Nguyễn Đình Cống
16-10-2021
Chiều ngày 14/10, tôi tham dự hội thoại online “Bàn tròn ngày thứ năm” của BBC về chủ đề “Ông Lê Đức Thọ- Ảnh hưởng ở trong nước và quốc tế”, nhân kỷ niệm 110 năm ngày sinh của ông. Bàn tròn được điều hành bởi BTV Quốc Phương; tham dự có tôi, nhà nghiên cứu Lê Văn Sinh từ Đại học Nhân văn Hà Nội và GS Ngô Vĩnh Long, từ đại học Maine ở Mỹ. Đường dẫn là:
Hội thoại có thời gian hạn chế nên tôi chỉ phát biểu ngắn gọn và một vài đoạn âm thanh không được tốt. Nay tôi viết để giải thích cho rõ hơn, vừa là để giới thiệu với các vị, các bạn không theo dõi được cuộc hội thoại đó.
Đảng CSVN đã tổ chức kỷ niệm ngày sinh thứ 110 của ông Lê Đức thọ với meeting, hội thảo và những bài tham luận ca ngợi, cho rằng ông Thọ là chiến sĩ cộng sản kiên cường, bất khuất, là nhà lãnh đạo tài ba, sáng suốt, là học trò xuất sắc của lãnh tụ Hồ Chí Minh, là người có công to lớn trong việc đàm phán với Kissinger và ký Hiệp định Paris. Ông còn từ chối nhận giải Nobel hòa bình năm 1973.
Kỷ niệm và ngợi ca là việc của Đảng. Còn nhân dân? Một số người tin theo Đảng thì hưởng ứng kỷ niệm trên với những lời tâng bốc, biểu dương, còn đại đa số thì thờ ơ vì họ còn nhiều việc khác cấp thiết, cần quan tâm; hơn nữa họ không yêu mến ông hoặc không biết gì về ông. Riêng tôi chỉ tán thành một phần nhỏ trong đánh giá của Đảng, còn phản bác phần lớn.
Ông Thọ đúng là một chiến sĩ cộng sản trung kiên, có ý chí và bản lĩnh vững vàng, có đạo đức cách mạng khá cao. Ông đã giữ chức Trưởng ban Tổ chức Trung ương Đảng trong thời gian khoảng 30 năm. Ở cương vị đó ông đã làm được một số việc về tổ chức, là cần, có lợi cho Đảng, nhưng đó chỉ là những cái lợi bé nhỏ, thiển cận, còn về lâu dài thì để lại một di sản xấu, rất khó sửa chữa, đến nỗi hiện nay ông Nguyễn Phú Trọng loay hoay mãi mà vẫn không thoát ra được một đống bùng nhùng. Vì sao vậy? Vì ở ông Thọ thiếu hai phẩm chất quan trọng của một cán bộ cao cấp. Đó là trí tuệ và đạo đức nhân bản.
Về trí tuệ, ông Thọ được huấn luyện những điều về giai cấp và đấu tranh giai cấp, về cách mạng vô sản để tiêu diệt giai cấp thù địch, về đảng Cộng sản và Chủ nghĩa xã hội v.v… chủ yếu từ phong trào, từ trong nhà tù của Pháp. Ông chưa tỏ ra có sự hiểu biết sâu rộng về triết học, lịch sử, xã hội học và tâm lý học. Ông có nhiều mưu mô nhưng thiếu thông minh.
Làm một cán bộ cao cấp, đạo đức cách mạng là rất cần, nhưng chưa đủ. Còn phải có đạo đức nhân bản để trước hết làm được con người lương thiện và tử tế. Đó là tình yêu thương và tôn trọng đồng loại dù họ ở tầng lớp nào, thuộc giai cấp nào. Không những yêu thương con người mà còn yêu thương vạn vật, là biết ơn và kính trọng Trời Đất. Đó là Tâm từ bi, là lòng trắc ẩn đối với chúng sinh, là đức khiêm tốn, là lòng nhân ái, bao dung. Không có được đạo đức nhân bản, con người ta dễ trở thành những kẻ máu lạnh, chỉ biết dùng thủ đoạn lao vào cắn xé nhau, lừa bịp nhau để tranh đoạt vật chất và quyền lực.
Đạo đức cách mạng có phần giống với đạo đức nhân bản, thí dụ chống tham nhũng, cần kiệm liêm chính, chí công vô tư, nhưng cũng có phần mâu thuẫn với nó, thí dụ lòng căm thù và tiêu diệt những người của giai cấp đối kháng, đàn áp người bất đồng chính kiến.
