Thư ngỏ gửi Bà Quyền Chủ tịch nước

Nguyễn Đình Cống

3-2-2023

Kính gửi Bà Võ Thị Ánh Xuân, Quyền Chủ tịch nước CHXHCNVN

Kính thưa Bà,

Tôi là Nguyễn Đình Cống, sinh năm 1937, nguyên là giáo sư tại Trường ĐH Xây dựng. Bà tuy danh vị cao quý, nhưng tuổi chưa cao và trình độ chưa thấy có gì nổi bật ở cấp toàn quốc. Hơn nữa tôi có cảm nhận rằng Bà có được sự khiêm tốn cần thiết, vì thế tôi viết thư này xin góp vời Bà vài ý kiến.

Thư đã được gửi một bản theo đường bưu điện đến số 2 Hùng Vương, Hà Nội. Tuy vậy, đề phòng thư bị chặn lại ở đâu đó, tôi xin gửi thêm thư ngỏ, hy vọng Bà sẽ biết đến. Tôi đã từng gửi thư cho Chủ tịch Nguyễn Xuân Phúc đến số 2 Hùng Vương, nhưng không nhận được hồi âm. Tôi đoán rằng nó bị chặn lại ở đâu đó từ cổng đến văn phòng nên ông Phúc không nhận đươc, chứ không có lẽ Chủ tịch nước bận bịu đến mức không thể nhờ thư ký trả lời đã nhận được thư, bằng email hoặc điện thoại. Hay là (tôi không dám nghĩ tới) văn hóa của lãnh đạo là không trả lời thư của người dân, và đó là một chủ trương thống nhất.

Ông Nguyễn Xuân Phúc, khi bắt đầu làm Chủ tịch nước có tuyên thệ và đọc diễn văn nhậm chức. Tôi đã từng gửi thư cho ông ấy, thách ông làm được những điều đã hứa trước toàn dân, trước Quốc hội. Không ngờ sự việc xảy ra quá trớ trêu.

Bà chỉ nhận chức Quyền Chủ tịch nên không phải thề và đọc diễn văn. Tuy vậy sau khi nhậm chức, bà có chủ động suy nghĩ gì không về những việc cần và có thể làm cho Dân, cho Nước. Liệu có ai trao đổi với Bà về những việc đó hay không. Tôi đoán là không và đó là nỗi rất buồn của Dân tộc.

Nghe rằng: “Con chim sắp chết cất tiếng hót hay, con người sắp chết  thường nói ra được lời ngay thẳng, quý giá”. Ở tuổi gần 90, tôi ít quan tâm đến sống chết, nhưng với tuổi cao, có một chút tự tin, lại vì lòng mong mỏi làm được việc gì đó có lợi cho nước cho dân, tôi mạnh dạn viết những điều mà Bà rất nên biết.

Xin mạo muội hỏi một câu: Bà có thuộc nhiều sử VN không? Trong các triều đại Quân chủ, Phong kiến ở nước ta (đặc biệt các triều đại thịnh vượng của Nhà Lý, Nhà Trần), khi Vua mới lên nối ngôi, thường làm ngay những việc thể hiện lòng nhân ái của đấng Quân Vương đối với những người dân yếu thế nhất, những hoạt động  kiến tạo phúc đức. Xin Bà tham khảo cách làm của họ. Bà hãy chọn ra vài việc làm nhân đạo mà theo Hiến Pháp, theo đạo đức nhân bản thì Chủ tịch nước có toàn quyền làm, không cần xin ý kiến của bất kỳ người nào.

Tôi không dám khuyên Bà làm những việc cụ thể mà chỉ xin bày tỏ nguyện vọng về ba lĩnh vực rất đáng để Chủ tịch nước quan tâm.

Một là, giải tội cho những người  bị oan khuất dù đang sống hay đã chết (đặc xá). Bà có nhận thấy ở VN có nhiều Suối giải oan, Chùa giải oan. Hiện có khá nhiều án oan tử hình (Hồ Duy Hải, các con cụ Kình v.v…) cần được xóa bỏ, trả tự do cho họ.

Tiếp đến hãy đi thăm một số tù nhân lương tâm, bị kết án oan theo những “bản án bỏ túi”, quá nặng, quá bất công. Hãy hỏi họ bị kết án và giam giữ như vậy có tâm phục khẩu phục không. Nếu họ không nhận là có tội thì dù họ có yêu cầu hay không, cũng chủ động giảm án cho họ theo đúng công lý, tìm hiểu sự bất công đối với họ, phát hiện sự đối xử vô nhân đạo trong các nhà giam giữ những tù chính trị vì rằng tuy người bị tù có bất đồng chính kiến với Đảng thống trị, nhưng họ là những người có phẩm chất cao thượng, là những người yêu nước thương dân, là tinh hoa của dân tộc.

