Phạm Đình Trọng
25-2-2022
Từ hơn năm nay biết sức khoẻ của người Anh, đại tá Phạm Quế Dương mỗi ngày một kém đi, tôi đã nhờ một người thân cũng rất quí trọng Anh Phạm Quế Dương cùng ở phố Lý Nam Đế, thường xuyên đến thăm Anh Phạm Quế Dương, thường xuyên cho tôi biết tin về người Anh thân yêu Phạm Quế Dương của tôi.
Dù biết sức khoẻ của Anh đang tiệm lùi chậm chạp nhưng bền bỉ theo qui luật về số không, tôi vẫn đau đến lặng người khi nghe tin Người Anh Lớn Phạm Quế Dương mất ngày 21.02.2022.
Lúc Anh Phạm Quế Dương còn tỉnh táo, tôi đã đưa Anh đọc bài tôi viết về Anh. Anh xác nhận mọi sự việc cuộc đời Anh trong bài đều đúng nhưng Anh không muốn tôi công bố. Nay Anh Phạm Quế Dương đã về thế giới Người Hiền. Những Người Hiền cao cả mà bình dị dù đang sống hay đã khuất bóng đều làm đẹp cuộc sống và có sức nâng đỡ rất nhiều phần Người ở những người khác. Phạm Quế Dương là một Người Hiền như vậy.
Bài viết Người Hiền Phạm Quế Dương khá dài. Xin được công bố thành bốn phần.
1. GIÃ TỪ CỘNG SẢN
Ngày 19 tháng 12 năm 1946, Hà Nội nổ súng kháng chiến chống Pháp. Vương Thừa Vũ 36 tuổi là tư lệnh và Trần Độ 23 tuổi đời, 6 tuổi cộng sản là Chính uỷ mặt trận Hà Nội. Phạm Quế Dương 15 tuổi là liên lạc của Chính uỷ Trần Độ.
Từ mặt trận Hà Nội đi qua bốn cuộc chiến tranh nối tiếp, chiến tranh chống Pháp, chiến tranh Nam – Bắc, chiến tranh biên giới phía Bắc và chiến tranh biên giới phía Nam, Chính uỷ Trần Độ trở thành vị tướng trận mạc, trở thành nhà cầm quân hàng đầu của quân đội công nông. Liên lạc viên Phạm Quế Dương qua khoá 5 trường sĩ quan Lục quân Trần Quốc Tuấn, qua các chiến dịch Tu Vũ, Hoà Bình, Điện Biên Phủ, cũng trở thành sĩ quan chính trị đại đội, trung đoàn, sư đoàn, sĩ quan cục Tư tưởng Văn hoá, Tổng cục Chính trị, rồi Đại tá, Tổng biên tập tạp chí Lịch Sử Quân Sự.
Tướng của cuộc chiến tranh cách mạng được người dân biết đến, sau Võ Nguyên Giáp là Văn Tiến Dũng, Hoàng Văn Thái, Chu Văn Tấn, Lê Trọng Tấn, Trần Độ… Võ Nguyên Giáp, Văn Tiến Dũng, Hoàng Văn Thái, Chu Văn Tấn, Lê Trọng Tấn… chỉ là tướng cầm quân, tướng của những chiến dịch, tướng quân sự. Là tướng quân sự, Trần Độ còn là vị tướng trên trận địa tư tưởng văn hoá.
Tướng quân sự, tướng chiến dịch, tướng tư lệnh, dù là đại tướng, tổng tư lệnh Võ Nguyên Giáp vẫn chỉ là công cụ của chính trị, chỉ là Thiên Lôi, chỉ đâu đánh đấy. Phải phục tùng chính trị, răm rắp chấp hành sự sai bảo, điều khiển của chính trị, phải nhẫn nhục chịu đựng cả sự xúc phạm của chính trị như tướng tư lệnh Võ Nguyên Giáp đã phải chịu đựng sự xúc phạm của thủ lĩnh chính trị Lê Duẩn. Tướng tư tưởng thì không. Tướng tư tưởng không thể là công cụ của chính trị mà là nhà tư tưởng, đối thoại với chính trị.
Trần Độ đối thoại với chính trị:
Cái điều mà chủ nghĩa Mác, cộng sản hay xã hội chủ nghĩa tưởng rằng nhờ có nó sẽ có một bộ máy nhà nước bảo đảm đựợc mọi mặt nhu cầu đời sống của mọi người chỉ là một ảo tưởng hão huyền. Thế mà đảng lại cứ bắt mọi người phải tin theo vào cái ảo tưởng hão huyền đó. Như thế là phạm vào một tội ác lớn với nhân dân.