Vì thiếu trí tuệ nên ông Thọ rất dễ bị bọn quan thầy Trung Cộng huấn luyện lý thuyết về tổ chức và xây dựng đảng cách mạng theo mô hình kiểu mới của Lê Nin và Mao Trạch Đông mà không biết gì đến các đảng chính trị cầm quyền, được dạy về những biện pháp cứng rắn và xảo quyệt, dùng kỷ luật nghiêm minh để làm tổ chức mà không biết cách liên kết lòng người, giống như chỉ biết dùng dây để bó nhiều chiếc đũa mà không biết dùng keo để gắn. Vì thiếu trí tuệ nên ông dùng quyền uy và ý thích cá nhân trong đề bạt cán bộ, vượt qua quyền của Thủ tướng chính phủ. Ông nắm trọn quyền sinh sát cán bộ.
Vì thiếu trí tuệ và kém đạo đức nhân bản nên ông nhanh chóng tiếp thu những thủ đoạn thâm hiểm, tàn bạo do Trung Cộng truyền dạy như chế độ công an trị đối với dân, thủ đoạn tàn bạo và dối trá đối với kẻ bại trận hoặc với các đồng chí bị nghi ngờ không cùng phe cánh, không cam chịu sự sai bảo của ông. Tai họa do ông gây ra trong vụ “bè lũ xét lại chống Đảng” với những nạn nhân như Tướng Đặng Kim Giang, bộ trưởng; như cựu thư ký riêng của Hồ Chí Minh là Vũ Đình Huỳnh và con ông là Vũ Thư Hiên; như Lê Trọng Nghĩa, trợ lý của Võ Nguyên Giáp; như Hoàng Minh Chính viện trưởng Viện Triết học, như Nguyễn Kiến Giang, tỉnh ủy viên Quảng Bình, phó giám đốc Nhà Xuất bản Sự thật và rất nhiều những cán bộ cao cấp khác. Đành rằng vụ này có sự chỉ đạo của TBT Lê Duẩn, nhưng ông Thọ là người chịu trách nhiệm chủ yếu.
Những ai đã đọc cuốn Hồi ký ‘Đêm giữa ban ngày’ của Vũ Thư Hiên, biết gia đình và cái chết thê thảm của Đặng Kim Giang thì không thể nào tha thứ cho việc làm của Lê Đức Thọ. Rồi sau 1975, về “thảm họa thuyền nhân”, về việc lừa dối và đối xử vô nhân đạo với những người bên thua trận, ông Thọ phải liên đới chịu trách nhiệm vì lúc đó ông là Phó Ban đại diện của Đảng và Chính phủ tại Miền Nam.
Lê Đức Thọ nổi tiếng như cồn về sự thông minh, tài trí, nhanh nhạy trong ứng đối, kiên quyết trong đàm phàn với Kissinger khi chuẩn bị ký kết Hiệp định Paris. Xem ra cũng có vài phần sự thật nhưng chủ yếu là tuyên truyền những mánh khóe trong đời thường. Ký được Hiệp định Paris có một phần nào đó là công của ông Thọ nhưng chủ yếu không phải nhờ vào tài năng của cá nhân ông, mà chính là nhờ vào sự hy sinh, dũng cảm chiến đấu của quân dân ta, nhờ vào sự đấu tranh phản chiến của nhân dân Mỹ. Việc ông từ chối cùng nhận giải Nobel với Kissinger chẳng phải là một hành động anh hùng gì. Ông có nói ra lý do không nhận, nhưng chẳng mấy ai tin vào lý do đó, đoán rằng ông chỉ bịa ra, còn lý do thật có lẽ là vì Lê Duẩn không cho ông nhận. Chỉ mình Lê Duẩn thôi chứ không phải quyết định của Bộ Chính trị.
Việc ông là học trò xuất sắc của Chủ tịch Hồ Chí Minh phải chăng là một bịa đặt sau khi ông đã chết. Lúc ông còn sống, hình như chưa có người nào nghe được ông công nhận là học trò của ai cả. Ở Việt Nam một vài người có thói quen là muốn đề cao ai đó thì gán cho họ là học trò của lãnh tụ, ngay cả những người như Trần Phú, Trường Chinh, Lê Duẩn. Chỉ là sự gán ghép xảy ra sau khi họ đã chết chứ khi còn sống họ không nhận cái vinh dự ấy đâu.
