18-11-2024
Đã lâu lắm mới thấy một vị lãnh đạo nói về điểm nghẽn của thế chế, một cụm từ khá nhậy cảm. Với nhiều người, thể chế (institutions) và chế độ (regime) như nhau, chê thể chế là chê chế độ.
Mới đây, Tổng Bí thư Tô Lâm đã chỉ ra ba điểm nghẽn lớn nhất hiện nay là thể chế, hạ tầng và nhân lực, và thể chế là điểm nghẽn của điểm nghẽn.
Năm 2012 có cuốn sách nổi tiếng “Why Nations Fail – Tại sao các quốc gia thất bại” của hai tác giả là Daron Acemoglu gốc Thổ Nhĩ Kỳ thuộc viện Công nghệ Massachusetts (MIT) và nhà khoa học của Anh là James A. Robinson làm việc tại Đại học Harvard. Cuốn sách này được dịch ra tiếng Việt từ chục năm trước.
Khi giải thưởng Nobel 2024 về Kinh tế được trao cho cho hai ông thì tin đồn về cuốn sách này được dịch ra tiếng Việt không thấy bán nữa vì có thể hai ông kiến giải sự thất bại của quốc gia là do thể chế mà ra.
Cho tới khi TBT Tô Lâm chỉ rõ “điểm nghẽn của điểm nghẽn” thì báo chí mới viết nhiều về “thể chế – institutions”.
Institutions – Thể chế thay đổi mọi thứ
Nhớ những năm 1960-1980 có phong trào hợp tác xã (HTX) trên toàn quốc. Nông dân xứ Việt bỗng trở nên lười biếng.
Khi còn ở cá thể, họ ra đồng từ tờ mờ sáng đến mặt trời đứng bóng, trưa nghỉ vài tiếng, chiều làm tới tối mịt. Tay làm hàm nhai, tay quai miệng trễ, muốn không chết đói phải cố mà làm.
Vào HTX, cũng những con người ấy nhưng ra đồng lúc mặt trời đã lên cao, tát nước qua loa và nghỉ, chiều có kẻng nhưng còn chán chê chè thuốc dưới gốc đa, chưa tới giờ đã về. Tay mình làm người khác nhai, nên chẳng quai nữa.
Đương nhiên là đói rã họng, moi đâu ra lúa ngô nếu nông dân lười bởi đồng ruộng không thiết thân với họ.
Năm 1986 có “Đổi mới” thực chất là sửa sai về chính sách HTX, đưa ruộng về tay nông dân.
Cũng những con người ấy, cũng mảnh ruộng ấy, từ một quốc gia phải nhập bo bo ở các nước cho bò ăn để cứu đói, nay thành nước xuất khẩu gạo nhất nhì thế giới khi dân số tăng gần gấp đôi, diện tích cấy trồng vẫn như cũ.
Dân lười nên nghèo hay chăm chỉ có của ăn của để do chính sách nông nghiệp khác nhau tạo ra môi trường khác nhau.
Những năm đầu 1990, khi internet đang tràn ngập trên thế giới thì Việt Nam vẫn lo lắng sợ rác rưởi tràn vào. Mãi tới năm 1997 mới mở cửa. Sau 20 năm phát triển, Việt Nam đứng trong hàng top các nước dùng internet, và tốc độ tăng trưởng tới 24.000% gần như cao nhất thế giới.
Từ một nước thu nhập 100$/người/năm, sau vài thập kỷ, Việt Nam đã vào câu lạc bộ các nước thu nhập trung bình trên 4.300$/người/năm.
Chính sách nông nghiệp thay đổi, không bị đói, vẫn có tiền từ xuất khẩu gạo, internet giúp cho thông tin với thế giới và từ đó có bao nhiêu lợi ích.
Từ quan liêu bao cấp, chính phủ quản lý bằng mệnh lệnh, lập kế hoạch duy ý chí, Việt Nam hiểu ra bài học, gần với thị trường hơn.