… Nền chuyên chính vô sản này làm tê liệt toàn bộ đời sống tinh thần của một dân tộc, làm tê liệt sự hoạt động tinh thần của nhiều thế hệ, ra sức nô dịch toàn bộ tinh thần của nhiều thế hệ, làm nhiều thế hệ con người trở thành những con rối chỉ biết nhai như vẹt các nguyên lý bảo thủ giáo điều. Nó đang làm hại cả một nòi giống.
Trần Độ xác định vị trí, tư thế nhà tư tưởng Trần Độ:
Tôi không thể chấp nhận và thừa nhận cái đường lối nhiều mâu thuẫn nửa vời, lằng nhằng, nặng chất giáo điều, bảo thủ, khó cho đất nước phát triển. Tôi cũng không thể chấp nhận phương thức lãnh đạo của đảng. Đó là một phương thức độc tôn, toàn trị chuyên chế, phản dân chủ. Tôi không tán thành cái thứ chủ nghĩa xã hội đã thất bại trên thế giới và đã gây nên nghèo đói ở Việt Nam. Tôi vẫn tán thành và ủng hộ vai trò lãnh đạo chính trị của đảng. Nhưng lãnh đạo không có nghĩa là thống trị. Đảng lãnh đạo không có nghĩa là đảng trị. Kinh nghiệm lịch sử trong nước và thế giới đã chứng minh rằng mọi sự độc quyền, độc tôn đều đưa tới thoái hoá, ruỗng nát, tắc tỵ không những của cơ thể xã hội mà cả cơ thể đảng nữa.
Trần Độ ở tư thế đối thoại:
Đảng Cộng sản phải tự mình từ bỏ chế độ độc đảng, toàn trị, khôi phục vai trò, vị trí vốn có của Quốc hội, Chính phủ. Phải thực hiện đúng Hiến pháp, tức là sửa chữa các đạo luật chưa đúng tinh thần Hiến pháp. Đó là, phải có những đạo luật ban bố quyền tự do lập hội, lập đảng, tự do ngôn luận, luật báo chí, xuất bản. Sửa chữa các luật bầu cử ứng cử tự do, từ bỏ quyền quyết định của cơ quan tổ chức đảng, trừ bỏ “hiệp thương” mà thực chất là gò ép. Văn hóa mà không có tự do là văn hóa chết. Văn hóa mà chỉ còn có văn hóa tuyên truyền cũng là văn hóa chết. Càng tăng cường lãnh đạo bao nhiêu, càng bóp chết văn hóa bấy nhiêu, càng hiếm có những giá trị văn hóa và những nhà văn hóa cao đẹp.
Đảng cộng sản kiên trì mớ lí luận Mác – Lê Nin, kiên trì chủ nghĩa xã hội chỉ để kiên trì độc quyền quyền lực nhà nước, độc quyền cai trị xã hội đương nhiên không thể chấp nhận đối thoại tư tưởng, không thể chấp nhận tư tưởng Trần Độ. Không chấp nhận tư tưởng Trần Độ nhưng đảng độc quyền không dám công khai loại bỏ Trần Độ vì lý do tư tưởng mà phải gài bẫy bôi nhọ Trần Độ về nhân cách để có cớ kỷ luật, loại bỏ Trần Độ về sinh hoạt cá nhân.
Ngày 4.1.1999, Trần Độ, Trung tướng, nguyên Uỷ viên trung ương đảng, nguyên Phó Chủ tịch Quốc hội, nguyên Phó Chính uỷ quân Giải phóng miền Nam, nguyên Phó Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Quân đội Nhân dân Việt Nam, 76 tuổi đời, 59 tuổi cộng sản bị kỷ luật khai trừ đảng.
Ngày 6.1.1999, Phạm Quế Dương, đại tá, nguyên Tổng biên tập tạp chí Lịch sử Quân sự, 68 tuổi đời, 51 tuổi cộng sản, vào văn phòng Tổng cục Chính trị trong thành cổ Cột Cờ, Hà Nội trả lại thẻ đảng, trả lại huy hiệu 40 tuổi đảng và trả lại hơn hai chục huân chương, huy chương các loại để phản đối việc khai trừ đảng với tướng Trần Độ, vị tướng có công lớn với cách mạng giải phóng dân tộc Việt Nam.