Nhiều người thiếu trí tuệ, kém đạo đức nhân bản mà lại được đặt vào vị trí cao trong hàng ngũ cán bộ lãnh đạo và hiện nay Đảng đang loay hoay chỉnh đốn để làm trong sạch và vững mạnh. Tại sao vậy? Tại vì đường lối cán bộ của Đảng phạm phải một số sai lầm, có một số điều phản dân chủ, phản tiến bộ, phản khoa học, phản đạo lý. Đây cũng là một di sản xấu để lại từ ông Thọ. Nghe điều này nhiều người phản bác lại, cho rằng đó là luận điệu phản động từ thế lực thù địch. Họ viện dẫn rằng, đường lối cán bộ của Đảng, từ những người đề xuất và soạn thảo, những người xét duyệt và thông qua, những người tổ chức thi hành đều thấy chặt chẽ, đúng đắn, phù hợp với Chủ nghĩa Mác – Lê, thế thì sai ở đâu, phản ở đâu.
Các vị không thấy, nhưng những người phản biện thấy. Nếu các vị đã tìm rồi mà chưa tìm ra thì mời một vài trí thức phản biện đến để đối thoại và tranh luận. Tôi sẵn sàng tham dự vào việc này. Không phải chỉ đảng CSVN mà bất kỳ đảng cầm quyền hoặc thống trị nào trên thế giới từ trước đến nay đều chủ quan, tự cho là đúng, là hay, là sáng suốt, là chính nghĩa. Khi chưa bị những người đối lập hoặc phản biện vạch ra chỗ sai thì những đảng độc tài không bao giờ tự công nhận sai lầm.
Trong sự việc Lê Đức Thọ nên rút ra bài học về dùng người. Cổ nhân có câu “Dụng nhân như dụng mộc” mà thỉnh thoảng Hồ Chí Minh có nhắc đến. Dùng người nào vào vị trí nào, phải phù hợp với năng lực và xu thế phát triển của người đó thì họ mới phát huy được tốt. Những chiến sĩ trung kiên, có ý chí, có bản lĩnh nhưng thiếu trí tuệ, thiếu đạo đức nhân bản thì chỉ nên dùng vào công việc đấu tranh cụ thể. Chỉ nên đưa vào vị trí lãnh đạo những người mà ngoài đạo đức cách mạng ra còn cần có trí tuệ cao và có đạo đức nhân bản vững chắc.
…”mà chính là nhờ vào sự hy sinh, dũng cảm chiến đấu của quân dân ta, nhờ vào sự đấu tranh phản chiến của nhân dân Mỹ…” (dẫn trong bài)
Hóa ra bác Cống công nhận ngày 30/4/1975 là thắng lợi của đảng csvn. Không hiểu nổi sự gay gắt của bác đối với trò chó má của csvn mục đích là gì.
“Nhục nhất là bọn ACQGTMCS như Ngô Vĩnh Long bên Mỹ, Nguyễn Ngọc Giao bên Tây, Trần Văn Thọ bên Nhật, Bùi Văn Nam Sơn bên Tây Đức”
TỨ TRỤ VIỆT KIỀU YÊU NƯỚC (LỌC)
Nói LĐT “ảnh hưởng ở trong nước và quốc tế” là căn cứ vào miệng lưỡi của Ngô VL.
mà ai cũng biết ông này có tư tưởng thiển tả – thân cộng thời còn sinh viên ngành
sử học ở Mỹ Nếu ông ta không được giàn giáo sư trường ông học bênh vực thì có lẽ
số phận của ông ta cũng sẽ kết thúc bi thảm như Nguyễn Thái Bình (liệt sĩ VC.).
Thật ra,hoà đàm Paris mà Kissinger đứng đầu về phía Mỹ chỉ có mục đích là ” Mỹ rút
quân ra trong danh dự” nên Mỹ không thể nào làm khó phiá VC. mà trái lại Mỹ cũng
chơi trò “cù cưa” cho… phải đạo chính trị nhưng thực chất là Mỹ chỉ muốn “bỏ của
chạy lấy người”, không cần quan tâm gì số phận đồng mình !
Trong thế điều đình về hoà đàm Paris mà Mỹ phải nhượng bộ như vậy thì LĐT. “thắng”
là tất nhiên rồi ! Có gì ghê gớm mà ca tụng lên 9 tầng mây hả ông Ngô VL ?
Có điều là ông này không biết có được VC. giao nhiệm vụ gì không mà sau 1975, ông
ta được bố trí ở ngoà nước,chứ không về như đa số những khoa bảng VN.khác ?