Ở tầm vĩ mô, những nhà kinh tế thế giới gọi đó là institutions (thể chế) đã thay đổi mọi thứ. Nước mình vẫn theo chế độ XHCN mà.
Về cuốn sách “Why Nations Fail” được giải Nobel
Dựa vào những kiến thức kinh điển về thể chế, phát triển và lịch sử, cuốn sách “Why Nations Fail” đưa ra những kiến giải, tại sao các quốc gia phát triển khác nhau, một số thành công, một số thất bại, một số lại đứng im.
Một ví dụ hoàn hảo về thành phố Nogales ở tiểu bang Arizona (Hoa Kỳ). Nogales được chia làm hai bởi một hàng rào, phía bắc thuộc Hoa Kỳ, phía nam thuộc Mexico.
Phía bên Mỹ thu nhập đầu người, tuổi thọ cao hơn, ít tội phạm, khó tham nhũng, giao thông, y tế, giáo dục đều tốt hơn, bầu cử dân chủ hơn. Trong khi phía do Mexico quản lý có một hình ảnh hoàn toàn trái ngược.
Được biết dân hai bên giống hệt nhau, vùng địa lý, khí hậu cũng vậy, đất sinh sống hay môi trường tự nhiên y chang.
Không thể nói dân Nogales lười biếng, nghĩ ngắn, không có nền tảng triết học hay áp đặt. Giống hệt nhau nhưng một bên thành đạt, một bên thất bại. Thể chế kinh tế và chính trị của Hoa Kỳ và Mexico khác nhau nên kết cục khác nhau.
Chuyện đó đúng với Đông Đức và Tây Đức trong quá khứ, Hàn Quốc và Bắc Triều Tiên trong hiện tại và nhiều vùng miền trên thế giới. Cùng con người ấy, mảnh đất ấy, điều kiện tự nhiên như nhau, cùng tiếng mẹ, thành bại không thể đổ tại… trời.
Chính sách vĩ mô phải tạo ra môi trường, khích lệ người dân làm việc có hiệu quả để tạo ra tài sản, luật pháp giúp bảo vệ tài sản kiếm được, được làm chủ mảnh đất của mình.
Nếu biết một ngày nào đó tài sản bị tịch thu, phải trả lại nhà nước vì lợi ích nhóm, chẳng ai muốn làm việc hết mình. Lười biếng, không sáng tạo và kéo theo tụt hậu cũng từ đó mà ra.
Sự thành bại của một quốc gia còn có những yếu tố khác như vùng khí hậu, các quốc gia lân bang và thể chế chính trị của láng giềng. Sống cạnh hàng xóm xấu dễ bị mất cắp hay xung đột.
Ở vùng nhiệt đới bệnh tật nhiều hơn, trẻ em bị môi trường làm ảnh hưởng tới trí tuệ do dịch bệnh thường xuyên. Vùng ôn đới dịch bệnh ít hơn do nhiệt độ thấp đã giết bớt các nguồn sâu bệnh. Bão tố ít hơn so với vùng nhiệt đới. Nhưng không vì thế mà nghèo đói lại đổ ấn thiên tai. Nhật Bản với ít tài nguyên, vùng địa lý khắc nghiệt, hay động đất, sóng thần nhưng vẫn phát triển.
Các nước có tài nguyên dồi dào thường sinh ra chính quyền tham nhũng vì kẻ quyền thế tìm cách đào của và đút túi, kệ dân nghèo.
Những nơi có trữ lượng dầu hỏa, kim cương, vàng, titan… nhất thế giới đều nghèo, từ Arab đến châu Phi và Mỹ La tinh, trừ vài nước như Na Uy giầu có vì có thể chế dân chủ, pháp luật công minh.
Vì sao các quốc gia thất bại có nhiều nguyên nhân mà con người chỉ là yếu tố rất nhỏ, phụ thuộc vào môi trường sống.
Chẳng ai thích bị coi là người bình thường, không nổi trội. Bất kỳ dân tộc nào trên thế giới đều thế. Tệ hại hơn nếu lôi toàn khuyết điểm để nói về dân tộc đó dù một số điều khá đúng.