Năm 1999, người cộng sản có 51 tuổi đảng Phạm Quế Dương trả lại thẻ đảng, từ bỏ đảng cộng sản thì 45 năm trước, năm 1954, trong chiến dịch Điện Biên Phủ, người cộng sản đó là chính trị viên phó đại đội pháo cao xạ.
Trận địa của đại đội Phạm Quế Dương bị máy bay Pháp phát hiện, tập trung dội bom, bắn phá. Bốn khẩu pháo cao xạ 37li thì ba khẩu bị máy bay Pháp phá huỷ. Đại đội trưởng và chính trị viên trưởng hy sinh. Đại đội phó bị đạn bắn gãy xương và phá nát đùi trái. Chính trị viên phó đại đội Phạm Quế Dương đứng vào vị trí đại đội trưởng, cầm lá cờ chỉ huy thét trong tiếng bom đạn: Các đồng chí đảng viên cộng sản theo tôi về vị trí chiến đấu, giữ vững trận địa.
Tiếng thét, lời kêu gọi từ trái tim đảng viên cộng sản Phạm Quế Dương đã xốc lại ý chí chiến đấu, truyền sức mạnh cho những người lính. Những người lính còn sức chiến đấu dù là đảng viên hay quần chúng lại chia nhau các vị trí ở khẩu pháo còn lành lặn. Trận địa đang lặng ngắt không một chớp lửa, không một đường đạn đánh trả. Được dịp, máy bay Pháp càng lồng lộn quyết xoá trắng một mối đe doạ với chúng. Bỗng những loạt đạn 37li từ trận địa đột ngột quất lên tốp Hellcat F6F nối tiếp bổ nhào bắn phá trận địa. Một chiếc Hellcat lãnh trọn một đường đạn thẳng căng, bùng cháy lao xuống cánh rừng phía Bắc thung lũng Mường Thanh.
Mừng công tổng kết chiến dịch Điện Biên Phủ, chính trị viên phó đại đội pháo cao xạ Phạm Quế Dương được đề bạt lên chính trị viên trưởng, được tặng thưởng huân chương Chiến công hạng nhất.
Ngày 6.1.1999, cùng với việc trả lại thẻ đảng, từ bỏ cộng sản, đại tá Phạm Quế Dương đã trả lại cả tấm huân chương chiến công hạng nhất Điện Biên Phủ cùng tất cả huân chương các loại mà ông đã được trao tặng trong suốt 45 năm mặc áo lính đi qua bốn cuộc chiến tranh như một thái độ dứt khoát từ bỏ quãng đời đi cùng đường với những người cộng sản.
TRÍCH
Ngày 6.1.1999, Phạm Quế Dương, đại tá, nguyên Tổng biên tập tạp chí Lịch sử Quân sự, 68 tuổi đời, 51 tuổi cộng sản, vào văn phòng Tổng cục Chính trị trong thành cổ Cột Cờ, Hà Nội trả lại thẻ đảng, trả lại huy hiệu 40 tuổi đảng và trả lại hơn hai chục huân chương, huy chương các loại để phản đối việc khai trừ đảng với tướng Trần Độ, vị tướng có công lớn với cách mạng giải phóng dân tộc Việt Nam.
HẾT TRÍCH
Thân chúc Người Vệ Quốc quân PHẠM QUẾ DƯƠNG chung thủy với Dân tộc và Nhân dân thuộc cấp trung thành với Vị chỉ huy Trần Độ yên nghỉ vĩnh hằng trong LÒNG ĐẤT MẸ VIỆT NAM cùng với Lão Tướng TRẦN ĐỘ ….
