Đỗ Văn Đương – dân biểu không ai bầu

Luật Khoa

Cái Lư Hương

28-6-2020

Đỗ Văn Đương từng là một vị đại biểu Quốc hội khá tai tiếng.

Và khi tôi nói về tai tiếng, tôi không nói về tai tiếng của những tranh cãi đa chiều, tôi nói về tai tiếng khá thống nhất dành cho một tư duy ngược ngạo, đi ngược lại sự phát triển của xã hội của vị này.

Từ “Một đĩa rau muống xào ở Thượng Hải tới 200 nghìn đồng, nhưng ở Việt Nam chỉ mấy chục nghìn”, hay:

“Thực chất luật sư ở Việt Nam chỉ bào chữa cho những người có tiền”,

“Phạm nhân Việt Nam còn sướng hơn sinh viên thời xưa”, cho đến

“Quyền im lặng không phải quyền con người”… 

Từng làm đến Phó Viện Trưởng Viện Khoa học kiểm sát, Kiểm sát viên Viện Kiểm sát nhân dân tối cao, Ủy viên Thường trực Ủy ban Tư pháp Quốc hội, ông Đương, trong con mắt của tôi, là gương điển hình của tất cả những gì sai lầm, lú lẫn trong quá trình đào tạo và tuyển chọn các chức danh tư pháp tại Việt Nam.

Nhớ đến hồi năm 2014, ông này phản đối rất quyết liệt việc công nhận quyền im lặng trong hệ thống pháp luật hình sự Việt Nam, khẳng định rằng “quyền im lặng khác với quyền bào chữa. Quyền im lặng không phải quyền con người, mà quyền bào chữa mới là quyền cơ bản của người phạm tội trong tố tụng hình sự. Nó nhằm thực hiện chức năng gỡ tội”.

Đây có lẽ là giọt nước làm tràn ly đối với những người theo học luật và các cử tri quan tâm đến khoa học pháp lý tại Việt Nam, khi mà một người từng giảng dạy pháp luật, làm đến Phó Viện trưởng và là Ủy viên của Ủy ban Tư pháp, lại có thể mù mờ cả về pháp luật nhân quyền quốc tế lẫn pháp luật quốc nội như thế.

Phản ứng của báo đài Việt Nam lẫn các luật gia tại Việt Nam là rất thống nhất: ông Đương nói rất nhiều, và hầu hết là nói sai.

Cho đến năm 2016 khi có tin ông này không trúng cử chức danh đại biểu Quốc hội, tôi từng gật gù tin rằng đây là lý do Đảng Cộng sản Việt Nam còn tiếp tục được một bộ phận người Việt Nam tin tưởng.

Mô hình chính trị của họ có thể phi dân chủ, nhưng điều này không có nghĩa là những kẻ ngông cuồng đến mức ngờ nghệch như ông Đương có thể khoa môi múa mép như thế nào cũng được. Bẵng đi một thời gian, cho đến mấy hôm nay, tôi nhận ra rằng ông Đương vẫn còn làm việc bên trong Quốc hội Việt Nam.

Ông đăng đàn nói về Hồ Duy Hải sau nhiều năm ở ẩn, tiếp tục tụng bài “đúng người đúng tội” và “Hải nhiều lần nhận tội”, bất kể những sai phạm khó hiểu và không thể lý giải về thủ tục tố tụng, nhưng đó không phải là những gì tôi muốn nói về ông Đương trong lúc này. Hiện nay, ông Đương không chỉ còn làm việc trong Quốc hội, mà còn đảm trách cả chức danh Phó Trưởng ban Dân nguyện của Quốc hội.

Ban Dân nguyện lại là một cơ quan dưới quyền quản lý của Ủy ban Thường vụ Quốc hội, với các nghĩa vụ và công việc vô cùng có ý nghĩa.

Từ giúp Ủy ban Thường vụ Quốc hội trong việc tổ chức công tác tiếp công dân cho đến tham mưu, giúp Ủy ban Thường vụ Quốc hội tổ chức và tiến hành các hoạt động giám sát việc giải quyết khiếu nại, tố cáo của công dân, rõ ràng Ban Dân nguyện cần được xem là một công tác chuyên môn nghiêm túc của cơ quan đại diện dân cử, phải được thực hiện bởi các đại biểu chuyên trách của Quốc hội, và quan trọng nhất là phải được cử tri bầu ra.

Hài hước thay, bằng cách thần kỳ nào đó, ông Đỗ Văn Đương, người trượt Quốc hội khóa XIV, lại đang được một Quốc hội “dân cử” trả lương, và làm công việc của một đại biểu “dân cử”.