Đến nước Anh với ý nghĩ người Anh keo kiệt hay ích kỷ là rất sai. Tới nước Mỹ mà cho rằng người Mỹ như cao bồi thực dụng là không thể chấp nhận.
Thăm Hà Nội mà nói rằng dân Việt lười, tư duy nhỏ, ngại suy nghĩ… thì dân xứ này sẽ đập vào mặt.
Nhưng nếu ai đó giải thích như tác giả cuốn sách trên rằng, môi trường tạo nên con người và con người tác động ngược trở lại, thì chắc chắn sẽ lọt tai hơn.
Tuy nhiên, một số người không thích đổ cho thể chế mới có chuyện điểm nghẽn vài thập kỷ không ai dám động vào.
Thông điệp của bài viết mà tác giả gửi tói người đọc tuy trung dung , ôn hòa nhưng khá chuẩn và quyết đoán. Có không ít người Việt Nam đã thấy và suy nghĩ nhiều về điều đó. Thể chế chính là điểm nghẽn trên cao tốc phát triển của Việt Nam.
@ Thân gởi Hiệu Minh Giang Công Thế
Bài viết hay … nếu thể chế đó thay từ lâu HAY mất từ lâu không có hàng triệu TỬ SĨ Nam Quân và LIỆT SĨ Bắc Quân (như Người Anh em của ANH …)
Hay Giáo sư Đàm Thanh Sơn Giải Dirac 2018 không phải lưu sinh qua Mỹ
hoặc Vũ Duy Mẫn chuyên gia ngân hàng quốc tế vẫn lưu lại tại Việt Nam khai triển Tin học trên toàn Nước Việt chớ không tàn hơi nơi Hoa Thịnh Đốn
đang sống tại BANG TEXAS cao bồi TRẺ hay cb GIÀ (cán bộ = cb = cờ bờ = cán nhớn ) ???
Theo tôi nghĩ BÁC Hiệu Minh đang có Ngọn gió HOA ÁI QUỐC Maga thổi mlajnh trong Tâm não ….
Chúc bác cùng bà xa nhà tôi u nó và gia đình vui hạnh phúc
Đan bện quyện vào nhau 100.000.000 Sợi Duyên Tơ Hồng…
*********************************
https://www.youtube.com/watch?v=AedPVPUfWtA Hà Nội Ngày Trở Về – Z (Phú Quang – Toàn Nguyễn)
Tại sao Vì sao
Đàn Chim Lạc Việt lại được Định mệnh Số mệnh cho gặp nhau?
Chúng ta tuy không biết Bí mật gì
Về điều Bật mí đó
Khi nào thì con người được định mệnh gặp nhau?
Chúng ta không biết gì về điều đó.
Chúng ta đang ở đâu ?
Không-Thời gian nào ???…
Làm sao Chúng ta lại ở đó nơi đây ?