Xin Bà biết cho rằng, trên đất nước này có rất nhiều oan hồn không cách gì siêu thoát, có rất nhiều dân oan bị hành hạ trong tù và trong đời. Một trong những quan tâm hàng đầu ở cương vị Chủ tich nước là hạn chế mọi oan sai giáng lên đầu con người.

Hai là, vận động toàn dân triệt  để xóa bỏ hận thù, chia rẽ vì ý thức hệ, đặc biệt là từ các cơ quan cao cấp của nhà nước. Đã có những chiến sĩ của VNCH  hy sinh bảo vệ biển đảo của Tổ Quốc. Hãy tôn vinh họ cùng với những chiến sĩ đã hy sinh khi chống lại quân Trung Quốc xâm lược.

Ở nhiều nước, người đứng đầu Quốc gia là một gương sáng về hòa hợp dân tộc. Để hòa hợp sau một cuộc chiến tranh huynh đệ thì người chiến thắng cần cúi xuống nâng người bại trận lên và chân thật, ôm vào lòng chứ không phải đánh thêm người đã bị ngã. Người thắng cuộc phải thực hiện hòa hợp bằng tình yêu thương và lòng khiêm tốn chứ không phải bằng sự kiêu ngạo. Sự kết thúc chiến tranh Bắc – Nam ở Hoa Kỳ trong tình cảm huynh đệ là một tấm gương rất đáng để tham khảo.

Ba là về Đạo đức, Văn hóa, Giáo dục. Chủ tich nước cần đặc biệt quan tâm đến lĩnh vực này và trước hết hãy bằng thiện chí và nỗ lực của mình biết rõ gần hết sự thật chứ không phải chỉ một phần đã được tô màu, do tuyên truyền dựng nên. Bà có dám nhân danh Quyền Chủ tịch nước, triệu tập những trí thức phản biện dù còn được tự do hay đang bị tù, để nghe họ phản ảnh về văn hóa, giáo dục, đạo đức của dân tộc đang xuống cấp, đang thoái hóa trầm trọng  hay không. Còn về kinh tế, mặc dầu hiện nay Đảng đang phạm sai lầm về dường lối, nhưng Chủ tịch nước chỉ nên theo dõi chứ không cần chỉ đạo. Việc kinh tế để cho tư nhân lo liệu.

Kính thưa Bà,

Xin Bà hãy lợi dụng thời cơ rất hiếm có để làm được những việc gì có ích cho dân tộc, để lại tiếng thơm cho hậu thế. Tôi xin cầu mong Các Đấng Bề Trên và Tổ tiên anh linh chứng giám cho thành tâm của Bà, phù trì, bảo hộ cho Bà có đủ sức khỏe, trí tuệ và nghị lực để làm được những việc phù hợp với mong ước của dân tộc, và như thế Bà sẽ vô cùng hạnh phúc.

Cùng với thư này, để tỏ lòng kính trọng tôi xin gửi tặng Bà hai cuốn sách tôi vừa xuất bản (sách “Cùng học làm người” – NXB Tri thức và sách “Cùng học để giáo dục con trẻ” – NXB Hồng Đức). Hai cuốn đó nhằm góp một chút nhỏ bé vào việc nâng cao dân trí và ngăn chặn phần nào sự xuống cấp đạo đức xã hội  (sách được gửi riêng, cùng lúc với thư này). Đó là hai trong năm cuốn tôi đã dày công sáng tác trong khi đã đạt tuổi U90.

Còn ba cuốn là: Vui buồn cuộc sống, Học làm phản biện, Học suy nghĩ và giải câu đố để nâng cao trí tuệ. Các sách này nhằm vào việc giúp phát triển trí thông minh, mà thông minh quan trọng hơn kiến thức. Viết ra điều trên, tôi không dám nghĩ tới việc khoe khoang mà chỉ muốn chứng tỏ rằng một trí thức già (U90) vẫn còn có thể đóng góp một chút giá trị cho xã hội.

Trong thời gian nhiều năm qua tôi được tổ chức Đảng xếp vào loại trí thức phản biện vì tôi nghiên cứu Chủ nghĩa Mác – Lênin, không phải để ca ngợi mà để vạch ra những sai lầm từ gốc, những độc hại, trong đó và khuyên Đảng nên từ bỏ. Tôi có đề nghị với ông Trưởng ban Tuyên Giáo Võ Văn Thưởng tổ chức đối thoại về Mác – Lê, nhưng không được trả lời. Bộ Công an cử đại tá an ninh đặc trách giúp đỡ tôi (Nguyễn Trung, số ĐT: 0984 005 898).

