng hoàn thiện công cuộc đổi mới toàn diện và đồng bộ, như nghị quyết của Đảng đã xác định, để “đưa sự nghiệp chính nghĩa của Đảng ta, của Dân tộc và Tổ quốc ta vượt qua các thử thách hiểm nghèo, phát huy các thành tựu và thuận lợi, nắm bắt thời cơ cả về đối nội và đối ngoại hiện nay, bứt phá vươn lên, tiến vào một kỷ nguyên phát triển mới huy hoàng”.
Cụ thể là, “Đảng lại phải tự giải phóng mình về tư tưởng (giống như tại Đại hội VI, năm 1986, về kinh tế), lần này là thực hiện cuộc cách mạng tư duy lý luận về mô hình quản lý đất nước, từ bỏ các quan điểm giáo điều đã lỗi thời của chủ nghĩa Mác- Lê Nin và chủ nghĩa xã hội, như Đảng vẫn nhận thức đến nay – tức hệ thống chính trị hiện hành – chỉ phù hợp trong các giai đoạn cách mạng trước đây, để loại bỏ được cội nguồn đẻ ra nạn tham nhũng và các vấn nạn khác của Đảng và đất nước hiện nay, phá bỏ được bức tường đang cản trở đất nước thực hiện hòa giải, hòa hợp dân tộc thực sự và thực hiện dân chủ thực sự, từ đó mới thực hiện được đại đoàn kết toàn dân tộc, phát huy được sức mạnh tổng hợp của toàn dân; đồng thời, cũng chính là phá bỏ rào cản để nước ta thực sự độc lập, tự chủ, thực sự hòa nhịp bước cùng đại đa số các quốc gia trên thế giới, từ đó mới kết hợp được tốt nhất sức mạnh Dân tộc với sức mạnh thời đại”…
Thay vào đó, hãy chấp nhận và vận dụng “mô hình nhà nước pháp quyền thực sự, một bộ máy quản trị quốc gia với ba quyền lập pháp, hành pháp và tư pháp độc lập, kiểm tra, giám sát lẫn nhau, là mô hình hiệu quả nhất loài người đã đạt được cho đến nay, để kiểm soát và ngăn chặn lạm dụng quyền lực, đồng thời với đa nguyên về chính trị và xã hội dân sự, để bảo đảm và phát huy được dân chủ thực sự, tức là quyền và trách nhiệm thực sự làm chủ đất nước của nhân dân, nói cho cùng chính là bảo đảm phát huy được sức mạnh đại đoàn kết tổng hợp của toàn thể Dân tộc, như Đảng đã đúc kết. Đó cũng chính là cái lồng kiểm soát quyền lực tốt nhất cho đến nay đã được chứng minh trên thế giới, mà đồng chí Tổng Bí thư, Chủ tịch nước đã khẳng định là Đảng ta, Đất nước ta đang rất cần”.
Tôi đã trình bầy rất rõ ràng và cụ thể nội dung, các bước chuẩn bị và triển khai cuộc đổi mới chính trị thật sự, triệt để này là những gì, và vì sao phải thực hiện như vậy, cả về lý, cả về tình.
Rất buồn là Đại hội XIII đã bỏ lỡ thời cơ lịch sử ấy!
Trước khi hoàn tất và gửi TÂM THƯ 19/5/2020, sẽ chỉ gửi tới các đồng chí Trung ương khóa XII, tôi thấy cần công bố lên mạng xã hội một cách thích hợp kiến nghị này của tôi với Đảng. Vì vậy, nhân dịp 14 năm tôi tham luận ứng khẩu tại Đại hội X về xây dựng Đảng, chống tham nhũng, ngày 5–4–2020, tôi đã có bài trên Facebook nhấn mạnh: “Quyết định đẩy mạnh công tác xây dựng Đảng, chống tham nhũng, được triển khai tích cực từ sau Đại hội XII là rất đúng, rất cần thiết, đáp ứng một đòi hỏi khẩn thiết của nhân dân, đã và đang góp phần răn đe, ngăn ngừa phần nào vấn nạn này, góp phần khôi phục một bước tín nhiệm của Đảng. Song, tôi thiển nghĩ chỉ phòng, chống tham nhũng như vậy là chưa đủ, mà muốn giải quyết triệt để tham nhũng dứt khoát phải triệt hẳn cái gốc đẻ ra vấn nạn này cũng như các vấn nạn khác đang tác oai, tác quái, phá hoại Đảng và đất nước, mà các văn kiện chính thức của Đảng đã điểm đúng tên. Cái gốc này cũng chính là cái đang ngăn cản dân tộc ta có dân chủ thực sự, làm chủ đất nước thực sự, thực hiện hòa giải, hòa hợp thực sự; cũng như đang ngăn cản đất nước ta thực sự độc lập, tự chủ và hòa nhịp bước với đại đa số các quốc gia trên thế giới. Chỉ có nhổ được, vứt bỏ được cái gốc đó đi thì đất nước mới thoát khỏi nạn tham nhũng và các quốc nạn khác, mới thực hiện được đại đoàn kết toàn dân tộc, mới khơi dậy và phát huy được sức mạnh tổng hợp của toàn dân và mới kết hợp được sức mạnh đó với sức mạnh thời đại; tức là thực hiện được những bài học thắng lợi cơ bản của cách mạng Việt Nam mà chính Đảng đã đúc kết rất chuẩn xác… Đại hội XIII… chính là thời cơ lịch sử để Đảng quyết định nhổ, vứt bỏ cái gốc nói trên đi, tức là thực hiện đổi mới chính trị thật sự. Việc này thực sự có ý nghĩa quyết định đối với Sự nghiệp và Vận mệnh của Đảng, cũng như Tương lai của Dân tộc ta và Tổ quốc ta”.
