Nguyễn Hữu Liêm
11-2-2023
Tuần trước, ngày 2 tháng 2, nhân dịp được nhận huân chương 55 tuổi đảng, Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng, trong diễn từ gởi gắm cán bộ, đã tuyên bố rằng, “Nếu là người hãy là người cộng sản.” Đây có thể là một lời kêu gọi mang mệnh lệnh đạo đức chính trị cao cả, nhưng nó cũng gây không ít ngạc nhiên và đàm tiếu trong nhân gian, nhất là giới kiều bào Việt ở hải ngoại. Có người hỏi là ông Trọng đang ở thế kỷ nào vậy?
Tuy nhiên, để công bằng với ông TBT, chúng ta hãy thử dùng phép biện chứng Marxist-Leninism để đánh giá hiệu triệu làm người đó. Chúng ta biết rằng GS Trọng là một tiến sĩ lý luận chính trị Marxist, người hơn ai hết nắm vững quy luật chuyển động của ý chí chính trị và tư duy lịch sử ở nơi con người cộng sản Việt Nam bây giờ – nhất là trong hoàn cảnh đất nước hiện nay.
Từ nỗi cô đơn cổ điển
Trước tiên, chúng ta hãy suy nghĩ về một hiện tượng kinh tế và tâm lý gần như hiển nhiên ở Việt Nam hiện nay. Đó là sự giàu có của giai tầng cán bộ cộng sản – mà nhân gian gọi là giới “tư bản Đỏ.” Đây là giai cấp mới, vốn nhân danh lý tưởng vô sản để làm chủ các khối tài sản kếch sù, kể cả bất động sản, vốn là của toàn dân.
Vì dù sao thì chủ nghĩa Mác đã bắt nguồn từ siêu hình học và biện chứng pháp Hegel và Marx, như GS Trọng vẫn sử dụng, vậy chúng ta hãy thử đánh giá hiện tượng này qua phép biện chứng đó.
Ở đây, xin phép được mượn lời khách quan hơn từ kẻ khác. Trong cuốn The Owl at Dawn (Con Ó Bình minh) (1995), khi diễn tả một khúc quanh siêu hình học Hegel, theo mô thức kinh điển của Hiện tượng luận Trí năng (Phanomenogogie des Geistes), triết gia Mỹ Andrew Cutrofello viết về Thời quán Duy vật Biện chứng như là một bước chân mới của Chân tâm – Geist – trên hành trình Trở về chính mình. Đó là lúc mà ngã thức cá nhân giã từ đức tin tôn giáo và khoa học để tìm đến chân lý trong ý chí chính trị và cách mạng.
Thoạt đầu, người chiến sĩ vô sản là những con người cô độc với nhiều tâm tư. Cutrofello viết, “Sự sụp đổ của tri kiến tuyệt đối – mà Hegel nhân danh qua Hiện tượng luận Trí năng – đã nhường bước cho sự rút lui của những ngã thể cô đơn. Cũng như là các tâm hồn cao thượng (beautiful souls), vốn không có hạnh phúc, cái ta đơn lẻ rơi xuống đáy vực tuyệt vọng để rồi hắn có thể xưng hô niềm bất hạnh của mình. Bằng cách xưng tội, hắn tự trách chính mình – vì khả thể dung hợp với đại thể tính của thời đại đã bị bỏ mất cơ hội.”
Đây là giai thời khi mà con người tiền cộng sản chưa đối diện với cám dỗ duy vật – lúc mà mỗi ngã thể chỉ đối diện chính mình trong nỗi cô đơn tuyệt vọng với một vũ trụ đầy thần linh.
Gốc rễ tình đồng chí cách mạng vô sản
Lành thay, nỗi cô đơn trong phận người vô sản, nghèo khó, trong một cõi sống đầy thần linh đó, đã cho người tiền duy vật một niềm hạnh phúc khổ hạnh bao la. Họ là những người vô tội – hay chưa có tội – nhưng vẫn nghĩ rằng ta có tội, với người và trời đất. Họ luôn xưng tội với Trời trong nỗi cô đơn tuyệt vọng nhưng đầy cảm lạc.
Cutrofello viết tiếp, “Tuy nhiên, khi hành vi xưng tội này được đáp trả bởi một kẻ xưng tội cô độc khác, thì từng kẻ đó nhận ra rằng hai chúng ta cũng có khả năng thừa nhận hỗ tương cho nhau. Từ đó, nỗi niềm tuyệt vọng của cái ta cô độc nay trở thành tình đồng chí với nhau.” Nỗi niềm cô độc, vong thân của họ nay đã có người cùng chia sẻ. “Nhưng vì bản sắc dung hợp tạm thời này mà tình đồng chí vẫn còn mơ hồ vì hai kẻ cô đơn phủ định thể tính tha hóa chung bằng cách xác định nó. Vì thế mà cả hai đã không hóa giải được tính vong thân như là một tình thế được công nhận từ kẻ kia. Sự đi đến với nhau như là một chia sẻ ý thức về cái trở ngại cho tình đồng chí đó.”
Từ trong vực sâu của tâm tư trăn trở, các đồng chí tiền cộng sản muốn biến nỗi niềm bất hạnh của ta thành nên một ước vọng chân lý. Sự tha hóa nhân vị nay đã trở nên ý chí phục hưng nhân cách làm người. Tuy nhiên, hình thái và cấu trúc xã hội bất công chính là một chướng ngại lớn cho ước vọng làm người chân chính.
Cho nên, “Trở lực này được coi như là gốc rễ của tha hóa, nhưng vì họ – các đồng chí tiền cộng sản – đến với nhau cho nên nó cứ như là không thực, mang bản sắc huyền bí, để cả hai muốn tìm hiểu. Bằng cách đi thật sâu vào tận đáy tuyệt vọng trong tính tha hóa của ta, những cái ta nửa vời đó muốn nâng cao chính mình – và tha nhân – lên đến tầm mức ý thức chân thật về một căn cước tính cho ta trong một số phận khắc nghiệt.”
Và, “Bằng ý thức như vầy, lập trường tuyệt đối sẽ được đạt đến trong một cộng đồng mà ở đó tình đồng chí là chân thật – hơn là cái ta được định hình bằng sự khác biệt. Đây chính là bản sắc Chân lý và là công tác khởi nguyên cho những người mang lý tưởng cộng sản ban đầu,” vẫn theo Cutrofello.
Mâu thuẫn biện chứng Duy vật: Khi người Cộng sản làm chủ bất động sản
Trên bình diện luân lý và đạo đức, tuy nhiên, cái ta Vô sản và Duy vật không những tự mâu thuẫn với chính ta từ góc độ bản thể, mà là về bản sắc ý chí nội tại. Vì sao? Vì khi cách mạng vô sản đã thành công, thì thực tế vô sản từ cấu trúc xã hội bất công được san bằng. Thay vào đó là nguyên tắc tài sản tập thể và chế độ sở hữu chung. Chủ thuyết chung hữu này biến người vô sản, nhân danh nhà nước, thành chủ nhân tất cả tài sản.
Từ đó, chiến lược cai trị của con người cách mạng vừa nắm quyền là một chuyển động duy kinh tế cho tham vọng chủ nhân của họ. Việc trước tiên là chiến thuật chia chác tài sản chung như là thủ pháp phân định chức năng công tác phục vụ Đảng và nhân dân. Khẩu hiệu vô sản như là tiếng súng lệnh xung phong cách mạng cộng sản ngày trước thì nay trở nên một tấm màn gian lận che đậy ước vọng làm chủ tài sản vô hạn của người cộng sản.
Không có gì chinh phục nỗi cô đơn hơn là trở thành giàu có. Tài sản và tiền bạc là thang thuốc vạn năng cho niềm tuyệt vọng vô sản. Vì thế, khi kẻ cùng khổ lên nắm quyền, tiếc thay, thảm kịch quyền lực vẫn như của xã hội cũ. Giai cấp cai trị mới ngày nay cũng gian lận, tàn bạo, trơ trẽn, đầy đểu cáng và đạo đức giả như bao nhiêu chuyện chính trị xưa nay – nếu không nói là tinh tế và gian manh hơn nhiều.
Vì khi cái ta vô sản phủ nhận thiết yếu tính vật chất cho ngã thể bằng cách từ chối tư sản và chức năng chủ nhân, nó chỉ có thể phủ nhận bằng ý thức và khẩu hiệu; trong khi trên thực tế, từ tổ chức Đảng cho đến từng đồng chí cộng sản, vẫn là chủ nhân de facto rất nhiều tài sản, nhất là bất động sản. Vì thế, ta chỉ là vô sản như là một bình diện duy chính trị, còn thực tại thì ta không thể phủ nhận yếu tố chủ nhân được. Vậy nên, mỗi chiến sĩ vô sản – như ở Việt Nam ngày nay – là một con người in bad faith đầy giả dối với chính mình và xã hội, Cutrofello viết.
Theo đó thì khi người chiến sĩ Cộng sản – nay không còn đơn độc – tự cho mình như là hiện thân của giai cấp vô sản, họ bỗng nhận ra mình là gian dối, đạo đức giả khi thấy được rằng bản sắc ước vọng của ta nay lại được định hình bằng năng ý phủ định và tiêu cực. Bởi vì cái ta vốn đang có nhiều tài sản trên thực tế, nhưng đứng từ quan điểm chính trị thì ta từ chối điều đó. Tính giả dối này mang thực chất ở bình diện nguyên tắc khi ta chỉ phủ nhận quyền tư hữu nơi tư tưởng, trong khi ta vẫn là chủ nhân nhà cửa, xe cộ, hãng sản xuất, tài khoản ngân hàng.
Lập lại lịch sử Chủ-Nô cổ điển
Cutrofello so sánh rằng, sự thể vong thân nơi con người Cộng sản gần giống như hoàn cảnh và kinh nghiệm xưa cũ của chủ nhân ông trên biện chứng Chủ-Nô. Chủ nhân bị tha hóa và xa lạ với tên nô lệ và ngay cả chính mình vì, cũng như tên nô lệ, chủ nhân ông không làm chủ những gì mình tạo ra, mà chỉ làm chủ những gì mà kẻ khác tạo ra.
Ông viết, “Cũng như thế, cái ta vô sản cũng bị tha hóa không phải vì hắn không làm chủ tài sản, mà bởi vì trên bình diện tư duy, hắn không công nhận tài sản mà hắn sở hữu là tư hữu của mình. Ta ý thức ra tệ nạn thần bái vật thể của con người tiền cách mạng, nhưng ta muốn giải hóa ảo thức thần bái tài sản này trên bình diện ý thức mà không ở thực tế.”
Hay nói một cách khác, người cộng sản trên bình diện lý tưởng và khẩu hiệu thì phủ định tư sản để rồi trên thực tế ta lại phủ quyết ý thức phủ định này bằng cách tiếp tục sở hữu chúng. Nó cũng giống như là một đại gia người giàu thường nghĩ đến việc làm từ thiện giúp đỡ kẻ nghèo khó nhưng chưa có dịp thực sự thực thi ý tưởng đó.
Một màn hài kịch dở dài vô tận
Tức là, chiến sĩ vô sản Việt Nam ngày nay là những diễn viên tấu hài không biết ngượng. Vì nói trắng ra, họ là những kẻ biết rõ mọi chuyện chỉ là một màn kịch vụng về, kéo dài lê thê – khi khán giả đã chán lên tới cổ nhưng vẫn bị ép ngồi xem màn diễn gần như bất tận.
Tuy vậy ta phải nhớ rằng họ vẫn là những con người Việt có lương tâm. Cho nên, các diễn viên hài cộng sản đó không thoát khỏi sự giằng xé nội tâm khi đóng vai tuồng vô sản giả dối. Vì năng lực đầy mâu thuẫn nội tại này ở nơi cán bộ cộng sản, đang nhân danh vô sản, giữa lý tưởng cách mạng từ ý thức đối với một đời sống mang thực chất phản động, đã trở nên bản sắc nền tảng cho một phép biện chứng ngã thức mới.
Để rồi, khi họ muốn vượt qua thực trạng nội tâm đầy mâu thuẫn và đạo đức giả này, người cộng sản chuyển hệ ý thức của mình sang chủ nghĩa duy chụp giựt – như là một thiết yếu tính cho tân chân lý cách mạng nhằm nắm đầu mối ưu tiên cho ngã thể thực dụng đầy lo sợ và tính toán, thay vì chỉ nuôi dưỡng một lý tưởng thuần tư duy. Đây mới chính là thách thức chính trị lớn cho GS Trọng.
Nhu cầu cách mạng mới trước thế tiến thoái lưỡng nan
Tóm lại, thưa ông TBT, cuộc cách mạng kế tiếp cho người Cộng sản Việt Nam – như lời kêu gọi của ông – là họ phải thật tâm làm người cộng sản chân chính. Tức là phải nhận thức được bản chất đạo đức giả của mình, tự lật ngược biện chứng duy vật, để tìm lại con đường đồng chí vô sản như thưở ban đầu cách mạng.
Nhưng đòi hỏi như thế là một yêu sách ý chí tự phủ định chính mình, một điều mà con người cộng sản, nay thực chất là các nhà tân tư bản, không thể vươn lên được. Thế nên, khi Tổng Trọng tuyên bố rằng, “Nếu là người thì hãy là người cộng sản,” thì ông chỉ muốn đưa cán bộ đảng viên vào một thế tiến thóai lưỡng nan.
Nếu họ tiến tới con đường tư bản thì bị coi là chệch hướng, tự diễn biến; nếu họ rút lui về lý tưởng vô sản thì không khả thi, không tưởng. Chính GS Trọng biết rõ điều này. Nhưng những khẩu hiệu cộng sản ông vẫn cứ tung hô. Vì ông biết rằng thần linh vô sản nay đã chết, thần dân không còn đức tin vào Đảng; tuy nhiên, vì thực tế quyền lực đòi hỏi rằng các câu sớ cũ mèm vẫn phải dâng cúng trước đình làng nhằm cứu vãn trật tự xóm thôn.
Đế quốc Mỹ – hay chùa Tam Chúc – là tân hợp đề?
Khi thế cờ đi vào bế tắc, biện chứng duy vật đòi hỏi một năng lực thăng hóa (Aufhebung) mới. Về thực tại của các ẩn số chính trị và kinh tế thì GS Trọng có lẽ cũng được báo cáo mật rằng, để thoát ra khỏi bế tắc đạo đức chính trị này, tập thể cán bộ hầu hết đang muốn đi vào hai ngả thoát ly.
Một đằng thì muốn tìm đường sang Hoa Kỳ, hay Canada, Âu châu, làm lại cuộc đời – cho chính họ và gia đình họ. Vì chỉ ở các xứ đó, nơi ít đạo đức giả hơn Việt Nam, họ sẽ không còn bức xúc bất an về tính vong thân từ cơ bản nội tâm cho lý tưởng vô sản nữa. Tức là họ công khai giàu có mà không lo sợ nhà nước và Đảng biết, và họ cũng không mang mặc cảm tội lỗi vì mình như thế. Không những vậy, họ còn công khai khoe khoang sự giàu có to tát của họ.
Đằng kia thì họ phải ở lại nước để đóng tiếp vỡ kịch tập thể. Khi những cán bộ không đi ra nước ngoài vì không thể hay không muốn thì nay họ hay gia đình họ sẽ đến các chùa to lớn, cầu vong, xin sớ giải hạn. Họ khấn nguyện ơn trên thương xót và thông cảm cho họ, mong cuộc đời này không bị nghiệp báo nhãn tiền hay là kiếp sau không còn phải trở lại làm người cộng sản Việt Nam. Điều này giải thích tại sao các chùa ở miền Bắc, như Tam Chúc, Ba Vàng, hằng cuối tuần đông kín tín đồ như thế.
Đám đông đi chùa cầu cơ giải hạn thì GS Trọng cũng đã từng chứng kiến, nhưng chuyện tư bản đỏ Việt ở Mỹ thì chắc ông chưa tận mắt thấy. Nếu nghi ngờ thì xin mời ông Tổng hãy xuống miền Nam California để quan sát. Ví dụ, vùng New Port Coast hay Huntington Harbour chẳng hạn, nơi giá mỗi căn nhà lên đến hàng chục triệu đô. Ở những nơi đó, mỗi cuối tuần, trong các buổi picnics và tiệc tùng liên miên, thực khách Việt Nam hầu hết là những con em cán bộ cộng sản nay là giai cấp tân tư bản đỏ, the neuveau riche, mới di cư sang Mỹ trong vòng mấy năm gần đây. Thay vì bàn đến biện chứng Marxist và đạo đức Hồ Chí Minh, họ chỉ bàn chuyện làm sao để chuyển tài sản ra khỏi nước.
Và cũng nghịch ngẫu thay, như phép biện chứng Marxist nhiều lần chứng minh qua lịch sử, trong các đám đông vui nhộn đầy lo toan ấy, có không ít những kẻ hậu vô sản, hậu cộng sản, một cách chân thành, thầm cám ơn những hy sinh ngút ngàn với lý tưởng vô sản của thế hệ cộng sản cha ông thuở trước đã cho họ hôm nay được vươn thoát cảnh ngộ lưỡng nan khi phải làm người Cộng sản Việt Nam.
Cộng sản là gì? Cuối thế kỉ này có thể có câu trả lời! Nếu ngủm sớm thì sẽ ôm hận ngàn thu!
Là người hãy là người cộng sản để được thỏa mãn những bản năng của con người! Chỉ có người cộng sản mới thật sự trải nghiệm thế nào là những mâu thuẫn rất con người! Phải là người cộng sản nắm giữ đỉnh cao quyền lực mới biết được thế nào là tột cùng vinh quang nhưng cũng tận cùng đau khổ! Hãy là người cộng sản cuối cùng để tận hưởng thế nào là sự phỉ nhổ của thế nhân!
Làm người cộng sản không khó, mà rất khó để trở thành người đứng đầu của quyền lực cộng sản!
Tiếng Mẹ ơi ??? Ma-cốt HAY Phú-trọng nên kính Ai ????
***********************
Dân cử làm Tông tông Phi Luật Tân
Vội quay trục sang láng giềng xa – hàng xóm gần
Ma-cốt ký ngay Liên minh với Mỹ-Nhật
Đúng gà nòi còn di thể yêu Nước thương Dân
Vội lánh xa ngay nhà nước Đại Hán hải tặc
Trổi dậy chiến chinh vực dậy sóng thần
Tầu sân bay tầu ngầm lớp Hán nguyên tử
Hạm đội tầu đánh ca ngư phủ chính là dân quân
Khu vực Biển Đông – Hoa Đông lò thuốc súng
Bùng nổ chiến tranh chỉ một chút sai lầm
Nhìn qua Xứ Vệ, Tổng bí thơ Phú Trọng
Vẫn ủng hộ 3 Không rồi 4 Không hâm hâm
Ngay tuần đăng quang Tập Cận Bình Hồng đế
Bò qua Bắc Kinh triều cống tục lệ lễ tân !
Học theo đốt cái lò tôn lại không như thầy Tập
Tống tù siêu hổ lấy lại tiền rửa cho Quốc Dân
Nguyễn Phú Trọng vẫn còn Thời gian làm được thế
Trăm tỷ Mỹ kim thu về xây hạm đội Việt tối tân
Nhà thương trường học thư viện cho Giới trẻ
Nhà Tình thương dưỡng lão cho cụ già cô thân
Cô nhi viện vì nạn nhân Đại dịch Trun..g C..uốc
Thêm mụ ác thê của ‘thèng’ Fuc*k niểng cù lần !
Nguyễn Phú Trọng vẫn còn Thời cơ làm như thế
Phụ vào Chiến sách bảo kiếm sắt lá chắn thép Tô Lâm
Như Lê Lợi + Lê Lai trong Việt Sử thương Dân vì Nước
Nguyễn Phú Trọng chắc sẽ thành Danh nhân Vĩ nhân
Tấm gương cho mọi Nhà lãnh đạo Thế giới hiện đại
Hy sinh vài trăm hổ ruồi cứu hàng chục triệu Lương dân
Giờ nên kính Ai trọng Ai : Phú Trọng HAY Ma-cốt ???
Nghe thanh âm ngữ điệu hai Thái cực thất thần
Tiếng Mẹ ơi !!! Ma-cốt lại đang lo cứu Dân Phi cứu Nước
Phú Trọng nào lẩn lú lại minh mẫn sao không lo Canh tân ????
https://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg
TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT
“chiến sĩ vô sản Việt Nam ngày nay là những diễn viên tấu hài không biết ngượng”….
Cộng Sản Bắc Việt không có lý thuyết nào để bảo vệ công nhân vô sản bị bóc lột tại Việt Nam giống như trong xã hội công nghiệp phương Tây. Ông Hồ dùng chiêu bài giải phóng dân tộc qua lý tưởng đấu tranh cách mạng để chống bạo quyền miền Nam và giặc Mỹ xâm lăng. Nhưng cho đên nay, không có một văn bản nào của Mỹ xác nhận là Mỹ có tham vọng lãnh thổ tại Việt Nam. Thực ra, Bắc Việt biết cách sách động quần chúng trong kết hợp đấu tranh chính trị và quân sự như là một chiến lược chung, vừa dùng tình cảm lung lạc, vừa đe doạ khủng bố, đó cũng là một cách ràng buộc để làm cho người dân miền Nam không ý thức chính trị đi theo Cộng Sản. Kết hợp này làm cho Bắc Việt thành công trong mặt trận tình báo và nội tuyến. Bộ đội miền Bắc và Giải phóng quân miền Nam đa số là nông dân, không có trình độ chính trị, không ai biết khái niệm vô sản hay Mác Lê là gì. Do đó, Việt Nam không có những chiến sĩ vô sản đúng theo ý tác giả trình bày.
”…. Tuy vậy ta phải nhớ rằng họ vẫn là những con người Việt có lương tâm”
Tác giả có thấy và nghe các cuộc thanh toán nhau đẩm máu để tranh giành quyền lực của đồng chí trong ĐCSVN hay không. Tất cả sự thật hầu như đã công khai hoá qua các phương tiện truyền thông xã hội.
Ô nhục gần đây nhất là vụ án Đồng Tâm, một lão đồng chí trung kiên cấp cơ sở bị sát hại vì tranh chấp đất đai. Dựa trên cơ sở nào mà tác giả ca ngợi là họ vẫn còn có lương tâm.
Làm người cộng sản có dễ không à?
Đương nhiên là khó rồi vì nếu người còn tính người sẽ không can đảm làm cs vì sự dối trá tàn bạo khét tiếng của nó nhân loại này còn lạ gì.
Còn kẻ vô sĩ cũng thấy khó vì muốn gia nhập nó trong thời điểm này ở Việt Nam phải tốn rất nhiều tiền mới có được chức vụ ngon lành mong kiếm chác. Phải ra sức đóng kịch thói đạo đức giả của người cs, phải che giấu sự giàu sang xa hoa vì đồng tiền bẩn kiếm được, phải đấu đá quyền lực giành ghế theo phe theo phái, phải lòn cuối nịnh mấy thằng tư bản giãy chết mong nó đem đầu tư tới mà chấm mút, phải run sợ thằng bạn vàng phương Bắc như một đứa con hoang…. Mẹ nó trăm thứ khổ ải ai biết cho chăng?
Nên tụi tôi mướn anh NHL nhân danh một người đọc sách triết học đem ra kể lễ mong cô bác gần xa thông cảm cho, ráng chờ đợi chắc hết thế kỷ này ta sẽ tìm ra chân lý. Lúc đó đồng bào vui vì tụi tôi hết khó khăn vì muốn làm người cs. Bởi chủ nghĩa cs sẽ diệt vong vì sự tàn bạo độc tài của nó.
Đấy là câu trả lời, biết rồi còn làm bộ hỏi Liêm hé!
Tụi bây thấy khó thì đi chết hết đi cho thiên hạ nhờ, đồ mắc dịch.
Đám đông đi chùa cầu cơ giải hạn thì GS Trọng cũng đã từng chứng kiến, nhưng chuyện tư bản đỏ Việt ở Mỹ thì chắc ông chưa tận mắt thấy. Nếu nghi ngờ thì xin mời ông Tổng hãy xuống miền Nam California để quan sát. Ví dụ, vùng New Port Coast hay Huntington Harbour chẳng hạn, nơi giá mỗi căn nhà lên đến hàng chục triệu đô. Ở những nơi đó, mỗi cuối tuần, trong các buổi picnics và tiệc tùng liên miên, thực khách Việt Nam hầu hết là những con em cán bộ cộng sản nay là giai cấp tân tư bản đỏ, the neuveau riche, mới di cư sang Mỹ trong vòng mấy năm gần đây. Thay vì bàn đến biện chứng Marxist và đạo đức Hồ Chí Minh, họ chỉ bàn chuyện làm sao để chuyển tài sản ra khỏi nước.
NGUOI CỘNG SẢN ÔNG TRỌNG ĐỀ CẬP (ÁO ANH RÁCH VAI, QUẦN TÔI CÓ 2 VẾT VÁ ) KHÔNG CÒN TÔN TẠI,
CÒN ÔNG TS LIÊM CÁI đầu(TRIẾT HỌC) MUỐN THEO TƯ BẢN NHƯNG CON tim (VÔN THUỘC GIAI CÂP BỊ BÓC LỘT) ĐÃ BỊ NHUỐM ĐỎ RẤT TỰ NHIÊN .
Bàn tiếp về “người Cộng Sản”. Như đã nói, làm người Cộng Sản hổng dễ, vì nếu dễ, tư bửn nó đã làm rồi . Lấy lại 1 analogy của Zinoviev, xây dựng chủ nghĩa Cộng Sản là lên dốc . Hễ lơ là, bê trễ sẽ té xấp mặt xuống dốc . Khổ cái dân Việt các bác rất lười biếng . Vạn sự khởi đầu nan, vài nan đã chơi với lưỡi dao cạo của Occam tính chuyện Bùi Lan . Bập ngay vào Đổi Mới để xã hội & chính trị của Việt Nam các bác nát bấy dưới tay kinh thế thị trường . Mà có ai đâu xa lạ ? Thằng học trò lừa thầy phản bạn của Chủ tịch Hồ Chí Minh & lũ trí thức gia nô của hắn .
Nhưng chủ nghĩa Cộng Sản có xứng đáng để xây dựng không ? Hổng biết tụi tư bổn ra sao, chớ dân mềnh, tớ tin đã có câu trả lời đanh thép . Cuộc kháng chiến thần thánh đánh đuổi Mỹ & tay sai để lập nên nền dân chủ của riêng mình đã là 1 câu trả lời đanh thép không bao giờ rỉ . Ngay cả Đổi Mới tàn hại là thế cũng không cách chi đào tận gốc, trốc tận rễ ước muốn thầm kín xây dựng chủ nghĩa Xã hội của dân Ta . Không tin ? Qua vụ Xuân Bắc, các trí thức nhà Ta nêu bật những đặc điểm ưu việt của văn hóa Xã hội chủ nghĩa/cách mạng, đó là phục vụ nhân dân . Đoàn Bảo Châu, Tạ Duy Anh … Trân Văn bờ lốc cốc cờ của VỌA cũng thường có những bài viết mang ý phê phán có nhiều điều không phù hợp với mục tiêu xây dựng chủ nghĩa Xã hội . Các trí thức nước nhà cũng i xì à ki . Trí thức đã & đang sống & làm việc ở nước ngoài cũng như vậy . Nguyễn Hữu Liêm, với ngôn ngữ riêng đã ủng hộ cuộc chiến đấu & chiến thắng của chủ nghĩa Xã hội over Tư bửn . Bùi Văn Nam Sơn dịch Hegel, là nền tảng của chủ nghĩa Mác-Lê, Nietzsche cũng đã được dịch . Giải thưởng Phan Chu Trinh được giao cho những người attempt áp dụng chủ nghĩa Mác trong giáo dục, và trao cho 1 người đanh thép lên án văn hóa Ngụy, đồng thời bỏ cả đời ra nghiên cứu chủ nghĩa Mác .
https://www.rfa.org/vietnamese/news/cartoons/slap-on-xuan-bac-02012023210547.html
a pic speaks a thousand words. Chỉ cần biên tập cái băng đỏ, bức họa này của RFA vừa khít khìn khịt trong những tác phẩm cổ động của những năm “trí phú địa hào”.
Đó, lý tưởng Cộng Sản đã trở thành 1 ước muốn thầm kín & cao đẹp của cả dân tộc Xã hội chủ nghĩa như vậy, có xứng đáng để Đảng vượt qua Thiện Ác để thực hiện nó không ?
Nguyễn Hưng Quốc théc méc tại sao những người ở Mỹ lại chê Mỹ . In my case, tớ hổng có chê Mỹ, nhưng như Lưu Trọng Văn đã khẳng định, dân Xã hội chủ nghĩa các bác xứng đáng được hưởng hạnh phúc . Mỹ có thể tốt với ai đó -sẽ nói sau- nhưng chỉ là bad news đv dân XHCN các bác . Hạnh phúc hổng phải là chế độ độc tài của Mỹ & tay sai mà các bác đã hy sinh để đánh đuổi chúng . Cả bò đỏ lẫn bò hường hường có chung 1 điểm khẳng định, đó là SAY NO với tất cả những gì là Ngụy . Nguyễn Quốc Tấn Trung, RFA … dùng tư duy “Ngụy nhưng mà Tốt vì hoặc đã từ bỏ truyền thống Ngụy của gia đình, hoặc có dính dáng tới cách mạng của các bác . Nguyễn Ngọc Giao, Hoàng Thị Nhật Lệ, Lê Minh Dũng, Cao Huy Thuần, Tạp hí hí Cộng Sản, Huy Đức … thì cho rằng Ngụy là downrite Dirty, dơ bửn, cực đoan, phản động . obviously people like me didnt help, làm phong phú thêm những tính từ xấu xa để chỉ Ngụy . Lai căng, vô học, SOB, khinh rẻ tiếng mẹ đẻ, che dấu lỗ hổng kiến thức … Lê Minh Dũng khẳng định tớ là bastard son của 1 người phụ nữ VN bị nước ngoài -more likely lính Mỹ- hiếp dâm, vốn là chuyện bình thường với mọi công dân XHCN. “Cái Tát của Mẹ” có thấm thía gì hông ? Tội của Xuân Bắc là đã vi phạm những quy luật khách quan của văn hóa cách mạng, văn hóa XHCN đã được dân Ta tôn trọng & bảo vệ thui
See, Mỹ-Ngụy hổng có gì tốt lành với dân XHCN. Vấn đề vẫn là dân XHCN có quá nhiều mộng tưởng . Ở ngoài này quan niệm all that glitters are not gold, ở Việt Nam thì ai được Đảng chiếu sáng đã trở thành thần tượng, thuộc hàng bất khả xâm phạm . Họ phần lớn không biết mình là ai, có cái tên nước cũng sáng nhớ chiều quên, nên càng không biết mình thích, cần, muốn gì . Đã vậy còn kiêu ngạo cho rằng không ai có thể dạy được mình, đồng thời kêu gào rằng giáo dục bị lơ là .
Tớ hổng dám dạy bảo điều gì, vì rõ ràng là vô học . Nhưng since vì đang ở Mỹ, trong chăn mới biết chăn có rận, ở trong sình nên tanh hôi mùi sình, nên chỉ làm 1 bản tường trình về những gì trông thấy mà đau đớn lòng . Mỹ aint no gút fo ya, Stay the Phúc Away. Và hy vọng đã collect đủ những tính từ xấu xa để mọi người có thể nhìn vào tớ mà làm gương xấu, aka thấy thằng muỗi không ? Mỹ đó, có đẹp đẽ gì đâu mà ham . Cho những ai vẫn còn tinh thần cảnh giác cách mạng cao độ, họ có thể lấy tớ làm 1 case study để có 1 cái nhìn khách quan & cẩn trọng, chọn lọc hơn đv các thành phần/yếu tố liên quan đến Ngụy . You should. Như đã nói, eventually, the wolves did show up, & đàn cừu is no mo. Và yếu tố Mỹ sẽ chiếm ít nhứt 75% trong những nguyên nhân gây ra sự sụp đổ của đàn cừu .
Be afraid, be VERY afraid
Fair Warning, cho những ai tôn thờ Mạc Văn Trang, Tô Văn Trường and the likes, aka những ai quan niệm “Cộng Đồng” là từ dịch đúng hơn “Cộng Sản” for Communism, ah … i dont care much. Since Phúc & Đamn are all gone, the only thing i can give now is a xít . Thats all i can give rite now. Hence, the warning
Haha, tới bài này thì chính Nguyễn Hữu Liêm cũng nghi ngờ lý luận của chính mình . Mấy “triết gia” bình thường gặp điểm này khoảng tuổi 30-40’s khi họ lần đầu tiên vấp phải những bằng chứng chỉ muốn lật đổ toàn bộ niềm tin của mình . Với Nguyễn Hữu Liêm, có vẻ thuộc loại dậy thì muộn như Bác Hồ nhà mềnh, nên tới bây giờ mới gặp cảnh trời ơi đất hỡi như vầy . Fo all those Psy out there, toàn bà là văn mẫu của mâu thuẫn nhận thức (cognitive dissonance). Ở những người không làm chủ được lý luận của mình, không (cả) tin vào khả năng tư duy của chính mình có thể giải thích/quyết được bất cứ 1 thứ gì, yup, bài này có đầy đủ dấu hiệu của cognitive dissonance. Và vì bằng tiếng Việt nên … yeah, why the Phúc not. Chớ ngoài ra, i wouldnt put this xít out, coz it would hurt my career in a long run.
Marx đã chỉ ra rùi, làm người Cộng Sản chân chính không bao giờ dễ cả, ngày xưa cũng vậy & bi giờ cũng thế . Trước Marx, Cộng Sản là 1 mơ ước thầm kín của con người, và đã có không ít những đề xuất cho những mục tiêu có thể được coi là Cộng Sản trong theology cũng như secular. Nếu không nói là the best & brightest minds trong triết học cổ điển đều có những đề xuất cho những mục đích này . Nhưng đồng thời, ai cũng muốn thỏa mãn tứ khoái, và càng nhiều càng tốt . Con lợn lòng . Chuyện đánh thắng những chế độ khác không khó, vì có thể dùng chiến thuật biển người . Nhưng khi phải đấu tranh với con lợn lòng của chính mình, chiến thuật biển người không còn tác dụng . Its 1-2-1 combat, raging & raising hell 24/7, in all fronts, kể cả tâm lý chiến . Good luck trong chuyện thắng cái con lợn lòng này . Cứ nhìn vào Thành phố Hồ Chí Minh là biết, lá cờ trắng phất phới, 1 thất bại toàn diện nhất mà Đảng phải đối mặt trong cuộc chiến với con lợn lòng .
còn tiếp . Có công chiện gòi
Lạc đề rồi ô Liếm ơi: “Làm người cộng sản Việt Nam có dễ ăn bẫm không?” thế này mới đ́úng câu hỏi dành cho chuyên viên liếm bể phốt cs, nêu lên thanh minh thanh nga cho đảng.
NHL đang sống ở đâu mà dám “phản động” vậy?
Dạ, em sống bám ở Mỹ nhưng được Hà nội trả tiền thuê em viết bài ca ngợi cái lương tâm bóp cổ dân của họ đấy ạ.
“Phản động” chỉ là màn xám để nhập phe. Tim đen là tuyên truyền có định hướng cho đảng;
bởi chưng Liêm vô cùng yêu ₫ảng.
Xin lỗi, ₫ảng là typo.
Đọc lại: ₫ ảng > Liêm vô cùng yêu ₫ ảng.