Vinh Danh và Thương Nhớ Anh
*********************************
Anh bước vào hôn mê
Biên giới giữa sự Sống và sự Chết
Đúng 48 năm sau ngày chia đôi Đất nước
Tiếng sáo thức nhân Võ Thành Minh
Bên hồ Léman Thụy Sĩ
Than trách cho phận nước phân chia
Ôi buồn thay ! Chỉ có vùng Đất Chết
Không ý hệ thù nghịch
Công bằng bao dung
Dành cho những con người Việt Nam chân chính
Để hòa giải đoàn viên
Sau một lần đi vào lòng đất Mẹ
Anh đến với Cách mạng mùa Thu
Chưa chớm tuổi thanh xuân
Cờ chiến thắng Điện Biên phất phới trong tay
Người Sư đoàn trưởng ân cần
Bên đàn bên súng từ tâm
Trở về giải phóng Thủ đô
Sau gần 100 năm nhục mất nước
Cầu Long Biên hòa nhịp sóng Sông Hồng
Rồi liên tục lại 15 năm rừng Trường Sơn
Nằm gai nếm mật
Tình yêu nước nối bình minh bên Đông Trường Sơn này
Và hoàng hôn bên Tây Trường Sơn kia
Tình yêu nước vượt qua ý thức hệ
Chạm đến thiên đỉnh Thăng Long
Đụng đến hải vực Biển Đông
Anh vẫn thủy chung chung thủy
Trước sau như một cho đến ngày Hòa bình lập lại
Cho đến hơi thở cuối cùng
Dáng đứng Anh bất khuất che khuất cả Ba Đình
Trong quân ngũ tài hoa văn võ song toàn
Làm tăng giá trị quân hàm trung tướng
Trong Quốc hội cái nhìn viễn kiến và tình yêu đồng đội
Liệt sĩ thương binh cùng bao bà mẹ anh hùng
Làm tăng cao ghế Phó Chủ tịch
Không phải là chức bày ra làm cảnh
Trong văn học cây bút lý luận
Đã giải phóng bao nhà văn nhà thơ bị trói ý thơ văn
Dạy bài học làm Người cho bọn văn nô thi sĩ cung đình
Anh không ngoảnh mặt làm ngơ
Trước quốc họa tham nhũng tràn lan
Dân chúng lầm than
Anh lên tiếng nói lương tâm phê bình chỉ trích
Anh hiên ngang bất khuất ra đi như Phạm Thái
Khi Đảng từ cương vị yêu nước
Sa đọa thành đảng cướp bán nước sâu dân mọt nước
Anh hiên ngang ra đi như Gorbachev
Không ham mê quyền lực
Vì sự Trường tồn và Tự do Dân chủ của Đất nước Nga
http://www.hanoiparis.com/img_poeme/149.jpg
Lão Tướng Trần Độ đang sắp ra đi
Những ngày cuối cùng vẫn còn bàn Tự do Dân chủ
Tập «Nhật ký Rồng rắn»
Bị cướp trong tay bọn chuyên chính vô học
Nay nghiễm nhiên thành tư bản đỏ
Anh đang sắp đi vào cuộc lữ xa xăm
Ôi người sư đoàn trưởng anh hùng năm xưa !
Ôi người thuyền trưởng !
Con tàu Dân chủ hôm nay
Đang hơn nửa cuộc hải trình
Bến bờ Dân chủ Tự do gần đến
Tiếng kèn tiếng trống chào đón hoan vui
Toàn dân tưởng nhớ ngậm ngùi
Hằng triệu đồng bào chiến sĩ trên toàn Đất nước
Những cuồng lưu ghềnh thác
Bao cuộc trường kỳ kháng chiến đã qua
Cuộc đấu tranh về một Nhà nước pháp quyền
Vô cùng gian khổ
Chính chúng ta phải tự vượt qua
Chính bản thân chúng ta
Trên tầm kích vi mô còn khó hơn bắn vỡ hạt nhân nguyên tử
Trên tầm kích vĩ mô còn khó hơn thám hiểm vũ trụ thiên hà
Người thuyền trưởng — Anh cả chúng tôi đang sắp ra đi
Ôi nỗi tiếc thương một tài đức cương trực
Người Anh cả kính yêu ơi !
Giấc mơ và nghị lực của Anh
Sẽ tiếp sức chúng tôi hỏi tội
Bọn vô luân vô loại buôn dân bán nước
Giấc mơ về một Nhà nước Pháp quyền
Trong ấy chỉ có dân chủ là thần dược chữa quốc nạn tham nhũng
Như quỷ Phạm Nhan
Chém đầu này trồi ra ngàn đầu quái thai khác .. ..
Anh đang sắp ra đi
Nhưng linh hồn bất tử hóa thân
Hiện thân thành muôn ngàn cây hoa sữa cao lớn
Giữa lòng Thủ đô Hà Nội
Muôn thuở bạt ngàn xanh mướt
Nhựa sống đời trong trắng
Như cả đời Anh hiến dâng cho đại nghĩa
Nay chuyển thành sữa Quê Mẹ
Nuôi bao thế hệ sẽ nối tiếp trôi qua
Tinh hoa Anh như hương loài hoa
Chỉ thơm nhẹ về đêm xanh Hà Nội
Buông trên phố cổ .. ..