Khi mà đại đa số các đại biểu trong Quốc hội vẫn tiếp tục làm kiêm nhiệm, với chất lượng và sự đầu tư thật sự của các đại biểu vào hoạt động “chuyên môn” của họ còn rất thấp, kỳ lạ thay, một người trượt chức danh có ý nghĩa này như ông Đương, lại nghiễm nhiên tiếp tục ngồi lại trong Quốc hội và làm đến tận Phó ban.

Cái công tác nhân sự quái lạ của Đảng, và cái lá phiếu của cử tri Việt Nam, cái nào thắng, cái nào thua, qua trường hợp của ông Đương thì thật đã quá rõ.

Bình Luận từ Facebook

7 BÌNH LUẬN


  1. Phi công Pakistan quả đúng Bậc thầy ‘giặc lái’ Vịt Nôm HAY quan đỏ gốc ‘giặc lái’ Vịt Nôm thật đúng Bậc thầy bọn phi công Pakistan bằng giả ??? …

    ******************************************


    Gởi quan đỏ gốc ‘giặc lái’
    NGUYỄN THÀNH TRUNG …

    Nghị gật Rau muống thằng ĐỖ VĂN DƯƠNG
    Học chui bằng giả ghế thật quan trường
    Chắc thằng viết Luận án chắc xào nấu luộc lại
    Rồi Nghị gật Rau muống chắc ịn dấu tay vương
    Vịt Nôm thật đúng Bậc thầy Pakistan giặc lái !!! …
    Bằng lái giả lái máy bay thật chết tan xác xương
    May ra phút lâm chung ôm nữ tiếp viên Việt đẹp
    Ngồi chiếu bay về chầu Thánh tổ Hồi giáo âm dương
    Pakistan quả không đúng Bậc thầy Vịt Nôm nhé !
    Quan đỏ quan tham thuê học mua bằng giả quyền vương
    Ghế thật quan trường cao vút chèo lái Đất Nước
    Tha hồ quyền lực hét ra lửa gái gú chân dài dễ thương
    Bỏ túi hàng tỉ đô n..a thuế Dân hồng bì nhà thầu Trung C..uốc
    Con cháu các cụ qua Mỹ du học Đại học Làng dở ương
    Tậu biệt thự biệt phủ còn to hơn nhà cựu Tổng thống Bush
    Chờ cha ông hạ cánh an toàn bay qua Mỹ sống đế vương
    Chúng đâu có dại như bọn Pakistan bằng giả lái máy bay thật
    Chắc lao phi cơ xuống núi nổ toang tan xác theo quỷ vương

    TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT

    cảm tác nhân đọc


    27 người lái quốc tịch Pakistan làm việc cho những hãng hàng không nào?
    SGGPO Chủ Nhật, 28/6/2020 22:34
    https://www.sggp.org.vn/27-nguoi-lai-quoc-tich-pakistan-lam-viec-cho-nhung-hang-hang-khong-nao-669907.html
    Thông tin từ Cục Hàng không Việt Nam cho biết đã rà soát và tạm đình chỉ bay 27 phi công Pakistan BẰNG GIẢ LÁI MÁY BAY THẬT đang làm việc tại Việt Nam.

  2. Dù ai ghét người khác hay cả ghét chế độ đến đâu, thì theo tôi khi nói giữ được khách quan, và nói chính xác sự việc vẫn hơn là „ghét thì nói thiếu, nói thừa cho nhau“! Ví dụ ngoài câu chuyện về Đỗ Văn Đương thì TG Vũ Hữu Sự vẫn đang tiếp tục tuyên truyền việc Nguyễn Hòa Bình là thẩm phán là không đúng vì „không có quyết định của chủ tịch nước …“ (!?) – điều theo tôi hiểu TG chưa hiểu hết về các nguyên tắc luật pháp Vn và Thế giới (NHB được bổ nhiệm theo Luật „Tổ chức Tòa án) và tuyên thệ trước QH – không cần bổ nhiệm riêng của Chủ tịch nước!). Riêng về Đỗ Văn Đương ở đây nếu bài viết nói: „Dân biểu không ai bầu“ theo tôi cũng không đúng, mà đúng phải nói, ví dụ 1 cách nói: „ĐVĐ có số phiếu thấp hơn người khác (56,53 %), nên trượt danh sách bầu chính thức ở Đoàn TPHCM“. Tuy nhiên nếu pháp luật VN „cho phép“ cũng như thông lệ Quốc tế là bình thường – cho phép đề cử bổ sung người không trúng khi bầu trực tiếp (ở các nước danh sách bổ sung vào QH do Đảng trong QH đề cử vào), thì tóm lại cuối cùng họ vẫn là ĐẠI BIỂU QUỐC HỘI, và ở đây sau khi đã là đại biểu và nếu họ tuân thủ quy trình được bầu lên phó ban (quy trình do 1 Đảng làm ra đâu có khó), thì nếu hiểu hết như vậy thì tôi hiểu khó ai nói vì sao Đỗ Văn Đương lại là Phó trưởng Ban dân vận QHVN!