Nhe nói mả Lê Đức Thọ ở Mai dịch thường xuyên bị quăng chất bẩn , người nhà phải lén lút đào lên mang về quê chôn ! Mả 6 búa còn có giá !!!
Tên 6 BÚA Lê Đức Thọ mỗi lần họp xong vội đáp máy bay từ Paris qua Băc Kinh xin thỉnh ý kiến của Thầy MAO XẾNH XÁNG (bạn đọc cứ xem các báo quốc tế thì thấy rõ điều đó
Đúng là CHỐNG MỸ CỨU ..TÀU !!!!!
Nhục nhất là bọn ACQGTMCS như Ngô Vĩnh Long bên Mỹ, Nguyễn Ngọc Giao bên Tây, Trần Văn Thọ bên Nhật, Bùi Văn Nam Sơn bên Tây Đức đã bưng bô CHO THẰNG 6 Búa LẠI ĐI BƯNG ỐNG NHỔ cho Tổ sư MAO XẾNH XÁNG làm thiệt hại hàng triệu tử vong hàng chục triệu thương tật suốt đời
Đất Nước mất 100 năm trầm luân tụt hậu lạc hậu cả 4 THẾ KỶ !!!
CHỐNG MỸ CỨU …TÀU để Tàu mặc cả HỌC TẬP 4 HIỆN ĐẠI HÓA từ BẬC THẦY MỸ …giờ giầu gấp cả 1.000 LẦN so với ngày đầu ĐẶNG TIỂU BÌNH sang MỸ đóng trò hề ĐỘI MŨ CAO BỒI đi xe kiệu cao bồi MỸ và về DÂNG TT Carter ĐÁNH BỂ MẶT đồng chấy XỨ VỆ !!!!
********************************
Chiều dừng chân trước Toàn cảnh Thủ đô Hoa Thịnh Đốn
********************************
Tất nhiên, đây bên bờ Sông Potomac
Chứ không phải là Sông Hồng
Đây không phải là Hồ Gươm hay Hồ Tây
Mà lại Hồ Washington hay Hồ Tidal Basin nhưng vẫn đẹp
Giờ Hoa Thịnh Đốn ! Đây Washington !
Không còn Không-Thời gian
Và cũng không còn giai điệu cũ : Chiến tranh Việt Nam !
Tang tóc khói lửa kéo dài.
Nhưng dù sao Tình Hữu nghị Mỹ-Việt
Như Triệu Hoa Hồng vẫn khai nhụy nở hoa khắp Đất Mỹ
Giờ Hoa Thịnh Đốn ! Đây Washington !
Người Mỹ giờ biết rõ Việt sử hơn chúng tôi nghĩ
Lịch sử về các vị Vua Hùng
Sử Việt về 13 lần Chiến thắng kẻ thù truyền kiếp Bắc phương
Người Mỹ giờ biết rõ Việt sử hơn chúng tôi nghĩ
Sử Việt về 3 lần Đại thắng Nguyên Mông
Chiến thắng kẻ thù truyền kiếp Bắc phương
Ở Hoa Thịnh Đốn, ở Nữu Ước
Và không ai nên cảm thấy bị xúc phạm,
Nhưng những câu chuyện về thời thơ ấu của chúng ta,
“Ngày xửa ngày xưa ..”, họ bắt đầu
Ở Hoa Thịnh Đốn.
Tất nhiên, chúng ta có Sông Hồng, Sông Hương, Sông Hàn, Cửu Long
Và sau đó Hồ Gươm và Hồ Tây của Người Hà Nội – Người Sài Gòn chúng tôi
Nhưng Phật hỡi Chúa ơi !
Tình Hữu nghị Mỹ-Việt thật đẹp
Đa tạ John McCain ! Cảm ơn John Kery !
Như Triệu Hoa Hồng vẫn khai nhụy nở hoa khắp Đất Mỹ
Giờ Hoa Thịnh Đốn ! Đây Washington !
Chúng ta có những buổi Bình minh Hồng – Hoàng hôn Xám
Buông phủ trên Tháp Bút nơi Hoa Thịnh Đốn
Như Tháp Bút – Tháp Rùa nơi Hà Nội
Tình Hữu nghị Việt-Mỹ chưa bao giờ đồng điệu đồng minh như thế
Khi Biển Đông đang dậy Sóng thần
Dân tộc Mỹ Vĩ đại chính là Đồng minh Chiến lược của Việt Nam
Giờ Hoa Thịnh Đốn ! Đây Washington !
