Vũ Xuân Lan
28-4-2023
Đã 48 năm trôi qua, nói lại cái ngày nhức nhối này có cũ quá không? Thi sĩ Thanh Nam trong những ngày tháng đầu tỵ nạn đã có những lời thơ cay đắng: “Một năm người có mười hai tháng/ Ta trọn năm dài một Tháng Tư”.
Tháng Tư vẫn là một kỷ niệm đau buồn cho những người ly hương vì mất nước. Gần đến ngày Quốc Hận trên các trang mạng xã hội tràn đầy những hình ảnh của ngày 30 tháng 4 đau thương đó: Hình ảnh từng đoàn người dắt díu nhau tay bồng tay bế, lếch thếch gánh gồng, có những cặp mắt thất thần vì sợ hãi, có những cặp mắt mở to nhìn vào con đường đang bước tới.
Họ không biết sẽ đi về đâu nhưng cứ đi, có những cụ già phải có người sốc nách, có những trẻ thơ mếu máo, có những em bé vật vờ trên tay người mẹ đang bước đi lảo đảo, có cả những thây người gục ngã và bị người khác vội vã đạp lên vì không một ai có thì giờ nhìn lại khi đoàn quân “giải phóng” đang đuổi sát sau lưng.
Trong một ‘clip’ khác, các đoàn xe của binh sĩ Việt Nam Cộng Hòa bị dân chúng vây quanh xin cho đi theo để lánh nạn. Một cảnh khác nữa tại các bến tầu, người ta cũng xô đẩy nhau lên những chiếc tầu đã chất đầy người. Còn nhiều, nhiều lắm, những cảnh hoảng loạn diễn ra khắp nơi.
Tại thành phố Sài Gòn quang cảnh cũng không khá hơn: Người ta chen chúc trước cửa tòa Đại Sứ Mỹ, leo lên vai, lên đầu nhau để vào được bên trong, mong kịp những chuyến trực thăng hầu như cất cánh không nổi vì đã quá tải. Không lọt được vào tòa Đại Sứ, người ta lại quay ra tìm đường trốn khác, người thì đi ngược lại phi trường Tân Sơn Nhất, kẻ lại đi xuôi ra bến Bạch Đằng.
Nếu may mắn leo được lên một trong những con tầu chưa kịp nhổ neo thì còn bao cảnh đau thương trên biển cả, thoát được hải tặc thì cũng chết đói, chết khát vì cạn hết lương thực và nước uống hoặc chết đuối vì tầu bị chìm.
Những người Cộng sản đã nhắm mắt lại khi họ mỉa mai chúng tôi là những kẻ đu càng, chạy theo giặc Mỹ để ăn bơ thừa sữa cặn. Họ có tỉnh táo không để nhìn những người dân khốn khổ đó không chạy theo bơ thừa sữa cặn, họ là những người dân bình dị có khi cũng không biết đến mùi vị bơ sữa.
Những người sinh sau đẻ muộn có bao giờ tự hỏi tại sao những người dân đó lại chạy bán sống bán chết khi đoàn quân cách mạng vào “giải phóng” họ khỏi kìm kẹp Mỹ Ngụy đang tiến lại gần? Nếu đã tự cho mình là người có ý thức sao không chịu lên các trang mạng tìm hiểu về cái ngày lịch sử ấy mà cứ mỗi năm đến ngày 30 tháng 4 lại hát hò nhẩy múa để ăn mừng cái gọi là “Giải Phóng miền Nam”?
Thật ra họ nên tự đặt câu hỏi “Ai giải phóng ai?“ Nhân chứng đầu tiên là nhà văn Dương Thu Hương của miền Bắc đã ngồi xuống vệ đường mà khóc khi bước vào Sài Gòn, một thành phố tuy đã bị tan nát khi người dân tháo chạy mà vẫn còn cho thấy đời sống sung túc khác xa trí tưởng tượng của bà. Rõ ràng là sự tuyên truyền bịp bợm của nhà nước Cộng Sản đã đánh lừa người dân miền Bắc để họ phải lao đầu vào một cuộc chiến phi nghĩa.
Ở đây tôi không muốn nhắc lại những sự việc đáng xấu hổ khi bên thắng trận tiến vào Sài Gòn, những vụ tham lam vơ vét của những kẻ có quyền chức hay những chuyện ngây ngô đáng thương của những người đã bị lừa trong bao thập niên. Chính một nhà thơ hiện còn sinh sống ở Hà Nội, từng tốt nghiệp tại Moscow, đã đi nhiều nước, cả tự do đến cộng sản, đã nói, ông không tự hào là người Cộng sản Việt Nam vì:
“Riêng hai chữ Cộng Sản,
Nói lên một phần nào
Làm thằng dân Cộng Sản
Có gì mà tự hào
Mà tự hào sao được
Khi mấy triệu dân ta
Vượt biên thà chết biển
Hơn phải chết ở nhà”.
Nhà thơ Bùi Giáng gay gắt hơn về cuộc “Giải phóng” đã viết:
“Đánh cho Mỹ cút Ngụy nhào,
Đánh cho chết mẹ đồng bào miền Nam”.
Bài thơ này đã được một Thi sĩ khác chua chát tiếp theo:
“Đánh cho Bắc đọa Nam đầy,
Đánh cho thù hận giờ này chưa tan”.
Những người nổi danh trên thế giới cũng có những nhận xét về Chủ Nghĩa Cộng Sản. Tổng Thống Ronald Regan tiên đoán: “Chấm dứt Chiến tranh không chỉ đơn thuần rút quân về là xong vì cái giá phải trả cho Hòa Bình là ngàn năm tăm tối cho các thế hệ Việt Nam về sau”.
Bà Angela Merkel Thủ Tướng Đức nói: ”Tôi lớn lên trong Chủ Nghĩa Cộng Sản Đông Đức nên tôi hiểu rõ về họ, Cộng Sản là thứ Chủ Nghĩa gian trá và man rợ nhất của Nhân loại và của Thế giới văn minh”.
Đức Đạt Lai Lạt Ma nhận xét: “Người Cộng Sản làm Cách mạng không phải để mang Hạnh Phúc đến cho nhân dân mà họ làm cách mạng để nhân dân mang Hạnh phúc đến cho họ”.
Văn Hào Victor Hugo cũng phải thốt lên: ”Cộng Sản là giấc mơ của vài người nhưng lại là cơn ác mộng của Nhân Loại”.
Ngay cựu lãnh tụ khối Liên-xô Mikhail Gorbachev cũng phải thú nhận: “Tôi đã bỏ một nửa cuộc đời cho lý tưởng Cộng Sản, ngày nay tôi phải đau buồn mà nói rằng Đảng Cộng Sản chỉ biết tuyên truyền bằng dối trá”.
Đã 48 năm trôi qua, muốn để dĩ vãng được chôn vùi nhưng mỗi năm đến ngày 30 tháng 4 thì vết thuơng lại nhức nhối. Nhà cầm quyền Cộng Sản một mặt vuốt ve những “khúc ruột ngàn dặm“ đổ tiền về dưới mọi hình thức, nhưng một mặt vẫn cho những dư luận viên lên trang mạng nhục mạ những người đã thẳng thắn từ chối chủ nghĩa cộng sản. Họ gọi chúng ta là bọn ba que vì chúng ta trung thành với lá cờ vàng ba sọc đỏ.
Những người sinh trưởng tại miền Nam có thể không hiểu chữ “ba que”, ngay cả con cái của những người di cư năm 1954 có khi cũng không hiểu vì họ thuộc những gia đình gia giáo không quen dùng những chữ thậm tệ đó. Ở miền Bắc thủa xưa, thành ngữ “ba que xỏ lá ”, tương đương với “đá cá lăn dưa“ của miền Nam, dùng để chỉ những người lật lọng, chuyên dùng mánh lới để lừa đảo.
Mấy năm trước, một du học sinh Việt Nam ở Úc đã xé và dẫm lên lá cờ vàng nhân ngày 30 tháng 4, rồi dùng những lời lẽ thô tục để thóa mạ cả Cộng Đồng tỵ nạn. Vụ đó đã gây ra phản ứng rất mạnh mẽ trong các Cộng Đồng người Việt tỵ nạn ở Úc và trên khắp thế giới.
Lòng công phẫn đó đã an ủi tôi phần nào vì lâu nay tôi vẫn ưu tư về thái độ thờ ơ của tuổi trẻ hậu duệ Việt Nam Cộng Hòa. Họ còn rất nhỏ khi được cha mẹ hốt hoảng dẫn lên những chiếc xe, chiếc tầu đầy ắp người hoặc bị đẩy lên những chuyến bay đang chuẩn bị cất cánh. Khi sang đến miền đất tự do, nhờ những hy sinh cần cù của các bậc cha mẹ, một số được học hành tử tế; đến lúc thành công họ đã ngạc nhiên về thái độ chống Cộng triệt để của các đấng sinh thành. Sự kiện này là do một số sách vở của những người chống cuộc chiến Việt Nam đã được đưa vào giảng dậy tại các trường Trung Học và Đại Học tại Mỹ. Tác giả những cuốn sách này đã bóp méo lịch sử cuộc chiến tự vệ chính đáng của miền Nam, miệt thị những người đã cầm súng để bảo vệ Tự Do.
Đó là chuyện xảy ra cho những ai may mắn đã thoát khỏi nạn Cộng Sản. Về phần những người còn kẹt lại, sau một thời gian chịu đựng, họ cũng phải hòa mình vào nếp sống mới và cũng chạy chọt cho con được học trường nọ trường kia, không tránh được các trẻ nhỏ bị nhồi sọ là cách mạng đã anh hùng đánh Pháp đuổi Mỹ, giải phóng miền Nam và thống nhất đất nước.
Sau này khi cách chia thành phần giai cấp của nhà nước cộng sản được nới nhẹ thì những người “con ngụy ” cũng được thi vào các trường Đại Học, có người đã trở thành những bác sĩ, kỹ sư . Họ cũng không được biết gì về những câu chuyện kinh hoàng của ngày 30 tháng tư năm đó. Vì thế mới có những thanh niên của chế độ mới, được gửi đi du học ở Úc, vào ngày 30 tháng 4 đã ngang nhiên xé lá cờ vàng và vừa giẫm lên, vừa thốt ra những câu nói vô giáo dục (ở đây tôi không muốn nói đến chữ mất dậy). Rồi đây, không biết có bao giờ sự thật được ghi vào lịch sử cho những thế hệ sau học hỏi, những sự thật về ngày Miền Nam bị bức tử và sát nhập vào miền Bắc Cộng Sản để buộc phải sống dưới chế độ độc tài đảng trị?
Hôm nay ngồi coi những bức hình và những thước phim chiếu lại ngày oan nghiệt đó, lòng tôi dâng lên một xúc cảm mãnh liệt. Tôi thấy vô cùng thương cảm cho những người dân lành vô tội và cùng lúc thấy hãnh diện vì những người hiền lành giản dị này cũng là những người vô cùng sáng suốt đã nhận ra hiểm họa Cộng Sản, nên đã liều mình chạy trốn trên con đường gian nan nguy hiểm, không ít người đã bỏ mình trên đường lánh nạn.
Tháng Tư Quốc Hận xin nghiêng mình tưởng niệm những nạn nhân đã ra đi không đến bến bờ và xin ngưỡng mộ những người đã bỏ hết những gì có được, ra đi để lập lại cuộc đời trên đất nước Tự Do.
_____
Một số hình ảnh người dân bỏ chạy trong tháng cuối của cuộc chiến. Nguồn: Getty Images và các trang mạng:
Thái Bá Tân (Hà Nội)
Tưởng ngọn đuốc soi sáng
Là cách mạng tháng Mười.
Hóa ra là thảm họa
Của lịch sử loài người.
Tưởng chiến tranh giải phóng,
Vĩ đại và quang vinh.
Hóa ra chúng ta chết
Để đánh đuổi văn minh.
Tưởng chủ nghĩa xã hội
Là giấc mơ thiên đường.
Hóa ra là xã hội
Đầy bất công, nhiễu nhương.
Tưởng, nhiều cái tốt đẹp.
Hóa ra toàn xấu xa.
Bao giờ mới hết tưởng?
Bao giờ hết hóa ra?
Nguồn Mạng
Tại sao gọi là quốc hận?
Vạch trần sự dối trá của cộng sản để thế hệ tiếp nối không bị ru ngủ như thế hệ trước. Chỉ ra sự ngây thơ của những người cộng hòa để không tiếp tục mắc sai lầm.
Trong cuộc nội chiến, cộng sản thắng và cộng hòa thua. Khi thâu tóm được quyền lực thì cộng sản lồi bộ mặt dối trá và cộng hòa được tiếc nhớ.
Cộng sản sẽ bị xóa bỏ. Nhưng cái được thiết lập sẽ là nền cộng hòa đệ tam.
Những người làm chính trị trong nền đệ nhị cộng hòa hoặc không chuyên nghiệp hoặc ngây thơ vô số tội nên để thua trong cuộc nội chiến.
Làm chính trị mà không có tầm nhìn thì gây họa cho cả dân tộc, cộng sản là tội đồ nhưng cộng hòa cũng không thể chối tội.
Muốn đất nước, dân tộc hưng thịnh và văn minh thì cần nhiều người biết làm chính trị.
Phải gọi là Ngày Quốc nhục.
Gởi bao Niềm nhớ về Cố đô Sài Gòn giờ Phố cũ Lá Me Xanh
**********************
Sài Gòn ! Sài Gòn ! Hòn Ngọc Viễn Đông
Thủ đô dấu yêu yêu dấu mãi vọng đồng
Chắc vẫn Lá Me bay Sài Gòn giờ bên ấy
Đường xưa hai hàng cây cao song song
Lối cũ mong chờ hàng triệu đôi mắt biếc
Bao giờ lấy lại Tên cũ hẹn với Núi Sông
Sài Gòn 48 Năm sau Phố Tự Do biến mất
Nửa Hồn đau nhớ Nửa Hồn mất Đêm Mầu hồng
Luân lạc trong hay ngoài Nước giờ sao Em nhỉ ?
48 Năm rồi ! Vẫn huyết lệ trông Núi nhớ Sông
Sài Gòn thân yêu không bao giờ quên được
Hàng Me Xanh phủ mãi bao Chuyện Tình nồng
Heo may rải Lá Me trên tóc thề vai gầy guộc
Sắc Vàng chẳng phải mầu Hoàng tộc rêu phong
Lại là Mộng triệu mầu tang Văn minh Ai Cập !…
Bỗng Cơn Gió bụi biến thành hàng vạn Tình Không
Cơn lốc Sử lịch như ngọn Sóng thần phủ lấp
Trăn trở tơi bời lại đến Tháng Tư Đen mênh mông
Giờ Phố cũ Lá Me Xanh từ Paris gởi bao Mộng ước
Một Thời để Yêu Một Đời để Nhớ Cánh Hồng
Giờ Phố cũ Lá Me Xanh từ Paris gởi bao Niềm nhớ
Sài Gòn ! Sài Gòn ! Lộng lẫy Hòn Ngọc Viễn Đông !!!
https://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg
TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT cảm tác 48 Năm sau đúng Thời điểm Sài Gòn thất thủ 30 tháng Tư Đen 1975 – Paris Chúa nhật 30 tháng Tư Đen 2023
Tác giả viết khá chính xác về một giai đoạn lịch sử, trong đó đồng bào 2 miền buộc
phải chọn phe để đánh nhau chết bỏ và cuối cùng “bên thắng cuộc”, theo nhà văn
nữ Dương Thu Hương của miền Bắc là “chế độ man rợ đã thắng nền văn minh” !
Chỉ có 1 chi tiết sai nhưng không ảnh hưởng gì đến bài viết là chỉ có 1 du sinh xé cờ,
chứ không có “những” (nhiều) và chỉ mới xảy ra cách đây 1 năm ở Úc.
Quốc kế Quốc sách là Lời giải Tối ưu cho Giấc mơ Việt Nam
***************************
Đất Nước vào tay vịt gian lạc quỹ đạo Tàu cộng
Càng ngày mỗi giây phút càng dễ diệt vong
Cần lấy giải pháp độc đáo triệt tiêu chất độc
Mao – hồ đã tiêm chích tận di thể đến Quốc vong
Khẩn cấp ngoại giao nhờ Ô dù Nguyên tử Mỹ
Lại thêm dù Pháp ô Anh thêm ngoài vòng
Chỉ trừ Ô chệt ngay lạy chúng cũng không che chở
Tại sao lại ngay cả Ô dù Nga lại sao bảo không
Tập Cận Bình bố bảo không côn đồ như Đặng !!
Thuyết phục Nga Vĩ đại 1 Đai 1 Đường triệu hố chông
Chớ rơi vào vòng tay trun..g c..uốc tránh bùa thoát bẫy
Gia nhập NATO phương Tây – sáng lập viên phương Đông
Đi đầu nối kết vào JAUKUS chắc Biển Đông đỡ nạn
Thuế Dân dành hết cho đào tạo chuyển giao nghệ công
Bớt chi phí Quốc phòng + Liên minh Âu-Mỹ-Nhật-Úc-Ấn
Thoát Hán..g thoát Trun..g hướng Tây phương hết lòng
Với Dân tộc Trung Hoa tình hữu nghị láng giềng tôn trọng
Với Tàu cộng bành trướng Đại Hán bá quyền ta bảo KHÔNG
Xây dựng Việt Nam Dân chủ Dân quyền Dân sinh Pháp luật
Chắc chắn vòi bạch tuộc lưỡi bò Tàu đỏ trên Biển Đông
Tự cứu mình bằng Chính sách Đối ngoại minh bạch thẳng thắn
Độc lập – Tự do – Dân chủ – Chủ quyền… Toàn Dân Việt ước mong
Chính nghĩa cao vời vợi phù hợp Trào lưu Nhân loại Tiến bộ
Trăm triệu vì Tổ Quốc – Tương lai Một Lòng bên Biển Đông
https://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg
TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT
48 năm cộng sản toàn trị,
là những Đồng Tâm, Dương Nội, Văn Giang, Thủ Thiêm, Lộc Hưng…
là những Trần Huỳnh Duy Thức, Phạm Đoan Trang, Cấn Thị Thêu…
Người cộng sản kiên trung Lê Đình Kình còn bị mổ bụng moi gan…
Việt Nam! Ôi, Việt Nam!