Dẹp lãng phí chứ không cần tiết kiệm

Nguyễn Thông

1-6-2025

Nguồn: VTV4

Hôm nay lại nóng. Chiều 1.6.25, các báo đồng loạt đăng bài viết “của” ông Tô Lâm – Tổng bí thư. Cứ đà này, chả mấy mà ra được vài cuốn tuyển tập.

Ông ấy viết về tiết kiệm. Đó không phải vấn đề mới. Trong máu người dân xứ ta đặc hồng cầu tiết kiệm. Càng nghèo càng tiết kiệm. Chỉ những anh bán giời không văn tự mới hoang phí, ném tiền qua cửa sổ Eurowindow. Tôi vốn ngu dại, vụng đường làm ăn kiếm tiền, sống được tới giờ có nhẽ chủ yếu nhờ tiết kiệm; hình như chưa khi nào hoang phí; tiết kiệm tới mức cực đoan, tới giờ vẫn chịu khó tự vá quần áo rách để mặc, dù có thể mua được đồ mới.

Tiết kiệm là quốc sách. Từ hồi bé tí tôi đã nghe những người trong bộ máy cầm quyền xứ này nói thế. Thày (bố) tôi cũng luôn nhắc con cái phải tiết kiệm, đừng bày trò màu mè hình thức, lãng phí. Thày thường bảo lãng phí là kẻ thù của tiết kiệm. Một trăm người tiết kiệm, chỉ cần nửa đứa lãng phí cũng toi. Vì vậy, nhắc tới tiết kiệm phải đặc biệt chú ý tới lãng phí.

Nước ta, từ khi bộ máy thể chế này ra đời, sự lãng phí xa hoa ngày càng nặng, dần thành dịch, thành thứ bệnh khó chữa. Hình như ông bà cấp cao nào cũng hô hào tiết kiệm, chống lãng phí. Chỉ có điều, phải biến lời nói thành việc làm, thành hành vi cụ thể. Đừng có mồm nói tiết kiệm nhưng tay phung phí, coi máu, mồ hôi, nước mắt nhân dân như rác, như bùn.

Xin nêu sự lãng phí đang tràn lan, công khai, khắp nước, mọi cấp.

Tôi thử hỏi các ông, bà, vậy Mặt trận Tổ quốc nó làm nhiệm vụ gì cho đất nước này? Rất chung chung, mơ hồ. Cứ lâu lâu xuân thu nhị kỳ chỉ có mỗi việc hiệp thương chọn người cho đảng để cơ cấu vào bộ máy cán bộ. Thế thôi, tôi chả thấy nó gánh việc gì khác. Nên giải tán cái đoàn thể ‘chính trị – xã hội’ này.

Nó là một phần của bộ máy cai trị tam trùng (Đảng, Nhà nước gồm Chính phủ – Quốc hội, Mặt trận), ngốn ngân sách kinh khủng. Nó có bộ máy riêng từ trung ương tới tận cơ sở cấp xã. Tiền để nuôi nó cũng đủ chết dân. Nên dẹp. Không kể Trung Quốc và Lào, chỉ còn xứ ta dung dưỡng thứ của nợ này. Những nước văn minh, giàu có chả nước nào có mặt trận mặt triếc.

Hiện đảng và nhà nước đang tiến hành tinh gọn bộ máy, trong đó có việc gom tất cả mọi thứ tổ chức, hội đoàn (trừ đảng) vào mặt trận, không cho phép ở riêng nữa. Ông hàng xóm nhà tôi nói, không cần phải thế, cứ giải tán tất, kể cả mặt trận, lẫn đám đoàn thanh niên, công đoàn, hội phụ nữ… Đứa nào muốn tồn tại, được, chỉ có điều tay làm hàm nhai, tự nuôi lấy thân, cấm tiệt bú vào ngân sách. Đâu có cái kiểu bắt ngân sách nuôi mà không bao giờ công khai đã chi xài hết bao nhiêu.

Những hội đoàn, tổ chức xã hội vẫn cho tồn tại nhưng phải tự lo tài chính, ngân sách không thể chu cấp mãi. Dần dà nữa, đảng cũng vậy. Đừng lấy cớ đó là hệ thống chính trị mà bắt dân nuôi báo cô. Thôi thì đảng cầm quyền đã đi một nhẽ, còn lại mấy cái đoàn đội hội nếu không giải tán được thì tự lo lấy, dành số tiền khủng lâu nay nuôi mấy thứ ấy chi cho quốc phòng, nuôi lính, bảo đảm tốt cuộc sống và thân nhân của người lính, nhất là những người ngày đêm giữ biển đảo. Họ có vững vàng thì mới có sức mạnh chống ngoại xâm.

Nói chung, mọi dạng đoàn thể, kể cả đảng, cứ việc hoạt động thoải mái, chỉ có điều tự lo chi phí hoạt động, đừng xà xẻo tiền thuế của dân, bắt dân phải nuôi. Còn không chịu được thì nên dẹp.

Điều thứ nhì, để tiết kiệm, đồng thời chống lãng phí là bớt ngay, bớt triệt để, thậm chí dẹp tình trạng khẩu hiệu cờ quạt hoa hoét tràn lan. Đừng dẫm vào vết “Lọng cắm rợp trời quan sứ đến/ Váy lê quét đất mụ đầm ra” như hồi xưa nữa, chướng mắt lắm. Mấy ông to bà lớn xứ này tiếp khách, chỉ riêng chỗ ngồi tiếp, tiền hoa trang trí chắc cũng phải vài triệu mỗi lần. Băng rôn, cờ xí, khẩu hiệu chăng đầy đường, không chỉ làm xấu cảnh quan, gây nên sự nhàm chán, tầm thường, coi thường, mà cơ bản là cực kỳ tốn kém, đốt tiền như đốt vàng mã.

Mà thực ra đám băng cờ khẩu hiệu ấy cũng là một dạng vàng mã, chỉ có tiền đốt là thật. Dân không được biết kỳ lễ 30.4 vừa rồi tiền đốt hết bao nhiêu bởi người ta giấu biệt, nhưng chắc chắn cực lớn, siêu siêu lớn. Thu chi ở nước này là bí mật quốc gia.

Trong lúc hàng triệu người lao động đổ mồ hôi, công sức, chất xám ra làm tăng thêm của cải, vật chất cho xã hội thì sự lãng phí, xa hoa nên được coi là hành vi phá hoại, vô đạo đức. Người xưa có câu “Tại trên ngồi chẳng chính ngôi/ Để cho kẻ dưới chúng tôi lăng loàn”. Thiết nghĩ mỗi đơn vị, cá nhân cấp càng cao, quyền càng lớn thì càng cần phải gương mẫu thực hành tiết kiệm-chống lãng phí, dù việc to việc nhỏ, có như thế mới làm gương để mọi người noi theo.

Để tiết kiệm thực sự và có hiệu quả, phải làm ngay hai điều lớn nói trên đã, chứ ở xứ này, thể chế này không thể thành công một sớm một chiều. Chả có ông bà quan chức “quen thói bốc giời” nào chê xe sang, công sở hoành tráng, kẻ hầu người hạ đông đúc rộn rịp, chế độ chăm sóc đặc biệt cả. Tất cả đều là lãng phí, phản tiết kiệm, chống lại quan điểm của ông Tô Lâm. Ông có dẫn ra lời mười cụ Hồ dạy thế này thế nọ cũng chả ăn thua gì với đám ấy, chứ nói chi một cụ.

Nhưng ông ạ, tôi gọn như vầy: Hãy dẹp ngay cơ chế bao cấp một cách triệt để, kể cả bao cấp về tư tưởng, thì cuộc sống sẽ khá lên ngay, đẹp đẽ ngay, không cần phải hô lên bất cứ lời kêu gọi, dạy dỗ, cảnh báo nào. Kêu gọi tiết kiệm, nói với dân thì được, chứ với cán bộ không ăn thua đâu, bởi chúng lãng phí trong một bộ máy lãng phí quen rồi.

Bình Luận từ Facebook

6 BÌNH LUẬN

  1. Cái đảng Cs. (biến chất) này thống trị người dân không những dựa vào các
    tổ chức về đảng và nhà nước mà còn bao vây họ bằng những tổ chức ngoại
    vi làm “chân tay” cho đảng để kiểm soát chặt chẽ mọi tầng lớp nhân dân,
    không để ai hay tổ chức nào khác đi lệch đường ray ý thức hệ Cs., dù biết
    các tổ chức ngoại vi đó đã và đang làm lãng phí tiền thuế nhân dân cũng
    mặc kệ, miễn là đảng “muôn năm trường trị” = mục tiêu tối hậu !

  2. Lúc sống, ông Trần Đức Lương (chủ tịch H2O) chẳng để lại ấn tường gì. Khi chết, lại còn gây lãng phí vô kể cho đám tang.

  3. Tác giả NT nói chí phải đấy . Nhưng khổ nỗi, lãng phí đã là một thứ bệnh nan y, một loại ung thư đã di căn, ăn sâu vào xương tuỷ thì chống thế nào ?!
    NT đề nghị dẹp cái MTTQ vô tích sự, đảng lại càng cho nó phình to như đàn bà chửa sắp đến ngày, . Rồi, bao nhiêu ban bện khác, dường như đảng đều tiếc cả nên cũng chả thu với xếp được mấy!
    Rốt lại, chỉ chống bằng mồm.

    • Hãy xem thánh lú Nguyễn Phú Trọng xắp xếp nhân sự trong guồng máy dọi là chánh phủ, ông ta toàn lựa nhân sự xuất thân từ côn an, bọn côn an thì ngoài còng số 8 và dùi cui thì chúng nó biết cái quái gì về kinh tế và điều hành việc nước, đưa đám dốt ấy vào và phải cõng thêm nửa tá phó và quân đoàn trợ lý ban bệ toàn lưu manh, điển hình là đám tháp tùng gặp gái tây là muốn ăn tươi nuốt sống. Ai can đảm đạp cái đảng súc vật này xuống thì lưu danh muôn thuở.

  4. Tô Lâm càng ngày càng giống tổng bí lú, chỉ miệng mồm đỡ tay chân, riết rồi lú chằng lú chịt, có giàu như Thụy Sĩ thì cũng chẳng đủ nuôi đám hội đoàn vớ vẩn ăn bám. Cái quái gì cũng lồng nhân dân vào nhưng việc ký kết với ai những gì, tiêu xài bao nhiêu thì cấm cho dân biết, móa, nó xài tiền của mình nhưng cấm cho mình biết nó xài bao nhiều, xài thế nào. Tô Lâm càng ngày càng giống thánh lú Nguyễn Phú Trọng.

  5. CỤ THỂ CHO VIỆC THỰC THI ” TIẾT KIỆM CHÍNH XÁC” là giữa lúc ĐẠI ĐA SỐ DÂN CHÚNG VN ĐANG PHẢI SỐNG LAM LŨ KHỔ CỰC TỪNG NGÀY như AI AI ĐỀU THẤY mà lại có ” KẼ NÀO ” ĐÃ ĂN ” THỊT BÒ BÍPTET DÁT VÀNG ” thì PHẢI ” ĐEM NÓ RA XỬ TRÃM ” cho người dân được AN LÒNG.

BÌNH LUẬN

Xin bình luận ở đây
Xin nhập tên của bạn ở đây