  3. tôi chưa thấy một đêm nào dài thế,
    bốn ngàn năm, giờ lại ngót trăm năm.
    hết phong kiến độc tài, đến lũ bạch tuộc thực dân,
    hết quân, hết vương, đến lũ tượng thần chủ nghĩa.
    bao thế hệ siết rên trong gọng kềm nô lệ.
    chuyên chế dã man đục rỗng chí con người.
    cha tôi, ông tôi, bao thế hệ ngủ vùi.

    tôi chưa thấy một đêm nào dài thế.
    không ánh mặt trời, bóng tối chí tôn,
    lũ quỷ ám thừa cơ toàn trị,
    khủng bố dã man, reo rắc những kinh hoàng,
    biến lẽ sống thành châm ngôn “mày phải sợ”.
    mày phải sợ mày ơi mày phải sợ,
    sợ nữa đi có sợ mãi được không,
    cốt tủy mục rỗng rồi trí óc cũng tối đen,
    mày lại đẻ ra lũ cháu con “biết sợ”.

    bao thế hệ đã ngậm ngùi mắc nợ,
    lũ chúng ta lẽ nào lại mắc nợ mai sau,
    còn chần chừ gì mà không tỉnh dậy mau,
    sống cho xứng danh xưng con người trên mặt đất.

    tôi chưa thấy một đêm nào dài thế,
    cũng chưa thấy có ngày mai nào không thể.
    vì người ta cần ánh mặt trời,
    tỉnh dậy đi lũ chúng ta ơi! NDK

  4. Cám ơn BBT Báo Tiếng Dân,

    Tôi thích nhất là đọc những lời phản hồi trong các bài viết của Báo Tiếng Dân. Tôi xem đó là những ý kiến trung thực nhất của quần chúng phản ánh hiện trạng đất nước, tiếng nói ngay thẳng vào vấn đề bức xúc …họ là những thực khách cùng tham dự đại tiệc của dân tộc, họ thản nhiên “thêm mắm thêm muối” vào món ăn cho thêm phần hấp dẫn, cho vừa khẩu vị của họ.
    Báo Tiếng Dân đã thành công rực rỡ khi tiếp tục con đường phản ánh Sự Thật do cụ Huỳnh Thúc Kháng chủ trường từ năm 1925

  5. Thật khôi hài khi nói về quyền công dân trong chế độ CS VN, cụ thể về quyền đi bầu với từ ngữ cử tri và lá phiếu ở Việt nam. Nó lố bịch đến nỗi trẻ con cũng tự đặt được câu hỏi tại sao có thể đến 102, 103, hay 105 phần trăm số người đi bầu thỉnh thoảng vẫn thấy mấy tên cán ngố ở phường xã trước kia ghi nhận.
    Tớ chưa bao giờ đi bầu ở cái nước cộng hoà xã hội chủ nghĩa (bịp bợm!) VN, mặc dầu có được gởi cho cái phiếu. Ở nhà chỉ ông bố gom hết mọi phiếu của cả nhà, đến phòng phiếu bỏ đại cho nó qua việc, tên nào được chọn cũng chỉ là cá mè một lứa. Cho nên mới có chuyện cẩu thả của cái hệ thống bầu cử ở VN, một người đôi khi có 2 phiếu bầu là chuyện thường, và do đó số phiếu kiểm bao giờ cũng cao hơn số cử tri thực sự.
    Vì bịp bợm của hệ thống chính trị và bệnh thành tích dựa trên con số, nên ở VN luôn luôn vượt trội và đứng đầu con số người đi bầu cao trên thế giới (tựa như con số người chết về corona là số zêrô).

  6. Sống dưới chế độ cai trị độc tài, tham lam, ngu dốt… của đảng csVN cả mấy chục năm rồi. Vậy, mà còn rất nhiều người, ngay cả trong giới trí thức, văn chương… vẫn còn rất ngây thơ về cái gọi là “quyền con người” dưới chế độ cs này ?! Hỏi sao những người nghèo khổ, nông dân… chân lấm tay bùn có thể hiểu được “qưyền” của mình, hiểu được những chiêu trò ma mãnh của bè lũ csVN đưa ra để bịp bợm, lừa dối người dân ?!

  7. Trích: “cái lá phiếu của cử tri Việt Nam“.

    Thưa tác giả, cái gọi là “lá phiếu của cử tri Việt Nam” có thật không? hình thù của nó ra sao?

Comments are closed.