Người Hoa Thịnh Đốn trước Toà Bạch Cung
Người Nữu Ước trước Tượng Nữ Thần Tự Do
Người Hoa Thịnh Đốn trước Bức tường Tưởng niệm Chiến tranh Việt Nam
Người Hoa Thịnh Đốn đủ mọi giống Người mọi Tôn giáo
Từ khắp Trái đất-Mẹ hội tụ về Đất Mỹ dưới Hiến pháp Hoa Kỳ
Người Hoa Thịnh Đốn mỉm cười với chúng tôi Người Hà Nội – Người Sài Gòn
Nụ cười thông cảm chắc chắn không bao giờ trở lại
Thời đau thương của Chiến tranh và Hiểu lầm
Bởi vì có hàng trăm triệu Người Việt – Người Mỹ
Như chúng tôi yêu Văn hóa – Khoa học – Kỹ thuật Mỹ
Đối với Hoa Thịnh Đốn, đối với Washington !
Người Hoa Thịnh Đốn trước Toà Bạch Cung
Người Nữu Ước trước Tượng Nữ Thần Tự Do
Người Hoa Thịnh Đốn trước Bức tường Tưởng niệm Chiến tranh Việt Nam
Người Hoa Thịnh Đốn đủ mọi giống Người mọi Tôn giáo
Từ khắp Trái đất-Mẹ hội tụ về Đất Mỹ dưới Hiến pháp Hoa Kỳ
Từ Hợp Chủng Quốc này tạo một Dân tộc Vĩ đại
Từng cưu mang chào đón bao dòng người di dân từ khắp Âu châu
Từ Ái Nhĩ Lan từ châu Á châu Úc châu Phi
Từng đón nhận gần triệu người di tản ngay sau thất thủ Sài Gòn
Từng đón gần triệu Thuyền nhân Việt Nam
Từng đón cựu quân dân cán chính VNCH
Cũng như bao Tù nhân Lương tâm xứ Việt
Như chúng tôi yêu Dân chủ – Tự do – Bao dung Nhân bản của Dân tộc Mỹ
Đối với Hoa Thịnh Đốn, đối với Washington !
Tháp Bút – Hồ Washington vẫn mãi mãi tuyệt đẹp
Như Tháp Bút – Hồ Gươm
Chợt nhớ về Thuở Chiến tranh
Đối với Hoa Thịnh Đốn, đối với Hoa Thịnh Đốn.
Trái tim tôi đang rơi lệ
Với Hoa Thịnh Đốn ! Với Washington !
Với lẫn cả cho Hà Nội ! Với cho cả Sài Gòn !
Washington D.C., Spring 1996
http://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg
TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT
Nhục nhất là bọn ACQGTMCS như Ngô Vĩnh Long bên Mỹ, Nguyễn Ngọc Giao bên Tây, Trần Văn Thọ bên Nhật, Bùi Văn Nam Sơn bên Tây Đức
TỨ TRỤ VIỆT KIỀU YÊU NƯỚC (LỌC)
Ôi bác Cống! Những người, có trí tuệ cao và có đạo đức nhân bản vững chắc, trong đảng cộng sản là cả một hiện tượng đấy. Chắc rằng hiện tượng Đinh Văn Nơi có thể chỉ là nhất thời do lâm vào tình thế đặc biệt. Ông này giờ còn đi lên được thì đảng cộng sản xem như đã tự diễn biến tự chuyển hoá toàn bộ rồi, người tốt nếu tồn tại trong đảng có mà giải tán đảng ngay và luôn. Chắc chắn sẽ bị đồng bọn trù dập để trừ hậu họa.
Xét về mặt học trò của Bát Hồ, Lê Đức Thọ có thể được xem là học trò xuất sắc của Chủ tịch Hồ Chí Minh . Trong khi đó, ố Cống … WTF can i say? Chỉ nói thế này, tớ mà là Chủ tịch Hồ Chí Minh, tớ cấm cửa ố Cống & những trí thức thoái hóa, suy thoái về tư tưởng chính chị . Tớ sẽ file a restraint order với mấy người đó .
Học trò gì mà bẻ cong quẹo lời mình, rồi thiến sạch sành sanh tư tưởng của mình . Đã vậy, xét về mặt lợi dụng hình ảnh của Chủ tịch Hồ Chí Minh, Đảng không bằng 1 góc các bác .