Ngày 11–11–2021, nhân nhận Huy hiệu 60 năm tuổi Đảng, tôi lại viết bài trên Facebook, bầy tỏ một lần nữa những suy tư đang cháy bỏng trong tâm khảm tôi, thống thiết nhắc lại lời kêu gọi “Đảng phải thực hiện đổi mới chính trị toàn diện và triệt để”.
Tiếp đó, thôi thúc bởi diễn biến tình hình mới, tôi thấy cần phải công khai hóa vài điều chủ yếu trong TÂM THƯ 19/5/2020. Do vậy, nhân kỷ niệm 30/4/2022, tôi đã đưa lên tường bài về hòa giải, hòa hợp và đại đoàn kết dân tộc; và nhân kỷ niệm ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh 19/5/2023, bài về tư tưởng Hồ Chí Minh. Hai bài này thực chất là trích từ TÂM THƯ 19/5/2020, chỉ biên tập lại một chút cho thích hợp.
4) Thưa các đồng chí và đồng bào,
Hơn bốn năm đã trôi qua, từ ngày tôi gửi TÂM THƯ 19/5/2020.
Diễn biến tình hình đối nội, đối ngoại nước nhà, cũng như cục diện thế giới từ đó đến nay càng minh chứng hùng hồn sự cấp bách và tất yếu Đảng phải thực hiện đổi mới chính trị thực sự toàn diện và triệt để, như tôi đã kiến nghị.
Vì vậy, ngày 28/4/2024, hướng tới kỷ niệm 30/4, tôi đã đưa lên Facebook bài “KIẾN NGHỊ KHẨN THIẾT, MONG MUỐN CHÁY BỎNG!”, kêu gọi Đảng “HÃY QUYẾT ĐỊNH THỰC THI NHỮNG KIẾN NGHỊ… TÔI ĐÃ ĐỆ TRÌNH CÁCH ĐÂY SẮP TRÒN 4 NĂM LÊN TỔNG BÍ THƯ, CHỦ TỊCH NƯỚC NGUYỄN PHÚ TRỌNG VÀ TẤT CẢ CÁC THÀNH VIÊN CÒN ĐƯƠNG NHIỆM TRUNG ƯƠNG ĐẢNG KHÓA XII…”. Bài chỉ tồn tại trên mạng hơn một ngày mà đã có: 96 trái tim, 357 like, 4 nụ cười, không một tín hiệu phản đối nào; 234 bình luận, hầu hết đều bày tỏ đồng tình, ủng hộ mạnh mẽ, mong lãnh đạo Đảng tiếp thu và thực hiện; không gạch, đá; 147 người share.
Ngày 3/5/2024, tôi lại gặp đồng chí cựu tứ trụ mà tôi đã gặp trước Đại hội XII, thiết tha đề nghị đồng chí gặp TBT Nguyễn Phú Trọng để thuyết phục đồng chí ấy quyết định thực hiện đổi mới chính trị tại Đại hội XIV.
Do đa số thành viên TƯ Đảng khóa XIII đã nhận được TÂM THƯ 19/5/2020 của tôi; nên, để góp ý kiến cho Đại hội XIV, tôi quyết định chỉ gửi thư tới người đứng đầu Đảng. Vì thế, ngày 19/5/2024, kỷ niệm 134 sinh nhật Chủ tịch Hồ Chí Minh, tôi đã gửi TÂM THƯ tới Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng, khẳng định lại các kiến nghị 4 năm trước, và góp thêm một số ý kiến, do tình hình mới, cho Đại hội XIV mà Đảng đang chuẩn bị.
Năm ngày sau, 24/5/2024, nhân dịp bộ máy lãnh đạo cấp cao nhất của Đảng và Nhà nước được kiện toàn lại, sau khi Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng, Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ, Thường trực Ban Bí thư kiêm Trưởng ban Tổ chức TW Trương Thị Mai, cùng ba Ủy viên Bộ Chính trị khác buộc phải từ nhiệm, nghỉ hưu, tôi đã có bài viết trên Facebook “LỜI CHÚC MỪNG NHIỆT LIỆT & MONG MUỐN CHÁY BỎNG!”. Cùng với lời chúc mừng tân Chủ tịch nước Tô Lâm, tân Chủ tịch Quốc hội Trần Thanh Mẫn, và các đồng chí nhận trọng trách mới khác, tôi đã bầy tỏ những suy tư, trăn trở, mong muốn cháy bỏng đối với lãnh đạo Đảng về sự tất yếu và cấp bách phải thực hiện đổi mới chính trị toàn diện và triệt để, để cứu Đảng, cứu Nước. Bài đã nhận được: 153 trái tim, 684 like, 7 nụ cười; 361 lời bình, hầu hết bầy tỏ hoan nghênh, hoàn toàn ủng hộ…, mong lãnh đạo Đảng tiếp nhận, thực hiện; không gạch, đá; đã từng có 220, nhưng chỉ còn 208 người share.
Ngày 17/6/2024, tôi đã gặp một đồng chí cựu tứ trụ khác tôi quen biết, đề nghị đồng chí ấy, trên cương vị đặc biệt của mình, gặp và thuyết phục TBT Nguyễn Phú Trọng hãy quyết định thực hiện đổi mới chính trị tại Đại hội XIV, để cứu Đảng, cứu nước.
Sau khi Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng từ trần, Chủ tịch nước, GS TS Đại tướng Tô Lâm đã được Trung ương Đảng khóa XIII, tại phiên họp ngày 3/8/2024, nhất trí bầu làm người đứng đầu mới của Đảng, để tiếp tục trọng trách Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng để lại.
Tôi cho rằng đây là một cơ hội lịch sử cho Đảng và cho Đất nước ta. Nên, ngày 4/8/2024, tôi đã viết thư chúc mừng tân Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Tô Lâm; và bầy tỏ lời tâm huyết về sứ mệnh đặc biệt trọng đại, song rất vẻ vang mà lịch sử đã trao cho đồng chí ấy, trong thời đoạn lịch sử thật đặc biệt hiện nay của Đảng và Đất nước. Tôi cũng chuyển tới đồng chí Tô Lâm TÂM THƯ 19/5/2024 đã gửi Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng; và chuyển lại TÂM THƯ 19/5/2020 gửi TƯ khóa XII (có bổ sung một điểm về cờ Đảng).
5) Thưa các đồng chí và đồng bào,
Giờ đây, Đảng Cộng sản Việt Nam đang tích cực chuẩn bị cho Đại hội XIV.
Tuy, đất nước vẫn tiếp tục giành được nhiều thành tựu to lớn, quan trọng, có ý nghĩa lịch sử, nhất là về kinh tế và đối ngoại; đời sống nhân dân tiếp tục được cải thiện thêm; lực và vị thế của quốc gia trên trường quốc tế được nâng cao hơn bao giờ hết;
Song, nhìn thẳng vào sự thật thì:
Mặc dù Đảng, Nhà nước, nhất là gần ba nhiệm kỳ đại hội Đảng vừa qua, do đồng chí TBT Nguyễn Phú Trọng – người đã nêu một tấm gương sáng hết lòng tận tụy vì Đảng, vì Nước, vì Dân và liêm khiết – đứng đầu, đã ban hành và thực thi biết bao nhiêu chủ trương, nghị quyết, chiến lược, chính sách, quy hoạch, tầm nhìn, kế hoạch, quy trình, biện pháp… mới mẻ, sáng tạo chưa từng thấy, nhằm kiên trì bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng là chủ nghĩa Mác – Lê Nin, ra sức tăng cường bảo vệ, xây dựng, chỉnh đốn Đảng, Nhà nước trong sạch, vững mạnh, và xúc tiến đổi mới trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc;
Vậy mà, như các đồng chí và đồng bào đã thấy:
– Tình hình Đảng và Đất nước vẫn đã và đang tiếp tục diễn biến ngày càng tồi tệ, tới mức báo động thực sự nghiêm trọng, chưa từng xẩy ra bao giờ.
– Càng ra sức đốt lò, ra sức chống tham nhũng, tiêu cực, thì tham nhũng, tiêu cực, cũng như các quốc nạn khác, càng lây lan, càng phát triển, càng hoành hành trầm trọng.
– Càng nỗ lực xây dựng và chỉnh đốn Đảng, Nhà nước trong sạch, vững mạnh, thì Đảng, Nhà nước càng hư hỏng nghiêm trọng.
Rõ ràng, thể chế chính trị nước nhà đã thực sự khủng hoảng trầm trọng!
Trong khi đó, tình hình khu vực và thế giới lại biến động rất nhanh chóng, cơ bản, sâu sắc, phức tạp, khôn lường. Đặc biệt, cuộc chiến tranh xâm lược cực kỳ trắng trợn, man rợ, phi nghĩa, phi pháp của Liên bang Nga, một cường quốc hạt nhân khổng lồ, thành viên thường trực Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc, chống lại nước láng giềng Ukraina nhỏ yếu hơn, càng làm trầm trọng thêm nguy cơ trực tiếp đối với độc lập, toàn vẹn chủ quyền lãnh thổ, an ninh và không gian sinh tồn chính đáng của dân tộc ta, đến từ cường quốc hạt nhân láng giềng khổng lồ phương Bắc, cũng là thành viên thường trực Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc, nước đã và đang tiếp tục đe dọa, vi phạm, lấn chiếm, cưỡng đoạt lãnh thổ thiêng liêng của Tổ quốc ta ở biển Đông và kiềm chế nước ta trong vòng lệ thuộc.