Những điều tôi viết cho Bà không dính một chút gì đến Mác – Lê, chỉ là những điều hợp Đạo Trời, thuận lòng người. Kính mong Bà bỏ chút thì giờ đọc thư này để có những suy nghĩ và việc làm xứng đáng với danh vị cao quý.

Bình Luận từ Facebook

6 BÌNH LUẬN

  1. Rất mừng ố Cống đã có động thái để kéo dài tuổi thọ . Thui thì tớ mạn phép phản biện ô C, Trương Thái Du gọi cái này là phủ định của phản biện . Nhưng trước hết, tớ muốn mọi người nên có 1 thái độ khoan dung hơn với những người như ô C cứ đau đáu về sự tồn vong của Đảng . Ô C xuất thân từ 1 gia đình có truyền thống Cộng Sản -Đồng, nếu thờ Gs Mạc Văn Trang- và tới giờ này, ô C không có ý định phản bội lại truyền thống quý báu này . Cộng Sản với (mấy) ổng là sêm xít, hổng có nhưng nhị gì ở đây . Là 1 người biết trung nghĩa, lo lắng cho sự tồn vong của Đảng Cộng Sản là 1 chuyện bình thường đv những người như ô C. Thấm nhuần chủ nghĩa Mác-Lê, nếu nói láo mà có lợi cho Đảng, ô C cũng sẽ làm, again & again & again & again … như ông đã, đang & sẽ làm . OK, giờ tới phần phản biện .

    Có 2 Trung Quốc, 1 Trung Quốc Cộng Sản mà các bác hay gọi là Trung Cộng, & 1 Trung Quốc khác, phi Cộng Sản . Chuyện xâm lược trong lịch sử đều do cái Trung Quốc phi Cộng Sản tiến hành . Mọi chuyện khác đi khi Đảng Cộng Sản thành công trong cướp chánh quyền, trở thành đảng cầm quyền ở Trung Quốc . Trung Cộng chưa bao giờ xâm lăng Việt Cộng cả . Cứ cho là vậy, không nên bàn thêm làm gì cho tốn thời giờ & giấy mực . Sự cố va chạm lý tính hồi đó là có bàn tay lông lá của Đế quốc Mỹ nhúng vào, no surprise there. Trước đó là 1 cuộc hợp đồng tác chiến giữa Trung Cộng & Việt Cộng để giải phóng đảo khỏi sự chiếm đóng của Ngụy . Còn cái số không, lộn, vòng tròn vô tận, đó là bộ đội Cụ Hồ làm nghĩa vụ quốc tế vô sản, tạo điều kiện cho bộ đội Cụ Mao lập căn cứ bảo vệ biển trời của Tổ quốc Xã hội chủ nghĩa . Nhìn đi, Mỹ lại đang câu kết với bè lũ tay sai, lăm le mở mặt trận với âm miu đen tối phá hoại phe Xã hội chủ nghĩa . Không có Trung Quốc làm tiền đồn, các bác có được yên mà gào lên “dân Việt xứng đáng được hưởng hạnh phúc” không ?

    Ô C đã hỏi Chủ tịch nước 1 câu khá xấc xược là có thuộc sử không . Well, tớ cũng ngờ ngợ trí thức các bác hổng ai thuộc sử Đảng . Ngày xưa học (đ vô) bộ sách của nhà giáo Phạm Toàn, tớ nhớ lịch sử Đảng chiếm toàn bộ học kỳ II (the longer one, từ tháng 1-tháng 6), trong khi các phần còn lại chỉ gói gọn 1 tháng trước Tết . Tức là chỉ cần học hành chăm chỉ -which i aint- thì kiến thức lịch sử Đảng của bất cứ ai cũng không đến nỗi tệ lắm . Đàng này …

    Chuyện chủ nghĩa Mác-Lê với ô C coi như bù trất . Tư tưởng Hồ Chí Minh của ổng coi bộ còn tệ hơn . Ít nhứt ta biết ô C nói năng & tư duy như 1 chú khuyển Pavlovian của Các Mác, tuy ngoài miệng thì cứ “Em chã, em chã!”. Kinh nghiệm của tớ thời sv, chắc VN cũng đang áp dụng, đó là có 1 phòng chuyên nhận & lọc những thứ được gửi tới . Những điều hay thì chuyển lên trên, còn lại là liệng hết vào … i mean ở Tây không cho liệng giấy tờ vô ố Cống . Mỗi lần khoa có mở conf, đám sv tụi tớ lại hân hạnh nhận nhiệm vụ đọc các đề án gửi về . Mới đầu còn có người oversee, nhưng sau vài lần như vậy, nhóm sv của tớ lãnh hết nhiệm vụ thanh lọc đồ phế thải . Bài ô C … ban thanh lọc nên gửi thư riêng cho ô C khuyên thôi đi . Tuổi ô C thuộc loại gần Bác xa Trời, nên khuyên ổng nên an nghỉ là tốt nhứt .