Dưới bầu trời xa xôi
Mỗi một góc Chân trời
Mỗi chúng ta đều tạo nên câu chuyện của riêng mình
Trên một Mẫu số chung Vận mệnh Việt Nam
https://www.youtube.com/watch?v=jqgXCkEpaV4 Mời Em Về – Z2 (Việt Dzũng)
100.000.000 Sợi Duyên Tơ Hồng…
Chiều ngang là Quý Bạn
100.000.000 Sợi Duyên Tơ Hồng…
Chiều dọc lại là Tôi
Mầu cờ Hoàng kỳ mà chúng ta đang đan bện quyện vào nhau
100.000.000 Dân Việt Hôm nay thành Một Khối Tình Quê Hương
Có lẽ một ngày nào đó
Thành chăn mền sưởi ấm cho Ai đấy:
Hàng triệu Cụ già Việt Nam hao gầy
Ngọn cờ Hoàng kỳ mà chúng ta đang đan bện quyện vào nhau
100.000.000 Dân Việt Hôm nay thành Một Khối Tình Quê Hương
Có lẽ một ngày nào không xa
Hoàng kỳ che phủ Vết thương đau Dân tộc Việt
Bằng Dân chủ – Tự do – Hạnh phúc – Ấm no
Bên bao lơn Thái Bình Dương
https://www.youtube.com/watch?v=my-InQowgbs “Ơi em ! Hà Nội bên kiaCòn tôi phố lạ hồn chia rã rời …” Hà Nội Phố – (Phạm Anh Dũng – Hương Giang)
Tại sao Chúng ta cần tiếp tục sống
Cùng nhau chiến đấu đấu tranh
Cho Mẹ Việt Nam sống mãi
Cho Đất Việt trường tồn
Trước bão lốc sóng thần từ Bắc phương
Chúng ta đã mất gần Thế kỷ
Đúng nhất gần 80 năm đau đớn tận cùng sâu thẳm
Tháng 8 Mùa Thu 45 bội phản phản bội phân ly
Nay Tất cả vì Mục đích Tối thượng
Hoàn thành Giấc mơ Việt Nam
Mùa Xuân Việt Nam Vĩnh cửu Vĩnh hằng
Dân chủ – Tự do – Hạnh phúc – Ấm no
Bên bao lơn bờ Biển Đông
Đôi khi đôi khi tôi muốn cả tin
Và đôi khi cảm thấy đau tận thấu xương tủy
Khi rơi xuống Đời Lưu đày Lưu vong
Một Sợi chỉ Hồng nhỏ như vậy
Ôi sợi tơ huyết lệ có thể làm được điều gì?
Chắc tự bảo với Lòng mình chắc chắn là không
Rùng mình không ngừng trong Cơn gió băng…
https://www.youtube.com/watch?v=EUb0d-147E4 “Ơi em ! Hà Nội bên kiaCòn tôi phố lạ hồn chia rã rời …” Hà Nội Phố – (Phạm Ngọc – Phạm Anh Dũng – Hương Giang)
100.000.000 Sợi Duyên Tơ Hồng…
Thời gian là Quý Bạn
100.000.000 Sợi Duyên Tơ Hồng…
Không gian lại là Tôi
Ngọn cờ Hoàng kỳ mà chúng ta đang đan bện quyện vào nhau
100.000.000 Dân Việt Hôm nay thành Một Khối Tình Quê Hương
Có lẽ một ngày nào không xa
Hoàng kỳ che phủ Vết thương đau Dân tộc Việt
Bằng Dân chủ – Tự do – Hạnh phúc – Ấm no
Bên bao lơn bờ Biển Đông
100.000.000 Sợi Duyên Tơ Hồng…
Chiều ngang là Quý Bạn
100.000.000 Sợi Duyên Tơ Hồng…
Chiều dọc lại là Tôi
Cấu thành THỂ CHẾ MỚI
Chắc sẽ khai sinh Thế hệ Mới Ngày mai
Cấu thành THỂ CHẾ MỚI
Chắc sẽ khai sinh Con người Mới Tương lai
100.000.000 Sợi Duyên Tơ Hồng…
Thời gian là Quý Bạn
100.000.000 Sợi Duyên Tơ Hồng…
Không gian lại là Tôi
https://www.youtube.com/watch?v=Q3rkKGmNT6c MÀU NẮNG CÓ BAO GIỜ PHAI ĐÂU [Đoàn Chuẩn] Lê Dung & Quỳnh Dao
Đan bện quyện vào nhau 100.000.000 Sợi Duyên Tơ Hồng…
Đã bao lần lỡ bao Chuyến tầu Viễn dương
Bước đi Thế kỷ :
Việt sử – Thế sử không bao giờ chờ đợi
Con người và Đất Nước lỡ tầu…
Khi 100.000.000 Sợi chỉ định mệnh gặp nhau
Cuối cùng giao nhau vào Kỷ nguyên :
Thời đại Vươn mình Tổ Quốc
Thế kỷ 21 Vươn mình lên Việt Nam Mới
Ôi Quê Hương Ngàn đời yêu dấu dấu yêu !!!…
HÀNG CHỤC TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT