Chuyện buồn cười!

Lâm Bình Duy Nhiên

6-4-2023

Đường đường là lãnh đạo cao cấp của một quốc gia mà lại lo lắng, lo ngại những cá nhân hay tổ chức đối lập với chế độ đến mức phải yêu cầu đối tác xử lý giùm!

Quân đội trong tay, độc đảng, độc tài toàn trị. Cả trăm triệu dân không buồn bàn đến chính trị. Chỉ một số nhỏ, ít oi dám lên tiếng chỉ trích chế độ thì đã bị khủng bố, hành hung, bỏ tù hay bị trục xuất khỏi quê hương. Bên ngoài vài triệu người tị nạn cộng sản nhưng suy cho cùng cũng chẳng còn mấy ai phản kháng và tranh đấu cho một Việt Nam dân chủ. Ấy vậy mà ông Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng và cả bộ máy cầm quyền cũng lo ngại đánh tiếng yêu cầu ông David Hurley, Toàn quyền Úc, nên kiểm soát, xử lý các cá nhân, tổ chức khủng bố có thể sử dụng lãnh thổ Úc để tiến hành các hoạt động bị cho “chống phá Việt Nam”.

Dường như trong các cuộc gặp gỡ cấp cao giữa lãnh đạo nhà nước Việt Nam và các chính khách Mỹ, Canada, Pháp, Anh hay Đức thì phía Việt Nam vẫn hay chủ động yêu cầu các quốc gia này xử lý giùm những ai dám lên tiếng chống đối họ.

Thậm chí đội ngũ dư luận viên của Ban Tuyên giáo còn hăm doạ sẽ yêu cầu các quốc gia trên dẫn độ tất cả “bọn phản động” về Việt Nam để đảng trừng phạt!

Chủ động trong bất lực và vô vọng vì chẳng có quốc gia tiến bộ nào đáp ứng những yêu cầu quái đản ấy.

Giới “phản động” bên ngoài thì phần đông vẫn chỉ là những cá nhân hay tổ chức lên tiếng đấu tranh qua ngòi bút, qua các cuộc vận động ủng hộ tù nhân lương tâm, qua các cuộc biểu tình tố cáo các chính sách độc tài của nhà cầm quyền. Một thái độ tranh đấu dứt khoát nhưng ôn hoà.

Nhưng chắc chắn chính sự ôn hoà ấy và tiếng nói của sự thật đã khiến chế độ luôn lo lắng và “quan ngại” như cách nói của chính người cộng sản!

Ở các xứ sở dân chủ, người dân chỉ tôn trọng pháp luật và chính quyền. Không bao giờ họ có thái độ sợ hãi trước chính quyền!

Ngay cả với các nguyên thủ quốc gia cũng thế. Họ chẳng bao giờ khúm núm hay thuần phục. Quyền công dân được họ triệt để xử dụng, chỉ có sự tôn trọng. Một khi họ không hài lòng, thì dẫu có là Tổng thống hay Thủ tướng, họ cũng không ngần ngại chỉ trích, chất vấn hay đả kích, châm biếm.

Tất cả trong khuôn khổ luật pháp.

Tại Mỹ, Đức, Canada, Anh, Thuỵ Sĩ hay Pháp, người dân vẫn rầm rộ biểu tình mỗi khi bất đồng ý kiến với những chính sách của nhà nước. Họ vẫn chê bai, nguyền rủa giới lãnh đạo và sử dụng lá phiếu, quyền tự do bầu cử để trừng phạt các đảng phái chính trị hay cá nhân các chính khách trong các cuộc bầu cử quan trọng. Chẳng ai bị khủng bố hay bỏ tù vì dám lên án hay chê bai chế độ hoặc giới lãnh đạo cả!

Cho nên, thái độ kêu gọi các quốc gia dân chủ “dập tắt giùm” sự phản kháng đối với nhà nước Việt Nam là chuyện điên rồ và nực cười!

Chỉ có sự bất lực và tự biết rằng chế độ này luôn đi ngược lại lợi ích của nhân dân và dân tộc nên họ mới nghĩ ai cũng độc tài để sẵn sàng chà đạp lên mọi giá trị nhân quyền như họ chăng?

Có lẽ, chỉ có Trung Quốc của Tập Cận Bình, Nga của Putin hay Triều Tiên của Kim Jong-un mới chấp nhận những yêu cầu phi dân chủ và độc tài trên!

“Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã” là thế!

Bình Luận từ Facebook

3 BÌNH LUẬN

  1. Cho tớ được phép phủ định tác giả . Điều đáng buồn cười nhứt trong bài này là lô dít, tớ ráng chỉ ra

    “chẳng còn mấy ai phản kháng và tranh đấu cho một Việt Nam dân chủ”

    Vẫn còn, và cuộc tranh đấu cho 1 Việt Nam dân chủ đã hiện diện ở giới lãnh đạo cao cấp nhứt . Cái cần bi giờ là dân mềnh phải ủng hộ những lãnh đạo này, anh Thưởng là 1, trong cuộc tranh đấu cho dân chủ

    Chuyện anh Thưởng mong muốn Úc giúp đỡ VN các bác trong bảo vệ những thành quả cách mạng là chính đáng . Tác giả (có thể) đúng khi cho rằng dân hải ngoại cực đoan khó có thể làm gì ảnh hưởng đến chế độ . Khó dont mean impossible. Một trong những ảnh hưởng là cổ động cho tinh thần chủ nghĩa dân tộc cực đoan phát xít, tới bi giờ thì “trí thức” trong nước cũng bập vô rùi . Đúng, trong nước & hải ngoại hoàn toàn đối lập, “bất đồng chính kiến” if you will, với nhau xung quanh sự tồn tại của Đảng . Nhưng như ta đã biết, dân trong nước yêu cái gì cũng khá tương tự đười ươi giữ ống . Be it tiếng Việt, nền văn hóa riêng & dị biệt của các bác … Sự tồn vong của Đảng không phải là ngoại lệ, có nghĩa những gì dân trong nước về hùa với nhau, it can cause unintended consequences, có thể làm Đảng yếu đi, hoặc tệ hơn nữa, diệt vong . Tinh thần cảnh giáo cao độ, theo tớ, là cần thiết, và ta đã biết tt cảnh giác của Đảng đang ở mức khó có thể thấp hơn được nữa . Anh Thưởng chứng tỏ khả năng nhìn xa trông rộng, aka luôn sẵn sàng tư thế bảo vệ Đảng . Then, những đề nghị với Úc hoàn toàn chính đáng . In fact, Đảng Cộng Sản cần đưa ra tiêu chuẩn phải có cùng 1 cách nhìn mới nâng cấp quan hệ . Không thì … Talk to the hands.

    Chuyện “luật pháp”, are we talking about the same thing? Nếu tớ hổng lầm, chưa nước tư bửn nào cho phép những hoạt động khủng bố bạo lực được đặt căn cứ ở Mỹ . Chính FBI đã shut down không ít tổ chức vũ trang phục quốc của người Cuba, và đưa không ít thành viên vô trại tạm giữ . Úc & Mỹ có thể làm những chuyện nào cho Việt Nam nếu muốn nâng cấp quan hệ . Ya gotta show acts of good faith trước .

    “qua các cuộc biểu tình tố cáo các chính sách độc tài của nhà cầm quyền”

    Quá nhiều sai lầm trong 1 đoạn chỉ vài chữ . Nếu tớ hổng lầm, mỗi lần dân hải ngoại phá đoàn các bác đi qua các nước tư bửn, các bác vội vàng khuyên khép lợi quá khứ, xóa bỏ hận thù . Đoàn của tưởng thú Phan Văn Khải có lẽ bị nhiều nhứt . Võ Văn Kiệt thuộc loại persona non grate vì chỉ huy T-4 ngày xưa, nên hổng được léo hánh qua Mỹ . Muốn không, kỳ này quan nhà mềnh qua Mỹ lần nữa sẽ bị dân hải ngoại biểu tình ? i dont think so.

    “chỉ có Trung Quốc của Tập Cận Bình, Nga của Putin hay Triều Tiên của Kim Jong-un mới chấp nhận những yêu cầu … trên”

    Vậy thì đừng có ngạc nhiên nếu Đảng Cộng Sản (lâu lâu cũng) hành xử như 1 đảng Cộng Sản chân chính, thay vì chỉ mạo danh, và vì vậy, trở thành độc tài toàn trị .

    Lâm Bình Duy Nhiên là học trò của Nguyễn Xuân Oánh, có nghĩa cũng chỉ là 1 thứ công dân Xã hội chủ nghĩa . Đáng lẽ ra phải ủng hộ cuộc tranh đấu cho dân chủ ở mức cao nhứt, Đàng này …

    Tiến sĩ Nguyễn Ngọc Chu cũng đã chỉ ra, nước Việt của các bác đã quá lâu không thấy 1 vị chủ tịch nào sáng giá . The wait vẫn còn tiếp diễn, nhưng đã xuất hiện những tia nắng đầu tiên của bình minh .

  2. Ái chà, ngài VVT xem ra là người trẻ nhất trong bộ máy chính quyền cộng sản mà cũng là người ngây ( thơ/ngô) nhất khi có đề nghị dị hợm, không ra làm sao cả . Chứng tỏ ngài không hiểu ( hoặc không thèm hiểu ) gì về luật pháp của các nước chủ , văn minh .Chán thật con gián !

Comments are closed.