Trên căn hộ nhỏ một phòng
Bên xóm lao động nhà ga chính Hà Nội
Bên góc đường kia Cựu Đại tá vá lốp xe đạp
Vẫn yêu nước thương dân .. …
Trong căn hộ nhỏ một buồng
Ôm ấp tâm hồn thời đại của đại lão tướng về hưu
Xung quanh bầy công an chìm nổi
Có biết đâu vị lão tướng đang lo tương lai vững bền của chính con cháu các anh !
Bên kia là lâu đài biệt thự của các ngài tư bản đỏ
Đang sâm banh rượu đỏ yến tiệc linh đình
Giọt mồ hôi quần quật cả ngày của lương dân cả Nước
Còn rẻ hơn giọt rượu đọng trong ly cốc của thằng tư bản đỏ !
Hồn Văn Cao cùng hồn nhạc Tiến Quân Ca thanh khiết bay cao
Như Hồn Tagore quyện hòa quốc ca Ấn Độ lượn bay trên New Dehli
Tâm hồn Anh tan hòa trong không gian trầm lắng tĩnh lặng
Con đường Nguyễn Du chợt nhòa chợt hiện
Trên Hồ Gươm – Hồ Thiền Quang lung linh thơ mộng
Người thuyền trưởng Con tàu Dân chủ hôm nay
Người lính nhân dân nguyên phong năm xưa
Người Anh cả của phong trào Dân chủ trong và ngoài nước Việt
Anh đang sắp ra đi vào cõi vĩnh hằng !!
Chuông chùa Trấn Quốc ơi !
Xin tiễn đưa hương hồn Anh !
Anh đang sắp ra đi vào cõi xa vời
Vô cùng vô tận vô thủy vô chung !
Chuông nguyện Nhà Thờ Lớn Hà Nội ơi !
http://www.hanoiparis.com/img_poeme/8.jpg
Xin tiễn hồn Anh !
Tháp Bút Hồ Gươm ơi !
Xin viết tên đứa con thân yêu của Tổ quốc vào thanh sử
Tiến Quân Ca ơi !
Xin tiễn đưa Người lính Nhân dân trăm trận trăm thắng .. ..
Nhưng ngã gục trước lữa lê đâm lén sau lưng của bầy đồng đội
Anh hết lòng tin yêu .. ..
Nhìn không rõ tiền đồ Đất Nước và chính tương lai gia đình mình
Vì những áng mây chì đen nhỏ nhen đời thường !
Tiến Quân Ca ơi !
Xin tiễn đưa Văn Cao và hằng triệu Người lính Nhân dân vô danh
Sẵn sàng quyết tử để Tổ quốc quyết sinh
Vào những nơi trang trọng nhất của Đền Hùng .. ..
Paris 20 tháng Bảy 2002
http://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg
TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT
Lần cuối cùng PQD đi thăm miền Tây về tới tp HCM tôi mới biết tin,gọi điện mời anh xuống Vtau chơi,anh nói đã rời Saigon rồi ,hẹn khi khác và bảo tôi ra Hanoi thì đến chơi,BÀN thêm chuyện nhà thờ họ Phạm… Anh Thanh Giang cũng hẹn ,bảo tôi ra Hanoi thì đến ảnh sẽ gọi Pham Q Dương đến chơi.Vây mà đến lúc anh TG ra đi rồi hôm nay anh PQD cũng đã ra đi,tôi vẫn chưa ra Hanoi…Tôi cũng sắp ra đi để gặp các anh rồi !…
“Chính trị viên phó đại đội Phạm Quế Dương đứng vào vị trí đại đội trưởng, cầm lá cờ chỉ huy thét trong tiếng bom đạn: Các đồng chí đảng viên cộng sản theo tôi về vị trí chiến đấu, giữ vững trận địa. Tiếng thét, lời kêu gọi từ trái tim đảng viên cộng sản Phạm Quế Dương đã xốc lại ý chí chiến đấu, truyền sức mạnh cho những người lính”
Yep, chính lý tưởng Cộng Sản là chủ nghĩa Mác-Lê mới làm nên huyền thoại Bộ đội Cụ Hồ ngày xưa . Cái shape-shifting orb đang lơ lửng trong phòng họp hội lái lợn chỉ có thể sản sinh ra đám quân lụi trời đánh ngày nay, chỉ có thể tạo ra những thứ như Hội doanh nhân cựu chiến binh, 1 ổ Việt Á đang chờ thời, và đám bộ đội Cụ Hồ làm thơ chửi xéo Bác Hồ thui . Bao giờ cho tới ngày xưa đây ?