Chuyện hòa giải hòa hợp dân tộc giữa dân Ngụy & công dân xã hội chủ nghĩa thêm 1 chướng ngại vật . Thôi thì mình nên kiếm dân nào vẫn còn yêu thích Bát Hồ mà hòa giải hòa hợp . Nếu chỉ xét về Chủ tịch Hồ Chí Minh, câu thơ “Bên đây biên giới là nhà, bên kia biên giới cũng là quê hương” khá chính xác .
Nhân định của GS Nguyễn ĐÌnh Cống thật sắc bén tập trung vào Lê Đức
Thọ :
“Vì sao vậy? Vì ở ông Thọ thiếu hai phẩm chất quan trọng của một cán bộ cao cấp. Đó là trí tuệ và đạo đức nhân bản.”
BẢN THÂN CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN CHỦ TRUONG BẠO LỰC VÀ ĐẤU TRANH GIAI CẤP ĐÃ LÀ PHI NHÂN BẢN PHẢN LẠI LOÀI NGƯỜI RỒI .
LÊ ĐỨC THỌ CHỈ LÀ NHÃI NHÉP SO VỚI NHỮNG TÊN ĐỒ TỂ NHƯ STALIN-MAO VÀ CŨNG PHẢI KỂ ĐÊN HỌC TRÒ CỦA 2 TÊN ĐỒ TỂ NÀY : HỒ CHÍ MINH
Dạ chúng em éo là trí théc Đẻn đẻ ra nên hổng có tẹo nhu cầu phản biện. Môm các bác cứ ra rả là quăng thùng rác nhưng các bác cứ thích moi thùng rác ra ngửi ( thay vì đổ thùng rác đi ) như mấy thằng nghiện nước Đẻn thích bới cống ra ngửi khi chích Mooc Chó
Kỷ niệm ngày sinh của tên đồ tể thì cũng xin chỉ chỗ hắn nằm để dân đến ỉa, sau khi bị dân trèo lên mộ phóng uế ở Mai Dịch thì nó bỏ của chạy lấy người và bây giờ không biết nó nằm ở đâu. Nhìn hình thấy hai thằng khốn nạn mặt giống nhau, đểu cáng và nham hiểm.
Thủ tướng Sáu Dân liệng lựu đạn vào dân, khi còn sống, xem Sáu Búa Lê Đức Thọ là thần tượng . Đọc đâu đó thấy chính LĐT là người hướng dẫn & tạo nên Võ Văn Kiệt của thời kháng chiến chống Mỹ .
“ông là học trò xuất sắc của Chủ tịch Hồ Chí Minh phải chăng là một bịa đặt sau khi ông đã chết”
Tiêu chuẩn Việt Nam càng ngày càng xuống, bây giờ học trò xuất sắc của Chủ tịch Hồ Chí Minh có nghĩa không thiến sạch sành sanh lời của Chủ tịch Hồ Chí Minh . Nếu xét riêng phần đó, những lãnh đạo ngày xưa rất xứng đáng . Ố Cống không nên ghen như vậy . Bây giờ có ai nói ố Cống là học trò của Chủ tịch Hồ Chí Minh, sẽ có người nghĩ học trò cũng có người này người nọ .
“được huấn luyện những điều về giai cấp và đấu tranh giai cấp, về cách mạng vô sản để tiêu diệt giai cấp thù địch, về đảng Cộng sản và Chủ nghĩa xã hội v.v…”
Có nghĩa cán bộ cả tiền khởi nghĩa lẫn sau này được giáo dục rất kỹ về chủ nghĩa Mác-Lê, và họ gắn liền yêu nước với yêu chủ nghĩa xã hội . Thêm lời kể của chuyên gia tâm lý lãnh đạo Đảng Mạc Văn Trang làm chứng thực . Đào Văn Tùng tham gia chống Mỹ chính là lật đổ tư bản để xây dựng chủ nghĩa xã hội, đừng có chối nữa được không ?
“thế thì sai ở đâu, phản ở đâu”
Ố Cống là living proof quá trình nhân sự của Đảng có vấn đề .
“Cổ nhân có câu “Dụng nhân như dụng mộc” mà thỉnh thoảng Hồ Chí Minh có nhắc đến”
Chủ tịch Hồ Chí Minh lôi ông giáo dạy sử ra, phong ổng làm tướng rồi tạo nên huyền thoại Võ Nguyên Giáp với cố vấn Trung Quốc . Lãnh đạo thời nay hổng bằng 1 góc của Bát Hồ .