Nguyễn Khắc Mai
11-10-2021
Tôi nhớ, thời thuộc Pháp, người ta gọi báo chí lá cải là những tờ chuyên đăng tin chó chết, hoặc bị xe cán chết, hoặc bị xe thùng của phú lít (police) bắt.
Lần này tin chó chết thì khác. Chó chết nhưng không hết chuyện. Không phải chỉ dư luận trong nước quan tâm, xúc động, mà cả ở nước ngoài. Ông Đỗ Duy Ngọc đưa tin, một người bạn pháp gọi điện hỏi, tin ấy đúng sai. Ông bảo đúng đấy, báo chí trong nước đã đưa tin. Người bạn ấy khóc và than thở: Terrible, khủng khiếp, terrible.
Tôi nghĩ vụ này có cái giá của nó. Không thể tha thứ cho bất cứ một mệnh lệnh nào, dù ở cấp nào, và cũng không thể tha thứ cho những kẻ đã hành xử vừa tàn ác vừa bất nhân, vừa vô pháp như vậy.
Tôi không muốn bình luận thêm vì dư luận chính trực đã lên tiếng phân tích. Chỉ xin nhấn cái tính chất này trong một bộ phận không nhỏ của những sai nha mới của chế độ. Một lần nữa chúng bộc lộ cái khuyển cách của chúng. Chúng đã giống hệt như mô tả của Nguyễn Du khi nói về lũ sai nha có (trái tim chó), là lũ khuyển ưng khuyển phệ. Và ta không thể không nhớ tới tác phẩm “Trái Tim Chó” của Liên xô.
Tôi nghĩ, người Việt mình trong công quyền xưa dẫu có khuyển ưng, khuyển phệ, nhưng không đến nỗi quá quắc như vậy. Cái chính là bọn cấp trên thường coi nhẹ những lỗi lầm, khi cấp dưới phạm phải. Không phải họ chỉ bao che cho nhau, mà một thói xấu coi thường đạo đức, coi thường pháp luật đã trở thành một bản tính của chế độ. Sự vươn lên, học hỏi để có nhân văn đặng đối xử với dân không được khuyến khích, mà chỉ khuyến khích tàn nhẫn, ác độc với người dân thường đã thành nếp trong cái chính quyền hiện nay của Việt Nam.
Thành thử nếu Cà Mau có một Chính quyền thật sự của Dân, do Dân, vì Dân và còn đọc được mấy chữ thiêng liêng trong nghị quyết của Đảng, trong Hiến Pháp, là Văn minh, Dân chủ, Công bằng… Thì hãy làm cho ra ngô ra khoai, trách nhiệm và sai trái của ai ở đâu phải làm cho rõ, sai đến đâu phải xử phạt. Không được để cái cách suy nghĩ như của một tay Ủy viên Trung ương nào đó nói, dân có lỗi thì dân phải chịu trách nhiệm trước còn pháp luật, còn chúng ta (đảng và chính quyền) có lỗi thì phải nhận lỗi với dân.
Chuyện này không nên coi là chuyện vặt, rồi cứ để lâu cứt trâu hóa bùn, như bao chuỵện sai trái trước đây. Nếu lần này lại chỉ làm qua quýt thì hóa ra Cộng sản Việt còn kém xa cách hành xử của Tào Tháo mấy ngàn năm trước. Ông Trọng, ông Chính, ông Huệ, ông Phúc không nên cho đây là chuyện vặt. Tôi nghĩ nếu mong chính quyền được lâu dài thì đừng coi thường những việc nhỏ.
Nhân bị Covid giam chân ở nhà, tôi tìm đọc lại sách xưa, nhằm luận cổ suy kim, định hầu chuyện với từng vị của tứ trụ triều đình. Trong Đạo Đức kinh có chương 26, tên Trọng Đức. Mở đầu là câu: “Trọng vi khinh căn”. Nghĩa là điều (việc) trọng yếu là cội nguồn của điều, việc nhỏ. Chữ khinh này không nên hiểu là điều khinh thường. Vì thế không được coi thường việc nhỏ. Tuy nhỏ nhưng nó có cái gốc ở việc lớn. Như các ông hay nói là đại cục. Nếu việc này bị bỏ qua, thì chính là đã coi khinh cái hội nghị Trung ương 4 vừa qua là chẳng ra gì.
Chương ấy còn nói: “Khinh tắc thất căn”, nghĩa là coi thường là bỏ mất cái gốc, cái lớn. Hãy bảo tuyên giáo và chỗ cô Mai chỉ đạo làm cho có trách nhiệm. Không chỉ vài câu xin lỗi mà xong. Phải làm cho tất cả các cấp, nhất là cấp cơ sở, qua việc này mà tự mình chấn chỉnh.
Chuyện này thật chó má. Nhưng chớ khinh thường con chó. Nhớ lúc sinh thời, anh Việt Phương từng trò chuyện với tôi về nhân tính và khuyển tính. Anh Việt Phương bảo, người mình hay mắng kẻ khác là đồ chó đẻ. Mình cho rằng phải mắng là đồ người đẻ. Bởi khuyển tính có nhiều khi lại cao hơn nhân tính của nhiều người. Anh dẫn chứng cho tôi từ chuyện trong dân gian, cổ tích cả những chuyện có thật mà anh từng chứng kiến, như chuyện Tạ Duy Anh vừa kể trên mạng. Đúng là khuyển tính rất đáng trọng.
Xin đừng coi thường chuyện chó má và lũ chó má.
“Mình cho rằng phải mắng là đồ người đẻ. Bởi khuyển tính có nhiều khi lại cao hơn nhân tính của nhiều người.” ( Trích NKM )
= Bác Mai nói vô cùng đúng và hay. Chỉ có con người là hay phản bội, phản chủ, “ân cháo đái bác” ( đái ), vong ân bội nghĩa, chứ còn chó lúc nào cũng trung thành với chủ . Ta đạp trúng đuôi nó, nó kêu cái ẳng, nhưng lúc sau lại ngoắc đuôi mừng. Còn con người lúc gian nan, ăn bờ, ngủ bụi, chui hầm sống nhờ nhân dân. Sau khi họ đã vinh quang thì coi dân như kẻ thù .
Tính cách chó và tính cách người, ai hơn ai ??
Không biết bạn có ý xỏ xiên những kẻ đã giết địa chủ Nguyễn Thị Năm ?
Người chết không bằng chó chết. Mong ai thương chó cũng hãy thương người. Chẳng ai buồn thống kê có bao nhiêu trẻ em vô tội chết tức tưởi từ trong bụng mẹ, trên khắp các nơi phá thai chui cũng như công khai, trên đất nước này. Hãy nghĩ lại mà xem!
nhưng không đến nỗi quá quắc như vậy
QUÁ QUẮT , Có thể do đánh máy ?
Dân số Khuyển giảm tại Pháp vào năm 2000 có 9.000.000 chú vện năl 2014 chỉ còn có 7.300.000 chú khuyển
https://www.youtube.com/watch?v=NEn_AR7HqOk
Viếng thăm Nghĩa trang Khuyển Vện tại thị trấn Asnières sur Seine
Cimetière des chiens d’Asnières sur Seine : visite commentée
Thực phẩm nuôi chó 800 Âu kim mỗi năm riêng mèo 600 euros mỗi năm CHƯA KỂ bảo hiểm và thù lao trả cho Bác sĩ thú y khoảng 65 Âu kim mỗi lần khám bệnh KHÔNG HOÀN TRẢ nếu không có bảo hiểm và mutuelle
Dân Pháp chi tiêu 4,8 tỉ (4.800.000.000 ) Âu kim cho mèo chó vào năm 2014
https://www.youtube.com/watch?v=oJIZ1WDj2q4
Viếng thăm Nghĩa trang Khuyển Vện tại thị trấn Asnières sur Seine
ASNIERES-SUR-SEINE LE CIMETIERE DES CHIENS EN VIDEO
Các cụ bà cụ ông Pháp rất quý mến và thương yêu CON VẬT TRUNG THỦY TUYỆT ĐỐI này
Thị trấn lân cận Asnière bên Sông Seine gần Colombes tôi lưu sinh có cả Nghĩa trang cho Cô và chú Khuyển sau khi qua đời với nhiều ngôi mộ khá xinh đẹp do chủ thương yêu xây cho
https://baotiengdan.com/wp-content/uploads/2021/10/0-2.jpg
Bấm vàoLIEEN KẾT TRÊN xem hình
Nhìn ANH Hùng và đàn chó của ANH trong nắng ráo trên đường về Cà Mau
Chứng tỏ ANH Hùng là Người biết thương yêu KHUYỂN và tôn trọng KHUYỂN QUYỀN
cũng như CHÍNH THỂ TỰ DO DÂN CHỦ VĂN MINH nào cũng phải tôn trọng NHÂN QUYỀN
http://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg
TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT
“Sự vươn lên, học hỏi để có nhân văn đặng đối xử với dân không được khuyến khích”
Nhớ ngày xưa Chủ tịch Hồ Chí Minh phát động phong trào “Tư tưởng Mao Trạch Đông, tác phong Hồ Chí Minh”, đi xem xử bà Nguyễn Thị Năm Bác Hồ cẩn thận lấy khăn che râu . Thời này không học được một chút gì của Bác, quá Tệ, quá Tệ, để dân phải phiền lòng . Thôi thì tiến sĩ toán Nguyễn Ngọc Chu có kiến nghị làm theo di chúc Bác, hy vọng Đảng nghe theo .
Chuyện man rợ của Cộng Sản thì … Chỉ nói thế này, Đào Tiến Thi quan niệm cũng may là vẫn còn người tốt trong Đảng, không thì còn tệ hơn nữa . Có điều thời Bác Hồ có vẻ người tốt nhiều hơn nên ngày xưa những người Cộng Sản chân chính nhà các bác cũng man rợ nhưng chả bằng 1 góc bây giờ . Bao giờ cho tới ngày xưa thời Bác Hồ đây! Nhớ Bác Hồ quá đi mất . Có Bác Hồ thì những chuyện này chả bao giờ xảy ra nhỉ .
Đảng cộng sản Việt Nam, đội tiên phong của giai cấp lưu manh đầu đường xó chợ, đầy tớ trung thành của giai tầng tư bản đỏ, lấy chủ nghĩa mác lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng, là lực lượng thống trị tuyệt đối và toàn diện của xã hội Việt Nam.
Trí thức Đảng luôn lo đảng chết
Người chết đầy Đảng Chó có sao đâu