    Thui thì tớ ké kiến nghị . Chuyện Ngụy ngoéo gì đó, dân Ta đã 1 lòng nói không với chúng rùi . Ngay cả “trí thức” của Ngụy mà cũng ngó lơ thì thui rùi . Ta chỉ cần nhắc lại lời ông Sáu liệng lựu đạn là mọi thứ A-OK. Kiến nghị của tớ là bà Chủ tịch nên học Chủ tịch Hồ Chí Minh ngày xưa, ký cái lệnh cải tạo công thương nghiệp . Nguyễn Hữu Viện mong Đảng thu kiều hối từ dân để làm tàu sân bay . Họ có kiến thức & khả năng, mình cũng nên góp gạo thổi cơm chung . Nghe lời Nguyễn Hữu Viện, thế nào giữa 2 đảng cũng có thêm được 1 hàng không mẫu hạm bảo vệ biển đảo Tổ quốc Xã hội chủ nghĩa .

    Một việc nữa . Nếu không có khả năng bảo vệ biển đảo của Tổ quốc thì nên ngồi yên, thay vì phá thối như vừa rồi . Việt Nam mình đàm phán thế nào mà lại mất đi 1 phần biển trời của Tổ quốc XHCN vào tay Indo là thế nào ? Cứ giữ nguyên trạng cũ thì Indo cũng chả dám hó hé .

    Chỉ nói thế này, RFA từng ngày đăng tin Mỹ đang cấu kết với bè lũ tay sai, muốn mở 1 mặt trận đánh phá vào phe Xã hội chủ nghĩa . Để xem tinh thần chống Cộng, dựng lại cờ vàng của Đảng cao cỡ nào .

  2. Các cụ cao niên Nguyễn Đình Cống, Nguyễn Trung vẫn cứ ngày đêm đau đáu với những thư ngỏ, kiến nghị, yêu cầu này nọ gửi cho đám đầu sỏ Ba Đình, mong chúng thay đổi hòng “cứu cái đảng này”.
    Các cụ đọc nhiều, biết rộng, nghiền ngẫm đủ mọi loại sách kim cổ đông tây, nhưng có lẽ các cụ bỏ sót một câu :” Cộng sản không thể thay đổi, mà phải thay thế chúng.”

  3. Cộng Sản coi thường những lời (đã) bình luận.
    Loại bình luận này càng nhiều, càng chứng tỏ lực lượng chống cộng rất ô hợp và rất cực đoan.

    Nhưng CS rất sợ ý kiến tác giả Nguyễn Đình Cống.

  4. Thay “quyền chủ tịt” trả lời cụ Cống.

    Thằng chủ tịt nó còn không làm gì ra hồn vì hắn không có thực quyền, chỉ là phỗng đá thì nói chi đến “quyền” chủ tịt. Có mỗi bài diễn văn chúc Tết gọi là tý tẹo mặt mũi dù là sáo rỗng mà cũng bị nó giựt kia kìa. Cụ Cống đòi hỏi nhiều quá em không kham nổi.

  5. Đọc thư bác Cống gửi bà quyền chủ tịch nước thấy thương bác vô cùng! Thương bác vì bác sống gần như cùng thời có đảng ra đời mà còn ngây thơ như thế ( không dám viết nhiều sợ bị cho là hỗn láo).
    Bác có xem tấm ảnh ngày 3/2/2023 của đoàn CB vào thăm lăng cụ không? Bác xem bà Xuân đứng ở đâu, thì hiểu vị trí của bà ta hiện nay thế nào.
    Vài hàng cùng Bác, chúc Bác nhiều sức khỏe !

  6. Hahah… ở tuổi gần 90… vẫn còn nói chuyện với (đầu gối) cộng sản. Ngày tuổi trẻ theo cộng sản, thôi thì kể như hiếu thắng. Tuổi trung (đại) niên nhận thức được, nên ra khỏi đảng. Giờ… gần đất xa trời… vẫn còn kêu gọi, khẩn cầu… cộng sản.

    Thôi thì… gần đất xa trời… thí mạng với tụi nó đi Ông Cống ơi!!! Cầm dao lụi đại… để có danh với núi sông.
    Chúc Ông làm tròn nghĩa vụ.

Comments are closed.