Để cứu Nước, cứu Đảng thoát khỏi tình thế khủng hoảng này; đồng thời, đặt nền móng vững chắc, lâu dài, từ nay và mãi mãi mai sau, cho sự nghiệp xây dựng Đảng thực sự trong sạch, vững mạnh, để lãnh đạo đất nước, cũng như cho sự nghiệp xây dựng và bảo vệ thành công Tổ quốc Việt Nam giầu, mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh, có vị thế và đóng góp xứng đáng cho nhân loại, thì không có giải pháp nào khác là phải thực hiện đổi mới chính trị thực sự toàn diện và triệt để, hội nhập toàn diện và thực sự vào dòng chẩy chủ lưu tự do, dân chủ, văn minh của thế giới hiện nay, như không ít lãnh đạo, nguyên lãnh đạo các cấp, đảng viên, trí thức thực sự tâm huyết, trí tuệ… và cá nhân tôi đã góp ý với Đảng.
Mọi điều kiện, chủ quan và khách quan, đối nội và đối ngoại, đã quá chín muồi, để Đảng Cộng sản Việt Nam quyết định thực hiện cuộc cách mạng tư tưởng trọng đại và cấp bách này!Thời cơ lịch sử, vận Nước cũng như vận Đảng đang đến!
Phải quyết nắm lấy!
Không được bỏ lỡ!
6) Thưa các đồng chí và đồng bào,
Tôi thực sự vui mừng trước phát biểu, ngay sau khi nhận trọng trách đứng đầu Đảng, của tân Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Tô Lâm: “Tôi mong tiếp tục nhận được sự giúp đỡ quý báu của các bậc lão thành cách mạng, các đồng chí lãnh đạo, nguyên lãnh đạo Đảng, Nhà nước, Mặt trận Tổ quốc và các đoàn thể, các cơ quan, ban, ngành, địa phương, các giới, đồng bào, chiến sĩ cả nước, kiều bào ta ở nước ngoài và bạn bè, đối tác quốc tế… để giúp tôi hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao”.
Đáp lại lời tâm huyết cởi mở, cầu thị đó, chúng ta hãy cùng nhau lên tiếng, hết lòng ủng hộ, và đóng góp các ý kiến cần thiết với Tổng Bí thư, Chủ tịch nước GS TS Đại tướng Tô Lâm và Trung ương Đảng khóa XIII, để hoàn thành sứ mệnh lịch sử là quyết định thực hiện và chuẩn bị tốt nhất cho cuộc đổi mới chính trị thực sự toàn diện, triệt để và cấp bách này, để Đại hội Đảng XIV tới chính thức thông qua.
7) Thưa các đồng chí và đồng bào,
Để tham gia cùng các đồng chí và đồng bào góp ý cho Đảng, hôm nay, 2/9/2024, kỷ niệm 79 năm ngày Chủ tịch Hồ Chí Minh long trọng đọc bản Tuyên ngôn Độc lập lịch sử, khai sinh Nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, trước toàn thể quốc dân và thế giới. Đây là thành quả của Cách mạng tháng Tám mà toàn dân ta, dưới ngọn cờ “Không có gì quý hơn Độc lập, Tự do” của Hồ Chí Minh và Đảng Cộng sản Đông Dương, với truyền thống bất khuất, đã nhất tề nổi dậy, phá tan xiềng xích thực dân-phát xít-phong kiến, để tự giải phóng mình.
Hôm nay cũng là tròn 55 năm Chủ tịch Hồ Chí Minh qua đời, để lại cho Đảng ta và Nhân dân ta bản Di chúc cháy bỏng lòng yêu Nước, thương Dân, yêu Đảng.
Với tinh thần 19/8 – 2/9 đang trào dâng trong huyết quản, và tuân theo di huấn của Chủ tịch Hồ Chí Minh, tôi xin mạo muội gửi THƯ NGỎ này, và chia sẻ với các đồng chí và đồng bào ba lá thư tôi đã đề cập.
Vì mong muốn giãi bầy mọi nhẽ, cả lý và tình; trình độ, năng lực bản thân lại có hạn, nên các văn bản, nhất là TÂM THƯ 19/5/2020, quá dài. Rất mong được các đồng chí và đồng bào thông cảm, kiên trì đọc hết, để hiểu đầy đủ các ý kiến thẳng thắn, tâm huyết và xây dựng tôi đã góp ý cho Đảng mà không nhắc tới trong THƯ NGỎ này.
– Thưa các đồng chí và đồng bào, Tôi tin rằng tất cả chúng ta, dù đang ở bất cứ đâu, đều tự hào là con cháu các Vua Hùng, Bà Trưng, Bà Triệu, Ngô Quyền, Đinh Tiên Hoàng, Lý Thái Tổ, Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Trần Nhân Tông, Chu Văn An, Tuệ Tĩnh, Lê Lợi, Nguyễn Trãi, Giang Văn Minh, Lê Quý Đôn, Quang Trung, Nguyễn Du…, với mấy ngàn năm lịch sử oanh liệt dựng nước và giữ nước!
Đại gia đình dân tộc ta, cả trong và ngoài nước, nay đã trên một trăm triệu thành viên, đứng thứ 16 trên thế giới rồi, lại thiếu gì bậc anh tài!
Vậy, chẳng lẽ chúng ta lại vẫn tiếp tục chịu an phận, đi con đường ngược lại dòng chẩy chủ lưu lịch sử loài người hiện đại, hiển nhiên đã dẫn Đất nước và Đảng lãnh đạo đến tình thế thực sự hiểm nghèo, rất đáng báo động như hiện nay hay sao?!
Và, vẫn tiếp tục để cho non sông gấm vóc, bên bờ biển Đông đắc địa chiến lược, cùng hải đảo, biển, trời bao la, thiêng liêng của Tổ quốc tươi đẹp, đầy tiềm năng này, mà lớp lớp các thế hệ tiền bối, và cả thế hệ chúng ta nữa, bằng tất cả trái tim, khối óc, núi xương, sông máu, mồ hôi và nước mắt, trải qua mấy nghìn năm đồng lòng, bền chí, cần mẫn, sáng tạo đã xây đắp nên, và anh dũng, thông minh, kiên cường gìn giữ, bảo vệ mới có được như ngày nay, mà bao nước khác ước mơ, tiếp tục lẽo đẽo, tít xa đằng sau các quốc gia tự do, dân chủ, giầu có, hùng cường, văn minh trên thế giới; cũng như, tương lai con cháu chúng ta chẳng biết sẽ thế nào, trước các nguy cơ hiểm độc và thử thách nan giải đang phải đương đầu, trong một thế giới đua tranh gay gắt, biến động đầy bất trắc khôn lường, song lại có những thuận lợi và thời cơ lớn đang trong tầm tay, như tôi đã diễn giải tại ba lá thư, các bài viết và THƯ NGỎ này hay sao?!
Nhân dịp này, tôi xin bầy tỏ một lần nữa lời cảm ơn chân thành về sự quan tâm, cảm thông, đồng tình, ủng hộ của rất nhiều đồng chí và đồng bào đối với các bài tôi đã đưa lên mạng xã hội. Đó là một sự động viên, khích lệ vô cùng quý báu đối với tôi.
Tôi cũng xin chân thành cảm ơn trước sự quan tâm, cảm thông, đồng tình, ủng hộ, hưởng ứng, cũng như các ý kiến phản biện THƯ NGỎ này, mà tôi mong đợi sẽ nhận được, và sẵn sàng cầu thị lắng nghe, trao đổi lại, trên tình đồng chí, đồng bào, khép lại quá khứ, hướng tới tương lai, tôn trọng lẫn nhau, hòa ái, chân thành, thẳng thắn, xây dựng; nói cho cùng, cũng chỉ vì Lợi ích tối thượng của Dân tộc, của Tổ quốc, trong đó có mỗi gia đình chúng ta.Cuối cùng, tôi xin gửi đến các đồng chí và đồng bào lời chúc tốt đẹp nhất.
Tôi xin kết thúc bằng lời tâm huyết đã bầy tỏ với Đảng tại TÂM THƯ 19/5/2020 “ĐỔI MỚI CHÍNH TRỊ HAY LÀ CHẾT!”
Rất trân trọng,
Nguyễn Đình Bin
Dương Tự Lập
31-8-2024
(Xàm nhân Dương Tự Lập khấu đầu xin khẩu chiến với xàm sư Hoàng Chí Bảo)
Hạo Nhiên
29-8-2024
Khoảng hai tuần qua, những người quan tâm đến thời cuộc đều tỏ ra hết sức kinh ngạc và bất bình khi thấy có cuộc tấn công cấp tập của các “dư luận viên” vào Đại học Fullbright, một một cơ sở giáo dục phi lợi nhuận do Hoa Kỳ tài trợ, nhằm mục đích đào tạo nhân tài chủ yếu về quản lý kinh tế công cho Việt Nam.
Trương Nhân Tuấn
19-8-2024
Cuộc họp “bất thường” của Quốc hội vào thứ hai 26-8 sắp tới được biết mục đích nhằm “kiện toàn nhân sự” trong chính phủ. Nhiều người tiên đoán rằng ông Tô Lâm sẽ phải buông ghế Chủ tịch nước và Lương Cường sẽ lên thay.
Thái Bá Tân
13-8-2024
Bài đúng nhất và đau nhất về cộng sản của bà triết gia này (Hannah Arendt), hiện đang rất nổi tiếng ở phương Tây. Mời các cụ “trọn đời hy sinh vì đảng, vì dân tộc”:
Dương Quốc Chính
12-8-2024
Mấy hôm nay thấy tin đồn sắp hốt trùm cuối, thiên hạ rộn ràng còn hơn cả hôm bầu Tổng Bí thư! Nhưng mà công nhận, hoàng đế đăng quang mà chăt được đầu sếp cũ để tế cờ, răn chúng, thì đúng là kinh thiên động địa, “nong trời nở đất”. Người trong giang hồ hồn xiêu phách lạc, số má, uy tín lên cuồn cuộn.
10-8-2024
Khi vừa trở thành tân Tổng Bí thư, ông Tô Lâm khẳng định: “Cuộc chiến chống tham nhũng sẽ không ngừng nghỉ”. Điều này khiến cho nhiều nhà quan sát thời cuộc cho rằng ông Tô Lâm sẽ vẫn tiếp tục duy trì công cuộc “đốt lò” để chống tham nhũng được phát động từ cả một thập kỷ qua và là di sản của ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư vừa qua đời vào hạ tuần tháng 7/2024 để lại.
7-8-2024
Tiếp tục chuyện “suy bụng ta”. Nếu Tô Lâm là tôi thì [ông ta] phải thấy rằng giai đoạn “củng cố quyền lực” cho việc “đít ngồi hai ghế” trước mắt không hề đơn giản. Chuyện “đít ngồi ba ghế” là chuyện viển vông. “Giết gà dọa khỉ” chỉ có hiệu lực giai đoạn. Nếu không có “tâm phục khẩu phục” thì đòn “hồi mã thương” sẽ xảy ra khi bỏ phiếu kín.
7-8-2024
1. Ngoại trừ Bắc Triều Tiên là một quái thai cộng sản với thể chế cha truyền con nối và độc tài khét tiếng (Dù vậy Bắc Triều Tiên vẫn được xếp vào nhóm chính thể cộng sản, cùng nhóm với Việt Nam), còn lại có Liên Xô (đã sụp đổ), Trung Quốc và Việt Nam là ba nước có chính thể cộng sản đủ lâu để nghiên cứu xem xét về nhiều vấn đề của chính thể cộng sản, trong đó có vấn đề kế tục lãnh đạo cao cấp nhất trong Đảng Cộng sản (Cuba ở xa và ít tư liệu tôi cũng loại bỏ).
2. Mô hình cộng sản cho dù có các thể chế giống hệt thể chế các nước dân chủ (hiến pháp, các bộ luật, khẩu hiệu xây dựng nhà nước pháp quyền, các định chế theo mô hình tam quyền phân lập…) nhưng trên thực tế nó giống với chủ nghĩa phong kiến nhiều hơn là giống chủ nghĩa tư bản dân chủ pháp quyền. Đó là vì luôn có một điều kiện tiên quyết là Đảng Cộng sản lãnh đạo nhà nước được chế định vào Hiến pháp và không có luật về đảng. Điểm chung là Đảng Cộng sản có quyền lực rất cao, giữ vai trò lãnh đạo thực sự đối với nhà nước. Người lãnh đạo cao nhất của Đảng Cộng sản là nhân vật quyền lực nhất nhưng làm việc theo nguyên tắc của đảng là “tập trung dân chủ”.
Do có nguyên tắc tập trung dân chủ (hiểu nguyên tắc này không phải ai cũng hiểu giống ai), ông Tổng Bí thư đảng phải tôn trọng, chí ít cũng phải tôn trọng về hình thức và trên nguyên tắc, các quyết định tập thể của các loại tập thể của đảng như đại hội đảng, Ban Chấp hành Trung ương, Ban Bí thư, Bộ Chính trị…
Bộ Chính trị rất quan trọng gồm các thành viên được phân công và giao quyền rất rộng ,mỗi người một lĩnh vực lãnh đạo. Nhiều thời kỳ, ủy viên Bộ Chính trị gần như có quyền bất khả xâm phạm (không bị kỷ luật khi đang trong nhiệm kỳ).
Có người nói rằng, trong thể chế cộng sản ông vua là vua tập thể (tập thể Bộ Chính trị) thì cũng đúng phần nào. Tuy vậy, nhân vật đứng đầu (Tổng Bí thư) rất quan trọng và có quyền thao túng được tất cả các loại tập thể của đảng. Nhân vật Tổng Bí thư đích thực là nguyên thủ số 1 của đảng và của quốc gia. Và vấn đề kế tục vị trí này, nhất là khi ông ta chết giữa nhiệm kỳ là rất quan trọng.
3. Thể chế của các đảng cộng sản không quy định gì cụ thể về chuyên kế tục, do đó mỗi một lần kế tục lại phải một lần nín thở chờ diễn biến trên thực tế. Về nguyên tắc, quyền bầu lên Tổng Bí thư thuộc thẩm quyền của đảng, khi có đại hội thì đại hội bầu, khi giữa nhiệm kỳ thì Ban chấp hành Trung ương bầu, có giá trị đến kỳ đại hội tiếp theo. Tuy nhiên, nếu như uy tín của lãnh đạo quá cố quá lớn, nếu có lời di chúc thì nhiệm vụ của đảng đỡ phức tạp hơn, dẫu sao cũng được định hướng bởi lãnh đạo đã quá cố.
Tuy nhiên, rất ít lãnh đạo cộng sản dù có uy tín rất cao, sử dụng quyền di chúc về nhân vật kế thừa. Có lẽ do họ quá hiểu đảng của mình có nhiều chuyện phức tạp về bầu bán nên xu hướng là họ rất thận trọng trong chuyện thừa kế…
Đảng Cộng sản Liên Xô và Đảng Cộng sản Trung Quốc đều có lịch sử về các trường hợp kế tục thành công và không thành công, tạo ra những khúc quanh của lịch sử rất ly kỳ và hấp dẫn.
4. Trong lịch sử xây dựng đảng và chính quyền Nhân dân ở Việt Nam, chỉ có cụ Hồ Chí Minh là có nhãn quan tinh tường và quyết định đúng đắn khi chọn người kế nhiệm: Cụ đã chọn Lê Duẩn thay vì chọn Trường Chinh hay Võ Nguyên Giáp, nhưng cách cụ Hồ đưa Lê Duẩn vào hàng kế cận rất uyển chuyển, đúng lúc và thuyết phục. Và quyết định đó rất đúng cho cách mạng Việt Nam thời kỳ đó. Lê Duẩn được Đại hội 3 bầu với số phiếu rất tập trung.
Các lãnh đạo về sau hoặc là bỏ lơ trách nhiệm xây dựng kế vị, phó mặc cho Đảng bầu, hoặc là có để ý, có làm nhưng không thành công.
– Khi Lê Duẩn ốm nặng, theo Hồi ký Đoàn Duy Thành thì Lê Đức Thọ lúc đó quyền thế khuynh loát thiên hạ, đã đề nghị Lê Duẩn viết di chúc để ông ta làm Tổng Bí thư. Lê Duẩn đã từ chối khéo và nói rằng, đảng ta chỉ có cụ Hồ mới có tư cách làm việc đó. Sau khi Lê Duẩn mất, Trung ương Đảng đã bầu Trường Chinh làm Tổng Bí thư cho đến Đại hội 6.
– Khi bác Trường Chinh đến Đại hội 6 chuẩn bị nghỉ chức vụ Tổng Bí thư, bác đã phó mặc cho Đảng tìm người và bầu bán. Đại hội 6 đã bầu ra Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh như một nhân tố mới và bất ngờ, đánh dấu thời kỳ đổi mới, bước ngoặt của đất nước (bỏ cơ chế tập trung quan liêu bao cấp). Ba bác già là Trường Chinh, Lê Đức Thọ, Phạm Văn Đồng nhận chức vụ cố vấn (theo mẫu Trung Quốc).
Thời kỳ này đã bàn và thống nhất về tuổi phải thôi làm lãnh đạo cao, đồng thời ra quy định về việc tối đa chỉ được kéo dài hai nhiệm kỳ cho cùng một chức vụ đảm nhiệm…
– Bác Nguyễn Văn Linh nghỉ, ủy quyền cho Đại hội bầu ra Ban chấp hành mới để bầu Đỗ Mười.
– Đỗ Mười cùng với Võ Văn Kiệt, Lê Đức Anh tạo nên bộ ba quyền lực rất đáng ghi nhận. Bộ ba này có dấu hiệu không muốn chuyển giao quyền lực cho thế hệ sau, do đó có sự thỏa thuận làm tiếp cho đến giữa nhiệm kỳ…
– Đại Hội giữa nhiệm kỳ Khóa 8 đã bầu Lê Khả Phiêu làm Tổng Bí thư. Ông bài bỏ chế độ cố vấn.
– Lê Khả Phiêu làm được hai năm rưỡi thì đến Đại hội 9, trước áp lực của Bộ Chính trị, Lê Khả Phiêu xin nghỉ, thôi làm việc. Ông cũng không chọn ai mà để Đại hội 9 bầu ông Nông Đức Mạnh làm Tổng Bí thư.
– Ông Mạnh làm hai khóa liền và khi nghỉ cũng không chọn ai mà Đại hội 11 cũng như các Đại hội sau bầu ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư liền ba khóa.
– Ông Trọng có nhiều hành động có vẻ chọn và bồi dưỡng người kế vị mình, nhưng các nhân vật được chọn đều đứt gánh giữa chừng… Và đại tướng Tô Lâm nổi lên lừng lững không ai có thể cản đường.
Đại tướng Tô Lâm đã được Ban chấp hành Trung ương bầu làm Tổng Bí thư với số phiếu tuyệt đối 100%.
Nhưng nhiệm kỳ của Tô Lâm trước mắt cũng chỉ đến Đại hội 14. Muốn làm Tổng Bí thư tiếp lại phải trải qua 1 quy trình khá nhiều bước mà diễn biến khó đoán định trước…
Do đó, trong hai năm tới, Tổng Bí thư Tô Lâm sẽ hành động khá quyết liệt để thực hiện các việc cần làm trong nhiệm kỳ này. Đó là các việc gì? Hãy chờ xem thì rõ.
Dương Quốc Chính
25-7-2024
Mình nghĩ không nhiều người hiểu cụm từ trên. Chắc phải hệ 8x về trước mới đọc truyện, sau này có phim cùng tên, mình đọc hồi cấp 2 gì đó. Đại khái truyện về việc người ta phải “bảo tồn” hai người Mohican (một tộc người da đỏ ở Mỹ) vào giai đoạn người da trắng mới tìm ra châu Mỹ. Cuối cùng thì chết cả. Ý muốn nhắc tới những người cuối cùng của một bộ tộc thôi chứ không có ý gì khác. Truyện và phim đều rất hay.
Tại sao lại là cuối cùng?
Mọi người cần hiểu về nguyên tắc duy trì một tổ chức bất kỳ. Đó là sự gắn kết giữa các thành viên và cấp trên, cấp dưới. Có mấy kiểu gắn kết, một là đồng lý tưởng. Có thể là lý tưởng cách mạng, giải phóng dân tộc, tiến lên chủ nghĩa Cộng sản, làm từ thiện, hay cùng tôn giáo, niềm tin… nói chung là sợi dây gắn kết tinh thần.
Loại gắn kết thứ hai là vật chất, thường là tiền hay quyền. Sếp nuôi lính bằng lương cao, ban phát bổng lộc, lợi ích, dự án nọ kia, ngoài ra thì cũng phải có cách cư xử của đại ca. Ví dụ ra tòa phải nhận tội thay đàn em. Tập thể có lỗi thì nhận trách nhiệm về mình. Đại khái thế, không thì cho’ nó theo.
Thường cái cơ bản nhất để duy trì kết nối các tổ chức dân sự phải là bằng vật chất, tinh thần là giá trị cộng thêm, nếu không phải là cùng tôn giáo. Lý tưởng cách mạng nọ kia giờ không mấy ai tin, chỉ là biểu diễn với nhau thôi. Cuối cùng vẫn phải là quyền lợi, theo anh thì tôi được gì?
Như doanh nghiệp tư nhân (gồm cả nước ngoài) cứ lương cao và đãi ngộ (phúc lợi) tốt thì giữ được người và có người giỏi. Còn doanh nghiệp hay cơ quan nhà nước, lương buộc phải thấp, thì giữ người bằng cách tạo điều kiện cho anh em kiếm ngoài thêm đồng ra đồng vào. Tiền kiếm ngoài đó, nhìn chung đều có thể gọi là tham nhũng. Các em kiếm được lại cám ơn lên cho đại ca. Đấy là vòng xoáy không thể khác được.
Nếu đại ca không thể đáp ứng được vật chất nuôi các em thì các em lượn hết, lấy đâu ra cán bộ!
Vậy nếu 1 sếp nào không nằm trong vòng xoáy đó, mà tồn tại được, thì phải rơi vào trường hợp “tâm linh” còn lại. Tức là người ta nể nhau vì giá trị tinh thần, đạo đức. Nhưng sợi dây gắn kết đó không thể chặt chẽ được như sợi dây vật chất. Vật chất quyết định ý thức mà, Marx dạy thế rồi. Sự gắn kết đó nhiều khi là biểu diễn, làm màu, tỏ ra trung thành mà thôi.
Bọn tư bản giãy mãi không chết chính là vì nó công khai đánh vào phần con của con người, tức là ràng buộc nhau bằng lợi ích. Tổng thống vận động tranh cử cũng phải đánh vào lợi ích của cử tri, không thì cho’ nó bầu cho. Giá trị gắn kết tâm linh vẫn có, nhưng ít thôi, ví dụ như lấy chuẩn đạo đức của bên Công giáo.
Đó là lý do tại sao có câu: “Nước trong quá thì không có cá. Người sạch quá thì không có đệ”. Sạch thì không có tiền nuôi đệ, nằm ngoài vòng xoáy nói trên. Đệ mà cố xoay sở kiếm cắn thì cũng bị thằng khác xử, sếp chả cứu được. Thời buổi này không có tiền thì không làm được gì. Làm sao lên chức, tạo vây cánh? Bơ vơ là ở chỗ đó và chẳng còn ai như vậy nữa.
23-7-2024
Tiếp theo kỳ 1
Như nhà cháu đã biên ở tút kỳ trước, ngày 17.7 báo chí đăng tin trung ương đã chọn được bí thư cho thủ đô, bà Bùi Thị Minh Hoài, để thay ông Đinh Tiến Dũng, có “tiền án tiền sự” vừa bị dọn dẹp, truất chức. Ông Dũng là ủy viên Bộ Chính trị thứ 7 của khóa 13 văng, không (hoặc chưa) phải vào lò là còn may lắm, phúc ấm tổ tiên phù hộ độ trì lớn lắm.
Tác giả: Alex Vuving
Song Phan, dịch
23-7-2024
Các thế hệ tương lai sẽ nhớ đến ông Trọng qua hai ví von nổi tiếng của ông: “Đốt lò” và “ngoại giao cây tre”. Cả hai đều biểu thị dấu ấn lớn của ông trong các chính sách đối nội và đối ngoại của đất nước.
Đinh Từ Thức
22-7-2024
LGT: Sau khi đăng lại bài viết đã kết thúc sự nghiệp làm báo “quốc doanh” của nhà báo Nguyễn Đắc Kiên: “Vài lời với TBT đảng Cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng“, chúng tôi nhận được email cùng bài viết của ký giả kỳ cựu Đinh Từ Thức, nội dung như sau: